Chương 304……314: Đồ Nhân Diệt Thần Đấu Phật (P100…110) 2/2
'Ngươi…… ngươi vừa nói gì?' Phục Ma ngoáy ngoáy cái lỗ tai rồi cẩn thận lên tiếng hỏi lại.
'Hắc hắc…….. ta nói là có thể bao ngươi mỗi ngày đều ăn no, không chỉ ăn chay mà còn ăn thịt, ăn cá đến vỡ cái bụng của ngươi mới thôi……. chỉ cần ngươi đi theo ta, làm theo lời ta bảo……. rất là đơn giản?' Long cười tà nói.
'Hừ! Ta sao có thể tin ngươi? Vừa này ngươi đấm ta cũng rất đau nha…..' Phục Ma nghi hoặc hỏi.
'Chẳng phải ngươi cũng đã đấm lại ta không ít sao? Chúng ta là huề nhau thôi. Hiện tại trên đảo này không thể có thức ăn, ngươi là đi cùng ta một chuyến xem chẳng phải biết là ta nói có thật hay giả không phải sao?' Long tự tin nói, giọng hắn đầy hùng hồn bá khí khác hẳn Ngã Giới khiến Phục Ma có chút tin tưởng rồi, phải nói 'có thể ăn thịt cá' đã đánh vào điểm yếu trí mạng của một kẻ háu ăn như hắn.
'Phục……Phục Ma…… mau trở về! Ta ban nãy là nói đùa với ngươi! Mau đánh bại hắn rồi về ngươi sẽ được ăn no, một…….không, ba thùng cơm! ' Ngã Giới cảm giác được có chút gì đó không ổn, đứng ở xa hắn không nghe rõ tiếng của Long cùng Phục Ma trao đổi nhưng nhìn thái độ của cả hai đang chuyển biến thì biết có điều gì đó không đúng.
'…….ta…….' Phục Ma cau mày khó xử vì mới chưa đầy một phút trước lão đầu chửi và đòi bắt hắn nhịn đói tới chết giờ lại trở mặt lại một lần nữa, trong đầu hắn thì việc đánh hay không đánh người trước mặt không quan trọng, quan trọng là phải lấp đầy cái bụng đang đói của mình.
'Hắc hắc! Lão già đó trở mặt xoành xoạch thật khiến người ta phải hâm mộ không thôi…….. Phục Ma ngươi thử nghĩ xem, đã lúc nào bọn chúng thật đối đãi với ngươi như một con người hay chưa mà là với một thằng ăn xin phải làm việc mới được chúng bố thí cho vài chén cơm?' Long tiêm nhiễm những suy nghĩ cực đoan và cái đầu trẻ con của Phục Ma làm hắn nhớ lại cảnh tượng ở Thiếu Lâm Tự…. là đoàn trí nhớ từ khi hắn tỉnh lại…… Phục Ma lúc ấy ăn rất thèm ăn, hắn 'chỉ mới' ăn ba thùng cơm thôi mà đám tăng sư trong chùa đã nhìn hắn với ánh mắt khác lạ rồi…. từ đó về sau hắn không được ăn quá một thùng mà trước khi ăn còn phải bổ toàn bộ củi cho nhà chùa và gánh 500 thùng nước nữa……. Phục Ma càng lúc nhận thấy lời của Long là đúng, tại sao bọn chúng tăng sư bình thường cũng đầu trọc như hắn lại thoải mái ăn cơm thỏa thích mà còn không phải làm nhiều việc như hắn, hắn thấy bất công rồi….. Biện pháp kiềm chế của Thiếu Lâm Tự cao tầng giờ lại biến thành một sự đối xử bất công trong ánh mắt Phục Ma.
'Phục Ma ngươi còn làm gì mà chưa ra tay? Phải chăng tối nay ngươi không muốn ăn cơm?' Thấy Phục Ma vẫn bất động không xuống tay với Ma Tôn, Ngã Giới tiếp tục đe dọa nhưng lão không ngờ vào lúc này đây chính lời đe dọa của lão lại đẩy Phục Ma nghiêng về phía Long hơn.
'Ăn cơm? Các ngươi lúc nào cũng đem nó ra để bắt ta phải làm đủ việc? Ta Phục Ma không phải ăn xin! Các ngươi mấy lão đầu là tự đi mà làm lấy đi!' Phục Ma tức giận hướng Ngã Giới rống to với khuôn mặt phẫn nộ.
'Đúng thế! Bọn chúng chỉ biết dùng thức ăn để dọa nạt ngươi, đề điều khiển ngươi làm theo ý chúng…… đến với ta người anh em, đã là anh em với ta thì ngươi muốn ăn gì cũng được, muốn uống loại rượu ngon nào cũng xong……..' Long hai mắt rực sáng tiến tới khoác lấy đầu vai của Phục Ma như thể đã thành tri kỉ từ lúc nào.
'Anh em? Được! Ta lựa chọn tin tưởng ngươi một lần!' Phục Ma hưng phấn trước lời nói của Long, hắn ngoài ăn còn rất muốn uống rượu, trong bếp đã một lần hắn uống trộm được một ngụm rượu của một tên tăng sư…. cái hương vị ngây ngất và sảng khoái ngấm vào trong cơ thể vẫn là dày vò hắn chưa lúc nào nguôi ngoai.
'Hắc hắc! Đã là anh em thì chúng ta cần gì phải đánh nhau đây? Nào, chúng ta cùng đi uống rượu ăn thịt thôi!' Long vui sướng vì lừa được một thằng biến thái về đội của mình, thằng này thân thể cường hãn mạnh mẽ vô cùng lại còn khắc chế được cả ma khí của hắn, nếu lợi dụng được gã chắc chắn hắn sẽ có thêm một thứ vũ khí sống đáng sợ.
Nghe thấy uống rượu, ăn thịt là Phục Ma người sướng đến tê tái rồi, hắn còn nghĩ được gì mà hào hứng bá vai bá cổ Long đi xuống võ đài.
'Phục Ma……ngươi…….ngươi được…….được lắm…….' Ngã Giới há hốc mồm trước cử động của Phục Ma cùng Ma Tôn, hai kẻ mới lúc trước còn lao vào nhau người đấm ta đá thì nay lại như thể anh em đồng sinh đồng tử thân thiết vô cùng, mất đi Phổ Độ Kinh Thư giờ lại thêm Phục Ma khiến hai mắt lão dại ra như người khùng.
'Ngã Giới đại sư! Ngươi thật là để chúng rời đi sao?' Tôn Thực này giờ chứng kiến trò cười trên sàn đấu bây giờ mới mở miệng nhắc nhở Ngã Giới.
'Rời……rời đi? Hừ!' Ngã Giới khuôn mặt biến chuyển thành dữ tợn, theo kế hoạch thì nếu Phục Ma giải quyết được Ma Tôn thì là tốt nhất nhưng nếu hắn thất bại cũng là không sao. Ngã Giới cười lạnh rút từ tay áo một chiếc pháo sáng mà giật dây bắn nó lên cao.
'Xuy…………..Bụp………' Quả pháo sáng mang theo một đường khói bay tít lên trời cao nổ tung khiến bàn chân Long chậm nhịp……… hắn biết, trò hay bây giờ mới bắt đầu.
'Đứng lại! Ma Tôn ngươi không nghe lão phu nói là không được hạ độc thủ sao? Ban nãy Phục Ma đã mất đi sức chiến đầu ngươi lại bồi thêm những cú đấm váo đầu hắn phải chăng là muốn giết chết Thất trưởng lão? Kẻ ác ma như ngươi sao có thể đứng cũng hàng ngũ như ta?' Tôn Thực là động thân trước, lão thi thân đến trước mặt Long cùng Phục Ma mà mở miệng hùng hồn luận tội Long.
'Hắc hắc…… Tôn tiền bối nói lời ấy thật khó nghe, ta chỉ là cảm thấy Phục Ma đệ đây có chút hơi ngứa trên mặt nên gãi dùm vài cái, sao lại trở thành đòn độc thủ rồi? Phục Ma đệ đâu có cảm thấy đau đớn gì phải không?' Long giang tay cười nói, hắn còn huých nhẹ vào người Phục Ma ra hiệu.
