Sói Săn Mồi – Chương 206: – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 206:

Chương 530… 534: Mãnh hổ nan địch quần hồ (P14…hết)

'Xuyyy… Xuyyy…'

'PHỪNGGG… PHỪNGGG… PHỪNGGG…'

Dị biến phát sinh làm Khổng Quân kinh hãi và ngón tay lão theo đó bị loạn nhịp mà tất cả là vì một thanh kiếm từ trời cao hướng đến chỗ Ma Tôn đâm xuống, đó không phải là một thanh kiếm bình thường khi bên trên lưỡi kiếm là một ngọn hỏa diễm đáng sợ, nó có màu tím… màu sắc cửa tử vong.

'Minh Hỏa Thần Kiếm của Minh Giáo! Không tốt, Khổng Quân ngươi mau sử dụng thủ đoạn mạnh nhất!'

'Quân Tiếu! Còn đợi lúc nào nữa mà chưa ra tay?'

Dị biến liên tiếp phát sinh, Khổ Hạnh Thần Tăng quyết đoán sử dụng đến lá bài tẩy của mình mà nhìn đến bầu trời gầm lớn.

'Ai gọi Tiếu đó có Tiếu đây!'

Một giọng nói xa lạ tràn ngập hưng phấn truyền đến làm Bồ Đề Lão Tổ cùng Khổng Quân chấn kinh, về phần Long thì hắn muốn chấn kinh cũng không thể bởi vì đang tập trung toàn bộ tinh lực để thôi động Minh Hỏa Thần Kiếm cắn nuốt Thôn Thiên Hỏa, đạo giáo chí cực đạo hỏa cũng không dễ đối phó như vậy.

….

Kẻ hiện thân dĩ nhiên là Quân Tiếu từ lâu ẩn nấp trên trời cao một mực đợi chờ cơ hội, vì đại chiến hôm nay mà lão đã thật cẩn thận chọn lựa một bộ y phục màu đỏ đầy uy vũ nhưng nào ngờ chiến hỏa bên dưới lại khủng bố đến vậy, Ma Tôn cùng ba phương đại lão đánh đến thiên hôn địa ám thì làm sao Quân Tiếu tránh thoát được âm ba lực lượng lan đến và kết cục là bộ trang phục mà lão dày công chuẩn bị giờ đây lại rách nát còn thua cả thằng ăn mày. Nói gì thì nói một tên thập nhị cấp đỉnh cao xuất hiện vào lúc này rất có thể xoay chuyển cục diện.

'Cửu Dương Tiên Sinh, lão đầu ngươi đến đây làm gì?'

Cũng là một kẻ tồn tại qua vô số năm tháng, Khổng Quân đương nhiên biết đến Quân Tiếu mà gầm gừ trong khi đang điên cuồng gảy ra những tiền đàn thôi động toàn bộ Thôn Thiên Hỏa bạo nổ, lão cũng không tin Minh Hỏa Thần Kiếm có thể cứu mạng Ma Tôn.

'Dĩ nhiên lão phu đến là vì tương trợ lão bằng hữu tru diệt đại ma đầu, Khổng Quân ngươi có ý kiến?'

Quân Tiếu trừng mắt quát, nếu là bình thường thì lão còn kiêng kỵ Khổng Quân ba phần vì Phục Hy Cầm nhưng hoàn cảnh hiện tại cho phép lão ngông cuồng.

'Quân Tiếu! Khục…. Khục… Quân Tiếu ngươi muốn làm lão hủ tức chết hay sao? Ma Tôn nếu là không chết thì chúng ta đều phải chết!'

Thương thế càng lúc càng trầm trọng nhưng Khổ Hạnh Thần Tăng mặc kệ máu tươi tuôn trào nơi khóe miệng mà gầm lên với Quân Tiếu, vào thời điểm khẩn cấp như thế này mà con hàng này lại có thể dửng dưng đến vậy thật khiến lão tức đến lộn ruột.

'Yên tâm đi lão bằng hữu, Ma Tôn nhất định sẽ chết!'

Quân Tiếu trịnh trọng gật đầu đáp và thân hình lão theo đó cũng thật hóa thành một đạo độn quang bắn đến chỗ Ma Tôn làm Khổ Hạnh Thần Tăng cùng Khổng Quân vui mừng không thôi.

'Hahaha… Ma Tôn à Ma Tôn, hôm nay người vừa giúp lão phu kiếm được bộn tiền lại vừa giúp lão phu ghi tên vào sử sách với cái đầu chó của mình… hahaha… thật là sướng khoái làm sao…'

Quân Tiếu tiếng cười rung động không gian, bộ dáng của lão lúc này hào hứng như thể trước mặt lão là một trăm mỹ nhân tuyệt sắc vậy, nhìn đến gương mặt vô liêm sĩ của Quân Tiếu mà ba phương cao thủ đều là có cùng suy nghĩ muốn đè con hàng này xuống đánh một chầu… bên trong Thôn Thiên Hỏa thì Long đồng dạng sắc mặt cũng xám xịt một màu, lão già này diễn cũng không cần nhập tâm đến vậy chứ.

'Toàn lực một kích tuyệt không thể để hắn trở mình, lão phu giúp ngươi!'

Thôi động Thôn Thiên Hỏa đến tận cùng mà Ma Tôn vẫn như cũ cương ngạnh sống khiến Khổng Quân càng thêm lo lắng, Khổ Hạnh Thần Tăng đã bị phế nên lực lượng chung cực có thể kiềm chế tên ác ma này gần như không còn và nếu để hắn có thể phục hồi thì toàn bộ võ giả ở đây đều phải chết, tình hình nguy cấp nên lão quyết đoán hiệp trợ Khổng Quân xuất thủ.

'Được!'

