… Tiềm Long Đại Hội… vòng thứ hai.
Tại vòng thứ hai này, vẫn là kết quả bốc thăm bất lợi cho Trúc Anh cùng Đức Dũng khi cả hai là đối thủ của nhau, tuy rất bất bình nhưng Mỹ Dung cũng không có ý kiến vì thực lực của Trúc Anh là yếu nhất trong số những võ sĩ lọt vào vòng hai và Đức Dũng cũng đỡ phải hao tổn chân khí cho một trận đấu.
…
“Vòng thứ hai bắt đầu, xin mời Bạch công tử Bạch Vân cùng Panpayak.” Đinh Hạo hào hứng tuyên bố.
“Panpayak thực lực không tệ, không biết hắn có thể khiến Bạch Vân xuất xử ra thực lực chân chính không?” Ngồi trên long ngai, Long hứng thú nhìn đến võ đài bởi cuộc chiến của Bạch Vân, tại vòng đầu tiên thì đệ tử của Tôn Thượng gặp phải đối thủ quá yếu nên vẫn chưa triển lộ bản lĩnh thật sự.
“Đại nhân, Panpayak là một trong những kẻ mạnh nhất tại vòng hai, tại sao ngài lại để công tử đối chiến với hắn khi vòng tiếp theo của công tử chính là Đức Dũng kia?” Tại một góc khán đài, một tên Tôn giả thân tín nhìn đến Tôn Thượng dò hỏi.
“Dao muốn sắc phải mài, Bạch Vân tuy tư chất hơn người nhưng dưới sự che chở của bản tọa ít khi có cơ hội chiến đấu sống còn với đối thủ thật sự, Tiềm Long đại hội lần này chính là cơ hội không tệ để nó có thể mài dũa trở thành cao thủ.” Nhìn vào bóng dáng Bạch Vân trên sàn đấu, Tôn Thượng cười nhạt nói.
…
“Với tư cách là chủ nhà, bản công tử nhường ngươi ra chiêu trước!” Trên sàn đấu, Bạch Vân cao ngạo chỉ vào Panpayak cười nói.
“Khặc khặc… đa tạ Bạch công tử đã nhường, có điều ngươi cũng đừng hối hận!” Panpayak gật gù nói, thân hình hắn theo đó lao đến chỗ Bạch Vân như tên bắn.
“Hối hận phải là ngươi thằng bị thịt!
“Lục Mạch Thần Kiếm – Thiếu Xung Kiếm!”
Bạch Vân miệng nói nhường nhưng đối phương chưa ra chiêu đã động thủ trước, cả người hắn vũ lộng chân khí Cường Giả tứ cấp đỉnh, hai chân dậm bước thi triển khinh công trác tuyệt thoắt ẩn thoắt hiện tiếp đón Panpayak để rồi từ hai ngón áp út điểm ra hai đường kiếm khí hiểm ác nhắm vào hai mắt đối phương.
“Xuy… Xuy…”
Là đệ tử chân truyền của Tôn Thượng nên dĩ nhiên Bạch Vân cũng là tu luyện Lục Mạch Thần Kiếm, tuy vẫn chưa đạt trình độ đăng phong tạo cực như sư phụ nhưng bằng một chiêu này cũng đủ để chứng minh hắn đã khá tinh thông môn kiếm pháp quỷ dị này. Thiếu Xung Kiếm là đệ nhị kiếm trong Lục Mạch Thần Kiếm nghiên về biến hóa chiêu hết sức kỳ ảo.
“Heyyyy… Heyyyy…”
Đối mặt với hai đường kiếm hiểm độc bắn tới cực nhanh nhưng Panpayak lại không một chút sợ hãi, một thân cơ bắp cuồn cuộn cao hơn một mét chín tưởng như sẽ rất chậm chạp nào ngờ sau một tiếng rống giận lại bạo phát ra tốc độ không tưởng lách qua được đường kiếm của Bạch Vân và dĩ nhiên là không quên trả đòn bằng một cú đấm móc cực mạnh vào bụng gã.
“Không dễ né vậy đâu thằng chó ch.ết! Thiếu Xung Kiếm – Nhất Kiếm Tam Lộ!”
Lần đầu triển lộ võ học tâm đắc mà đã thất thủ khiến Bạch Vân mất mặt vô cùng, quá xấu hổ cùng tức giận nên hắn bất chấp một đấm phản đòn của đối thủ để thôi động kiếm chiêu biến ảo tiếp tục đánh tới, hai đường Lục Mạch Thần Kiếm cứ thế từ một biến thành ba, hai biến thành sáu đâm đến sáu yếu điểm trên thân thể Panpayak.
