Sói Săn Mồi – Chương 170: – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 170:

Chương 453…456 : Sinh mệnh tàn lụi (P7… hết)

……….

Hàm Dương…

… Đoàn gia biệt viện.

'Ahhh… Ahhh….'

Tiếng gầm rống đầy thống khổ cùng giận dữ vang vọng không gian, Ma Ảnh vốn dĩ coi nhẹ đau đớn những không thể không gào thét trước vô tận thống khổ phải chịu đựng, khuôn mặt hắn vặn vẹo đáng sợ, trán nổi gân xanh, toàn thân từng đường mạch máu căng phồng như muốn nổ tung, tràng cảnh hết sức quỷ dị.

'Ahhh…. Ahhh… Oanh… Oanh…'

Lại một đợt gầm rú, bên trong Ma Ảnh từ gân mạch, da thịt, lục phủ ngũ tạng, xương cốt cho đến từng tế bào đều cuồng bạo biến đổi về chất như một loại tẩy lễ của thiên địa và dĩ nhiên đưa hắn tới vô tận khổ ải, sống không bằng chết, chết không bằng sinh.

Nếu tại Dịch Cân Kinh đệ tứ tầng Đạt Ma dùng đến năm năm thì tại ngũ tầng lão phải dùng đến mười năm mới hoàn toàn luyện thành, từ đó ngoại công cường hãn tựa thái sơn áp đỉnh, nội công cuồn cuộn phiên giang đảo hải… Ma Ảnh dựa vào thân thể cường hãn nên cưỡng ép đẩy nhanh tu luyện và dĩ nhiên áp lực phải gánh chịu cũng theo đó phi thường khủng bố.

'Rầm… Rầm…'

Từng đợt từng đợt tẩy lễ khiến Ma Ảnh run rẩy đứng không vững, cả người hắn khuỵa xuống, hai đầu gối cắm sâu dưới mặt đất, hai hàm răng hắn như muốn vỡ nát khi cắn chặt, mồ hôi ướt đẫm toàn thân như tắm.

'Oanh… Oanh… Oanh…'

….. Nửa ngày sau….

Thụ qua vô biển khổ ải sẽ nhận được tân sinh không tưởng, tân sinh của Ma Ảnh chính là vô thượng lực lượng của thiên địa, sau nửa ngày chịu đựng thống khổ hắn rốt cuộc cũng thành công hoàn thành Dịch Cân Kinh đệ ngũ tầng, thân thể hắn từng milimet đều trải qua tẩy lễ trở nên cực cường vô cùng, chân khí của hắn cũng đã biến đổi thành thiên địa chi khí cuồn cuộn không dứt.

'Hạ Hầu, Hiên Viên, Thất Sát Đao Vương!'

Âm trầm phát ra ba cái danh tự, Ma Ảnh khí thế bạo liệt, dưới chân đại địa vỡ nát, tay nắm lấy Minh Hỏa Thần Kiếm để rồi thân ảnh nhắm đến một phương hướng nào đó điên cuồng xông tới.

………….

……

…. Hạ Hầu gia lãnh địa.

Hạ Hầu gia hôm nay cùng Hiên Viên gia hai nhà tổ chức một buổi tiệc linh đình tiếp đãi một khách nhân quan trọng chính là Đệ nhị tôn giả – Thất Sát Đao Vương.

Kể từ khi bị hạ nhục trong đại hội Thập Lục Tháp, Thất Sát Đao Vương thân mang đại thù không ngừng lôi kéo lực lượng tôn giả cũng như trưởng lão để chuẩn bị cho một cuộc lật đổ Ma Tôn, tuy chức vị Chấp Pháp trưởng lão là do các vị Tổ lão định ra nhưng nếu bên trong nội bộ Thập Lục Tháp xuất hiện nhiều tiếng nói phản đối thì các Tổ lão cũng không thể lắc đầu làm ngơ, Thập Lục Tháp cũng không phải chỉ một mình Ma Tôn là có thể duy trì được.