Quân Tiếu ngẩn ngơ trong một sát na rồi ngay tức thì phản ứng lại bằng một cái gật đầu, con bà nó lão còn đang tìm cách để tiếp cận Khổng Quân vậy mà đối phương lại tự chui đầu vào lưới, tuy kế hoạch thuận lợi hơn dự kiến nhưng Quân Tiếu sẽ nghiêm chỉnh thực thi mệnh lệnh của Long mà không trực tiếp trở mặt vào lúc này, đừng nhìn Khổ Hạnh Thần Tăng gần như bị phế hay Khổng Quân không còn bao nhiêu lực lượng để rồi khinh thị hai lão, sau lưng Khổ Hạnh Thần Tăng hay Khổng Quân đều là những cỗ thế lực hùng hậu trường tồn qua vô số năm tháng nên chắc chắn không thiếu thủ đoạn khủng bố.

'Cửu Dương Ngũ Tuyệt!'

'Cửu Dương Tích Lích!'

'PHỪNGGG… PHỪNGGG…OÀNHHH… OÀNHHH…'

Hỏa khí cuồn cuộn bài sơn đảo hải lan tràn trong hư không, Quân Tiếu thân ảnh lướt đến như một đoàn hỏa quang bắn xuyên qua không gian mang theo trùng trùng điệp điệp hỏa diễm hướng đến người Long oanh sát, ngay tức thì Cửu Dương Tích Lịch một quả cầu lửa sáng chói như một viên mặt trời nhỏ đập vào người Ma Tôn, lực lượng của một tên thập nhị cấp tối đỉnh sắp sửa bùng phát.

'Vô Thượng Đạo Kinh!'

'Vô Thượng Cầm Thuật – Xuyên Tâm Đoạn Nhạc!'

Khổng Quân đến cũng rất nhanh, nhìn đến hai biển lửa một là từ Thôn Thiên Hỏa, một là Cửu Dương Hỏa mà hai mắt lão càng thêm quyết tâm, Phục Hy Cầm một phần đạo ý cuối cùng bị lão thôi động để rồi đánh ra một đạo cầm thuật tối cường.

'TINHHH… TANGGG…'

Lần thứ ba và cũng là lần cuối cùng có thể phát ra vô thượng cầm thuật, Phục Hy Cầm tiếng đàn đã không còn du dương hay réo rắt như lúc đầu mà đã có phần khó nghe sau khi tiêu hao hết thảy đạo ý bên trong, đạo thuật cũng không phải vô biên mà cũng có giới hạn thế nhưng chừng đó là đủ để Khổng Quân thi triển đạo thuật chí cực.

'XUYYY… XUYYY…. CA SÁT… CA SÁT…'

Một phần đạo ý là quá ít ỏi để mượn lực lượng của tự nhiên, Khổng Quân cầm thuật chính là biến đổi cầm âm thành vũ khí, cầm khúc vừa nổi lên cũng là lúc từng nốt nhạc từ chín sợi dây đàn diễn luyện thành từng mũi tên mờ ảo trong hư không và ngay khi nốt nhạc cuối cùng được đánh ra cũng là lúc đám mây tiễn thuật bằng một tốc độ kinh khủng tuyệt luân hướng đến thân ảnh bị hỏa diễm bao phủ bên trong bắn tới… Phục Hy Cầm có thể uy lực thua kém siêu cấp thần binh nhưng thủ đoạn kỳ dị khôn cùng..

'Haha ngoan ngoãn chết đi thằng nhóc con!'

'PHANHHH!!!'

Cửu Dương Tích Lịch bùng phát lực lượng, Quân Tiếu ngạo nghễ cười nhìn đến con mồi trước mặt mình nhưng ở phía sau Khổng Quân lại không nhìn thấy trên khóe môi đồng bọn lai đang nhếch lên một đường giảo hoạt.

'Khặc khặc… OANHHH… OANHHH…'

Vẫn miệt mài thôi động Minh Hỏa Thần Kiếm cắn nuốt Thôn Thiên Hỏa, Long nhìn đến quả cầu lửa đánh vào người mình mà tà dị cười một tiếng, Cửu Dương Thần Công cửu dương chân khí bạo liệt nổ tung tưởng như sẽ tiễn hắn về chầu ông bà nhưng tất cả điều đó chỉ là ước mơ của ba phương võ giả mà thôi, ăn trọn vẹn một kích của Quân Tiếu mà Ma Tôn vẫn không chết, hắn chỉ là bị đánh bay mà vô tình lại là hướng tới nơi Khổng Quân đang đứng.

'Thắng nhóc con khốn kiếp, hôm nay cho dù ngươi có là con của thiên vương lão tử thì cũng không thể tránh khỏi kết cục làm ma dưới âm phủ đâu!'

Rõ ràng cảm giác được một kích của Quân Tiếu là cực mạnh nhưng Ma Tôn vẫn như cũ không chết khiến Khổng Quân điên tiết khôn cùng, thằng nhãi này rốt cuộc được tạo ra từ thứ gì mà tính mạng lại cương ngạnh đến vậy thật khiến lão không nghĩ ra được nhưng thời cơ để diệt sát hắn một lần nữa hiện hữu trước mặt lão, Ma Tôn bị đánh bay trùng hợp cũng là lọt vào trận hình tiễn thuật do chính lão bày ra, lão không tin bị vạn đầu đạo ý tiễn thuật xuyên qua mà một kẻ đang mang trong mình trọng thương như Ma Tôn mà hắn còn có thể sống sót được.

'Xuy… xuy… xuy…'

'Phập… Phập… Phập… Phập…'

Cơ mặt Khổng Quân dần dần giãn ra khi nhìn đến thi thể chi chít lổ thủng của Ma Tôn, tử khí cuồn cuộn bốc lên báo hiệu cho cánh cửa tử vong thật đã mở ra với ma đầu, là kẻ trực tiếp tiêu diệt tồn tại đáng sợ này nên Khổng Quân hưng phấn không thôi vì chắc chắn chiến tích ngày hôm nay sẽ giúp đạo giáo có cợ hội lớn hưng thịnh trở lại và nếu quả thật như thế thì vài vạn nhân mạng Khổng Gia cùng thập phần đạo ý bên trong Phục Hy Cầm cũng là đáng giá.

