Ma Ảnh cười lạnh nói, thân ảnh hắn na di đẩy một kiếm đâm tới Hạ Hầu Viêm, hung tàn lãnh huyết không phải nói.
“Tránh ra!”
Biết Hạ Hầu Viêm đỡ không nỗi, Thất Sát Đao Vương thôi động lực lượng đạp một đạp đá Hạ Hầu Viêm bay ra sau, ngay sau đó lão bạt một đường đao chặn lại mũi kiếm hung hiểm.
Thất Sát Đao Vương đao là Tử Kim Bàn Long Đao một kiện thần đao, đao dài hai hai thước, rộng chừng năm tấc, đao làm từ vạn năm tinh thiết rèn đúc thành tử kim, trên thân đao là một đầu rồng dữ tợn uốn lượn thập phần khí thế.
“Keng…”
Thần đao đụng thần kiếm vang lên tiếng kim loại va chạm lạnh người, cương khí nổ tung sáng chói, cả Ma Ảnh cùng Thất Sát Đao Vương đều bị phản chấn lùi về sau ba bước.
“Dám động thủ với Thập Lục Tháp trưởng lão, ai cho ngươi lá gan đó?”
Thất Sát Đao Vương giận dữ gầm lớn để che đi thật sâu sợ hãi, bàn tay lão tê rân sau khi đỡ một kiếm kia của đối phương.
“Nói thật nhiều.”
Ma Ảnh cười nhạt không để tâm tới Thất Sát Đao Vương, hắn toàn thân thiên địa chi khí bạo động đạp bước lao đến như sát thần.
“Vô Ngã Kiếm – Vạn Kiếm Quy Tông.”
Minh Hỏa Thần Kiếm trong tay Ma Ảnh vũ động, kiếm khí tung hoành mang theo thiên địa chi khí tỏa ra tử quang chói mắt chém đến Thất Sát Đao Vương.
Ma Ảnh kiếm pháp Vô Ngã Kiếm bảy đường kiếm là bộ kiếm pháp do Hỏa Thần dày công nghiên cứu định sau khi thu được Minh Hỏa Thần Kiếm sẽ danh dương thiên hạ nhưng không ngờ lại thành toàn cho Ma Ảnh, tuy chưa đạt được mức Vô Ngã nhưng Ma Ảnh kiếm chiêu đã huyền diệu khôn cùng.
“Khốn kiếp!”
“Sát Thần Thất Thức – Nộ Hải Cuồng Long Trảm”
Đầy trời kiếm khí bủa vây khiến Thất Sát Đao Vương không muốn cũng phải xuất ra đại chiêu, Tử Kim Bàn Long Đao mang theo khủng bố đao khí xoay tròn bạt ra một đường đao hung tợ như cuồng long vồ tới.
Thất Sát Đao Vương chân khí chính là sát khí, ngộ đạo chính là sát đạo, Tử Kim Bàn Long Đao mang theo vô thượng sát khí phát ra khí tức khủng bộ đối chọi gay gắt với Minh Hỏa Thần Kiếm thiên địa chi khí.
“Phanh… Phanh… Oanh… Oanh….”
Hai đại thần binh va chạm nảy lửa, thiên địa chi khí cùng vô thượng sát khí đụng nhau nổ tung thành từng vòng năng lượng bạo tạc hình thành quang mang chói mắt, Hạ Hầu gia lãnh địa dưới dư âm cuộc chiến như bị biến thành bình địa, võ giả tử thương vô số kể.
“Ầm… Ầm…”
Phản chấn lùi về sau đến mười bước mới ổn định lại thân hình, Thất Sát Đao Vương tay cầm đao đã run lên bần bật, sắc mặt lão chỉ còn vài phần huyết sắc vì tiêu hao qua độ, đối phương chân khí cuồn cuộn vô tận khiến lão ăn không tiêu.
“Nực cười châu chấu đá xe, hôm nay các ngươi đều phải ch.ết, không chừa một mống.”
Ma Ảnh mắt lóe tinh quang, trên môi vẫn treo nụ cười tà dị, tử y trên người hắn bị đao khí cắt qua đến không một chỗ lành lặn nhưng thân thể vẫn hoàn hảo như cũ không một vết xước, Dịch Cân Kinh đệ ngũ tầng bá đạo vô cùng.
