Chương 72-73-74-75: Nguy hiểm và cơ hội (P1-2-3-4)
Một tuần sau, Long đã triệt để hấp thu khi thu được từ Hồng Ngự và Dracula, đúng như mong đợi hắn đã luyện được Lốc Quyền tuy còn chưa thành thạo lắm, chỉ cần đủ thời gian hắn tin tưởng sẽ luyện thành công được bộ Khí Quyền mà sư phụ truyền thụ.
Nhưng mà mấy ngày nay Long thấy lạ lắm, hắn thấy khó chịu, bức bối trong người mà không hiểu tại sao, bản năng hắn mách bảo cho hắn biết là có gì đó cực độ nguy hiểm sắp xảy ra, nhưng hắn từ chỗ Hoàng biết được tình hình hiện tại đều rất yên ổn, không có dấu hiệu nào cho thấy sự uy hiếp nào nhằm vào hắn, ngày nào hắn cũng phải gọi điện cho Hoàng một lần để xác nhận mới thầm an tâm.
'Có cái gì đó không bình thường……..' Long lại lẩm bẩm, hắn không thể an tâm tu luyện được mặc dù vừa nãy hắn vừa gọi điện cho Hoàng xác nhận, hắn chán ghét cảm giác này nhưng không biết làm sao để loại bỏ nó.
'Chết !' Đột nhiên Long trừng to mắt, hắn vừa phát hiện ra một chuyện kinh hãi, vô cùng kinh hãi…….Hoàng trước ngày nào cũng tới căn biệt thự của hắn nhưng đã 3 hôm rồi Hoàng không tới, nhớ lại lúc Hoàng trả lời……giọng hắn có chút khác biệt, như nghẹn nghẹn khi có thứ gì chặn ở cổ……….
'Không được ! Tất cả tập hợp !' Long biết tình thế nguy cấp, hắn đạp cửa xông ra cùng lúc đó gào to.
Nghe lão đại gọi với giọng trầm trọng, tất cả mọi người đều bỏ việc đang làm chạy ra, chỉ chưa đầy một phút toàn bộ đã tập hợp trước mặt Long.
'Tất cả nghe lệnh ………….Thập Diện hóa trang cho mọi người nhanh hết mức có thể, Ninja bảo hộ Khỉ, Bốn Mắt, Thập Diện rời khỏi…….Vệ Nhị mang theo hai đứa nhóc……Vệ Nhất cùng nhị hộ pháp (2 thằng khổng lồ) đi sau cùng cản địa, ai thoát được thì dùng tốc độ mau nhất đến số 1 đường Nguyễn Kiệm, nói mật hiệu 219 thì sẽ có người dẫn tới nơi an toàn……..nghe rõ chưa!' Long nói như gầm lên khiến tất cả hoảng hốt, Độc Sĩ vốn dĩ luôn bình thản với mọi chuyện cũng xuất hiện vẻ mặt ngưng trọng, có chuyện lớn xảy ra.
'Đại ca……….chuyện gì vậy………' Thằng mập là người duy nhất dám lên tiếng lúc này, hắn hỏi gấp vì cảm nhận được tình hình nghiêm trọng.
'Không kịp rồi……….Nhị hộ pháp cùng hai Sói Vệ dẫn mọi người chạy ra cửa sau…………NHANH!' Long gào lên vì hắn có thể cảm nhận được nhiều khí tức nguy hiểm đang dần dần áp sát căn biệt thự.
'Cậu chủ bảo trọng !' Vệ Nhất cũng biết tình hình nghiêm trọng, không dài dòng, hắn thúc hai nhị hộ pháp mau chóng lấy đao để mở đường, nhìn Long lần cuối, hắn chỉ biết chúc cậu chủ bình an, hắn rất muốn ở lại liều chết với Long nhưng hắn biết nhiệm vụ của mình.
'Độc Sĩ ! Giúp tôi bảo hộ ba người bọn họ an toàn !' Long nhìn thật sâu vào đôi mắt được ẩn dấu dưới tấm áo choàng kia nói, đây là lần đầu tiên hắn cầu xin một thuộc hạ.
'Bằng cả tính mạng mình !' Chỉ để lại một câu nói, Độc Sĩ gọi ra toàn bộ đàn ong độc của mình, hắn bảo hộ mọi người chạy ra cửa sau căn biệt thự.
Chỉ ít giây sau mọi người rời đi, căn biệt thự đã bị bao vây, từng bóng đen xuất hiện trước mặt Long, chúng dường như không thèm đê ý đến cái bọn vừa lẻn đi vì đối với chúng thì bọn họ còn không đủ để chúng để ý đến, bọn chúng cũng nhìn Long với thằng mập đang đứng cạnh hắn một cách khinh miệt.
Long liếc qua người anh em thân thiết bên cạnh, hắn cảm thấy hạnh phúc nhưng cũng có phần có lỗi vì đã lôi kéo thằng mập vào con đường này.
'Hắc hắc…….làm thế nào một thằng nhãi ranh thế này có thể hạ được Ngũ trưởng lão nhỉ?' Một gã đàn ông vác một cái búa lớn bước tới trước mặt Long lên tiếng, hắn là Thập Trưởng Lão – Lực Vương.
'Mày là ai?' Long nhìn những cao thủ xung quanh mình rồi nhìn thẳng vào Lực Vương lên tiếng hỏi.
'Hắc hắc………….nhãi con nghe cho rõ danh tự của ta………..Thập Trưởng Lão của Thập Lục Các – Lực Vương chính là ta đây……….' Vác cái búa lớn trên vai, Lực Vương trả lời một cách khinh khỉnh.
'Các người tìm đến tôi là vì chuyện gì?' Long đã từng nghe về Thập Lục Các – những kẻ đứng sau thao túng toàn bộ thế giới ngầm Trung Hoa nhưng hắn vừa mới đoạt xong địa bàn thì làm sao có thể gây thù chuộc oán với chúng được.
'Haha……..Hồng Ngự chính là Ngũ Trưởng Lão của Thập Lục Các………..hắn chết trên tay nhóc nên nhóc bảo rằng chúng ta nên làm thế nào?' Lực Vương cười nói làm Long khẽ biến sắc mặt, hắn không ngờ Hồng Ngự lại chính là Ngũ Trưởng Lão của bọn chúng, chẳng lẽ chúng đến trả thù ư.
'Vậy Thập Lục Các muốn trả thù tôi?' Long nắm chặc bàn tay lên tiếng hỏi, kẻ thù đã tìm tới thì hắn ngại gì chiến một trận, dù kết cục là thế nào đi chăng nữa.
'Không………..bọn ta muốn nhóc làm một con chó……….một con chó biết nghe lời………..chỉ cần nhóc ngoan ngoãn thì bọn ta sẽ để con chó của mình thống lĩnh một bầy chó làm việc cho mình……..hahaha' Lực Vương cười to làm mặt Long nóng lên như lửa đốt, lần đầu tiên trong đời Long nhận được một sự sĩ nhục như vậy, hắn nắm chặc nắm đấm vận toàn bộ lực lượng hướng đến mặt Lực Vương.
'Lốc Quyền………….Địt con mẹ thằng chó ! Chết đi……..' Long gào lên, hắn ra quyền mạnh nhất, Lốc Quyền.
