….
“UỲNH!!!”
“ẦMMM… ẦMMM… ẦMMM…”
Hung bạo như mãnh thú cuồng nộ, nhanh và mạnh là không đủ để miêu tả một đấm này của Long và Bạch Hổ Thánh Chủ cho dù tu vi siêu tuyệt cũng không kịp phản ứng trước sát chiêu bất ngờ của đối phương, chỉ trong một sát na thôi mà lão có cảm giác như hàng trăm ngọn thần phong nặng vạn vạn cân lực đang ập tới người mình…
“OÀNHHH… PHANHHH…”
… sau một tiếng nổ long trời lở đất, kình lực bài sơn đảo hải ngay tức khắc đập bay Bạch Hổ Thánh Chủ về phia sau thành một rãnh sâu hun hút qua hòn đảo như thể cắt phăng Khô Lâu đảo thành hai phần riêng biệt, khung cảnh đáng sợ khôn cùng.
“Hítttt…”
Chứng kiến một quyền uy mãnh đến tận cùng của Ma Đế, toàn bộ võ giả giang hồ và Bạch Hổ Môn không hẹn mà cùng nhau hít sâu một hơi để trấn tĩnh chính bản thân mình, mọi định nghĩa về sức mạnh trong đầu chúng sau khi tận mắt nhìn thấy nắm đấm của Ma Đế đã
thay đổi hoàn toàn, sức mạnh thật sự thì ra chính là như vậy sao?
“Khụccc… Khụccc…”
Lổm ngổm bò ra từ đống đất đá ngổn ngang, đạo bào sang trọng trên người Bạch Hổ Thánh Chủ hiện tại đã rách nát tả tơi như ăn mày hạng chót thế nhưng khủng bố lại là toàn thân lão không có nổi một vết thương đáng kể mà đâu đó chỉ là một vài vết xước trên da, gương mặt cao ngạo của lão già lúc này đây đã vặn vẹo đầy đáng sợ vì nộ hỏa đã bốc cao đến tận cùng, rơi vào tình thế này là một sự sĩ nhục không thể chấp nhận với một người coi trọng mặt mũi như lão.
“Nhóc con, ngươi thật đã khiến ta nổi giận…”
Không thèm phủi lấy bụi bặm trên thân, Bạch Hổ Thánh Chủ nói gằn từng chữ một chứng tỏ không thể kìm chế cơn giận của mình thêm được nữa, trong đầu lão đã quyết ngày hôm nay dù có thể nào đi nữa cũng phải chôn vùi bất cứ kẻ nào có mặt tại đây xuống địa ngục, tính toán là thế cơ mà dường như Bạch Hổ Thánh Chủ lại không biết rằng đối thủ trước mặt mình có cách hành xử quyết đoán ra sao rồi, Long sẽ không bao giờ dừng tay nếu đối thủ chưa bị hạ và hắn chưa từng quên điều đó…
… hắn… thật chưa bao giờ quên!
“PHỐCCC… OÀNHHH… ”
Đáng thương cho kẻ thành lập nên Bạch Hổ Môn còn chưa kịp phát tiết lửa giận thì một cái cẳng chân đã quét đến nhắm thẳng vào đầu lão với lực đạo sáng ngang với một ngàn đàn bò tót châu Phi cùng lao đến… nhưng… nói cho cùng thì Bạch Hổ Thánh Chủ là Vương Giả cấp hàng thật giá thật, muốn làm cho lão bất ngờ đến hai lần là chuyện không tưởng.
“Hừ!”
Hừ lạnh một cái, Bạch Hổ Thánh Chủ tuy tự tin với thực lực của bản thân nhưng cũng không dám ngạnh kháng với sức mạnh của Ma Đế vì thực chất thì một đấm vừa rồi của Long đã khiến nội tạng của lão phải nhộn nhạo không ít… quyết định rất nhanh, một chân Bạch Hổ Thánh Chủ đẩy nhanh về sau lấy điểm tựa để rồi lách mình tránh khỏi cái cẳng chân khủng bố của đối phương và dĩ nhiên không quên tung ra sát chiêu phản đòn…
“Bạch Hổ Thần Công – Bạch Hổ Luyện Trảo!”
Trảo chưa đến mà không gian xung quanh đã bạo toái đến vỡ nát, bàn tay của Bạch Hổ Thánh Chủ cũng là móng vuốt của thần thú Bạch Hổ tràn ngập sức mạnh kinh thiên nhắm thẳng vào cổ họng Long quét qua, Bạch Hổ chi khí cuồn cuộn nhào ra làm chói lòa một vùng trời.
“Khặc khặc… chơi lớn không lão già?”
…
“Tứ Pháp Diệt Thần Bảo Điển – Hủy Thiên Diệt Địa!”
Trảo chiêu của đối phương vô cùng hung hiểm nhưng Long lại chả màn đến sống chết mà cuồng tiếu cười đầy bá đạo, hắn trực tiếp không thèm né tránh móng vuốt của Bạch Hổ Thánh Chủ để có thể một hơi thôi động tứ đại thần công sau đó hướng đến đầu lâu lão tung một đấm vận dụng chiêu thức tối đỉnh Hủy Thiên Diệt Địa, ở khoảng cách gần thế này thì hai siêu cấp tồn tại này đã không thể né tránh sát chiêu của đối thủ nữa rồi.
“KHỐN KIẾP!!! ĐIÊN… TÊN ĐIÊN…”
Từ đầu đến cuối mọi cử động của Ma Đế đều khiến Bạch Hổ Thánh Chủ bất ngờ và lúc này đây cũng vậy, lão cứ ngỡ đối thủ của mình không tìm cách né tránh thì cũng tung đòn đón đỡ chiêu thức của mình nhưng ai dè hắn lại vui vẻ dâng ra cổ họng để mượn cơ hội áp sát tung đấm vào mặt lão, chỉ mới bắt đầu mà đã rơi vào tình trạng ngươi sống ta chết rồi sao?
“PHẬPPP… ẦMMM…”
“OÀNHHH… OÀNHHH… OÀNHHH…”
Hai đạo âm thanh rợn người vang lên khiến hàng nghìn trái tim đang quan chiến từ xa phải run rẩy, toàn thể đều trợn tròn mắt nhìn hai bóng hình một trăng một đen vừa bật ra khỏi va chạm khủng bố, nếu tại cổ họng của Ma Đế là một vết thương rợn người tưởng chừng như có thể khiến đầu của hắn có thể rơi xuống bất cứ lúc nào thì ở phía đối diện Bạch Hổ Thánh Chủ cũng không khá khẩm hơn là bao, toàn bộ khuôn mặt góc cạnh của lão đã biến dạng hoàn toàn và lún hẳn xuống hết sức dị hợm… tuy nhiên.. kinh dị nhất vẫn là độ tàn phá đến từ va chạm của hai siêu cấp cao thủ…
“RĂNGGG… RẮCCC… ROẸTTT… ROẸTTT…”
Nguyên một mảnh không gian kéo dài từ cao xuống thấp ở Khô Lâu Đảo không một chỗ nào lành lặn, khắp mọi nơi đều là những vết nứt gãy làn tràn ra bốn phương tám hướng cắn nuốt hết thảy những gì chúng đi qua, toàn bộ kiến trúc của Bạch Hổ Môn đều bị chôn vùi, nguyên một hòn đảo rộng lớn giờ đây không cò một cái cây ngọn cỏ nào có thể tồn tại, thứ duy nhất còn sót lại chinh là những khối đất đá nằm ngổn ngang không thành hình.