'Phải….phải….không đau, không đau!' Phục Ma giờ thì quan trọng chuyện gì bằng việc được đi ăn, hắn lắc đầu nguầy nguậy tỏ vẻ không đau khi Long ra hiệu.
'Hừ! Hoa ngôn xảo biện lừa dối bổn nguyên lão khiến ngươi tội càng thêm tội, cho dù Phục Ma đại sư không bị thương nhưng động tác của ngươi vẫn là bị bổn tọa xác định là độc thủ triệt hạ đối phương và cần được nghiêm trị! Cho ngươi cơ hội ngay lập tức quỳ xuống trước mặt bản tọa nhận tội để hưởng sự khoan hồng.' Tôn Thực đã muốn dồn Long vào chỗ chết nên đương nhiên sẽ đổi trắng thay đen dùng quyền uy cua mình lấn áp hắn.
Long cười tà biết nếu mình động thủ thì ngay tức thì đội quân kia sẽ xuất hiện với lý lẽ bảo hộ Tôn Thực, thật là một kế hoạch âm hiểm với đầy đủ lý do mà…….. thế nhưng Long sẽ nghi ngại sao? Nếu đã ngại thì hắn đã không đến, sớm muốn gì cũng phải chiến sao không sớm giải quyết tên Cường Giả bát cấp trước mặt này đi? Nghĩ là làm Long biến chuyển sắc mặt thành run sợ.
'Đại nhân! Tiểu nhân là biết tội lớn……. mong đại nhân lượng tình tha thứ……..' Long khụy người xuống trước mặt Tôn Thực làm lão có chút bất ngờ nhưng cũng không lấy làm lạ vì lão đã quá quen với loại người ban đầu thì kiệt ngạo nhưng trước thực lực tuyệt đối lại run sợ cầu xin, Ma Tôn bất quá cũng chỉ là một thằng nhãi con mà thôi.
'Vút!' Thế nhưng Tôn Thực không thể tưởng tượng nổi khi hai đầu gối của Long còn chưa chạm đất thì cả người hắn lại bật lên lại với tốc độ sấm sét tung một đòn trảo hiểm độc vào ngực Tôn Thực.
Nguy hiểm cực độ làm Tôn Thực kinh hãi tột độ, đồng tử hắn mở rộng hết cỡ trước năm móng vuốt chuẩn bị chọc đến ngực mình…. lý trí của hắn nói với hắn rằng phải mau tránh khỏi nó nhưng làm sao? Làm cách nào khi khoảng cách là quá gần? Khi mà Tôn Thực còn chưa kịp động đến một đầu ngón tay thì móng vuốt của Long đã chạm vào da thịt lão.
'Tái Thế Luân Hồi trảo!' Một trảo hiểm ác toàn lực của Long nhanh chóng xuyên qua lớp da thịt của Tôn Thực mà nhắm đến trái tim lão chụp tới.
'Không! Không thể!' Đến bây giờ Tôn Thực mới phản ứng lại kịp, lão gào to trong sự tuyệt vọng cùng cực, toàn bộ nội lực của lão nhanh chóng điều động đến nơi trái tim bảo hộ nhưng cũng chính lúc này bàn tay hung ác kia lại không tiến vào sâu bên trong mà đột ngột rút ra, cả người Long xoay tròn trông không trung quét bảy bảy bốn chín trảo cắt qua cơ thể lão.
'Đoạn Chi!'
Móng vuốt của Long quá đỗi sắc bén đi, nó quét qua tứ chi của Tôn Thực một cách dễ dàng khi nội lực của lão đều đã hội tụ nơi trái tim……..
'Bịch…….bịch……..Aaaaaaaaaaa!' Tiếng hét thảm thiết của Tôn Thực vang lên, lão đau đến tận trời xanh, tứ chi của lão vậy mà bị người ta đánh nát thành những đống bầy nhầy máu thịt, mất đi điểm tựa từ hai chân khiến lão khụy xuống một cách bất lực, nội lực của lão vẫn như cũ sung túc nhưng bây giờ biết vận dụng sao đây? Có điều lão rất nhanh không cần phải suy nghĩ đến chuyện đó rồi vì Ma Tôn vẫn là chưa kết thúc mà còn xoay một vòng cuối cùng vô cùng hoa mỹ từ trên cao chụp xuống.
'Không……xin ngươi……..đừng……!'
'Trảm Thủ!'
Trảo thủ cắt qua cổ Tôn Thực năm đường kéo phăng đầu lâu của lão theo nhanh đến nỗi đầu lìa khỏi cổ mà miệng lão vẫn còn phát ra những tiếng van xin cuối cùng, hình ảnh cuối cùng lão được nhìn thấy là tên ác ma mà mới lúc trước thôi lão còn khinh thường hắn hèn nhát……. kết cục của một tên Cường Giả bát cấp lại bi thảm làm sao.
'Hắc hắc! Đa tạ Tôn nguyên lão đã không xử phạt!' Nắm trong tay cái đầu lâu của Tôn Thực, để mặc cho vòi máu tươi rói từ chỗ cổ lão phun lên người mình, Long nở nụ cười tà dị khiến Ngã Giới gần đó run đến bủn rủn hai chân, về phần Phục Ma thì lại trợn hai mắt tò mò trước bộ phim kinh dị.
'Phập!' Không để lãng phí sinh mệnh cùng năng lượng của Tôn Thực, Long thôi động ma khí bủa vây lấy thi thể lão, hấp thu một tên bát cấp gần như nguyên vẹn làm cánh cửa Cường Giả bát cấp đã gần với hắn hơn bao giờ hết.
'Vù…….vù……….vù……….' Ngay khi cỗ thân thể Tôn Thực còn chưa tan biến thì từng cỗ khí tức cường đại phủ xuống……Long biết chúng đã đến.
'Đại ác ma tội ác tày trời! Ngang nhiên đồ diệt Thập Lục Tháp nguyên lão, ngươi là ngại sống lâu?'
Một gã nam nhân trung niên xuất hiện đầu tiên, thấy thảm trạng của Tôn Thực mà gã giật mình lùi về sau vài bước chân mới có đủ dũng khí hướng Long quát…… không cần đoán hắn là ai vì sắc phục Hoa Sơn phái trên người đã báo ra danh tính của hắn – Thánh Vương Đào Hoa đảo, đại trưởng lão Hoa Sơn đại phái và cũng là Cường Giả bát cấp.
'A di đà phật!' Đến sau Thánh Vương một nhịp là mười tám tên tăng sư trọc đầu mình trần, chúng vừa hiện thân đã tập trung xuất ra một cỗ khí thể cường đại khóa chặt lấy vị trí của Long, nhìn tấm thân đen xì của chúng Long đoán chắc hẳn là Thiếu Lâm Tự thập bát la hán, màu da của chúng là do tu luyện một thân kim cang bất hoại khiến da thịt cứng như kim loại.
'Nammmm moooo aaaaaa diiiiiii daaaaaa.' Sau mười tám tên la hán là tiếp theo mười hai vị tăng sư đạo mạo miệng lẩm bẩm tiếng phật kinh bằng tiếng phạn, phật y trên người chúng khác với Thiếu Lâm Tự và cả khí thê tỏa ra cũng không ác liệt mà lại bàng bạc dung nhập với tự nhiên như đạo giả, còn có thể là ai ngoài mười hai tên Bồ Đề pháp tăng chủ tu phật giáo phật pháp đây.
'Ầm!' Thân xác Tôn Thực nổ tung thành bụi phấn cũng là lúc sàn đấu rung lên do chấn động kinh khủng từ một góc khác, hai kẻ hiện thân khiến Long có chút bất ngờ vì trong đó có một con gấu, nó to kinh khủng như quái vật với chiều cao hơn hai mét rưỡi và những múi cơ săn chắc như vận động viên thể hình hạng nặng, trên cổ nó là cũng là một gã đại hán thân hình cường tráng.
'Hấp…….Hấp!' Nga My Cửu Tiêu Cực Nhạc chín vị lão bà cũng hiện thân, tay cầm trường kiếm khí thế Cường Giả thất cấp đỉnh hướng Long phủ xuống.
'Vù vù vù……..vù vù vù…….' Âm thanh xé gió từ bốn phương tám hướng, bầu trời đen kịt những chấm đen đang phi thân tới và Long cũng không cần đợi lâu khi chỉ ít phút sau toàn bộ mảnh đất đã bị những tên Cường Giả dẫm đạp, chúng phân thành ba vòng từ ngoài vào trong phân theo thực lực từ yếu đến mạnh.