'Xin kính Thất Sát tôn giả một ly, mong rằng liên minh chúng ta ba nhà sẽ vững vàng như bàn thạch trước mọi cơn sóng dữ.'

Tam trưởng lão Hạ Hầu Viêm nâng ly đến trước mặt Thất Sát Đao Vương hô.

'Haha tam trưởng lão yên tâm, lão phu hứa hẹn sẽ không nuốt lời, một khi hắn rời khỏi cái ghế đó thì ngày chết của hắn cũng không xa.' Thất Sát Đao Vương cười lớn cụng ly, Trịnh Tàn cùng Hạ Hầu Viêm liếc nhau đầy ý cười.

Một khi Ma Tôn bị đá ra khỏi cái ghế Chấp Pháp trưởng lão thì Thất Sát Đao Vương sẽ không một chút vướng bận trong tối ngoài sáng tập sát hắn, đặc biệt là khi Tôn Thượng đã hứa hẹn với lão rằng sẽ giúp lão một tay nếu lão thật đẩy ngã được Ma Tôn.

'Đại nhân, Ma Tôn thực lực thâm sâu khó dò, dưới trướng hắn hiện tại còn có ba tên thập cấp tối đỉnh lại còn có Đoàn gia cùng Đào Hoa Đảo trợ lực, muốn diệt sát hắn chúng ta cần tính toán thật tốt để tránh lật thuyền trong mương.' Hiên Viên Lão Quái cơ trí nói.

'Tứ trưởng lão nói đúng, dù sao nếu có hạ bệ được Ma Tôn thì hắn vẫn là phần tử của Thập Lục Tháp nên chúng ta không thể điều động được bản thân lực lượng, chính vì thế lão phu dự định sẽ nhờ cậy đến thế lực ngoại bang, bằng bất cứ giá nào chúng ta cũng phải trừ bỏ mối uy hiếp này.'

Thất Sát Đao Vương gằn giọng nói, ngày nào chưa trả được mối thù thì lão vẫn ăn không ngon ngủ không yên.

'Hạ Hầu cùng Hiên Viên hai nhà nhất định cùng tiến cùng thoái với đại nhân.'

Hạ Hầu Viêm cùng Trịnh Tàn chắp tay nói, chỉ khi Ma Tôn tên điên này biến mất thì hai gia tộc mới có thể trở lại vị thế của mình.

'Nào, không đề cập đề vấn đề này nữa, đêm nay chúng ta không say không về, tại hạ cũng đã chuẩn bị cho Thất Sát tôn giả một món quà nhỏ bên trong, mong rằng đại nhân sẽ không ghét bỏ.'

Trở lại buổi tiệc, Hạ Hầu Viêm ánh mắt mập mờ nói khiến Thất Sát Đao Vương gật gù cười dâm, những bữa tiệc kiểu này thì sao có thể thiếu một ít nữ nhân tuyệt phẩm để khách quý hưởng dụng đây.

…………

'Ầm… Ầm…Ầm…'

Bầu trời đêm không một gợn mây đột nhiên vang lên từng đạo sấm chớp kinh thiên, mây đen hắc ám vậy mà cuồn cuộn ập tới che phủ lấy không gian, một luồng sát ý kinh khủng trùng trùng điệp điệp ập tới Hạ Hầu gia lãnh địa.

'Chuyện gì?'

Thất Sát Đao Vương phản ứng trước tiên, vận công bức đi tửu khí trong người, lão toàn thân thôi động mười phần lực lượng đề phòng nhìn lên bầu trời, phản ứng chậm hơn nhưng Hiên Viên Lão Quái cùng Đao Thánh trên tay cũng đã nắm chặt thần binh sẵn sàng động thủ, Hiên Viên cùng Hạ Hầu gia hai nhà cao thủ ào ạt đổ tới hiệp trợ.

'Oanh… Oanh… Oanh…'

Không để Thất Sát Đao Vương đám người đợi lâu, kẻ đến chính là Ma Ảnh, hắn cuồng mãnh như một đầu siêu cấp mãnh thú mang theo vô tận sát ý phá không mà đến trước đám người.

