Chương 46 : Hủy Diệt Đấu Sĩ
'Haha………..mọi người mau mau đặc cược………..chỉ còn 20 phút nữa trận đấu của Kẻ khiêu chiến và Hủy Diệt Đấu Sĩ – Sứ Giả Thần Chết sẽ được bắt đầu. Gã trọng tài kiêm MC của Đấu trường hét hết cỡ vào cái micro một cách điên cuồng nhưng có vẻ hơi dư thừa vì mọi người ai cũng đã cầm trên tay chiếc vé đặt cược của bản thân mình, họ nhìn chằm chằm vào sàn đấu hận thời gian sao không trôi qua mau để trận đấu được bắt đầu.
'Thật là hồi hộp………đã từ lâu rồi tôi không được xem một Hủy Diệt ra tay, tôi nhớ lần gần đây nhất cũng là 7 năm trước rồi……..' Một gã đàn ông trung niên nói vào tai vợ mình bên cạnh, nghe tin trận đấu hôm nay mà lão và vợ không tiếc tiền phải mua bằng được hai tấm vé vào Đấu Trường hôm nay.
'Chồng………lần này anh chắc không………chúng ta đã đổ hết 35 triệu đô tiền làm ăn vào ván cược này đấy……….lỡ như……..' Bà vợ giọng run run.
'Ngưng……….không có lỡ gì hết………bà chưa biết Hủy Diệt đấu sĩ mạnh cỡ nào nên mới nói thế…..đợi xí nữa bà chỉ việc đếm tiền thôi……….haha' Gã chồng cười to trong sung sướng, hắn tin chắc 100% mình sẽ thắng ván cược này, tỉ lệ đặc cược lại là 1-1 nên hắn càng máu hơn bao giờ hết.
'Ừm…..' Thấy chồng chắc chắc……bà vợ cũng tin tưởng an lòng phần nào, có thêm 35 triệu đô thì bà tha hồ mà tắm sữa dê, mấy gã trai bao sẽ phải lác mắt với bà………..
Không chỉ có gã đàn ông hy vọng vào ván cược này mà rất nhiều quý ông và quý bà khác cũng đều nắm chặt tấm vé trên tay, với trận này ai cũng đặt từ một nửa đến toàn bộ tài sản của mình, đa phần đều là cược cho Hủy Diệt đấu sĩ, Kẻ khiêu chiến mạnh thật đấy nhưng trong thâm tâm họ, thực lực của Hủy Diệt đã ăn sâu và trở thành thần nhân trong mắt mọi người.
…..
'E hèm………….mọi người chú ý……………Đấu Trường kết thúc nhận đặc cược, trận đấu của Kẻ Khiêu chiến và Sứ Giả Thần Chết ngay lập tức sẽ diễn ra……..mời hai đấu sĩ bước ra sàn đấu………' Lão trọng tài trịnh trọng tuyên bố và tôn kính mời hai đấu sĩ bước ra, ở đâu cũng vậy, kẻ có thực lực sẽ được tôn trọng.
'Cạch……..cạch………….' Hai tiếng kéo cửa vang lên cùng lúc, cửa bên trái vẫn là thanh niên – Kẻ khiêu chiến với thân trần, quần bó thể dục màu đen, vẻ lạnh lùng và cương nghị trên khuôn mặt còn chút non nớt làm mọi người tò mò là sao một thanh niên còn trẻ như vậy lại có thể biến thành một con người như vậy.
'Hít…………..' Tuy nhiên chỉ ít giây sau, tất cả khán giả đều hít một hơi thật sâu khi nhìn kẻ bước ra từ cánh cửa bên phải, một bộ đồ màu đen từ trên xuống dưới trông lạnh lẽo vô cùng, mà khiến người ta rùng mình hơn hết là khuôn mặt không hề giống con người một chút nào của hắn, đó là khuôn mặt của quỷ dữ với hai lỗ mũi bị gọt sạch, không mi mắt, không lông mày và không cả tóc, đôi mắt hắn càng đáng sợ khi không có lòng trắng mà chỉ là một màu đen chết chóc………..hắn được mệnh danh là Sứ Giả Thần Chết – Hủy Diệt Đấu Sĩ xếp thứ 2.
