Sói Săn Mồi – Chương 239: – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 239:

Chương 596… 597 : Ma Đế (P13… 14)

'Thân thể của ta được tổng hợp từ hai nghìn loại gen của các chi thứ giáp sát từ thời đại thượng cổ đến nay, hy vọng với sức mạnh hiện tại thì ta có thể thỏa mãn ngươi một phần nào đó!'

'OANHHH!!!'

Không hề cầu xin và có ý định cầu xin tha mạng, giọng nói của Huyền Minh Cư Sĩ từ bên trong bộ giáp cứng rắn truyền ra và ngay sau đó bốn chi dưới của hắn co lại và đột ngột bung ra tạo thành một lực đẩy cực đại để con quái vật to lớn bắn thẳng đến chỗ Long bằng một tốc độ không tưởng.

'HỔ HẠC SONG HÌNH QUYỀN!'

'PHANHHH!!!'

Ngay khi tiếp cận đối phương, Huyền Minh Cư Sĩ trong hình hài biến dị lần thứ hai tung ra Hổ Hạc Song Hình Quyền thế nhưng xuất thủ không phải là nắm đấm mà là từ hai chi trước vốn dĩ đã gập lại ngay trước ngực và cũng là thứ vũ khí đáng sợ nhất của gã, khớp xương được cấu tạo đặc biệt giúp mỗi lần phát lực thì lực lượng mà Huyền Minh Cư Sĩ bộc phát đi ra tăng lên gấp hơn trăm lần, áo nghĩa của quyền thuật kèm theo càng khiến một kích này của tên dị nhân hết sức khủng bố đến không gian theo đó cũng không chịu được mà nổ tung, đại địa bên dưới vỡ nát không thành hình.

'Sức mạnh thật khủng khiếp có điều muốn xuyên phá phòng ngự của ta thì có vẻ còn chưa đủ!'

Thừa sức đón đỡ một kích của Huyền Minh Cư Sĩ nhưng Long lại khinh thường làm thế, hắn bá đạo chắp tay đón nhận hai chi trước của đối phương đập đến như hai đầu diệt thế thần chùy muốn đánh sập thương thiên.

'RẦMMM… RẦMMM…'

Hai đạo tiếng nổ như kinh thiên thần lôi chấn vang trời đất, Huyền Minh Cư Sĩ có chút mừng rỡ khi Ma Tôn thật dám lấy thân thể đón nhận đại kích của mình, hai chi trước của hắn cứng rắn hơn thần binh gấp bội phần và kình lực phát ra đủ để chấn bạo cả một dãy núi lớn thế nên Vương Giả thông thường cũng không dám ngạnh kháng đấy… vậy nhưng… niềm vui của gã dị nhân rất nhanh chuyển thành sợ hãi… sợ hãi đến cùng cực.

'Graooo… Graooo…'

'Dị nhân quả thật rất thú vị!'

Hắc y vũ loạn, hỗn thế tà long cùng hung mãnh thanh long điên cuồng gào thét, Long vẫn một bộ dáng tùy ý bá đạo nhìn lấy Huyền Minh Cư Sĩ băng lãnh nói.

'Không… không thể như thế… quái vật… ngươi là quái vật…'

Rõ ràng không gian xung quanh Ma Tôn chỉ hứng chịu dư lực cũng bị đánh đến sụp đổ thế nhưng hai chi trước của Huyền Minh Cư Sĩ vậy mà không thể xuyên qua lớp da của ma đầu chứ đừng nói là làm tổn thương hắn, đến lúc này đây thì một cơn đau khủng khiếp từ các chi truyền đến mới làm gã dị nhân tỉnh lại… xương cốt hắn vậy mà bạo toái thành phấn vụn vì lực lượng phản chấn, chịu đả kích quá lớn làm một người vốn lãnh đạm cơ trí như Huyền Minh Cư Sĩ cũng không giữ được bình tĩnh mà hét lên như người điên.

'Quái vật sao? Ta cũng đang hoài nghi bản thân mình liệu có phải là quái vật hay không đây!'

'THANH LONG THIÊN QUYẾT!'

'THẦN LONG CỰC BẠO QUYỀN!'

'OÀNHHHH!!!'