“Vút… xuy… xuy… “
“Vô Ngã Kiếm – Khí Kiếm Sơn Hà”
Kiếm trong tay lại vung lên, Ma Ảnh thân hình lao đến như thiểm điện, kiếm ra như chớp hướng đến cổ Thất Sát Đao Vương một chém, chỉ một kiếm nhưng khí tức lăng lệ sắc bén tưởng chừng có thể bổ xuyên một ngón núi.
“Đao Thánh, Hiên Viên Lão Quái mau hiệp trợ lão phu nếu không hôm nay chúng ta đều phải ch.ết.”
Thất Sát Đao Vương dữ tợn gầm thét, thân kinh bách chiến lão biết hiện tại không thể loạn nếu không tử môn quan sẽ có một chỗ cho lão, toàn thân lão sát ý sục sôi, Tử Kim Bàn Long Đao vung lên thành đường.
“Sát Thần Thất Thức – Đao Phong Huyết Vũ.”
Trong tay Thất Sát Đao Vương, Tử Kim Bàn Long Đao ảo diệu đường đao lúc nhẹ nhàng như gió, lúc cuồng bạo như một đầu thú dữ khát máu ẩn chứa vô thượng sát khí đón đỡ lấy ngập trời kiếm ý bủa vây đến.
“Nhiếp Hồn Đao – Huyết Lưu Hắc Xa.”
Đao Thánh đến rồi, lão biết Thất Sát Đao Vương nói đúng, nếu Thất Sát ch.ết đi sẽ đến lượt Hạ Hầu cùng Hiên Viên hai nhà bị đồ diệt, lão cùng Hiên Viên Lão Quái chia làm hai đường bủa vây lấy Ma Ảnh hòng cưỡng ép hắn lui về.
Thần binh quý hiếm nhưng Hạ Hầu gia hay Hạ Hầu Viêm vẫn có một kiện là Bán Nguyệt Đao, tuy không đạt đến đẳng cấp siêu cấp thần binh nhưng uy lực không tệ, lưỡi đao uốn lượn hình mặt trăng khuyết vô cùng sắc bén, đao thế uốn lượn quỷ dị như một đầu hắc xa chém lên đầu Ma Ảnh.
“Bách Liệt Quyền Phong Quyền!”
Phía bên kia Hiên Viên Lão Quái cũng đã đánh tới, trên tay lão là đôi quyền thủ sáng loáng vô cùng cứng rắn, ngập trời quyền ảnh nhằm vào những chỗ yếu hại trên thân thể Ma Ảnh mà oanh sát, khủng bố quyền kình không hề thua kém Đao Thánh đao khí.
Mười tuổi luyện quyền đến năm sáu mươi tuổi là đại tông sư quyền thuật, khi mà quyền đạo đang ngày một suy sút thì Hiên Viên Lão Quái chẳng khác nào là ngôi sao bắc đẩu đại diện cho sự phục hưng của quyền thuật giang hồ Trung Hoa, Hiên Viên gia theo đó bỏ ra một cái giá không nhỏ từ bên ngoài mua về cho lão một đôi quyền thủ được lão yêu thích đặt tên là Song Hổ Cự Quyền theo mười đầu hổ dữ tợn trên mưới nắm đấm.
“Oanh… Oanh… Oanh…”
Màng nhĩ bị đao khí cùng quyền kình chấn rung nhưng Ma Ảnh cực độ hung tàn bỏ qua toàn bộ mà chém xuống đầu Thất Sát Đao Vương.
“Keng…. Phốc… Rầm… Rầm…”
Lại đón đỡ một kiếm, Thất Sát Đao Vương thần đao trong tay đã triệt để không giữ nỗi mà rơi xuống, hai chân lão khuỵa xuống cắm hai đầu gối trên mặt đất, toàn thân sát khí tán loạn trước thiên địa chi khí cuồn cuộn, quan trọng là lão vẫn đỡ được một kiếm kia, lão vẫn sống.
Bỏ qua phòng ngự, Ma Ảnh dĩ nhiên hứng chịu công kích, Bán Nguyệt Đao trong tay Đao Thánh đã chém đến cổ hắn, phía bên kia từng nắm đấm của Hiên Viên Lão Quái đã ập đến đầu lâu, quai hàm, cổ họng, mũi ức cùng hạ bộ hắn không một chút lưu tình.
“Phốc… Oanh… Oanh… Oanh…”