Nhìn đối thủ đang đứng đối diện với mình mà Long thoáng rùng mình vì ánh mắt sắc lạnh của gã, hắn cảm thấy được nguy hiểm từ gã, nắm chặc nắm đấm………Long rũ bỏ mọi suy nghĩ vẩn vơ mà tập trung vào trận đấu bởi vì hắn biết chỉ cần hắn lơ là trong một giây thì hắn sẽ chết.
'Hai đấu sĩ đã sẵn sàng……….tôi tuyên bố trận đấu bắt đầu………' Lão trọng tài bị cái không khí trầm trọng và sát khí từ bên trong lồng đấu làm lạnh cả gáy nên nhanh chóng tuyên bố rồi chuồn gấp ra xa, lão biết cái lồng kia vì trận đấu đặc biệt nên được gia cố thêm rất nhiều nhưng cũng không an toàn lắm vì sức mạnh của hai kẻ này đều cực kì đáng sợ……không chỉ riêng lão mà rất nhiều người cũng vậy, đều giữ khoảng cách với lồng đấu, có nhiều kẻ sợ chết đến nỗi trốn thật xa rồi nhòm bằng ống nhòm cho chắc……….đúng là càng giàu càng sợ chết.
'Xoẹt………' Sứ Giả Thần Chết ra tay trước, vũ khí của hắn là một lưỡi liềm dài tầm nửa mét, ở đuôi gắng với dây xích dài được cuốn quanh cánh tay phải của hắn, nãy giờ đã tích lực, hắn ném mạnh lưỡi liềm về phía Long với tốc độ xé gió.
'Xùy………..xùy……….hấp……' Lưỡi liềm tới rất nhanh, Long tự tin với khí công của mình nhưng hắn không ngu mà cứ đem thân ra đỡ, lách người nhẹ qua một bên, Long đạp mạnh vào khung lồng lấy đà bay tới chỗ đối thủ.
Đang lao tới, Long nhíu mày khi thấy khóe miệng tên Sứ Giả (gõ 4 từ hoài không hay nên lượt bớt) cong lên như khinh thường, bỗng nhiên Long biến sắc mặt, trúng kế rồi.
'Khặt…………..xùy……….xùy……………' Lưỡi liềm đang lao tới thì bị tên Sứ Giả giật mạnh về hướng Long đang lao tới, bản thân tên Sứ Giả cũng rút thêm một cái dao nhỏ từ bên hông ném mạnh về phía Long tạo thành thế gọng kìm.
'Mịa…………..nguy rồi……….' Muốn né cũng né không kịp, Long vận khí ngạnh kháng hai thứ vũ khí trước và sau.
'Xịch……………..xịch…………hấp…….' Lưỡi liềm cắt qua vai Long rồi bị Sứ Giả kéo về, còn con dao thì đâm vào trong ngực hắn tầm nửa phân rồi dừng lại.
'Hừ…….' Cảm nhận hơi nhức từ nơi vai và ngực, Long không còn cách nào mà lui về sau vì đã mất thế công, nhìn chằm chằm vào Sứ Giả, hắn kinh hãi vì tuy đã vận khí công nhưng cũng không thể nào chống lại vũ khí của đối phương một cách hoàn toàn, nếu không đột phá từ trận đấu trước thì hắn tin rằng mình đã mất đi một cánh tay và lưỡi dao kia đã đâm thằng vào sâu bên trong nội tạng.
'Máu mày ngon lắm………' Sứ Giả mìm cười nhìn Long rồi thè chiếc lưỡi đỏ tươi trong miệng ra liếm một ít máu của Long đọng lại trên lưỡi liềm, thằng nhóc này làm hắn cảm thấy thú vị, lưỡi liềm và con dao không thể hạ gục Long cũng làm hắn không bất ngờ, các video quay lại các trận đấu trước của Long đã được hắn xem kĩ, thằng này có lẽ luyện một môn võ nào đó làm tăng sức mạnh của cơ thể đến mức đáng sợ.
'Thằng chó…………..tao sẽ uống sạch máu mày……..' Long phẫn nộ, bị đối thủ khinh thường làm hắn nổi điên.