Một thân tử y tà dị phần phật trong gió lớn, một khuôn mặt khô khốc đầy lạnh lùng, một đôi mắt u ám khinh thường lấy chúng sanh, một mái tóc dài tùy ý cuồng loạn sau đầu và một thanh kiếm hừng hực tử hỏa đầy đáng sợ trên tay… chân chính nhìn đến Ma Ảnh khiến không kẻ nào không run rẩy, Thất Sát Đao Vương gương mặt co rút sợ hãi.

'Các hạ là?'

Hạ Hầu Viêm cố gắng trấn tĩnh mở miệng, đối phương thái độ bất thiện nhưng lão vẫn tin có cách vãn hồi, giang hồ không thể kẻ nào cũng điên như Ma Tôn.

'Là kẻ giết các ngươi.'

Ma Ảnh cười lạnh nói, thân ảnh hắn na di đẩy một kiếm đâm tới Hạ Hầu Viêm, hung tàn lãnh huyết không phải nói.

'Tránh ra!'

Biết Hạ Hầu Viêm đỡ không nỗi, Thất Sát Đao Vương thôi động lực lượng đạp một đạp đá Hạ Hầu Viêm bay ra sau, ngay sau đó lão bạt một đường đao chặn lại mũi kiếm hung hiểm.

Thất Sát Đao Vương đao là Tử Kim Bàn Long Đao một kiện thần đao, đao dài hai hai thước, rộng chừng năm tấc, đao làm từ vạn năm tinh thiết rèn đúc thành tử kim, trên thân đao là một đầu rồng dữ tợn uốn lượn thập phần khí thế.

'Keng…'

Thần đao đụng thần kiếm vang lên tiếng kim loại va chạm lạnh người, cương khí nổ tung sáng chói, cả Ma Ảnh cùng Thất Sát Đao Vương đều bị phản chấn lùi về sau ba bước.

'Dám động thủ với Thập Lục Tháp trưởng lão, ai cho ngươi lá gan đó?'

Thất Sát Đao Vương giận dữ gầm lớn để che đi thật sâu sợ hãi, bàn tay lão tê rân sau khi đỡ một kiếm kia của đối phương.

'Nói thật nhiều.'

Ma Ảnh cười nhạt không để tâm tới Thất Sát Đao Vương, hắn toàn thân thiên địa chi khí bạo động đạp bước lao đến như sát thần.

'Vô Ngã Kiếm – Vạn Kiếm Quy Tông.'

Minh Hỏa Thần Kiếm trong tay Ma Ảnh vũ động, kiếm khí tung hoành mang theo thiên địa chi khí tỏa ra tử quang chói mắt chém đến Thất Sát Đao Vương.

Ma Ảnh kiếm pháp Vô Ngã Kiếm bảy đường kiếm là bộ kiếm pháp do Hỏa Thần dày công nghiên cứu định sau khi thu được Minh Hỏa Thần Kiếm sẽ danh dương thiên hạ nhưng không ngờ lại thành toàn cho Ma Ảnh, tuy chưa đạt được mức Vô Ngã nhưng Ma Ảnh kiếm chiêu đã huyền diệu khôn cùng.

'Khốn kiếp!'

'Sát Thần Thất Thức – Nộ Hải Cuồng Long Trảm'

Đầy trời kiếm khí bủa vây khiến Thất Sát Đao Vương không muốn cũng phải xuất ra đại chiêu, Tử Kim Bàn Long Đao mang theo khủng bố đao khí xoay tròn bạt ra một đường đao hung tợ như cuồng long vồ tới.

Thất Sát Đao Vương chân khí chính là sát khí, ngộ đạo chính là sát đạo, Tử Kim Bàn Long Đao mang theo vô thượng sát khí phát ra khí tức khủng bộ đối chọi gay gắt với Minh Hỏa Thần Kiếm thiên địa chi khí.

'Phanh… Phanh… Oanh… Oanh….'

