Sói Săn Mồi – Chương 175: – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 175:

Chương 465…468 : Phản Tổ (P1…4)

… Đoàn gia đại biệt viện.

'Hắn sao rồi?'

Bên ngoài mật thất được canh phòng sâm nghiêm, Thiên sắc mặt ngưng trọng hỏi Ma Ảnh… Long ngày đó vừa mới rời khỏi Thập Lục Tháp khoảng hơn hai trăm dặm thì bất tỉnh tại một cánh rừng, may là Ma Ảnh cùng hắn có một loại kết nối đặc thù nên có thể tìm ra và đón hắn về đây được thế nhưng hai ngày rồi hắn vẫn chưa tỉnh lại, tình trạng có vẻ như ngày một xấu.

'Bản thể đang thừa nhận cắn trả sau khi thi triển hai Ma Kỹ, ta cảm giác được bản thể thân thể đã vỡ nát và đến ngày mai thì hắn rất có thể phải chết, dĩ nhiên là ta cũng vậy.' Ma Ảnh lạnh lùng nói, với hắn thì cái chết chẳng có nghĩa lý gì.

'Liệu có cách nào giúp hắn không?' Ga-In một bên nói, nàng vô cùng tự tin về bản lĩnh của người tình nhưng lần này linh tính mách bảo với nàng rằng tình thế rất nghiêm trọng.

'Có, tạo ra một lớp chắn năng lượng chống lại cắn trả tuy nhiên tiêu hao sẽ là rất lớn vì cỗ năng lượng cắn trả đều là đến những kẻ có tu vi vô cùng khủng bố.'

Ma Ảnh gọn ghẽ đáp, ma công cắn trả vô cùng quỷ dị và chỉ chịu dừng lại khi cả linh hồn bị xóa bỏ, cỗ lực lượng kia cứ như ẩn nập trong một mảnh không gian dị biệt nào đó và chỉ xuất hiện lúc cắn trả nên không thể nắm bắt, trong vòng mười ngày cắn trả cũng không thể nhờ cậy đến ngoại nhân đón đỡ nếu không cắn trả sẽ đồng loạt bạo tạc đi ra, dù sẵn sàng tâm lí hy sinh để bảo hộ lấy bản thể nhưng quá nhiều trói buộc khiến Ma Ảnh không thể động thủ.

'Cho dù tiêu hao hết toàn bộ tài nguyên tích lũy trước giờ thì chúng ta cũng không tiếc, người sống thì có thể kiếm lại, người mất thì tài nguyên cũng không còn ý nghĩa.' Thiên quyết đoán nói.

'Được, hiện tại chúng ta tuy nội tình còn thua kém các thế lực lớn nhưng về tài nguyên thì sợ rằng khó có thế lực nào sánh bằng, Ma Chủ từ trước đến giờ chưa hết đả động đến cỗ tài nguyên tích lũy này vừa hay có thể lợi dụng.'

Ga-In hào hứng nói, trong tay Long tài nguyên vô cùng dồi dào đến từ Đoàn gia, Đào Hoa Đảo, các thế lực nhỏ thần phục cùng một bút tài phú của Minh Giáo đại phái và mới đây nhất là Võ Đang nên có thể nói hắn hiện tại chẳng khác phú khả địch quốc… Tuy tài nguyên hùng hậu nhưng Long trước giờ đa số chỉ dựa vào chém giết để đột phá cảnh giới mà không đả động đến cỗ tài nguyên khổng lồ này và hiện tại mới phát huy ra tác dụng của việc tích trữ không ngừng.

Kỳ thật Long dĩ nhiên là có toan tính của riêng mình, hắn cực khổ bày mưu tính kế cùng liều mạng giết người cướp của ngoài việc thu lấy tử khí để tu luyện và dùng một phần tài nguyên bồi dưỡng thuộc hạ thì mục đích chính vẫn là tích lũy một cỗ tài nguyên nhằm thực hiện một bước đột phá tu vi thật dài.

'Điều động tài nguyên phải thực tuyệt đối bí mật để tránh rút dây động rừng, nếu bên ngoài biết đến tin tức Ma Tôn trọng thương không dậy nỗi thì không biết bao nhiêu tên sát thủ sẽ mò đến đây, hắn cất giữ tài nguyên ở đâu?' Thiên ngưng trọng nói.

Cuộc chiến giữa Long và mười ba tên Tôn Sứ dĩ nhiên Thập Lục Tháp sẽ không truyền bá ra ngoài rồi nhưng vẫn phải đề phòng nguy cơ đến mức cao nhất, cũng may Long ngày đó thoát ra khỏi Thập Lục Tháp mới ngất đi nên không ai biết thương thế hắn lại nặng đến vậy.

