Sói Săn Mồi – Chương 121: – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 121:

Chương 304……314: Đồ Nhân Diệt Thần Đấu Phật (P100…110) 1/2

…………………….

Ngay khi người của Bất Tử Lão Nhân chuyển tới hai mươi lão già tử tù, Long bắt tay vào tu luyện……. trước kia với mỗi lão gia hỏa được đưa tới làm con mồi thì hắn đều đối xử rất tốt, cố gắng thỏa mãn mong muốn của các lão như uống rượu, ăn ngon hay thậm chí là hưởng dụng nữ nhân lần cuối cùng……. thế nhưng giờ đang trong lúc dầu sôi lửa bỏng, hắn không thể cho các lão những thứ đó.

Trước mặt là hai mươi lão già gầy trơ xương với hơi thở mong manh sắp tắt mà Long thở dài một hơi bất lực….. không có cách nào khác, hắn ra mắt ra hiệu cho Ga In cùng Xuyên và Độc Sĩ để ba người lần lượt mang những vò rượu ra đặt trước mặt mọi người.

'Các vị tiền bối! Các vị không biết ta nên ta xin tự giới thiệu qua một chút, ta hiện tại là Lục trưởng lão của Thập Lục Tháp – cái thế lực chó má đã đày đọa các vị ra nông nổi này, ta cũng giống như các vị khi đằng sau khuôn mặt mà các vị đang nhìn thấy là một kẻ có mối thù không đội trời chung với Độc Cô Cầu Bại và Bất Tử lão cẩu……… ta thề có trời đất chứng giám ta sẽ dùng chính đối tay này vặn cổ từng kẻ đứng đầu Thập Lục Tháp xuống tế bái các vị ở đây'

Ngập ngừng vài hơi thở, Long tiếp tục:

'Ta là ma tu hẳn các vị tiền bối cũng cảm nhận được, Bất Tử Lão Nhân mang các vị đến đây thật xấu hổ nhưng là để làm 'thức ăn' cho ta vì hai ngày nữa ta sẽ có một trận chiến sinh tử…… thời gian gấp gáp nên ta chỉ có 20 vò hảo tửu này coi như là món quà ta tiễn đưa các vị chẳng đường cuối cùng của sinh mệnh, nếu có duyên gặp lại ở bên kia thế giới chúng ta lại uống một hồi, thế nào?'

Long tay nâng một vò rượu liếc nhìn đám lão giả nói một cách hùng hồn.

'Chàng trai trẻ! Chúng ta đã như đèn cạn dầu nên dù không làm mồi cho cậu cũng không sống được qua mấy ngày nữa………. vò rượu này lão xin nhận, ta tin cậu vì ánh mắt hận thù của cậu không thể nào giả được …… các vị hảo hữu, già này đã cùng các vị đồng kham cộng khổ trong cái nhà lao tối tăm ấy đã 50 năm 4 tháng 16 ngày, uống xong vò rượu này chúng ta là hẹn nhau bên kia lại tiếp tục uống, thế nào?' Một lão già nhìn qua là còn 'có khí lực' nhất chụp lấy vò rượu trước mắt rồi hướng đồng bạn hô to.

'Tôn huynh vẫn là khí độ nhất! Được! Say nhân gian một vò hảo tửu này xuống âm phủ huynh đệ chúng ta lại say!' Một lão già khác hào sảng chụp lấy một vò rượu cười lớn.

'…………..'

Íi phút sau, dù nhanh dù nhậm nhưng 20 vò rượu đều đã có người nắm, không lão già nào từ chối món quà tiễn đưa trước lúc sắp chế và cũng không ai cảm thấy hận thù gã nam nhân sắp sửa giết mình cả mà thậm chí đâu đó còn là niềm vui khi được giải thoát khỏi những ngày tháng bị đày đọa như súc vật.

'Choang! Choang! Choang!…………Choang!' Từng vò rượu trống rỗng vỡ toang trên mặt đất, từng lão già nở nụ cười trên môi đầy thỏa mãn…….. ánh mắt họ mờ dần, mờ dần khi ma khí từ từ nuốt chửng bản thân.

Vỏ rượu của Long cũng đã cạn, ma khí từ cơ thể hắn tự động làm công việc cắn nuốt những thi thể Cường Giả bát cấp trước mặt, năng lượng tinh túy ẩn chứa 'đạo' của 20 lão già bắt đầu bị hắn hấp thu và đương nhiên kéo theo đó là thực lực của hắn tăng lên như tên lửa.

'Ra đi!' Cảm giác được có thể đột phá, Long xuất ra Thánh Hiền Kinh Thư bắt đầu chụp lấy những tàn hồn bên trong, quá quen thuộc với trò chơi đuổi bắt nên hắn chỉ mất vài phút đã nắm trong tay năm tàn hồn Thánh Hiền, chúng ngay tức thì bị ma khí nuốt chửng mà tạo ra năm ma hồn……… Lại xuất ra hai Long Cốt và Thủy Ngọc, Long điên cuồng cắn nuốt lực lượng khiến toàn thân hắn phình ra như một quả bóng bị bơm căng phồng để rồi mỗi lúc đột phá lại xẹp xuống…….. Cứ như vậy hắn liên tiếp vượt qua các tầng Tam Tử trong Cửu Tử Tà Long Tâm Pháp không hề khó khăn, về phần cảnh giới Cường Giả thì đến cỗ thi thể thứ 8 nổ tung hắn mới là đột phá đến Cường Giả thất cấp trung giai.

