Sói Săn Mồi – Chương 221: – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 221:

Chương 559… 560 : Thanh Liên Mật Phủ (P3… 4)

… Buổi đêm, trước cuộc hẹn ở Thanh Liên Mật Phủ…

'Chủ nhân, đúng như ngài đã suy tính khi có một bộ phận không nhỏ võ giả của phe Đường Liên đã mật phục tại lối vào mật phủ!' Bên trong biệt viện, Khâu Thục Trinh ngưng trọng nói.

'Đã thông tri cho phe còn lại chưa?'

Trên giường lớn, vây kín Long lúc này là bốn mỹ nhân tuyệt sắc đang tận tình phục vụ, ở bên trên là Lý Lan Địch cùng Triệu Lệ Tư thân không mảnh vải tình nguyện dùng lấy bầu vú căng tròn của mình để chà sát lên lồng ngực của hắn thế nhưng cảnh tượng dâm dục nhất vẫn là ở phía dưới, nơi mà hai cái đầu nhỏ nhắn đang lúc nhúc tại hán ma đầu, tiểu hoa khôi Đặng Ân Hy vậy mà cùng Liên nhi hết sức thành thục bú liếm con cặc cùng hai hòn dái Long ướt đẫm. Thỏa thích hưởng thụ bốn thân ảnh mềm mại phục vụ, Long đáp lời Khâu Thục Trinh khi hai tay đang không ngừng ngoáy sâu trong lỗ lồn của Lý Lan Địch cùng Triệu Lệ Tư khiến hai người đẹp run rẩy không ngừng.

'Các phe phái đều đã biết, có điều dường như có một nhân vật không đơn giản đã đứng về phía Đường Yên nên phe ủng hộ Lý Lan Địch trở nên lép vế hơn, có không ít cao thủ đang ngờ vực về việc Lý sư muội luyện thành Thanh Long Biến nên lưỡng lự không quyết!' Khâu Thục Trinh gật đầu nói.

'Hahaha… Thanh Liên Cung võ giả toàn bộ đều đã bị Dịch Ma Chi Chủng của ta xâm nhập và dung nhập vào cơ thể đến tận xương tủy nên cho dù có thêm vài ba tên cao thủ cũng chả là vấn đề gì, quan trọng nhất là phải không được để tin tức lan rộng tránh đánh động đến một vài siêu cấp cao thủ lánh đời, ta không tin rằng một môn phái như Thanh Liên Cung lại không có lực lượng dự bị!'

Bá đạo đè cái đầu nhỏ của Đặng Ân Hy xuống để mà thọc con cặc khủng vào địt liên hồi, Long cười lớn nói.

'Chủ nhân yên tâm, lực lượng của chúng ta cũng không hề yếu, tiện thiếp lấy cái đầu của mình ra đảm bảo con đường dẫn tới Thanh Liên Mật Phủ chỉ có vào không mà không có ra!'

Khâu Thục Trinh cười lạnh nói, nàng không biết rõ về Dịch Ma Chi Chủng nhưng chỉ bằng việc nó có thể dễ dàng giúp nàng khống chế thêm hơn một trăm chấp sự cùng hơn năm mươi đệ tử tinh anh thì đủ hiểu thứ đồ vật do Long tạo ra lợi hại đến đâu.

'Đầu của ngươi bản tọa không cần, ta chỉ muốn Trương Hình Dư phải quỳ gối van xin được thụ thai một cách thành khẩn nhất!'