'Chia ra nhiều phần nhỏ cất dấu tại nhiều nơi, tôi cần ba ngày là có thể tập hợp đầy đủ, con số ước tính là khoảng 1000 vạn viên long thạch cùng 200 cây thuốc quý vạn năm tuổi, nghìn năm trăm năm dược liệu nhiều vô số kể.' Ga-In tự hào nói, nam nhân của nàng thật xuất sắc.

'Nhiều như vậy? Chuyện này em dâu phải khổ cực một phen rồi, phần ta sẽ huy động tài nguyên của Đoàn gia cùng Đào Hoa Đảo, phải thật càng nhiều càng tốt.' Sau vài giây bất ngờ trước con số khổng lồ từ miệng Ga-In, Thiên nhanh chóng quyết định nói.

'Còn ta phải đi giết kẻ nào?' Ma Ảnh lạnh lùng hỏi, hắn dương như chưa được phân công nhiệm vụ.

'Ngươi dĩ nhiên phải ở đây trông coi bản thể rồi!'

Thiên trợn mắt đáp, con mẹ nó thằng này ngoài chém giết không hiểu trong đầu có tồn tại thứ gì khác không ?! May mà trước lúc rời đi thì Long đã lệnh cho gã theo lệnh hắn nên hắn mới có thể áp chế tên khát máu này.

……………..

……

'Oanh… Oanh…'

Sâu bên trong mật thất cũng chính là nơi Long đang nằm hiện tại đã là một đám hắc vụ đầy hỗn loạn, bên trong hắc vụ vừa có khí tức của ma khí lại vừa có khí tức của mười một luồng chân khí của mười một tên Tôn Sứ ngày đó, toàn bộ đều trở thành hỗn độn.

Cắn trả từ 198 đại chưởng Hàng Long Thập Bát Chưởng và của Ma Bạo đã vượt quá giới hạn của cơ thể Long nên ngay sau khi đợt cắn trả thứ hai phát tác thì người hắn đã hoàn toàn bạo thành ma khí hỗn loạn, bản nguyên ma khí chỉ có thể bảo hộ linh hồn hắn cùng bốn kiện đồ vật quan trọng được hắn một mực ẩn dấu bên trong cơ thể.

Đương nhiên cùng với thân thể Long nổ tung thì thứ kim loại tà dị được Lạc Long Quân hỗ trợ dung nhập vào da thịt hắn và Cực Lạc Bảo Giám đồng dạng trôi nổi vô định trong đám khí hỗn độn.

Mất đi thân thể không có nghĩa là có thể thoát khỏi cắn trả, ma công chí cực mang tới cho hắn những năng lực nghịch thiên nhưng có vay phải có trả, mười lần cắn trả còn tám lần nữa sẽ đến trong vòng tám ngày tới, không có thân thể thì đến linh hồn phải hứng chịu, tuyệt không thể trốn tránh.

Còn gần một ngày nữa sẽ đến đợt cắn trả thứ ba nhưng đầu óc Long vẫn đang mông lung vô định, hắn hiện tại lâm vào mộng tưởng đáng sợ, nơi hắn đến là một mảnh không gian tắm tối không có một chút ánh sáng, bao trùm nơi tăm tối này là một cỗ khí tức âm u không dành cho sự sống làm hắn mường tượng bản thân mình đã đến tận cùng của vũ trụ và cũng là nơi đày ải những sinh vật bị nguyền rủa hay tội ác chồng chất đến địa ngục cũng không thể dung nạp…

… Trong cái thế giới tăm tối ấy, Long thấy mình đang nằm trong một biển nước… không đúng… hắn cảm giác được bao phủ mình không phải là nước, cái mùi tanh tươi cùng hôi thối nồng nặc từ thứ chất lỏng sền sệt chảy qua người hắn khiến hắn mơ hồ đoán thứ nước này là… máu… hắn đang nằm trong một biển máu… máu lại có màu đen kịt và đang hủ hóa phân hủy, thật kinh dị khôn cùng…

'Ta đã chết sao?'

