Sói Săn Mồi – Chương 125: – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 125:

Chương 325……334: Đồ Nhân Diệt Thần Đấu Phật (P121…130) 1/2

…………………

………….. Tổng bộ Thập Lục Tháp………..

Long cùng ba tôn giả phi thân suốt hai ngày rốt cuộc cũng đến được một ngọn núi cao vút mà nhìn từ dưới mặt đất ngước lên không thể thấy được đỉnh núi vì bị mây mù che khuất, lại vượt qua tầng mây thì cảnh tượng hùng vĩ cuối cùng cũng lộ ra với một khối kiến trúc hùng vĩ với những tòa nhà cao lớn và trang nghiêm thể hiện vẻ uy nghi cao quý của thế lực sở hữu nó ….. đây chinh là tổng bộ của Thập Lục Tháp.

Cảnh tượng rất hùng tráng nhưng Long chỉ chú ý đến một nơi duy nhất, đó là nơi trung tâm khối kiến trúc này……. chỗ một tháp cao mười sáu tầng chọc thủng trời tồn tại…….. hít sâu một hơi, Long theo sau ba tôn giả tiến về nơi đó.

Tổng bộ Thập Lục Tháp được chia làm hai khu là ngoại khu và nội khu xếp theo khoảng cách đến tháp trung tâm, ở vòng ngoài là ngoại khu và cũng là nơi ở của Đại trưởng lão và chúng thần vệ…… nơi đây cũng tồn tại một đám nguyên lão thân tín của Độc Cô Cầu Bại thay mặt hắn giải quyết sự vụ mà Bất Tử Lão Nhân không đủ quyền để quyết định.

Cách xa tháp cao khoảng hơn năm trăm mét chính là nội khu chịu sự quản lí của tôn giả, bất cứ kẻ nào tiến vào khu vực này mà chưa cho phép đều phải trả giá bằng tính mạng mình, riêng Độc Cô Cầu Bại có thể tự mình xuyên qua nơi đây tiến vào trong tháp tiếp kiến các vị Tổ Lão và hiện nay lại nhiều ra một người chính là Ma Tôn – Chấp Pháp trưởng lão tại nhiệm.

Theo sau ba lão tôn giả, Long lần lượt xuyên qua các chốt phòng vệ để tới cánh cổng nội khu, hắn thầm đếm vậy mà bắt đầu từ cánh cổng ngoại khu đi tới nội khu phải vượt qua 111 chốt canh gác của thần vệ, chúng canh gác nghiêm ngặt trên trời dưới đất không để một hạt bụi chui qua. Nội khu thì có vẻ yên bình hơn khi Long không cần phải thông qua chốt nào thế nhưng hắn phát hiện ngay khi hắn vừa bước chân qua cảnh cổng nội khu thì hơn tám luồn uy áp đã tập trung đến chỗ mình, chúng có mạnh có yếu thế nhưng đều là Cường Giả cửu cấp, uy áp cứ thế theo Long thẳng đến trước cửa vào tháp cao mới tan biến.

'Vào đi! Bọn ta cũng chỉ có thể dẫn ngài đến đây!' Kim Sát tôn giả làm động tác mời với nụ cười trên môi, không có lệnh triệu hồi thì tôn giả như lão cũng không được tiến vào bên trong cho dù là nửa bước.

'Được! Đa tạ ba vị!' Long gật gù đáp lễ, hắn tự tin bước vào, hắn muốn nhìn thấy những tồn tại được coi là đỉnh tiêm của giang hồ rốt cuộc mặt mũi ra sao.

'Cộp……….cộp…….' Bước từng bước đi vào tầng thứ nhất tòa tháp, trái ngược với suy đoán của Long là bên trong phải được xây dựng cầu kỳ trang trọng, bày biện những kỳ trân dị bảo trong thiên hạ, tầng thứ nhất tòa tháp lại giản đơn hết mực với một bức tượng nữ nhân ở chính giữa và một bộ bàn ghế đơn sơ.

Ngắm nhìn bức tượng, càng nhìn Long càng kinh hãi vì tâm trí hắn như lạc vào một lớp màn mê vụ không thể thoát, từng đường nét tuyệt mỹ trên cơ thể nàng khiến hắn mê say không thể rời mắt ra được…. may sao tâm tình Long đã được mài luyện không ít nhờ va chạm với không ít mỹ nhân nên vẫn là dời mắt ra được, đầu hắn chảy đầy mồ hôi…. thật nguy hiểm làm sao, đó mới chỉ là bức tượng thôi, nếu có may mắn được gặp mặt trực tiếp nàng thì không chừng hắn sẽ biến thành một gã tình si mất.

'Người trẻ tuổi! Định lực cũng không tệ, có thể dời mắt khỏi nương nương cũng không có mấy kẻ làm được đâu.' Giọng nói trầm thấp vang lên sau lưng khiến Long giật thốt, hắn vậy mà không phát hiện ra có người xuất hiện sau lưng mình.

'Ra mắt Tổ lão!' Quay người lại Long phát hiện ra người vừa nói, là một nam nhân trung niên với khuôn mặt có phần âm hiểm, quan trọng là thực lực của hắn khiến Long kinh hãi vì ma khí của hắn vậy mà co rút lại như sợ hãi trước khí thế của gã, điều chưa từng xuất hiện trước đây…… không cần nghĩ nhiêu, có thể xuất hiện ở đây chăc chắn gã là một trong số những Tổ Lão.

'Kim Sát đã nói qua về chến tích của ngươi, dùng thực lực thất cấp miểu sát một vị nguyên lão bát cấp, đả bại Thánh Vương, giết Cường Giả thất cấp đỉnh trở xuống như chó gà, cơ thể lại có thể đối kháng với thần binh và cuối cùng là chứng đạo trong hiểm cảnh bước lên cảnh giới cửu cấp phản giết ba tên bát cấp đỉnh….. từng cái từng cái một khiến chúng ta mười lăm người đều vô cùng kinh ngạc đấy. Vốn dĩ phái ra ba tên tôn giả bảo hộ ngươi nhưng không ngờ lại trở nên dư thừa, ngươi đã khiến chúng ta phải lau mắt nhìn đấy.'

'Đa tạ các vị Tổ lão đã hậu đãi, vãn bối nhất định sẽ không quên ân tình này.' Trong lúc cùng ba tôn giả đến đây thì Long đã được nghe Kim Sát tôn giả nói qua về việc chúng tiềm phục theo lệnh của hội đồng Tổ Lão nhằm bảo mệnh cho hắn, chính Kim Sát là người sáng suốt ngăn hai tôn giả kia lại không vội vàng động thủ nếu không bọn chúng đã ra tay ngay từ lúc Nhất La Hán cầm Giáng Ma Giới Đao chém hắn rồi.

'Được rồi, đó là những gì ngươi đáng được hưởng….. từ nay ngươi có thể trực tiếp liên lạc với chúng ta hoặc thông qua Kim Sát, hăn là thân tín của ta.'

'Đại nhân…… danh xưng của ngài là?'

'Gọi bản tọa là Cửu Dương tiên sinh đi.'

'Vâng! Cửu Dương tiên sinh, vãn bối hạnh ngộ lọt vào mắt xanh chư vị tiền bối nên nắm cương vị Chấp Pháp trưởng lão trong tay, vãn bối đây là muốn biết ý chỉ của chư vị tiền bối rốt cuộc muốn vãn bối làm gì?' Long là hỏi thật, hắn muốn biết rốt cuộc chúng muốn hắn làm gì.

'Haha…… đầu tiên ngươi phải phải hiểu được Thập Lục Tháp được lập ra làm gì?'

'Vãn bối mạo nguội viện dẫn Giới Luật của Thập Lục Tháp ra để trả lời câu hỏi của tiền bối, Thập Lục Tháp chúng ta được xây dựng với nhiệm vụ duy trì sự ổn định và cân bằng giữa các thế lực.' Long nói.

