Sói Săn Mồi – Chương 158: – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 158:

Chương 418…420: Minh Giáo tai ương (P1…3)

……………..

………..

Hợp Hoan phái…

Hợp Hoan phái mấy ngày nay phong bế tông môn, ngừng thu nhận đệ tử vì chủ nhân trở về tu luyện.

'Graoooo…… Graoooo….. Graooo…….'

Cùng với Hợp Hoan phái phong bế, bầu trời trên bên trên cũng biến đổi thành đen kịt một mảng, phụ cận không ít người sợ hãi vì thi thoảng lại nghe được tiếng gào thét đáng sợ từ không trung.

Hợp Hoan phái đại điện bên trong lúc này đây tràn ngập tiếng rên rỉ mê người, từng tốp năm tốp ba nữ nhân đi vào đi ra nhưng lại có biến đổi cực lớn, các nàng khi vào thì phơi phới xuân sắc nhưng lúc trở ra thì trên người chỉ còn một tấm lụa mỏng, thần sắc mệt mỏi cực độ hai chân run rẩy đi không vững nhưng sắc mặt lại vô vàn hạnh phúc.

'Đến… tiếp tục đến… '

Trên long ngai, Long toàn thân không một mảnh vải để lộ một thân cơ bắp cuồn cuộn năng lượng, dưới chân hắn là vô vàn những mảnh quần áo cùng nội y nữ nhân mà chủ nhân của chúng đang uyển chuyển giao hoan bằng đầy đủ các tư thế khác nhau.

'Chủ nhân thật mạnh mẽ, Hợp Hoan phái hiện tại có hơn 700 nữ nhân nhưng sợ rằng cũng không đủ để chủ nhân thỏa mãn.'

Sau lưng Long, chưởng môn Hồng Thanh Sương cũng tình trạng không mảnh vải che thân nũng nịu nói, chủ nhân thỏa thích giao hoan từng đệ tử một phía trước còn nàng ở đằng sau ép cặp ngực căng tròn của mình lên tấm lưng rắn chắc của hắn mà chà sát.

'Bạch… Bạch… Bạch… nàng làm rất tốt, ta cảm giác được Hợp Hoan khí của các nàng rất nhiều… Bạch… Bạch…. lần này sẽ ta sẽ lấy đi khá nhiều Hợp Hoan khí nên có thể ảnh hưởng đến căn cơ của các nàng ấy, ta sẽ báo Đoàn gia tăng gấp đôi tài nguyên đến đền bù, nàng thay ta giải thích thoáng một phen với mọi người.'

Lại đổi một nữ đệ tử mới, Long vừa giao hoan vừa nói với Hồng Thanh Sương, hắn muốn đột phá nên sẽ tham lam một chút.

'Vâng, được phục vụ chủ nhân là vinh hạnh của các nàng.' Hồng Thanh Sương mị nhãn như tơ say đắm nói.

…….

…… 29 ngày kể từ khi cuộc phục kích Đoàn gia tại Ba Sơn trấn diễn ra, tin tức rốt cuộc cũng phong phanh lộ ra làm giang hồ dậy sóng, tất cả đều đang suy đoán rốt cuộc là thế lực nào nhắm vào Ma Tôn và bảo vật tại Hình gia là gì nhưng tất cả đều mơ hồ, Hình gia ba người đã biến mất mà phía Đoàn gia cũng không có động tĩnh gì khiến các thế lực càng lấy làm lạ, tính tình của Ma Tôn không ai không biết.

Hợp Hoan tông đại điện lúc này đã yên tĩnh lại, toàn bộ nữ nhân đều đã rút đi để lại một mình Long bên trong, không có ai được tiếp cận đại điện trong phạm vị trăm bước, đích thân hai lão tổ Hồng Kim Vạn cùng Hồng Túy Hoa tọa trấn canh gác, Ga-In cũng đã đến từ sớm đợi Long xuất quan.

'29 ngày giao hoan liên tục, thu về được Hơp Hoan khí không nhỏ, cũng là thời điểm đột phá tâm pháp.'