'Xoạt………xoạt………….xoạt………..Chết con mịa mày đi………' Vận toàn bộ khí lực trong cơ thể, Long nhào tới ba bước dài lấy đà rồi nhảy lên tung một cú đá cực mạnh hướng tới mặt Sứ Giả.
'Hắc……..nhãi ranh……..' Cười lạnh một tiếng, Sứ Giả lách người qua một phía rồi xoay mạnh lưỡi liềm trong tay ném mạnh về phía chân Long trên không.
'Rầm………..rắc………rắc……..' Khoảng cách là quá xa và với một kẻ dày dạn kinh nghiệm nên việc lường trước được điểm ra đòn của đối thủ với Sứ Giả là quá dễ dàng, cú đá của Long với sức công phá thật mạnh chỉ có thể làm thành lồng bị phá một mảng lớn làm khán giả lùi xa hơn nữa.
'Kịch……..roẹt………..roẹt………..' Long chưa kịp rút chân ra lưỡi liềm đã tới, nó xoay vòng quanh cắt ống quần của hắn thành từng mảnh nhỏ, tuy không đâm sâu vào nhưng lớp da bên ngoài cũng không tránh khỏi bị cắt vào đến rướm máu.
'Hắc…………mày làm tao thật thất vọng………' Không chần chừ nửa nhịp, Sứ Giả kéo mạnh dây xích trong tay làm Long bất ngờ, lần đầu tiên hắn rơi vào hoàn cảnh này trong chiến đấu, một lực kéo cực mạnh từ bên dưới truyền tới làm hắn bị lôi đi như một món đồ chơi.
'Xoạt………………vù……….vù…………rầm………….rầm…………' Vận lực lên cánh tay, Sứ Giả kéo mạnh Long quay vòng vòng rồi hướng về phía thành lồng mà nện.
'Rầm……….rầm……………rầm………..phụt……….' Hơn chục cú đập liên tiếp, Long không chịu nổi phun ra một ngụm máu………..khí công cũng không phải vô hạn, hắn cảm thấy khí lực của mình đang trôi đi nhanh chóng, cơ thể hắn ê ẩm khắp nơi.
'…….Vù…………….vù……………Chết đi nhãi con……………….' Do cú đá của Long lúc nãy nên thành Lồng bị bẻ gãy khiến mấy thanh sắt thép lởm chởm, quay Long vù vù trên không lấy đà lần cuối, Sứ Giả quăng mạnh hắn hết cỡ vào chỗ đó, hắn nhận ra cơ thể Long không chịu nổi nữa rồi.
'Gàoooooooooooooo………………….' Đau đớn…….tủi nhục……..Long gào lên phát tiết cơn giận của bản thân, một lần nữa hắn lại chịu thua thiệt trước những kẻ công kích từ xa, hắn không thể áp sát mà chỉ có thể chịu đòn, gồng hết sức vào cánh tay, Long cong người nắm chặc vào dây xích dưới chân giật mạnh theo bản năng.
'Rặc……………….xùy……………rầm………….rầm…………' Bị Long kéo ngược lại bất ngờ nên Sứ Giả cũng mất đà, cả hai bay thằng đến thành lồng như đạn pháo.
'Phụt………..' Va chạm quá mạnh, Sứ Giá lảo đảo đứng dậy phun ra một búng máu trong miệng, hắn nhìn chằm chằm vào Long đang nằm ở phía xa mà giận giữ, đã quá lâu rồi hắn chưa bị thương, lưỡi liềm cũng đã tuột khỏi chân Long.
'Oắt con………………..tao sẽ cắt đầu mày ra………….' Kéo mạnh lưỡi liềm về tay, Sứ Giả lấy đà lao người về phía Long rồi vung mạnh lưỡi liềm về phía cổ hắn lúc này vẫn nằm im bất động dưới đất.
'Xùy……………..Hừ…………' Long động, nãy giờ hắn không động để có thể bảo trì sức lực không còn lại bao nhiêu trong cơ thể, biết Sứ Giả sẽ ra tay, hắn chọn thời cơ đưa tay lên đỡ lưỡi liềm đang lao tới, Long quyết định toàn bộ mạng sống của mình vào đòn này, đỡ không được hắn sẽ chết.