'Khặc khặc…'

'Ăn mừng hơi sớm đấy lão cẩu!'

Đột nhiên lông tóc Khổng Quân dựng đứng vì giọng nói của kẻ mà lão đã chú định phải chết lại cứ thế vang vọng trong đầu… không thể nào… Khổng Quân vẫn luôn nhìn chăm chăm đến cỗ thi thể với hàng nghìn lỗ thủng nằm trôi nổi giữa hư không kia, hắn không thể nào còn sống được vậy nhưng âm thanh kia đến từ đâu và tại sao đằng sau gáy lão lại lạnh đến vậy?'

'Quân Tiếu lão đầu ngươi điên rồi sao?'

Ở xa xa, Khổ Hạnh Thần Tăng cũng nhận ra tình huống không ổn vội nhìn đến chỗ Khổng Quân gầm lên, Quân Tiếu từ lúc nào đã đến sau lưng Khổng gia gia chủ rồi và tư thế của lão còn rất đỗi tà dị, lão là muốn làm gì?

'Quân Tiếu, ngươi đến sau lưng ta làm… PHỐC!!!'

Khổng Quân tức giận tột độ vì nghĩ đến việc bi lão già không nên nết này trêu chọc, lão xoay người muốn nhìn đến gương mặt đáng ghét kia để mắng chửi tuy nhiên … quá muộn rồi… lời còn chưa nói hết thì một vệt sáng vụt qua đã chặn đứng cổ họng Khổng gia gia chủ, hình ảnh cuối cùng mà vị đạo giáo lãnh tụ có thể nhìn thấy là khuôn mặt lạnh lùng tàn nhẫn của chính kẻ mà lão tưởng như đã chết trong tay mình, cho đến khi cái đầu máu rơi xuống thì nét mặt của Khổng Quân vẫn là một bộ dáng không thể tưởng tượng nổi và hai tay lão vẫn ôm chặt lấy Phục Hy Cầm, đạo giáo tối cường đại lão lại ít đi một vị.

'Không… không… lão tổ… gia chủ…'

'Ác ma… nghiệt súc… giết… giết hắn báo thù cho gia chủ…'

'GIẾTTT… GIẾTTT… GIẾTTT… GIẾTTT…'

Gần một vạn đạo giả Khổng gia còn sống sót không thể tin vào cảnh tượng trước mặt chúng, Khổng gia không thể không có Khổng Quân, tính mạng của lão quan trọng còn hơn cả ba vạn tên đạo giả đến đây nhưng… đầu lão đã rơi xuống… Khổng gia người mạnh nhất và cũng là ngươi duy nhất có thể thôi động Phục Hy Cầm đã không còn… diệt vong đã ở ngay trước mắt Khổng gia vậy thì chúng còn gì để sợ hãi, còn gì để tiếp tục sống và ngay tức thì một vạn tên đạo giả gào thét hướng đến Long liều chết xông đến, chúng muốn báo thù.

'Tập trung lực lượng, đã đến lúc quét dọn rồi.!'

'Tuân lệnh chủ nhân!'

Nhìn đến lít nha lít nhít đạo giả phi thân tới mà Long cười lạnh không ngớt, sau một cái vung tay của hắn là sự xuất hiện của Dương Kiên cùng hai người Quách Ngoan và Quách Thoại, một tên thập cấp tối đỉnh cùng hai tên cửu cấp viên mãn có thể còn chưa làm nên trò trống gì ở chỗ này nhưng ngay sau đó là phô thiên cái địa thân ảnh mang trên mình ba loại sắc phục từ đường chân trời gào thét lao đến có lẽ là đủ để ba phương cao thủ bên dưới run rẩy.

'Ra là ngươi đã có tính toán từ trước?'

Rời mắt khỏi cái đầu máu của Khổng Quân đã rơi xuống tới và lăn long lóc dưới mặt đất, Khổ Hạnh Thần Tăng nhìn đến Long trầm ngâm hỏi, Bồ Đề Lão Tổ cũng đã đến bên cạnh lão, cả hai lão giả đều biết kiếp nạn của mình sắp sửa buông xuống, ma đầu đã trở lại.

'Hắc hắc… Nói tính toán thì quá to tát, ta chỉ là tương kế tựu kế tặng cho các vị một món quà nho nhỏ mà thôi.'

Long cười tà đáp, cỗ thi thể không đầu của Khổng Quân trong tay hắn đang bắt đầu héo rũ lại trông thấy khi hết thảy sinh khí cùng lực lượng của một tên thập nhị cấp hàng thật giá thật đang ào ạt chảy vào người hắn, sở dĩ nhắm đến Khổng Quân là vì lão là đạo giả nên không tổn hao quá nhiều lực lượng cũng như Long thật sự kiêng kỵ Phục Hy Cầm kiện kỳ binh này.

'Nếu lão hủ đoán không nhầm thì cỗ thi thể giả chết kia chính là Quân Tiếu?' Nhìn đến cỗ thi thể vẫn còn đang trôi nổi trong hư không mà Khổ Hạnh Thần Tăng nghi hoặc nói.


'Thi thể? Lão phu vẫn chưa chết và không muốn chết nên lão bằng hữu không nên trù ẻo ta.!'

Không cần đến Long trả lời mà cỗ thi thể trong mắt Khổ Hạnh Thần Tăng cứ thế xoay người đứng dậy và không nằm ngoài dự đoán của lão tăng sư khi chính là Quân Tiếu, trong một khoảnh khắc kia lão và Long vậy mà đổi vai cho nhau để hắn có thể thần không biết quỷ không hay tiếp cận Khổng Quân, đoàn hỏa quang mà Quân Tiếu đánh ra kỳ thực không mang tính công kích mà sau khi tiếp cận cơ thể Long thì tự bạo thành hỗn độn lực lượng cho hắn hấp thu, hao tổn đến tám thành lực lượng cho chủ nhân và phải biến thành cái bia sống hứng chịu mưa tiễn của Khổng Quân nhưng Quân Tiếu vẫn rất hài lòng vì lão biết vị thế của mình trong mắt Long đã tăng lên một cách đáng kể.