Chỉ vận dụng lấy Thanh Long Thiên Quyết nhưng một quyền của Long vẫn mạnh đến cùng cực, tại một khoảnh khắc khi Thần Long Cực Bạo Quyền đi ra dường như cả trời và đất toàn bộ sinh linh đều phải run rẩy trước siêu cường lực lượng bộc phát… thật đáng thương cho Huyền Minh Cư Sĩ khi gã lại là mục tiêu của quyền ảnh kinh thiên động địa kia và hình ảnh cuối cùng mà tên dị nhân có thể nhìn thấy cũng là một nắm đấm kéo theo ngập trời thanh long chân khí đi cùng một đầu thanh long tuyệt đối hung mãnh như thần thú thượng cổ tái sinh.

'UỲNHHH… UỲNHHH… UỲNHHH…'

Hàng loạt tiếng nổ bạo phát trời đất khi siêu cường lực lượng trùng thiên phá địa, Thần Long Cực Bạo Quyền chỉ một quyền khiến đại địa nơi mà Huyền Minh Cư Sĩ đang đứng bạo toái thành một hố sâu hoắm không thấy đáy và một cơn đại địa chấn kéo theo hàng vạn vết nứt lan tràn ra tứ phương tám hướng…

… không có máu thịt rơi vãi và cũng không có mảnh xương vụn vỡ, Huyền Minh Cư Sĩ thân hình dị biến hết sức cứng rắn cũng đồng dạng bị chấn thành phấn vụn trước kình lực khủng bố đến chí cực của ma đầu, thanh long khí bạo sát quét sạch mọi khí tức còn sót lại thành hỗn độn, dị nhân cho dù có khả năng tái sinh mạnh mẽ đến nhường nào cũng phải chết không thể chết hơn.

'Bất Tử Lão Nhân, lão muốn tự giải quyết hay để bản tọa giúp một tay?'

Vẫn một bộ dáng tùy ý khinh cuồng thiên hạ, Long đến trước mặt Bất Tử Lão Nhân lúc này vẫn còn đang thất thần trước cái chết của đồng bọn mà cười lạnh nói, cái cảm giác được báo thù rửa hận sao mà sung sướng đến vậy chứ?!

'Hahahaha, Ma Tôn… à mà không, nhóc con ngu ngốc, ngươi tưởng thật đã giết được hai tên dị nhân đứng đầu sao? ZeRo đáng sợ vượt xa tầm hiểu biết của ngươi nhiều lắm, chỉ cần tổng bộ còn thì chúng ta sẽ là bất tử bất diệt tại thế giới này, mối thù hôm nay nhất định sẽ có ngày tự tay ta đòi lại cả vốn lẫn lãi…nhớ lấy… chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau thôi!'

Nở nụ cười thật dữ tợn trên khuôn mặt vặn vẹo không thành hình, Bất Tử Lão Nhân lời nói vừa kết thúc cũng là lúc hai mắt trợn trừng và thân hình xụi lơ trên mặt đất như một đống thịt nát, tử khí rất nhanh bốc lên chứng tỏ lão già này thật đã đoạn tâm mạch tự vẫn…

'Tổng bộ của ZeRo sao? Có vẻ như ta phải đến phương tây một chuyến mới có thể diệt trừ tận gốc mối nguy này!'

Lông mày nhíu chặt lại, lời nói của Bất Tử Lão Nhân trước khi tự sát khiến Long cảm giác được nguy cơ lớn lao từ ZeRo và hắn đã lên quyết tâm phải dọn sạch tổ chức này trước khi tiến đến những mục tiêu cao hơn… Huyền Minh Cư Sĩ nếu biết được đồng bọn mình lại có một tên ngu ngốc như Bất Tử Lão Nhân thì không biết có tức giận mà chết thêm một lần không nữa.

……

Phương Tây… Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ…

… Dãy Núi X, căn cứ tuyệt mật của quân đội.

'Bíppp… Bíppp… Bíppp… Bíppp… '

Tại một chỗ sâu bên trong căn cứ, nơi đặt phòng thí nghiệm cơ mật bậc nhất của nơi đây đang vang lên những tiếng bíp kéo dài đánh động đám sĩ quan cao cấp.