'Phập………rắc………..' Lưỡi liềm đen bóng cắt thẳng qua da thịt bàn tay Long thẳng tới xương bàn tay, toàn bộ khí trong người Long vận chuyển lên bàn tay phải, hắn rốt cuộc cũng chặn được lưỡi liềm kia với ít vết nứt ở xương.
'Mẹ mày…………….lại đây…………….' Nhịn đau…………điên cuồng…………..Long nắm chặc lưỡi liềm đang găm chặc vào bàn tay kéo mạnh hết cỡ.
'Cái gì……………' Sứ Giả bất ngờ………vốn dĩ tưởng lưỡi liềm sẽ cắt đứt luôn bàn tay của thằng nhãi kia đi nhưng mà hắn không ngờ tới nó lại bị chặn lại, không kịp phản ứng nên hắn bị Long giật mạnh bay về phía mình.
'Gàoôooooo………….' Như một con thú dại, Long gống hết sức bình sinh lên cánh tay còn lại, tung một cú đấm mạnh nhất vào người Sứ Giả.
'Rầm…………rốp………….rắc…………….Aaaaaaaaaaaaaa……………Ầm' Cú đấm quá mạnh khiến Sứ Giả bị lực phản chấn bay ngược ra sau để lại cánh tay phải vì gắn liền với dây xích, gào thét trong đau đớn vì bị mất một cánh tay vị giật đứt, hắn bay thẳng đến thành lồng phương xa.
Vài phút sau…….
'Phụt………phụt………….phụt………..phù……….phù…………' Gắng gượng bám tay vào thành lồng, Sứ Giả cố gắng đứng dậy, phun ra mấy búng máu lớn cùng với mảnh vụn nội tạng, Sứ Giả biết mình không sống được, cũng bởi vì Lòng đã xuống sức nếu không hắn chắc chắn hắn đã ngủm ngay khi ăn cú đấm của Long rồi.
'Mịa…………vẫn không chết………..' Long gục xuống thở hổn hển gắng lấy lại chút khí lực, nhìn đối thủ ở đằng xa còn gượng dậy được mà hắn không cam lòng, nếu sức hắn khi nãy mạnh hơn một chút thì giờ trận đấu đã kết thúc rồi.
'Khá…………khá lắm…………..bứt tao đến mức này…………..phụt……..' Không kìm được, Sứ Giả lại thổ huyết vì nội thương, hắn cảm nhận sự sống của mình đang nhanh chóng kết thúc, nhìn Long với ánh mắt căm thù vô tận, hắn móc trong túi áo ra một quả cầu màu đen.
'Xoạt……….xoạt……………hắc hắc………….cùng tao qua bên kia……….chúng ta lại đấu với nhau……….' Nhịn cơn đau trong người, Sứ Giá điên cuồng rút chốt nhỏ trong quả cầu rồi lao nhanh tới người Long.
……..
'Lùi………….đó là boom……………' Bỗng nhiên phía khán giả có người gào lên khiến mọi người bừng tỉnh khi đang bị trận đấu hấp dẫn, ngay lập tức cảnh tượng dẫm đạp nhau trốn về phía sau cực kì hỗn loạn.
………
Trong lòng đấu, Long nhìn quả cầu màu đen trong tay Sứ Giả mà nuốt nước miếng cái ựt, thằng này cũng quá điên cuồng rồi, hắn muốn trốn cũng hết cách………….bỗng nhiên mắt hắn sáng lên………..vẫn còn một cách……….
'Xoạt…….xoạt………….chết……..chết…………….chết đi…………' Chỉ còn 2 bước nữa tới chỗ Long, Sứ Giả cố gắng lết chân mình, cơn đau dữ dội bên trong cơ thể và từ bên bả vai làm hắn sắp chịu không nổi nữa rồi, hắn loạng choáng sắp ngã.