'A di đà phật, Quân lão thí chủ trợ giúp ác ma chính là coi thường Phât giáo hai nhà chúng ta, rốt cuộc kẻ nào cho ngươi tự tin đến vậy?'

Bồ Đề Lão Tổ chắp tay niệm phật nói, cái chết của Khổng Quân với Phật giáo cũng chả hề hấn gì, đạo giáo có suy tàn như thế nào cũng không phải là chuyện mà nhà phật quan tâm, đứng ở đây đều là những kẻ có mục đích của riêng mình và một khi đã mang tâm lý giết người thì phải sẵn sàng tâm lý bị người giết, giang hồ chỉ tồn tại một đạo lý đó là thắng làm vua thua làm giặc.

'Phanhh… Phanhhh…'

'Chính bản tọa là người cho lão tự tin đến vậy, Bồ Đề đại sư không phải như Quân Tiếu lão cẩu chỉ biết khoa môi múa mép đấy chứ?'

Vỗ nát cỗ thân xác không đầu của Khổng Quân cũng như mười tên Khổng gia đạo giả vừa lao đến, Long nhìn đên Bồ Đề Lão Tổ cuồng tiếu cưới, tử khí ngùn ngụt nơi phiến thiên địa này đang theo Luân Hồi Thái Cực Trận do hắn bày ra mà ào ạt chuyển hóa thành lực lượng của hắn, lực lượng đang dần trở lại khiến sắc mặt của hắn ngày một tốt hơn và dĩ nhiên áp lực mà Khổ Hạnh Thần Tăng hai người phải chịu theo đó cũng càng lúc càng nặng nề hơn.

'Lão tổ tông, chúng ta tạm rút khỏi nơi đây thôi!'

Cà sa bạo khởi, Tru Ma Thánh Tăng thân hình chớp động đến bên cạnh Khổ Hạnh Thần Tăng nói khẽ, thời thế đảo ngược đợi đến mấy vạn cao thủ từ phương xa đánh đến thì Thiếu Lâm Tự cùng Phật giáo pháp tăng là đi không nổi nữa rồi, quân tử báo thù mười năm cũng chưa muộn.

'Đã quá muộn và lão phu cũng không còn mặt mũi để trở về tuy nhiên cái mạng già này vẫn còn có thể thay các ngươi cản địa phía sau, sau hôm nay ma đầu chắc chắn sẽ điên cuồng trả thù nhưng mà Thiếu Lâm ta nếu toàn tâm toàn lực cũng sẽ vững vàng như bàn thạch không thể suy suyển…'

'… Lần này thất bại đã không thể vãn hồi, Tru Ma cùng Vô Danh hai người các ngươi sau này phải thật sáng suốt không nên để thù hận che mờ đi lý trí… nhớ kỹ… Ma Tôn kẻ này số mệnh đã được chú định thành tựu nghiệp lớn, Thiếu Lâm ta nếu không có đủ lực lượng tuyệt đối không được tiếp tục dây dưa với hắn…'

Khổ Hạnh Thần Tăng khuôn mặt kiên định nhìn đến Tru Ma hai người lãnh đạm nói, lão vẫn còn đó thủ đoạn tối cường bộc phát lực lượng chung cực để kìm chân với Ma Tôn sau đó lợi dụng chiến thuật biển người một lần nữa với hai vạn tên võ tăng cùng pháp tăng còn sống sót… nhưng… Khổ Hạnh Thần Tăng tự nhủ sẽ có bao nhiêu phần thắng?…

… Chưa tính đến Quân Tiếu lão già đốn mạt kia mà chỉ nhìn đến lực lượng của Ma Tôn đang hồi phục một cách thần tốc cũng đủ để lão thần tăng dẹp bỏ hy vọng mong manh trong đầu mình… đôi lúc phải chấp nhận lấy thực tại tàn khốc, Thiếu Lâm Tự tổn thất đã quá lớn và nếu phải hao tổn thêm một vạn võ tăng thì thật sẽ xuống dốc không phanh.

….

'Phanhhh… Phanhhh… Phanhhh…'

'Chết đi ma đầu… Phanhhh… '

'Đồng quy vu tận với ta đi ác ma khốn kiếp… Phậppp…'

'Không… đừng…. đừng giết ta… Rặc…. '

Chiến hỏa bùng nổ khi một vạn tên đạo giả đánh đến rồi tuy nhiên kỳ thật hai chữ chiến hỏa cũng có phần sai vì đó đơn giản chỉ là một cuộc đồ sát, không có kẻ dẫn đầu và cũng không theo một trận hình nào, từng tên đạo giả lao đến chẳng khác nào những con thiêu thân tự nguyện dâng hiến tính mạng mình…

… máu tươi vung vẩy cùng với thịt nát và mảnh nhỏ nội tạng vương vãi khắp không trung kèm theo những tiếng gào thét thất thanh… có phẫn hận, có bi ai và có cùng cực sợ hãi… hai vạn cao thủ Phật đạo võ tăng cùng pháp tăng trợn trừng chứng kiến một cơn mưa máu hình thành ngay trên không trung, bên dưới đại địa rất nhanh thôi một dòng sông máu và một mảnh huyết địa cứ thế thành hình trên đấu trường vỡ nát, địa ngục trần gian có lẽ cũng chỉ đến như vậy.

