Sói Săn Mồi – Chương 138: – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 138:

Chương 371……374: Đồ Nhân Diệt Thần Đấu Phật (P167…170)

(Chương 368….370 :https://thienvadia.net/diendan/thre…dam-truyen-dai.1062124/page-442#post-30267475)

…………………….

Hàng chục các bóng đen ẩn nhập trong màn đêm hướng Thiên Thượng Nhân Gian phi thân tới thì bên dưới, trên con đường vắng vẻ cũng là một đoàn xe sang trọng trực chỉ nơi ăn chơi của giới thượng lưu tiến đến một cách chậm rãi còn ngồi trên đó còn ai ngoài Long chứ.

'Hắc hắc…. Dương Mịch vẫn là cực phẩm, chỉ có nàng có thể thỏa mãn được cậu em của ta…..'

Trong chiếc limusin rộng rãi vẫn là một màn dâm dục cực độ, trên đùi Long lúc này là Dương Mịch ngồi đối diện với hắn, đôi chân trần của người đẹp quặp chặt lấy eo hắn để hạ bộ liên hồi nhấp nhô nuốt chửng lấy con cặc khủng của hắn trong lồn nàng, nàng càng nhấp càng nhanh, càng mạnh đến khi đầu rùa chọc vào nơi sâu nhất bên trong khe lồn của mình mới chịu dừng lại.

'Hức….. lồn Băng nhi ngứa quá…. chủ nhân địt Băng nhi…. chơi nát hai lỗ nhỏ của Băng nhi đi…..'

Ước ao và thèm thuồng được như Dương Mịch, Phạm Băng Băng ở bên cạnh nứng đến độ tự dùng lấy hai ngón tay cắm vào lồn mình tự thỏa mãn trong khi miệng rên rỉ cầu xin, Lưu Diệc Phi cũng không khá hơn là bao phải xoa nắn lấy cửa lồn cùng hột le hồng hào đợi chờ được đụ.

'Haha…. ta là rất muốn nhìn biểu hiện của đám fan hâm mộ lúc nhìn thấy bộ mặt dâm đãng của các nàng đấy…….. Băng Băng….. Viên nhi có vẻ sắp tỉnh lại, chuẩn bị cho ta một cái bồn thật sạch nào….' Long để mặc Dương Mịch nhấp nhô mà chụp lấy bầu vú của Phạm Băng Băng xoa bóp một cách thô bạo nói.

'Hức…. lồn người ta thật sự ngứa mà…..'

Phạm Băng Băng nữ minh tinh tuy không cam lòng nhưng lại ngoan ngoãn quay người bò tới chỗ Cao Viên Viên, người đẹp đã sớm trần truồng nằm bất tỉnh không xa trên ghế còn vì sao nàng bất tỉnh ư? Đơn giản nhìn cái cửa động hồng hào đầy mê người của nàng còn chưa thể khép lại cùng với lỗ hậu nở rộng không ít so với bình thường là đủ hiểu cử động trước đó dữ đội đến cỡ nào.

'Ưhhhh….. ưhhhh…… ưhhhh……'

Đang trong giấc mộng, Cao Viên Viên tỉnh lại vì bên dưới chuyển đến cảm giác ướt át và nhột nhạt, nàng khẽ dụi mắt và không thể tin nổi nhìn chuyện đang xảy ra, Băng Băng thế mà tách hai đùi nàng ra để ghé vào cửa lồn nàng thè ra chiếc lưỡi mềm cẩn thận liếm sạch dấu vết hoan ái của nàng và tên ác ma kia.

Hai tiếng trước, vừa tiến vào chiếc xe này Cao Viên Viên đã choáng váng khi nhìn thấy ba nữ đại minh tinh đang trần như mộng đợi chờ phục thị gã và cử động đầy thành thục trong nét mặt sung sướng của họ khi hầu hạ tên ác ma khiến nàng có cảm tưởng như họ sinh ra là để làm điều đó, bất ngờ nhưng nàng cũng không có thời gian để suy nghĩ nhiều vì chỉ ít phút sau nàng đã trở thành món đồ chơi dưới thân hắn và nàng cũng không hiểu sao khi bị cưỡng hiếp lại sướng khoái đến vậy, từng lỗ chân lông trên người nàng như muốn nổ tung khi con cặc ngoại cỡ kia xuyên qua lớp rào cản tiến sâu vào bên trong lồn mình, những tiếng rên rỉ và tràn ngập dâm dục mà chính miệng nàng phát ra vẫn văng vẳng trong trí óc nàng.

'Hắc hắc….. tuy lỗ nhỏ của ngươi còn chưa phải là loại cực phẩm như Dương Mịch nhưng cùng với Băng Băng các nàng tùy thời hầu hạ bổn tọa vẫn là có tư cách, ngoan ngoãn làm đồ chơi của ta thì kể từ giờ ngươi không cần phải nhìn đến mặt mũi bất cứ ai rồi…..'

Hưởng thụ lấy từng nếp khấp khúc bên trong khe lồn Dương Mịch, Long cười nhạt nói với Cao Viên Viên, hắn cũng không tin nữ nhân nào cũng là loại cực phẩm Dương Mịch.