'Đúng…… ngươi nói rất đúng…… ban đầu người tạo ra tòa tháp này là có dụng ý đó, nhưng trải qua thời gian dài đằng đẵng, giang hồ bây giờ đã không còn như xưa, nó đã biến chất hoàn toàn trở thành nơi dành dật lợi ích của các thế lực….. Thiếu Lâm Tự, Võ Đang, Độc Cô gia mang trên mình cái danh thế gia đại phái nhưng những gì chúng làm có xứng với cái danh đó không? Thiếu Lâm Tự – Tàng Thư Các có để võ giả trên giang hồ vào tham ngộ võ học? Võ Đang kiếm mộ có để kiếm tu trong thiên hạ vào lĩnh ngộ? Độc Cô gia thì khỏi nói, chúng dựa vào cái bóng của một người mà những năm gần đây vơ vét của cải như một con chó dại….. ngươi nói xem đó là giang hồ sao?' Cửu Dương lạnh giọng nói, Long nghe được trong đó sự tức giận và sát ý không nhỏ.

Long là kẻ nào? Khi cần làm anh hùng hắn sẽ làm anh hùng nhưng lúc nếu làm tiểu nhân mà mang đến lợi ích thì hắn cũng sẽ không ngại trở thành một tên tiểu nhân nhỏ mọn, hắn ngay tức thì châm dầu vào lửa:

'Tiên sinh nói rất đúng, kỳ thật ta từ sớm đã nhìn ra vấn đề này…. võ giả trên giang hồ bây giờ chí hướng đã quá lệch lạc, chúng không còn muốn đột phá cực hạn phi thăng thành thần mà chỉ tu luyện để cướp đoạt tài nguyên cho bản thân cho dù là dẫm đạp lên chính thân sinh huynh đệ hay đồng môn đồng phái………. vãn bối là có chút khó hiểu là Đại trưởng lão được mệnh danh là đệ nhất cao thủ lại không có động tĩnh gì suốt thời gian qua…'

'Ngươi cũng nhìn ra vấn đề? Độc Cô Cầu Bại có thể là đệ nhất cao thủ nhưng hắn không thể là một kẻ có thể làm đại sự…… hắn thiếu quyết đoán, thiếu lãnh huyết….. chúng ta bao năm qua vẫn đang đợi một kẻ hội tụ được hai điều đó để có thể thay chúng ta thay đổi cái được gọi là 'giang hồ' này mà ngươi là người mà chúng ta cần tim…… Ngụy Siêu, ngươi có đồng ý trở thành cánh tay phải của chúng ta không?' Cửu Dương hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào Long như thể muốn thu vào tất cả biểu hiện dù là nhỏ nhất trên khuôn mặt hắn.

Nói gì thì nói, đóng kịch chính là một trong những điểm mạnh nhất của Long, khuôn mặt hắn rất phối hợp khi thể hiện sự hưng phấn tột độ, hơi thở nặng nhọc như thể máu huyết trong người đang sôi trào trước những lời mình vừa nghe được.

'Tiền bối…… chỉ cần có cơ hội, lưỡi đao trong tay tay sẽ không bao giờ ngại ngần mà chém xuống cho dù trước mặt là kẻ nào đi nữa, nếu Đại trưởng lão đã không làm được điều đó thì để vãn bối thay mặt Thập Lục Tháp lật tung cái giang hồ dơ bẩn này lên đi! Long kiên định nói nhưng mà nếu để ý kỹ thì Cửu Dương sẽ nghe được ẩn ý từ lời nói của hắn bởi vì gã cũng nằm trong số 'kẻ nào' đấy.

Đương nhiên Cửu Dương sẽ không thể tưởng tượng được một tên Cường Giả cửu cấp đang khúm núm trước mặt hắn ở lần gặp đầu tiên có thể dọa giết mình nên hắn gật gù thỏa mãn trước biểu hiện của Long.

'Haha…. Ma Tôn cái danh quá đúng với ngươi, vậy nếu kẻ đứng trươc mặt ngươi là Độc Cô Cầu Bại thì thế nào?' Cửu Dương mắt lóe lên tinh quang nói.

'Chẳng phải tiền bối nói ta là cánh tay phải của các vị sao, đương nhiên nếu là hắn đi ngược với ý chỉ của các vị Tổ Lão thì ta sẽ không ngần ngại tiêu diệt hắn!' Long trả lời không cần suy nghĩ, dưới gầm trời này thì Độc Cô Cầu Bại chính là kẻ hắn muốn giết nhất.

'Tốt…. nói được lời này thì không thể nghi ngờ ngươi là đã là tâm phúc của chúng ta, đã ngồi lên con thuyền này thì ta có thể đảm bảo với ngươi rằng trong tương lai một chỗ đứng ở đỉnh tiêm thế giới này chắc chắn sẽ thuộc về ngươi.' Cửu Dương bắt đầu buông lời dụ hoặc.

'Tiền bối, ý ngài là ta có thể đột phá Cường Giả thập tam cấp sao?' Long ù ù cạt cạt giả ngu.

'Thập tam cấp? Ngươi tầm hiểu biết quá nông cạn rồi, ngươi còn có thể cùng chúng ta thành Thần sau đó rời đi khỏi thế giới này ngao du vũ trụ rộng lớn như nương nương.' Cửu Dương cười lớn.

Trong đầu thầm chửi 'con mẹ nó thằng già, lừa lão tử cũng không cần diễn như thật vậy chứ?' Nghĩ là thế nhưng Long vẫn là biểu cảm ra sự khao khát mãnh liệt và tất cả đều lọt vào mắt Cửu Dương.

'Tiền bối! Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, khoan nói đến chuyện sau này, vãn bối là muốn biết thực lực đỉnh tiêm của các thế lực trong giang hồ cũng như của Đại trưởng lão.' Long cau mày hỏi lại khiến Cửu Dương thêm gật gù an tâm.

'Với thực lực Cường Giả cửu cấp và cái danh Chấp Pháp trưởng lão của ngươi đã có thể đi ngang giang hồ, tuy nhiên bên trong những thế lực lớn vẫn còn đó tồn tại những kẻ mà ngươi tạm thời chưa thể động tới được… Thiếu Lâm Tự – Vô Danh Thánh Tăng và phật giáo pháp tăng – Cực Lạc Thánh Thiền Sư là hai tên Cường giả thập cấp, ngoài ra còn có Cửu Tiêu chân nhân của Võ Đang, Thái Cực lão nhân của đạo pháp là Cường Giả cửu cấp đỉnh vô hạn tiếp cận thập cấp, bên cạnh đó còn một vài kẻ khác nhưng ta tin chỉ một thời gian ngắn nữa thôi ngươi có thể không nhìn đến bọn hắn rồi. Thực lực của Đại trưởng lão thì ngươi hiện tại không cần thăm dò vì hắn chưa phải đối tượng mà ngươi cần nhắm đến.' Cửu Dương nói.

'Tiền bối! Còn các thế gia?'

'Một lũ ô hợp không hơn, được chúng ta Thập Lục Tháp chống lưng bao nhiêu năm nhưng bọn chúng chỉ là luôn nghĩ tới làm sao cho cái túi của mình dày hơn để rồi bao nhiêu tài nguyên tu luyện đều mốc meo trong những cái kho được khóa kín, tuy vậy Độc Cô gia bên đó ngươi vẫn tạm thời chưa động tới, à cả Dương gia nữa….. ta biết ngươi có một đoạn ân oán với chúng thế nhưng một tên lão tổ của chúng là có ơn với một người trong hội đồng chúng ta nên ngươi nhân từ bỏ qua cho chúng đi thôi, lão tổ kia của chúng thực lực cũng không tồi.'

Cửu Dương miêu tả sơ qua một lược thực lực đỉnh tiêm các thế lực trong giang hồ, Long là cảm giác được khác lạ khi gã vừa muốn hắn tha cho Dương gia lại vừa nhắc khéo thực lực của lão tổ kia không tồi như là khêu dậy lòng tự ái của hắn để hắn quyết tâm diệt Dương gia vậy….. coi bộ trong nội bộ những tên Tổ Lão này cũng không phải như thế gắn kết mà chỉ khi có cơ hội thì tìm mọi cách giảm bớt thực lực của đối phương kể cả thân tín cũng không buông tha.

'Hắc hắc….. tiền bối cũng biết tình tính vãn bối một khi đã động sát ý là giết đến máu nhuộm thương thiên nên có gì mong các vị tiền bối…..' Long cười tà nói.

'Haha…… yên tâm đi, chỉ cần ngươi có 'bằng chứng' xác đáng thì cứ tùy tiện tiền trảm hậu tấu……. mọi chuyện đều có chúng ta Thập Lục Tháp tới gánh.' Cửu Dương khẳng định khiến Long biết mình đã được bật đèn xanh hành động, hắn nghi ngờ đám người Tổ Lão này đang mưu toán một thứ gì đó vì biểu hiện của Cửu Dương có vẻ như rất gấp gáp…. chính sự lừa dối với những hứa hẹn áo vọng của Cửu Dương đã lột trần cái bộ mặt gian xảo mưu mô của gã hay cũng như của những kẻ đang tồn tại bên trong tòa tháp này.