'Ma đầu… ta nguyền rủa… Phậpppp… '

Là tiếng gào thét của một tên đạo giả thập nhất cấp và cũng là kẻ có tu cao nhất đứng sau Khổng Quân, ở ngoài kia tồn tại thập nhất cấp có thể chưởng khống một phương thiên địa nhưng tại nơi đây cũng chỉ yếu ớt đến đáng thương, nhìn đến trái tim nóng hổi của mình bị Ma Tôn móc ra ngay trước mặt mà tên đạo giả trợn tròn hai mắt để rồi không cam lòng triệt để chết đi, giết chóc đã kích phát cỗ ma tính trong linh hồn Long và hắn cũng không có ý định kìm hãm nó, hắn hiện tại muốn giết… giết thật nhiều… giết đến thương khung phải ai oán.

'Khổ Hạnh đại sư, ngươi là đợi chờ ta thật khôi phục hoàn toàn sao?'

Quay đầu nhìn đến đội ngũ Thiếu Lâm Tự, Long vừa vặn đầu một tên đạo giả thập cấp có ý định tự bào vừa cười nói với Khổ Hạnh Thần Tăng, hắn cũng là dành cho hai người Tru Ma cùng Vô Danh Thánh Tăng hai món quà thật tươi sống đó là một trái tim còn đang đập và một cái đầu lâu có gương mặt còn đó đang co giật không ngừng.

'Vút… Vút…'

Tru Ma Thần Tăng cùng Khổ Hạnh Thần Tăng sắc mặt đại biến, cả hai lão không dám khinh thị mà thôi động mười hai thành công lực đón đỡ món quà đặc biệt của đại ma đầu nhưng.. có thể sao?

'Oành…'

Trái tim máu nổ tung khi va chạm với bàn tay Tru Ma Thánh Tăng, thành công ngăn cản một kích nhưng đổi lại là cánh tay phải của lão rủ xuống không thể cử động được nữa rồi, xương cốt hoàn toàn vỡ vụn, luân hồi tam kiếp lực xâm nhập tàn phá kinh mạch đến tán loạn… Tru Ma Thánh Tăng chỉ sau một kích đã trọng thương nặng nề.

'Oành… Phanh… Phụt…'

Không có được bản lĩnh như sư phụ, Vô Danh Thánh Tăng dùng đến cả lực bú sữa mẹ cũng không thể đối chọi lại một kẻ có thể diệt sát tồn tại thập nhị cấp, bị đánh bay đến hơn trăm mét cùng một cái huyết động hình đầu người bị đào ra ngay trước ngực là kết quả mà lão phải hứng chịu, độ hung tàn của Ma Tôn đã vượt quá tầm nhận biết của lão.

'Rời khỏi đây! MAU!'

Khổ Hạnh Thần Tăng gương mặt phẫn nộ quát và lão cũng nhận ra đứng ở chỗ này cũng chỉ còn lại Thiếu Lâm Tự võ tăng, Bồ Đề Lão Tổ không biết từ khi nào đã cùng với vạn tên pháp tăng còn lại rời đi rồi, đến muộn nhất nhưng lại chạy nhanh nhất, phật giáo pháp tăng quả nhiên đạo hạnh cao thâm mà.

'Lão tổ!'

Tru Ma Thánh Tăng khóe mắt ướt át nhìn đến bóng hình khô gây trước mặt mà hối hận không thôi, chuyện này đã sai ngay từ khi bắt đầu.

'Nếu các ngươi còn xem Khổ Hạnh Thần Tăng ta tồn tại thì mau cút! CÚT MAU!'

Nhận thấy cỗ khí tức bạo liệt của Ma Tôn sắp triệt để bùng phát, Khổ Hạnh Thần Tăng gầm lớn với đám võ tăng Thiếu Lâm Tự rồi thân hình quyết đoán xông về phía trước… đã có gan giết người thì phải có gan bị người giết, cái chết đáng sợ thật đấy nhưng nếu chết có ý nghĩa thì cũng không quá tiếc nuối.

'ĐI!!!'

Tru Ma Thánh Tăng dù không cam lòng nhưng biết thế cục đã thành, lão sẵn sàng chết nhưng tuyệt không thể chết vô ích, biển người võ giả ở bốn phương đang ép tới và Thiếu Lâm Tự vạn tên võ tăng còn sót lại nếu là vẫn không đi sợ rằng sẽ không còn cơ hội, là kẻ lãnh đạo phải quyết đoán và Tru Ma Thánh Tăng lựa chọn trốn chạy, lão gầm lên một tiếng ra lệnh rồi chộp lấy Vô Danh Thánh Tăng dẫn đầu thoát đi.

'Ma Tôn, để cho chúng chạy, lão hủ cùng người đánh một trận cuối cùng.'

Nhìn đến thân ảnh cuồng ngạo giữa hư không, Khổ Hạnh Thần Tăng cắn răng nói mang theo ý vị cầu xin, lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng trong đời Khổ Hạnh hạ mình cầu xin một người, dù sao hôm nay lão cũng phải chết nên mặt mũi có giữ lại cũng làm được gì đâu chứ.

'Có thể, mối thù của bản tọa với Thiếu Lâm Tự các ngươi cũng phải một vạn tên võ tăng là có thể xóa bỏ, lão đầu ngươi là một trong số ít những kẻ nhận được sự kính trọng của ta chính vì thế lão sẽ có đặc quyền là được chôn cất trong mộ địa một cách đàng hoàng…dĩ nhiên là trong trường hợp lão không bị ta đánh đến toái vụn…'

Đầy đầu tóc đen vũ loạn, khuôn mặt góc cạnh tràn ngập nam tính cùng đôi mắt bắn ra vô thượng bá đạo cùng sát ý… Long hoành không mà đứng một cách ngạo nghễ như chúa tể của phiến thiên địa này khi mỗi cái dơ tay nhấc chân của hắn lại khiến không gian theo đó vặn vẹo như muốn sụp đổ, Thủy Tổ thân thể được hình thành từ tinh huyết của Thần giới Chiến Thần khiến Long càng đánh càng hăng và cứ mỗi lần vượt qua hiểm cảnh thì thực lực của hắn lại tăng tiến, bước vào sát cục khi không có cho mình trạng thái hoàn hảo nhất nhưng Long vẫn chiến thắng nhờ sự hy sinh lớn lao của Ga-In, Ma Ảnh cũng như từng bước đi dược tính toán chi tiết.