'Hơ…. hơ….. bẹp…… bẹp……. cực phẩm cỡ nào cũng sớm bị chủ nhân chơi hư mất thôi….. bẹp….. bẹp….. ưhhhh….. mạnh…… mạnh quá….. bẹp….. bẹp…. hơ….. Mịch nhi biết sai…. biết sai rồi….. bẹp…….bẹp…..'

Dương Mịch chỉ vừa cong môi làm nũng thì đã phải cong người ghì chặt lấy Long hứng chịu những cú thúc ngược lên trên của hắn, lồn nàng như là muốn nứt ra bởi sự dữ dội đó còn chuyện lên đỉnh thì nàng đã sớm quên số lần rồi.

'Mút chặt lắm…… bị ta địt nhiều vẫn đến bót đến vậy quả nhiên vạn lồn có một….. bẹp….. bẹp…… ahhh…. lại ra tiếp rồi hả bé yêu….. quả nhiên là một cái lồn tham lam…… hắc hắc….. bẹp….. bẹp…… đến đây Viên Viên, để chủ nhân đánh dấu lãnh thổ nào…..'

Long nứng đến đỉnh điểm, lồn Dương Mịch bóp nghẹt con cặc hắn khiến nàng phê đến tê tái, chỉ còn thêm một cú nhấp là hắn sẽ đạt đến đỉnh Vu Sơn và đó cũng là lúc hắn mạnh mẽ nhấc Dương Mịch lên để con cặc khủng đột ngột rời khỏi mái nhà ẩm ướt kéo theo tràng dài âm dịch của người đẹp sau đó tiến đến một ngôi nhà ấm áp khác vừa được làm sạch nhờ miệng của Băng Băng.

'Không…… đau…. còn đau lắm…..' Cao Viên Viên sợ hãi khi tên ác ma nhào đến nhưng khi cửa lồn của nàng cảm giác được đầu rùa của hắn thì tiếng cầu xin ấy lại giống như tiếng rên rỉ hơn, ham muốn lại trỗi dậy mạnh mẽ như vũ bão quét phăng lý trí của nàng để âm dịch của nàng trào ra như thác lũ, chưa cần hắn đụ mà nàng đã lên đỉnh rồi.

'Hừ…. hừ…. cầu xin khi lại lên đỉnh sao bé yêu, cái lồn hư hỏng của nàng cần được phải dạy dỗ nhiều hơn….. hắc hắc…… Ọt…..'

Với cái lỗ lồn trơn tuột tràn ngập âm dịch thì Long chỉ cần một cái ưởn lưng đã có thể tiến sâu vào bên trong nhưng hắn còn thô bạo thọc mạnh hơn vài phần khiến đầu rùa xuyên thẳng qua khe lồn Cao Viên Viên dội lên cửa tử cung nàng như đánh trống khiến nàng sướng đến cong người, hai bắp đùi nàng quặp chặt lại theo bản năng và âm dịch lại ào ạt đổ ra trong cơn sướng khoái, nàng thật là đã bị con cặc kia chinh phục rồi.

'Bẹp…… Bẹp…….mút cho chặt vào, nếu là làm rơi vải giọt nào thì nàng cũng không cần làm diễn viên nữa…..'

Long nắc sâu vài cái rồi ép chặt cặc vào tử cung người đẹp ồ ạt xuất tinh, hắn ra nhiều đến nổi Cao Viên Viên cảm giác được bụng dưới mình tràn ngập tinh dịch của hắn và dĩ nhiên ma khí tinh thuần mang theo Dâm ý khiến nàng sướng muốn phát điên lên, dẫu vậy lời đe dọa của hắn cũng khiến nữ minh khiếp đảm khép thật chặt hai đùi để lồn co rút ép lên cặc Long và đợi khi hắn rút ra thì ngoan ngoãn cong người lại để hạ bộ dâng cao không để tinh dịch của hắn trào ra ngoài tạo thành cảnh tượng dâm đãng vô cùng.

'Hử?'

Thỏa mãn rời khỏi người đẹp, Long đột nhiên cảm giác được có sự di động của võ già từ trên cao và chỉ thoáng tập trung một chút thôi hắn đã xác định được thực lực đối phương là Cường Giả ngũ cấp và lục cấp, bên cạnh đó còn một bộ phận những tên râu ria không đáng nhắc tới.

'Phương hướng này là?'

Xác định hướng, mắt Long lập lòe sát ý nhận ra bọn chúng đang trực chỉ hướng cùng với đoàn xe mà không nghi ngờ gì nữa là nơi Đoàn Dự muốn giới thiệu đến hắn, muốn đối phó với hắn sao? Long không tin có tên nào đủ ngu để làm chuyện đó bằng đám người này nhưng Đoàn Dự là có thể gặp nguy hiểm cho dù hắn đã sớm vận dụng rất nhiều thủ đoạn để bảo mệnh cho gã, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, Long động rồi.

'Rầm!'

Cánh cửa xe limusine vừa mở ra cũng là lúc một thân ảnh lao lên trời bằng tốc độ kinh hồn, thực lực bạo tăng khiến Long na di càng lúc càng thuần thục, hắn đến và đi để lại từng tàn ảnh kéo dài trên hư không thành một quỹ tích tàn ảnh hết sức đẹp mắt nhưng lại tràn ngập thâm ảo của khinh công tuyệt đỉnh.

'Không tốt!'

