Sói Săn Mồi – Chương 525 – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 525

Mỹ Dung là người lo lắng nhất vì chính nàng là kẻ đã liên hệ và tiếp nhận giọt tinh huyết kia, nếu Đức Dũng xảy ra chuyện gì thì nàng sẽ là tội nhân thiên cổ mất.

“Bình tĩnh, hắn không phải là đau đớn mà là đang hưng phấn!” Triệu lão là người từng trải, lão không dễ dàng xao động như Mỹ Dung mà cẩn thận quan sát biểu lộ của Đức Dũng sau đó phán định.

“Hưng phấn sao?” Mỹ Dung hai mắt sáng lên nhìn vào sư đệ, quả nhiên khuôn mặt Đức Dũng không có một chút thống khổ mà còn là hồng hào sảng khoái.

Dĩ nhiên là Đức Dũng đang sung sướng tột độ, chỉ mới tiếp xúc với giọt tinh huyết kia mà linh hồn hắn đã muốn thăng hoa ngay tức khắc, từng tế bào trong người hắn đều có cảm giác muốn bùng nổ và hắn tin chắc nếu mình kích phát giọt tinh huyết tà dị này thì hắn sẽ

thật sẽ tăng đến một cảnh giới vô cùng cao vượt xa tu vi hiện tại.

Nếu là Đức Dũng đám người biết để ngưng tự ra giọt tinh huyết này thì Long đã hao tổn đến một phần mười lực lượng bản nguyên không biết sẽ có suy nghĩ ra sao, đúng như Triệu lão đã nói… cho dù cơ thể của Long gần như thủy tổ của nhân loại mang trạng thái nguyên thủy siêu cường nhưng để ngưng tụ ra một giọt tinh huyết như kia thì hắn cũng phải bỏ ra một cái giá không nhỏ, tuy nó không hẳn ảnh hưởng đến căn cơ của hắn khi thủy tổ thân thể có thể trọng tổ ra một giọt tinh huyết khác nhưng đó cũng là cần đến hấp thu thật nhiều tinh khí của trời đất hay một lượng tài nguyên khổng lồ.

Tích tụ đến một phần mười lực lượng của Long dĩ nhiên sẽ không đồng nghĩa với Đức Dũng có thể bộc phát ra được một cỗ năng lượng khủng bố cỡ đó, bằng giới hạn cơ thể của hắn hiện tại cũng chỉ đủ chịu đựng được hai phần lực lượng của giọt tinh huyết bạo liệt ma ra, tám phần còn lại sẽ tiêu tán một cách lãng phí như một cái giá phải trả cho thủ đoạn nghịch thiên này, lãng phí là thế nhưng nếu lần này Đức Dũng thành công chiến thắng Đông Phương Huyền thì mọi chuyện đều đáng giá, chí ít với Long là như vậy.

“Ta cần ổn định trạng thái một chút, cuộc chiến ngày mai nhất định phải thắng lợi!”

Áp chế xao động của bản thân, Đức Dũng nắm chặt tay cương quyết nói, bản tâm hắn không cho phép hắn thất bại khi nhận được sự giúp đỡ quá lớn đến vậy, cuộc chiến ngày mai hắn không chỉ chiến đấu vì đất nước mà còn là chiến đấu để hồi báo công ơn của tồn tại thần bí kia.

……………

Ngày thứ tư cũng là thời điểm trận chiến cuối cùng diễn ra, khán đài hôm nay đã chật kín chỗ ngồi từ sớm, kẻ nào cũng háo hức mong muốn nhìn thấy chiến thắng vẻ vang của thiên tài đại diện cho Trung Hoa.

“Chào mừng các vị đến với trận chiến cuối cùng của Tiềm Long Đại Hội, cho dù kết quả cuộc trận chiến sắp đến là như thế nào đi nữa thì cũng không thể phủ nhận hai vị công tử đều là thiên tài trong thiên tài khiến Đinh Hạo này tâm phục khẩu phục! Lão phu cũng không dám nhiều lời nữa, xin mời Đông Phương công tử cùng Đức Dũng công tử lên võ đài!” Đinh Hạo tinh thần phấn chấn tuyên bố nhận được rất nhiều cái gật đầu đồng tình.

“Hấp! Hihi… rốt cuộc cũng sắp kết thúc, suốt ngày cứ đánh đánh giếŧ giếŧ thật làm bản công tử chán ghét mà.”

Đông Phương Huyền hiện thân đầu tiên, vẫn là bộ pháp Quỳ Hoa Bảo Điển kỳ ảo khôn cùng, hắn hôm nay bận một bộ y phục màu tím mang theo đôi phần thướt tha hấp dẫn đến không ít ánh mắt, có nhiều kẻ tiếc hận cho Đông Phương Huyền vì nếu hắn thật là nữ nhân thì chắc chắn chỉ bằng sắc đẹp của mình cũng đủ để hắn khuấy động giang hồ Trung Hoa.