'Vậy cho lão hủ được nói lời cảm tạ trước.' Khổ Hạnh Thần Tăng cúi đầu cảm tạ, ai cũng mong muốn khi chết đi mồ yên mả đẹp và lão cũng vậy.

'Bắt đầu đi! Ta rất mong chờ chung cực lực lượng của một tên nửa bước thập tam cấp.' Long khoác tay mời.

'Như ngươi mong muốn!'

'THÚ BIẾN!!!'

'BẠO!!! BẠO!!! BẠO!!!'

Ba tiếng nộ hống rung động thương khung như là điềm báo cho sự xuất hiện của một đầu quái thú khủng bố đến từ thượng cổ, Khổ Hạnh Thần Tăng lúc này đã không còn là một lão tăng sư già gầy yếu mà toàn thân cơ bắp đang không ngừng bành trướng biến lão trở thành một đầu quái vật thật sự… cao đến hơn 2m, bắp tay cùng bắp chân to gấp năm lần người bình thường và cuồn cuộn những múi cơ săn chắc phủ đầy cơ thể… Khổ Hạnh Thần Tăng thân hình biến dị làm Long phải hổ thẹn nhưng hắn hiểu rõ đây cũng là những thời khắc cuối cùng trong cuộc đời lão, lực lượng hiện tại chính là do Khổ Hạnh Thần Tăng đánh đổi bằng chính sinh mệnh lực của bản thân..

'Thú Biến là một loại cấm thuật do chính Đạt Ma tổ sư sáng tạo ra, ta cũng là vô tình phát hiện nó bên trong phật đạo Cấm Vực, ắt hẳn ngươi cũng biết cái giá của cấm thuật này chính là sinh mệnh lực và lão phu cũng chỉ có thể vui đùa với ngươi trong vòng một nén nhang trước khi lên đường gặp Phật Tổ, tuy không biết hiện tại lão phu mạnh đến đâu nhưng ắt hẳn cũng có thể để ma đầu ngươi thỏa mãn phần nào.' Khổ Hạnh Thần Tăng ồm ồm lên tiếng, đúng như lão nói khi tử khi đã và đang bốc lên không ngừng sau đầu đồng nghĩa với cánh cửa tử vong chỉ còn cách lão vài bước chân.

'Có thể thỏa mãn ta hay không thì phải thử mới biết được!'

Long hưng phấn tột cùng vì hắn đã lâu không có đối thủ để có thể thỏa thích thi triển quyền cước, thời gian không còn nhiều và hắn cũng không do dự tung một đấm vào mặt Khổ Hạnh Thần Tăng.

'PHANHHH!'

Một đấm cực nhanh và cực mạnh tưởng như có thể đánh nổ một tên Cường Giả thập nhất cấp nhưng Long không ngờ quyền đầu của mình lại cứ thế bị người ta chụp lấy một cách nhẹ nhàng, Khổ Hạnh Thần Tăng thân hình biến dị mạnh đến vậy sao?

'Yếu quá đấy! Đỡ thử lão phu một đấm!'

'ROẸTTT!'

Dễ dàng chặn lấy một đấm hung mãnh của Ma Tôn, Khổ Hạnh Thần Tăng thân hình biến dị bước lên một bước tung một quyền trả đòn thẳng vào mặt đối phương, tốc độ ra đòn của lão đã không có ngôn ngữ nào có thể diễn tả và hình ảnh cuối cùng lọt vào mắt Long trước khi bị đánh bay cũng chỉ là một nắm đấm to bằng chính đầu lâu của hắn.

'OÀNHHH!'

Ăn trọn một đấm của cự thú hung tàn khiến Long bay ngược ra sau như một trái banh thịt, mũi hắn gãy gập, khuôn mặt biến dạng hoàn toàn với năm cái lỗ máu sâu đến tận hộp sọ, một quyền của Khổ Hạnh Thần Tăng chẳng khác nào một ngọn thần phong đập tới.

'Phụt!! Đủ đau đấy lão già!'

Ổn định thân hình sau khi vẽ một đường cong đẹp mắt giữa không trung, Long phun ra một ngụm máu tươi và thân ảnh cứ thế biến mất chỉ để lại lời nói vang vọng trong hư không.

'Quá nhanh!'

Vận dụng hết thảy giác quan, Khổ Hạnh Thần Tăng ngưng trọng cảm nhận biến động của không gian và lúc lão bắt được quỷ tích di động của đối thủ thì cẳng chân của hắn đã chạm đến cổ lão mất rồi.

'Vút… Vút…'

Long đến với một cước hung mãnh, chân hắn quét một đường chéo từ trên xuống dưới nhắm vào cổ Khổ Hạnh Thần Tăng hết sức hung hiểm, cước pháp sắc bén không hề thua kém một đường đao bổ xuống.

'RẦMMM!'

Một cước có thể đánh nát một ngọn núi nhưng với một thân hình biến dị như Khổ Hạnh Thần Tăng cũng chỉ có thể làm lão loạng choạng vài bước, ở khoảng cách gần đến vậy nên dĩ nhiên Long cũng không thể tránh khỏi một cú đấm móc vào vùng bụng của đối thủ.

'ẦMMM!'

Nội tạng như muốn vỡ nát trước kình lực khủng bố tạo thành đau đớn tột cùng nhưng chừng đó còn chưa đủ để Long phải nhíu mày một cái, hắn tựa thế khom người quét một chỏ lên cằm Khổ Hạnh Thần Tăng.

'BÀNHHH!'