Đang lao nhanh đến chỗ Thiên Thượng Nhân Gian, một tên thủ lĩnh hãi nhiên kêu lên nhưng rất nhanh im bặt khi mới chỉ phát ra được đúng hai chữ, thân hình hắn vẫn lao vun vút về phía mục tiêu nhưng trên cổ đã sớm mất đi cái đầu lâu rồi.

'Chuyện…… chuyện gì…….?'

Đám thuộc hạ đi phía sau thấy cảnh tượng thủ lĩnh đột ngột mất đầu làm cho khiếp đảm, chúng gào thét dùng đôi mắt tràn ngập sợ hãi cố gắng tìm kiếm lấy điều gì vừa xảy ra nhưng câu trả lời cho chúng là vô tận tử vong ập đến.

'Oành…… Oành……….. Oành……….'

Chẳng khác gì màn pháo hoa màu đỏ, toàn bộ gần năm mươi bóng đen cứ vậy nổ tung tô điểm cho màn pháo hoa đặc sắc, còn chưa phải dơ tay nhấc chân mà khí thế tỏa ra từ Long thôi cũng đã đủ làm chúng nổ bạo trước áp lực quá đỗi khủng bố.

'Uuuuuuuu…………uuuuuuuuuu…..'

'Đội số 9….. đội số 9 đã biến mất…..'

'Chuyện gì xảy ra?'

'Mau báo lên cấp trên!'

Mười đội hắc y nhân còn lại phát hiện có biến nên đột ngột tụ lại trên nóc Thiên Thượng Nhân Gian bàn bạc, cơn mưa nặng hạt khiến tầm nhìn giảm xuống nhiều lắm làm chúng không nhìn thấy thảm cảnh của đồng đội nhưng sát ý kinh thiên đến từ phía sau và cái khí tức tử vong nồng đậm báo hiệu cho chúng biết có gì đó đang đến và nó hết sức kinh khủng, là tử sĩ được huấn luyện từ nhỏ nhưng trước cái chết cận kề chúng cũng không thể giữ được bình tĩnh.

'….. Rút lui…… tản nhau ra…. trốn……'

Tiếng gào thét đến từ loa của chiếc bộ đàm nằm trong tay tên thủ lĩnh đội số 1 khiến toàn bộ hơn bốn trăm tên hắc y nhân rùng mình, chúng sao có thể không nhận ra giọng điệu của tên thủ lĩnh đội số 2, là cái gì có thể khiến một tên Cường Giả thất cấp đỉnh mất bình tĩnh đến vậy…. chỉ nghĩ thoáng qua thôi đám tử sĩ đã không kìm chế được run rẫy, có tên cơ trí đã bắt đầu xoay người chuẩn bị chạy đi rồi.

'Oành……. ca sát…… ca sát…. rắc…… rắc……'

Trong lúc đám tử sĩ còn chưa kịp cử động thì tiếng va chạm kinh người khiến chúng thất kinh, chính giữa sân thượng tòa nhà Thiên Thượng Nhân Gian từ lúc nào đã xuất hiện thêm một gã nam nhân với khuôn mặt khô khốc đầy lạnh lùng còn va chạm kia chính là từ hai bàn chân hắn vừa dẫm bẹp hai tên tử sĩ rồi ấn thẳng xuống mặt sàn dày tạo thành chấn động lớn kèm theo những đường rạn lức lan rộng khiến không một tên tử sĩ nào còn có thể đứng vững.

'Nói đi, các ngươi muốn gì?'

Thả ra một chút ma khí chế ngự toàn bộ đám tử sĩ không thể vận dụng chân khí, Long hướng về một tên thủ lĩnh hỏi.

'Xuống địa ngục đi rồi ta sẽ trả lời cho ngươi biết.'

Tên thủ lĩnh cười lạnh với khuôn mặt trắng bệch, kẻ đến thực lực quá đỗi cường hãn cùng với thủ đoạn quỷ dị khiến hắn liên tưởng đến một người………Hắn biết rằng hôm nay đã không thể trở về được nữa rồi và hắn cũng đã làm ra quyết định.

'Hử?'

'Bịch……… Bịch…………Bịch……..'

Từng đầu hắc y nhân ngã xuống, miệng từng tên tràn ra dòng máu đen đục ngầu và mất đi sinh cơ khiến Long nhíu mày, toàn bộ hơn bốn trăm tên tử sĩ này không có một kẻ nào tham sống sợ chết mà toàn bộ tự tử chứng tỏ chủ tử sau lưng chúng đã huấn luyện hết sức nghiêm khắc.

'Chủ nhân!'

'Đại nhân!'

Mang trong mình ma khí của Long nên Đoàn Dự cảm giác được rõ ràng lúc hắn đến, nhìn xác hắc y nhân la liệt trên mặt đất mà khóe môi Đoàn Dự co giật, nếu Long không đến vừa lúc thì sợ rằng cho dù hắn có thêm vài lá bài tẩy nữa cũng không phải đối thủ của chừng này hắc y nhân đánh tới, lại một lần nữa ấn tượng của chủ tử đứng sau đám tử sĩ này lại khiến Đoàn Dự khiếp sợ.

'Đoàn Dự ngươi dạo gần làm chuyện bất nhân bất nghĩa gì để có người phải vận dùng từng này hảo thủ để trả thù?' Long nhìn Đoàn Dự con hàng này châm chọc.

