Sói Săn Mồi – Chương 487 – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 487

….
Giang hồ biến động rốt cuộc cũng kết thúc, thông tin lộ ra là do một đám hắc y nhân không rõ lai lịch thực hiện và ít ai được biết cùng ngày hôm đó Đào Hoa Đảo đón nhận một cuộc thanh tẩy chưa từng có, một phần ba võ giả môn phái phải tháp tùng Hứa Tình quá thế giới bên kia.

“Đại nhân, việc thanh lý môn hộ đã hoàn thành, thi thể của hai phu nhân đã được đưa đến Đào Hoa Đảo an toàn!”

Tại Đoàn gia biệt viện, Đoàn Dự cung kính báo cáo, tuy chủ nhân vẫn một bộ dạng vô lo vô nghĩ nhưng hắn biết ẩn dấu sau bộ mặt kia là một sự phẫn nộ cùng tức giận đã đến tốt cùng.
“Được rồi, các ngươi lui ra đi.” Gật gù ý đã biết, Long mở miệng nói.
“Rầm!”

Cánh cửa đại điện đóng sập lại cũng là lúc hai mắt Long nhắm lại, còn chưa hết vui sướng vì tân sinh lấy được thu hoạch lớn thì hắn phải từ bỏ hai nữ nhân của mình. Đã một lần phải chịu đựng đớn đau khi đứa còn lọt lòng bị bắt đi nên hắn thù hận nhất kẻ nào đụng vào người thân của hắn… có thể Hứa Tình tội lỗi chưa đáng để nhận lấy cái ch.ết, có thể Lệ Nhiệt không biết việc mà mẹ mình làm nhưng thà một lần đau còn hơn phải đau nhiều lần.

Trừng phạt đồng nghĩa với thù hận, không ai dám chắc sau khi nhận lấy trừng phạt thì Hứa Tình sẽ không mang trong lòng thù hận mà phản bội hắn và cũng không ai dám chắc Lệ Nhiệt sẽ không trả thù cho mẹ mình, diệt cỏ phải diệt tận gốc, muốn tồn tại trong cái thế giới khắc nghiệt này lòng dạ phải sắt đá, bản tính phải là tâm ngoan thủ lạt… nhưng…

… Hỏi thế gian tình là gì?.

Đã là con người thì không thể thoát khỏi thất tình lục dục, đã có lúc đắm chìm trong ma công khiến Long muốn siêu thoát hết thảy những thứ tạp niệm chốn trần tục để chuyên tâm cảm ngộ ma công và chắc chắn một điều thực lực của hắn sẽ tăng tiến hơn trước nhiều lần nhưng đó cũng là lúc hắn đánh mất đi bản ngã của một con người từ đó trở thành một ma đầu chỉ biết đến giếŧ chóc.

Một quả lại thêm một quả, Long gặm nhấm khổ quả thật nhiều để cảm giác được cái vị đắng chát đến tột cùng của nó như một cách giải tỏa sự khổ sở đang phải chịu đựng.

“Tại sao? Từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc ta đều mở cho nàng một cơ hội, chẳng lẽ với nàng quyền lực lại quan trọng đến vậy sao?”

Giận giữ đến vặn vẹo khuôn mặt, Long rít gào từng chữ một khiến đại địa dưới chân hắn phải run rẩy, hắn không giận Hứa Tình mà tức giận với thiên địa vì tạo ra con người với bản tâm quá tham lam, có thể tham lam ở một mức độ nào là tốt vì như thế con người mới có thể tiến lên được nhưng một khi tham niệm quá lớn sẽ dẫn dắt con người đến những hành động ngu xuẩn và kết cục là không thể vãn hồi.

“Thiên này có cao đến đâu ta cũng phải trảm!”
“Địa này dù có sâu đến đâu ta cũng phải diệt!”

Chưa bao giờ Long hận thù đại tự nhiên thế giới này đến như vậy, cỗ ma tính trong linh hồn hắn theo đó cũng bộc phát khiến hai mắt biến thành một màu đen hắc ám, sát ý kinh thiên khiến hết thảy võ giả bên ngoài run sợ.
“DIỆT!!!”

Lâm vào giận dữ điên cuồng, Long gào lớn thôi động toàn bộ nguyên thủy chân khí vào thái cực hình đồ để thông qua đó dẫn động vào thế giới này mà bạo phát lực lượng khủng bố như muốn đồng quy vu tận với tự nhiên.
“Rắc… Rắc… Rắc…”

Không gian bao trùm một cỗ uy áp khủng bố đến nỗi rung động lắc lư muốn nứt vỡ khiến hết thảy võ giả tại biệt viện kinh hãi đến tột độ, bản thân chúng muốn chạy cũng không thể vì Thái Cực Hình Trận trong sự điên cuồng của Long chỉ chưa đầy vài hơi thở đã khuếch tán đến chục dặm vuông cưỡng ép toàn bộ tồn tại trong mảnh không gian này vào bên trong hình đồ, nói cách khác thì phiến không gian này đã hình thành một quy tắc độc lập và bất cứ kẻ nào dám vi phạm quy tắc đó sẽ lập tức bị phản phệ đến hồi phi yên diệt.

“Không xong, ta phải ngăn hắn lại nếu không toàn bộ đều phải ch.ết!”