Nhìn lấy không gian hắc ám, hít lấy cái hơi lạnh của không khí âm u không dành cho sự sống, cảm giác được cái rét lạnh của biển máu và đáng sợ hơn là hàng trăm sợi xích sắt to lớn như hàng trăm xúc tu khởi nguồn từ tận sâu bên dưới đáy biển tăm tối đang quấn lấy cơ thể mình khiến Long mông lung tự hỏi…

… sinh tử hai chữ có thể rất quan trọng với một kẻ bước qua tử vong để tu ma thì như hắn thì không có quá nhiều ý nghĩa, chẳng quá cứ thế chết đi có chút tiếc nuối vì hắn còn có rất nhiều việc chưa làm được… hắn chưa thể cứu được con trai, hắn chưa thể cho người phụ nữ hắn yêu một cuộc sống bình yên và hắn chưa thể thừa kế Lạc Long Quân chí hướng để tiếp tục bảo hộ lấy mảnh đất nhỏ bé nơi đã sản sinh ra hắn…

… thật nhiều việc vẫn chưa làm được nhưng Long không hối hận cũng không tự trách bản thân mình vì hắn đã cố gắng hết sức, cả đầu óc và thể xác hắn luôn phải vận chuyển một trăm phần trăm công suất, mọi áp lực từ lớn đến nhỏ đều do hắn gánh vác trên hai vai… mệt mỏi… Long chưa từng thổ lộ với ai nhưng hắn thật mệt mỏi rồi, hắn có mục tiêu của bản thân nhưng hắn cũng chỉ là một thanh niên hai mươi mấy tuổi đầu…

'Có lẽ cái chết với ta là một sự giải thoát.'

Rời xa khỏi thế gian kia, Long không vui mừng nhưng hắn thấy bản thân mình thật thư thái vì mọi áp lực đã tan biến theo cái chết, có lẽ một ma đầu như hắn sẽ không được đầu thai làm người và vĩnh viễn bị giam cầm tại không gian hắc ám này nhưng hắn không quan tâm vì ngay từ đầu hắn đã chấp nhận đánh đổi… tuyệt không hối hận.

'Ma Tôn! Ngươi rốt cuộc cũng bị đày ải như chúng ta… hahaha… không phải ngươi bá đạo làm sao… hiện tại cũng chỉ như một đầu súc sinh bị đày ải tại thâm uyên sâu thẳm…'

'Ác ma khốn kiếp, hai đứa con của ta chỉ vừa mới vài tuổi đầu nhưng dưới một chưởng của ngươi đã dẹp bỏ đi hết thảy tương lai của chúng… trả mạng cho con ta.'

'Đầu súc sinh, các ngươi đánh giết lẫn nhau tại sao còn lan đến chúng ta, một nhà ba thế hệ chúng ta vì cuộc chiến của các ngươi mà bị chôn vùi hết thảy… trả mạng lại cho chúng ta.'

……….

Đột nhiên từng thân ảnh ma như quỷ xuất hiện bủa vây lấy Long… trẻ có, già có nhưng đồng dạng khuôn mặt chúng đều vặn vẹo trong điên cuồng giận dữ và không ngừng gào thét chói tai, có kẻ hả hê châm chọc lại có kẻ hận thù chửi bới thậm tệ… một đến mười, mười đến trăm… bên trong biển máu lúc này đây là hàng vạn thân ảnh quỷ mị nháo nhào xông đến như muốn nhấn chìm Long vào biển sâu thăm thẳm.

'Hắc hắc… đến đây đi, giết ta nếu các ngươi có thể…'

Dửng dưng đối diện từng khuôn mặt có quen thuộc, có xa lạ trước mặt mình, Long cuồng tiếu cười lớn nói, hắn đã giết rất nhiều… nhiều đến nỗi hắn không nhớ hết nhưng đổi lại một lần nữa hắn vẫn sẽ không do dự xuống tay, chỉ có giết chóc mới có thể khiến hắn mạnh lên, mới có cơ hội báo thù.

'Giết… giết hắn…'

Từng đợt gào rú chấn động đất trời, thân ảnh nhỏ bé của Long nhanh chóng bị từng đợt sóng thây người chấn chìm vào biển máu sâu thẳm, hai mắt hắn dần dần nhắm lại phó mặt tất cả cho số mệnh…

………..

…. Ngày thứ ba từ khi Long trở về và cũng là lần thứ ba hắn sắp sửa phải thừa nhận cắn trả, bổn nguyên ma khí đang ngày một mờ nhạt báo hiệu cho lá chắn cuối cùng bảo hộ cho linh hồn của hắn sắp sửa tan biến, tổn thương quá nặng nên Phượng cùng Long Chi Huyêt hai kiện thần vật cũng không thể trợ giúp hắn khôi phục.

'Đợt cắn trả thứ ba sắp đến, nếu chần chừ thêm nữa sợ sẽ không kịp.' Ma Ảnh cảm nhận lấy nguy cơ lớn lao bèn lên tiếng.

'Do phải đảm bảo bí mật nên mới chỉ tập hợp được 200 vạn viên long thạch cùng 20 cây vạn năm dược liệu…' Ga-In ngưng trọng nói.

'Đã không kịp, có bao nhiêu dùng đến bấy nhiêu.'