Rút khúc cây gây thịt trong họng Đặng Ân Hy ra, Long vỗ vào mông Lý Lan Địch một cái bẹp khiến người đẹp hiểu ý leo lên nuốt trọn dương vật nam nhân bằng chính lỗ lồn mình, đệ nhất thiên tài Thanh Liên Cung hiện tại đã không còn truy cầu cảnh giới chí cực mà thay vào đó là cõi thiên thai của nhục dục…

… quá xinh đẹp nên dĩ nhiên Đặng Ân Hy cũng không thể thoát khỏi ma trảo của ma đầu, cho dù Lý Lan Địch có điên cuồng phản đối nhưng cũng vô tác dụng bởi vì cô em gái thân yêu của nàng chính là tình nguyện trở thành đồ chơi của ác ma, trước một giống đực cực độ xuất chúng thì có bao nhiêu giống cái chống cự lại được cám dỗ đây? May mắn cho cô gái nhỏ là nàng đồng dạng cùng Liên nhi vẫn còn đó một bước cuối cùng mới chân chính trở thành đàn bà, hai cô gái nhỏ đang nằm tròng một sự tính toán nào đó của Long.

'Chủ nhân uy vũ!'

Khâu Thục Trinh mặt đỏ cúi đầu kinh hô trước cảnh tượng dâm đãng trước mặt, đũng quần người đẹp từ khi nào đã ướt đẫm một mảnh.

…………….

Ngày thứ ba, đúng theo cái hẹn do Liên nhi sắp đặt, ba thân ảnh thướt tha xuất hiện tại lối vào Thanh Liên Mật Phủ, đi cùng hai cô gái nhỏ chính là Khâu Thục Trinh với thân phận tổng quản chấp sự.

'Đứng lại!'

Vẫn như cũ chặn tại cổng vào là hai mươi nữ đệ tử thiên tài của môn phái nhưng Liên nhi dễ dàng nhận ra tám nữ đệ tử lần trước lên tiếng ủng hộ mình đã được thay thế bởi một lý do nào đó, toàn bộ hai mươi người trấn giữ Thanh Liên Mật Phủ đều có sắc mặt lạnh tanh mang theo ý đồ bất thiện rõ ràng.

'Các vị sư tỷ, hôm nay sư muội mang theo tín vật của cung chủ đến nhằm truyền đạt mệnh lệnh của các bậc bề trên, Lý Lan Địch sư tỷ cần được vào bên trong Thanh Liên Mật Phủ tu luyện!'

Không một chút sợ hãi, Liên nhi nhìn đến hai mươi khuôn mặt lạnh lẽo phía trước mà nở nụ cười thật tươi nói, cô gái nhỏ lấy từ trong túi áo một cái lệnh bài bằng vàng được chạm khắc một bông hoa sen thật tinh xảo ra.

'Quả nhiên là lệnh bài của cung chủ!'

Hai mươi nữ đệ tử bốn mươi con mắt nhìn chằm chằm vào lệnh bài trên tay Liên nhi mà run rẩy, Thanh Liên Cung kẻ nào không nhận ra tín vật biểu tượng cho quyền uy tối thượng của cung chủ đây? Tội danh làm giả tín vật của cung chủ chính là tội chết và người nào lại nguyện ý đi mạo phạm danh dự một vị Vương Giả chứ?

'Tín vật đã rõ, cung chủ cùng các vị trưởng lão chỉ chấp thuận cho tai tu luyện bên trong Thanh Liên Mật Phủ ba ngày nên mong các vị sư tỷ lập tức tránh đường, tránh cho lãng phí thời gian một cách vô ích!' Lý Lan Địch tiến lên lạnh lùng nói.

'Hừ… tín vật có thể là thật nhưng chuyện cung chủ chấp thuận để ngươi tiến vào Thanh Liên Mật Phủ chưa chắc đã đúng, ta vẫn nghi ngờ về mệnh lệnh này!'

Được chỉ định làm kẻ dẫn đầu, Trịnh Tú bước tới cười lạnh nói, ý tứ rõ ràng hôm nay các ngươi đừng hòng vào được Thanh Liên Mật Phủ.

'Các vị sư muội, quả thật là cung chủ cùng các vị trưởng lão đã hạ mệnh lệnh, ta biết mọi người đều vì một số lý do không muốn Lý sư muội tiến vào Thanh Liên Mật Phủ nhưng đây là mệnh lệnh của các bậc bề trên, nếu các sư muội vẫn tiếp tục chống lệnh thì e rằng không thể thoát khỏi tội làm phản!' Khâu Thục Trinh đứng lên đóng vai trò hòa giải nói.