'Hắc hắc…….đọ lực lượng với lão tử……….xem ra chó con không biết chữ chết viết thế nào!' Lực Vương nhìn nắm đấm xé gió đang tới một cách khinh thường, hắn chưa sợ một cuộc đấu lực lượng nào.
'Lực Quyền – thức thứ nhất – Thú Quyền' Lực Vương gầm lên một tiếng, khí thể như hổ, tay vận lực xuất quyền uy mãnh hướng nắm đấm của Long, dùng quyền đối quyền.
'Ầm………rắc………..rắc……' Hai nắm đấm đối nhau tạo ra tiếng chấn động khủng khiếp, lực đạo kinh khủng khiến cả hai đều bắn ngược về phía sau, Long lùi năm bước còn Lực Vương chỉ lùi hai bước.
'Haha…………thú vị………..vận khí vào quyền như một cơn lốc làm tăng lực đạo lên nhiều lần………..khá lắm chó con……….tuy nhiên………quá yếu……….' Lực Vương nhếch mép khinh bỉ Long, hắn dậm chân lên nền nhà lấy đà lao tới như một con bò tót hết sức dũng mãnh về phía Long.
'Lực Quyền – thức thứ hai – Mãnh Quyền' Lực Vương áp sát Long xuất quyền đầy uy lực, mượn thêm sức mạnh từ đà lao tới, hắn xuất liền một lúc ba nắm đấm vào người Long.
Quá nhanh, Long chưa kịp hồi phục sau cú va chạm mạnh khiến tay hắn ê ẩm thì đối phương đã lao tới, lần đầu tiên Long cảm nhận được sự chênh lệch của mình và cao thủ thực sự, hắn còn quá yếu, nhưng để hắn cam lòng chịu chết? Câu trả lời là không, Long động, toàn bộ khí của hắn tập trung tại hai nắm đấm.
'Lốc Quyền !' Một lần nữa Long vận dụng Lốc Quyền, nhưng lần này hắn không giữ lại chút sức nào, toàn bộ khí trên cơ thể bị hắn vận dụng để xuất liền một lúc 3 cú đấm đầy lốc khí thẳng vào người Lực Vương, cả hai không thèm phòng ngự chút nào như cuộc chiến của hai con mãnh thú.
'ẦM……..ẦM……….ẦM' Lực đạo kinh khủng tàn phá hoàn toàn sàn nhà bên dưới hai người khiến khói bụi mịt mù, thằng mập đứng cạnh đó vài mét với ánh mắt lo lắng, hắn cắn răng đút tay vào túi như vừa quyết tâm làm một điều gì đó.
'Bịch…….' Khói bụi vừa tan cũng là lúc một trong hai thân hình ngã xuống, Long không cam lòng ngã khụy xuống dưới chân Lực Vương, trên người hắn là 3 vết lõm sâu hoắm vào cực kì đáng sợ, đối diện hắn Lực Vương hơi đổi sắc mặt, khóe miệng có tràn một ít tia máu nhưng chỉ ít giây sau hắn đã điều hòa khí tức trở lại bình thường như không có việc gì.
'Hắc hắc…………..thế nào nhóc con……………tưởng mình giết được vài thằng rác rưởi thì có thể to giọng sao……………..haha' Lực Vương nhìn Long nói, thật ra sâu bên trong nội tâm của hắn cũng rất khâm phục Long vì lúc bằng tuổi cậu hắn hết sức cũng chỉ đạt được tầm 1/10 thực lực của Long bây giờ.
'Khục……….khục………' Long ho ra từng búng máu vì nội thương, hắn không có khí lực để đáp lại những lời thóa mạ của Lực Vương, kẻ thắng làm vua chính là quy tắc của trò chơi, hắn biết mạng mình hôm nay khó giữ.
Đột nhiên chuyện không ai ngờ tới xảy ra, cái thằng mập mạp mà chúng không thèm quan tâm lại động, hắn chạy tới chỗ Long, nói là chạy nhưng mà cái khí thế của hắn chẳng khác nào muốn tông bay Long cả……….phải…..thằng mập chính là muốn tung bay Long ra đằng sau, nơi có cánh cửa ra vào.
Lực Vương thú vị nhìn cục thịt mỡ đang lao tới, hắn dư sức chặn thằng béo này lại nhưng hắn lại không động, hắn muốn xem thằng này định làm trò vui gì.
'Bốp………' Thằng mập tông mạnh vào Long làm hắn bay ra cạnh cửa chính.
'Khục………mập !' Long đang nội thương nặng lại bị thằng mập tông nên không kìm được phun một búng máu to trên mặt đất, hắn đưa mắt nhìn người anh em của mình không biết hắn định làm gì.
'Đại ca ! Kiếp này gặp được anh, em đã không còn gì hối tiếc ! Kiếp sau gặp lại nhất định em sẽ tiếp tục làm đàn em của anh !' Thằng mập nhìn Long nói, hai mắt hắn rưng rưng vì sắp chia tay người mà hắn yêu quý và kính trọng nhất, nhưng hắn không hối hận.
'Không ! Mập ! Đừng………..khục………..khục………' Long nhìn thằng mập – người huynh đệ duy nhất của mình mà gào, mắt hắn tràn ngập những tia máu đỏ, hắn không biêt thằng mập muốn làm gì nhưng hắn cảm nhận được người anh em của mình đang nói lời từ biệt.
Thằng mập cắn răng không trả lời, hắn rút mạnh hai bàn tay trong túi quần ra khiến mọi người sững sờ, là 10 cái chốt lựu đạn đang dính trên những ngón tay của hắn.
'Mập !' Long gào lên, hắn không ngờ thằng mập làm thế, từng giọt nước mắt màu đỏ từ khóe mắt hắn chảy xuống hai gò má, Sói không khóc, Sói chỉ rơi huyết lệ để đưa tiễn cho người huynh đệ của mình.
'Mẹ kiếp !' Lực Vương bị hành động của thằng mập làm cho bất ngờ, biết thế hắn đã vặn cổ thằng này từ lúc trước, bây giờ hối hận đã muộn. Ngay lúc này đây Bát Quái Lão Nhân nãy giờ quan chiến lên tiếng :
'Phá Giới ! Việc của lão đấy !'
Ngay sau lời của Bát Quái Lão Nhân, một tăng sư trên người mặt bộ áo cà sa tiến lên đứng trước mặt mọi người, hắn chính là Bát trưởng lão – Phá Giới đại sư, trên mặt hắn vẫn là nụ cười nhạt mười phân bình tĩnh biểu hiện của một vị đại sư đắc đạo nhưng người trong giang hồ đều biết ẩn sau bộ mặt hiền từ ấy lại là một con ác quỷ không việc ác nào không làm.
'A di đà phật ! Kim Chung Trạo – Đệ Bát Quan' Phá Giới đứng tấn, gầm lên một tiếng, hai tay biến ảo, nói thì chậm nhưng tất cả đều xảy ra chỉ trong nháy mắt, ngay lập tức một cái chuông khí vô hình bao lấy tất cả mọi người của Thập Lục Tháp.
'BÙM !' Lựu đạn nổ, không phải 1 mà là 10 trái lựu đạn nổ cùng một lúc, nhiệt độ và sóng xung kích cùng các mảnh vỡ bắn thẳng ra xung quanh như muốn tàn phá mọi thứ, người huynh đệ của Long cũng theo đó triệt để nói lời vĩnh biệt với hắn.
