“Bộ binh kiểm tra!”
Lại một đạo mệnh lệnh từ Nguyên Soái, từ 50 chiếc thiết giáp, hơn 300 tên lính biệt kích được trang bị tận răng đổ bộ và ào ạt xâm nhập vào đám khói bụi mờ mịt, từng chiếc máy quét tiên tiến nhất khai mở với hy vọng tìm kiếm được tung tích của một mảnh thi thể hay áo quần của đối phương để chứng tỏ hắn đã bị diệt sát còn nếu không thì đó sẽ là bi kịch với chúng.
“Phốc… Phốc… Phốc…”
Từng đạo âm thanh khô khốc lọt vào cảm biến đến tai từng tên sĩ quan chỉ huy khiến chúng trợn trừng hai mắt, khói bụi quá dày đặc khiến không ai nhìn thấy cảnh tượng bên trong bằng mắt thường nhưng bằng máy quét nhiệt hồng ngoại chúng vẫn có thể nhìn thấy hơn 300 tên lính biệt kích đang dần biến mất trên màn hình một cách nhanh chóng đồng nghĩa với chúng đang bị đối phương trực tiếp đồ sát.
“Không… ác ma… hắn là ác ma…”
“Tha… Tha… Không…. Cứu… Cứu chúng tôi….”
“Tạch…. Tạch…. Tạch…”
Tiếng gào khóc, tiếng cầu xin cùng tiếng súng nổ loạn vang vọng tận trời xanh nhưng cũng không kéo dài khi chỉ sau một phút đồng hồ thì đã không còn tiếng động nào nữa, 300 lính biệt kích đi vào nhưng không tên nào có thể đi ra vì đơn giản đã làm ma dưới kiếm của Ma Ảnh.
“Hắc hắc… đây gọi là vũ khí hiện đại sao? Uy lực cũng không tồi có điều muốn tránh né thật quá dễ dàng.”
Khói bụi dần tan, bóng hình Ma Ảnh một lần nữa hiện ra nhưng dưới chân hắn là một ngọn núi nho nhỏ những mảnh thi thể của hơn 300 tên lính biệt kịch, máu tươi chảy thành dòng lan tràn trên mặt đất khiến đám binh lính trên từng cỗ thiết giáp cùng máy bay lạnh run. Trên tay Ma Ảnh là một khẩu AR-15 hiện đại được trang bị cho đám biệt kích, hắn nhìn khẩu súng trên tay mà cười lạnh nói.
Năm phút bị oanh kích, chỉ một cái lách nhẹ thì Ma Ảnh có thể na di tránh thoát đợt công kích hung mãnh của nhóm thiết giáp hạng nhẹ, điểm yếu của ụ pháo và nòng súng chính là quỹ tích của đầu đạn không thể thay đổi được trong khi siêu cấp cao thủ có thể dễ dàng đoán biết mà tránh né.
“Là Cường Giả bậc cao, tại sao đám người kia chưa xuất hiện?”
Trong thiết giáp chỉ huy, Trần Bá Vũ nghi hoặc không thôi vì với đợt đại vận chuyển này thì quân đội chỉ là vòng ngoài còn lực lượng bảo vệ chân chính là đám cao thủ đến từ các thế lực do Thập Lục Tháp dẫn đầu nhưng tại sao hiện tại chúng vẫn chưa xuất hiện?!
“Các ngươi chơi xong thì đến lượt ta chơi.”
Vứt đi khẩu súng trên tay, Ma Ảnh thôi động Dịch Cân Kinh đệ ngũ tầng vận chuyển thiên địa chi khí lao đến nhóm thiết giáp bằng một tốc độ kinh khủng tuyệt luân chẳng khác nào một đạo tia chớp màu tím đánh tới.
“Quá nhanh!”
Vũ khí hiện đại đến đâu cũng cần con người đến thao tác điều khiển mà muốn thao tác điều khiển thì đầu tiên phải là phản ứng kịp thời nhưng Ma Ảnh tốc độ đã không phải quân nhân bình thường có thể phản ứng kịp và đến khi từng đường kiếm quang lóe lên thì chúng vẫn còn chưa kịp chớp mắt một cái.
“Vô Ngã Kiếm – Ma Ngục Cuồng Loạn!”
“Xuy… xuy… xuy…”
Minh Hỏa Thần Kiếm vũ động xoay tròn, kiếm khí tung hoành, kiếm quang ngút trời, vạn đầu kiếm khí ẩn chứa thiên địa chi khí ập xuống 50 chiếc thiết giáp hiện đại, Ma Ảnh một khi động thủ đều là toàn lực một kích.
