Sói Săn Mồi – Chương 260 – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 260

………….trở lại biệt viện của Long……….hai giờ sáng.
Đứng trước mặt Long lúc này hai thân ảnh quen thuộc vô cùng, hai thuộc hạ chính thức đầu tiên của hắn được hắn lôi ra từ Đấu Trường……Xuyên cùng Độc Sĩ.

Xuyên và Độc Sĩ đứng đó, hai mắt mở chằm chằm nhìn thật kỹ gã thanh niên trước mặt mình, vẫn là nét mặt điển trai ấy không thể lẫn vào đâu được của Long, bây giờ gương mặt ấy mấy năm qua lại thêm vào một chút sương gió từng trải làm hai người không thể cảm thán về một cuộc đời sóng gió của gã thanh niên này……có đôi khi đó là sự ao ước của nhiều người nhưng cả hai đều biết Long không muốn thế, từ khi cứu được mẹ ra thì hắn chỉ mong có một cuộc sống yên ổn bên gia đình và đứa con sắp chào đời mà thôi.

Long đứng đó, khí thế cho dù nội liễm hết mực nhưng cũng làm cho Xuyên và Độc Sĩ cảm giác được uy hϊế͙p͙ khủng bố, cả hai mường tượng đối diện với mình là một đầu sói hung tàn máu tanh và vô cùng mạnh mẽ…….tưởng chừng sau khi bồi luyện điên cuồng đã có một chút vốn liếng nhưng đến khi đối mặt với Long thì cả hai mới nhận thức được thực lực của mình còn quá nhỏ yếu.

“Chủ nhân!” Không hẹn mà tiến, Xuyên cùng Độc Sĩ cùng quỳ một chân trước mặt Long.

“Đứng…….đứng lên……….các ngươi chả khác nào huynh đệ của ta, ở cái mảnh đất xa lạ này ta thật là buồn chán đến ch.ết mất………bây giờ có hai người rồi thì có thể thoải mái tâm sự rồi…………hahaha…….” Long cười lớn, lúc nào cũng phải bày ra cái bộ mặt giả tạo của Ngụy Siêu khiến hắn chán muốn ch.ết, giờ Xuyên cùng Độc Sĩ đến rồi……..hắn đã bớt cô đơn hơn một chút.

“Chủ nhân! Đã lâu không gặp, từ Thiên tôi nghe được không ít chiến tích kinh ngươi của cậu đấy!” Độc Sĩ cũng không câu nệ đứng lên mở miệng.
“Còn phải nói, Ma Tôn danh chấn thiên hạ khiến ta không thể tưởng tượng nổi là tại sao cậu có thể làm được nha…….” Xuyên cười nói.

“Hắc hắc! Vận khí không tệ……….vận khí không tệ……..” Long cười khan đáp.
“Đúng rồi! Chủ nhân có tin tức gì về thiếu chủ không?” Độc Sĩ nghiêm mặt hỏi.

“Vẫn không…….. ta tuy gần đây có chút tiếng tăm nhưng trong mắt tên kia vẫn là nhỏ bé không đáng nhắc tới, nghe nói hắn gần đây cũng không có mặt ở Trung Hoa không biết là vì chuyện gì…….từng cử động của ta đều bị người ta nhìn chằm chằm cho nên không dám rút dây động rừng làm lộ thân phận…….” Long cẩn trọng nói, bị gợi nhớ đến đứa con làm tinh thần hắn sa sút không ít.

“Sắp tới chủ nhân có dự định gì không?” Xuyên chuyển đề tài để kéo Long ra khỏi đau khổ.

“Cái này thì có……..các ngươi đến rất đúng lúc……….trước tiên cho ta thấy vài năm qua các ngươi đã tu luyện đến đâu nào………” Long cố gắng cưỡng ép đau buồn vào sâu trái tim mà cười lớn.
“Cả hai cùng lúc chứ!” Độc Sĩ híp mắt nói.