'Báo cáo, là báo động từ ba mẫu thí nghiệm số 3,4,5… Đã mất hoàn toàn tín hiệu của chúng trên thế giới!' Kiểm tra tín hiệu từ vệ tinh, một tên sĩ quan ngay lập tức kết nối với trung tâm chỉ huy báo cáo gấp.

'Tiến hành hồi sinh chúng từ bộ gen sẵn có, đưa hình ảnh cuối cùng chúng truyền về đến cho ta!'

Một đạo mệnh lệnh ngắn gọn và bá đạo được truyền tới phòng thí nghiệm và đám sĩ quan tuyệt đối nghiêm túc đi chấp hành, ba mẫu gen dự phòng ngay tức thì được xác định và chuyển tới bộ phận sinh hóa và ba buồng nuôi cấy dị nhân rất nhanh được tạo ra đánh dấu cho sự hồi sinh của ba kẻ vừa mới ‘chết đi’ cách đây không lâu… ZeRo… không đơn giản.

…….

… Đoàn gia biệt viện.

'Chủ… chủ nhân là ngài sao?'

Sững sờ trước cái chết của Bất Tử Lão Nhân và đám cao thủ thần bí nhưng Đoàn Dự lại càng khiếp sợ trước sự xuất hiện của gã thanh niên kia hơn, hắn chắc chắn trước mặt mình là Ma Tôn lúc trước thế nhưng khuôn mặt và cả cỗ khí tức hiện tại của Long hiện tại đã vượt quá xa tầm nhận thức của con hàng này… đồng dạng có cùng cảm giác với Đoàn Dự là võ giả ba nhà phía sau, nam nhân kia rõ ràng là chủ nhân của chúng nhưng lại xa lạ đến khó tin.

'Ngụy Siêu trước kia chỉ là thân phận để ta gia nhập vào giang hồ Trung Hoa nhưng hiện tại phải từ bỏ nó, đám người các ngươi rất vinh hạnh khi được chứng kiến chân diện mục của ta đấy!'

Hai đầu rồng gào thét cuộn tròn lấy nhau tạo thành một cái ghế rồng màu xanh đen đầy bá đạo trên bầu trời, Long tán đi công lực và thả mình ngồi tùy ý trên ghế để rồi lười biếng đáp lại Đoàn Dự khiến gã cùng đám võ giả chấn kinh đến hoa dung thất sắc.

Từ những mảnh ký ức vụn vỡ của Tam Tai Lão Tổ thì Long đã biết được một vài bí mật liên quan đến Chí Tôn Các và Đông Phương gia tộc, Thanh Liên Cung vốn chứa đựng thứ mà Đông Phương Vô Địch muốn nên dĩ nhiên khi môn phái sụp đổ thì Chí Tôn Các nhất định sẽ điều tra, ai cũng biết Ma Tôn là bị bắt đến Thanh Liên Cung nên việc hắn có thể trở lại giang hồ khi Thanh Liên Cung bị diệt chắc chắn là điều bất hợp lý, thân phận Ngụy Siêu đã không thể dùng được nữa.

'Ngài… ngài sẽ từ bỏ chúng ta sao?'

Biết chủ nhân rất quyết đoán và không từ thủ đoạn nào để đạt được mục đích, Đoàn Dự run giọng hỏi, hắn thật sợ Đoàn gia sẽ bị đồ diệt để xóa bỏ mọi dấu vết còn chuyện Ma Tôn thân phận thật sự như thế nào thì hắn lại không quan tâm cho lắm vì là người trong giang hồ chỉ nhìn đến thực lực mà nói chuyện.

'Ta vốn đã có ý định đó nhưng chính sự trung thành của các ngươi đã khiến ta thật không thể không cho các ngươi thêm một sự lựa chọn… các ngươi sẽ tận trung với một người không mang trong mình dòng máu Trung Hoa chứ?'

Long cười nhạt mở miệng, hắn vốn đã đến từ sớm nhưng vẫn một mực quan sá biểu hiện của đám thủ hạ, Dương Kiên một người có thể coi là mất tất cả vì hắn lại có thể liều chết bảo hộ đám người phía sau mà không đầu hàng hay Đoàn Dự hiên ngang bất khuất thật khó có được và chính vì thế Long mới xuất hiện cho bọn chúng thêm một sự lựa chọn.