Bên trong long ngai, Long hai mắt tà dị cảm giác tự nhân mình tích súc năng lượng, hai tay hắn dâng cao, nơi lòng bàn tay dần xuất hiện hai quả cầu năng lượng đang được ma khí bao phủ mà một là năng lượng hút từ Độc Cô Tuyên một tên thập cấp còn quả cầu còn lại là Hợp Hoan khí tích súc sau 29 ngày giao hoan với 700 nữ nhân mà hắn chưa có thời gian đi tiêu thụ.

'Đại Ma Hồn!'

Long hai mắt phừng phực ma hỏa quát lớn, ngay lập tức 8 Đại Ma Hồn từ bên trong thân thể hắn xuất hiện trước hai quả cầu năng lượng.

'Toàn lực hấp thu.'

Long thả ra hai quả cầu, 8 Đại Ma Hồn như như sói đói gặp cừu non lao đến không ngừng thả ra ma khí cắn nuốt, năng lượng cuồn cuộn chuyển hóa thành ma khí chia hai đường một đến bên trong Đại Ma Hồn, một tiến nhập về phía Long.

'Vẫn không đủ, mảnh đại địa này ta buộc phải dùng đến rồi.' Long âm trầm tự nhủ, toàn thân ma khí phun trào xâm nhập vào đại địa bên dưới.

'Ma Vực! Cắn nuốt cho ta!'

'Uuuuuuu…….. Uuuuuuuuu….. Oanh…. Oanh……'

Sau tiếng gầm thét, Ma Vực mang theo ma khí ẩn chứa Hủy Diệt chi đạo như một làn sóng quét ngang đại địa, nơi ma khí đi qua trừ con người thì sinh vật sống cùng cỏ cây đều tàn lụi biến mất, lấy Hợp Hoan phái làm trung tâm làn sóng hủy diệt lan ra năm trăm dặm mới chịu rút lui.

Cũng may Hợp Hoan phái tông môn được đặt trong một dãy núi, xung quanh là rừng núi chỉ có vài thôn xóm nếu không tình cảnh hỗn loạn là chắc chắn xảy ra có điều năm trăm dặm vòng tròn rừng núi chỉ trong giây lát hoàn toàn trơ trụi chỉ còn mỗi đất đá khô cắn cũng làm cho không ít dân cư sợ hãi bỏ chạy.

'Uuuuuuu…….. Uuuuuuu……….. Uuuuuuuuu……….'

Ma khí cuồn cuộn hướng Hợp Hoan phái đổ tới làm bầu trời càng lúc càng đen tối, không gian bị ma khí đậm đặc bao phủ khiến người người khó thở.

'Uuuuu….. Uuuuuuu….. Uuuuuu…..'

Bên trong Hợp Hoan phái đại điện đã hoàn toàn một mảnh đen kịt tăm tối, ma khí càng lúc càng dày đặc như thể nơi đây là ma giới.

'Khặc khặc… thật thoải mái, thật mãnh mẽ…'

Long lúc này đã không còn trên long ngai mà trôi nổi trong không gian giữa đại điện, ma khí phô thiên cái địa từ khắp bốn phương tám hướng đổ vào cơ thể hắn như thể hắn là môt lỗ đen không thấy đáy, hai mắt Long đã hoàn toàn bị hắc ám che phủ, một cỗ sát ý khủng bố từ hắn tỏa ra tràn ngập thiên địa khiến làm người ai cũng run rẩy, toàn bộ nữ nhân trong Hợp Hoan phái quỳ rạp xuống cầu xin chủ nhân thương xót.

'Tứ tử ngũ chuyển!'

'Tứ tử lục chuyển!'

'Tứ tử thất chuyển!'