Ma Ảnh đặc thù có mối liên hệ với bản thể nên hiểu rõ tình trạng nguy hiểm đến bậc nào, hắn không đợi chờ thêm nữa thôi động thiên địa chi khí bao phủ lên đám tài nguyên vừa được chuyển đến mà hấp thu năng lượng.

'Tách… tách… tách…'


'Rộp… Rộp….'

Từng viên long thạch nứt tách, từng dầu dược liệu bạo tác thành năng lượng vào tay Ma Ảnh nhưng dĩ nhiên hắn sẽ không chuyển hóa chúng thành lực lượng của bản thân mà chuyển di cuồn cuộn năng lượng đến chỗ Long tạo thành một lớp màng bao phủ lấy bổn nguyên ma khí.

'Oành… Oành… Oành…'

Rốt cuộc ngay khi lớp màng bảo vệ vừa được hình thành thì đợt cắn trả thứ ba xuất hiện, mười một cỗ chân khí bạo liệt mà đến, khí thế hung mãnh hơn hai lần trước gấp bội, mười một tia sáng đập thẳng vào lớp màng năng lượng như muốn xuyên qua và ngay tức thì lớp màng vừa tạo ra lại mờ nhạt chẳng khác nào muốn vỡ tan.

Suy cho cùng thì Long thạch cùng dược liệu mang trong mình là năng lượng tinh hoa của trời đất qua vô số năm tháng thai nghén kết tinh nên chúng tinh thuần như một tờ giấy trắng và dĩ nhiên sẽ không thể biến chuyển và cuồng mãnh như lực lượng của võ giả tu luyện ra được.

'Quá yếu… ta cần tiêu hao toàn bộ đống tài nguyên này may ra mới có thể chặn lại.'

Ma Ảnh hai mắt lập lòe tử quang nói và ngay sau đó là thập phần thiên địa chi khí từ người hắn ồ ạt cắn nuốt ngọn núi tài nguyên dưới chân, giang hồ các thế lực nếu nhìn thấy cảnh tượng này chắc hẳn phải gào lên hai chữ ‘bại gia’.

'Oanh.. Oanh… Oanh…'

Mười một cỗ chân khí của mười một tên Tôn Sứ điên cuồng đâm vào màng sáng năng lượng nhưng hết lần này đến lần khác không thể xuyên thấu, tài nguyên dưới chân Ma Ảnh cũng đồng dạng vơi đi trông thấy, từ một ngọn núi nhỏ rất nhanh chỉ như một đống cát, tiêu hao quá sức dọa người.

'Ầm… Ầm…'

Lại qua nửa tiếng, rốt cuộc đợt cắn trả thứ ba đã kết thúc, mười một cỗ chân khí tan biến nhưng tài nguyên mà Ga-In tốn sức vận chuyển đến cũng đã hóa thành hư vô, một phần năm tích lũy của Long đồng dạng theo gió mà bay đi nhưng Ma Ảnh cùng Ga-In biết khó khăn còn ở trước mắt, đợt cắn trả sau sẽ mạnh hơn đợt trước gấp bội mà còn tới 7 lần nữa… tính mạng của hắn đã ngàn cân treo sợi tóc…

…………

… sâu thẳm bên trong biển máu.

Hai mắt Long tưởng chừng như đã vĩnh viễn đóng lại đột nhiên lóe lên một tia sáng kỳ dị khi màng sáng năng lượng cùng mười một cỗ chân khí nổ tung thế nhưng quang mang cũng chỉ là lóe lên một đạo, hắn lại một lần chìm sâu vào hắc ám vô tận.

……….

… Ngày thứ tư, Ga-In hết sức cố gắng cũng chỉ thu gom được 400 vạn Long Thạch cùng 80 dược liệu vạn năm tuổi, dược liệu dưới vạn năm khoảng trên năm nghìn cây.

'Oanh… Oanh… Oanh…'

Đợt cắn trả thứ tư rốt cuộc cũng đã đến, Ma Ảnh bộc phát toàn bộ tu vi hấp thu và chuyển di năng lượng đến chỗ Long cuồn cuộn như sóng vỗ thế nhưng mười một luồng chân khí xuất hiện lại mạnh hơn trước gấp nhiều lần.

'Oành… Oành… Oành…'

Va chạm khiến năng lượng bạo tác rúng động đại địa, quang mang bắn ra sáng chói cả tòa mật thất, màng sáng năng lượng hết lần này đến lần khác bị đánh tan rồi lại hình thành trở lại.

'Khục.. Khục…'

Ma Ảnh đứng bên ngoài làm trung gian chuyển di năng lượng thôi cũng bị chấn đến thổ huyết, năng lượng cắn trả quả nhiên đáng sợ, cái giá cho một khoảnh khắc bất tử bất diệt là vô cùng lớn.