'Chuyện này…'

Hai mươi nữ đệ tử kể cả Trịnh Tú sắc mặt biến đổi trước hai từ ‘làm phản’ trong miệng Khâu Thục Trinh, ở Thanh Liên Cung thì kẻ mang tội danh này cũng chỉ có một kết cục đó chính là cái chết, không có ngoại lệ.

'Haha… Tổng quản chấp sự nói đúng, tội làm phản không thể tha thứ, đặc biệt là đối với những kẻ dám giả truyền mệnh lệnh của bề trên hòng mưu đồ đến thánh địa của môn phái!'

Một giọng cười như chuông bạc vang lên, chủ tử sau màn rốt cuộc cũng hiện thân, một đám nữ nhân từ trong bóng tối bước ra mà dẫn đầu là một nữ tử mặc áo đỏ, dáng người nở nang với một đường cong mê người, nàng rất đẹp nhưng đôi mắt lại hoang tàn như thể ẩn nấp bên trong thân hình nhỏ bé kia là một đầu mãnh thú vô cùng đáng sợ, Thanh Liên Cung đệ nhất thiên tài thế hệ trước, Cuồng Nhân – Đường Yên chính là nàng.

'Ô hay… Đây chẳng phải là Đường Yên sư tỷ hay sao, thật kỳ lạ không biết vì sao Đường sư tỷ lại ẩn nập tại lối vào Thanh Liên Mật Phủ? Phải chăng các vị sư tỷ đây đã quên mất giới luật của môn phái chúng ta?'

Không bất ngờ trước sự xuất hiện của Đường Yên, Lý Lan Địch liếc nhìn đám người trước mặt mình cười nhạt nói.

'Giới luật đương nhiên Đường Yên ta không quên, chúng ta ẩn nập tại nơi đây chính là để phòng ngừa một vài kẻ lòng lang dạ sói định nhân thời điểm các bậc bề trên rời khỏi môn phái mà mưu tính đến mật địa.' Đường Yên dõng dạc nói.

'Đường sư muội… Có những điều không thể tùy tiện nói ra, trong tay Liên nhi chính là lệnh bài của cung chủ không thể nghi ngờ!' Khâu Thục Trinh xen ngang nhắc nhở.

'Hahaha… lệnh bài của cung chủ? Nếu là người bình thường chắc hẳn đã bị các ngươi lừa gạt nhưng thật không may cho các ngươi rằng gặp phải Đường Yên ta đây, thứ đồ vật này là giả!'

Đường Yên cười lạnh nói khiến toàn bộ đệ tử xung quanh chấn kinh, giả mạo tín vật của cung chủ chính là tội chết đó.

'Đường sư tỷ quả nhiên đúng như lời đồn rất bá đạo, rõ ràng là tín vật của cung chủ vậy mà qua lời nói của sư tỷ lại đổi trắng thay đen thành đồ giả sao? Thử hỏi những kẻ ở đây người nào mà chưa nhìn thấy lệnh bài treo bên hông cung chủ chứ?'

Lý Lan Địch cười nhạt đáp, đám đệ tử sau lưng Đường Yên hai mắt nhìn nhau đầy ái ngại vì đồ vật trong tay Liên nhi quá là giống lệnh bài của cung chủ rồi.

'Hừ… vậy ngươi có biết lệnh bài của cung chủ ngoài việc bề ngoài được chạm trổ một cách tinh xảo thì bên trong còn ẩn chứa một tia lực lượng của ngài không?' Đường Yên mở miệng làm hết thảy há hốc mồm, bí mật này không một ai hay biết.

'Quả thật đúng như Đường Yên nói, lệnh bài của cung chủ không phải là một miếng vàng đơn giản mà ẩn chứa một tia lực lượng đặc thù của nàng để phòng ngừa những tình huống như thế này, chuyện này tại Thanh Liên Cung có rất ít người biết được nhưng ta có thể đảm bảo đó chính là sự thật!'