Đột phá liền một lúc ba cấp tâm pháp ma công, bản thân Long biến đổi cực lớn, mái tóc dài mang theo hừng hực ma hỏa lạnh lẽo bay lượn trong gió, khuôn mặt hắn tràn ngập một cỗ tà dị, hai ánh mắt đầy bá đạo cùng sát ý kinh thế và cuối cùng là cái cỗ khí tức tràn ngập hủy diệt từ người hắn tỏa ta xung quanh làm không gian răng rắc muốn vụn vỡ.

'Thật mong chờ đột phá đến cực ma, vạn ma triều bái, thành tựu Ma Vị chấn nhiếp thiên hạ.'


Cảm giác năng lượng sôi trào trong cơ thể, Long hưng phấn nói.

'Oanh… Oanh…. Uuuuuu…… Uuuuuuuu…… Uuuuuuu…………'

Cũng chính lúc này đến lượt Đại Ma Hồn đột phá, 8 Đại Ma Hồn đình chỉ truyền ma khí tới bản thể mà tham lam cắn nuốt ma khí trong không gian bắt đầu phân tách.

8 phân thành 16.

16 phân thành 32.

32 phân thành 64.

Sáu mươi tư Đại Ma Hồn cứ thế xuất hiện trước mặt Long, chúng tuy còn rất yếu ớt nhưng Long biết chỉ cần bổ sung đầy đủ ma khí chúng chẳng khác nào có thể cho hắn bộc phát lực lượng tăng lên 64 lần.

'Cắn nuốt thỏa thích đi, hồi phục trở về trạng thái đỉnh phong để theo ta đi chinh chiến thế giới này.' Long thỏa mãn khoác tay.

'Uuuuuu…….. Uuuuuu……. Uuuuuu……'

Được chủ nhân chấp thuận, 64 Đại Ma Hồn như những đứa bé mới sinh tham lam hút lấy ma khí còn lại trong không gian, sáu mươi tư cỗ hấp lực nhanh chóng làm ma khí vơi đi trông thấy.

'Với tốc độ này ngày mai có thể xuất quan… '

'Ma kỹ thứ ba – Ma Bạo?' Thân hình Long trở lại long ngai, hắn ngồi xếp bằng tiếp thu Ma kỹ mới.

Ma Bạo loại ma kỹ thứ ba của Tứ Tử là loại ma kỹ đặc biệt giúp ma chủ toàn thân kinh mạch trong chốc lát khai mở, ma lực cuồn cuộn di chuyển như sông như biển để toàn bộ khiếu huyệt cùng lúc mở toang sau đó bộc phát lực lượng trong một khoảnh khắc vượt qua giới hạn bản thân ít nhất 10 lần và dĩ nhiên hậu quả là ma chủ sau đó rơi vào trạng thái suy yếu mười ngày, có được có mất là lẽ thường của tự nhiên.

Dung nhập 64 Đại Ma Hồn chiến lực đề thăng 64 lần, lại thôi động Ma Bạo thì chiến lực của Long sẽ đạt một con số kinh khủng 74 lần sợ rằng cũng đủ sức đối chiến một trận với Cường Giả thập nhất cấp tuy nhiên sau đó mười ngày hắn là phải trốn chui trốn lủi vì bị truy sát đến chân trời góc biển nên nếu không trong tình cảnh sống còn hắn sẽ không sử dụng đến ma kỹ này.

'Giang hồ, rốt cuộc cũng có chỗ đứng cho ta.' Long hưng phấn tột độ khi có đầy đủ những con bài tẩy đủ để hắn tự tin đứng trước mặt bất cứ kẻ nào..

………….

Ngày thứ 30….

'Uuuuu……. Uuuuu………. Uuuuuu……….'

Tròn một ngày, rốt cuộc 64 Đại Ma Hồn đã trở lại thời kỳ đỉnh phong, ma khí theo đó cũng bị chúng hút cạn trả lại một không gian bình yên, Long cũng đã thích ứng với cảnh giới mới để thu liễm khí tức đến tận cùng tránh dọa sợ người xung quanh.

'Oanh.'

Một cái nhấc chân, thân hình Long na di xuất hiện trước Hợp Hoan phái quảng trường làm chúng nữ thất kinh.