“Cả hai cùng lên đi!” Long quát.
“Ta trái………ngươi phải……….” Không đợi Xuyên trả lời, Độc Sĩ hai mắt trợn lớn nhào lên trước.
“Phốc!” Xuyên cũng không chậm, khí thế kéo cao lao theo sau, cả hai rất ăn ý chia làm hai hướng đồng thời ra tay.

“Vút…………..vút………….vút…………” Âm thanh xé gió lạnh lẽo truyền vào tai làm Long mỉm cười, so với lúc trước giao đấu trong Đấu Trường thì độc châm của tên này đúng là nhanh hơn trước rất nhiều…….độc tính cũng tăng lên không ít khi hắn có thể nhận thấy rõ nơi độc châm đi qua thì không khí vậy mà bị vang lên mấy tiếng xèo xèo như bị ăn mòn……quả là kinh khủng mà.

“Vù!” Xuyên thế đến như mãnh hổ cuồng lang, hắn gập người xúc thế tung một cú đá tạt thẳng vào đầu Long với tốc độ khó tin.

“Oanh!” Long đứng yên không né đòn, ma khí cuồn cuộn xoay chuyển bao trùm hắn……..chỉ một cái khoát tay hắn đã đánh bật toàn bộ độc châm, ngay sau đó đầu hắn khẽ lắc một cái ngạnh kháng với bàn chân của Xuyên vang lên tiếng va chạm kinh người.

“Các ngươi là toàn lực đi!” Long cười lớn, khí thế tỏa càng lúc càng mạnh mẽ khiến Xuyên cùng Độc Sĩ khó coi vô cùng.
“Vạn Độc Tâm Kinh!” Độc Sĩ hai mắt trừng lớn điên cuồng, toàn thân hắn độc vụ xanh biếc bao trùm một cách quỷ dị, hai cánh tay đầy mụn nhọt chụp thẳng đến đầu Long.

“Hey!”Xuyên cùng toàn lực thôi động toàn bộ lực lượng, sau một tiếng thở mạnh thì cả người hắn nhào đến tung đến hàng trăm quyền cương mãnh vào toàn bộ yếu vị trên cơ thể Long không một chút lưu tình.

“Đủ độc! Đủ mạnh!” Long vẫn giữ vẻ tiếu dung trên mặt, hắn ấn thẳng một chưởng lên chặn đứng đôi tay của Độc Sĩ đồng thời co chân tung một cước đạp vào mặt Xuyên.

“Hà Hà!” Độc Sĩ hai tay bị chặn lại nhưng không hề sợ hãi mà nở nụ cười quỷ dị, hai tay hắn chuyển hướng chụp luôn bàn tay long, độc khí ngay tức thì bủa vây bao trùm lấy bàn tay kia như muốn chui vào bên trong.

“Hừ!” Xuyên bị một cước tưởng chừng rất chậm nhưng lại nhanh đến không thể tin nổi của Long làm cho dọa sợ không ít nhưng hắn cũng không hề nao núng mà xoay người lách nhẹ qua như một cơn gió nhẹ, chân trái bước tới…….cả người khẽ gập xuống, tay quyền co lại thành chỏ quét một chỏ sắc như dao cạo vào cằm Long.

“Hay lắm!” Long hào hứng cười lớn, hai tên này quả là hai năm qua đã tiến bộ không nhỏ, chiêu thức đều hung hiểm dị thường tuy là vẫn còn thiếu kinh lịch nội lực hùng hậu như mấy lão gia hỏa sống lâu…….điều này thì hắn đã có cách giải quyết rồi.