Lại một giọng nói xa lạ hiện lên, một lão bà chống quải trượng lừng lững bước từng bước đến trước mặt đám người mà nhìn chằm chằm vào ba người Lý Lan Địch với ánh mắt lạnh lùng.

'Hồng phu nhân!'

Khâu Thục Trinh trợn tròn mắt trước sự xuất hiện của lão bà, hiện giờ thì nàng đã rõ ràng vì sao đám đệ tử ủng hộ Lý Lan Địch lại cam chịu bị chèn ép như vậy, Thanh Liên Cung oán phụ Hồng Tử Di vậy mà đã về phe Đường Yên…

Tại Thanh Liên Cung ngoài đám những võ giả thông thường thì bên cạnh đó vẫn còn một vài tồn tại đặc thù mà Hồng Tử Di là một trong số đó, mười tuổi luyện đến Thanh Liên Thiên Quyết đệ lục tầng, mười lăm tuổi đạp bước thất tầng viết lên thần thoại tại Thanh Liên Cung, có thể nói Hồng Tử Di khi còn trẻ đã được chú định sẽ nối gót Trương Hình Dư ngồi lên ghế cung chủ… vậy nhưng… người tình không bằng trời tính… hỡi thế gian tình là chi để người ta đắm say?

Năm mươi tám tuổi Hồng Tử Di gặp phải tiếng sét ái tình là một nam đệ tử của một môn phái nhỏ trong chốn giang hồ khi hắn theo sư phụ đến Thanh Liên Cung bái phỏng một vị trưởng lão, tình yêu đẹp là thế nhưng đôi lúc cũng là một tấm bi kịch đầy đau khổ, nữ đệ tử thiên tài Thanh Liên Cung lúc đó vì quá mức xuất chúng nên bị không ít võ giả Chí Tôn Các cùng Đông Phương gia tộc theo đuổi và chuyện gì đến rốt cuộc cũng phải đến, môn phái nhỏ kia chỉ trong vòng một đêm bị xóa sổ khỏi nhân gian và Hồng Tử Di vì quá đau khổ mà tẩu hỏa nhập ma khiến công lực vĩnh viễn không thể tịnh tiến…

… cho dù đã mấy trăm năm kể từ khi Thanh Liên Cung đánh mất một tên thiên tài nhưng thanh danh của Hồng Tử Di bên trong môn phái không lúc nào suy giảm, nàng chính là biểu tượng cho một nữ nhân dám yêu và dám hy sinh vì tình yêu.

'Ra mắt Hồng phu nhân!'

Gặp mặt trưởng bối nên Liên nhi cùng Lý Lan Địch không thể tránh khỏi lễ nghĩa, hai nàng ngay tức thì hành lễ ra mắt lão bà.

'Không dám không dám, thời đại của ta dường như đã qua cho nên có chút không theo kịp đám đệ tử các ngươi vì đến tín vật của cung chủ mà các ngươi cũng dám làm giả, nói cho lão bà ta biết… Rốt cuộc từ đâu mà các ngươi một đám oắt con này dám làm chuyện tày đình như vậy?'

Hồng Tử Di trợn mắt quát, khí thế Cường Giả thập tam cấp hoàn toàn bộc phát áp lên Lý Lan Địch ba người.

'Phanhhh… Phanhhh… Phanhhh…'

Lực lượng chênh lệch tuyệt đối, ba thân ảnh mềm mại cứ vậy bắn ngược trở ra dưới uy áp của Hồng oán phụ, máu tươi ngay tức thì trào ra nơi khóe miệng ba người đẹp trong đó nặng nề nhất Liên nhi với gương mặt tái nhợt.

'Thực lực chưa đâu đến đâu đã dám mưu đồ với mật địa, Lý Lan Địch ngươi cho dù có lĩnh hội được Thanh Long Biến thì cũng không thể tránh khỏi tội chết!' Đường Yên cười lạnh nói, cái ghế thiếu cung chủ bằng mọi giá phải thuộc về nàng.