'Vãn bối đã hiểu, vậy nếu không còn chuyện gì thì….'

'Được, cầm lấy tấm lệnh bài này, nó biểu thị cho thân phận của ngươi và có nó ngươi có thể trực tiếp tới gặp chúng ta.' Cửu Dương móc từ trong tay áo ra một lệnh vài vàng óng đưa cho Long, lệnh bài một mặt khắc hình tòa tháp mười sáu tầng uy nghi, mặt còn lại khắc một chữ Pháp vô cùng tinh mỹ đầy huyền diệu.

'Vậy vãn bối xin cáo lui….' cầm lấy lệnh bài, Long chắp tay bái Cửu Dương rồi lui về, hắn còn phải đi xử lí vài chuyện.

………………….

'Hắn thế nào?' Ngay khi Long vừa bước chân ra cửa tháp thì bóng hình Cửu Dương cũng biến mất, đâu đó là một âm thanh băng lãnh vang lên trong không gian tòa tháp.

'Siêu thoát Sát Đạo, thực lực rất được….. nếu không phải vì chúng ta đang cần một kẻ như hắn thì ta sớm đã mổ xẻ hắn ra để biết rốt cuộc thì hắn có bí mật gì mà có thể tăng lên thực lực nhanh như vậy.' Là giọng của Cửu Dương, thân hình hắn không còn nhưng tiếng nói vẫn như cũ vang lên.

'Ngươi nghĩ hắn với Độc Cô Cầu Bại thì thế nào?' Lại một giọng nói xa lạ tham gia vào cuộc trò chuyện.

'Tuy bây giờ còn thua xa tít tắp nhưng tiềm lực của hắn các ngươi cũng biết, đó còn chưa kể vận mệnh như đang đứng về phía hắn, ta đã điều tra không ít về hắn, có thể nói để đạt được mục đích hắn sẽ làm bất cứ điều gì cho dù là tiểu nhân đê hèn, về điểm này thì hắn hơn Độc Cô Cầu Bại.' Cửu Dương khẳng khái nói.

'Kẻ như vậy mới đáng sợ và đáng để chúng ta đầu tư, không thể để tên kia thu thập đầy đủ năm kiện đồ vật trước khi đại công của chúng cáo thành, đã sống lâu như vậy ta vẫn là không muốn chết đâu.' Giọng nói thứ tư vang lên.

'Haha…… ai lại ngờ Thập Lục Tháp đỉnh tiêm cao thủ mười sáu người lại là những kẻ đáng thương nhất khi được người ta nuôi nhốt như những con heo mập đợi làm thịt?' Giọng nói thứ năm xuất hiện và vô tình tiết lộ một sự thật khủng bố, mười sáu Tổ Lão trước kia và mười lăm bây giờ là bị ai đó nhốt bên trong tòa tháp.

'Ngưng…… điều quan trọng lúc này là chúng ta phải tìm ra được kẻ nắm giữ thần vật, Thần Toán Tử đã tính ra được hắn đã xuất hiện và đang ẩn nấp trong giang hồ, chúng ta cần phải tìm đến hắn trước khi Thiên Đế tìm đến, các ngươi hiểu?' Giọng nói thứ sáu và có lẽ là của một trong những Tổ Lão đứng đầu.

'Có một chuyện lạ, đó là hôm nay Khương Bất Phàm trong lúc đối địch đã sử dụng Cửu Long Phi Thiên Ấn, ta vẫn nhớ hơn hai năm trước Độc Cô Cầu Bại trở về mà không báo cáo chuyện này với chúng ta, hắn vậy mà cầm Cửu Long Phi Thiên Ấn trở về mà chúng ta không hề hay biết.'

'Cửu Long Phi Thiên Ấn là thứ đồ chơi của Trụ Vương năm đó sao, nó thì liên quan gì?'

'Khương Tử Nha chính là Thiên Đế, hắn dây dưa để Trụ Vương tạo ra kiện đồ vật kia chắc chắn có mục đích nào đó, ta còn nghe được một trong hai bản võ công do Thiên Đế truyền ra cũng là nằm trong tay Trụ Vương, các ngươi nói xem?'

'Dù là gì thì Độc Cô Cầu Bại càng lúc càng xem chúng ta đây không ra gì, hắn tưởng Vương Giả trung cấp là vô địch thật sao?'

'Chằng phải cứ kêu Khương Bất Phàm đưa Cửu Long Phi Thiên Ấn đến đây cho chúng ta xem xét thì chẳng phải là rõ ràng sao?'

'Chuyện này thì Kim Sát đã làm ngay từ lúc thằng nhóc kia lôi ra rồi, Kim Sát báo về bên trong cái Ấn kia toàn bộ đều là khí tức của Độc Cô Cầu Bại, rất có thể hắn đã giải khai được bí mật trong cái Ấn ký kia sau đó cải tạo nó thành một kiện vũ khí nhằm che mắt thiên hạ, cũng không loại trừ khả năng trước khi rơi vào tay Độc Cô Cầu Bại thì Cửu Long Phi Thiên Ấn đã bị kẻ nào đó giải khai bí mật bên trong nó.'

'Chuyện Cửu Long Phi Thiên Ấn thì ta không biết, nhưng nghe đám người dưới báo lại là hơn hai năm trước hắn có đưa một đứa bé mới sinh về….'

'Đứa bé sao? Lại nhiều ra một tên Thánh Tử?'

'Không, hắn coi bộ rất coi trọng đứa bé này mà che dấu nó đi rất cẩn mật, thủ hạ của ta nhiều phen thăm dò vẫn không tỉm thấy tung tích của nó.'

'Dùng mọi nguồn lực theo dõi nhất cử nhất động của Độc Cô Cầu Bại và tìm hiểu tung tích của đứa bé kia, cho dù là hắn có giải khai được bí mật bên trong Cửu Long Phi Thiên Ấn hay không thì hắn nhất định đang che dấu chúng ta một chuyện gì đó.'

'Ta lập tức sắp xếp.'

………………………………………


……………..

Rời đi khỏi Tổ Tháp, Long gặp lại Kim Sát tôn giả ở bên ngoài, thấy hắn đi ra thì lão nhanh chóng tươi cười bước tới :

'Các vị Tổ Lão ắt hẳn rất vui vẻ vì tổ chức lại xuất hiện một vị cái thế kỳ tài như Chấp Pháp Trưởng Lão!'

'Hăc hắc, Kim Sát tôn giả quá khen…… à….. mà Đại trưởng lão là vẫn chưa trở về?' Long cười đáp lễ, hắn bắt đầu thám thính tin tức Độc Cô Cầu Bại.

'Vẫn chưa, ngài ấy cũng rất ít khi ở trong tổng bộ mà thường xuyên ra bên ngoài, tung tích thì không một ai biết được.' Kim Sát cười khổ.

'Bất Tử Lão Nhân thì thế nào? Lão ắt cũng hay tới đây?'

'Haha…. cái này thì hoàn toàn không, Nhị trưởng lão chưa từng đến bái kiến các vị Tổ Lão lần nào, ta cũng không hiểu vì sao nhưng các vị Tổ Lão lúc đề cập đến hắn cũng có một chút gì đó khác lạ…… giống như là khinh bỉ thì phải…….. rất là kỳ lạ……' Kim Sát đang muốn lấy lòng vị Chấp Pháp Trưởng Lão mới này nên có gì kể nấy.

'A…… vậy sao?' Long đương nhiên biết vì sao, coi bộ Bất Tử Lão Nhân thân thế thực sự cũng không lọt qua mắt các vị Tổ Lão…… thế nhưng mà lão vẫn được giao trọng trách lớn nhiều năm quá, ắt hắn trong ván cờ này thì quân cờ mang tên lão vẫn còn có tác dụng nào đó.

'Ngụy đại nhân, chức vụ của ngài hiện nay đã có thể có một chỗ ở tại Tổng Bộ, ngài có muốn tôi sai người chuẩn bị cho ngài một gian nhà không?' Kim Sát cười hỏi.

'Không, ta muốn ở bên ngoài….. nữ nhân của ta quá nhiều, sợ ảnh hưởng đến các vị Tổ Lão tĩnh tu.'