“Ầmmm!”
Không có được bộ pháp kỳ ảo như đối phương nhưng khinh công cũng không đến nỗi tệ thế nhưng Đức Dũng lại lựa chọn cách xuất hiện bạo lực hơn, chỉ một cái dậm chân hắn đã khiến sàn đấu bên dưới rung lắc dữ dội.

“Này tên kia, bản công tử thấy ngươi vừa mắt nên hảo tâm muốn nhắc nhở ngươi nên chịu thua rời khỏi trận đấu này, bản công tử tuy không muốn nhưng nhất định phải giành lấy chiến thắng cho nên một khi đã xuất thủ là không biết đến thương hoa tiếc ngọc là gì đâu.” Đông Phương Huyền vẫn là vừa dùng ngón tay xoắn lấy lọn tóc cười nói khiến người ta rùng mình.

“Hắc hắc… người phải nói câu đó hẳn là ta mới đúng, dù sao ta cũng không muốn bẩn tay trước một tên bán nam bán nữ như ngươi!” Đức Dũng ngạo nghễ cười làm toàn bộ võ giả trên khán đài trợn trừng hai mắt, tên này là trực tiếp sỉ nhục Đông Phương công tử sao?
“Ngươi nói gì?”

Bị chạm vào chỗ đau, Đông Phương Huyền như con thú xù lông trợn mắt nhìn đến Đức Dũng gầm gừ nói, kẻ nào cũng cảm giác được sát ý lạnh thấu xương bên trong lời nói của hắn.

“Đông Phương công tử còn trẻ mà tai đã hư rồi sao? Ta là nói ta không muốn bẩn tay trước một tên nam không ra nam, nữ không ra nữ như ngươi, sao nào? Đã nghe rõ chưa?”

Đức Dũng cười xòa tùy ý nói, kẻ nào có chút đầu óc đều biết tên này là đang chọc giận đối thủ và hắn đã thành công khi Đông Phương Huyền gương mặt tinh mỹ đã vặn vẹo không ngừng rồi.

“Tốt lắm… tốt lắm… ngươi thật đã chọc giận Đông Phương Huyền ta, vì những lời lẽ vừa rồi mà người phải nhận lấy một hậu quả rất thảm khốc đấy thằng chó ch.ết, hôm nay cho dù có thiên vương lão tử xuống tới cũng không cứu được cái mạng nhỏ của ngươi đâu!”

Đông Phương Huyền triệt để tức giận rồi, thân hình hắn mang theo nộ hỏa tột độ biến mất ngay trước mặt Đức Dũng khiến lông tóc hắn dựng đứng, tốc độ của đối phương quá đỗi kinh khủng.
“Xuy… Xuy… Xuy…”

Tiếng không khí bị cắt đoạn làm Đức Dũng trợn tròn hai mắt, theo bản năng hắn gập người thụp xuống và hắn cũng thật may mắn khi chỉ tích tắt sau đó một đường đao đã lướt vụt qua đầu hắn, Đức Dũng rợn gáy vì chỉ chậm một chút xíu thì cái đầu nhỏ của hắn đã có thể bị người ta bổ làm hai.

“Trợn trượt như chuột nhưng tiếp theo ngươi không được may mắn như thế đâu thằng chó ch.ết!”
“Quỳ Hoa Bảo Điển – Nhất Bộ Ngũ Hoa!”

Đông Phương Huyền một đao chém hụt lại biến chuyển thân hình ngược trở lại bằng một quỹ tích di động huyễn ảo đến không thể tưởng tượng nổi, trong cơn giận dữ tột cùng thì tên thiên tài mang họ Đông Phương đã thôi động Quỳ Hoa Bảo Điển đến cảnh giới Nhất Bộ Ngũ Hoa cũng là cảnh giới cao nhất hiện tại của bản thân, mỗi bước chân của hắn cứ thế diễn luyện thành năm đóa hoa quỳ hồng sắc tạo thành một chuỗi tàn ảnh vô cùng đẹp mắt trên không trung.

“Phong Tuyết Cuồng Đao!”

Đông Phương Huyền quỷ mị thân pháp như từ bốn phương tám hướng bủa vây lấy Đức Dũng để rồi lần thứ hai bổ một đường đao vào cổ đối thủ, đao trong tay hắn là một kiện loan đao đạt đẳng cấp thần binh có tên Viên Nguyệt, đao như tên cong như vành trăng khuyết, thân đao rất mỏng và nhẹ như trời sinh một cặp với chủ nhân.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.