“Rắc… Rắc… Rắc…”
Lớp vỏ có thể chống đạn 14, mm của từng đầu thiết giáp ZBD-04 có thể chống đỡ một vài đạo kiếm khí của Ma Ảnh nhưng hơn vạn đạo kiếm khí lại là chuyện khác, từng đạo từng đạo kiếm khí xé toang lớp giáp cứng cáp của thiết giáp mà hủy diệt hoàn toàn bên trong, 50 đầu thiết giáp cứ thế trở thành 50 đống sắt vụn sau một đòn của Ma Ảnh làm đám binh lính phía sau sợ hãi đến cùng cực.
“Tập trung hỏa lực, tùy ý khai hỏa!”
Tình thế nguy cấp, đối phương như không muốn nói chuyện nên Trần Bá Vũ cũng không định đàm phán, lão hét vào trong bộ đàm.
“Xuy… xuy… xuy…”
55 trực thăng chiến đấu hạng nặng Z-10 là phản ứng đầu tiên, cơn mưa tên lửa không đối không TY thế hệ mới khóa chặt lấy vị trí của Ma Ảnh mà đổ ập tới.
“Quá chậm!”
Lách nhẹ người qua từng đầu tên lửa, Ma Ảnh thân ảnh xuất hiện trước một chiếc trực thăng chiến đấu, kiếm trong tay chém xuống một đường.
“Rặc… Rặc…!”
Minh Hỏa Thần Kiếm trong tay Ma Ảnh quét ngang qua chiếc trực thăng xấu số và cứ thể chẻ nó cùng đám quân nhân bên trong làm hai nửa mà nó cũng không dừng lại quá lâu khi chỉ chưa đầy một hơi thở sau lại quét ngang qua chiếc trực thăng thứ hai như một đầu thú hung tan đang săn mồi trên bầu trời.
“Xuy… xuy… xuy…”
“Xuy… xuy… xuy…”
Ba hơi thở chém rụng ba chiếc trực thăng, đột nhiên Ma Ảnh thấy thú vị khi từng đầu tên lửa sau khi công kích hụt lại vòng lại tiếp tục nhắm đến hắn, tên lửa hiện đại luôn kèm theo hệ thống dẫn đường tiên tiến.
“Oành… Oành… Oành…”
Cũng chính lúc này dàn thiết giáp hạng nặng Type 99 khai hỏa, từng cỗ pháo hạng nặng 125 mm được định hướng bằng hệ thống ống nhắm laze hiện đại khóa chặt lấy Ma Ảnh mà bạo tạc.
“Tạch… Tạch… Tạch… Tạch…”
Cuối cùng là cơn mưa đạn từ bốn phương tám hướng xuất phát từ binh lính trên những chiếc xe vận tải, thiết giáp, UAV cùng trực thăng chiến đấu bủa vây lấy Ma Ảnh, bầu trời nơi hắn đứng cứ như bị xé toang thành từng mảnh nhỏ bởi vô vàn những đạo ánh sáng lóe mắt của vô vàn những đường đạn pháo cùng tên lửa.
“ẦMMMMMM… ẦMMMMM…”
Dày dặt những âm thanh nổ tung của đầu đạn pháo và tên lửa mang lại niềm tin cho từng tên binh lính nhưng lại một rồi hai rồi ba… từng chiếc trực thăng hiện đại cứ thế tiếp tục bốc cháy rồi chia làm hai nửa rơi xuống khiến chúng cảm giác được tuyệt vọng khôn cùng.
“Vô Ngã Kiếm – Khí Kiếm Sơn Hà!”
Ma Ảnh thân pháp cực nhanh nhưng cũng không thể né tránh toàn bộ, một thân tử y đã lỗ chỗ những lỗ thủng, trên da thịt hắn là một vài vết nạm đen bốc khói do đạn pháo đụng vào nhưng chừng đó vẫn chưa đủ để làm chậm cước bộ của hắn, Minh Hỏa Thần Kiếm trong tay hắn lại quét thành ba đường lên ba chiếc trực thăng ở cạnh nhau.
“Rặc… Rặc… Uỳnh… Oành!”
Bằng lực lượng cường hãn, lưỡi kiếm sắc bén dễ dàng xé rách vỏ thép của máy bay, tử hỏa bạo liệt thiêu đốt hết thảy khiến ba chiếc trực thăng nổ tung như ba quả cầu lửa đổ ập xuống mặt đất và tình cờ đụng phải một chiếc thiết giáp Type 99 kéo theo đồng bạn bạo tạc với những đầu đạn bên trong.