Long cười dâm nói, hắn trong người đầy bí mật sao dám ở chỗ này, mặc dù biết con mình rất có thể đang ở đâu đó trong Tổng Bộ này nhưng hắn phải nhẫn….. nhẫn cho đến khi nào có thực lực có thể đối chọi với mọi loại cấp bậc đỉnh tiêm ở đây nếu không mọi cố gắng của hắn mấy năm qua sẽ đổ xuống sông xuống biển hết.

'Haha…. ta hiểu ta hiểu, Ngụy đại nhân thật khiến bổn tôn giả hâm mộ không thôi khi bên cạnh giai nhân nhiều vô kể mà vẫn có được tu vi bậc này…… thật là người với người mà sao lại có sự chênh lệch như vậy chứ…..' Kim Sát tôn giả than thở.

'Hắc hắc…….. nếu ngươi muốn thì tùy thời có thể đến tìm ta, gì chứ mỹ nhân thì ta cam đoan không bao giờ thiếu……' Long cười tà khoác vai Kim Sát nói.

'Vậy thì đa tạ đại nhân trước rồi. À đúng rồi, các vị Tổ Lão báo rằng ngài có thể tuyển hai tên Tôn Giả và hai mươi tên Thần Vệ để làm thuộc hạ riêng của ngài…….. số lượng có hơi ít mong rằng đại nhân hiểu cho, mới lúc trước ba mươi tên Thân Vệ vừa bị ngài…..' Kím Sát cười khổ nói, số lượng Thần Vệ cũng không có nhiều.

'Haha, ta vốn cũng có một ít nhân thủ, số lượng cao thủ đi theo như vậy cũng đã đủ rồi.' Long thừa hiểu đám cao thủ này đi theo mình ngoài trách nhiệm bảo hộ còn mang trong trách giám sát hắn nữa cho nên tùy ý bao nhiêu cũng được, hắn vẫn là phát triển lực lượng của riêng bản thân, đương nhiên là trong một vài tình huống thì sử dụng người của tổ chức vẫn là có lợi.

…………….

Giải quyết thêm một vài thủ tục nhậm chức, Long kéo Kim Sát tôn giả qua một bên nói :

'Kim Sát tôn giả, ta muốn nhờ ngài một chuyện đây.'

'Haha…… có gì đại nhân cứ nói thẳng.'

'Ta muốn cầu hôn một người trên giang hồ, làm gì nhỉ…….. à làm thiếp…..' Long nói khiến Kim Sát tôn giả khẽ giật mình, Ma Tôn muốn lấy vợ sao?

'Cái này thì đơn giản, ngay khi mệnh lệnh từ Thập Lục Tháp truyền xuống thì toàn bộ nữ nhân trong thiên hạ này sợ rằng chỉ một câu nói của đại nhân ngài sẽ nhào tới, có khi ngay cả mấy ni cô của Phật giáo cũng là hoàn tục không biết chừng.' Kim Sát cười lớn.

'Hắc hắc…….. ta không muốn ni cô, ta là muốn hỏi cưới Thánh Mẫu Đào Hoa đảo!' Long nói.

'Thánh Mẫu Đào Hoa đảo cũng chỉ là…… khoan……… đại nhân nói là Hứa Tình – Thánh Mẫu sao?' Kim Sát há hốc mồm trợn mắt không thể tin nỗi nhìn chằm chằm vào gã nam nhân trước mặt như quái vật.

'Phải, chính là nàng…….. truyền thừa của Đào Hoa đảo khiến ta động tâm nên chẳng phải làm Thánh Vương là có thể tiến vào mật địa tiếp nhận truyền thừa sao? Hứa Tình ta cũng đã gặp, là một mỹ phụ vóc dáng không tệ, một mũi tên trúng hai con nhạn cớ sao ta lại không giương cung chứ?' Long cười nói một cách trực tiếp, ở đây ai cũng là người có đầu óc nên không cần thiết phải vòng vo làm gì.

'Ặc….. đại nhân, nhưng mà trên danh nghĩa nàng ta vẫn là có chồng nha, Thánh Vương dù sao cũng chưa chết mà nếu bây giờ chúng ta giết hắn thì bên phía Đào Hoa đảo cũng sẽ có hàng ngàn cái cớ để từ chối, dù gì tiền lệ Thánh Mẫu tái giá là chưa từng có…' Kim Sát đầu đổ môi hôi nói.

'Hừ……. bọn chúng lần này tuy không tham gia vây công ta nhưng Thánh Vương vẫn là liên quan đến Đào Hoa đảo, ngươi thả ra tin tức nếu chúng không tiếp nhận mối hôn sự này thì ta sẽ trực tiếp diệt Đào Hoa đảo trước.' Long bá đạo nói, hắn bây giờ có đủ lực lượng để dẹp một cái Đào Hoa đảo nhỏ bé, truyền thừa kia với hắn đã không có tac dụng lớn nhưng hắn muốn vẫn muốn tìm hiểu rốt cuộc thứ gì có thể tạo ra được điều kỳ diệu như vậy, mất đi Long Cốt khiến hắn vẫn còn tiếc đứt ruột chưa nguôi.

'Cái này……dù sao trước giờ bọn họ là một trong những thế lực trung tâm nhất đối với chúng ta, nếu làm thế chắc hẳn sẽ có một vài người nói ra nói vào…… bên Thánh Tử nữa, hắn cùng Lệ Nhiệt tiểu thư vẫn là đi lại rất gần cho nên nhất định sẽ phản đối chuyện này…..' Kim Sát tìm mọi cách khuyên can nhưng lão vừa quên người đang nói chuyện với mình là ai, cái tính điên của Ma Tôn thì đã được giang hồ công nhận từ lâu.

'Coi bộ Kim Sát tiền bối cũng là có dây dưa không cạn với Đào Hoa đảo bên kia, chuyện này ta đã quyết……. mỹ nhân mà Ngụy Siêu này đã nhắm trúng thì không bao giờ để thoát, nếu ngươi không làm thì ta phải tự ra tay vậy…….. còn chuyện Thánh Tử thì hắn tốt nhất không nên lên tiếng nếu không ngay cả hắn ta cũng sẽ xử nốt……' Mặt Long quay ngoắt một trăm tám mươi độ từ hòa nhã trở thành vô cùng đáng sợ, hắn liếc qua Kim Sát tôn giả cười lạnh.

'Ngài……. đại nhân…… chuyện này có thể bàn lại không?' Kim Sát cắn rằng nói, lão quả thật là có quan hệ ít nhiều với một vài người trên Đào Hoa đảo.

'Hừ!' Long hừ lạnh một tiếng trực chỉ nhà lao – nơi đang giam cầm Thánh Vương đi tới để lại một Kim Sát tôn giả có sắc mặt khó coi, vốn dĩ thái độ của Ma Tôn cùng hắn đang tốt đẹp nhưng vì một cái Đào Hoa đảo lại gần như là đối địch, người ta bây giờ đã là Chấp Pháp Trưởng Lão đấy, tên này lại là loại người có thù tất báo nên nếu chuyện xấu của lão mà bị hắn chụp được tới tay thì không nghĩ Kím Sát cũng biết ngày tàn của mình tới rồi.

……………………………………

…………….. Để tiếp nhận lực lượng cùng làm các thủ tục cần thiết nên Long cần ở Tổng Bộ một tuần và cũng chỉ trong một tuần đó thôi giang hồ đã loạn…….. triệt để loạn.

Không biết là ai thả ra tin tức Thiếu Lâm Tự, Võ Đang, Hoa Sơn, Nga My và hơn hai mươi tiểu môn phải cùng hợp sức với võ giả tán tu cùng hợp công tru diệt Ma Tôn thế nhưng thất bại thảm hại không một kẻ nào có thể trở về.

Thiếu Lâm Tự tổn thất mười tám vị La Hán cùng một kiện thần binh, Võ Đang là năm chân nhân đứng đầu và cũng thêm một kiện thần binh, Hoa Sơn đại trưởng lão cùng Châu Nguyệt Linh không rõ tung tích, Nga My chín lão thái thì tám người hồi phi yến diệt, riêng đệ tử của Diệt Tuyệt bà bà là Cửu Âm sư thái nhận giặc làm chủ mới đào thoát được một mạng trở về…… đáng sợ hơn là sau cùng Thánh Tử – Khương Bất Phàm thống lĩnh ba mươi tên Thần Vệ đến trừ ma cũng là bị một chưởng của Ma Tôn diệt sạch sành sanh, ba nguyên lão bát cấp đỉnh phong cũng tán mạng dưới tay Ma Tôn kết thúc một cuộc chiện kinh thiên động địa.