Hai đại thần binh va chạm nảy lửa, thiên địa chi khí cùng vô thượng sát khí đụng nhau nổ tung thành từng vòng năng lượng bạo tạc hình thành quang mang chói mắt, Hạ Hầu gia lãnh địa dưới dư âm cuộc chiến như bị biến thành bình địa, võ giả tử thương vô số kể.

'Ầm… Ầm…'

Phản chấn lùi về sau đến mười bước mới ổn định lại thân hình, Thất Sát Đao Vương tay cầm đao đã run lên bần bật, sắc mặt lão chỉ còn vài phần huyết sắc vì tiêu hao qua độ, đối phương chân khí cuồn cuộn vô tận khiến lão ăn không tiêu.

'Nực cười châu chấu đá xe, hôm nay các ngươi đều phải chết, không chừa một mống.'

Ma Ảnh mắt lóe tinh quang, trên môi vẫn treo nụ cười tà dị, tử y trên người hắn bị đao khí cắt qua đến không một chỗ lành lặn nhưng thân thể vẫn hoàn hảo như cũ không một vết xước, Dịch Cân Kinh đệ ngũ tầng bá đạo vô cùng.

'Vút… xuy… xuy… '

'Vô Ngã Kiếm – Khí Kiếm Sơn Hà'

Kiếm trong tay lại vung lên, Ma Ảnh thân hình lao đến như thiểm điện, kiếm ra như chớp hướng đến cổ Thất Sát Đao Vương một chém, chỉ một kiếm nhưng khí tức lăng lệ sắc bén tưởng chừng có thể bổ xuyên một ngón núi.

'Đao Thánh, Hiên Viên Lão Quái mau hiệp trợ lão phu nếu không hôm nay chúng ta đều phải chết.'

Thất Sát Đao Vương dữ tợn gầm thét, thân kinh bách chiến lão biết hiện tại không thể loạn nếu không tử môn quan sẽ có một chỗ cho lão, toàn thân lão sát ý sục sôi, Tử Kim Bàn Long Đao vung lên thành đường.

'Sát Thần Thất Thức – Đao Phong Huyết Vũ.'

Trong tay Thất Sát Đao Vương, Tử Kim Bàn Long Đao ảo diệu đường đao lúc nhẹ nhàng như gió, lúc cuồng bạo như một đầu thú dữ khát máu ẩn chứa vô thượng sát khí đón đỡ lấy ngập trời kiếm ý bủa vây đến.

'Nhiếp Hồn Đao – Huyết Lưu Hắc Xa.'

Đao Thánh đến rồi, lão biết Thất Sát Đao Vương nói đúng, nếu Thất Sát chết đi sẽ đến lượt Hạ Hầu cùng Hiên Viên hai nhà bị đồ diệt, lão cùng Hiên Viên Lão Quái chia làm hai đường bủa vây lấy Ma Ảnh hòng cưỡng ép hắn lui về.

Thần binh quý hiếm nhưng Hạ Hầu gia hay Hạ Hầu Viêm vẫn có một kiện là Bán Nguyệt Đao, tuy không đạt đến đẳng cấp siêu cấp thần binh nhưng uy lực không tệ, lưỡi đao uốn lượn hình mặt trăng khuyết vô cùng sắc bén, đao thế uốn lượn quỷ dị như một đầu hắc xa chém lên đầu Ma Ảnh.

'Bách Liệt Quyền Phong Quyền!'

Phía bên kia Hiên Viên Lão Quái cũng đã đánh tới, trên tay lão là đôi quyền thủ sáng loáng vô cùng cứng rắn, ngập trời quyền ảnh nhằm vào những chỗ yếu hại trên thân thể Ma Ảnh mà oanh sát, khủng bố quyền kình không hề thua kém Đao Thánh đao khí.

Mười tuổi luyện quyền đến năm sáu mươi tuổi là đại tông sư quyền thuật, khi mà quyền đạo đang ngày một suy sút thì Hiên Viên Lão Quái chẳng khác nào là ngôi sao bắc đẩu đại diện cho sự phục hưng của quyền thuật giang hồ Trung Hoa, Hiên Viên gia theo đó bỏ ra một cái giá không nhỏ từ bên ngoài mua về cho lão một đôi quyền thủ được lão yêu thích đặt tên là Song Hổ Cự Quyền theo mười đầu hổ dữ tợn trên mưới nắm đấm.

