Sói Săn Mồi – Chương 258 – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 258

“Các anh có biết tôi là ai không? Phó tổng lý Quốc Vụ Viện Dương Tùng Lâm có biết việc này?” Dương Kinh Toái gào lên, Dương gia người hiện tại nắm quyền lực cao nhất trong chính quyền là Dương Tùng Lâm một người em họ của Dương Tuyền.

“Hừ! Phó tổng lý không cần biết! Lệnh bắt anh là từ Tổng Bí Thư!” Một trong hai gã đàn ông lên tiếng khiến Dương Kinh Toái ch.ết lặng…….xong……xong thật rồi.

Lại nói về bộ máy chính trị Trung Hoa, Tổng Bí Thư là người đứng đầu Bộ Chính Trị nên quyền lực chả khác gì vua chúa ngày xưa cả, đương nhiên một người như vậy thì không thể không là người của Thập Lục Tháp được rồi………….Dương Kinh Toái thật không hiểu nổi tại sao Thập Lục Tháp lại nhúng tay vào chuyện này, chẳng lẻ bọ họ cũng muốn chuyện náo to ra sao? Cơ mà hắn bây giờ có việc khác đáng lo hơn, đó là cái mạng của mình có còn giữ được không.

Ngay khi Tổng cục trưởng Dương Kinh Toái bị cách chức, Tư Giám được đề bạt ngay lên làm Quyền Tổng cục trưởng thay cho gã.

“Tư Giám………..lần này anh làm rất tốt, cấp trên muốn anh tiếp tục mở rộng điều tr.a vụ việc lần này và chuyện bạo động trước đó của bọn xã hội đen, lùng bắt bằng được những kẻ cầm đầu để buộc chúng phải chịu tội trước pháp luật………anh làm được không?” Tư Giám đang nghe điện thoại từ cấp trên, hai mắt hắn rực sáng vì những gì mình vừa nghe được……..đến cả trong mơ hắn cũng không tin được rằng mình lại có thể ngồi lên cái ghế Tổng cục trưởng này vì nói về tiền tài hắn không có, nói về gia thế hắn cũng không……….bây giờ gió phất lên rồi, hắn lại đang cầm cán cờ, phen này không làm một quả lớn thật ngại với mấy chục năm nhẫn nhịn phấn đấu sao.

Ngay khi được bật đèn xanh, Tư Giám ngay tức thì điều động lực lượng cảnh sát, đặc nhiệm bắt đầu chiến dịch Săn Cáo nhắm vào xã hội đen mà *** *** hội chắc chắn là mục tiêu hàng đầu rồi.
…………..
………………………..
……..Biệt Viện của Long………..

“Chủ nhân! Các căn cứ của *** *** hội đều bị cảnh sát tấn công, bọn chúng không ngần ngại sử dụng vũ lực đàn áp……..ta còn nghe được bên phía quân đội cũng đã được đặt trong tình trạng sẵn sàng hành động……..coi bộ các thế lực đều đang hướng mũi giáo về phía chúng ta……” Đoàn Dự sắc mặt âm trầm nói.

“Huấn gia cùng Lâm gia nói gì?” Long vẫn nhắm mắt đả tọa lên tiếng.
“Huấn gia và Lâm gia báo rằng mệnh lệnh đưa ra đều từ Tổng Bí Thư nên bọn họ cũng hết cách. Chủ nhân! Đây chẳng phải là Thập Lục Tháp cũng đang ép ngài sao?” Đoàn Dự cẩn trọng nói.

“Hừ!” Long hừ lạnh một tiếng, hắn hiểu đây là mấy lão già cảnh báo hắn gây chuyện đã đủ rồi, lão già Bất Tử Lão Nhân chắc hẳn vì lần trước hắn đe dọa nên cũng muôn nhân tiện nắn hắn một phen đây……..nhưng mà đến tình trạng đạp đổ cái nồi cơm của hắn như thế này thì xem ra là có đại nhân vật muốn chơi hắn hơn là giáo huấn………..nào ngờ đụng phải một tên Jacky lại kéo theo đống phiền toái này.