'Haha tiểu nhân cũng mong được như thế nhưng mà đối tượng mà bọn chúng nhắm tới lại Phục Quang lão cự phú kia.' Đoàn Dự cười khổ.

'Ồ? Có biết nguyên nhân?' Long thấy hứng thú hỏi.

'Việc này phải nhờ đại nhân ngài ra tay rồi.' Đoàn Dự mỉm cười ra hiệu để hai khanh khách đứng sau lôi tên hắc y bị đánh ngất tới.

'Là người trong số chúng?'

'Dường như là kẻ cầm đầu trong lần phục kích đầu tiên định tự sát nhưng không thành.'

'Hừm.'

Long bàn tay cách không chụp lấy tên gã hắc y, năm ngón tay hắn xòe ra bao phủ lấy đầu lâu gã, ma khí theo đó gào rú xâm nhập vào bắt đầu cường thế cắn nuốt cả thể xác và linh hồn của gã.

'Xuy………. xuy……….xuy…….'

'Uuuuuuuu…………..Uuuuuuuuuuuuu………'

Trọn vẹn 2 phút đồng hồ, tên hắc y nhân đã triệt để bị cắn nuốt thành phấn vụn, hắn có phần may mắn vì chết đi mà không cảm giác được khổ đau như người khác và Long cũng đã đạt được mục đích, hắn đang cố gắng tiếp thu và sắp xếp lại những mảnh ký ức vụn vỡ của đối phương, vì là cưỡng ép nên hắn phải cẩn trọng không bị lối suy nghĩ của đối phương cắn trả khiến được không bù nổi mất.

'Đại nhân….. kết quả….rốt cuộc là vì điều gì? ' Đợi qua hồi lâu thấy Long không có cử động gì, Đoàn Dự đánh bạo tiến đến dò hỏi.

'Một tượng gỗ.' Long âm trầm đáp, hai mắt hắn híp lại một đường khi rốt cuộc cũng tìm ra được manh mối là thứ bọn chúng đang nhắm tới, tuy không biết đich xác kẻ đứng sau lưng chúng nhưng quan sát được những gì mà chúng được tập luyện và tài nguyên khổng lồ mà chúng được cung cấp từ nhỏ thì có thể suy đoán một hai ra thế lực nào mới có đủ tiềm lực kinh người như vậy.

'Tượng gỗ?' Đoàn Dự ngẩng ra không hiểu chuyện gì.

'Đi… ta cần nói chuyện với lão già tên Phục Quang kia….' Không để ý đến con hàng này, Long dẫn đầu tiến về phía cửa vào Thiên Thượng Nhân Gian….. trận chiến kết thúc quá nhanh và dấu tích cũng nhanh chóng bị xóa sạch bởi cơn mưa càng lúc càng nặng hạt.

……………..

……. Bắc Kinh…… ngoại thành……..

'Đại nhân…. biến…. có biến…..'

Tên thám báo lần thứ hai xuất hiện sau khi truyền đạt mệnh lệnh của lão giả một cách gấp gáp, giọng run run tràn đầy sợ hãi.

'Thất bại sao?' Trái ngược với tên thuộc hạ, lão giả trầm ổn không loạn mở miệng hỏi.

'Chết…. chết hết… mười ba đội không có một người sống sót…..' Tên thám báo run giọng cà lăm.

'Kẻ nào ra tay?' Đến lúc này thì lão giả cũng không bình tĩnh nổi nữa, lão giận dữ trừng mắt quát, mười ba đội tử sĩ này là công sức mấy chục năm qua của lão cũng như vô vàn những tài nguyên mà gia tộc cung cấp, cứ thế mà chết đi không còn một mống sao?

'Ma…. Ma…. Ma Tôn……hắn đến quá nhanh' Tên thám gương mặt tái nhợt cố gắng thốt ra từng chữ, bọn chúng dù đứng ở khoảng cách xa sử dụng ống nhòm tối tân nhất vẫn phải đái trong quần khi chứng kiến đám tử sĩ nổ tung thành phấn vụn khi ác ma xuất hiện.

'Sao hắn có thể đến nhanh như vậy? Không phải hắn đang ở Lâm gia sao?' Lão giả sửng sốt.

'Hắn vừa rời Lâm gia di chuyển đến, ngài cũng biết chúng ta thám báo mạng lưới tuy rộng nhưng trước những nhân vật cự phách trên giang hồ như hắn thì đều cẩn trọng hết mực trong quan sát để không mạo hiểm trêu chọc đối phương, lúc thuộc hạ nhận được tin tức cũng chỉ ít giây trước khi hắn động thủ nến không kịp ra mệnh lệnh rút lui.' Tên thám báo cười khổ.

'Nếu là hắn ra tay thì chúng ta cũng còn có thể bàn giao một hai với gia tộc bằng không ta với ngươi cũng không cần trở về nữa…. chết tiệt, mọi thứ cứ rối tung lên, chẳng lẽ Phục Quang lão gia hỏa thật nắm trong vật kia nên Ma Tôn mới đến đó?'

'Thuộc hạ vừa nhận được tin tức từ người của ta trong Thiên Thượng Nhân Gian rằng Đoàn Dự đến là muốn đặt chỗ cho một ai đó đến chơi lại gặp ngày đại thọ của Phục Quang lão già này nên hai bên mới gặp nhau, có lẽ là thật vì nếu không Ma Tôn đã sớm đến chứ không phải là hắn, cái này cũng quá trùng hợp rồi….' Tên thám báo khóc không thành tiếng, dù thất bại vì lý do gì đi nữa thì hắn cũng sẽ bị chỉ tên điểm chỉ đầu tiên trong chuyện này.