'Mày chết một mình đi…………ĐCMMMMM thằng điên' Long vùng lên, hết sức thì sao………..mệt mỏi thì sao………trước cái chết thì hắn bỏ qua mọi cảm giác, mọi đau đớn…………..vận dụng toàn bộ sức mạnh còn lại trong cơ thể ……..Long nhào tới giật mạnh quả boom trong tay Sứ Giả lúc này đã là đèn cạn dầu rồi tống một cú cực mạnh nó vào mồm gã.
'Rầm…………….rắc………..rắc………..ầm…….' Quả boom như đạn pháo phá tung khoang miệng Sứ Giả vào thằng bên trong rồi Long dập thẳng xuống kéo luôn đầu Sứ Giả xuống sàn đấu làm đầu gã nổ tung như pháo bông hai màu trắng và đỏ, chưa dừng lại dư lực tiếp tục nhấn sâu quả boom xuống dưới sàn, ngay sau đó Long cũng lăn người ra sau rồi bất tỉnh.
'BÙMMMMMMMMMMM………răng…………..rắc' Boom nổ, từ cái lỗ bốc khói nghi ngút, xung quanh là những vết rạn của bê tông, nếu ai nhìn vào bên trong cái lỗ lúc này thì chắc sẽ hết hồn vì găm chặc trong xi măng là những mảnh kim loại nhỏ cực kì sắc bén, nếu nó mà nổ trong không khí thì sức sát thương là cực kì khủng khiếp, đòn này của Sứ Giả quả là độc.
Cuối cùng Kẻ khiêu chiến đã thắng!
Chương 47 : Lựa chọn
Một tuần sau trận đấu, Long cuối cùng cũng đứng dậy được, ngoài bàn tay phải còn đang băng kín thì cả người hắn đã lành lặn, có chăng cũng chỉ là vài vết xước nhỏ, bị đập như thế nếu là người bình thường thì đã nát người nhưng hắn thì khác, Long cảm thấy may mắn vì được thầy truyền cho khí công.
'Rắc………rắc……………….thoải mái……………' Vươn vai, vặn người để các khớp xương kêu răng rắc, Long hít một hơi dài rồi nói với thằng mập.
'Hắc hắc………..thoải mái thì nhanh về thôi anh………..lâu rồi em chưa được gặp Yến nha……..' Thằng mập cười bỉ ổi nói với Long.
'Mịa…………….Đi………..' Long hắng giọng một cái rồi đi ra cửa, nằm trên giường cả tuần hắn được thằng mập tận tâm chăm sóc hết sức, ngoài cái vẻ thô bỉ và đê tiện kia là một thằng đàn em khá được việc và trung thành.
15 phút sau, Long và thằng mập được dẫn tới sâu bên trong Đấu Trường, qua nhiều lớp canh gác nghiêm ngặc với bảo vệ lúc nào cũng kè kè khẩu AK trên tay, hai thằng được dẫn tới một căn hầm với những buồng giam san sát.
'Đây là khu của Sơ Cấp………Anh có muốn chuộc ai không?……' Dẫn đường cho Lòng chính là lão MC kiêm trọng tài, với nụ cười trên môi, hắn nhìn Long hỏi.
'Là một cặp anh em mới vào đây ít hôm………..thằng anh nhanh nhẹn còn thằng em thì phóng dao chuẩn…….' Long suy nghĩ một hồi rồi nói, khiêu chiến thắng nên hắn được chọn 4 Sơ Cấp – 3 Trung Cấp – 2 Cao Cấp và 1 Siêu Cấp………đến Hủy Diệt thì khỏi bàn rồi…………tất nhiên tiền chuộc cũng tăng lên theo cấp bậc………
'Được đó là số 543………' Cậu còn 3 lượt chuộc đấu sĩ Sơ Cấp, theo tôi.
Lão già dẫn Long tới một căn buồng giam, bên trong chỉ có một cái giường với hai cái ghế nhỏ, vài dụng cụ tập tạ và một tấm bia ắt hẳn để thằng nhóc kia tập phóng dao, hai thằng nhóc đang miệt mài tập luyện thấy người tới cũng bất ngờ.
'Số 543 ra đây………….' Lão giả mở giọng to gọi hai anh em, hai thằng này không biết ăn gì may mắn được thanh niên này để ý.