'Kịch………..kịch………..' Lồng chung vang lên những tiếng va chạm mạnh mẽ, sóng xung kích va chạm với chuông khí của Phá Giới vang lên những âm thanh to những tất cả chỉ dừng lại ở đó, nó không thể nào xuyên qua được.
'Người đâu ?' Khói bụi từ vụ nổ lắng xuống, hình bóng Long gần cửa chính đã biến mất làm đám người sững sờ.
'Truy……….dù hắn ở đâu cũng phải truy cho ta!' Bát Quái Lão Nhân gầm lên, khi nãy ngay lúc vụ nổ hắn cảm nhận được một khí tực cực độ mạnh mẽ xuất hiện, có lẽ là một siêu cấp cao thủ nào đó đã cứu Long, xem ra đằng sau thằng nhóc con ấy vẫn có một kẻ mạnh chống lưng.
Thật ra đến đây tìm Long dù không ai nói ra nhưng tất cá 10 trưởng lão đều có cùng một mục đích đó là từ Long lấy được Quỷ Trảo, thứ có thể biến một kẻ bình thường như Hồng Ngự có thể ngồi lên chiếc ghế Ngũ trưởng lão cao quý chứ nếu chỉ cần giết Long thì chúng cũng không cần phải trực tiếp ra tay.
Nói về Quỷ Trảo của Hồng Ngự, sau khi kết liễu Hồng Ngự, vì nghi ngờ Long phái người đến phòng khách sạn của hắn lục tìm xem có giấy tờ tên tuổi gì không nhưng không ngờ thuộc hạ lại đem về cho hắn một hộp gỗ màu đen được chạm khắc tinh xảo, mở ra xem Long phát hiện một đôi bao tay đen tuyền được làm từ kim loại, vì đang mải mê tu luyện Lốc Quyền nên hắn vứt xó nó vào nhà kho mà không hề quan tâm.
Bát Quái Lão Nhân sau khi nghĩ ngợi điều gì đó vội ra hiệu cho 4 gã thuộc hạ bên cạnh, chúng nhanh chóng hiểu ý lão chia nhau ra tìm kiếm bên trong căn biệt thự, cùng lúc đó từng tên trưởng lão cùng vội ra hiệu cho thuộc hạ của mình, tất cả đều liếc Bát Quãi Lão Nhân một cái, đúng là gừng càng già càng cay.
….
Căn nhà của Thiên ở ngoại ô……..
'Không ! Không ! Mập ! Mập !' Sau hàng loạt tiếng gào thét, Long vùng mình tỉnh dậy, hắn chợt nhíu mày vì cơn đau dữ dội từ cơ thể truyền tới nhưng hắn vội liếc nhìn khung cảnh xung quanh, hắn chưa chết sao.
'Tỉnh rồi à!' Ngay sau đó một lão già mở cửa bước vào căn phòng, không ai khác chinh là sư phụ của Long.
'Sư phụ !' Nhìn sư phụ mà Long không kìm được chảy xuống hai giọt huyết lệ, hắn hận bản thân mình quá kém cỏi không thể luyện thành công võ công mà sư phụ truyền thụ để rồi phải chịu sĩ nhục lớn lao và người huynh đệ duy nhất của mình phải hy sinh.
'Sư phụ ! Con phải trả thù ! Trả thù !' Long nắm chặc hai nắm đấm nhìn sư phụ mình nói, hắn biết lão rất mạnh, có thể sư phụ có cách giúp hắn.
'Khoan nói chuyện đó ! Con có muốn biết vì sao ta không cứu bạn của con không!' Nhìn đồ đệ mình, lão già thở dài một hơi nói.
'Sư phụ ! Có phải có điều gì khó xử khiến sư phụ không thể ra tay !' Long cũng tính hỏi nhưng không dám, dù sao sư phụ cũng đã cứu hắn nên sao hắn có thể mở lời, không ngờ lão già lại hỏi hắn trước.
'Haizzz……………tất cả những kẻ ở đó ta đều có thể dễ dàng giải quyết nhưng nếu ta ra tay thì hắn sẽ không ngồi yên nữa !' Lão già nhắm mắt nói với Long, lão cũng không có cách nào khác, cái cảm giác khó chịu này cứ theo lão mãi, biết sao được vì lão không bằng người ta.
'Sư phụ ! Ngài nói đến hắn, hắn là ai?'
'Độc Cô Cầu Bại – Đại trưởng lão của Thập Lục Tháp'
Long cũng biến sắc mặt, hắn biết để có được tên gọi đó thì đối phương phải mạnh cỡ nào.
'Sư phụ cũng không thể địch lại hắn sao?' Long tò mò hỏi.
'Địch lại hắn ! Lão già này chỉ mong sống sót được dưới một chiêu của hắn là hạnh phúc rồi' Ông lão nhìn Long nói làm hắn kinh hãi vô cùng, trong mắt hắn sư phụ luôn là một cao thủ đầy lợi hại, không ngờ sư phụ lại tự hạ thấp bản thân mình đến thế khi nhắc đến tên kia.
'Không tin sao?' Ông lão mỉm cười với Long làm hắn gật gật đầu, hắn sao có thể tin.
'50 năm trước ta cũng đã không tin khi sự phụ ta nói với ta điều đó!'
Ông lão bắt đầu kể chuyện xưa, lão được sư phụ lão là Lục Hợp Lão Quái nhận về nuôi từ khi còn là đứa trẻ mồ côi, lúc đó sư phụ lão dẫn theo lão vào nam, ra bắc không ngừng giết những kẻ cực hung ác trên giang hồ bấy giờ, tất cả đều không đỡ được quá ba chiêu của ông ấy khiến hình bóng sự phụ dần dần trở thành hình tượng vĩ đại trong mắt đồ đệ mình.
Nhưng bỗng một ngày, khi lão 20 tuổi, Lục Hợp Lão Quái kêu đồ đệ của mình lại giao toàn bộ bí tịch công pháp, kể cho hắn nghe về mối thù các đời truyền nhân Nhất Khí Kình phải báo cho dù là có đủ thực lực hay không, đó là mối huyết thù với Độc Cô Cầu Bại – kẻ đã giết chết lão tổ, người đã sáng lập môn phái.
Kể từ ngày Lục Hợp Lão Quái rời đi 10 năm không quay trở lại, chàng thanh niên đồ đệ của lão nay đã trưởng thành, hắn quyết tâm đi đến nơi sư phụ hắn cùng Độc Cô Cầu Bại năm xưa giao chiến, đến tận đỉnh ngọn Vô Nhai Tử hắn đã chết lặng hồi lâu. Trên đỉnh núi hùng vĩ là một cảnh tượng mà bất cứ ai nhìn vào cũng hãi hùng khiếp vía, một cái lỗ to chính giữa đỉnh núi tạo thành một cái động sâu hun hút không thấy đáy, những vết rạn nứt chằng chịt từ nó lan ra tứ phía xung quanh chẳng khác nào ngọn núi như bị đánh nát, bên cạnh có một cái bia bằng đá với dòng chữ :
'Lục Hợp Lão Quái chi mộ – Nhất chưởng Tịch Diệt – Độc Cô Cầu Bại lập'
Ôm tấm bia đá trong lòng, gã đồ đệ khóc ba ngày ba đêm mới lưu luyến rời đi, hắn muốn báo thù cho sự phụ, cho sư môn nhưng biết đời mình không thể nào có thể chống lại một chưởng kia của người ta huống chi là báo thù, hắn chỉ có thể hy vọng dù nhỏ nhoi là tìm ra một người đệ tử chân truyền mạnh mẽ có thể thay hắn báo thù.