'Oanh… Oanh… Oanh…'

Màng nhĩ bị đao khí cùng quyền kình chấn rung nhưng Ma Ảnh cực độ hung tàn bỏ qua toàn bộ mà chém xuống đầu Thất Sát Đao Vương.

'Keng…. Phốc… Rầm… Rầm…'

Lại đón đỡ một kiếm, Thất Sát Đao Vương thần đao trong tay đã triệt để không giữ nỗi mà rơi xuống, hai chân lão khuỵa xuống cắm hai đầu gối trên mặt đất, toàn thân sát khí tán loạn trước thiên địa chi khí cuồn cuộn, quan trọng là lão vẫn đỡ được một kiếm kia, lão vẫn sống.

Bỏ qua phòng ngự, Ma Ảnh dĩ nhiên hứng chịu công kích, Bán Nguyệt Đao trong tay Đao Thánh đã chém đến cổ hắn, phía bên kia từng nắm đấm của Hiên Viên Lão Quái đã ập đến đầu lâu, quai hàm, cổ họng, mũi ức cùng hạ bộ hắn không một chút lưu tình.

'Phốc… Oanh… Oanh… Oanh…'

Lưỡi đao ngập sâu vào cổ họng đối phương khiến Đao Thánh mừng như điên thế nhưng khuôn mặt lão biến sắc vì Bán Nguyệt Đao trong tay không thể tiến thêm nữa phân nào nữa, Hiên Viên Lão Quái đồng dạng khiếp sợ vì nắm đấm của lão cũng chỉ làm da thịt đối phương lún sâu vào nửa tấc không hơn, cả hai không nhận ra da thịt Ma Ảnh đã biến chuyển thành một màu lam sắc.

'Dịch Cân Kinh đệ ngũ tầng!'

'Các ngươi là gãi ngứa cho ta sao?'

Ma Ảnh gầm lớn như cự thú, Dịch Cân Kinh thôi động tận cùng khiến thân thể hắn cứng rắn dị thường, đao khí cùng quyền kình xâm nhập cũng bị thiên địa chi khí xóa tan thành hư vô, luyện thành đệ ngũ tầng thần công, phòng ngự của Ma Ảnh tăng tiến đến một cấp bậc mà thần binh bình thường cũng khó mà chém ngang, thân thể hắn còn là từ bổn nguyên ma khí ẩn chứa Phượng Chi Huyết cùng Long Chi Huyết tạo thành nên cường hãn khó thể tưởng tượng được.

'Không tốt!'

Cả Hiên Viên Lão Quái và Đao Thánh đều nhận ra tình cảnh không ổn, cả hai mới chỉ là cảnh giới thất cấp bản chất đã không phải đối thủ của kẻ đáng sợ này.

Hiên Viên Lão Quái phản ứng mau lẹ hơn, sau khi trăm quyền thất thủ lão ngay tức thì biến chuyển khinh công thoát đi vậy nhưng…

… một bàn tay còn nhanh hơn lão.

'Phốc!'

Ma Ảnh một quyền đi ra ẩn chứa bạo liệt kình lực dời sơn lấp bể đánh tới, không cần dụng đến võ học chỉ đơn thuần đơn giản một quyền nhưng với Hiên Viên Lão Quái thì đã quá nhanh rồi.

'Ầm!'

Ăn một quyền hung bạo, Hiên Viên Lão Quái lưng hõm vào một hố sâu từ sau ra trước, lục phủ ngũ tạng theo đó nổ tung thành hỗn độn, lão trợn tròn mắt chết không thể chết hơn vậy nhưng tình cảnh quỷ dị hơn hiện ra khi cả thi thể lão héo rũ nhanh đến nỗi bằng mắt thường trông thấy được trở thành một cái túi da và nổ tung thành phấn vụn như thể chưa từng xuất hiện trên cõi đời này vậy.