'Có……..' Hai anh em nhanh chóng chạy tới, ở đây một thời gian, điều đầu tiên chúng được dạy đó là kỉ luật vì vậy tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh.
'Từ nay hai đứa không còn là đấu sĩ của Đấu Trường…………….mà sẽ trở thành tay chân của cậu Long đây – người mới khiêu chiến thành công Đấu Trường………' Lão già nghiêm nghị nói.
'Oa……….' Hai thằng nhóc trợn mắt, há hốc mồm vì kinh ngạc, mãi một lúc lâu chúng mới tỉnh lại.
'Là……ựt……..là thật……….' Thằng anh hoàn hồn sớm hơn đứa em, nuốt nước miếng một cái hắn hỏi lão già.
'Hắc hắc……………..chúc mừng……….mau chào anh Long đi…….' Lão già vuốt râu cười.
'Ặc……..chào…………chào anh Long…………..' Cả hai đều là đứa thông mình, đầu óc nhanh nhạy, vội chào Long, chỉ cần rời khỏi chỗ này thì bảo gì bọn chúng cũng làm.
'Haha……….tốt…………theo anh đi………….từ nay cái ăn cái mặc mấy đứa khỏi lo………..' Nhìn cặp anh em đang vui mừng mà Long nhớ lại hoàn cảnh của mình, từ nhỏ hắn cũng ước có một người anh đứa em như thế……
'Còn có gái chơi nữa………….' Bỗng nhiên thằng mập ở bên cạnh chen vào một câu làm Long muốn ngã nhào, hai thằng nhóc trong buồng giam thì mở to mắt vì tò mò, lão già đang vuốt râu thì dựt đứt luôn một nhúm.
……..
Một tiếng sau, Long cuối cùng cũng chọn được 4 Sơ Cấp đấu sĩ cùng 3 Trung Cấp đấu sĩ, lần lượt Sơ cấp là cặp anh em, một gã cực giỏi leo trèo được mệnh danh là cao thủ……ăn trộm, một gã IT cực giỏi không biết thế méo nào trở thành Sơ cấp đấu sĩ được và cuối cùng là một ả giỏi trang điểm ngụy trang.
Đến trung cấp, Long lại chọn được một cặp anh em đô con là VĐV thể hình, một gã ninja.
….
Tầng hầm của cao cấp đấu sĩ, những căn buồng giam sang hơn hẳn hai tầng trước, giường nệm, có điều hòa, buống tắm, nhà vệ sinh tiện nghi, Long ghé mắt qua các căn phòng tìm cho mình đối tượng tiếp theo, lão già cũng tò mò không biết Long muốn chọn ai.
'Bộp…………………..bộp………………..' Bỗng nhiên đang bước đi, Long bị âm thanh tập luyện từ một căn phòng hấp dẫn, hắn ghé mắt vào.
'Hắc hắc……………..không dấu gì cậu Long…………hắn là Phạm Xuyên………….theo học karate bên Nhật từ nhỏ……….là tam đẳng huyển đai đấy (đai đen 3 vạch)……..nghe tin em gái hắn bị một nhóm thanh niên làng hiếp dâm mà hắn trở về nước giết sạch đám thanh niên kia……….bị phát lệnh truy nã nên không còn cách nào khác phải vào đây………….chỉ cần thắng hai trận nữa hắn sẽ bước chân lên Siêu cấp……' Lão già kể chuyện của tên đấu sĩ đang tập luyện với giọng tiếc nuối cho một tài năng.
Hai mắt Long sáng lên, nhìn những bài quyền, cách ra đòn của gã thanh niên kia làm hắn bị thu hút mãnh liệt, hắn tự cảm nhận chỉ so về kỹ năng chiến đấu thì hắn không bằng gã, đai đen tam đẳng karatedo bên Nhật không phải chuyện đùa.