'Xuy…….xuy……..' Trong lúc Long còn đang thầm trách bọn chúng khinh suất không phong tỏa không gian phía trên thì những bén nhọn bởi kiếm khí đã báo hiệu cho hắn những kẻ có thực lực không tầm thường đang ẩn thân trên cao…….. hắn đã đoán đúng khi năm tên Võ Đang chân nhân đã sớm ẩn thân phục kích từ trên cao đề phòng hắn thoát thân.
Thập diện mai phục chính là đây chứ đâu!
'Ầm…..Ầm!' Còn chưa kịp động thủ mà Long cả người cong vòng, hai chân hắn vậy mà ngập sâu xuống sàn bê tông đến tận đầu gối trước áp lực kinh khủng của toàn bộ cao thủ hướng tới, ở cạnh hắn là Phục Ma thì đỡ hơn một chút vì nhìn cái đầu trọc của hắn nên hắn mặc nhiên được xác định là cao tăng Thiếu Lâm.
'Phục Ma đệ! Coi bộ bọn họ không muốn ta dẫn đệ đi ăn nha!' Long cười khổ cố gắng rặn ra từng chữ một với Phục Ma.
Xoa xoa cái đầu trọc lóc, Phục Ma há hốc mồm nhìn quanh vùng đất trổng trải mới đó đã phủ đầy những võ giả có thực lực mạnh…. hắn chắc chắn là không sợ mà chỉ cảm thấy ngạc nhiên cùng tò mò, tại sao đám người lại ngăn hắn đi ăn nha?
'Ma Tôn! Biết tội của ngươi chưa?' Thánh Vương là kẻ có tu vi cao nhất ở đây nên đương nhiên là kẻ đầu tiên mở miệng, hắn hướng Long quát lớn.
'Hắc hắc…….. ta có tội gì sao? Ta đường đường là Thập Lục Tháp lục trưởng lão đến đây tham gia tỉ thí với Thất trưởng lão Phục Ma đại sư, còn các ngươi thì sao? Các ngươi phải chăng là muốn phục kích diệt sát một vị trưởng lão Thập Lục Tháp?' Long hùng hồn đáp.
'Hừ! Ngươi tà ma giết hại vô số người vô tội, nay lại gan to bằng trời dám giết Tô Thực nguyên lão người người đều chứng kiến tận mắt, tội đó đã đủ hay chưa?' Thánh Vương cười lớn.
'Hắc hắc……. các ngươi đây là đổ oan cho người có tội nha, Tô Thực nguyên lão cũng thật là…. ngài ấy vì mến mộ tài năng của Ma Tôn ta đây nên cam nguyện hy sinh toàn bộ thân thể để trợ giúp ta tịnh tiến ma công…….aizzz……..tấm long cao cả một đời cống hiến cho Thập Lục Tháp của Tô Thực tiền bối thật khiến lòng ta hổ thẹn mà……' Long trưng ra bộ mặt tiếc nuối mà than thở.
'Ngươi đại ma đầu còn rất giỏi miệng mồm, tiếc rằng chúng ta đây não còn chưa hỏng, hành vi sát hại một vị nguyên lão của ngươi không thể dung thứ…….. Các vị! Ta Đinh Liệt – đại trưởng lão Hoa Sơn đại phái phán xét Ma Tôn tội chết! Các vị thấy sao?' Thánh Vương vận nội khí gầm lớn.
'SÁT!!!!' Không hẹn cùng tiến, toàn bộ Cường Giả đều mở miệng hét lớn một chữ Sát khiến sát ý tỏa ra nhấn chìm cả vùng không gian.
'Ta tới trước!' Thánh Vương cũng không chần chờ nữa, hắn với cái danh Cường Giả bát cấp nên không thể không ra tay trước, thực lực Cường Giả bát cấp thể hiện ra vô cùng cường đại khi thân ảnh hắn cắt ngang không gian một đường chưa đầy nửa cái chớp mắt đã chụp đến người Long.
'Hắc hắc!' Đang bị chôn chân tại chỗ nhưng nụ cười tà của Long lại khiến Thánh Vương cảm nhận được uy hiếp trí mạng, hắn rất cẩn thận ngay từ đầu đã huy động thập phần nội lực để tránh không bước chân vào vết xe đổ của Tôn Thực….. cắn răng áp chế linh cảm bản thân vì mặt mũi một Cường Giả bát cấp, Thánh Vương vẫn là không giảm tốc độ mà lao tới trước.
'Tử Hà Kiếm Phổ – Huyễn Kiếm Quy Tông!' Bóng hình Thánh Vương lóe lên một vệt ánh sáng bắt nguồn từ hông gã, nơi đặt nhuyễn kiếm.
'Vút…..vút…..vút…..' Tiếng gió rít gào truyền vào tai Long, vệt sáng quỹ đạo vòng vèo không thể nào đoán định như mãng xà thành tinh hướng thẳng đến cổ hắn mổ tới.
'Keng!' Tưởng chừng mũi kiếm sẽ đâm thành một lỗ máu trên người đối phương nhưng Thánh Vương ngay tức thì kinh hãi trước tiếng kim loại va chạm, nhuyễn kiếm của gã cong vòng lên muốn gãy trước lực phản chấn…… đang định biến chiêu thì một nắm đầm hung bạo đánh tới mặt khiến gã rợn tóc gáy mà tức tốc lùi thẳng ra sau.
'Chạy?' Long lúc này còn bị chế trụ sao? Khí thế hắn kéo cao đến Cường Giả bát cấp chân chính, mũi kiếm Thánh Vương vừa chạm vào da thịt hắn cũng là lúc toàn thân hắn kéo căng rồi bật tới chỗ gã tung một quyền…….. diệt đi Tô Thực một tên Cường Giả bát cấp đã khiến hắn cảm ngộ phần nào đạo của mình để bước lên bát cấp nhưng mãi vẫn áp chế chưa thể hiện ra…… thấy Thánh Vương vậy mà không dám đỡ một quyền làm hắn nở nụ cười khinh bỉ đuổi theo tức tốc.
'Khốn kiếp! Ngươi đã là Cường Giả bát cấp?' Cảm nhận được khí thế của Ma Tôn, Thánh Vương kinh hãi không dám ngạnh kháng trực tiếp mà lựa chọn tiếp tục lui tiếp lui về sau……. thế nhưng….. hắn còn không đủ nhanh.
'Na di!' Long hai mắt lập lòe sát khí đáng sợ, ma khí cuồng bạo bao phủ lấy toàn thân hắn để rồi cả thân hình hắn thế mà phá tan không gian trong một khoảnh khắc ngắn ngủi sau đó xuất hiện ngay trước mặt Thánh Vương làm hắn há hốc mồm.
'Rầm……..Rắc……….Rắc'
Đơn giản một đấm đánh tới của đối phương, Thánh Vương không còn cách nào ngoài tung một quyền đối chọi cơ mà luận về sức mạnh thì hắn xa xa còn chưa đủ lực trước một con quái vật như Long, quyền đối quyền khiến tay hắn cong vòng lên kèm theo những tiếng nứt vỡ của xương.
'Tử Hà Thần Công! Tử Hà!'
Thánh Vương đau đớn đến gương mặt có phần trắng xanh nhưng biết nếu bây giờ loạn thì mạng hắn cũng không giữ được, về sức mạnh hắn có thể chịu thua nhưng thế mạnh của hắn là nội công…… rống lên một tiếng lấy lại khí thế, nội lực của hắn dần dần biến chuyển thành một màu tím tà dị……. Tử Hà Thần Công tầng cao nhất luyện ra Tử Hà khí chính là nó.
Đang muốn được đà xông lên nhưng Long đột ngột lùi lại trước đám tử vụ đang bao trùm lấy Thánh Vương…. hắn quyết định rất sáng suốt vì Thánh Vương vừa xuất ra Tử Hà khí cũng là lúc gã bắn người trở lại mà huy động nhuyễn kiếm trong tay một cách tinh mỹ cực kỳ quấn lấy Long.