'Hừ…. người tính không bằng trời tính… nhắc nhở bọn chúng không được rút giây động rừng, chỉ cần chú ý thám thính rốt cuộc Phục Quang có nắm giữ thứ đồ vật đó và có giao cho Ma Tôn hay không là đủ, đến cấp độ này thì không còn việc của chúng ta mà là ở các bậc cao tầng hơn…. ngươi ở lại tiếp tục điều phối mạng lưới thám báo trong thành phố, ta trở về trước và sẽ cố gắng tranh thủ giùm cho người vài lời tránh phải nhận hình phạt thảm khốc….' Lão già trầm giọng dặn dò

'Đa tạ đại nhân.'

Lão già gật nhẹ đầu nhưng trong thâm tâm đã quyết định đổ mọi tội lổi lên đầu tên đầu lĩnh thám báo này, mười ba đội tử sĩ bị diệt không còn một mống là chuyện lớn mà ngay cả lão một tên trưởng lão cũng không kiêng nổi cái tội này nên đành phải hy sinh tên thuộc hạ thân tín.

'Ta đi!' Nhìn thật lâu về thành phố hoa lệ tràn đầy màu sắc với ánh mắt không cam lòng, lão già định rời đi với bao nhiêu toan tính…. thế nhưng……

'Khặc khặc… đi sao? Ngươi là đi không nổi rồi….' Dị biến phát sinh, tiếng nói già nua đầy xa lạ lọt vào tai lão già hắc y cùng tên thám báo khiến cả hai rùng minh, lão già sắc mặt trầm hẳn xuống vì cảm giác được thực lực đối phương là vô cùng mạnh mẽ.

'Vù…… Vù…… Roẹt…….Roẹt…..' Kẻ đến còn chưa hoàn toàn hiện thân mà hai trảo đã lăng không xuất hiện từ sau lưng lão giả hắc y, hai trảo hung hiểm vạn phần chụp đến cổ và hông gã.

'Hoàng Quyền! Hoàng Quyền Kinh Thiên Hạ.'

Lão giả hắc y hết sức bản lĩnh gặp khó không loạn, người lão gập lại xoay vòng nhẹ nhàng né không hai đường trảo chộp từ phía sau, hai tay hai quyền nhắm vào cằm và bụng đối phương, quyền kình mang theo chân khí hùng hậu đầy bá đạo và cương mãnh đúng như cái chữ Hoàng trong Hoàng Quyền.

'Hắc hắc… quả nhiên là Độc Cô gia võ giả, Hoàng Quyền thì lão phu cũng đã được lĩnh giáo qua không ít, hỏa hầu của ngươi còn chưa đủ đâu…..'

Đến bây giờ hình bóng của kẻ đến mới hoàn toàn hiện ra, là Đào Hoa Đảo một trong hai lão tổ tông và hiện tại là Ma Tướng dưới trướng Long, từ sau khi trung thành và ra sức làm việc cho hắn thì hai lão thực lực tăng mạnh nhờ tài nguyên cuồn cuộn cũng như khí huyết càng lúc càng sung túc nhờ hưởng dụng Phượng Chi Huyết bồi bổ, cũng phải nói là hiện tại có thể hưởng thụ được mức đãi ngộ bực này cũng chỉ có cấp bậc Ma Tướng tương đương với Cường Giả cửu cấp trở lên mà hiện tại chỉ có hai lão.

Lại nói đến võ học Độc Cô gia thì Hoàng Quyền là bộ quyền pháp mạnh mẽ nhất đã sớm vang danh thiên hạ, tuy chưa phải là võ công trấn phái của gia tộc nhưng cũng chỉ có võ giả hạch tâm của Độc Cô gia mới có thể tu loại quyền pháp này, cảnh giới tối cao của Hoàng Quyền chính là tu ra Hoàng Quyền kình và cảnh giới chung cực chính là mười phần mười chân khí chuyển hóa thành Hoàng Quyền kình hết sức khủng bố, lão già hắc y này coi bộ chỉ mới chuyển hóa được hai ba phần chân khí tính là đã rất lợi hại nhưng tiếc rằng đối phương lại là cửu cấp…. không phải kẻ nào cũng đủ biến thái như Long.

'Pặc….. Pặc…..'

Ma Tướng – Quách Ngoan trước hai quyền mười thành công lực của lão già hắc y lại ung dùng không để vào mắt, trảo thủ cứ vậy chụp đến hai quyền đầu như lấy trứng chọi đá nhưng tiếng va chạm lại đầy nhẹ nhàng khiến lão già hắc y thất kinh, lão cảm giác như nắm đấm của mình như chạm phải một vùng nước sâu hun hút lại có sức hút vô cùng lớn khiến kình lực cùng chân khí của lão thoát đi như lũ cuốn.

'Càn Khôn Na Di! Càn Khôn lão quái?'