'Được……….tôi chọn anh ta……….' Long nói với lão già khiến lão vui mừng, trong thâm tâm lão cũng không hề muốn một thanh niên bị chôn vùi trong căn buồng giam cô quạnh này, thật ra chỉ cần bước chân vào trong Đấu Trường thì mặc định đấu sĩ sẽ trở thành một người chết ở hồ sơ lý lịch – dường như đó là một thỏa thuận đã có từ rất lâu, rất lâu rồi mà không ai biết vì sao lại có nó ngoài những kẻ sau màn…….vì thế trở lại với xã hội một lần nữa là điều bất kỳ đấu sĩ nào cũng khao khát khi họ có thể có một cuộc sống mới nhưng mấy ai làm được điều đó, chờ đợi họ là những trận đấu sống chết mà họ rất có thể là kẻ phải nằm xuống, có kẻ chiến thắng nhưng cái giá phải trả là thành người tàn tật – kết cục của họ chỉ là chết chậm hơn đối thủ của mình một thời gian mà thôi.
'Số 149 – ra đây' Lão già gạch tên tên võ sĩ trong bản danh sách trong tay rồi hô to.
'Có……..' Ngay lập tức sau khi được điểm danh, tên võ sĩ đến trước mặt lão.
'Từ nay cậu trở thành tay chân của chàng trai này……..hắn ta là Kẻ khiêu chiến – đã giết một Hủy Diệt đấy…….' Lão già tươi cười nói, giúp được chàng trai này làm lão cảm thấy vui vẻ.
'Vâng………tôi là Xuyên………..cảm ơn cậu……..' Xuyên nhìn Long nói một lời cảm ơn chân thành, hắn biết thanh niên này còn nhỏ tuổi hơn hắn nhưng mà bản lĩnh hơn hắn nhiều, là Kẻ khiêu chiến và thành công đầu tiên và duy nhất của Đấu Trường.
'Haha……….được rồi…………vài ngày nữa anh sẽ theo tôi…………trở lại cuộc sống……….không lo cái ăn cái mặc…….' Long hài lòng cười to.
'Có gái để……….ưmmmmmm……..' Thằng mập nhanh nhảu tiếp lời nhưng ngay lập tức bị Long chặn miệng, mịa thằng này đang trong không khí trang trọng cứ tính phá.
………..
'Chọn một người nữa rồi chúng ta đến khu Siêu Cấp nhỉ……..' Lão già hưng phấn nói với Long, càng ngày lão càng nhìn thanh niên này càng thuận mắt.
'Chọn tôi………….thanh niên……….' Bỗng nhiên ở một buồng giam có giọng đàn ông vang lên làm 3 người chú ý.
'Ai vậy?………' Nhìn một gã đàn ông cao tầm 1m8, thân hình rắn chắc, hai mắt lạnh lùng đang đứng sau song sắt, Long hỏi lão già.
'Để xem…………..à là số 213…………Trung tá quân đội – chịu trách nhiệm huấn luyện bộ đội đặc công – cũng là giêt một lúc 3 mạng người nên vào đây…….' Lão già lật hồ sơ trong tay nói.
'Haha……haha……..bọn nó là những kẻ đáng chết……………..ăn uống nhậu nhẹt no say rồi lái xe đâm vợ và con tôi………….haha………con bé mới 6 tuổi……….haha………….lúc bị đâm…..con bé vẫn cầm trên tay cái áo mà hai mẹ con vừa mua tặng tôi………………haha……………' Gã trung tá cười điên cuồng, cười thật to nhưng nước mắt rơi lại càng nhiều, đêm nào hắn cũng không ngủ được vì gặp con và vợ trong giấc mơ, gã không hối hận vì việc mình đã làm, bọn chó kia có nhiều tiền nên nhanh chóng biến vụ tai nạn trở thành một va chạm nhỏ, từ lớn thành nhỏ, từ nhỏ thành hư vô rồi rốt cuộc bồi thường một ít tiền lại nhởn nhơ ăn chơi………hắn sao chịu được……….
'Nếu tôi chọn anh thì anh sẽ giúp gì cho tôi………..' Long đợi gã khóc cho đã rồi lên tiếng.
'Chọn tôi…………….lấy tư cách là một người lính của Tổ quốc…………….chỉ cần cậu không phản bội đất nước……….tôi Huỳnh Tấn Tài – xin thề tận trung với cậu…………….giúp cậu đào tạo ra đội ngũ tinh nhuệ nhất………..' Tài vỗ tay vào trái tim ba lần nói lời thế son sắt của người lính.