'Một chưởng phá núi……..sư phụ………..hắn có còn là người không?' Long kinh hãi tột cùng nói.
'Haha……….nhiều kẻ tôn thờ hắn là thần……….thật ra rất nhiều người cũng tin rằng hắn không còn là con người nữa mà đạt một cảnh giới cao hơn, có người gọi hắn đã đạt tới cảnh giới bán tiên (sắp thành tiên) siêu phàm thoát tục nhưng tất cả chỉ là suy đoán……….chỉ là vì điều đó mà rất nhiều siêu cấp cao thủ đã tìm đến Độc Cô Cầu Bại………nhưng chưa một ai sống sót sau khi giao thủ với hắn !' Lão già kể khiến Long càng thêm tò mò.
'Vì sao họ phải làm vậy hả sư phụ ?'
'Vì trường sinh bất lão………..kẻ nào chả muốn trường sinh bất lão chứ………haha' Lão già vuốt chòm râu cười ha hả, ngay cả lão cũng không thể tránh được bốn từ đó dụ hoặc.
'Ý sư phụ là Độc Cô Cầu Bại là kẻ trường sinh bất lão sao?' Long há hốc mồm vì hôm nay hắn được biết quá nhiều tin tức giật gân.
'Haha………………….Thập Lục Tháp tuyên truyền ra bên ngoài hắn làm Đại trưởng lão 60 năm nhưng giới cao thủ đều biết hắn đã ở vị trí đó rất lâu…….rất lâu rồi……….lâu đến nỗi người ta không biết hắn xuất hiện từ khi nào……………con nói xem hắn có phải trường sinh bất lão không?' Lão già nhìn Long cười ha hả.
'Nếu hắn mạnh như vậy thì chẳng phải hắn đã độc bá võ lâm sao?' Long lại nghi hoặc.
'Không dễ………..trong cái thế giới này kẻ nào lại chịu làm tay sai cho kẻ khác đặc biệt là những kẻ mạnh………..ở một đất nước rộng lớn và đông đúc như vậy sao có thể thiếu những kẻ không phục hắn được………chỉ là chúng ẩn nấp chờ đợi thời cơ để ra tay lật đổ Thập Lục Tháp mà thôi…….'
Long gật gù, Độc Cô Cầu Bại có thể mạnh nhất nhưng mà luôn luôn có những kẻ ẩn nấp trong bóng tối chờ đợi thời cơ để đâm cho hắn một dao, giang hồ chính là thế.
'Thật là không có kẻ nào có thể sống sót dưới tay Độc Cô Cầu Bại sao sư phụ?'
'Nói đến thì cũng có………duy nhất một người………hắn là Satan – thủ lĩnh tối cao của ZeRo, ông trùm của xã hội đen nước Mỹ…………..30 năm trước nghe bảo hai người đã gặp nhau và Satan vẫn trở về lành lặn' Lão già nhớ lại nói, sống sót dưới tay Độc Cô Cầu Bại thì gã Satan này đáng được kính nể, ai cũng không thể phủ nhận một điều đó là hai kẻ này chính là hai người mạnh nhất trong thế giới ngầm.
'Độc Cô Cầu Bại, Satan' Long lẩm bẩm ghi nhớ hai cái tên này trong đầu.
….
'Quyết định chưa?' Sau buổi trò chuyện, lão già nhìn thật sâu vào đôi mắt Long hỏi hắn với ngữ khí cứng rắn, thu được một đồ đệ có tư chất cao như thế khiến lão vô cùng cao hứng, chỉ là đồ đệ này của lão lại có một cuộc đời đầy sóng gió biến động, lão không thể bắt hắn theo lão lên núi cao tu luyện thành tài được vì như thế hắn chẳng khác nào là một cái xác không hồn, làm sư phụ lão chỉ có thể trợ giúp hắn mạnh lên để hắn đương đầu với sóng gió của cuộc đời mình mà thôi.
'Sư phụ ! Đời này gặp được thầy con quả thật là may mắn! Xin nhận của đệ tử ba lạy để tạ công ơn tái tạo của sư phụ!' Long nói xong cũng là lúc hắn quỳ xuống dập mạnh đầu ba cái trước lão già, sư phụ đã cho hắn võ công, đã bao bọc cứu sống hắn nhiều lần.
'Được rồi ! Đứng lên đi!' Thở dài một hơi, lão già biết quyết định đồ đệ của mình, nhìn cái hộp gỗ chứa Quỷ Trảo bên cạnh, lão hai tay run rẩy cầm nó đến trước mặt Long, một siêu cấp cao thủ như lão mà bàn tay có thể run rẩy chứng tỏ quyết định làm lão băng khoăn và cắn rứt cỡ nào.
Lão có đầy đủ bí tịch võ công có thể truyền thụ cho Long để hắn trở thành một siêu cấp cao thủ như lão hoặc thậm chí là siêu việt lão vì ngộ tính và tư chất của Long là cực cao nhưng cái hắn cần là thời gian, nếu là 10 hay 15 năm thì lão tin rằng Long có thể chống lại được những trưởng lão của Thập Lục Tháp, chỉ là liệu hắn có được thời gian đó không?
An nguy của mẹ, mối thù của người huynh đệ, sự an toàn của Hoa cùng đứa con trong bụng………rất nhiều thứ đang không cho Long thời gian để hắn tu luyện, và bản tính Long cũng thế, hắn có thể chịu đựng 1 năm 2 nhưng nếu lâu hơn thì hắn sẵn sàng liều chết cho dù kết cục là thế nào đi nữa……..cứ nghĩ đến cảnh mẹ hắn bị dày vò thêm 10 năm, 15 năm thì một đứa con như hắn sao có thể chịu đựng được.
Chính vì lẽ đó lão già không còn cách nào khác đưa Quỷ Trảo cho Long mặc dù thứ vũ khí này cực độ nguy hiểm.