Bên cạnh diễn biến hãi hùng của cuộc chiến kinh thế đó thế nhưng vẫn tồn tại một vài mẫu chuyện cười như Phục Ma đại sư vậy mà nhận anh em với Ma Tôn và đi theo hắn, Thiếu Lâm cùng Hoa Sơn hai kiện thần binh lại như đồ chơi trẻ con trước sức phòng ngự biến thái của Ma Tôn.

Đương nhiên tin đồn nên không có ai chứng thực, có rất nhiều người sẽ không tin tưởng vì Ma Tôn trước đó không lâu chỉ mới là Cường Giả thất cấp, cho dù thiên phú bá tuyệt đến đâu cũng không thể trong vòng vài tháng đã có thể giết chết thấp cấp đỉnh như chó gà chứ đừng nói đến việc đối đầu với bát cấp và bát cấp đỉnh Cường Giả được. Thế nhưng……. rất nhanh thôi Thập Lục Tháp đã chứng minh cho lời đồn kia là đúng…….

Thập Lục Tháp thông cáo toàn bộ giang hồ, Lục trưởng lão – Ngụy Siêu thiên phú vô song, không ngừng rèn luyện đã đột phá Cường Giả cửu cấp, đề thăng trực tiếp lên danh vị tôn giả đồng thời phong cho chức Chấp Pháp Trưởng Lão tối cao chủ trì tra xét toàn bộ các thế lực trên giang hồ.

Thông cáo vừa ra như một quả boom nổ trong giang hồ võ lâm, Ma Tôn vậy mà đột phá lên cửu cấp lại còn nắm giữ chức vụ Chấp Pháp Trưởng Lão, ai cũng biết Chấp Pháp Trưởng Lão có ý vị như thế nào cho nên giờ đây kẻ nào có thù với hắn thì sẽ nhận trả thù kinh khủng bực nào…….. lại nghe nói Vô Danh Thánh Tăng khi vừa nghe tin đã phun ra một búng máu lớn ngay trên tọa sen.

Tin tức Ma Tôn đảm nhiệm Chấp Pháp Trưởng Lão còn chưa lắng xuống thì lại thêm một tin tức chấn động khác lan ra……….. Ma Tôn hướng Đào Hoa đảo hỏi cưới Hứa Tình – Thánh Mẫu làm thiếp!'

Ngay tức thì chuyện này làm giang hồ nổi lên những tiếng chửi rủa về phía Ma Tôn, cầu hôn một người vẫn còn đang có chồng một cách quang minh chính đại như vậy thì lịch đại từ cổ chí kim sợ rằng chỉ có Ma Tôn là có đảm lượng làm được điều đó, bộ mặt vô sỉ của hắn nếu đã đạt đến mức vô đối không địch thủ trong thiên hạ.

Những tưởng đây là một trò đùa dai của Ma Tôn khi mê mẩn trước sắc đẹp của Hứa Tình và Đào Hoa đảo sẽ ngay lập tức lên tiếng bác bỏ lời cầu hôn này thế nhưng Đào Hoa đảo lời đáp trả còn chưa có thì tin tức đoàn thuyền chứa sính lễ của Ma Tôn một tuần nữa sẽ khởi hành đến Đào Hoa đảo cầu hôn, đội ngũ cầu hôn cũng khiến người ta nghe phải xanh mặt khi ngoài Ma Tôncòn có hai tên tôn giả và hai mươi tên Thần Vệ, cái này là đi cướp dâu hay cầu hôn đây?

……………………….

………….

Tạm gác lại chuyện lùm xùm trên giang hồ lúc này để trở lại một mảnh không gian khác…….

……….. Diệp gia……………..

Diệp gia từ lúc đầu nhập dưới trướng Long làm công tác tình báo thì được hắn đối đãi phải nói là rất trọng hậu, Đoàn gia mỗi tháng đều phân một phần tài nguyên đưa đến nơi đây làm thù lao mà thu nhập của một đại gia tộc cho dù là đã suy yếu như Đoàn gia là phong phú cỡ nào chứ, chính vì vậy Diệp gia là phát triển thần tốc, con cháu có tài nguyên sung túc cũng theo đó tu vi tăng lên như vũ bão đặc biệt là hai lão tổ Diệp gia may mắn đột phá lên được Cường Giả nhị cấp.

Theo sự giàu có tăng lên, Diệp gia vị trí trước ở thâm sơn một vùng núi ít người thì nay lại chuyển ra một vùng đất xanh tươi ở ngoại ô một thành phố lớn, tiếng cười nói tấp nập lúc nào cũng truyền ra khi người ta đi ngang qua khối kiến trúc của Diệp gia, thật là hạnh phúc biết bao.

Thế nhưng……… hôm nay, không hiểu sao bao trùm Diệp gia là một mảnh u ám mờ mịt, ẩn ẩn trong đó người ta còn ngửi thấy cả mùi máu huyết tanh tươi đang bốc lên.

Bên trong Diệp gia lúc này còn đâu những tiếng nói cười, những khuôn mặt rạng rở mà thay vào đó là những hàng dài các thế hệ Diệp gia đang…….. quỳ…….. phải, là đang quỳ và quỳ một cách ngay ngắn nhất.

Hàng đầu là những lão tổ, cứ thế xếp xuống dưới là các thế hệ tiếp theo, kẻ nào cũng quỳ với gương mặt tái xanh, mồ hôi lạnh chảy đầy đầu, người lớn đã thế còn trẻ em dù là đứa nhỏ nhất cũng sợ đến không dám khóc…….. tất cả là vì sao? Câu trả lời có lẽ ở hai hàng đầu, nơi năm tên lão tổ trong đó có hai tên là Cường Giả nhị cấp và hai mươi tên trưởng lão tiếp theo đã…….. bị chặt đầu.

Bao quanh Diệp gia đội ngũ lúc này là mười bóng hình quen thuộc của Truy Mệnh, lưỡi đao trên tay kẻ nào cũng đã nhuộm máu tươi, xa xa cách sân nhỏ là gần một trăm cái xác nhậy nhụa không rõ hình thù nhưng nhìn hướng thì chắc hẳn là người Diệp gia chạy trốn….. không kẻ nào có thể thoát khỏi.

Trước mặt hai hàng thi thể không đầu đang quỳ trên mặt đất là ba người, Đoàn Dự cùng Xuyên và Độc Sĩ….. đương nhiên là hai lão tổ Đoàn gia cũng đã đến và là kẻ trực tiếp hạ sát hai tên Cường Giả của Diệp gia, lúc này chúng đang ẩn thân trên không đề phòng biến cố.

'Đưa hắn đến đây!' Đoàn Dự quét mắt qua những hàng ngũ chỉnh tề của con cháu Diệp gia rồi ra lệnh.

Ngay tức thì có hai tên cao thủ Đoàn gia tiến tới hàng con cháu thứ tư chụp lấy một gã nam tử có giáng vẻ lôi thôi và không ai khác là Diệp Siêu.

'Bịch!' Hai tên cao thủ lôi Diệp Siêu rồi ném hắn ngay trước mặt Đoàn Dự như một cục thịt không hơn, gương mặt Diệp Siêu lúc này không trắng không xanh như người sợ hãi mà là một mảnh xám xịt đầy hối hận và tiếc nuối.

'Diệp Siêu! Không lâu trước ta còn rất hâm mộ ngươi vì ngươi có thể tùy thời đến bên cạnh chủ nhân báo cáo.' Đoàn Dự nhìn kẻ dưới chân mình lên tiếng.

'Đoàn……. Đoàn công tử…… ta…… ta có thể gặp chủ nhân một lần cuối được không?' Diệp Siêu cắn răng cố gắng cầu xin, hắn có thể chết nhưng Diệp gia không thể diệt vong như thế này được, tuy trách nhiệm không phải do hắn vì hắn đã cố gắng can gián những lão tổ và trưởng lão kia thế nhưng bọn họ đều bị các thế lực lớn như Thiếu Lâm, Võ Đang dọa sợ và bị mê hoặc bởi những lời hứa hẹn của chúng……. tuy nói điều gì vào lúc này cũng đã muộn màng nhưng Diệp Siêu phải thử cho dù là một cơ hội nhỏ bé.