Cho dù biến dị nhưng thân thể Khổ Hạnh Thần Tăng vẫn còn đó một vài đặc tính của nhân loại, một chỏ của Ma Tôn không đủ để lão phải chết nhưng đã đủ để lão choáng váng và Long cũng chỉ cần một khoảnh khắc như vậy để thi triển sát chiêu chân chính.

'Rầm… Vút… Vút…'

Dậm nhảy lên cao để tạo đà xoay vòng quét gót chân bổ xuống đỉnh đầu Khổ Hạnh Thần Tăng tạo thế tiều phu bổ củi, lực đạo mà Long phát ra khủng bố đến nỗi thậm chí không gian cũng phải vỡ nát mỗi khi bàn chân hắn lướt qua.

'ROÀNHHHH!'

'Phanhhh… Phanhhh….'

Không chịu nổi nữa rồi, Khổ Hạnh Thần Tăng thân hình biến dị cứ vậy bị đập xuống bên dưới mắt đất và đào ra một cái lỗ sâu không thấy đáy, xương sọ nứt vỡ, máu tươi không ngừng tuôn trào từ hai tai cùng lỗ mũi lão thần tăng..

'Đau đấy nhưng lão phu còn chưa chết đâu!'

'Oanhhh!'

Như cự thú hung tàn không biết đến đau đớn, Khổ Hạnh Thần Tăng sau một cú dậm nhảy thì vọt bay ra khỏi hố sâu mà vồ đến chỗ Long chẳng khác nào ác thú vồ mồi.

'Hừ! Cũng chỉ là bị thịt không hơn!'

Long phát hiện Khổ Hạnh Thần Tăng sau khi kích phát Thú Biến thì đầu óc có phần đần độn hơn trước kia, lão hiện tại đang càng lúc càng giống một đầu quái thú chỉ biết lao đến và dùng bản năng nguyên thủy của mình để tấn công.

'Phốccc… Phốcccc…'

Hai bàn tay chụp được thân ảnh Long khiến Khổ Hạnh Thần Tăng hai mắt không hề che dấu sự vui sướng nhưng rất nhanh sau đó khuôn mặt lão vặn vẹo không thôi vì phát hiện đó chỉ là tàn ảnh, đột nhiên cuồng phong rít gào đến từ phía sau làm Khổ Hạnh Thần Tăng chấn kinh.

'BÀNHHH!'

Một cú đá vòng nhắm thẳng vào vị trí lá gan làm Khổ Hạnh Thần Tăng không thể không khụy xuống, đau đớn tột độ làm gân xanh nổi đầy trên trán lão tăng sư có điều Long là đánh giá thấp sự hung mãnh của cự thủ đang trong cơn điên dại, ở khoảng cách gần hắn không kịp rút chân về để rồi bị một bàn tay đáng sợ chụp lấy.

'Chết đi! OÀNHHH… OÀNHHH… OÀNHHH…'

Như trẻ nhỏ vui đùa với món đồ chơi trên tay, Khổ Hạnh Thần Tăng bùng nổ cự đại lực lượng kéo theo Long xuống đại địa mà quăng đập hắn liên hồi trên mặt đất, từng vết hõm sâu hình người cứ thế được Long tạo ra một cách bất đắc dĩ và đến cú đập thứ một trăm thì máu thịt của hắn đã hoàn toàn bạo nổ thành mảnh vụn, duy có điều xương cốt vẫn là đủ cứng rắn không tổn hại.

'PHANHH!!! Hắc hắc… đến phiên ta lão giả chó chết!'

Bị quăng đập đến thê thảm nhưng Long vẫn một mực cố gắng nắm bắt lấy cử động của đối phương và đến lần thứ một trăm chín mươi chín cũng là lúc hắn tựa theo cử động của Khổ Hạnh Thần Tăng để đạp một cước vào mặt lão, ăn đòn bất ngờ làm lão tăng sư choáng váng đầu óc… hai người chơi chính thức đổi vai cho nhau.

'Đập chết lão! Ta đập chết lão!'

'RẦMMM… RẦMMM… RẦMMM… RẦMMM…'

Cả người tràn ngập những vết thương lở loét dính đầy bụi đất nhưng Long lại không quan tâm, hắn là vui sướng khi đang được trả thù cả gốc lẫn lãi, thân hình khổng lồ của Khổ Hạnh Thần Tăng trong tay hắn theo đó bị quăng đập đến thê thảm và đương nhiên là những vết hõm do lão đào ra sẽ không thể không kèm theo không ít máu huyết bạo nổ từ chính cỗ thân thể biến dị của lão.

Quăng đập đến chán chê, Long hung tàn khuỵa người chĩa đầu gối ra để rồi hai tay chụp đến cỗ thân thể to lớn của Khổ Hạnh Thần Tăng mà giật mạnh xuống, cuộc chiến của hai tên cuồng nhân theo đó phải đi đến hồi kết.

'BÀNHHH!!! RẮCCC!!! RẮCCC!!!'

Tiếng xương cốt vỡ nát vang vọng thương khung, Khổ Hạnh Thần Tăng thân hình biến dị sau sát chiêu của long cứ thế gãy gập làm hai phần riêng biệt, cái chết đã ở rất gần với lão võ tăng Thiếu Lâm Tự.

'Cho ta một cái chết thống khoái đi!' Xương sống gãy ngang cùng thân hình không một chỗ lành lặn đủ để Khổ Hạnh Thần Tăng biết mình xong rồi, lão nhắm mắt mở miệng với gương mặt có phần thỏa mãn, một kiếp người như vậy cũng coi nhự không tệ.

'Lão không nghĩ còn quá sớm để chết sao? Ta còn là cần một tên chiến tướng đi đầu diệt sát Thiếu Lâm đấy.'

Đột nhiên Khổ Hạnh Thần Tăng hai mắt trợn trừng trước những điều vừa nghe được, thủ đoạn của Ma Tôn quá mức tà dị và nghĩ đến cảnh hắn biến lão thành một món vũ khí chống lại chính Thiếu Lâm Tự mà lão lạnh run…

'Ngủ một giấc thật ngon đi, ta thật mong đợi lần tiếp theo chúng ta gặp lại nhau!'