'Bạo… bạo… bạo…'

Như đợt tấn công cuối cùng, mười một luồng chân khí phát ra mãnh liệt uy thế đánh tới màng sáng đã rất mờ ảo và Ma Ảnh biết đã không thể tiết kiếm tài nguyên thêm nữa, hắn gào lớn thôi động thiên địa chi khí toàn lực hấp thu năng lượng.

'OANHHHH!'

Va chạm kinh thiên khiến không gian lắc lư, mười một cỗ chân khí nổ tung thành hỗn độn, màng sáng năng lượng đồng dạng cũng biến mất theo vô số tài nguyên dưới chân Ma Ảnh thế nhưng chừng đó cũng chỉ đủ để chặn lại được chín thành mười lực lượng cắn trả mà thôi.

'Ầm… Ầm…'

Bức tường bảo vệ sụp đổ, bản nguyên ma khí của Long hứng chịu một thành năng lượng cắn trả làm cho nhợt nhạt như một làn sương mỏng và tưởng chừng có thể tan biến bất cứ lúc nào, giai thoại về một Ma Tôn danh chấn giang hồ sắp sửa kết thúc.

…………

… sâu thẳm bên trong biển máu, một lần nữa đôi mắt đang nhắm chặt của Long lại hé mở tỏa ra một luồng quang mang tà dị.

'Ta… dường như ta vẫn chưa chết… ta cảm giác được một cỗ năng lượng thật quen thuộc… nhưng… sao ta không nhớ ra…'

'Rốt cuộc nó là gì… ta là ai?'

Trong trí não Long là hàng vạn câu hỏi vì sao, hắn đã và đang quên đi ký ức của bản thân cũng như đang chìm vào giấc ngủ, một giấc ngủ vĩnh hằng … một lần nữa cặp mặt mỏi mệt của hắn đóng lại nhưng lần này mí mắt hắn không còn yên tĩnh mà vẫn rung động nhè nhẹ.

… Ngày thứ năm.

Cũng đã năm đêm rồi không ngủ, Ga-In thần sắc có chút ảm đạm nhưng vẫn kiên cường thu xếp mọi chuyện, toàn bộ tài nguyên Long tích trữ bấy lâu đã được đào móc đi ra, bên trái Ma Ảnh chính là 400 vạn viên long thạch, 100 dược liệu vạn năm và hơn vạn đầu dược liệu từ một trăm đến gần vạn năm tuổi.

Hai ngày qua Thiên cũng đã chạy đông chạy tây vận dụng toàn bộ con bài đang có để thu gom về đây 500 vạn viên long thạch cùng 150 đầu dược liệu vạn năm tạo thành một tòa núi lớn tài nguyên bên phải Ma Ảnh.

Nhìn lấy vô vàn tài nguyên trước mắt, Ma Ảnh ba người biết đây là những gì cuối cùng còn lại, ở ngoài kia bằng đống tài nguyên này có thể dưỡng dục ra một đám siêu cấp cao thủ nhưng tại đây thì chúng sợ rằng còn chưa đủ để Long chèo chống qua đợt cắn trả thứ năm… nếu may mắn chống chọi được đợt này thì vẫn còn đó bốn đợt cắn trả kinh khủng hơn nhưng không có thời gian để lo xa như vậy.

'Sống làm người của hắn, chết làm ma theo hắn… tôi mong rằng anh có thể lập cho tôi cùng hắn một ngôi mộ chung tại trong mật thất này.' Nhìn chăm chăm vào mật thất phía trước, Ga-In quay đầu nói với Thiên một cách vô cùng cương quyết, hắn là cả thế giới của nàng, hắn chết đi nàng cũng không thiết phải sống sót một cách vô vị nữa.

'Em dâu…'

Nhìn đến khuôn mặt tuyệt mỹ cùng lạnh lùng của Ga-In, Thiên nhận ra được bên trong ánh mắt nàng là một cỗ quyết tâm không thể dao động và vì thế hắn biết có nói gì đi nữa cũng vô ích… nếu tình huống xấu nhất xảy ra thì hắn sẽ phải đưa Hoa, Xuân trở về và nửa đời còn lại của hắn sẽ là tìm cách mang về hai cô bé tại Cổ Mộ cùng tìm kiếm tung tích đứa con của Long.

'Hắn chết thì ta cũng sẽ chết, ta muốn bia mộ của mình được khắc hai chữ Tà Tôn và thanh kiếm này sẽ được chôn cùng với ta, nếu có địa ngục thì ta sẽ cùng nó chinh chiến tại mảnh không gian tăm tối kia.' Ma Ảnh lạnh nhạt nói.