'Nhiều người không biết nhưng ta biết về đôi găng tay có tên gọi là Quỷ Trảo này…………nghìn năm trước trên võ lâm Trung Hoa to lớn xuất hiện một Quỷ Tu, sở dĩ gọi hắn là thế vì hắn không tu luyện võ công của con người mà hắn tu quỷ, hắn thu thập tử khí từ những thi thể bị hắn giết để tu luyện, hắn càng giết nhiều người thì tử khí của hắn càng mạnh lên, dần dần hắn hoành hành trên võ lâm không ai có thể địch như một kiếp nạn của võ lâm……………..cuối cùng…………mười vị chưởng môn của thập đại môn phái khi đó quyết định liên hợp chống lại đại ma đầu…………trận chiến kinh thiên động địa ấy sau này bị bưng bít đi nhưng vẫn có tài liệu cổ ghi lại để giết dược Quỷ Tu cái giá phải trả của thập đại môn phải là chín vị chưởng môn nhân cùng bảy phần mười cao thủ bồi táng theo'
'Để trừng phạt ác ma……muốn hắn không thể siêu sinh nên những người đứng đầu quyết định luyện xác hắn thành một thứ vũ khí………………họ cho xác hắn vào một lò luyện, luyện đúng 100 ngày rồi hòa tro của hắn với kim loại tạo ra một đôi găng tay chính là Quỷ Trảo ở đây……….sỡ gì chọn nó là vì khi còn sống Quỷ Tu rất thích moi tim người bằng chính bàn tay trần của mình, họ muốn hắn vĩnh viễn bị giam cầm trong một đôi găng tay'
'Nhưng có một điều đáng sợ mà tất cả không ngờ tới đó là tử khí của Quỷ Tu, nó hòa vào hài cốt và xâm nhập vào Quỷ Trảo khiến bất cứ ai sử dụng nó bên cạnh sức mạnh đề tăng đều có cảm giác muốn phát điên vì giết chóc………đã có nhiều cao thủ vì nó mà trở thành đại ma đầu bị giang hồ tru diệt……….sau này nó bị một lão tăng ngộ đạo của Thiếu Lâm Tự thu lấy, kể từ đó nó triệt để biến mất, ta không biết vì sao Hồng Ngự có được nó !'
Long nghe những lời trầm trọng của sư phụ nên hiểu được thứ vũ khí này đáng sợ như thế nào, có thể nói nó chính là Quỷ Tu khi toàn bộ tử khí mà hắn tu luyện trong cuộc đời được chứa đựng trong nó.
Lại nói về tử khí, nó chính là khí tức tử vong mà thường xuất hiện khi bất cứ sinh linh nào chết đi, nó tà ác, nó trái ngược với sự sống cho nên từ xưa đến nay con người thường tránh xa nó vì kẻ nào chẳng hướng tới trường sinh bất tử, có lẽ chỉ có một kẻ điên như Quỷ Tu mới có thể tu luyện được tử khí.
'Sư Phụ ! Con không hối hận !' Long cắn răng quyết định, hắn không ngờ kẻ thù của mình lại mạnh đến thế, kể từ lúc sư phụ nói đứng sau gia tộc họ Trần chính là ZeRo thì hắn không còn do dự gì nữa, cho dù phía trước là địa ngục, là cái chết không thể siêu thoát hắn cũng không hối hận……
'Được rồi……….hãy dưỡng thương cho thật tốt………..khi nào con khỏe ta sẽ giúp con một lần' Lão già nhìn Long một cái rồi xoay người rồi rời đi, Long nhìn bóng lưng sư phụ như hơi còng xuống, lão như già đi rất nhiều sau hôm nay.
….
Một tháng sau, Long đã hoàn toàn bình phục, hắn giờ đây ngồi đối diện với sư phụ trong một căn phòng riêng biệt được Thiên chuẩn bị.
'Hãy mang nó vào…………ta sẽ giúp con một phần………….phần còn lại phải do chính con rồi……..' Lão già đưa cho Long chiếc hộp đen, bản thân khí tức lão cũng đang từ từ dâng lên.
Cảm nhận khí tức càng ngày càng khủng khiếp từ sư phụ tỏa ra Long giờ mới cảm nhận được sự đáng sợ từ sư phụ mình……….giờ đây hắn như một kẻ nhỏ bé đối mặt với một ngọn núi cao sừng sững.
Hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, Long chăm chú vào chiếc hộp trước mặt mình, không do dự hắn mở nó ra, một đôi găng tay đen tỏa ra khí tức lạnh toát đập vào mắt hắn.
'Phù………..phù………….' Thở sâu vài hơi, Long vận dụng toàn bộ 'khí' trong cơ thể, Long cắn chặc răng xỏ tay vào không một chút đắn đo.
'ẦM !' Ngay khi mặc vào đôi Quỷ Trảo, trong não hải Long như có một cái gì đó nổ tung, hắn cảm thấy cực kì khó chịu vì như có một cái gì đó đang không ngừng tràn vào cơ thể mình, nó làm hắn cảm thấy từng thớ thịt tràn đầy năng lượng, từ sau khi dùng nhân sâm ngàn năm để tăng giới hạn cơ thể hắn bây giờ mới cảm nhận được cơ thể mình khủng bố nều nhường nào khi tràn ngập năng lượng, 'khí' nồng đậm tràn ngập bất cứ nơi đâu trong cơ thể hắn làm hắn sung sướng vô cùng……….nhưng……….. chỉ ít giây sau…….. 'nó' xuất hiện.
Long trợn trừng đôi mắt của mình lên một cách đáng sợ, hắn đột nhiên cực độ ham muốn được nhìn thấy máu tươi……..cảm giác thèm muốn giết chóc càng ngày càng xâm lấn tri não hắn, cắn chặc hàm răng, Long cố gắng kìm chế cảm giác này, hắn muốn làm chủ thứ vũ khí này…..thứ đem lại cho hắn hy vọng về sức mạnh.
Gần một giờ trôi qua, Long vẫn chiến đấu với những khát vọng tà ác đền từ Quỷ Trảo, có lẽ lúc này Long đang nhắm mắt để tập trung nhưng sư phụ hắn thì nhìn thấy rõ từ hai cánh tay hắn đã biến thành màu đen, cái màu đen ấy đang không ngừng lan dần như muốn chiếm lấy cơ thể hắn.
Cả hai đều không biết để sử dụng Quỷ Trảo thì Hồng Ngự chỉ dám dùng nó 3 ngày một lần, một lần chỉ khoảng nửa giờ, hắn có một dụng cụ đặc biệt hẹn giờ để qua nửa giờ sẽ đâm một cây kim vào một huyệt vị gây đau đớn vô cùng giúp hắn lấy lại thanh tỉnh có thể tháo Quỷ Trảo ra, Long dám mang Quỷ Trảo gần một giờ chẳng khác nào như bùa đòi mạng hắn, lúc này đây hắn không còn đường lui nữa rồi.
Sau hơn chục phút nữa thì Long triệt để hôn mê, khí tức tà ác kia quá mạnh mẽ làm thần trí hắn ngày càng mơ hồ, hắn sắp sửa đầu hàng để nó chiếm lấy thần trí mình, hắn đã quá mỏi mệt rồi.
Thấy Long hôn mê, lão già nãy giờ lo lắng cho đệ tử mình quyết định động thủ.
'Lục Hợp Công – Thiên Địa Lục Hợp Chưởng' Lão già hay tay biến ảo liên tục, sau tiếng gầm lão tung một lúc sáu chưởng vào người Long, đây là bí kĩ mạnh nhất của lão được sư phụ lão truyền thụ, chưởng lão xuất ra không phải để giêt người mà hướng những tia tử khi trong người Long để ngăn chặn chúng giúp Long thanh tỉnh lại, phải đạt cấp độ như lão mới có thể làm được việc này.
'Hít………..Sư Phụ ! Con không chịu nổi ! Nó mạnh quá' Long được chưởng lực của sư phụ làm tỉnh lại, hắn hít sâu một hơi nói gấp với lão già, cái khí tức kia sau khi bị chưởng lực của lão già tạm thời đầy lùi sắp sửa bùng phát trở lại.
'Long ! Tập trung hết sức, nhất định phải khống chế được nó!' Lão già không nói gì mà vù một phát di chuyển ra sau Long quát to, hai tay lão ấn vào lưng hắn vận công.