Lào già hắc y hai mắt co rút khi nhận ra thứ võ công quái dị của đối thủ, Đào Hoa Đảo một vị lão tổ nắm giữ tuyệt học Càn Khôn Na Di sớm không phải chuyện xa lạ vậy nhưng Càn Khôn Na Di loại võ công quỹ dị này cũng đã bị võ lâm các đại thế lực nghiên cứu thấu triệt, Càn Khôn Na Di có thể chặn và có thể chuyển sức mạnh của đối thủ cơ mà tối đa cũng chỉ năm phần mà thôi nhưng hiện tại Càn Khôn lão quái lại thi triển Càn Khôn Na Di có thể dễ dàng đón đỡ mười phần mười sức mạnh của lão, điều này cũng quá dọa người đi chứ.

'Ngạc nhiên sao?'

Quách Ngoan cười lớn trước biểu hiện của đối phương, hơn ai hết là người nắm giữ loại tuyệt học này nên lão hiểu rõ về nó nhất, Càn Khôn Na Di bị giới hạn ở việc hấp thu và chuyển hóa sức mạnh của đối phương là vì cơ thể của người thi triển không đủ cứng rắn để truyền tải cũng như quy tắc không có gì là tuyệt đối của tự nhiên nhưng cả hai điều này đều được giải quyết khi lão đầu phục dưới trướng Ma Tôn, Phượng Chi Huyết bồi bổ giúp cơ thể lão vững chắc và cứng rắn chưa từng có, ma khí được Long quán thông trong người lão giúp lão bỏ qua trói buộc của tự nhiên đồng thời khiến Càn Khôn Na Di còn theo đó mang thêm thuộc tính cắn nuốt năng lượng của đối thủ khiến môn tuyệt học này mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

'Khốn kiếp….. không…. thả…. thả ta…..'

Hai bàn tay như bị khóa chặt trong trảo thủ của Quách Ngoan khiến lão già hắc y càng lúc càng gấp gáp, lão vận dụng toàn bộ sức bình sinh muốn thoát ra nhưng lại khốn khổ nhận ra mọi thứ đều vô nghĩa, chân khí và cả sinh khí của lão cứ thế trôi đi không có điểm dừng.

'Trả lại cho ngươi…… Oành!'

Lại thêm vài hơi thở, rốt cuộc lão già hắc y cũng được buông tha và rời đi nhưng lại là bị đánh bay đi… Quách Ngoan thi triển Càn Khôn Na Di xoay chuyển trảo thành quyền trả lại cho lão đúng hai đấm vào lồng ngực lão khiến lão bay vụt ra sau như một quả bóng thịt kéo theo một tràng máu dài trên không trung.

'Khục….. khục….. Rầm….. khục….. khục…..'

Đập mạnh vào tòa tháp rơi xuống, lão già hắc y nôn khan từng búng máu lớn kèm theo mảnh vỡ nội tạng, trước ngực lão chỗ lồng ngực đã sớm lõm sâu vào hai nắm đấm thiếu điều xuyển thủng từ trước ra sau đủ hiểu thương thế vô cùng nặng.

'Khặc khặc….mùi vị Hoàng Quyền kình tàn phá lục phủ ngũ tạng thế nào?'

'Giết….. khục…. khục… giết ta đi…..'

Lão giả hắc y cắn răng quát, dù không cam lòng nhưng lão biết mình không thể đào thoát khỏi tay đối phương, thực lực hai bên quá đỗi chênh lệch.

'Yên tâm đi ngươi sẽ được chết… có điều trước đó ngươi cần phải đi gặp một người rồi.'

Quách Ngoan cười lạnh nói, thân hình lão xuất hiện trước mặt lão già hắc y chụp lấy vai lão phi thân định mang đi còn tên thám báo đằng xa đã sớm bị khí thế của lão chấn đến khí tuyệt bỏ mình rồi.

…….

'Bắt giữ người của Độc Cô gia ta? Đào Hoa Đảo thời gian này có chỗ dựa tưởng mình có thể coi trời bằng vung sao?'

Đang định rời đi thì một cỗ khí tức cường đại xuất hiện làm Quách Ngoan nhíu chặt mày, thực lực của đối phương không hề thua kém lão… Độc Cô gia chính thức cao thủ xuất hiện rồi.

'Haha…. Độc Cô Ngã ngươi lão già còn chưa chết sao? Ta cứ tưởng mạng chó nhà ngươi đã sớm nằm sâu dưới đất ba thước rồi chứ.'

Nhìn thấy bóng dáng kẻ chặn đường mình, Quách Ngoan cười lớn vì oan gia ngõ hẹp Độc Cô gia cao thủ lần này tới lại là đệ tam lão tổ Độc Cô Ngã và cũng là cao thủ cùng thời với lão, có điều Độc Cô gia trước giờ nhờ có Độc Cô Cầu Bại nên tài nguyên vô cùng sung túc khiến Độc Cô Ngã lúc nào cũng áp lão một đầu.

'Quách Ngoan? Ta cũng khá ngạc nhiên khi lão già nhà ngươi vẫn còn sống đấy, coi bộ làm chó của người khác giúp ngươi sống được thêm ít năm nhỉ?'

Độc Cô Ngã cũng không lạ gì Quách Ngoan, lão nhếch mép đầy coi thường vì trong mắt lão một tên võ giả đánh mất uy nghiêm cam nguyện thành nô cho kẻ khác chẳng khác nào bỏ người làm cẩu.

'Khặc khặc… nếu làm chó còn tốt hơn làm người thì ta đây cũng không ngại.'