'Bái kiến Ma Chủ!' Hợp Hoan phái toàn bộ nữ tử quỳ một chân cung kính hô.

'Đứng lên đi.' Long vui vẻ nói.

'Ma Chủ!' Ga-In đã đợi từ sớm, nàng vội vàng phi thân đến.

'Đã thu được hài cốt Hình Thiên rồi chứ?' Long ôm lấy người đẹp cười nói.

'Em xin lỗi…' Ga-In cúi gầm đầu không dám nhìn vào mặt chủ nhân, nàng bắt đầu kể lại tường tận mọi chuyện ở Hình gia.

…………………….

…………..

…….. Đoàn gia………

Đoàn gia một tháng qua sống trong không khí ảm đạm mịt mờ, từ người hầu đến con cháu và cả cao tầng đều mang một bộ mặt thấp thỏm lo âu.

Đoàn Dự cùng Hình Vọng sau khi được cứu chữa đã tỉnh lại sau ba ngày còn mỗi Đoàn Lạng vì thương thế quá nặng vẫn còn hôn mê chưa tỉnh như một người thực vật.

Đoàn gia đại điện…

'Gia chủ, chủ nhân đã có tin tức chưa?' Trong đại điện, Đoàn Dự hướng Đoàn Ngạn Hồng lên tiếng hỏi, hắn tuy thương thế đã khỏi bảy tám phần nhưng gương mặt vẫn không một chút huyết sắc.

'Theo tin tức ta tìm hiểu được thì chủ nhân đang bế quan tu luyện nên tạm thời không có mặt ở biệt viện Bắc Kinh, cũng không biết khi nào ngài ấy trở về.' Đoàn Ngạn Hồng nặng nề nói, lần này Đoàn gia tổn thất quá lớn nhưng điều đó không quan trọng bằng việc để mất đi bảo vật của chủ nhân.

'Gia chủ, Dự nhi còn sống và là minh chứng sống cho việc Minh Giáo ra tay với Đoàn gia, tại sao Thập Lục Tháp lại không chấp nhận?'

Một tên trưởng lão nghi hoặc hỏi Đoàn Ngạn Hồng, Đoàn Dự tỉnh lại làm chứng ngày đó ra tay là Minh Giáo cao thủ nhưng Thập Lục Tháp lại từ chối vì thiếu bằng chứng khiến giang hồ không ngừng chê cười Đoàn gia không biết xấu hổ.

'Chỉ vì một tên võ giả mà đi luận tội một đại phái? Đoàn Dự là có hình ảnh chứng minh Minh Giáo cao thủ ở đó sao? Chỉ là lời nói suông ai cũng nói được thì ngươi nói Thập Lục Tháp sẽ vì thế xuống tay với Minh Giáo sao?' Đoàn Ngạn Hồng cười lạnh nói làm đám trưởng lão im miệng.

Đoàn gia nếu không có Ma Tôn thì chẳng là gì cả.

'Đoàn gia toàn bộ võ giả tập trung tại võ trường, chủ nhân muốn đến.'

Đột nhiên Quách Ngoan hiện thân trên bầu trời Đoàn gia, lão vận nội lực quát lớn như tiếng sấm rền rơi vào tai Đoàn gia toàn bộ thành viên làm chúng run lên, rốt cuộc cũng đến.

'Aizz… nhanh chóng tập trung, đừng để chủ nhân thêm tức giận.'

Đoàn Ngạn Hồng rời khỏi ghế gia chủ hướng đám Đoàn gia cao tầng nói, lúc đi lão không quên quét mắt đến Đoàn Dự đầy tiếc nuối, nếu ngày đó lão cương quyết hơn thì đã không xảy ra chuyện.

Chưa đầy năm phút, Đoàn gia hết thảy từ nhỏ đến lớn đều xếp hàng ngay ngắn tại quảng trường, toàn bộ đều cúi gằm mặt.