'Lục Hợp Công – Lục Đạo Luân Hồi' Sau tiếng gầm nhẹ, lão già vận dụng toàn bộ nội lực truyền thẳng vào người Long.
Từ lưng truyền tới nguồn khí tức khổng lồ chống lại tử khí giúp Long thanh tỉnh hơn nhiều, hắn vận lực bình sinh tập hợp mọi khí trên cơ thể tới hai bàn tay để chống lại tử khí lan tràn.
'Mẹ kiếp ! Sống chết với mày!' Long gào to, mượn lực sư phụ, hắn tập hợp toàn bộ sức mạnh bản thân lần cuối cùng để đàn áp Quỷ Trảo.
Hai phút, từng giọt mồ hôi to như hạt đậu chảy ướt đẫm người Long, sư phụ hắn cũng thở phì phò phía sau.
Năm phút, không còn là những tia khí đen nữa mà bây giờ nó đã trở thành những dòng khí đen kịt từ Quỷ Trảo quấn quanh người Long, tử khí mạnh mẽ xâm lấn từng chút một trên cơ thể hắn, chúng lấp đầy những khoảng trống mà khí của Long để lại.
Long mệt mỏi, không chỉ cơ thể mà tâm trí hắn cũng mệt mỏi vô cùng, 'khí' trong người hắn đã cạn, từ sau lưng hắn cũng không còn nội lực của sư phụ truyền tới nữa, có lẽ lão già cũng đã sức cùng lực kiệt, hắn có thể cảm nhận được cơ thể mình lúc này chẳng khác nào một trái bóng chứa đầy tử khí tà ác.
'Bịch……' Lão già khụy xuống sau lưng Long khiến hắn cảm thấy nhục nhã vô cùng, nhục vì hắn sư phụ đã tổn hao công lực đến mức không thể đứng vững, nhục mà vì hắn mà thằng mập phải chết, nhục vì hắn mà Hoa cùng mọi người phải trốn tránh kẻ thù……….Long triệt để nổi điên rồi.
'Hấp……….ta hấp……….Hấp Tinh Đại Pháp………' Không thèm chống lại tử khí nữa, Long điên cuồng hấp thu toàn bộ tử khí từ Quỷ Trảo, hắn để mặc cho những tư tưởng tà ác khổng lồ xâm chiếm lấy trí óc mình, người cũng được, ma cũng được……Long mặc kệ tất cả, cứ thế hắn dần dần lâm vào hôn mê vô tận.
…..
Lại một tháng trôi qua, Long cứ thế hôn mê trong suốt một tháng không tỉnh lại khiến mọi người lo lắng vô cùng, Hoa cùng hai cô bé khóc sưng cả mắt cả ngày cứ bám dính lấy giường Long cầu nguyện cho hắn.
Mới lau mặt cho Long bằng nước ấm xong, Hoa vuốt ve khuôn mặt của hắn một hồi rồi lưu luyến bưng cái thau nước ấm ra ngoài, bụng cô đã to lên nhiều rồi. Bỗng nhiên vừa bước chân ra cửa Hoa nghe thấy âm thanh mà cô mong chờ nhất
'Cảm ơn em, vợ yêu !' Hoa run run quay lại nhìn thân ảnh trên giường, Long từ lúc nào đã mở mắt nhìn cô đầy trìu mến yêu thương.
'Anh tỉnh lại rồi !' Nước mắt Hoa tuôn rơi, cứ ngỡ hắn không bao giờ tỉnh lại nhưng rốt cuộc cô đã an tâm phần nào rồi, đối với cô thì hắn là tất cả những gì cô có, là cuộc sống của cô.
'Lại đây nào' Long giang đôi tay ra đợi Hoa tới, không chần chừ một phút giây nào cô để chậu nước xuống chạy ào vào lòng hắn, cả hai người cứ thế ôm nhau như thời gian dừng lại.
….
Trở lại với căn phòng luyện công quen thuộc, Long cảm nhận về cơ thể mình, 'khí' của hắn đã biến đổi, bản thân hắn tràn ngập 'khí' nhưng mà chỉ một phần nhỏ là của hắn, Long kinh hãi nhận ra rằng phần lớn 'khí' trong người hắn lúc này chính là tử khí, nó tà ác, mạnh mẽ hơn 'khi' của hắn gấp nhiều lần.
Lấy làm lạ, Long thử vận 'khí', ngay lập tức hắn cảm nhận được 'khí' quen thuộc của bản thân, ngay sau đó hắn giật mình vì 'khí' hắn giờ đây sau khi vận dụng còn mang theo một ít tử khí nữa, Long không biết là điềm tốt hay xấu nhưng hắn còn sống là tốt rồi.
Kiểm tra toàn bộ cơ thể, Long cảm thấy mình cực kì khỏe mạnh, chỉ là đến lúc Long tập trung suy nghĩ, hắn nhận thấy bên trong não hải (trí óc) của mình xuất hiện một thứ đáng sợ, nó xuất hiện ở đó, chiếm giữ lấy một phần trong não hải hắn như một đám mây đen giữa bầu trời đầy mây trắng vậy, hắn từ từ tiếp cận nó để xem thử nó là cái gì.
'Vù……..' Ngay khi Long tiếp cận đám mây tà ác kia, nó nhanh chóng xâm nhập chiếm giữ lấy thần trí hắn, khát vọng tàn bạo và hiếu sát tràn ngập mọi ý nghĩ của hắn, chỉ là may mắn hắn vẫn còn giữ được một tia thanh tỉnh đủ để hắn rời ra khỏi nó nhưng Long muốn xem triệt để hắn sẽ biến thành cái gì.
'Gào……….' Đột nhiên Long gào lên một tiếng vì toàn bộ tử khí trong cơ thể hắn biến bạo, nó khiến hắn lại tăng lên vài phần sức mạnh, chỉ là đi kèm nó là sự tà ác cứ thế lớn dần lên, nó khiến tia ý chí của Long dần yếu đi, sau này Long gọi trạng thái này là Cuồng Hóa.
Chịu đựng được 30 phút, cảm giác tia lý trí sắp bị đánh tan bởi khí tức tà ác, Long rút lui, hắn thoát khỏi nó để bản thân thanh tỉnh lại, hắn tin rằng khi tia lý trí của mình bị đánh tan cũng là lúc hắn triệt để biến thành một tên điên chỉ biết chém giết.
'Luyện………luyện……'
'Luyện………….luyện…………luyện'
Long điên cuồng luyện, hắn luyện cách khống chế tử khí trong cơ thể mình, mỗi lúc hắn khống chế được một phần tử khí hắn đều cảm nhận được mình có thêm một nguồn năng lượng khổng lồ, cứ thế hắn tiến từng bước từng bước nắm giữ nguồn tử khí trong cơ thể.
Long cũng không quên tăng chịu đựng đám mây tà ác trong não hải mình, cứ mỗi lần hắn lại chịu đựng được thêm vài giây, rồi một phút……..Long kiên trì tu luyện bỏ qua mọi thứ……..hắn giờ đây chẳng khác nào một tên cuồng nhân tu luyện đúng nghĩa.