'Diệp Siêu! Ta biết chuyện Diệp gia phản bội chủ nhân không phải do ngươi thế nhưng ngươi phải biết chủ nhân không quan tâm điều đó, phản bội ngài ấy chỉ có một kết cục ngươi cũng hiểu?' Đoàn Dự nói.

'Đoàn….. Đoàn công tử, chúng ta Diệp gia lão tổ cùng trưởng lão đều đã bị giết hết thì còn có thể làm nên trò trống gì chứ?' Lúc này một tên Diệp gia thế hệ thứ ba cũng là đồng liêu với lão cha Diệp Siêu hướng tới chỗ Đoàn Dự gào lên.

'Phốc!'

Ánh đao chớp lòe, đao tới rất nhanh, chém cũng đất chuẩn…. đầu lâu của gã trung niên ngay tức thì rơi xuống để lại một cột máu nơi cổ gã khiến đám Diệp gia con cháu gần đó là bị nhuộm đỏ, mùi khai khai nhanh chóng bốc lên nồng đậm vì không ít kẻ không chịu nổi mà sợ đến đái trong quần rồi…… kẻ ra tay là một tên sát thủ Truy Mệnh.

Nhìn thảm cảnh của Diệp gia mà Đoàn Dự cảm thán không thôi, kỳ thực không chỉ Diệp gia mà Đoàn gia cũng nhận được lời đề nghị cùng đe dọa đến từ những thế lực lớn kia thế nhưng Đoàn gia gia chủ Đoàn Ngạn Hồng và Đoàn Dự là không ngu ngốc như đám cao tầng Diệp gia, vận mệnh Đoàn gia lúc này đã gắn liền với Ma Tôn chẳng khác nào cùng tiến cùng vong, Đoàn gia đã một lần sai và không thể có lần thứ hai….. Đoàn gia đặt cược và chúng thành công.

'Kenggg!'

'Diệp Siêu…… nể tình ngươi theo chủ nhân một đoạn thời gian, chủ nhân cho ngươi tự xử cùng một cơ hội cho Diệp gia có thể lưu lại được hậu đại…… ngươi hiểu?'

Đoàn Dự ném một con dao nhọn trước mặt Diệp Siêu rồi nhắm mắt nói, đã từng là đôi bạn khá thân thiết cùng phục vụ Ma Tôn nhưng giờ đây hắn phải tiễn đồng bạn một đoạn đường, thật là không dễ chịu một chút nào nhưng cái thế giới này vốn dĩ nó đã tàn khốc như thế….. lưu lại cho Diệp gia hậu đại chính là chủ hắn đã nhân từ rồi.

Nhìn con dao nhỏ trước mặt mình, Diệp Siêu cay đắng không nói thành lời…. bên trong hắn lúc này đương nhiên tồn tại sự căm thù căm phẫn thế nhưng tiếc nuối là vẫn là nhiều hơn, hắn thể không phủ nhận tuy có ngăn cản các vị trưởng bối nhưng trong thâm tâm hắn vẫn tồn tại tâm tư khác, lợi ích mà liên minh khổng lồ kia đưa ra quá hấp dẫn. Cũng như Đoàn gia, Diệp gia đã đặt cược vận mệnh của mình vào con người kia và chúng đã thua, mà kẻ thua thì phải trả giá….

'Đoàn công tử! Kiếp…… kiếp sau gặp lại……' Run rẩy cầm lấy dao nhỏ, Diệp Siêu đưa ánh mắt thẩn thờ nhìn Đoàn Dự, hắn biết cách hành xử của Ma Tôn…… nếu còn chần chừ nữa thì đám người này sẽ không chần chừ mà cắt cái đầu của hắn xuống.

'Diệp Siêu! Yên tâm đi, hậu đại của Diệp gia ta nhất định sẽ bố trí cho chúng thật tốt.' Đoàn Dự gật gù với Diệp Siêu.

'Cảm….. cảm ơn công tử…. báo….. báo với chủ nhân…. tôi…. tôi xin lỗi….. Phập….' Diệp Siêu nghẹn họng cố gắng nói những lời cuối cùng trước khi con dao nhỏ trong tay cứa qua cổ, máu tươi rất nhanh bắn ra để rồi thân thể hắn từ từ gục xuống.

'Giết!' Đầu Diệp Siêu chạm đất cũng là lúc mười tên sát thủ Truy Mệnh vung đao….. tiếng la hét cầu xin vang tận trời xanh, máu tươi chảy thành sông……..

Ngày đó….. người ta nhìn thấy Diệp gia phủ đệ đột nhiên bùng cháy dữ dội, biển lửa rất nhanh xóa xổ những tòa nhà tráng lệ biến mọi thứ trở về với tro bụi…… cũng tại lúc đó, từ cửa sau Diệp gia……. một chiếc xe tải chứa đầy những đứa trẻ lao nhanh vào bóng tối.

……………………..

…………….

Bảy ngày trôi qua, Long rốt cuộc cũng 'trốn' ra khỏi được Thập Lục Tháp tổng bộ, mỗi ngày ở đây với hắn đều là cực hình khi vừa nhớ con nhưng không thể mạo hiểm tìm tòi lại phải nghe bọn tôn giả tới truyền đạt những quy tắc vô cùng rắc rối trong tổ chức, chức vụ càng lớn khiến trách nhiệm của hắn càng cao và đi theo cùng là những quy tắc luật lệ phải tuân theo thế nhưng với hắn tất cả những thứ đó chỉ như 'nước đổ đầu vịt', Thập Lục Tháp mười lăm Tổ Lão là đang cần hắn thế nên chỉ cần hắn không phản bội thì chắc chắn bọn chúng sẽ không đụng đến hắn……. chúng đã muốn hắn lật cái giang hồ này lên thì hắn sẽ cho chúng vừa lòng.

Tăng hết tốc lực, Long phi thân trở về điểm hẹn với Ga In.

…………………

……..Giang Tô……

Trong một hàng quán nổi tiếng nhất tỉnh, có một con 'lợn' đang ngấu nghiến thức ăn, nhìn đống chén đĩa chất cao như núi che lấp cả mặt hắn thì ai đi qua cũng phải trợn mắt thế nhưng kinh dị nhất còn chưa phải hắn là ở cái bàn cạnh hắn, nơi một con gấu…… chính xác nghĩa đen là một con gấu khổng lồ cao hơn hai mét cũng đang ngấu nghiến thức ăn, tuy không khoa trương bằng tên mập kia nhưng nhìn bộ xương một con bò mộng mà nó vừa gặm thịt xong vứt ra thì ai cũng hết con mẹ nó hồn.

Hai tên hấu ăn này còn là kẻ nào ngoài Phục Ma cùng Bạo Hùng đây, từ khi theo Ga In trở về chúng được nàng dắt đi ăn tại những cửa hàng nổi tiếng nhất tỉnh…… sáng ăn, trưa ăn rồi chiều cũng ăn, chúng nhanh chóng trở thành những vị khách quý nhất tại nơi mình đi qua vì hai tên càn quét những món đắt tiền một cách không thương tiếc, mỗi bữa ăn của chúng tốn không dưới mười nghìn USD, đó là còn chưa kể những bữa ăn vặt giữa buổi cũng tốn kha khá tiền thế nhưng chúng muốn ăn gì đều được đáp ứng… chưa cần đến Đoàn gia mà chỉ cần cướp về toàn bộ tài sản của Thiên Địa Hội cũng mang về cho Long rất nhiều tiền.

Nói một chút về đầu Bạo Hùng, trong cuộc đại chiến kia sau khi quần nhau long trời lở đất thì nó cùng với Phục Ma không hiểu sao càng lúc nhìn nhau lại càng thuận mắt, dần dà chúng là cùng nhập hội với nhau thành thành thật thật ngồi xổm trên mặt đất dương mắt nhìn gã quái vật kia xử tử đối thủ và kết cục là Long có thêm một tên đệ đệ thứ hai.

Phục Ma giờ đây đã không thể ghép hai chữ 'đại sư' vào danh xưng của mình được nữa rồi vì hắn qua bảy ngày đá phá giới đến 69 lần cũng là 69 lần ăn mặn, hắn giờ đây khuôn mặt thỏa mãn cùng hạnh phúc tột cùng vì có thể làm những gì mình thích, muốn ăn có ăn, muốn ngủ có ngủ…. còn gì sướng hơn đây?