'Nói cho tôi biết…………..tại sao anh muốn ra ngoài……….' Long không vội vã đáp ứng.
'Để trả thù…………năm ấy có 4 kẻ đã hại chết vợ con tôi nhưng mà lúc tôi ra tay thì một tên đã chạy thoát……….hắn là kẻ cầm đầu trong 4 tên………..tôi còn muốn xây dựng đội ngũ theo cách của mình – thứ mà trong quân đội tôi không làm được………' Tài trả lời chân thành vì hắn biết chỉ có thanh niên này mới có thể giúp mình.
'Haha………..được…………..tôi sẽ cho anh cơ hội……….đi theo tôi anh sẽ không lo…….' Long định giở bài quen thuộc của mình nhưng mà đột nhiên thấy thằng mập bên cạnh đang chuẩn bị tiếp lời nên thu lại lời của mình, người ta đang trả thù cho vợ con mà thằng cờ hó này còn kêu 'có gái chơi' thì còn gì ý nghĩa nữa, phát ngôn cạnh thằng mập phải thật cẩn thận mới được.
……
1 giờ sáng, những cơn gió nhẹ thổi hiu hiu trong sự tĩnh lặng về đêm, trong một chiếc xe bốn chỗ cách con đường vô Đấu Trường vài chục mét là hai gã đàn ông.
'Nó sắp ra chưa………..' Gã đàn ông phía sau nhìn tên đang ngồi trước vô lăng nói.
'Gần………nhận được tin báo là nó vừa ra khỏi Đấu Trường………khoảng 5 phút nữa xe sẽ ra đến…..' Tên ngồi trước vô lăng trả lời, hắn chính là Thor.
'Hừ……….anh cũng quá coi trọng nó rồi………' Gã ngồi phía sau hắng giọng khó chịu, hắn đường đường là một cao thủ mà phải chơi trò phục kích rình mò này với một thằng nhãi chưa tới 20 tuổi.
'Đừng coi thường nó…………….nó đã giết một Hủy Diệt đấy……………..lần này nó có vẻ bị thương không hề nhẹ……………sau cú đâm này nữa thì chúng ta chắc chắn sẽ hạ được nó…………' Cầm chặc vô lăng, Thor nheo mắt nhìn thằng phía trước nói, cũng có mặt trong trận đấu của Long và Sứ Giả nên hắn biết được đại khái thực lực của Long nên cảm thấy sợ hãi, trong lúc này hắn đang bị thương nên còn thời cơ nào tốt hơn bây giờ nữa, Thor tin là vậy, để chắc ăn hơn hắn còn đặc riêng một chiếc Ranger Rover được gia cố đặc biệt để thực hiện một cú đâm cực mạnh vào xe chở Long……….chưa dừng lại tại đó, Thor còn mời bạn mình, cao thủ nội gia Trung Quốc thành danh với tuyệt kỹ Cầm Nã Thủ – Hồng Ngự đến trợ giúp.
'Khoan………..bọn nào kia………' Bỗng nhiên Hồng Ngự ở phía sau nói với Thor, hắn hướng ánh mắt về phía trước, hai chiếc SUV đen ngòm lặng lẽ dừng ở hai bên đường với thế như muốn phục kích xe từ bên trong chạy ra, đến khi cửa kính kéo xuống, từng nóng súng dài chỉa ra ngoài ngắm thằng vào con đường chờ con mồi thì suy đoán của hắn đã chính xác 9 phần 10.
'Hắc……………xem ra cũng có kẻ muốn chơi thằng Long………….bọn này cỏ vẻ là dân chuyên nghiệp từ nước ngoài đấy……….' Thor hưng phấn nhìn phía trước, có kẻ giúp mình giải quyết thì còn gì bằng.
Ít phút sau, tiếng động cơ nhẹ nhàng của chiếc xe chở Long vang lên từ phía xa.
Ông nào đoán trúng bọn ngồi trong SUV là ai (không cần nói rõ gốc gác mà là ai thuê) thì tối mai có chap tiếp =))))