“Oànhhhh! Phốc… Phốc…”
Panpayak cú đấm móc ngay khi vừa tiếp xúc với thân thể Bạch Vân thì hai chân đã dậm mạnh xuống đất để cả người bắn ra một phương khác với quỹ đạo hết sức quỷ dị từ đó một lần nữa tránh khỏi Lục Mạch Thần Kiếm trong tay đối phương.
“Khốn kiếp! Khục… khục…”
Kiếm khí tiêu tán, Bạch Vân thân hình lảo đảo vì ăn một đấm của đối phương cho dù chỉ mới là tiếp xúc nhẹ bên ngoài, trước kình lực bài sơn đảo hải của tên võ sĩ Muay Thái thì Bạch công tử dĩ nhiên là ăn không tiêu dẫn đến khí huyết nhộn nhạo và không thể không phun ra vài búng máu tươi, lần đầu trong đời chịu nhục đến vậy mà còn là trước hàng vạn con mắt nhìn vào khiến sắc mặt hắn tái xanh, cả người run lên bần bật.
…
“Đại nhân, công tử tuy võ công không tồi nhưng lại thiếu đi kinh nghiệm giao đấu, nếu ngay từ đầu điểm ra hai đường Thiếu Xung Kiếm lại bồi thêm hai đường Thiếu Trạch Kiếm thì đối phương khó có thể trốn thoát!” Trên khán đài, một tên lão giả Tôn giả vuốt râu nói với Tôn Thượng.
“Cũng phải nói đối thủ của Bạch Vân che dấu đủ sâu, nếu ta đoán không nhầm thì thằng nhóc kia đã khai mở được năm đầu thể mạch mới có thể có được lực lượng cùng tốc độ kinh khủng đến vậy.” Tôn Thượng cười lạnh nói.
“Thật là năm đầu thể mạch? Chỉ bằng tuổi hắn hiện tại mà đã có thể khai mở đến năm mạch thì tương lai kẻ này không ch.ết ắt hẳn sẽ trở thành một tồn tại cực kỳ đáng sợ!”
Lão già Tôn giả khiếp sợ nói, Muay Thái, Pencak Silat hay một số môn võ khác tuy chỉ luyện ngoại công mà bỏ qua nội công nhưng võ sĩ luyện thể lại không hề yếu hay có thể nói là cực mạnh so với võ giả nội ngoại kiêm tu… nếu thước đo ở cảnh giới Cường Giả của võ giả là chân khí thì thước đo của võ sĩ luyện thể chính là việc tu luyện ra được bao nhiêu đầu Thể mạch.
Tất cả con đường dẫn đến cảnh giới chí cao vô thượng thì không có một con đường nào là bằng phẳng, luyện thể tất nhiên là không đơn giản hay thậm chí là cực kỳ khó khăn, võ sĩ luyện thể đến một trình độ cực cao sẽ gặp phải bình cảnh như võ giả mà cái ranh giới để bước lên cảnh giới được xem là cao thủ chân chính của thế giới này chính là khai thông Thể mạch.
Tạo hóa có thể khiến bất cứ sinh vật nào cũng có thể thay đổi để phù hợp với tự nhiên xung quanh, con người hay võ sĩ luyện thể cũng vậy, trong quá trình rèn luyện thân xác ngày một nâng cao theo năm tháng thì cơ thể võ sĩ cũng dần dần biến đổi để thích ứng với việc có thể lưu chuyển được năng lượng ngày một nhiều hơn từ đó hình thành nên một đầu kinh mạch mới được gọi là Thể mạch…
… hình thành được Thể mạch không chỉ giúp võ sĩ có thể luân chuyển cùng chứa đựng lực lượng gấp nhiều lần mà còn là tăng cường tuổi thọ cùng kích phát các giác quan đến một tầm cao mới dẫn đến tổng thể thực lực của võ sĩ tăng cao gấp bội… Võ sĩ luyện thể rất mạnh tuy nhiên lại hao tổn rất nhiều thời gian tu luyện và phụ thuộc khá nhiều vào tiềm năng ban đầu cho nên tại cấp bậc chí cao có rất ít tồn tại là võ sĩ luyện thể, Panpayak mới 17 tuổi mà đã là Cường giả ngũ cấp khai mở năm đầu Thể mạch chắc chắn là thiên tài nghìn năm có một của giới thể tu.
“Đại nhân, nếu Panpayak đã là ngũ cấp thì sợ rằng công tử không phải là đối thủ của hắn, chúng ta có cần ra hiệu cho công tử rút lui?” Một tên Tôn giả cúi đầu dò hỏi ý tứ cử Tôn Thượng.
“Cũng chỉ chênh lệch một chút về tu vi mà thôi, Bạch Vân chắc chắn sẽ qua được cửa ải này!”
Tôn Thượng lắc đầu cười nói khiến đám thuộc hạ liếc nhau khó hiểu, có điều chúng rất nhanh được thông não vì cảnh tượng diễn ra nơi sàn đấu…