…..

'Oanh.. Oanh… Oanh…'

Âm thanh bạo tác vang lên làm ba người tỉnh lại trong những suy nghĩ cực đoan, Ma Ảnh một lần nữa thôi động thiên địa chi khí hấp thu chuyển di năng lượng thành một màng sáng chói mắt cùng mạnh mẽ gấp bội lần hai lần trước đó nhưng hắn ba người đều biết mười một luồng chân khí cắn trả cũng đồng dạng mạnh hơn trước nhiều lần.

'Ầm… Ầm… Ầm…'

Chỉ là đợt công kích đầu tiên mà màng sáng bảo hộ đã rách nát đến thê thảm, tài nguyên dưới chân Ma Ảnh đã vơi đi quá nửa khiến Thiên cùng Ga-In biến sắc, trời thật muốn diệt Long sao?

… bên trong biển máu, Long đột nhiên hai mắt trợn mở khi một lần nữa cảm giác được cái cỗ lực lượng quen thuộc kia lại tới một lần nữa, hắn cố gắng lục lọi từ những mảnh ký ức vụn vỡ để tìm kiếm xem nó rốt cuộc là thứ gì nhưng vẫn không thể, ký ức của hắn đã tan biến gần như toàn bộ….

'Oanh… Oanh… Oanh…'

Đợt tấn công lần thứ hai đã tới, mười một đoàn ánh sáng mãnh liệt xé toang lá chắn một cách dễ dàng.

'Không thể… quá mạnh… Khục… Khục…'

Ma Ảnh dưới chân tài nguyên đã hoàn toàn tan biến, máu tươi chảy ròng ròng bên khóe miệng hắn, thiên địa chi khí hỗn loạn không thể thôi động, hắn cùng Thiên và Ga-In bất lực nhìn về hắc vụ dày đặt trong mật thất, rốt cuộc mọi chuyện sẽ dừng lại tại đây sao?

Không còn bảo hộ, bổn nguyên ma khí dễ dàng trở thành con mồi của mười một đầu sói điên cuồng nhưng…

… thời điểm mười một đầu chân khí chạm đến bổn nguyên ma khí cũng là lúc…

Hắn rốt cuộc cũng thức tỉnh.

'Là Tôn Sứ… chính là lực lượng của các ngươi… ta vẫn còn sống… tại sao ta lại đê mê ở đây?'

Bên trong biển máu, cái khí tức quen thuộc của 198 đại chưởng ngập trời ập đến ngày đó một lần nữa ùa về khiến Long triệt để thức tỉnh khỏi mê nguội, hai mắt hắn lạnh lùng nhìn đến không gian tối tăm trước mặt mà cười lạnh.

'Huyễn ảnh? Tử vong? Ta vậy mà đánh mất bản ngã của bản thân để chìm đắm tại nơi đây?'

'Không… bản ngã của ta… bản ngã… ta dường như đã đánh mất một thứ gì đó…'

Long đột nhiên ngẩn ngơ, hắn tu luyện ma công chí cực lấy được lực lượng mạnh mẽ nhưng hắn từ lúc nào đã trở thành một ma nhân bị chính ma công chi phối rồi… bản ngã của hắn không phải là một ma đầu cường đại chấn nhiếp thiên hạ mà là một con người đích thật.

Người không yếu hơn ma vậy sao người không thể khống chế một bộ ma công để phải từ bỏ cả thể xác hòng tạo ra một cái ma thể… rốt cuộc Long đã biết mình đã đánh rơi bản ngã tại thời điểm nào.

Nói đi nói lại vẫn xoay quanh hai chữ lực lượng, vì ma tu cường đại nên hắn là con người phải từ bỏ cả thể xác, vì sinh mệnh con người quá yếu ớt nên cần Phượng Chi Huyết đến hỗ trợ hồi sinh, vì sức mạnh con người quá nhỏ bé nên cần Long Chi Huyết đến tăng cường…

Hết thảy đều quy vì con người quá nhỏ bé, yếu ớt!

Loài người có thật sự yếu ớt như vậy không? Câu trả lời chắc chắn là có vì sự thật phơi bày trước mặt nhưng…

… thủy tổ loại người lại không hề yếu, chắc chắn không thể yếu…

Tại Thần giới xa xôi kia có một chỗ đứng cho loài người, nếu con người tiềm lực yếu đuối đến phải thay đổi bản thân để bị lực lượng chi phối thì tại sao có thể tồn tại ngang hàng cùng thú tộc, ma tộc hay vô vàn những chủng tộc mạnh mẽ khác… hết thảy đều chứng minh rằng thủy tổ loài người rất mạnh mẽ, rất cường đại.