Chỉ còn vài hơi thở nữa Thú Biên sẽ kết thúc và bản thân sẽ được giải thoát nhưng điều đó sao mà xa vời với Khổ Hạnh Thần Tăng đến vậy, chữ cuối cùng mà lão nghe được cũng là lúc lão triệt để hôn mê bởi một cỗ tà ý xâm nhập vào tâm trí, Thiếu Lâm Tự đã không còn một kẻ được gọi là Khổ Hạnh Thần Tăng…

………..

……

'Chủ nhân, hơn bảy nghìn tên cao thủ đến từ ba phương thế lực đầu hàng cũng như bị bắt giữ nên xử lý như thế nào?'

Đại chiến kết thúc, ba phương thế lực có không ít kẻ không kịp trốn chạy hay liều chết không thành công mà toàn bộ trở thành tu binh trong tay Long… xử lý đám người này là một việc quá khó khăn và Đoàn Dự phải hỏi ý kiến chủ nhân.

'Ga-In vẫn tốt chứ?'

Long không trả lời Đoàn Dự ngay mà nhìn đến Độc Sĩ ở bên cạnh hỏi.

'Không để Ma Chủ thất vọng, thuộc hạ tại một thời khắc cuối cùng vẫn là kịp chụp đến thần huyết trước khi bị lỗ đen kia cắn nuốt!'

Độc Sĩ khom người trịnh trọng báo cáo, lão từ sớm đã trà trộn vào đội ngủ của ba phương thế lực để nhân thời điểm toàn bộ cao thủ bị thu hút bởi vụ nổ và khói độc mà cứu về giọt thần huyết có ẩn chứa linh hồn của Ga-In vào tay, có Long Chi Huyết cường hãn bảo vệ thì ắt hẳn linh hồn của mỹ nhân vẫn sẽ vẹn toàn.

'Để hình thành một cỗ thân xác mới cần rất nhiều máu tươi!'

Đột nhiên Long tùy ý mở miệng một câu mà khiến Đoàn Dự lạnh run, bảy nghìn người kia xem ra không phải tự dưng có thể sống sót qua đại chiến.

…..

'Tuổi trẻ tài cao… hahaha… thật là tuổi trẻ tài cao. Này nhóc con, ta lúc trước khi còn ở độ tuổi của ngươi vẫn còn đang vật lộn với cảnh giới ngũ cấp đấy, con mẹ nó ông trời cũng thật bất công chứ hả?!'

Thần không biết quỷ không hay bỗng nhiên một gã trung niên khôi ngô xuất hiện trước mặt Long làm hắn cùng đám thủ hạ chấn kinh.

'Ra mắt đại nhân!' Chỉ qua một cái nháy mắt Long đã chắp tay hành lễ trong sự ngỡ ngàng của gã trung niên, chẳng phải tên này là một kẻ cao ngạo bất tuân coi trời bằng vung hay sao?

'Ngươi biết bản tọa?' Gã trung niên cau mày nghi hoặc hỏi, bằng vào tu vi của mình thì gã tự tin không có kẻ nào có thể nắm bắt được hình bóng của gã.

'Nếu tại hạ đoán không nhầm thì đai nhân hẳn đến từ Chí Tôn Các?'

Long dĩ nhiên không tin một trận đại chiến kinh thiên động địa vừa rồi thoát khỏi tầm mắt của các phương thế lực trong đó có những tồn tại đỉnh cấp như Thập Lục Tháp hay Chí Tôn Các… Thập Lục Tháp chắc chắn cũng có đại năng chí cực xuất hiện nhưng một mực không ra tay giúp đỡ hắn ắt hẳn là nhờ có sự ‘trợ giúp không nhỏ’ của Tôn Thượng vì… nếu không phải Thập Lục Tháp thì cũng chỉ còn Chí Tôn Các đại năng mới có thể vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt hắn.

'Làm sao ngươi biết? Rốt cuộc kẻ nào dám qua mặt ta?' Gã trung niên tức giận tra hỏi.

'Chỉ là phỏng đoán cá nhân, bằng vào tu vi của đại nhân mà kẻ nào còn dám qua mặt ngài đây?'

'Hừ! Ai mà biết được, thằng nhóc con nhà ngươi còn có chuyện không dám làm sao?'

Gã trung niên hừ lạnh làm Long trợn tròn mắt, con bà nó hắn thề với trời hắn là một con người tử tế biết kính trên nhường dưới và yêu chuộng hòa bình hơn bất cứ kẻ nào.

'E hèm… đại nhân tìm tại hạ là vì?' Không biết đối phương mạnh cỡ nào nhưng Long mường tượng mình trong mắt đối phương sợ không khác gì một con kiến nên cho dù có khó chịu thì hắn vẫn không dám tỏ thái độ mà cẩn thận dò hỏi.

'Có người muốn gặp ngươi, theo ta một chuyến đi!' Gã trung niên hắng giọng.

'Ta có thể biết là người nào muốn gặp mình sao?'

'Đi rồi biết!'

'Ta có thể từ chối sao?'

'Không thể!'

'Ta còn rất nhiều chuyện phải xử lý, đại nhân có thể thư thả cho vài hôm không?.'

'Lắm chuyện!'

'Đại nhân… ngài đây là cưỡng ép… cưỡng ép a…'

Thân ảnh Long cùng gã trung niên cứ thế biến mất trong tầm mắt Đoàn Dự cùng Độc Sĩ như thể hai người là bốc hơi khỏi thế giới này vậy, tuy không biết tu vi của gã trung niên kia là gì nhưng nghĩ đến cảnh tượng vừa phải chứng kiến là Ma Chủ cao cao tại thượng bị người ta chụp đến như một con gà con mà Độc Sĩ chảy mồ hôi lạnh đầy đầu…

….
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.