'Khặc khặc… giết chóc quả nhiên làm ta hưng phấn không thôi…'

Ma Ảnh liếm môi tà dị nói, tràng cảnh của Hiên Viên Lão Quái dĩ nhiên là do ma khí cắn nuốt mà thành, giết càng nhiều, giết đối thủ càng cường đại thì hắn sẽ như Long càng mạnh lên..

'Không… không… Pặc…'

Đao Thánh muốn chạy nhưng đến dũng khí để bỏ chạy cũng không có, cổ lão từ khi nào đã bị một bàn tay cứng như gọng kìm chụp lấy như chụp lấy một con gà con.

Bán Nguyệt Đao vẫn cắm trên cổ Ma Ảnh nhưng hắn vẫn dửng dưng không cảm xúc, một tay xuất quyền trấn áp Hiên Viên Lão Quái, một tay khống chế Đao Thánh đều cực nhanh cực chuẩn và cực hung tàn.

'Liều chết bảo hộ lão tổ!'

Hạ Hầu gia võ giả tử thương quá nửa do dư âm cuộc chiến lan tới nhưng nhìn thấy cảnh Đao Thánh bị chụp cổ cũng không một chút do dự cầm lấy vũ khí lao tới, Hạ Hầu gia không thể không có Đao Thánh.

'Hiên Viên gia đã xong, Hiên Viên võ giả kẻ nào muốn báo thù thì theo ta tru diệt đại ma đầu.'

Hiên Viên gia lúc này Hiên Viên Lão Quái đã chết, chúng võ giả đều hai mắt đỏ hồng nghĩ đến tình cảnh gia tộc sau này, gia tộc tàn lụi hết thảy là do tên ác ma trước mặt chúng gây ra, một tên rồi lại một tên toàn bộ đều bất chấp tất cả xông tới báo thù, Hiên Viên Lão Quái ở dưới suối vàng nhìn thấy tình cảnh này chắc hẳn cũng được an ủi không ít.

'Đều là võ giả có chí khí, ta sẽ cho các ngươi được chết thống khoái không phải chịu nhiều đau đớn.'

Ma Ảnh nhìn lấy ngập trời thân ảnh bủa vây lấy mình lạnh lùng nói, Minh Hỏa Thần Kiếm lại vung lên chém ra một đường kiếm lãnh khốc.

'Phốc… Phốc… Phốc…'

Kiếm quang lóe lên, kiếm khí sắc bén không thể chống lại bổ ra trăm cái đầu lâu lăn long lóc trên mặt đất, máu tươi phun ra như suối nhưng chỉ làm Hiên Viên cùng Hạ Hầu võ giả hai nhà càng thêm điên cuồng, biển người như muốn nhấn chìm lấy Ma Ảnh.

'Vô Ngã Kiếm – Cuồng Ma Huyết Vũ.'

Nhổ ra Bán Nguyệt Đao trên cổ cùng thả ra Đao Thánh lúc này đã là một cái xác xuống mặt đất, Ma Ảnh hai mắt u lãnh một màu đen sâu thẳm tràn ngập ma tính, hắn từ bỏ phòng ngự để thả mình lao đến đón tiếp biển trời võ giả, tử y rách nát cùng tóc dài vũ lộng trong gió, Minh Hỏa Thần Kiếm di dộng như một đoàn tử sắc không ngừng gặt hái tính mạng võ giả trước mặt hắn.

'Giết… Giết… Giết…'

Tiếng gào thét vang trời, Hạ Hầu gia lãnh địa chỉ sau vài hơi thở đã trở thành một cánh đồng bát ngát thi thể, máu chảy thành sông, Ma Ảnh thân thể cùng thần kiếm trong tay sớm đã bị máu tươi nhuộm đỏ như một huyết nhân, máu lại không phải của hắn mà là của đối thủ, hắn như một cuồng ma không ngừng hái lượm lấy võ giả tính mạng.