'Ta là người, là giống nòi có thủy tổ cường đại nhưng tại sao ta lại nhỏ yếu?… là xuất phát điểm của ta hay là do tiềm lực của ta?' Long lẩm bẩm tự hỏi.

Xuất phát điểm mỗi người đều khác nhau và là một trong những nhân tố quyết định đến sự trưởng thành sau này nhưng không phải là tất cả, kẻ vừa sinh ra yếu đuối nhưng tiềm lực đủ mạnh thì trải qua cố gắng chắc chắn sẽ mạnh mẽ hơn kẻ có khởi đầu tốt nhưng tiềm lực lại nhỏ bé không thể tăng tiến qua nhiều.

Con người tu luyện cố gắng vượt qua giới hạn cũng chính là tìm tòi bới móc ra cái tiềm lực của bản thân, tiềm lực cũng có thể kích phát ra một đẳng cấp cao hơn thế nhưng chung quy đều có giới hạn, tại thế giới này con người là sinh vật do đại tự nhiên thai nghén mà ra, ngay từ điểm xuất phát thì con người đã phụ thuộc vào đại tự nhiên vã dĩ nhiên tiềm lực cũng phải tuân theo quy tắc của đại tự nhiên, chính vì thế loài người tại thế giới này không thể nào trở lại giống như thủy tổ có được một tiềm lực vô hạn.

'Muốn giống như thủy tổ có được vô hạn tiềm lực, hoặc là ta trở lại xuất phát điểm sản sinh ra từ một thế giới khác không do đại tự nhiên trói buộc như Thần giới, hoặc là tu luyện đến một tu vi cực cường siêu thoát khỏi trói buộc của tự nhiên.' Long cảm ngộ được chân lý của thế giới này.

Đột phá tu vì thì cần đến thời gian – thứ mà hắn đang thiếu nhất vào lúc này, có một xuất phát điểm không phụ thuộc vào đại tự nhiên nói thì dễ làm thì khó vì thế giới này là do đại tự nhiên làm chủ nhưng khó chứ không phải không thể.

'Oành… Oành… Oành…'

Chính lúc này đây, khi Long đang đắm chìm trong vô vàn áo nghĩa về chân lý thì mười một cỗ chân khí đã đánh tới bản nguyên ma khí của hắn rồi, năng lượng bạo tác ngay tức thì tạo ra mãnh liệt quang mang bắn ra tứ phương tám hướng, bản nguyên ma khí bị mài mòn đến sắp sửa tan biến và dĩ nhiên sau đó là đến linh hồn của hắn.

'Thật lớn lao uy áp, ta cảm giác được thật lớn lao năng lượng bạo liệt… vùng không gian này… tại sao lại như vậy?'

Trước tử vong kề cận, Long chẳng hề quan tâm đến sinh tử mà tiếp tục ngộ đạo, hắn vẫn đắm chìm trong thế giới tăm tối kia để tìm ra con đường chung cực có thể giúp hắn giữ vững bản ngã của bản thân và cũng là trong một khoảnh khắc thật ngắn ngủi như một phần triệu của một cái nháy mắt, hắn đã cảm giác được hàng tấn xiềng xích đang trói buộc cơ thể hắn có chút rung động nới lỏng vì cỗ năng lượng bạo liệt ở tại mật thất…

'Phải… chính là lúc đó… ta chỉ có một cơ hội, vẻn vẹn chỉ một cơ hội này…'

Thế giới quá rộng lớn nên mỗi khi một vùng không gian bị thương tổn thì đại tự nhiên cần có thời gian để từ từ chữa trị. Năm ngày qua cũng là năm lần cắn trả của mười một cỗ chân khí càng lúc càng cường đại đã khiến vùng không gian bên trong mật thất mất đi sự ổn định vốn có và tại mỗi lần năng lượng bạo liệt sẽ sản sinh ra cái khoảnh khắc ấy… khoảnh khắc mà quy tắc trói buộc của tự nhiên biến mất…

'Chính là lúc này…'

'OANHHH!'

Bản nguyên ma khí rốt cuộc cũng nổ tung trước sự công kích mãnh liệt của mười một đoàn chân khí vậy nhưng ngay tại sát na ấy thì Long cũng thoát khỏi mộng tưởng để trở về với thực tại, hắn không một chút tiếc nuối thôi động Thủy Ngọc cùng Hắc Cầu ẩn chứa hủy diệt chi khí đồng dạng bạo tạc thành một cỗ năng lượng vô cùng kinh khủng thúc đẩy hai kiện thần vật Phượng Chi Huyết cùng Long Chi Huyết dựa vào linh hồn hắn sản sinh ra một thứ nhỏ bé nhưng chính là khởi nguồn của sự sống…

'Hạt giống!'