“Diệp Siêu! Không tiếc giá nào phải tr.a được xem người nào đang nhắm vào ta!” Long ra lệnh.
“Đã rõ!” Diệp Siêu gật đầu hiểu ý.
…………….
……..Bệnh viện Hoa Nam…………..phòng bệnh cao cấp………

“Jacky! Còn đau không?” Đinh Lệ Nhiệt dáng người thướt tha ngồi bên cạnh một chiếc giường rộng lớn, trên đó có một kẻ đang mặc áo bệnh nhân nằm với gương mặt nhăn nhó, một bên tay băng chặt…….không ai khác hắn chính là Jacky tám ngón.

“Lệ……Lệ Nhiệt……….ta bị người ta chặt hai ngón tay……….hai ngón tay………..ngay trước mặt mình……..” Jacky giọng run run nức nở như em bé……..đến giờ hắn còn chưa hết hoàn hồn sau khi tao ngộ cảnh tượng kinh khủng kia……thật là đáng sợ.

“Jacky! Ông cứ yên tâm dưỡng thương, bọn người ra tay với ông đều đã bị bắt hết.” Đinh Lệ Nhiệt an ủi.

“Vậy sao? Thật tốt quá……….Lệ Nhiệt………hứa với tôi! Phải cho chúng ăn đau khổ gấp hai……không……..gấp mười lần những gì tôi phải chịu!” Jacky nghe thấy thì giận dữ gào lên, nhục nhã và đau đớn hôm nay hắn phải chịu sao có thể bỏ qua được.

“Được rồi………..yên tâm đi………chuyện này tôi đã quản, sau này ông cũng nên biết kiềm chế bản thân, tránh cho làm phật lòng những người không thể chọc……..hiểu không?” Đinh Lệ Nhiệt nhẹ nhàng khuyên bảo nhưng lại đầy ý vị răn đe.

“Tôi…….tôi biết…….cảm ơn cô……..” Jacky thất thần nói, hắn cũng hiểu được chút ít.

Rời đi căn phòng bệnh, Đinh Lệ Nhiệt nhíu mày suy tư………nàng cứ tưởng với tính cách của Ma Tôn thì khi *** *** hội bị hỏi thăm thì hắn sẽ nổi điên mà làm loạn lên chứ………đến lúc đó thì nàng không thiếu cách để chơi ch.ết hắn vì nàng có tự tin khi nghe tin người yêu của mình cũng đã trở lại…….nhưng đã qua nửa ngày tên điên kia vẫn án binh bất động khiến kế hoạch của nàng chưa thực hiện được…………’phía bên kia’ cũng không có cớ để hỏi tội hắn……..Đinh Lệ Nhiệt biết tên điên kia cũng là có đầu óc đây……..thật thú vị.

………………

…………….Màn đêm buông xuống…….*** *** hội sau một ngày gần như là bị ‘dọn dẹp’ đến đáng thương hai chữ, ngoài tổng bộ xơ xác vài tên cắc ké và đám đầu lĩnh ẩn thân không bị bắt thì còn lại toàn bộ đều xộ khám……..chiến dịch Săn Cáo ngay tức thì khiến hình ảnh lực lượng an ninh cảnh sát ghi điểm cao trong mắt nhân dân.

Ngồi trong biệt viện, Long đang chờ tin tức từ phía Diệp Siêu……….nồi cơm bị đạp đổ làm hắn mất đi một nguồn tiền lớn cho kế hoạch của mình nhưng hắn không quá tức giận, may sao qua chuyện này hắn lại học được một bài học ……… đó chính là quy củ ……….ngươi có thể cuồng, ngươi có thể điên nhưng phải trong quy củ………quy củ của kẻ mạnh nhất……….quy củ của Thập Lục Tháp. Hắn lần này diệt Hứa gia, đánh Dương gia thì được đấy nhưng chiếm lấy cái bánh ngon xã hội đen là đã sai rồi, ở Bắc Kinh mảnh đất màu mỡ này các thế lực đều thò một cái chân vào cho nên việc hắn độc chiếm chuyện làm ăn chả khác nào xem thường chúng………Chuyện Jacky là chuyện cỏn con nhưng lúc này lại chẳng khác gì một cái cớ tuyệt hảo để chúng đem ra trị hắn…….quả là thân cô thế cô thật là thiệt mà……..trong mắt bọn chúng thì Ma Tôn hai chữ có thể uy hϊế͙p͙ chúng nhưng chỉ dừng lại tại đó…….càng lúc Long lại càng mong chờ thành lập một đội quân cho riêng mình, đến lúc đó thì hắn sẽ gieo rắc nỗi sợ hãi đên từng nhà, từng tên một……..hừ!