'Ngài… ngài sẽ diệt Trung Hoa sao?' Thừa Lâm run rẩy lên tiếng và toàn bộ võ giả cũng đồng dạng như nàng nhìn chăm chăm đến ma đầu đáng sợ trước mặt mình đợi chờ câu trả lời.

'Nếu toàn bộ Trung Hoa chống lại ta thì đừng nói một mà mười cái Trung Hoa ta cũng sẽ không ngần ngại đồ diệt tất cả… đương nhiên mục đích của ta không phải là biến mảnh đất này thành địa ngục chốn trần gian nhưng để có thể đạt được mục đích thì ta sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào…'

'… hiện tại, ở chỗ này nếu các ngươi từ chối phụng sự cho một kẻ ngoại tộc thì chắc chắn sẽ nhận được cái chết nhanh đến mức các ngươi không phải chịu bất cứ một đau đớn nào… con đường thứ hai, khi các ngươi chọn trung thành với ta thì không chỉ sinh tử của các ngươi mà của người thân và tông môn của các ngươi đều phụ thuộc vào hành động mà các ngươi làm ra, thủ đoạn của ta hẳn các ngươi cũng hiểu rõ..'

Uy áp bạo phát như quân vương nổi giận, Long băng lãnh nói làm hết thảy run rẩy đến sâu tận linh hồn… tuyệt thế quân vương dẫm đạp lấy thiên địa và hung ác ma thần ngồi trên vạn núi khô lâu là hai hình ảnh cứ thế xuất hiện trong đầu hết thảy võ giả khi nhìn đến khung cảnh kinh diễm trên không trung.

'Đoàn gia thề tận trung với chủ nhân, sống làm thuộc hạ của ngài, chết cũng là ma nô của ngài!'

Đoàn Dự kiên quyết quỳ xuống dập đầu nói, đám võ giả Đoàn gia cũng không một chút chần chừ theo công tử hành lễ quy thuận chủ nhân, tất cả những gì Đoàn gia đang có và sẽ có đều phụ thuộc vào thanh niên trước mặt.

'Đào Hoa Đảo… nguyện tận trung với chủ nhân!' Thừa Lâm cùng võ giả Đào Hỏa Đảo mất nửa khắc suy nghĩ và cũng đồng dạng quỳ gối thần phục.

'Võ Đang… cũng nguyện sống chết với chủ nhân!'

Võ Đang vốn là môn phái có lịch sử lâu đời nên võ giả rất đề cao hai chữ dân tộc và việc thần phục một kẻ ngoại tộc như thanh niên trước mặt là một sự sỉ nhục khó có thể chấp nhận được, Trương Tam Phong cùng đám Võ Đang cao thủ mất năm hơi thở để cắn răng quỳ gối quy thuận nhưng trong đầu lại đang là muôn vàn suy tính khác nhau.

'Tốt lắm nhưng tận trung hai chữ này không thể chứng minh qua lời nói… Ma Soái!'

Thu hết biểu hiện của ba phương võ giả vào trong mắt, Long chỉ đơn giản nở một nụ cười tà dị rồi mở miệng một cách bâng quơ trên cao.

'Có lão nô!'

Bước ra từ hư không là một hắc y nhân đầy thần bí chỉ để lộ ra đôi mắt già nua, Nhất Thanh lão bà hiện tại đã là có một thân phận khác là Ma Soái dưới trướng Long, mụ hiện tại dĩ nhiên là tuyệt đối trung thành với chủ nhân của mình.

'Thập tam cấp cao thủ và còn mạnh hơn thế!'

'Chủ nhân từ đâu có được thủ hạ khủng bố đến vậy?'

'…'

Đoàn gia ba nhà võ giả khiếp sợ trước uy áp kinh thiên đến từ hắc y nhân trên cao, từ khi nào thập tam cấp cao thủ lại nhiều như rau cải ngoài đường thế này và Ma Tôn rốt cuộc còn có bao nhiêu thủ hạ như vậy? Hàng loạt câu hỏi hiện ra trong đầu từng tên võ giả, Võ Đang phái đám người sau lưng Trương Tam Phong thân hình đã có chút run rẩy.

'Món quà mà ta dặn ngươi chuẩn bị đã xong chưa?' Tùy ý thả người trên ghế rồng, Long lười biếng hỏi.

'Lão nô từ sớm đã bắt đến!' Ma Soái cung kính nói.