Một phần triệu của một cái nháy mắt là nhanh đến cỡ nào khó có thể tưởng tượng được nhưng Long biết hắn đã thành công tại chính cái khoảnh khắc ấy, hắn không nhờ cậy đến hai kiện thần vật mà lợi dụng chúng nó để đánh đổi cỗ năng lượng kinh thiên của Thủy Ngọc cùng Hắc Cầu thành một hạt giống nhỏ nhoi tưởng chừng có thể bị dày xéo bằng bất cứ thứ gì nhưng Long biết hạt giống mà mình tạo ra vô cùng đặc biệt, nó đã siêu thoát khỏi thiên địa trói buộc, nó chứa đựng tiềm lực cực kỳ lớn lao có thể không thể sánh bằng thủy tổ nhưng là không một kẻ nào trên thế giới này có thể sánh bằng.

'Oanh… Oanh…'

Mười một đoàn chân khí đánh tới vậy nhưng tình cảnh quỷ dị xảy ra khi từng cỗ chân khí của Cường Giả thập cấp hay thậm chí là thập nhất cấp nổ tung thì hạt giống nhỏ bé kia vẫn không hề suy suyển một chút nào, đó không phải là sự chênh lệch về lực lượng mà là sự chênh lệch về bản chất, mười một cỗ chân khí cùng hạt giống nhỏ bé là hai vật thuộc hai thế giới khác nhau và chỉ khi một trong hai vượt qua được trói buộc của thế giới này thì mới có thể đả động được đối phương.

'Ầm… Ầm…'

Đợt cắn trả thứ năm kết thúc, Ga-In thơ thẩn nhìn về mật thất, thế giới trước mắt nàng đã sụp đổ vì nàng cho rằng nam nhân của mình đã tan biến, cỗ năng lượng bạo tạc kia quá đỗi kinh khủng đánh tan mọi hy vọng của nàng, hai mắt nàng nhắm chặt chuẩn bị tự đoạn tâm mạch để hắn không phải cô đơn nơi địa ngục tăm tối.

Phía bên kia, Thiên khuôn mặt cũng không dấu được sự buồn bã tột độ, tình huống xấu nhất mà hắn luôn cố gắng gạt ra khỏi suy nghĩ rốt cuộc cũng xảy ra và hắn biết mọi thứ đã sụp đổ.

'Khoan đã, ta vẫn còn sống.'

Đột nhiên Ma Ảnh lên tiếng làm Ga-In hai người ngẩn ra… phải… con hàng này tại sao còn chưa chết, hắn thân là phân thân có mối liên hệ với bản thể nên không thể tồn tại nếu bản thể tan biến vậy nhưng hắn vẫn còn sống… chỉ có một cách giải thích…

Long còn chưa chết, hắn thật là vẫn còn tồn tại sao?'

Ba người sáu con mắt nhìn chăm chăm vào mật thất tăm tối, tại nơi đó vẫn còn một đám hỗn độn khí lưu đang bao phủ.

'Tin tưởng hắn, ta tin rằng hắn sẽ mang đến cho chúng ta kinh hỉ không nhỏ!'

Thiên cười lớn nói và Ga-In gật gù đồng tình, riêng Ma Ảnh vẫn một bộ dáng vô lo vô nghĩ, hắn chỉ đang suy tính rốt cuộc bản thể muốn hắn chém giết tại nhân gian hay địa ngục đây?!

………

… Long dĩ nhiên là không chết nhưng hắn đã không còn thuộc về thế giới này, thời điểm linh hồn hắn dung nhập vào hạt giống nhỏ bé kia thì hắn đã biết mình cùng thế giới này đã không thuộc về nhau.

Bản thân đang ở trong một thế giới nhưng lại không thể hấp thu năng lượng của thế giới đó khiến Long lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan, nếu cứ như vậy thì hắn sẽ như bất tử bất diệt nhưng hắn cũng sẽ phải vĩnh viễn ở cái trạng thái quỷ dị này.

'Vẫn còn một thứ bí ẩn mà ta chưa thể khám phá…'

Suy nghĩ mọi cách đến gần như tuyệt vọng, bỗng nhiên Long nhớ đến một kiện đồ vật cũng chính là ấn nhỏ trong ghi chép của Bàn Cổ, Long tin tưởng số mệnh sẽ không bạc đãi hắn.

Rất nhanh một đoàn ý nghĩ truyền đến chỗ Ma Ảnh vừa để trấn an Ga-In hai người cũng như lệnh cho gã đến Đào Hoa Đảo một chuyến, ngay tức thì một đoàn tử sắc ánh sáng phá không mà đi.

…….
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.