Đầu Bạo Hùng tuy không phấn khích như Phục Ma vì Đại Hùng Sư cũng không đối xử tệ bạc với nó thế nhưng mà để giữ cho thân hình cơ bắp và không phát phì thì nó phải tuân thủ một chế độ ăn nghiêm ngặt làm nó mỗi lần nhìn thấy khẩu phần ăn thì đã chán ngấy đến cổ họng rồi….. ăn thiệt thòi từ chỗ Phục Ma, cứ ngỡ sẽ bị bắt làm sủng vật hay là nấu nhừ ra làm thức ăn cho người ta thế nhưng nó không ngờ mình lại được đối xử như thế này, Bạo Hùng tuy linh tri phát triển nhưng mà vẫn là giữ nét ngây ngô hoang dã của loài vật, ai đối xử tốt với nó thì nó đi theo mà bây giờ chính là những gì nó thích nhất.

……………………

'Rầm! Chủ quán đâu……' Phục Ma cùng Bạo Hùng đang ngấu nghiến thức ăn trên lầu thì bên dưới, một tên thanh niên ăn mặc sành điệu vỗ mạnh lên bàn hét lên.

'Dạ….. không biết công tử ca có chuyện gì ạ?' Một tên bồi bàn nhanh nhảu chạy đến dạ thưa với gã thanh niên.

'Con mẹ nó, Hồng Xuân quán này từ lúc nào cho loại khách nhân thô lỗ như hai tên trên lầu vào? Làm sao bản thiếu gia có thể ngon miệng khi cái tiếng ăn uống dơ bẩn của bọn chúng cứ lọt vào tai ta thế này? Các ngươi là đuổi chúng đi hay để thiếu gia ta ?' Gã thiếu niên vỗ vào đầu tên bồi bàn gằn giọng hung tợn.

'Chuyện này….' Tên bồi bàn lúng túng vì hắn biết hai kẻ trên lầu là ai, có thể bỏ hơn mười nghìn USD cho một bữa ăn chắc chắn không phải hạng bình thường thế nhưng mà tên công tử trước mặt hắn chắc hẳn nếu đã dám gây chuyện chỗ này thì gia thế cũng không phải hạng xoàng……. trong lúc bối rối hắn không biết làm thế nào cho tốt.

'Sao? Các ngươi là không dám? Vậy thì đế Châu Tinh Vũ ta đây làm đi, cái thứ ăn uống ô uế như thế thì chỗ của chúng là bên cạnh đám người mạt hạng bên ngoài chứ không phải nhà hàng mà bản thiếu gia đến ăn.'

Tên thanh niên nói rất to làm ai trong tầng lầu cũng đều nghe thấy rõ mồn một, tuy nhiều người khó chịu với cách miệt thị của gã nhưng nghe đến cái tên Châu Tinh Vũ là người nào cũng đều biến sắc mà quay mặt đi làm lơ.

………..

'Châu Tinh Vũ? Hẳn hắn là con cháu Châu Gia ở Giang Tô, lại còn một chữ đệm là 'Tinh' ắt hẳn là dòng chính…. hèn gì có thể phách lối ở chỗ này…..'

'Ngươi suy đoán rất chính xác, hắn chính là cháu trai của Châu Tinh Ngự, ông trùm xã hội đen Giang Tô này, nghe đồn đứng sau Châu gia chính là Võ Đang đại phái.'

'Các ngươi hai người vẫn là biết quá ít chuyện, ta còn biết Châu Tinh Vũ đã hứa hôn với nữ đệ tử chân truyền của một vị chân nhân trong Võ Đang phái cơ, phen này cờ đến tay Châu gia rồi.'

Tiêng xầm xì ngay tức thì bao trùm tầng trệt nhà hàng, không biết Long cùng Võ Đang có phải ân oán kiếp trước hay không mà kiếp này hắn và Võ Đang lại như nước với lửa, đến cả thuộc hạ của hai bên cũng là kiếm cớ gây chuyện với nhau dù còn chưa biết nhau là ai.

'Châu Thống, ngươi biết phải làm gì rồi chứ?' Thấy đám người bàn tán về mình mà Châu Tinh Vũ hãnh diện hếch mặt một cách khoái chí, hắn là ai chứ? Chồng của một nữ đệ tử chân truyền của một vị chân nhân Võ Đang phái, kẻ nào biết mà không sợ?

Châu Thống là một tên đại hán đứng ở sau Châu Tinh Vũ như người hầu, hắn cũng là một tay anh chị có tiếng trong xã hội đen thế nhưng trước Châu Tinh Vũ hòn ngọc quý của đại lão gia thì hắn cũng phải ngoan ngoãn tháp tùng thiếu gia ra ngoài chơi, biết tình tính của Châu Tinh Vũ nhưng Châu Thống vẫn là không còn cách nào khác cười khổ mang theo năm tên thuộc hạ bước lên trên lầu.

'Ngươi còn đứng đó làm gì? Mau bảo nhà bếp đem món đắt tiền nhất ra đây, bản thiếu gia mà không hài lòng thì ngay cả cái nhà hàng này thì cũng phải dẹp.' Châu Tinh Vũ quay sang tên bồi bàn gầm lên.

'Phốc…….phốc…….rầm………..rầm…………'

Tên bồi bàn còn chưa kịp nói lời nào thì tiếng va đập lớn đã khiến toàn bộ thực khách và Châu Tinh Vũ thất kinh, chúng rất nhanh biết chuyện gì vừa xảy ra khi nằm tại chân cầu thang nối giữa hai lầu là năm cái xác còn chưa nhắm mắt, Châu Thống là thê thảm nhất khi trước ngực hắn là một lỗ máu xuyên từ trước ra sau, đám tay chân gã thì có cái chết nhẹ nhàng hơn với một đường trảo cắt ngang yết hầu.

'Khốn……khốn kiếp…….' Bị cảnh tượng huyết tinh dọa sợ, Châu Tinh Vũ mặt trắng bệch không còn một giọt máu, lí trí nói rằng hắn phải ngay lập tức rời khỏi chỗ này thế nhưng hai chân hắn như chết đứng trên mặt đất không thể di chuyển…… thật là đáng thương cho Châu gia một gia tộc xã hội đen lại có được một tên kế nghiệp như thế này.

'Xuy……..xuy ……….' Tiếng gì đó lọt vào tai khiến Châu Tinh Vũ hai mắt trợn trừng….. hắn không biết nó là gì nhưng cái gì lạ vào lúc này đều không tốt và hắn đã đoán đúng, trước mặt hắn không biết từ lúc nào đã xuất hiện một nữ nhân xinh đẹp nhưng lại băng lạnh cực độ………. Ga In đến rồi.

'Ngươi……… ngươi là ai? Ta…… ta là Châu gia Châu Tinh…..' Đối với Châu Tinh Vũ lúc này thì cho dù là hoa hậu vũ trụ đứng trước mặt thì hắn cũng sẽ không quan tâm mà thứ hắn đang sợ hãi chính là đôi mắt tràn đầy sát ý và đôi tay còn đáng nhuộm máu tươi của nữ nhân đối diện mình, từng giọt máu nóng vẫn còn rơi lỏng tỏng xuống sàn nhà từ đôi móng vuốt của nàng khiến cho trái tim Châu Tinh Vũ muốn nhảy luôn ra ngoài……. hắn bây giờ chỉ có một cọng cỏ cứu mạng là Châu gia…… thế nhưng….. hắn còn chưa hết câu…..

'Phốc!!!'

Trảo xuyên tim, Châu Tinh Vũ trợn tròn hai mắt cúi đầu nhìn vào một bàn tay trắng nõn ghim chặt vào lồng ngực mình, hắn còn có thể cảm giác rõ ràng trái tìm mình bị người ta bóp nát…….. nỗi đau ấy cũng chính là nỗi đau cuối cùng mà hắn có thể cảm giác được.

'Bồi bàn! Mang tiếp một phần như cũ lên, ta không muốn còn kẻ đui mù nào bước chân lên tầng hai nữa.'

Ga In lạnh lùng quay qua tên bồi bàn nói rồi lại bước từng bước lên trên cứ như mọi chuyện chưa từng xảy ra và những cái xác còn chưa nguội lạnh trên mặt đất là hư vô……… nhưng ngẫm lại thì cũng đúng thôi vì Châu Tinh Vũ hay Châu gia là không đáng để nàng để mắt tới, nếu bọn chúng biết điều thì tốt còn không tới bao nhiêu giết bấy nhiêu, không có Long nên Ga In hành xử rất đơn giản, mọi việc đã có nam nhân của nàng tới gánh vác.