Cứ thế thời gian trôi qua 3 tháng, chỉ còn ít ngày nữa là bước sang năm mới, trong phòng tu luyện, Long thu công đứng dậy, hắn đã triệt để khống chế được toàn bộ tử khí trong cơ thể, khí của hắn bây giờ không đơn thuần là 'nội khí', cũng không đơn thuần là 'tử khí' mà là tập hợp gồm hai khí lấy tử khí làm chủ đạo vì nó quá mạnh mẽ.
Long biết rằng tuy hắn có thể khống chế được tử khí trong cơ thể nhưng thật chất nó không phải của hắn mà của vị Quỷ Tu hơn ngàn năm trước kia, hắn chỉ có thể sử dụng nó chứ không thể tạo ra nó như nội khí của bản thân mình, nếu muốn triệt để mạnh mẽ hắn chỉ có một con đường……….từ bỏ làm người để biến nội khí của hắn hoàn toàn thành tử khí, lúc đó hắn sẽ coi như là một Quỷ Tu thứ hai được sinh ra.
Nói thêm về tử khí, cái khí tức tử vong ấy sẽ xuất hiện khi bất cứ một sinh linh nào chết đi, sinh linh càng mạnh thì khi tử vong sẽ xuất hiện tử khí càng dày đặc, là đại diện cho cái chết nên tử khí khi gặp bất cứ sự sống nào cũng sẽ xâm chiếm, tàn phá để diệt mọi sự sống mà nó gặp phải, Long có thể chứa chấp và vận dụng tử khí là nhờ Quỷ Trảo trên tay, nếu không có nó thì ngay từ tia tử khí đầu tiên tràn vào cơ thể hắn đã biến thành một cái xác không hồn rồi.
'Hừ………' Hừ lạnh một tiếng, Long kiên định bước tiếp con đường hắn đã chọn, hắn như một người điên khi điều khiển tử khí ăn đi nội khí – thứ đại diện cho sự sống của hắn, phá rồi lập, Long muốn sản sinh ra tử khí thì hắn phải để tử khí hoàn toàn phá tan mọi sự tồn tại của khí khác trong cơ thể mình.
Ba tiếng đồng hồ trôi qua, cả người Long giờ đây đen kịt, những tia tử khí như khói đen cứ lởn vởn xung quanh người hắn tạo thành một đám mây đen nhỏ lấy hắn là trung tâm, Long mặc kệ, hắn nhắm mắt để tập trung điều khiển tử khí cắn nuốt những dòng nội lực cuối cùng trong cơ thể, hắn cảm giác được sức mạnh của bản thân mình tăng lên một cách khủng khiếp, đổi lại Long biết sinh cơ của mình dần dần tan biến, hắn không còn sống bằng sinh cơ như một người bình thường nữa mà sống bằng tử khí, tử khí còn hắn còn, tử khí mất hắn mất.
Lại thêm hai tiếng, Long triệt để biến toàn bộ khí trong cơ thể thành tử khí, đi cùng với đó hắn đã trở thành Quỷ Tu thứ hai sinh ra trên đời, cả hai khác nhau ở chỗ tâm trí, Long vẫn giữ được thần trí tỉnh táo của một con người, cảm giác thèm muốn giết chóc vẫn có nhưng hắn có thể chế ngự được nó.
Hấp thu toàn bộ tử khí vào trong cơ thể, bề ngoài Long vẫn như không có gì thay đổi, hắn đứng dậy bước đi ra ngoài, đến lúc hắn phải trở lại rồi.
'Két…..' Vừa mở cửa bước ra, Long gặp Thiên đang đứng ở ngoài, trên tay hắn là một quyển sách màu vàng.
'Ra rồi à………sao rồi?' Thiên nhìn thằng em mình quan tâm hỏi, bằng cảm nhận hắn thấy Long trước mặt đã thay đổi qua nhiều, đối diện với Long lúc này hắn rất khó chịu, khó chịu vì cái khí tức tỏa ra từ người gã cứ làm hắn run lên, nó lạnh lùng, tà ác cứ như hắn đang đối mặt với một bãi tử thi ngàn người vậy.
'Vẫn tốt !' Không để Thiên lo lắng, Long dấu chuyện mình trở thành một Quỷ Tu.
'Được rồi, đây là bí tịch võ công mà sư phụ cậu để lại…….lão ấy đã rời đi từ vài ngày trước…..' Thiên đưa cho Long quyển sách rồi nói.
'Sư phụ đi rồi sao?'
'Phải…….để giúp cậu ông ấy đã tiêu hao đến chín thành công lực cả đời tu luyện………giờ đây ông ấy muốn tìm một chỗ thanh tu để sống những ngày tháng vui vẻ…..tránh xa chốn giang hồ đầy thị phi này…………ông ấy để lại cho cậu một lời nhắn…………Hãy đến ngọn Vô Nhai Tử, khí nào cậu nhận thấy có thể chống lại được một chưởng kia thì hãy khiêu chiến hắn…….' Thiên nói xong rồi rời đi, để lại Long đứng trầm tư một mình.
'Rắc……….rắc………Sư phụ!' Không kìm chế được cảm xúc, từng tia tử khí đen kịt tràn ra bên ngoài từ cơ thể Long vì giận dữ làm xương cốt hắn keo răng rắc, sư phụ đã hy sinh cho hắn quá nhiều…….đời này gặp được một ân sư như thế còn gì để nuối tiếc……..Độc Cô Cầu Bại……….sẽ có ngày hắn dẫm đạp thằng chó ấy dưới chân mình.
……
'Như vậy ZeRo đang ở nhà họ Trần sao?' Trong cuộc họp kín với Thiên cùng hai Sói Vệ, hắn lên tiếng hỏi đàn anh.
'Đúng vậy…………nguồn tin mật của tôi cho biết chúng đang bí mật theo sau Thập Lục Tháp……….dường như bọn chúng đang tìm kiếm một cái gì đó……' Thiên nói, hiên tại thế giới ngầm Sài thành cực kì hỗn loạn, ngày nào cũng có những vụ chém giết nhau tranh dành địa bàn, những trưởng lão Thập Lục Tháp với danh nghĩa giúp Cước Thần thường xuyên xuất hiện ở những con phố, nhưng chúng không ra tay trấn áp bạo loạn mà lại dò xét những cửa hàng buôn bán, đặc biệt là những cửa hàng bán đồ cổ.
'Nếu đúng như vậy thì xem ra báo thù cho Hồng Ngự chỉ là việc phụ, hừ bọn chó đó' Long ban đầu còn cảm thấy có lỗi khi hắn cứ nghĩ vì hắn giêt Hồng Ngự mà bọn chúng sang trả thù, nhưng xem ra mọi việc lại không như hắn nghĩ, bọn chúng sang đây là vị một kế hoạch nào đó.
'Đúng vậy ! Tiếp theo cậu định làm gì?'
'Về nhà họ Trần…….em muốn thăm mẹ và nhân tiện dò xét thực lực ZeRo……bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau lưng……..'
'Hay ! Cứ để hỗn loạn đi, thứ mà chúng tìm kiếm chắc hẳn là rất quan trọng, không biết chừng có nó cậu lại có cơ hội mạnh mẽ hơn!' Thiên nghe kế hoạch của Long cũng hưng phấn vô cùng, đối với cao thủ như bọn người kia thì có thứ gì quan trọng hơn việc tăng sức mạnh lên chứ, hắn tin tưởng rằng thứ mà bọn chúng tìm kiếm không hề đơn giản và rất có thể có tác dụng tăng sức mạnh lên nhiều lần nên chúng mới cử những kẻ mạnh như thế sang tìm kiếm.