'Phịch.' Đoàn Dự đứng ở vị trí đầu tiên, hắn hai chân quỳ rạp xuống mặt đất, vẻ mặt tràn ngập khổ đau và day dứt.

Nhìn đến thanh niên lúc trước còn phong quang vô hạn dưới một người trên vạn người mà Đoàn gia mọi người đều thầm cảm khái, khi biết tin nguyên nhân dẫn đến Minh Giáo cao thủ có thể chính xác dò theo vị trí đám người Đoàn Dự là từ Phương Nguyệt, cô vợ mới cưới của hắn thì không ít người họ Đoàn đã chửi rủa Đoàn Dự thậm tệ, hại chết hơn ngàn võ giả họ Đoàn chưa đủ lại còn dẫn sói cướp đoạt bảo vật của chủ nhân, tội này quá lớn không thể tha thứ.

'Uuuuu………. Uuuuuuu……'

Đột nhiên không gian phủ Đoàn phủ tối sầm lại, mây đen che phủ toàn bộ bầu trời như thể tận thế, ma khí hắc ám cuồn cuộn mà đến mang theo sát ý tận cùng quét ngang qua làm hết thảy Đoàn gia võ giả lạnh run, trẻ con bị dọa sợ đến xanh mặt, kẻ yếu bóng vía ngất xỉu đương trường.

Long đến, từ giữa cơn lốc ma khí thân hình hắn chầm chậm bước ra như Ma Thần giáng lâm, cả người hắn bốc lên ma hỏa hừng hực làm không kẻ nào nhìn rõ được khuôn mặt hắn, Đoàn Dự hiểu đây là Đoàn gia không xứng được nhìn đến chủ nhân.

'Bái kiến Ma Chủ đại nhân.'

Đoàn gia ba vạn người toàn bộ quỳ rạp xuống hành lễ cung kính.

Không một tiếng đáp lại, Long chầm chậm bước đến trước mặt Đoàn Dự, hắn cúi đầu nhìn tên thuộc hạ thân tín của mình mở miệng, giọng nói tràn ngập sát ý:

'Đoàn Dự, ngươi làm ta thất vọng.'

Chỉ bảy từ thôi nhưng cũng đủ để Đoàn Dự xương cốt muốn rạn vỡ, từ sâu trong linh hồn hắn một cỗ ma khí đang rục rịch muốn bạo động, Đoàn Dự đang đứng giữa ranh giới giữa sinh và tử.

'Chủ… chủ nhân… Đoàn Dự biết mình có tội, nhưng xin chủ nhân cho thuộc hạ có cơ hội báo thù cho một nghìn tính mạng Đoàn gia võ giả, cho hai mươi vị khanh khách đã liều chết bảo hộ bản thân mình sau đó Đoàn Dự sẽ tự kết liễu tính mạng mình hồi đáp chủ nhân.' Đoàn Dự dập đầu ầm ầm xuống nền đá cầu xin, máu tươi nhanh chóng ướt đẫm một mảng.

Long âm trầm nhìn qua tên thuộc hạ, từ trước đến giờ hắn tuy là chủ tử nhưng chưa bao giờ phải động tay vào bất cứ công việc quản lí nào mà toàn bộ đều do Đoàn Dự thay hắn xử lí, vì quá bận bịu nên con hàng cũng không có thời gian tu luyện dẫn đến mãi không đột phá được Cường Giả, công lao của Đoàn Dự không thể phủ nhận.

'Đoàn Ngạn Hồng!'

'Vâng, có bề tôi.' Đoàn Ngạn Hồng tiến lên cúi đầu đợi lệnh.

'Tước thảy mọi quyền lực của Đoàn Dự, Đoàn gia tạm thời do ngươi quản lí.'

'Vâng.' Đoàn Ngạn Hồng run lên đáp, nhìn đến Đoàn Dự đã bất tỉnh dưới đất do choáng váng và mất máu quá nhiều mà lão thầm tiếc hận.