'Phân xuống cho chúng!' Long gật gù hài lòng.

'Vâng!'

Ma Soái chắp tay tuân mệnh sau đó lại từ trong hư không liên tục chụp đến ba túi lớn đẫm máu ném tới trước mặt Đoàn Dự cùng đám võ giả trong sự hãi nhiên của bọn chúng.

'Các ngươi có thể không biết đến Đông Phương gia tộc và Chí Tôn Các nhưng một khi đã là thủ hạ của chủ nhân không thể tiếp tục u mê vô tri, Thập Lục Tháp – thế lực mà các ngươi luôn lầm tưởng là mạnh nhất và chưởng khống giang hồ Trung Hoa đáng thương thay cũng chỉ là rác rưởi trong mắt hai cỗ thế lực đỉnh tiêm này, tại mảnh thiên địa này thì Đông Phương gia chính là trời và Chí Tôn Các võ giả chính là thiên binh thiên tướng, ba kẻ đang nằm trên mặt đất chính là ba ấu tử của Đông Phương gia tộc tại thế tục!'

Giọng nói băng lãnh của Ma Soái truyền đến tai từng tên võ giả khiến chúng run lên nhìn chăm chăm đến ba túi lớn trên mặt đất, Đoàn gia hay Đào Hoa Đảo võ giả có thể chưa từng tiếp xúc đến tầng thứ này nhưng Võ Đang lại khác vì lịch sử lâu đời nên tiếp xúc được một chút bí mật ở trên cao, Trương Tam Phong cùng đám lão giả gương mặt trắng bệch vì sợ hãi, chúng thừa hiểu một chuyện động đến người có hai chữ Đông Phương trong tên họ chính là diệt tộc và diệt môn không thể nghi ngờ.

Bàn một chút về việc duy trì nói giống của Đông Phương gia tộc thì khá đặc biệt, người nhà Đông Phương trong việc tìm kiếm thế hệ kế cận thì ngoài dòng dõi chính thống cao quý có cho mình cách thức riêng biệt còn lại những chi thứ khác sẽ ẩn danh tiến vào giang hồ bắt đầu gieo mầm nòi giống của bản thân… những đứa trẻ là kết quả của những cuộc tình chớp nhoáng khi lớn lên thì sẽ có võ giả Đông Phương đến kiểm tra, nếu tư chất cao thì đứa bé này sẽ được công nhận là Đông Phương gia ấu tử và được cung cấp tài nguyên bồi dưỡng cho đến khi trưởng thành, một cuộc khảo nghiệm cuối cùng sẽ diễn ra nhằm xác định kẻ nào có được tư cách bước chân vào nhà Đông Phương hay không…

… có kẻ thành công ắt có người thất bại, những đứa trẻ tư chất không đủ sẽ bị Đông Phương gia vứt bỏ và phải tự sinh tự diệt tại thế tục, những tên ấu tử sau khi khảo nghiệm thất bại thì có kết cục tốt hơn vì được tuyển vào Chí Tôn Các làm đệ tử thông thường, việc tuyển chọn thế hệ kế cận này giúp Đông Phương gia tộc không phải lãng phí quá nhiều tài nguyên và giúp cho Đông Phương gia các đời võ giả đều tuyệt đối xuất sắc.

'Giết người Đông Phương đồng nghĩa với việc các ngươi đã không thể quay trở lại cho dù có phản bội bản tọa, một gia tộc đề cao mặt mũi như Đông Phương gia tộc sẽ không bao giờ tha thứ cho kẻ đã sát hại con cháu mình và đặc biệt là ấu tử dù cho bất cứ lý do nào đi nữa!'

Khóe miệng nhếch lên một đường cong tà dị, Long mở miệng nói khiến hết thảy võ giả bên dưới chết lặng, tàn độc… quá tàn độc rồi.

'Đoàn gia tận trung với chủ nhân tuyệt không hối hận!'

Không một chút chần chờ, Đoàn Dự cùng đám Đoàn gia võ giả sắc mặt đổi biến đổi thành hết sức dữ tợn, ngay tức thì hơn hai trăm mũi thương lưỡi kiếm dày xé túi lớn thành một đồng bấy nhầy, kẻ nằm bên trong chết không thể chết hơn.

