Hai tên Cường Giả cửu cấp hiện thân làm lão giả bất ngờ không thôi, xem bộ lần này lão dây vào một cỗ thế lực không đơn giản.
“Có thể nhận thức lão phu thật là hiếm có, hai người các ngươi đều là Cường Giả cửu cấp nhưng cửu cấp cũng có mạnh có yếu, hai người các ngươi đều không phải là đối thủ của lão phu.” Tửu Lão Quỷ rút hồ lô trên thắt lưng làm một hơi rượu nói.
“Không thử sao biết được!” Quách Ngoan cùng Quách Thoại cười nhạt.
“Được, nếu các ngươi đã quyết tâm như vậy thì đánh một trận đi, cũng rất lâu rồi lão già này chưa được vận động nên có chút ngứa ngáy.” Tửu Lão Quỷ gật gù.
Cả ba thân ảnh ngay tức thì biến mất khỏi Hình gia võ đường, nơi này cũng quá nhỏ bé nên là không chịu nổi ba tên Cường Giả cửu cấp tranh đấu.
…………..
Nửa tiếng sau…..
Ba Sơn trấn cách xa trăm dặm, trên một ngọn núi không người.
“Các ngươi là muốn quần ẩu hay từng người lên một?” Tửu Lão Quỷ làm thêm một hớp rượu nói.
“Vẫn là một đối một đi.” Quách Ngoan cười nhạt tiến lên, cửu cấp có danh dự của cửu cấp.
“Có khí phách, nhường ngươi một chiêu.” Tửu Lão Quỷ cất hồ lô rượu vào trong, chuẩn bị cho đại chiến.
“Như ngươi mong muốn!” Quách Ngoan thân hình lóe lên.
“Bức Thối!”
“Roẹt…”
Cẳng chân Quách Ngoan xé rách không khí quét đến cổ Tửu Lão Quỷ, rất nhanh và rất trực tiếp không có hư chiêu mà là sử dụng toàn bộ sức mạnh.
“Hừ!”
“Rầm…”
Tửu Lão Quỷ bàn tay tráng kiện vận lực đỡ lấy cẳng chân đối phương, dư chấn làm lão bị đẩy lùi ra sau hai bước mới đứng vững, Quách Ngoan phách lực cũng không yếu.
“Đinh Thôi!”
Đẩy lùi đối thủ, Quách Ngoan chân biến ảo thành thương, lấy mũi bàn chân làm mũi thương mà trực chỉ đâm thẳng vào ngực Tửu Lão Quỷ, toàn bộ đều chỉ trong một sát na.
Tửu Lão Quỷ cũng không chậm, lão hai tay gập lại huy động hộ thân cương khí đón đỡ.
“Oanh…”
Mũi chân Quách Ngoan thật là bị chặn lại nhưng Tửu Lão Quỷ khuôn mặt có chút biến đổi vì nơi cẳng tay lão cứ vậy bị lún vào một lỗ do mũi chân hiểm độc.
“Phách Thối.”
Quách Ngoan chiêu liền chiêu, chân phải lão vừa ra đòn biến thành chân trụ đập mạnh xuống đất tạo lực để cả người bay vọt lên, chân trái như lưỡi đao quét một đường vòng cung đến đỉnh đầu Tửu Lão Quỷ.
“Túy Ngọa Sa Trường”
Bị áp bức đến không thể không thi triển tuyệt học, Tửu Lão Quỷ gầm lớn đầy giận dữ, tửu khí xung quanh người toàn bộ bùng nổ, sức mạnh lão tăng vọt làm Quách Ngoan gương mặt co rút vì cảm giác được áp lực khổng lồ tuy vậy cao thủ không dễ bị giao động, chân trái của lão cũng không thế mà chậm đi chút nào.
“Vù…”
“Rầm…”
Tửu Lão Quỷ lách nhẹ đầu để chân Quách Ngoan bổ vào vai mình như búa tạ vạn cân đập xuống nhưng thân hình lão không một chút xuy suyễn lên làm Quách Ngoan hai mắt trợn to, lão cả người lông tơ dựng đứng muốn thoát đi nhưng đã chậm.
“Ăn lão phu một quyền.”
Tửu Lão Quỷ cười lạnh nói, lão một tay quặp chặt lấy chân Quách Ngoan, một tay ấn một quyền vào mặt đối thủ.
“Oanh…”
Quách Ngoan như diều đứt dây bay vụt ra sau kèm một tráng máu tươi nơi khóe miệng, mũi lão gãy gập trông khá thê thảm tuy vậy lão cũng không bay xa được vì chân còn đang bị giữ lại trong tay Tửu Lão Quỷ.
“Lại thêm một cước.”
Tửu Lão Quỷ toàn thân man lực đã tăng lên một mức độ khủng bố, lão vung tay ném Quách Ngoan lên cao, hai chân dậm đất lấy đà cả người bay vụt lên như tên lửa, một chân lão co lại ấn đầu gối vào nơi xương sống Quách Ngoan.
Quách Ngoan hoảng sợ tột độ, ăn đầu gối kia chắc chắn lão không ch.ết cũng còn nửa cái mạng, Tửu Lão Quỷ sức mạnh tăng vọt khiến lão bất ngờ.
Nhưng… Cường Giả cửu cấp không phải ăn chay mà sống.
“Càn Khôn Na Di”
Quách Ngoan tâm pháp Càn Khôn Na Di vận chuyển bảo hộ lấy tấm lưng.
“Oanh…”
“Oanh… Oanh…”
Đầu gối đâm vào lưng đối phương, Tửu Lão Quỷ nhíu mày vì cảm giác đụng vào một tấm lụa mềm hơn là một tấm lưng người nhưng tiếp đó lão biến sắc vì thân thể thế mà hứng chịu phản chứng cực lớn khiến cả người lão bị đánh bay xuống đất.”
“Phụt!”
“Rầm…”
Càn Khôn Na Di lần này hóa giải được tám phần mười lực lượng nhưng vẫn còn đó hai phần lực lượng Tiểu Lão Quỷ tiến vào thể nội khiến Quách Ngoan cũng bị nội thương nhẹ, miệng lão tràn đầy tơ máu.
“Ầm… Ầm…”
Nhận lực phản chấn, Tửu Lão Quỷ cũng không tránh khỏi đào một cái hố sâu trên mặt đất, cả người lão vốn đã rách rưới giờ lại kèm theo một chút dơ bẩn của bùn đất dính trên người.
“Càn Khôn Na Di? Ngươi là Càn Khôn lão quái?” Tửu Lão Quỷ mở miệng.
“Chỉ là một cái danh tự không đâu vào đâu, Tửu lão mới thật là danh bất hư truyền một thân lực lượng quỷ dị khó mà phòng bị.” Quách Ngoan cười đáp, toàn thân thương thế đang dần hồi phục nhanh chóng.
“Hử?”
Là cao thủ trong cao thủ, Tửu Lão Quỷ cau mày nhận ra đối phương bằng mắt thường đang dần hồi phục lại trạng thái đỉnh phong, cái quỷ gì đang diễn ra trước mặt lão vậy.
“Haha.. đến phiên ta thôi.”
Quách Thoại nãy giờ quan chiến đã sớm ngứa ngáy, hắn bước lên trước nhìn chằm chằm vào Tửu Lão Quỷ ý đồ muốn động thủ.