Bị sỉ nhục trắng trợn nhưng Quách Ngoan lại không hề tức giận, đầu nhập dưới trướng Ma Tôn giúp lão có thêm tuổi thọ, thực lực tăng mạnh và Đào Hoa Đảo có cơ hội vươn mình chẳng khác nào giải khai nỗi bận tâm trong lòng lão bấy lâu nay như vậy thì mang cái danh 'nô' trước tên mình có là gì?

'Súc sinh vô liêm sỉ! Thấy lão phu xuất hiện còn không mau thả võ giả Độc Cô gia ta ra rồi tự đoạn một cánh tay trái, đó là ta còn xem ở mặt mũi chủ nhân nhà ngươi nếu không đã sớm vặn cái cổ chó của ngươi rồi.' Chọc giận không được đối phương, Độc Cô Ngã quát lớn.

'Tên này sao? Cho ngươi.'

Thả người, tự đoán một tay? Quách Ngoan khóe miệng cong lên một đường trước sự hống hách của Độc Cô Ngã, quả nhiên là người của Độc Cô gia cùng một loại mắt cao hơn đầu.

'Phốc…… hấp…..'

Thấy Quách Ngoan thật thả lão già hắc y ra làm Độc Cô Ngã có chút bất ngờ nhưng lại thêm coi thường đối phương, quả nhiên làm chó một lần cả đời làm chó, trước uy danh của Độc Cô gia thì tất cả phải cúi đầu.

'Vù…….. vù……. Roẹt…..'

Đúng lúc này, mí mắt của Độc Cô Ngã giật giật, toàn thân lão lông tơ dựng ngược lên trước tử vong uy hiếp, thân hình lão già hắc y che lấy tầm mắt lão khiến lão không biết điều gì xảy ra nhưng linh tính của một tên Cường Giả cửu cấp báo hiệu cho lão phải gấp rút tránh đi.

'Xuy……… xuy….. Phốc…….. phốc…….'

Cắn răng thôi động mười hai thành công lực toàn bộ sức bình sinh, thân ảnh Độc Cô Ngã bằng một tốc độ không thể in nỗi na di di động ra một bên và chưa đầy một khoảnh khắc sau đó chỗ lão vừa đứng không gian bị xé rách bởi năm đường trảo sắc bén hung mãnh đến cực điểm mà nhìn thảm trạng của lão già hắc y bị vạ lây đến nỗi nhục thân chia năm xẻ bảy thành những miếng thịt nát rơi xuống mặt đất là đủ hiểu.

'Quách Ngoan! Ngươi muốn chết!' Bị đánh lén khiến Độc Cô Ngã thật sự tức giận rồi, na di đột ngột khiến cơ thể lão cũng chịu không nổi bị một ít nội thương nhưng quan trọng là đối phương thực không coi hai chữ Độc Cô vào mắt khiến lão không thể tha thứ.

'Khặc khặc….. ta thật là sống lâu quá đang muốn chết đây…. Độc Cô Ngã! Tiếp thử chiêu này đi…'

'Phá Không Quyền!'

Quách Ngoan thân hình biến ảo xuất hiện ngay trước mặt Độc Cô Ngã, tay trảo biến chuyển nắm đấm, quyền ra tùy tâm, lấy tâm thay mắt, xuất quyền là phát mười thành công lực, một quyền chế địch.

'So quyền? Hahaha…. Hoàng Quyền!'

Độc Cô Ngã máu nóng sôi trào, áo quần bị chân khí thổi bay phần phật… quyền lão ra không hề chậm, ra sau mà đến trước, quyền ấn mang theo Hoàng Quyền kình bàn bạc bao phủ như một nắm đấm khổng lồ máu trắng đón đỡ quyền đầu của Quách Ngoan.

'ẦMMMMM……. ẦMMMMM……….'

Hai đấm vừa đụng hai đấm lại tới, chưa đầy năm hơi thở cả Quách Ngoan và Độc Cô Ngã đã tung ra hơn trăm nắm đấm, tiếng va chạm mạnh mẽ khiến không gian chấn động mà rung lắc, mặt đất bên dưới chỉ hứng phải xung động từ quyền ảnh cũng không chịu đựng nổi mà vỡ nát thành từng hố sâu cùng các đường nứt vỡ như mạng nhện.

'Ca sát… ca sát….. vút…… Oành…..' Độc Cô Ngã tu luyện Hoàng Quyền tinh thông hơn hẳn lão già hắc y lúc trước, đấm của hắn vừa tinh vừa chuẩn lại vừa vừa cương mãnh như một đầu cự hổ chiến địch.

'Haha… Độc Cô gia Hoàng Quyền….cũng chỉ đến vậy thôi sao?'

Quách Ngoan quyền pháp Phá Không Quyền lúc nhanh lúc chậm, trăm quyền vạn quyền biến hóa vừa tiến vừa thủ khôn lường nhưng về lâu về dài vẫn thua bởi Hoàng Quyền của Độc Cô Ngã một bậc cũng may nhờ còn có thêm Càn Khôn Na Di nên Quách Ngoan mới có thể đánh ngang tay với Độc Cô Ngã.