“GRAOOOOOOO!” Khẽ vận lực, hai đầu ma long từ người Long huyễn hóa ra đập mạnh vào người Độc Sĩ cùng Xuyên đẩy bay hai người ra xa, độc khí vừa xâm nhập qua lớp da ngay tức thì bị ma khí xóa tan thành cặn bã không hơn, võ giả luyện độc công thường là nỗi sợ hãi cho giang hồ vì thân thể bình thường của võ giả trước độc công nếu không có phòng bị từ trước thì chắc chắn sẽ thất thủ nhưng ma thể thì khác, với một kẻ tu ma luyện ra được ma thể như Long thì có thể nói là vạn độc bất xâm.

“Phốc!” Bị hai đầu ma long quỷ dị đẩy lùi khiến Xuyên cùng Độc Sĩ biến sắc lùi về sau đến bảy tám bước mới ổn định thân thể, đây là Long chọn biện pháp tốt nhất vì nếu hắn thật ra tay thì rất có thể không khống chế tốt lực đạo khiến hai người bình thường, dù sao thì ở cấp độ này cơ thể Long mỗi lần phát lực là rất khủng bố.

“Chủ nhân cường hãn hơn trước không chỉ vài lần a!” Xuyên thở dài nói.

“Ta thật những năm qua sống trên thân chó mà!” Độc Sĩ cũng uể oải nói, hắn là liều ch.ết tu Vạn Độc Tâm Kinh nhưng kết quả vẫn là khoảng cách giữa hắn và Long đã xa đến không thể tưởng tượng nỗi, từ lúc giao đấu ở Đấu Trường thực lực hai bên không mấy chênh lệch thì bây giờ khác gì trời với đất đâu……..điều đó làm Độc Sĩ có một chút bất lực trong lòng.

“Hai người không cần phải thế! Chúng ta càng biến mạnh thì ngày trả thù càng lúc càng gần không phải sao……..các ngươi cũng không phải đánh ta mà là đánh những kẻ kia cho nên không cần phải buồn phiền……hai người về chiêu thức đều khá ổn nhưng thua thiệt so với những cao thủ thực thụ thì vẫn có chênh lệch ở nội lực tích tụ qua năm tháng, chỉ riêng về nội lực thì bọn họ đã dư giả đè ép các ngươi một đầu rồi………may sao chuyện này gần đây ta đã tìm ra cách giải quyết……..” Long cười lớn.

“Thật?” Xuyên cùng Độc Sĩ hai mắt sáng rực, cả hai đương nhiên biết chênh lệch của bản thân so với cao thủ võ lâm, Độc Sĩ còn khá hơn là tu độc công nhưng mà trước những kẻ nội lực hùng hậu thì việc áp chế chất độc xâm nhập cơ thể vẫn là dễ dàng.

Long đương nhiên là nói thật, hắn thu được Kích Thế Truyền Công từ chỗ Dục Kiếm Lão Nhân chẳng phải là đợi tới lúc này sao, hắn cũng có thể không sử dụng Kích Thế Truyền Công mà biến Xuyên cùng Độc Sĩ thành hai tên tu ma tuy nhiên như thể hai người sẽ mất đi toàn bộ ký ức mà chỉ còn giếŧ chóc và phục tùng mệnh lệnh, hắn là làm không được chuyện đó…………còn cách như sử dụng để tạo ra Ma Hậu thì hai tên này là đàn ông không thể nào sử dụng được rồi……..Kích Thế Truyền Công không để lại di chứng và qua cải biến nhờ ma khí đã trở thành biện pháp không thể nào tốt hơn được để nâng cao nội lực cho Xuyên cùng Độc Sĩ rồi.

“Ta cảm giác được ‘mưa bão’ sắp đổ xuống cho nên không cần đợi chờ gì nữa, theo ta!” Long hắng giọng rồi dẫn đầu kéo Xuyên và Độc Sĩ vào bên trong men theo một đường hầm được đào bí mật xuống lòng đất………..hắn đang cần người trung tâm như Xuyên và Độc Sĩ nên không đợi chờ được nữa.

Tất nhiên là Xuyên cùng Độc Sĩ cũng là không phản đối rồi, với việc nâng cao thực lực thì cả hai cầu còn không được.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.