'Haha… vì ba chữ thiếu cung chủ mà một cái Cuồng Nhân lại đi kết hợp một cái Oán Phụ thật buồn cười làm sao, các ngươi đám ô hợp này nghĩ rằng ngày hôm nay chỉ có một mình các ngươi có sự chuẩn bị sao?'

Quẹt đi vết máu nơi khóe miệng, Khâu Thục Trinh cuồng tiếu cười vang khiến Hồng Tử Di cùng Đường Yên liếc nhau đầy khó hiểu, Thanh Liên Cung hiện tại còn thế lực nào có thể chống lưng cho Lý Lan Địch đây?

'Hihi… đúng như chủ nhân đã dự tính, Thanh Liên Mật Phủ hôm nay thật đông vui lạ thường!'

Là tiếng cười của Nhan Đan Thần, nữ chấp sự đến không chỉ một mình mà phía sau nàng là ba trăm nữ nhân đằng đằng sát khí, lối vào Thanh Liên Mật Phủ chỉ trong nháy mắt đã chật kín những nhân ảnh, phe cánh Đường Yên ngay tức thì bị chấn kinh không nhỏ.

'Đám chấp sự các ngươi điên hết rồi hay sao? Giả mạo tín vật là tội chết không thể nghi ngờ, các ngươi có bao nhiêu cái mạng để ủng hộ Lý Lan Địch?'

Đường Yên gào thét điên cuồng, nhìn thấy có đến hai phần ba lực lượng chấp sự vậy mà có mặt ở đây liều chết ủng hộ cho đối phương khiến nàng cực độ tức giận.

'Khâu Thục Trinh, thật không ngờ ngươi vậy mà lôi kéo được nhiều người đến vậy, có điều chỉ bằng lũ cóc ké chấp sự các ngươi thì e rằng chưa đủ gãi ngứa lão bà ta đâu!'

Không nôn nóng như Đường Yên, Hồng Tử Di cẩn thận quan sát đám võ giả vừa mới xuất hiện để rồi lạnh lùng mở miệng, ở cấp độ này thì số lượng không phải là thứ quyết định thắng thua mà chỉ có chung cực cao thủ bằng nắm đấm của mình mới là người định đoạt chiến thắng cuối cùng.

'Gãi ngứa cho ngươi khó khăn lắm sao?'

Giữa cái không khí nặng nề của hai phe võ giả, đột nhiên một giọng nam nhân đầy bá đạo xuất hiện phá vỡ mọi thứ, Long đạp bước mà đến trong sự hãi nhiên của hết thảy cao thủ trong đó có cả thủ hạ của hắn bởi vì cảnh tượng lọt vào mắt chúng quá mức kinh diễm…

… hắc y cùng tóc dài phần phật trong gió lớn, khuôn mặt lạnh lùng với đôi mắt u ám tràn ngập một vẻ tà dị khôn cùng và đó cũng là tất cả những gì đám nữ nhân có thể nhìn thấy vì không gian nơi lối vào theo sự xuất hiện của ma đầu đang không ngừng vặn vẹo rồi, khí thế mà hắn tỏa ra cực độ cực độ khủng bố như một đầu hung thú đói khát nhìn chằm chằm lấy con mồi của mình vậy.

'Ma… Ma Tôn!'

Hồng Tử Di há hốc mồm ngước nhìn lấy kẻ vừa đến, mụ không thể tưởng tượng nỗi tù binh của Thanh Liên Cung lại có mặt ở nơi đây và vào lúc này.

'Khặc khặc… cẩn thận một chút… bản tọa gãi rất đau đó!'

Khóe miệng nhếch lên một đường cong tà dị, vốn không có thói quen nhiều lời, thân hình Long đột ngột biến mất khiến lão bà thập tam cấp toàn thân lông tóc dựng đứng lên…
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.