Ở bên ngoài, Ga-In là người đầu tiên cảm giác được không gian biến đổi, toàn bộ lực lượng trong người nàng chỉ trong nháy mắt đã thoát khỏi sự khống chế của nàng mà gia nhập cùng tuân theo một cái quy tắc nào đó và nàng biết hết thảy đều là do Long làm, cỗ uy áp cùng sát ý càng lúc càng bạo phát khiến nàng suy đoán hắn không phải đang tu luyện mà đang nổi điên, nàng không biết vì sao hắn lại như thế nhưng biết chắc chắn một điều là hết thảy sinh linh bên trong biệt viện này sắp sửa tan biến và nàng phải hành động.

“Bộp… Bộp… Răng… Rắc… Két… Ma… Ma Chủ… chàng…”

Mạo hiểm cưỡng ép thoát khỏi quy tắc quỷ dị, Ga-In bước từng bước nặng nề đến cánh cửa lớn của đại điện mặc cho từng bước chân của nàng kéo theo không ít đốt xương gãy nát cùng ma khí tán loạn và cho đến khi đẩy được cánh cửa to lớn cũng là lúc nàng gục xuống vì toàn bộ xương cốt đã vỡ vụn, ma khí bổn nguyên của nàng chỉ còn lại một thành hết sức yếu ớt… nhìn đến bóng hình ngồi trên long ngai, Ga-In cố gắng gào lên mong tỉnh lại hắn.

Long lúc này thân ảnh đã hoàn mờ ảo vì quanh thân hắn là hàng vạn vòng tròn nhỏ cũng là hàng vạn thái cực hình đồ liên tục hấp thu lấy nguyên thủy chân khí của hắn và thiên địa chi khí của đại tự nhiên, từng đầu thái cực hình đồ vẫn tiếp tục sinh ra và chỉ dừng lại khi phiến thiên địa này mang trong mình một cỗ quy tắc vượt qua giới hạn để rồi nổ tung thành một lỗ hổng theo đúng nghĩa, đại tự nhiên chắc hẳn sẽ mất một thời gian dài mới có thể chữa trị được vết thương này nhưng hắn mặc dù ở trạng thái nguyên thủy cũng phải tàn phế hay thậm chí là ch.ết đi… cơ mà một kẻ điên sẽ quan tâm sao?

“Là nàng? Nàng cũng như Hứa Tình muốn phản bội ta mà đoạt lấy quyền lực?”

Bị tiếng gọi của Ga-In gây chú ý, Long thân ảnh chớp động chụp lấy cái cổ dài của nàng kéo đến gầm gừ, giận dữ cùng hận thù đã khiến hắn mất đi lí trí vốn có, trong mắt hắn lúc này chỉ là một cỗ sát niệm.
“Chàng… chàng sao vậy? Nếu chàng muốn em ch.ết thì em luôn sẵn sàng.”

Ga-In đã nghe nói đến một vài tuyệt đỉnh cao thủ vì để bước lên cảnh giới chí cao đã không tiếc đồ diệt toàn bộ người thân, bằng hữu nhằm loại trừ hết thảy tạp niệm một lòng hướng đạo và nàng nghĩ Long hiện tại chính là vậy… nếu nam nhân của nàng đã muốn nàng ch.ết thì nàng thật vui lòng ch.ết trong tay của hắn, duy chỉ có một chút tiếc nuối… đó là nàng không được nhìn thấy cảnh hắn bước lên một bước cuối cùng kia… cũng chỉ là một chút tiếc nuối mà thôi.

“Oanh!”
Đúng lúc này một cỗ năng lượng trong thân thể Long bạo tạc làm trong một sát na hắn lấy lại được lí trí và hắn mặc kệ máu tươi đã trảo ra nơi khóe miệng mà nhìn chằm chằm lấy hình ảnh trước mặt mình…

Hắn… vậy mà… nắm lấy cổ của nàng, một trong những người đàn bà mà hắn yêu thương và cũng là người có thể vì hắn mà hiến dâng tất cả bao gồm cả tính mạng mình… còn thương thế của nàng nữa, toàn bộ đều là do hắn… hắn đã lạnh lùng giếŧ đi hai mẹ con Hứa Tình và lại muốn giếŧ nốt Ga-In… hắn… đã không xứng làm con người…

“Ta… ta xin lỗi… ta đáng ch.ết… ta đáng ch.ết…”

Vội vàng thả ra Ga-In, Long run rẩy lùi về sau không ngừng trong khi miệng lắp bắp không ngừng những từ ngữ đầy tự trách bản thân, hắn sợ hãi và ghê tởm chính bản thân mình, hắn không thể tha thứ cho việc đã làm và chính vì thế hắn không thể tiếp tục tồn tại trên cõi đời này, bản tâm của hắn không cho phép điều đó.

“BẠO!!!”

Chỉ một chữ nhưng đã đủ để kết thúc mọi chuyện, Long cưỡng ép đình chỉ hết thảy thái cực hình đồ đồng nghĩa phá bỏ hết thảy quy tắc và đương nhiên một mình hắn phải hứng chịu phản phệ của hàng vạn thái cực hình đồ, một cỗ năng lượng hết sức khủng bố ngay tức thì hướng người hắn mà bạo tạc.

“Không… chàng không thể ch.ết… chàng phải sống vì em, vì mẹ và vì con trai của chàng.”

Ga-In còn chưa hết bàng hoàng trước thái độ nghịch chuyển của Long thì sửng sốt nhận ra cỗ quy tắc kỳ dị kia đã biến mất và tình huống không đúng khi thái độ của hắn như một kẻ sắp sửa tự giải thoát cho bản thân mình bằng cái ch.ết khiến nàng vội gào lên.
“Mẹ? Con trai?”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.