Tên bồi bàn nãy giờ còn chưa tỉnh lại sau khi chết khiếp bởi đoạn phim ngắn đầy máu tanh thế nhưng lời Ga In lại như một liều thuốc an thần làm hắn có sợ cũng ba chân bốn cẳng lao vào nhà bếp hối thúc đem thức ăn lên mà không lựa chọn đầu tiên là báo cho ông chủ, trong mắt hắn Châu gia còn không đáng sợ bằng nữ nhân kia.

…………..

'Hừ……. lạm sát người bình thường, chỉ một chuyện nhỏ nhặt mà sẵn sàng xuống tay giết đi mấy mạng người. Sư Phụ! Tại sao sư phụ lại cản con ngăn ả ta lại?'

Ngồi trong góc tường tầng trệt là một bàn nhỏ ba người gồm một lão đầu và hai cô gái trẻ xinh đẹp, một trong hai cô gái cau mày hỏi lão già.

'Phiên nhi à, con đã quên lệnh của tông chủ rồi sao? Chúng ta Cổ Mộ phái từ lâu đã không màng tới thế sự nhân sinh, những chuyện như thế này chúng ta không thể nhúng tay vào.' Lão đầu vuốt chòm râu đạo mạo nói.

'Sư Phụ! Tuy chúng ta không màng đến nhân sinh nhưng cũng không thể thấy một kẻ tu võ lại tàn sát người bình thường như vậy được, cho dù là tên công tử bột kia có lỗi trước những hắn đâu đáng phải chết…. nữ nhân kia thật độc ác……' Cô gái còn lại không phục dẩu môi lên nói.

'Aizzzz…… hai người các ngươi cũng thật là, thôi được rồi lão già này nhận tu vi mình không đủ, sợ rằng một khi ta động thủ thì cả hai con cũng phải chôn thân ở đây mất……' Lão giả đỏ mặt xấu hổ nói, làm sư phụ mà phải tự nhận mình kém người thật là mất mặt mà.

'Không thể nào a……. sư phụ đã là Cường Giả lục cấp, trừ mấy lão gia hỏa trong các đại thế lực thì kẻ nào có thể sánh với ngài đây? Sư phụ đừng nói nữ nhân lúc này đã là Cường Giả lục cấp đấy nhé? Ả mới bao nhiêu tuổi chứ….' Cả hai cô gái trẻ đều hướng lão giả hỏi gấp.

'Ta cũng không hiểu a……. chẳng lẽ Cổ Mộ phái chúng ta đã thụt lùi khỏi giang hồ đến vậy sao? Nàng ta không chỉ là Cường Giả lục cấp bình thường mà đã là lục cấp đỉnh tùy thời có thể đột phá lên thất cấp……. nhìn cách thức nàng ra tay ban nãy thì sợ rằng bộ xương già này cũng không phải là đối thủ của nàng.

'Lục……… lục cấp đỉnh? Chẳng lẽ giang hồ ngoài Ma Tôn tên biến thái lại nhiều ra một vị tuyệt thế thiên tài sao?' Hai cô gái trẻ than thở.

'Hừ! Không biết trên dưới, ta đây còn phải gọi là Ma Tôn đại nhân mà các ngươi dám gọi trống không như vậy? Xem ra ta là nuông chiều hai người các ngươi quá rồi.' Lão giả trừng mắt quát.

Hai nữ đệ tử biết sai lè lưỡi với lão giả khiến lão cũng hết cách, ai biểu lão yêu thương hai đệ tử của mình quá chứ.

'Các ngươi là người Cổ Mộ phái?' Đột nhiên một tiếng nói xa lạ làm lão giả và hai nữ đệ tử kinh hãi giật mình đặc biệt là lão giả, với tu vi của lão vậy mà không phải hiện có người tiến đến gần mình.

Cả ba người quay sang phía vừa phát ra tiếng nói, là một gã nam nhân cao lớn cường tráng, khí thế lẫm liệt khiến người ta ngộp thở, khuôn mặt hắn góc cạnh cùng đôi mắt tràn ngập tà dị…… Long vừa bước vào quán này tình cờ nghe được cuộc đối thoại của ba người nên không kìm được tiến đến hỏi, Cổ Mộ phái trước giờ quá bí ẩn làm hắn tìm kiếm tung tích rất khó khăn.

'Các hạ là?' Lão giả rất nhanh lấy lại bình tĩnh, linh tính mách bảo với lão rằng gã nam nhân trước mặt lão là cực độ cực độ nguy hiểm…….. thật đáng sợ, giang hồ bây giờ sao lại xuất hiện nhiều kẻ thiên tài thế này.

'Bản tọa Ngụy Siêu, Chấp Pháp Trưởng Lão Thập Lục Tháp….. chẳng hay lão giả ngươi là có chức vụ gì trong Cổ Mộ?' Long giới thiệu tên tuổi.

'Ngụy…… Chấp Pháp Trưởng Lão…… ngươi là Ma Tôn?' Hai nữ đệ tử trẻ trợn mắt không thể tin nỗi với những gì vừa nghe được, vừa nhắc đến Ma Tôn mà gã đã đến trước mặt hai người rồi.

'Các ngươi còn ngồi đó làm gì? Cổ Mộ phái tam trưởng lão Cổ Thiên Sơn ra mắt đại nhân.' Lão giả cũng thất kinh trước danh tính kẻ trước mắt, ngay tức thì quay sang hai đệ tử quát sau đó lão là đầu tiên đứng dậy khoanh tay hành lễ trước mặt Long……. đùa chứ tin tức về Ma Tôn quá sốt dẻo rồi, ai ai cũng biết gã nam nhân này khủng bố cỡ nào.

'Tham kiến đại nhân.' Hai nữ đệ tử Cổ Mộ cũng là biết phép tắc ngay tức thì theo sư phụ hành lễ, ánh mắt cả hai không kìm được nhìn chằm chằm vào gã nam nhân đầy sức hút trước mặt, có thể nói Ma Tôn đã là nam thần trong mộng của khá nhiều thiếu nữ trên giang hồ, ai lại không muốn có được một thiên tài như thế che chở chứ.

'Không cần đa lễ…… ta trước giờ rất hâm mộ với Cổ Mộ phái các ngươi đặc biệt là Cổ Mộ bí kỹ Hàn Ngọc Quyết, không biết ta có thể có duyên gặp gỡ với Cổ Mộ chưởng môn một lần để luận bàn võ học hay không?' Long cười nhẹ hỏi lão giả, hắn việc đầu tiên phải làm là tìm cách thăm dò tổng bộ Cổ Mộ nằm ở đâu, đương nhiên hắn có thể cường thế tìm kiếm một vài tên đệ tử hay trưởng lão Cổ Mộ như ba người trước mặt thế nhưng ngay tức thì tin tức sẽ lộ ra ngoài, các thế lực nhất định sẽ đổ dồn ánh mắt về đây.

Cổ Thiên Sơn ngỡ ngàng trước lời đề nghị của Ma Tôn, Hàn Ngọc Quyết là tâm pháp chí cao của Cổ Mộ phái chỉ Chưởng môn nhân các đời và một vài trưởng lão có đại công lao mới được truyền thụ điển hình hiện này trong Cổ Mộ chỉ có hai người luyện Hàn Ngọc Quyết là Cổ Mộ chưởng môn nhân Tiểu Long Nữ cùng đại trưởng lão Kim Xà bà bà.

'Việc này lão phu là không thể làm chủ nhưng nhất định sẽ truyền đạt lại ý tứ của đại nhân lên Chưởng môn nhân, tin rằng rất nhanh sẽ có lời phúc đáp gửi tới đại nhân.' Cổ Thiên Sơn không còn cách nào khác đánh nói.

'Được rồi……. ta tin tưởng lời của Cổ trưởng lão, bản tọa đành chờ tin tức của quý chưởng môn vậy.' Long cười tà rồi gật đầu chào ba người rời đi…….. nhìn nụ cười của hắn mà sao Cổ Thiên Sơn lại thấy ớn lạnh rùng mình, lão ẩn ẩn cảm giác Ma Tôn hình như đang có ý đồ gì đó với Cổ Mộ.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.