'Đoàn Dự lần này phạm sai lầm, Đoàn gia cũng phải chịu trách nhiệm. Kể từ giờ tài nguyên của các ngươi sẽ hết thảy giảm đi một nửa, cường độ tu luyện gấp đôi, trong vòng một tháng không có một tên Cường Giả đột phá thì lại giảm một nửa tài nguyên, các ngươi hiểu?' Long quét mắt đến toàn bộ võ giả Đoàn gia nói.

'Đa tạ chủ nhân không giết.' Đoàn gia ba vạn người rùng mình hô vang, có thể còn sống là tốt nhất rồi.

'Mộ một nghìn võ giả tử nạn cùng hai mươi khanh khách ở đâu?' Xử lý xong chính sự, Long quay sang hỏi Đoàn Ngạn Hồng.

Đoàn Ngạn Hồng sửng người, lão quay sang nhìn đến một tên chấp sự là kẻ chuyên lo chuyện hậu táng cho gia tộc.

'Bẩm… thưa chủ nhân, vì số người chết quá đông nên thuộc hạ theo lệnh các trưởng lão đã cho quy tập một nghĩa trang ngay tại Ba Sơn trấn nhằm chôn cất….'

'Oanh.'

Tên chấp sự còn chưa nói hết lời thì thân thể hắn cứ thế nổ tung thành một đoàn sương máu làm Đoàn gia toàn bộ khiếp hãi.

'Bọn họ vì ta mà ngã xuống, bọn họ chính là anh hùng, các ngươi đối xử với anh hùng như vậy sao?' Long nộ hỏa bốc cao, hắn quét mắt đến hàng ngũ Đoàn gia chấp sự.

'Oành… Oành… Oành….'

Đoàn gia cùng hàng chấp sự hơn hai mươi người thân thể đồng dạng nổ tung thành phấn vụn cứ như chưa từng tồn tại trên thế giới này.

'Chủ nhân tha mạng… chủ nhân tha mạng…'

Hàng ngũ trưởng lão run rẩy dập đầu cầu xin.

'Ta không cần đến phế vật.' Long cười lạnh, tay hắn hướng hàng ngũ trưởng lão chụp một chụp.

'Không… không… chủ nhân tha mạng… Ahhhhh….. Ahhhhh…….'

Đoàn gia năm tên trưởng lão khuôn mặt kinh hãi, thân thể chúng như bị một cỗ lực lượng vô hình trong không trung chụp đến làm cho không thể cử động, từ ngoài vào trong từ từ từng tên một đều cảm nhận được thống khổ lớn lao nhất trong đời mình khi da thịt rồi đến nội tạng và máu huyết chúng bị ma khí hủ hóa, mười gương mặt trước khi chết vẫn còn đó sự thống khổ tột cùng làm ai nấy nhìn vào đều run rẩy sợ hãi.

'Đoàn Ngạn Hồng, ta muốn ba ngày sau thấy một mộ địa khang trang và đầy đủ nhất, ngươi hiểu?' Quét mắt đến Đoàn Ngạn Hồng, Long cười nhạt nói.

'Bề tôi nhất định sẽ khiến chủ nhân hài lòng.' Đoàn Ngạn Hồng chắp tay nói, cái chết của đám chấp sự và trưởng lão trong mắt lão không quan trọng bằng việc Đoàn gia phải lấy lại lòng tin của chủ nhân.

'Mang Đoàn Lạng đến chỗ ta, còn lại tự giải quyết cho tốt.' Thả ra câu cuối, thân ảnh Long lại biến mất trong cơn lốc ma khí rồi nhanh chóng tiêu thất trong hư không.

…..

'Gia Chủ, Đoàn Dự công tử xử lí thế nào?' Một hồi sau, Đoàn gia toàn thể giải tán trở về, một tên hộ vệ tiến đến hỏi ý kiến Đoàn Ngạn Hồng.

'Đưa hắn về cứu trị, triệu tập toàn bộ võ giả chuẩn bị theo ta đến Ba Sơn trấn.' Đoàn Ngạn Hồng nhanh chóng truyền lệnh.…
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.