………….. Nửa đêm……..Diệp Siêu rốt cuộc cũng trở lại với khuôn mặt hưng phấn, có vẻ như hắn đã hoàn thành nhiệm vụ……….
“Chủ nhân! Đã tìm hiểu được người đứng sau chuyện này rốt cuộc là ai.” Diệp Siêu không kìm được hào hứng vừa tiến vào đã hướng Long nói to.

“Hắc! Kẻ nào?” Long tò mò hỏi, rốt cuộc hắn đã đắc tội đại nhân vật nào.

“Bằng một cái giá không nhỏ, Diệp gia đã nắm được một ít tin tức về cử động lần này của chính phủ………người trực tiệp ra lệnh là Tổng Bí Thư – Độc Cô Bá còn tám chín phần mười vì sao hắn tham dự vào là vì Thánh Tử vừa mới xuất quan không lâu.” Diệp Siêu nói.

“Khương Bất Phàm? Hắn đã xuất quan?” Long có chút bất ngờ, nếu đúng là tên này ra tay thì hắn có thể lý giải một hai rồi…….Hắn động vào Jacky chính là đánh vào mặt Thánh Nữ Đòa Hoa đảo, coi bộ vị Thánh Tử kia là lấy lại thể diện cho tình nhân rồi.

“Đúng thế! Chuyện này vẫn chưa nhiều người biết vì vị Thánh Tử kia cũng mới xuất quan, theo tin tức nhận được có vẻ như hắn đã đột phá đến Cường Giả nên mới xuất quan trước thời hạn……..lần này đại nhân phải cẩn thận vì Khương Bất Phàm nổi danh là một con người hiểm độc, đừng nhìn vẻ bề ngoài công tử ca của hắn lừa gạt, đằng sau bộ mặt kia là một tên nhỏ mọn, có thù tất báo, bất cứ ai đắc tội với hắn thì nhẹ bị lột một lớp da, nặng thì vạn kiếp bất phục…..” Diệp Siêu đáp.

“Hắc hắc! Đột phá Cường Giả ở độ tuổi này thì thiên phú của hắn quả là rất đáng sợ, Độc Cô Cầu Bại không biết từ đâu moi ra được thằng con nuôi này………nhưng cho dù hắn là ai đi nữa mà dám hất đi nồi cơm của của Ma Tôn này cũng phải hứng được chịu cơn thịnh nộ của lão tử…….tên Thánh Tử này có tật xấu gì không?” Long hai mắt lóe lên tia sáng hỏi, thằng cha nó Độc Cô Cầu Bại có thù với hắn bây giờ đến thằng con của gã cũng kiếm hắn gây sự.

“Có! Khương Bất Phàm không ham tửu sắc nhưng lại cực kỳ mê đánh bạc và chú trọng thể diện, hắn đã thua không ít trên các sòng bạc của Kim gia và Đổng gia nhưng vì cái danh của cha nuôi mình nên đều được trả lại không thiếu một xu……hắn biết thế nên không kiêng nể gì mà lần nào đánh cũng là tất tay với số tiền cực lớn khiến các sòng bạc thấy hắn đến đều kiếm cớ gì đó để không tiếp….” Diệp Siêu cười nói, mặt mũi thì vẫn phải cho nhưng các sòng bạc cũng không thể ăn không khí mà sống nên Thập Lục Tháp cũng là mắt nhắm mắt mở không hỏi tội đến

“Chà chà…….vị Thánh Tử này đúng là ‘biết điều’ mà! Được, ngươi tìm cách câu kéo hắn đến đánh bạc tại GOD của Lâm gia…..hạn mức không giới hạn, muốn đánh bao nhiêu thì đánh……..” Long cười lớn.

“Vậy nên báo cho Lâm gia là nên thua hay thắng?” Diệp Siêu sửng sốt chưa biết Long muốn làm gì.
“Cái này thì để sau tính……….lúc nào kéo được hắn tới thì báo cho ta biết……..” Long cười tà.
……………….Diệp Siêu cười hiểu ý lui ra……….

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.