'Từ Hà Kiếm Phổ – Truy Phong Phệ Hồn!' Lưỡi huyễn kiếm sắc bén mang thoe Tử Hà khí mềm dẻo như một cây roi quấn chặt lấy cổ Long rồi siết chặt lại với tốc độ kinh hồn.
'Roẹt……..roẹt……' Ma khí chạm Tử Hà khí vang lên những tiếng xèo xèo rồi cùng nhau tan biến coi bộ là ngang nhau, lưỡi kiếm ép chặt xoắn lấy cổ Long xiết lại như thể muốn cắt qua hái luôn cái đầu của hắn xuống…… toàn bộ đều diễn ra chỉ trong một cái nháy mắt.
'Rặc……Rặc……Rặc…….'
Thánh Vương biến sắc trước khi nhuyễn kiếm đã có chút rạn nứt mà vẫn không thể cắt qua được lớp da bên ngoài đối phương nói gì đến cắt cổ người ta, phải nói là da thịt Long từ khi dung nhập thứ kim loại kia đã đạt tới một trình độ khủng bố mà nhuyễn kiếm trong tay Thánh Vương tuy sắc bén nhưng là vẫn chưa đủ cứng rắn để đối chọi lại được.
'Hắc hắc! Đến lượt ta!' Trong khi Thánh Vương còn đang đình trệ bởi cơ thể biến thái của đối phương thì Long động, hắn dễ dàng chụp lấy hai vai Thánh Vương trước mặt mà ghì chặt ép hắn không thể rời khỏi để rồi đầu ngửa mạnh dập mạnh xuống mặt gã.
'Rầm!' Máu tươi bắn tung tóe, cái mũi cao đẹp của Thánh Vương bẹp dí trước cú đập đầu của đối phương, đầu óc hắn lờ đờ sang chấn kinh khủng cơ mà Long sẽ buông tha sao? Đương nhiên là hắn sẽ tiếp tục rồi, hắn tiếp tục ghìm chặt lấy Thánh Vương mà ngửa đầu ra dập xuống một cách hung bạo nhất.
'Rầm……..Rầm………Rầm……'
Không thể thoát khỏi gọng kìm đang khóa chặt vai mình dù huy động Tử Hà khí đến tận cùng, Thánh Vương sợ đến run chân trước những cú đập vào mặt mình, khuôn mặt có phần điển trai của hắn giờ đã thành một đống bầy nhầy không rõ hình thù và ngay cả xương sọ bên trong cũng bắt đầu rạn nứt rồi.
'Cứu…….cứu ta……..' Cái chết ngày một đến gần khiến Thánh Vương không thể nào bỏ qua mặt mũi mà cấu cứu đám Võ Giả đang bao vây xung quanh.
'Lên!' Không thể để Thánh Vương chết được, Thiếu Lâm thập bát la hán tăng sư cầm đầu Nhất la hán ra hiệu cho toàn bộ xông lên cứu trợ Thánh Vương.'
'Hừ!' Mười tám gã trọc đầu đến quá nhanh làm Long biết mình không thể kết thúc tính mạng Thánh Vương ngay bây giờ, dù gì Tử Hà khí của gã cũng là đối chọi gay gắt với ma khí của hắn……..không còn cách nào ngoài tạm thời buông tha Thánh Vương, Long co chân đạp mạnh một phát vào hạ bộ gã khiến gã bay vọt ra sau như đạn pháo kèm theo những ngụm tiên huyết phủ đầy mặt đất.
'Thập Bát La Hán Trận!' Mười tám tăng sư vọt tới nơi rồi, chúng chia làm ba lớp, mỗi lớp sáu người vây lấy Long ở chính giữa, mười tám tên thủ thể của mười tám vi la hán trong phật giáo, thế đứng vững vàng như núi.
'Hừ!' Long hừ lạnh trước trận pháp kín kẽ của đối phương, hắn quyết định lựa chọn một đường để đột phá trước khi bọn chúng khép trận…… thân hình hắn vũ động bay vọt về một phía tung một cước đến tên tăng sư ở gần nhất.
'Rầm………Rầm…….'
Ăn một cước của Long, tên tăng sư dù đã đón đỡ kịp cũng phải lùi về sau mười bước mới ổn định lại thân hình, ngay tức thì hai tên phía sau nhào tới chỗ Long mà tung quyền.
'Oành! Oành!' Quyền đối quyền, Long đẩy bật hai tên tăng sư ra sau nhưng cũng là lúc mười lăm tên còn lại đã đến, ba mươi cánh tay vừa trảo, quyền, chém đánh thẳng lên lưng Long.
'Cút!' Rống một tiếng, Long dùng tấm lưng trần ngạnh kháng toàn bộ chiêu thức hung hiểm của đối phương để rồi khí thế bộc phát mang theo kình lực cùng ma khí phản chấn trở lại đầy bật mười lăm tên tăng sư ngã lăn ra phía sau.
Thế nhưng chỉ có mười tám tên Thiếu Lâm la hán này sao? Mười hai vị Bồ Đề pháp tăng cũng đã đến rồi, chúng xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Long mà niệm kinh tỏa ra phật khí vàng óng bủa vây lấy hắn.
'Cút cho lão tử!' Long điên tiết vì không thể diệt sát được đám võ tăng này, pháp tăng niệm phật quyết lại khiến cơ thể hắn như gặp khắc tinh mà đình trệ so với trước không ít lần….. đôi mắt hắn ngập tràn lửa giận để rồi điên cuồng bản thân thôi động lực lượng huyễn hóa ra ba mươi đầu ma long hung tợn.
'Ma Long Loạn Vũ!'
Long quyết phải dẹp tan đám pháp Tăng, hắn bỏ qua những chiêu thức ập vào người mình từ chỗ mười tám tên võ tăng đánh tới mà tung một chưởng khủng bố về phía đám pháp tăng trên cao.
'GRAOOOOOOOO!'
Ba mươi đầu ma long bay vút đến chỗ đám pháp tăng, ma khí bạo liệt làm không gian nơi chúng đi qua như tan vỡ trước áp lực to lớn, tiếng gầm rống của loài rồng chấn vang thương khung.
'Phốc………..phốc……….' Ma Long dễ dàng xuyên thủng mười hai thân ảnh pháp tăng khiến Long cau mày chưa hiểu chuyện gì nhưng rất nhanh hắn hiểu rõ vì mười hai thân ảnh kia vậy mà lại xuất hiện một lần nữa nhưng lại ở một góc khác, mười hai thân ảnh mà ma long xuyên qua đã tan thành mây khói …… là hư ảnh sao?
'Naaaaaaaaa…………mooooooooo………aaaaaaaaaaaaa…………….'
Phật pháp như cũ truyền vào tai làm Long khó chịu vô cùng, cơ thể hắn lại càng thêm chậm chạp đình trệ hơn khiến cho mười tám tên la hán cuối cùng cũng chụp được đến người hắn, chúng chia nhau ra từng kẻ một chỗ khóa chặt từng khớp xương một trên cơ thể khiến Long tuy mạnh mẽ có thừa nhưng cũng không thể thoát ra trong thời gian ngắn.
'Độ hóa!' Thân ảnh mười hai tên Bồ Đề pháp tăng lóe lên xuất hiện ngay gần trên đầu Long, tiếng kinh phật trong miệng chúng lại nhanh hơn vài phẩn để toàn bộ phật khí hội tụ huyễn hóa thành một bàn tay khổng lồ chụp lên đầu hắn.
…….
'Mẹ nó! Thế là xong, chúng ta còn chưa kịp động một đầu ngón tay.' Trên cổ đầu hắc hùng to lớn, gã tráng hán bực dọc thốt ra những từ thô tục, hắn và Bạo Hùng phải đi một chặng đường dài đến đây nhìn đám trọc đầu này hiển uy sao?
'Phật giáo đúng là phật giáo, cường đại khiến người ta khó thở mà!' Trên cao, năm tên Võ Đang chân nhân than thở trước thế trận kín kẽ của phật giáo võ tăng cùng pháp tăng.
…….
Mọi chuyện sẽ kết thúc tại đây sao?