'Ác ma…. Giết… Giết… Giết…'

Không ngừng có kẻ ngã xuống, không ngừng có kẻ chết đi, Hạ Hầu cùng Hiên Viên tám vạn võ giả nhưng hiện tại có thể đứng trên mặt đất ước chừng chỉ còn khoảng hai vạn, những kẻ còn sống đều bị sự hung tàn cùng lãnh khốc của ác ma dọa sợ.

'Phốc! Sao? Các ngươi không đến giết ta nữa sao?'

Lại một kiêm xỏ xuyên đầu ba tên võ giả, Ma Ảnh cười ghê rợn nói.

Một thân máu huyết nhuộm đỏ, hai mắt lặng lệ tràn ngập sát khí, dưới chân là vô vàn thi thể cùng thịt nát và mảnh xượng vụn… hai vạn võ giả còn lại nhìn đến cảnh tượng ấy nào còn dũng khí nữa.

'Phốc… phốc… so với đồng bạn đã ngã xuống thì các ngươi nhát gan hơn nhiều lắm, chính vì thế ta sẽ cho các ngươi phải hứng chịu cái chết đau đớn nhất.'

Lại bạt ra một kiếm lượm đi mười cái đầu, Ma Ảnh cười lạnh nói làm đám võ giả chấn kinh, chúng mất cả cái dũng khí bỏ chạy rồi.

'Vô Ngã Kiếm – Ma Ngục Cuồng Loạn.'

Sau tiếng gầm rống vang trời, Ma Ảnh thân hình xuất hiện trên đỉnh đầu hai vạn tên võ giả, Minh Hỏa Thần Kiếm trong tay hắn xoay tròn phóng xuất ra hàng vạn đường kiếm khí sắc bén ẩn chứa thiên địa chi khí và tử hỏa bao phủ lấy không gian không một kẻ hở.

'Không… cầu ngài… không… cầu ngài…'

Tử sắc kiếm khí phô thiên cái địa như mưa sao băng ập xuống khiến hai vạn võ giả run rẩy, không ngừng có kẻ quỳ xuống cầu xin nhưng tất cả đã muộn, Minh Hỏa Thần Kiếm kiếm khí lãnh khốc vô tình cực kỳ.

'Phốc… Phốc… Phốc…'

Máu tươi lại đổ xuống, từng đầu kiếm khí xuyên qua người võ giả làm chúng không chết ngay mà phải chịu đựng vô tận thống khổ đến khi bị kiếm khí đánh tới chỗ yếu hại hay vì quá thổng khổ mà chết đi, hai vạn tính mạng trực tiếp bị cơn mưa kiếm khí nghiền ép mà chết, sinh mệnh tàn lụi.

'Ác ma… ngươi chính là ác ma… ngươi sớm muộn cũng bị trời tru đất diệt…'

Ở xa xa, nhìn lấy đầy đất thi thể mà Thất Sát Đao Vương gầm thét với Ma Ảnh, lão tu đạo là Sát đạo nhưng ác tâm so với tên ác ma lãnh huyết này lại chẳng đáng nhắc tới.

'Ngươi sao lại không chạy?'

Ma Ảnh quay đầu nhìn lấy Thất Sát Đao Vương nghi hoặc hỏi, chồng chất thi thể trên mặt đất với hắn chẳng khác nào một bữa ăn ngon không hơn, hắn được tạo ra để giết chóc, trong hắn không có cái gọi là nhân tình.

'Ngươi… ngươi sẽ chết không yên lành…'

Thất Sát Đao Vương mặt đỏ như gấc vì nhục, lão dĩ nhiên muốn chạy nhưng không thể cử động vì hai đầu gối đã vỡ nát dưới một kiếm kia, đã có lúc lão nghi hắn tên ác ma này chính là Ma Tôn nhưng lại bỏ qua suy nghĩ đó vì hắn không sử dụng đến ma khí, chính vì thế Thất Sát Đao Vương không thể hiểu nổi giang hồ từ đâu lại xuất hiện một đầu ác ma vũ lực không thua kém Ma Tôn mà lại còn lãnh huyết vô tình hơn hắn gấp bội lần, chẳng lẽ đại tự nhiên vì quá thất vọng với võ giả mà xuất sử đến hai tôn ma thần nhằm đồ diệt chúng sinh trừng phạt sao?