'À…….có thứ này bọn chúng gửi cho cậu qua email…….' Thiên đưa cho Long một cái USB rồi rời đi chuẩn bị cho Long trở về.
Nhìn chiếc USB trên tay, Long đút nó vào khe cắm, không biết bọn này muốn gì nữa đây, chẳng lẽ hù dọa hắn.
Trong USB chỉ có một file duy nhất, là file video khá nặng đến mấy Gb, Long click vào nó mở ra.
Màn hình Media hiện ra thước phim mà Thập Lục Tháp hay đúng hơn là Bát Quái Lão Nhân gửi cho Long, trong đoạn video là một chiếc ghế sofa dài nằm chính giữa máy quay với cảnh dâm dục cực độ trên nó.
'Hắc hắc……….chào Sói……..tao biết mày đang ở đâu đó trên mảnh đất này………đang trốn chui trốn lủi như một con chó………..đừng sợ………tao chỉ cần có một thứ mà mày đã lấy đi……….đó chính là vũ khí của Hồng Ngự…………nếu mày đưa nó lại cho tao thì bọn tao sẽ đảm bảo bọn chúng sẽ không truy lùng mày nữa……….hắc hắc'
Ngồi trên ghế sofa, Bát Quái Lão Nhân cười nói, trên đùi hắn là một bóng hình xinh đẹp không ngừng lắc lư, dù quay lưng lại nhưng Long ngay lập tức nhận ra đó là Thanh Tuyền.
'Haha…….xin lỗi mày vì tao vừa thuần phục được hai con chó cái……nghe bảo trước là hàng độc quyền của mày……..quả thật là đụ chúng rất sướng đấy……' Bát Quái Lão Nhân cười to trước máy quay, lão hưng phấn nắm chặc hông Thanh Tuyền mà nắc mạnh.
'Ưhhhhhhh……….hơ…….hơ…….' Thanh Tuyền rên rỉ con cặc của lão già không thương tiếc tàn phá bên trong khe lồn cô, lão dập liên tục khiến khoái cảm truyền tới cực kì mãnh liệt, cô chỉ biết dựa vào ngực lão chịu trận.
Long nhìn món hàng của mình bị lão già chơi cũng có một chút tiếc nuối nhưng không giận giữ cho lắm, dù sao đối với Thanh Tuyền hắn xem như cũng là trao đổi chứ không có tình cảm gì.
'Nhìn nó đê mê khi bị tao địt kìa………….hắc hắc………bẹp………..bẹp……..bẹp…………nói……..ai địt mày sướng hơn?' Lão già dập mạnh bạo vang lên tiếng bẹp bẹp không ngừng, chưa dừng lại lão còn đút 3 ngón tay vào lỗ đít Thanh Tuyền làm cô há hốc mồm.
'Ặc……….là……là lão chủ nhân sướng hơn nhiều……hơ…….hơ……..' Trong sự sợ hãi và khoái cảm, Thanh Tuyền gục xuống trả lời, thân dưới cô co giật liên tục vì cao trào, cô bị lão hiếp dâm không biết bao nhiêu lần nhưng lần nào cũng nhanh chóng đầu hàng dưới dâm uy của lão.
'Haha…….nghe chưa Sói……….về khoản này mày con kém lắm………đối với những con chó ngoan như vậy thì phần thưởng lớn nhất chính là cho chúng nó uống sữa……..' Bát Quái Lão Nhân dâm dục ghì chặc Thanh Tuyền xuống xuất tinh vào chỗ sâu nhất trong khe lồn cô.
Long đang định tắt video vì nó không có ý nghĩa thì lão già lại cầm hai sợi dây hai bên lên khiến hắn tò mò.
'Đên giờ làm sạch rồi hai con chó……..' Bát Quái Lão Nhân sau khi địt xong Thanh Tuyền thỏa mãn cầm hai sợi dây hai bên kéo mạnh, ngay lập tức lại thêm hai bóng hình bò tới chân lão, Long nhận ra một trong hai người là Uyên Nhi, cô gái ngây thơ ngày nào.
Với cái vòng cổ thú cưng trên cổ, Uyên Nhi thành thục bò tới chân lão già, như một con chó ngoan, cô liếm từng ngón chân của lão rồi liềm dần lên trên một cách cẩn thận.
Không thể không khâm phục mức độ biến thái của lão già, Long không biết lão huấn luyện Uyên Nhi thế nào nhưng Uyên Nhi đã triệt để biến thành nô lệ của lão, cô thè lưỡi đá bi, liếm cột một cách điêu luyện trong khi bốn con cu giả cắm vào hai lỗ phía sau rung mạnh, tinh dịch không ngừng rỉ ra bên ngoài đủ biết lão đã địt cô nhiều đến mức nào.
Long không biết cô gái thứ hai là ai, nếu hắn biết ả từng là một trong Ngũ đại cao thủ đất Việt thì chắc sẽ rất bất ngờ, Hoa Hồng Đen cũng có một chiếc vòng cổ thú cưng trên cổ, nhưng càng kinh khủng hơn là hai đầu ti và ngay cả cái hột le nhỏ nhăn của cô đều bị Bát Quãi Lão Nhân bấm những chiếc khuyên, lão lòn vào chúng những sợi dây kết nối với sợi dây ở trên vòng cổ để mỗi khi lão giật dây thì cùng lúc đó hai đầu ti và hột đậu của cô cũng bị kích thích theo.
'Hơ…….hơ……..lão chủ nhân…………nô tì sướng quá……….ưhhhhh………ưhhhhh………xin chủ nhân để nô tì hầu hạ ngài đi……..' Hoa Hồng Đen bị Bát Quái Lão Nhân giật dây khiến chịu không nổi cầu xin, dù đêm qua bị bốn gã thuộc hạ của lão dày vò thì giờ đây ả lại tiếp tục thèm muốn, nữ cao thủ ngày nào tâm trí bây giờ chỉ còn nhục dục mà thôi.
'Haha………..nhìn thấy chưa nhóc………..đường đường chị đại của cái đất này giờ đây phải cầu xin lão phu ban phát sung sướng………….hắc hắc'
Nghe lão già nói mà Long khá bất ngờ, không thể tưởng tượng được lão có thể thuần phục được cả Hoa Hồng Đen, hắn đột nhiên nghĩ đến sự biến mất của ả trong một khoảng thời gian dài.
Đoạn sau video chỉ là những cảnh Bát Quái Lão Nhân hành hạ ba cô gái, Long lướt qua rồi tắt đi, hắn biết Bát Quái Lão Nhân muốn cảnh cáo hắn nếu không đưa Quỷ Trảo cho lão thì lão sẽ tìm đến những người thân của hắn.
'Đến lúc trở về rồi !' Long đứng dậy, hắn phải về căn biệt thự ấy, dù thế nào đi nữa hắn cũng phải đưa mẹ ra.
RÚT CÒN 4 CHAP, KẾT THÚC HÔM NAY !
CHÚC ANH EM CUỐI TUẦN VUI VẺ !
CHÚC BÁC NÀO CƯỚI VỢ ĐƯỢC HẠNH PHÚC TRÀN TRỀ, SỚM SINH QUÝ TỬ =))))))