'Hắc hắc! Đợi mãi các ngươi rốt cục cũng đến gần ta.' Mười hai tên Bồ Đề pháp tăng vừa đến gần cũng là lúc hai mắt Long mở toang, còn đâu vẻ thẩn thờ như bị phật pháp độ hóa nữa, khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười tà, từ bên trong phát ra một cỗ lực lượng khủng bố đánh bay mười tám tên la hán để rồi cả người hắn lao lên chư đạn pháo chụp đến đám pháp tăng khốn kiếp.
'Không tốt!' Không biết kẻ nào hô trước nhưng mười hai Bồ Đề pháp tăng đều biến sắc huy động phật pháp muốn thoát khốn khỏi chỗ này……. chúng chủ tu phật pháp nên không thể ngạnh kháng với một tên quái vật như Ma Tôn được.
'Trốn? Các ngươi trốn đi đâu? Chết cho lão tử!' Long cuồng bạo chụp tới hai tên pháp tăng như một đầu sói nổi điên vồ lấy con mồi, đôi trảo thủ của hắn nhanh như hai luồng sáng quặp lấy vai của hai tên pháp tăng khi chúng còn chưa kịp thi pháp.
'Bồ Đề Kinh! Độ Ma Nhập Phật!' Hai tên Bồ Đề pháp tăng trong hiểm nguy nhưng lại không nao núng, chúng chắp tay niệm pháp quyết khiến Long cảm giác được nguy hiểm…… hắn còn đang muốn bóp nát đôi vai của chúng thì đột nhiên từ đôi bàn tay truyền tới cảm giác ngứa ngáy, đưa mắt nhìn tới hắn kinh hãi khi đôi tay mình chụp đên đôi vai chúng thế mà đang phân giải từ từ……. Phật khí vàng óng quấn chặt lấy khiến hắn muốn rút ra cũng không thể rút.
'Chụp lấy hắn!' Mười tám tên la hán đã trở lại, chúng nhào đến chụp lấy hai chân, hông, lưng, bụng, cổ và đầu Long bám khóa chặt.
'Độ Ma Nhập Phật!' Mười tên Bồ Đề pháp tăng cũng quay lại rồi, chúng phân làm bốn hướng chụp tay trần lên đỉnh đầu Long niệm pháp quyết, phật lực cao thâm lại bắt đầu cường thế xóa tan ma khí tiến vào bên trong tìm kiếm linh hồn hắn.
'Hắc hắc!' Long vẫn như cũ nở nụ cười tà dị làm con người ta lạnh gáy, một cỗ ma khí kinh khủng từ người hắn bốc lên thế mà dễ dàng đàn áp phật khí từ đám Bồ Đề pháp tăng……..hắn vẫn còn đó Đại Ma Hồn chưa dùng tới kia mà, đừng quên năng lượng nó nắm giữ không thể thua kém hắn, chỉ là hắn đang để đợi thời cơ cho một kích toàn lực mà thôi và chẳng phải đây chính là lúc đó sao.
'Chết cho lão tử!' Tiếng gào rú của quái vật chấn vang sàn đấu, đôi ma trảo tưởng chừng sẽ bị phân giải thành bụi phấn lại mạnh mẽ quặp vào.
'Rốp………rốp………'
Đôi vai bị bóp nát khiến hai tên Bồ Đề pháp tăng kinh hãi, chúng còn chưa kịp la lên một tiếng thì ma trảo lại quét qua cổ chúng hái xuống hai cái đầu trọc lóc, trên gương mặt chúng vẫn còn nguyên cái dáng vẻ không thể tin được, hai mắt trợn lớn kinh hãi đến tột cùng.
'Oành! Oành!………..Oành! Oành!'
Long đương nhiên sẽ không dừng lại, cả người hắn ma khí bốc chảy phừng phựt ngọn lửa ma hỏa lạnh lẽo khiến những bàn tay đang chạm vào người hắn bị ma khí quấn lấy cắn nuốt, mười tám tên la hán đang dính trên người hắn đương nhiên là thảm nhất……. mười tên ở vòng ngoài còn đỡ còn tám tên vòng trong thì không thoát ngay được mà ma khí quấn thân làm chúng đau đớn rít gào…….. đám Bồ Đề pháp tăng bên trên thì sớm sợ mất mật trước cái chết của đồng bọn mà khựng lại nửa nhịp và chừng đó cũng đủ để cơn mưa quyền đầu ập lên người chúng, nắm đầu nào đánh tới cũng khai sơn phá thạch hơn vạn cân lực đạo khiến không gian chấn động.
Đám la hán cuối cùng cũng thoát khỏi người Long nhưng dáng vẻ thê thảm khôn cùng, ánh mắt chúng vẫn còn đó sự sợ hãi đến từ sâu trong linh hồn khi ma khí như ác thú cắn nuốt lấy thân thể mình, đương nhiên có người đi thì phải có kẻ nằm lại, tám tên la hán ở vòng trong thì bốn tên đã bị ma khí cắn nuốt đến cặn bã cũng không còn, bốn tên còn lại thoát được thì cũng đã vô lực tái chiến vì những vết thương lở loét đến rợn người trên cơ thể.
'Bịch……….bịch……….bịch…….'
Tiếp sau đó những cục thịt từ trên trời rơi xuống ngay trước mặt chúng, còn kẻ nào khác ngoài mười tên Bồ Đề pháp tăng đây, nhục thân không mạnh mẽ nhưng phật lực chúng vẫn là có thể bảo hộ chúng mà xóa đi đại lượng kình lực đánh lên bản thân chúng, thế nhưng kình lực của Ma Tôn mạnh mẽ nhường nào chứ? Chỉ một chút ít chạm vào thân cũng đủ để chấn nát nội tạng bên trong của đám pháp tăng và đánh bay chúng, miệng kẻ nào cũng phun đầy máu huyết và mảnh nhỏ nội tạng trông thê thảm vô cùng.
'Các vị! Đại ác ma thực lực mạnh mẽ vượt qua dự liệu, nếu chúng ta không một lần hợp lực thì không thể nào còn mạng để trở về!' Tên la hán đầu lĩnh hướng tới các đội ngũ xung quanh trầm giọng nói.
'Cơ thể hắn quá biến thái, chúng ta cùng lắm cũng chỉ có thể chế trụ hắn mà không thể diệt sát được, ta đề nghị các vị Thiếu Lâm cùng Võ Đang ngay sau khi toàn bộ chế trụ được hắn thì xuất ra Thần khí kết liễu hắn.' Nga My đứng đầu Cửu Âm sư thái ngưng trọng nói.
'Được! Được!' La hán đầu lĩnh và Võ Đang chân nhân từ trên cao nhanh chóng truyền tới ý niệm đồng ý, đêm dài lắm mộng tốt nhất một kích thành công.
'Thiếu Lâm các vị la hán đã trọng thương, mong Viên Thượng đạo hữu cùng Bạo Hùng mở đường tới trước, chúng ta ở bên cạnh nhân cơ hội tập kích.' Cửu Âm sư thái nêu ra kế hoạch.
'Haha! Tốt……. có ta cùng Bạo Hùng các vị cứ yên tâm…..' Viên Thượng chính là gã đại hán ngồi trên cổ đầu hắc hùng, nãy giờ hắn đã ngứa tay ngứa chân và cả ngứa mắt đám hòa thượng Thiếu Lâm Tự lắm rồi nên bây giờ có cơ hội tiên phong thì còn gì tốt hơn, nghĩ đến có thể lập uy trước thiên hạ quần hùng là máu huyết hắn sôi trào rồi.
'Trấn áp hắn ta đây vẫn còn có thể.' Thánh Vương trở lại rồi, khuôn mặt đã được băng bó sơ qua nhưng nhìn từ bên ngoài vẫn là mường tượng được sự thể thảm bên trong, y phục Hoa Sơn trên người hắn cũng không còn chỉnh tề như lúc trước mà so ra cũng chỉ hơn đệ tử cái bang trong phim ảnh một chút mà thôi, hình tượng một Cường Giả bát cấp cao cao tại thượng chính thức sụp đổ điều đó làm Thánh Vương không thể nào chịu nổi, cả người hắn bốc lên sát ý tận cùng, hai mắt giận dữ tột độ nhìn chằm chằm lên thân ảnh ở chính giữa như muốn ăn tươi nuốt sống gã.