'Đào Hoa Đảo chúng ta cũng vậy!'

Thừa Lâm cùng Đào Hoa Đảo võ giả cắn răng tiến đến đánh bạo túi thứ hai, Đông Phương gia lại mất thêm một tên ấu tử.

'Võ Đang ta…'

Ra tay là chết mà không ra tay cũng phải chết mà còn chẳng phải là một cái chết đơn giản khi liên lụy đến toàn bộ gia môn cùng tông phái, đám người Võ Đang chần chừ không dám hạ thủ, toàn bộ đều nhìn đến Trương Tam Phong đợi lão làm ra quyết định cuối cùng.

'Hắc hắc… xem ra thủ hạ của của nhân cũng có nhiều kẻ hiểu biết không ít, lại có thể hiểu rõ Đông Phương gia tộc khủng bố đến nhường nào!' Ma Soái nhìn lấy thái độ của đám võ giả Võ Đang mà cười lớn nói.

'Võ Đang… Diệt!'

Không một chút thủ hạ lưu tình, Long thả ra một chữ khiến Trương Tam Phong toàn bộ lông tóc dựng đứng, lão thôi động toàn bộ lực lượng trong cơ thể để có thể vung cây kiếm trong tay đến cái túi còn lại trước mặt bằng một tốc độ nhanh nhất có thể… nhưng… đã muộn.

'Oànhhh… Oànhhh… Oànhhh…'

Hơn hai trăm tiếng nổ ngay tức thì vang lên, Võ Đang toàn bộ võ giả cho dù tu vi cỡ nào, địa vị cao bao nhiêu cũng đồng dạng bị chấn nát thành phấn vụn chỉ trong một sát na, có lẽ cảm giác đau đớn cũng là thứ xa xỉ mà chúng không thể kịp đón nhận trước khi hồn lìa khỏi xác, hiện tại có thể ở trước mặt Long kêu gào thì sợ rằng cũng phải là thập tam cấp cao thủ.

'Giờ ta đã hiểu, cái cảm giác này thật dễ làm cho người ta say mê!'

Sinh tử của trăm người, vạn người chỉ ở một ý niệm mang tới cho Long một loại cảm giác thật sướng khoái bá đạo, hắn đã từng đồ diệt đến hơn vạn người nhưng lúc đó hắn là một tên Ma Tôn có tên là Ngụy Siêu và cho dù có giết thêm bao nhiêu võ giả, bao nhiêu tên siêu cấp cao thủ đi nữa thì hắn cũng chỉ là đang ẩn nấp sau một lớp vỏ bọc… bây giờ, tại phiến thiên địa này, hắn là Long, là chính bản thân hắn và cũng là kẻ nắm giữ mạng sống của những tên võ giả mà ở ngoài kia có thể hô sóng gọi gió ở bất cứ đâu, biết đến cảm giác này và đã từng vì nó mà nổi giận với những đối thủ của mình thế nhưng đến hiện tại thì Long mới cảm nhận được chân chính sự mê hoặc của nó đáng sợ đến đâu.

'Chủ nhân… Đoàn gia nhất định sẽ đảm bảo Võ Đang thật sự sạch sẽ!' Hờ hững trước cái chết của đám người Trương Tam Phong, Đoàn Dự tiến đến cung kính nói.

'Đủ rồi… thả cho bọn chúng một con đường sống, chỉ là từ nay cắt đứt cung cấp tài nguyên cùng hỗ trợ để bọn chúng tự sinh tự diệt đi thôi!'

Thả mình trên ghế rồng, Long mở miệng nói khiến Đoàn Dự cùng đám người phía sau trợn tròn mắt và đến Ma Soái cũng sững sờ… hắn chẳng phải là một tên máu lạnh sao?

'Bỏ phật nhập ma, độ ma ngộ phật… là ma hay là phật cũng chỉ tại một chữ ‘tâm’ mà thôi!'

Ngẩng đầu nhìn lấy bầu trời trong xanh không một gợn mây, Long cười nhạt nói mặc cho đám thủ hạ kẻ hiểu kẻ không… cho dù nắm trong tay bao nhiêu sức mạnh cùng quyền lực thì hắn cũng chính là Long và bản tâm của hắn sẽ không bao giờ thay đổi.

………….


 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.