'Ta sẽ chết… nhưng không phải lúc này…' Ma Ảnh bước chậm đến, tử y vẫn tùy ý tung bay trong gió lớn.

'Bá đạo tuyệt luân, lạnh lùng vô tình, hung tàn lãnh huyết, khinh cuồng thiên hạ'

Mười sáu chữ xuất hiện trong đầu Thất Sát Đao Vương cũng là thời điểm một đoàn kiếm quang xuyên qua đầu lão.

'Rầm.'

Thất Sát Đao Vương đến chết vẫn là hai mắt trợn trừng, vẻ mặt không can tâm, lão đã nhìn thấy một tương lai tươi sáng nhưng tại sao trời lại không cho lão toại nguyện, mưu sự tại nhân thành sự tại thiên chính là đây sao?

……………….

………

Vẫn là Hạ Hầu gia lãnh địa…

… sáng sớm hôm sau.

'Oanh.'

Không gian vỡ nát, một bach y lão giả khí tức cực cường bước ra.

'Chuyện gì xảy ra? Tại sao Hạ Hầu gia bị san thành bình địa cùng đại địa bên dưới lại thấm đẫm máu tươi tanh nồng?'

Bạch y lão giả hiện thân chính là Tôn Thượng, nhìn qua thảm cảnh của Hạ Hầu gia khiến sắc mặt lão đại biến, chắc chắn đã có một chiến kinh thiên động địa diễn ra và chiến bại là Hạ Hầu cùng Hiên Viên hai nhà, sợ rằng ngay cả Thất Sát Đao Vương cũng lành ít dữ nhiều.

'Không có sát khí? Không phải là Ma Tôn?'

Giang hồ hiện tại những tồn tại nắm trong tay chiến lực có thể đồ diệt hai đại gia tộc trong một đêm không nhiều mà Ma Tôn là bị Tôn Thượng nghi vấn hàng đầu, nhưng lão thoáng cảm giác được không có ma khí lưu lại, điều đó là không thể nào vì mới chỉ qua một đêm đất trời không thể tẩy rửa sạch sẽ ma khí đến vậy được, nếu không phải là Ma Tôn thì kẻ nào ra tay?

'Chân khí thật tinh thuần như linh khí đất trời, thật kỳ lạ… giang hồ không thiếu kẻ tu luyện thiên địa đại đạo nhưng có thể tinh thuần mạnh mẽ như vậy là không có…'

Lại qua cảm nhận một phen, Tôn Thượng dùng vô thượng tu vi cảm giác ra được thiên địa chi khí của Ma Ảnh nhưng lại khiến lão rơi vào một nan đề khác, Thiên Địa đại đạo dễ ngộ nhưng khó tu, đa số võ giả tu lấy đạo này thường mong muốn hấp thu linh khí trời đất tăng cao tuổi thọ chứ không đi con đường bá vương.

'Hừ… Giết Thập Lục Tháp ta hai vị trưởng lão cùng đệ nhị tôn giả, đồ diệt hai đại gia tộc trung thành… hai tội lớn này đều không thể dung thứ, bản tọa nhất định sẽ tìm ra ngươi để ngươi cảm nhận chân chính hung tàn là như thế nào.'

Lại dùng cường đại tu vi xem xét mảnh bình địa hồi lâu nhưng vẫn không có manh mối, Tôn Thượng bốc lên nộ hỏa thả ra ngoan thoại rồi na di biến mất, chuyện này lão nhất định phải tra, tra thật tường tận.

…..

'Tôn Thượng, ta thật mong chờ lần gặp mặt của chúng ta!'

Xa xa, trên một đỉnh núi cao có thể nhìn lấy khung cảnh Hạ Hầu gia lãnh địa, giữa những tán cây cổ thụ cao vút là một thân ảnh, hắn diện tử y, tay cầm thần kiếm sắc bén, hai mắt lóe tinh quang không ngừng nhìn theo bóng lưng Tôn Thượng với nụ cười tà dị trên môi.

'
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.