'Đại…….đại trưởng lão, ngài thương thế vẫn còn chưa hồi phục a!' Châu Nguyệt Linh cũng đã đến, nàng chứng kiến từ đầu đến cuối sự cường hãn bá đạo của Ma Tôn mà chấn kinh, đập bay Thánh Vương, dẹp tan Thiếu Lâm Tự mười tám vị la hán và Bồ Đề pháp tăng mươi hai vị hợp công, đó là chưa kể nghe nói trước đó hắn đã 'nuốt sống' một vị Cường Giả bát cấp nguyên lão Thập Lục Tháp…. rốt cuộc tên này thực lực tối cường cỡ nào nàng cực kỳ tò mò thế nhưng nàng biết hiện tại mình mặc dù có một kiện thần khí bảo hộ nhưng cũng không đủ tư cách đứng trước mặt hắn.
'Linh nhi! Hoa Sơn không thể mất mặt được……. cho dù hy sinh cái mạng này ta cũng không thể bôi nhọ danh dự do lịch đại tổ tông Hoa Sơn dùng sinh mạng để đối lấy được, võ giả Hoa Sơn chỉ tiến không lùi.' Thánh Vương nặng nề nói khiến Châu Nguyệt Linh sửng sốt, nàng chưa từng nghĩ đại trưởng lão lại còn có một bộ mặt anh hùng như thế này.
'Đại…..đại trưởng lão, hay là ngài mặc Thanh Phong Y đi.' Châu Nguyệt Linh cảm động trước ý chí của Thánh Vương mà muốn đưa Thanh Phong Y trong người nàng cho lão.
'Không không…..Nguyệt Linh ngươi phải hiểu mình là tương lai của Hoa Sơn, Hoa Sơn đại phái có thể không có ta nhưng không thế thiếu ngươi được, lịch sử Hoa Sơn còn cần những kẻ như ngươi viết tiếp hiểu không? Nhớ….. khi chúng ta động thủ thì ngươi phải trốn, không phải là lùi mà là trốn đi, càng xa càng tốt……. Nguyệt Linh, nhớ lấy lời ta.' Thánh Vương giọng cực độ trầm trọng căn dặn Châu Nguyệt Linh và đương nhiên là chỉ có nàng nghe thấy được lời lão.
'Trốn? Chẳng lẽ?' Châu Nguyệt Linh là người thông minh, nàng nghe được trong lời nói của Thánh Vương có chút gì đó là…. run rẩy… phải, lão là đang run rẩy sao?
Thánh Vương ngoài mặt hùng hồn thế nhưng quả thật bên trong lão đã cảm giác được tử vong đang ngày một đến gần, không chỉ là có lão trong đó mà là toàn bộ những kẻ có mặt ở đây……. là Cường giả bát cấp cho dù không phải là tự lực tu luyện nhưng lão vẫn là bát cấp, cảm nhận của lão với tự nhiên thế nhưng là cường đại hơn võ giả thất cấp không ít nên mẫn cảm với số mệnh…… lão không biết cái uy hiếp đáng sợ đó là từ đâu, có thể là từ Ma Tôn và cũng có thể là từ phía ngoài mảnh không gian này.
………….
Thánh Vương cảm nhận không thể không công nhận là thực sự đúng đắn, lão hay những tên võ giả đến đây không biết được khi chúng tiến vào nơi này thì số phận của chúng đều đã được định đoạt, toàn bộ hòn đảo nhỏ đang bị một đội ngũ vô cùng cường đại phong tỏa toàn bộ trên trời dưới đất không một kẻ hở như một bầy cá trong chậu ……… lời nói của Bất Tử Lão Nhân với Long ngày đó vẫn là còn che dấu đi một vế lớn, hoàn chỉnh phải là : 'Thánh Vương và toàn bộ sẽ phải nằm lại vĩnh viễn tại hòn đảo nhỏ này'.
Không cần đoán nhiều vì giang hồ lúc này chỉ một thế lực có thể làm được điều này chính là Thập Lục Tháp, đội ngũ lần này được phái ra phải nói là cường đại trong cường đại, 50 tên Cường Giả thất cấp đinh, bát cấp 10 tên và kẻ đứng đầu là một lão già cửu cấp hàng thật giá thật. Thập Lục Tháp có thể mắt nhắm mắt mở để các thế lực trên giang hồ phát triển cho dù là có ngoài sáng hay trong tối nhưng không thể làm ngơ trước những ý định đánh vào mặt mình, một tên lục trưởng lão tuy nhỏ nhoi nhưng vẫn là người đại diện của Thập Lục Tháp ở trong giang hồ, nếu Thập Lục Tháp không thể bảo hộ hắn thì còn kẻ nào tin tưởng, còn kẻ nào dám bán mạng cho Thập Lục Tháp đây?
Khoan nhắc vấn đề mặt mũi, những thế lực lớn như Thiếu Lâm Tự không muốn giang hồ lại xuất hiện DCCB thứ hai thì Thập Lục Tháp cao tầng lại cầu còn không được một DCCB thứ hai sinh ra nên chúng sẽ đương nhiên sẽ không ngồi nhìn một kẻ có tiềm lực như hắn chết yểu, Bất Tử Lão Nhân là nhị trưởng lão nhưng lão có quyền mang tử tù ra cho Ma Tôn hưởng dụng sao? Câu trả lời chắc chắn là không mà từ đầu đến cuối đều là chỉ thị từ bên trên, ngay cả những thời điểm nguyên lão hay Bất Tử Lão Nhân xuất hiện kịp thời để cứu hắn một mạng đều là được chuẩn bị từ trước, có chăng chúng không bảo hộ hắn ngoài ánh sáng vì kẻ mạnh chi có trong rèn luyện mà sinh ra, ngay từ khi xuất hiện tại Kim Sơn đại hội năm đó Long đã được chú ý tới, không phải tự dung mà Thập Lục Tháp có thể lớn mạnh và đứng đầu giang hồ.
'Đại nhân! Ma Tôn tên này biến mạnh cũng quá biến thái đi chứ, vừa đột phá bát cấp mà có thể dẹp tan bọn la hán và pháp tăng.' Ẩn nấp trong không gian trên cao, môt gã nam tử cười nói với lão giả trước mặt mình, thực lực của hắn vậy mà không hề thua kém Thánh Vương cũng là Cường Giả bát cấp.
'Ha ha! Ta năm đó bằng tuổi hắn cũng chỉ mới lẹt đẹt ở Cường Giả nhất cấp, nhìn xem hắn đang bị vây công bởi hàng trăm tên Cường Giả nhưng vẻ mặt vẫn là tự tin vô cùng không một chút sợ hãi, đó là gì ngươi biết không? Đó là phong thái của kẻ đứng đầu, kẻ có thể làm đại sự.' Lão giả gật gù đáp, lão chính là người đứng đầu cuộc vây công lần này, Thập Lục Tháp một vị tôn giả – Vi Đà tôn giả.
Nếu Thần Vệ là lực lượng hộ tháp vòng ngoài thì Tôn giả là lực lượng hộ tháp bên trong, chúng được coi là người đại diện của hội đồng Tổ Lão truyền đạt ý chỉ của hội đồng xuống dưới, từ sau khi Dục Kiếm lão nhân làm phản hại chết một vị Tổ Lão thì Thập Lục Tháp các trưởng lão không còn tiếp xúc trực tiếp được với Tổ Lão nửa mà phải thông qua Tôn giả những người này. Muốn vào đội ngũ Tôn giả này cũng không hề đơn giản, thực lực phải là Cường Giả cửu cấp trở lên và được hội đồng Tổ Lão trực tiếp kiểm tra, đương nhiên lợi ích đạt được cũng không phải nghĩ khi tài nguyên tu luyện có thể nói là muốn gì được nấy.
Vi Đà lần này xuất động chính là theo ý của hội đồng Tổ Lão, đội ngũ hắn lĩnh xướng là 10 tên nguyên lão cùng 50 tên Thần Vệ, nhiệm vụ thì chỉ có một : không để kẻ nào sống sót rời khỏi hòn đảo này. Còn việc bảo hộ Long thì đã do một đội ngũ khác đảm nhiệm, Vi Đà không biết cụ thể vì vị trí của hắn trong Tôn giả cũng không cao nhưng hắn biết chắc sẽ không ít hơn ba vị Tôn giả đang ẩn nấp đâu đó không xa sẵn sàng xuất hiện ứng cứu Ma Tôn.