'Khinh thường Độc Cô gia, ngươi đáng tội chết! Hoàng Quyền chung cực quyền – Hoàng Quyền Kinh Thế Quyền'

Đấm đến sắc như nanh hổ, nhanh như sấm sét lại mang theo Hoàng Quyền kình xoắn ốc tăng thêm muôn phần lực phá hoại xoáy thẳng đến bụng Quách Ngoan khiến lão thất kinh chỉ còn cách thôi động Càn Khôn Na Di đến cực đại đón đỡ.

'Roẹt…. Roẹt…… Rầm……'

Thực lực chênh lệch là không thể khỏa lấp, Càn Khôn Na Di hóa giải tám thành nắm đấm của Độc Cô Ngã nhưng vẫn cón đó hai phần, chỉ ăn một đấm mà Quách Ngoan đau đến chết đi sống lại, trong người lão lục phủ ngũ tạng đảo lộn thiếu chút nữa vỡ nát.

'Phụt!'

Nôn ra một búng máu lớn, Quách Ngoan thôi động chân khí cố gắng hóa giải Hoàng Quyền kình đang không ngừng tàn phá trong người lão tuy nhiên lão biết Độc Cô Ngã sẽ không để lão có cơ hội thở dốc dù chỉ một hơi.

'Quách Ngoan thứ súc sinh vô sĩ! Chết đi!'

Độc Cô Ngã cười lớn đầy sảng khoái trước chiến thẳng, lão động thân đến trước mặt Quách Ngoan nhìn kẻ chiến bại với ánh mắt khinh bỉ, cho dù có chút khiếp hãi vì thực lực của Quách Ngoan lại tiến bộ nhanh đến mức gần bằng lão nhưng chỉ cần đại kế của Độc Cô gia thành công thì hết thảy toàn bộ giang hồ này phải quỳ gối dưới hai chữ Độc Cô xưng thần mà thôi… sợ lâu sinh biến, Độc Cô Ngã nhắm vào đầu Quách Ngoan tung quyền kết liễu.

'Khục…. muốn lấy mạng của ta…. ngươi còn chưa đủ tư cách đâu…. khặc khặc….'

Chấn thương làm Quách Ngoan biết không thể đón đỡ cú đấm này nhưng biểu hiện của lão lại khiến Độc Cô Ngã ánh mắt co rút vì lão lại tràn đầy tự tin pha lẫn một chút thương hại…. chính là thương hại…. lão là thương hại ai? Dù không biết đối phương ở đâu lấy được sự tự tin thế nhưng nắm đấm của Độc Cô Ngã vẫn không chậm hơn nữa phần, đến cấp bậc này thì đâu thể chỉ vì một chút sợ đông sợ tây lại có thể chùn bước.

'Phốc!'

Quyền đầu chạm vào khuôn mặt của Quách Ngoan làm cơ mặt của Độc Cô Ngã giản ra không ít nhưng tiếp đó da gà lão nổi lên cuồn cuộn vì nắm đấm của lão chỉ có thể đánh vào nửa xích mà không thể tiến thêm như có một cỗ năng lượng khủng bố chặn đứng lại…. và…. thật là có một cỗ năng lượng xa lạ, nó không chỉ chặn đựng nắm đấm của lão mà còn cắn trả lại và hủ hóa cả da thịt của lão bằng một tốc độ kinh người.

'Khục…..khục…. khặc khặc…. đánh chó phải ngó mặt chủ! Ngươi đã quên sao?'

Chấn động mạnh khiến thương thế của Quách Ngoan nặng và máu trong miệng lão lại ào ạt trào ra nhưng trên môi lão lại là một nụ cười quỷ dị, quỷ dị ở chỗ nụ cười của lão có sung sướng vui vẻ, có buồn bã đau khổ và có cả thương hại cùng khinh bỉ.

'Đó…. đó là thứ gì….. ma….. ma khí sao?'

Độc Cô Ngã khiếp hãi lắp bắp hỏi trong vô thức và rất nhanh thôi lão nghĩ đến kẻ nào, sau lưng của Quách Ngoan chính là hắn và thứ khí tức kia không nghi ngờ gì nữa là ma khí.

'Xì….. xì…… Uuuuuuu………Uuuuuuuu………..'

Chưa cần đến Quách Ngoan trả lời mà tiếng xì xì xì khi da thịt bị cắn nuốt tạo ra đau đớn tột độ làm cho Độc Cô Ngã bừng tỉnh, lão cần phải thoát ra khỏi ma khí cắn nuốt ngay lập tức.

'Hừ! Chỉ một chút ma khí có thể làm nên trò trống gì?'

Khiếp hãi không đồng nghĩa với chạy trốn, bản lĩnh của một tên Cường Giả cửu cấp đại viên mãn giúp Độc Cô Ngã không tin ma khí có thể uy hiếp đến tính mạng mình, Ma Tôn cũng chỉ mới cửu cấp, hắn có thể để đánh bại Cửu Dương chân nhân thì lại làm sao? Lão không tin chỉ một lượng ma khí ẩn nấp trong người Quách Ngoan có thể khiến lão gặp khó.

'Hoàng Quyền! Hoàng Quyền Kinh Thế Quyền!'

'Roẹt…..Roẹt….'

Thôi động chân khí cưỡng ép ngăn chặn ma khí cắn nuốt, Độc Cô Ngã bàn tay còn lại cương mãnh bồi thêm một đấm vào đầu Quách Ngoan, diệt lão già này là xong chuyện.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.