…………
Bên ngoài là thế còn ở bên trong, Long lúc này thực lực lại tăng lên sau khi cắn nuốt hai tên pháp tăng và bốn tên la hán, giết chóc làm cảnh giới hắn thế mà rục rịch tăng lên, lực lượng sôi trào căng phồng từng thớ thịt.
'Rầm………rầm……….' Liên minh động thủ rồi, con hắc hùng gầm rú lao tới chỗ Long như một chiếc xe tằng khổng lồ, từng bước chân của nó nặng nề hằng sâu trên nền bê tông, trên cổ nó vẫn là Viên Thượng với khuôn mặt dữ tợn khôn cùng, hắn cùng Bạo Hùng hợp công chắc chắn phải thành công.
'Phục Ma đệ, có muốn ăn thịt?' Long quay sang Phục Ma đang ngồi xổm một góc cười hỏi.
'Thịt?!' Phục Ma hai mắt sáng rực khi bị đề cập đến yếu điểm, hắn nãy giờ buồn bực ngồi thui thủi trong một góc dương ánh mắt thiếu kiên nhẫn nhìn Long cùng bọn ngươi kia quần nhau, trong mắt hắn thì tất cả đều không quan trọng bằng cái bụng đang đói cồn cào.
'Phải a, còn là thịt gấu loại một! Chẳng phải người ta đang dâng tới tận miệng đệ hay sao?' Long chỉ về đầu hắc hùng đang lao tới mà nhắc nhở Phục Ma.
'Thịt……. thịt……..' Phục Ma quay đầu nhìn lấy Bạo Hùng, đầu mãnh thú cao lớn cùng cơ bắp cuồn cuộn cực độ nguy hiểm thế mà trong đầu hắn lại là những khối thịt thơm ngon biết di chuyển, tuy có chút lắm lông nhưng chẳng phải cạo đi là xong sao? Phục Ma nước dãi chảy ròng ròng như kẻ chết đói lao tới chỗ Bạo Hùng.
'Hòa thượng? Ngươi là muốn chết thì ta thành toàn. Bạo Hùng! Dẫm bẹp hắn!' Trên cổ Bạo Hùng, Viên Thượng bất ngờ trước một tên hòa thượng xuất hiện trước mặt mình, hắn cười lạnh ra hiệu Bạo Hùng dẫm qua.
'Rầm……….Rầm………' Bạo Hùng hung tợn đạp bước nặng nề trên sàn đấu, đối với nó thì Phục Ma chỉ là một con ruồi hơi lớn một tí, bàn chân gấu to lớn cứ thế dơ cao dẫm thẳng xuống đỉnh đầu Phục Ma.
'Thịt…….thịt…….' Phục Ma là một tên háu ăn vô địch trong thiên hạ, hắn huy động lực lượng lên hai tay đỡ lấy cái chân gấu kia, miệng trào nước dãi ngoạm luôn một ngụm vào bắp thịt trước mặt.
'Oành! Graoooooooooo………' Chân Bạo Hùng thế mà bị chặn lại khiến nó lung lay muốn ngã do mất thăng bằng, Viên Thượng đang trong nghi hoặc không hiểu chuyện gì xảy ra thì tiếng hét thảm của Bạo Hùng làm hắn kinh ngạc nhìn xuống bên dưới…………. trời đất quỷ thần ơi, bắp chân Bạo Hùng thế mà bị tên hòa thượng kia cắn vào một ngụm sâu lồi ra một tảng thịt không nhỏ kéo theo một vòi máu lớn.
'Ngoàm….. ngoàm…..dai…..có chút dai……nhưng mà ngon……ngon a……' Phục Ma miệng nhai ngồm ngoàm thịt sống với dáng vẻ đầy thỏa mãn……..
Long nhìn cảnh tượng vị huynh đệ vừa kết nghĩa nhai thịt sống mà có chút bội phục thằng này, đói đến cả thịt sống cũng nuốt luôn…….. cơ mà không biết răng hắn làm bằng gì mà có thể chọc thủng bắp thịt đầu hắc hùng kia một cách dễ dàng đến thế.
'Graooooooooooooo…..' Đau đớn làm đầu Bạo Hùng gào thét phẫn nộ, nó điên cuồng mặc kệ điều khiển của Viên Thượng mà hụp người xuống tung hai trảo oanh sát Phục Ma, kẻ đang nhai thịt của nó ngấu nghiến.
'Thịt ngon……….thịt ngon……..' Phục Ma càng ăn càng hăng, đôi trảo gấu đánh tới hung hiểm dị thường lại trong mắt hắn là món tay gấu hầm trong 'truyền thuyết', nước dãi của hắn lại tuôn ra như mưa để cơ thể mập mạp huy động lực lượng chụp lên 'món ngon'.
'Ầm!' Móng vuốt sắc bén đập xuống người Phục Ma nhưng chỉ có lực đạo mạnh mẽ ép xuống khiến hai chân hắn lún sâu trong sàn bê tông……… nhưng……… tất cả chỉ có thế……. Phục Ma da thịt cứng rắn coi bộ không thua kém Long là mấy, đôi móng vuốt còn cứng hơn sắt thép của Bạo Hùng cũng chỉ đâm sâu vào chưa được nửa milimet da hắn.
'Graooooooooooooooo…'
Đối thủ không bị đập chết khiến Bạo Hùng càng điên tiết hơn, nó gào rống đang định rút tay gấu thì đột nhiên biến sắc, hai mắt trợn tròn vì hai tay nó vậy mà oằn lại như muốn gãy nát….. Phục Ma sao có thể buông tha cho thức ăn mình, trảo gầu vừa đánh xuống cũng là lúc tay hắn vòng qua xoắn hai vòng khóa chặt lấy cánh tay của Bạo Hùng rồi.
'Tay gấu hầm…….. thật thèm mà……' Phục Ma khóe miệng tràn nước bọt trắng xóa, tay hắn lại vận thêm lực xoắn mạnh đôi tay của Bạo Hùng khiến nó đau đớn mà gầm rú thê lương, nó không tưởng tượng nổi một kẻ 'nhỏ' bé như vậy lại có thể phát ra một lực đạo còn mạnh hơn bản thân nó.
'Khốn kiếp con gấu ngu ngốc…….Vút………Vút……' Viên Thượng phẫn nộ chửi đổng một câu, Bạo Hùng dã tính nổi lên không nghe điều khiển của hắn nên mới ra nông nổi này, tuy vậy mục tiêu của hắn vẫn là Ma Tôn cho nên rời bỏ cái cổ Bạo Hùng mà phi thân tới tung một cước vào chỗ Long đang đứng, theo sát sau lưng hắn là đông đảo cao thủ đang dần dần khép kín vòng vây.
'Haha! Nếu ngươi là một đầu gấu kia thì ta còn nghi ngại một hai đấy, tiếc rằng ngươi không phải!' Long cười lớn trước cước pháp của Viên Thượng, hắn hung bạo dùng một tay chụp lấy cái cẳng chân của Viên Thiệu như bắt một cái chân gà, lực đá mấy nghìn cân đối với hắn chỉ như một vết kiến cắn.
'Pặc! Không thể nào!' Viên Thượng kinh hãi khi cẳng chân bị chụp lai một bàn tay cứng như kim cương, hắn còn đang muốn rút chân ra nhưng phát hiện ra dãy dụa cỡ nào cũng không thể thoát được khỏi bàn tay quái vật kia.
'Hắc hắc!' Long cười tà trước sự sợ hãi của Viên Thượng, sao mà hắn cảm thấy thích thú cái biểu hiện sợ hãi của con mồi trước cái chết như vậy chứ……
'Khôngggggggggg! Rắc……….Rắc……….. Phập!' Xong, Viên Thượng gào to khi hắn nhìn thấy một bàn tay khác chặt xuống chân mình, cái chân mà hắn luôn tự hào là cứng rắn có thể đá cong cả cột sắt vậy mà trước bàn tay kia sao lại mềm yếu như thế, cú chặt của Long khiến xương thịt hắn vỡ nát thành một đống bấy nhầy, cẳng chân của Viên Thượng hoàn toàn vỡ nát thế nhưng cái cảm giác cuối cùng khi đối phương tàn bạo vặn xoắn bàn chân của hắn đứt lìa thì có lẽ từ đây đến cuối đời hắn cũng không thể quên được.
'Thực lực không có lại làm tiên phong? Ngươi là ngu hay ngại sống lâu?' Long nắm trong tay nửa cái chân của Viên Thượng mà cười lớn đầy tàn bạo, hắn gầm lớn vào mặt Viên Thượng rồi trong sự kinh hãi của hắn chụp luôn cái cơ thể hơn trăm cân hắn mà nhấc lên như một bao gạo, máu tươi vẫn là phun ra như suối từ chỗ vết thương dưới chân gã.
'Vù………..vù…….' Nga My chín lão thái bà đến rồi, chúng tạo thành vòng tròn áp sát Long nhưng không dám tiến vào sâu hơn nữa vì cảnh tượng huyết tinh trước mặt mình.
'Không…….Rặc…….Không……..Rặc………..Aaaaaaaaaa…………..xin ngươi………..Rặc……Rặc……'
Viên Thượng mặt mày trắng bệch cố gắng vùng vẫy tung những cú đấm vào người Long để cố gắng thoát ra nhưng đấm đến nắm đấm sưng tấy hắn vẫn như cũ không thấy đổi phương mảy may quan tâm đến mình như thể hắn đang gãi ngứa cho gã vậy…….. Đến khi cảm giác đau đớn đến từ vùng bụng do thân thể đang bị kéo rách ra hai phía làm Viên Thượng không còn dũng khí mà đối chiến nữa mà lên tiếng cầu xin, tai hắn có thể nghe thấy rõ tiếng xương sống mình đang nứt ra, thân thể hắn đang dần phân ra, phân ra làm hai đó…….
'Rặc!' Máu huyết bắn cao bắn tung tóe cả một vùng không gian, Long cứ thế mà xé đôi Viên Thương làm hai, nội tạng của hắn trào ra cả ngoài trước mắt từng tên Võ Giả bao quanh…….. có kẻ không chịu nỗi hai chân đã run rẩy đứng không vững rồi, lăn lộn giang hồ cả đời nhưng mấy kẻ lại được chứng kiến cảnh tượng hãi hùng này?
'Hắc hắc! Kẻ nào tiếp theo đây?' Thả ra hai mảnh cơ thể trên tay, Long quét mắt nhìn về phía đông đảo Cường Giả vây quanh mình với ánh mắt thèm thuồng đầy tà dị khiến kẻ nào chạm phải ánh mắt hắn cũng khẽ nuốt một ngụm nước bọt.
'Lên! Cùng lúc tấn công hắn!' Cửu Âm sư thái vẻ mặt ngưng trọng vô cùng lên tiếng chấn tĩnh mọi người, mụ cùng tám lão thái bà khác nắm chặt kiếm bắt đầu tiến từng bước lên, ngay sát sau lưng là từng nhóm Cường Giả một.
'Hahaha……. các ngươi lúc đến người đông thế mạnh lắm mà, sao bây giờ lại cẩn trong từng li từng tí vậy? Phong thái của giang hồ đại phái đây sao?' Long ngửa đầu cười lớn, hắn không phòng thủ nữa mà thân hình lóe lên bay vút tới trước mặt Cửu Âm tung một đấm hung hiếm vào mặt mụ.
'Hợp công!' Cửu Âm cả người lông mao dựng đứng vì kinh hoàng nhưng mà cũng không chậm hét lên một tiếng, kiếm quét lên chặn lấy nắm đấm của Long……. tám vị lão bà kia cũng rất ăn ý xọc kiếm thẳng đến tám điểm yếu điểm trên người Long gồm mắt, cổ, hạ bộ…nhanh như thiểm điện.
'Keng!'
Đấm chạm kiếm khiến tay Cửu Âm run run tê dại trước lực đạo kinh khủng, thế nhưng mụ vẫn là tiếp được…… một đấm không hạ được đối phương khiến Long thất thế trước sự vây công của đám Cường Giả, tám mũi kiếm cứ thế chọc thẳng vào người hắn.
'Keng………Keng……..Keng………' Tám cây kiếm đương nhiên cong vòng trước sự cứng rắn của cơ thể biến thái kia thế nhưng tám vị lão bà dường như đã liệu sự trước, cả tám người đều vận nội lực truyền vào thân kiếm.
'Phù Sinh Cửu Kiếp!'
Mỗi lão thái bà xuất ra chín luồng khí và cũng là toàn bộ lực lượng, Nga My Phù Sinh Cửu Kiếp chính là kiếm chiêu tu luyện ra chín đạo kiếm khí này, kiếm khí âm trong âm, cực âm trong cực âm đi vào cơ thể đối phương nhẹ thì chấn nát kinh mạch, nặng thì đoạt mạng xóa hồn……..tám lão thái bà là bảy mươi hai luồn âm khí Cường Giả thất cấp đỉnh đánh vào khiến ma khí vốn đã rất cường hãn của Long vậy mà bị đẩy lùi.
'Cút!' Long gào lớn định đấm bay tám lão thái bà nhưng mà tám cây côn sắt từ đâu đã xọc qua khóa chặt lấy hai tay hắn mất rồi.
'La Hán Trận!'
Bảy tên Thiếu Lâm La Hán chỉ đợi thời điểm này, vẫn chưa hồi phục hoàn toàn nhưng giờ đã có Nga My tám lão thái bà đi trước, cả tám tên cắn chặt răng giữ chặt côn sắt trên tay khi Long vùng vẫy, khí lực của đối phương quá mạnh khiến mặt mũi từng tên nhanh chóng tái nhợt.
'Keng…….keng……..keng…..' Một kiện binh khí….. hai kiện binh khí…….. hơn trăm kiện binh khí đánh tới rồi, chúng cùng chọc tới người Long khiến hắn nhìn từ ngoài vào như một con nhím với những cái gai là binh khí đâm vào người, Long nhíu mày khi da thịt của hắn vậy mà có chút đau đớn.
'Mọi người mau toàn lực ra tay!' Cửu Âm bàn tay đã khôi phục phần nào sau khi tê rân, mụ quát lên rồi toàn lực áp một chưởng xuống đầu Long giữ chặt hắn không thể ngoi lên.
Cảm giác của Long lúc này chả khác gì ba quả núi lớn đè lấy bản thân mình từ ba phía, chân hắn chịu không nổi mà khụy xuống, đầu gối chấn nát sàn đầu thành hai miệng hố sâu.
'A di đà phật! Ác giả ác báo, thiện giả thiện lai!'
Nhất La Hán xuất động, trên tay hắn chính là Giáng Ma Giới Đao thần binh của Thiếu Lâm Tự.
Thần binh vừa ra không hề ác liệt kinh thiên mà lại yên tĩnh dị thường thế nhưng cái khí thế bàng bạc từ đao tỏa ra như một đầu hung thú đang ẩn thân đợi vồ lấy con mồi làm ai nấy cũng sợ đến hoa dung thất sắc, lưng đao là thiên, lưỡi đao là địa, chuôi đao khảm ngũ đại hùng sư uy mãnh tương truyền trước đây Đạt Ma Thần Tăng là cưỡi năm đầu sư tử này một đao trảm bảy đại ác ma cứu vớt thiên hạ.
Nhất La Hán nắm giữ thần binh như nắm giữ một phiến thiên địa……… không, chính xác hơn là Phá ma Giới Đao đang nắm giữ hắn bởi vì hắn còn chưa xứng để nắm giữ lấy nó, tất cả có lẽ chỉ là ý niệm của Vô Danh Thánh Tăng quán chú để hắn có thể điều khiển nó mà thôi. Mồ hôi tuôn ra như mưa trên khuôn mặt của Nhất La Hán, áp lực mà hắn phải chịu quá mức to lớn khiến xương cốt hắn lung lay không ổn định, không thể chần chừ được nữa hắn ngay tức thì vung đao chém thẳng xuống cái cổ Long để có thể kết thúc mọi chuyện.
'Roẹt!' Tiếng không gian bị cắt qua, quỹ tích lưỡi đao như một vệt sáng vàng đậm bổ vào cổ Long, toàn bộ Cường Giả đều hai mắt mở to để chứng kiến cảnh tượng đầu Ma Tôn bị chém lìa khỏi cổ, rốt cuộc cũng được giải thoát khỏi tên quái vật này sao?