Tiếc nuối vì hút xong 8 lão giả mà ma khí của bản thân vẫn chưa đủ tinh túy đến Cường Giả thất cấp đỉnh, Long có chút thất lạc dù đã biết trước rằng từ thất giai tiến lên rất khó khăn nhưng mà không ngờ nó lại khó khăn đến nhường này….. nếu là thi thể Cường Giả bát cấp nguyên vẹn thì không chừng chỉ cần ba cỗ thôi là ma khí của hắn đã có thể đạt đến trạng thái đại viên mãn có thể tùy thời đột phá bát cấp rồi, đáng tiếc hai mươi lão giả sinh khí đã mong manh cực điểm, thực lực giảm sâu còn chưa bằng một phần mười trước kia nên năng lượng hắn thu được là quá ít ỏi.

'Bùm………bùm……….' Trọn vẹn một ngày trôi qua, mười lăm cỗ thi thể nổ tung thành bột phấn trong không trung cũng là lúc Long đạt đến cảnh giới thất cấp đỉnh, chỉ cần ngộ ra Sát Đạo đủ sâu thì hắn tùy thời có thể tiến lên Cường Giả bát cấp, nhưng nói thì dễ nhưng làm mới biết nó khó đến chừng nào….. trong một ngày còn lại hắn không thể nào tham ngộ đến được bát cấp, không phải là tư chất của hắn không đủ mà vì đạo của hắn cũng là khác với những kẻ khác ở chỗ phải lĩnh ngộ từ trong chiến đấu và giết người mà thành.

'Chỉ còn lại chưa tới một ngày!' Long lẩm bẩm tính toán thời gia, cảnh giới Cường Giả đã không thể tăng lên nên hắn bắt đầu chuyển hướng lực lượng thu được để đột phá Cửu Tử Tà Long Tâm Pháp, hắn hiện tại đã là Tam Tử thất chuyển tạo ra được 35 đầu ma hồn, trừ đi 5 đầu dung nhập vào Ma Đao thì còn 30 đầu ma hồn toàn bộ đều dồn cho việc hấp thu năng lượng từ Thủy Ngọc và Long Cốt, bây giờ chụp thêm năng lượng từ năm cỗ thân xác Cường Giả bát cấp cuối cùng khiến cảnh giới tâm pháp của Long lại nhanh chóng bay vọt lên.

'Tam Tử bát chuyển! Thành!'

Lại thêm năm đầu ma hồn được hình thành.

'Tam Tử cửu chuyển! Thành!'

45 ma hồn quấn theo ma khí vũ động trong không gian khiến căn phòng Long đang ở có chút chịu không nổi áp lực rồi, những đường nứt sâu hoắm bắt đầu hình thành khắp nơi……. bên kia Thánh Hiền Kinh Thư thì tội nghiệp nhất, bị rút 50 đầu Thánh Hiền linh hồn khiến nó giờ chẳng khác một quyển sách cũ kĩ là mấy.

Thông thường để tử Tam Tử cửu chuyển lên tới Tứ Tử thì cần thời gian lắng đọng cho ổn định cảnh giới nhưng Long đang gấp, hắn không nghĩ nhiều được thế mà quyết định dồn năng lượng tiếp tục đột phá……. hắn lại đánh cuộc một phen.

'Tứ Tử! Đến……..ĐẾN ĐI!'

Tiếng thầm thì của Long rít qua khẽ răng khi hắn điên cuồng hội tụ đám ma hồn lại bên trong người mình mà cưỡng ép dung hợp toàn bộ lại làm một…… Cửu Tử Tà Long Tâm Pháp tầng thứ tư – Tứ Tử, tử toàn bộ ma hồn để rồi phá rồi lập thành tựu Đại Ma Hồn đột phá Ma Tôn.

Sở dĩ nói cần thời gian lắng đọng, ổn định cảnh giới là vì ma tu muốn đột phá Tứ Tử phải 'tử' toàn bộ ma hồn tu luyện được trong Tam Tử, thất bại thì coi như phá cảnh giới phải tu lại Tam Tử một lần nữa, thành công thì khỏi phải nói khi thực lực ma tu tăng tiến tới một tầm cao mới….. tuy chỉ một ma hồn mới được hình thành nhưng đừng coi nó – Đại Ma Hồn là yếu, một Đại Ma Hồn có thể chứa đựng bên trong năng lượng ngang bằng với chủ thể nên việc sỡ hữu Đại Ma Hồn chẳng khác nào thực lực của ma tu tăng gấp đôi………. đáng sợ hơn là chỉ cần cung cấp cho nó đủ năng lượng thì nó có thể tự dưỡng dục một Đại Ma Hồn khác, cứ thế nhân lên thì nghĩ đến thực lực của ma tu đã rợn tóc gáy rồi.

'Oành!' Cỗ thân xác Cường Giả bát cấp thứ 16 nổ tung cũng là lúc thân thể Long xuất hiện những đường rạn nứt…… gương mặt hắn toát ra vẻ ngưng trọng, ma khí có chút hỗn loạn rồi…. bên ngoài là thế còn bên trong thân thể hắn lúc này chính xác là loạn thành một đống hỗn độn, 45 đầu ma hồn muốn dung nhập lại thì cần phải có một nguồn năng lượng khổng lồ và may mắn hắn hiện tại dư sức cung ứng đủ thế nhưng những ma hồn này không phải là không có linh tri, chúng có thể cam chịu phục tùng nhưng để chúng tự nguyện gia nhập vào quá trình dung hợp này thì chắc chắn chúng sẽ không cam tâm, kẻ nào lại muốn tự hủy hoại mình để hình thành một thứ gì đó vô định đây?

'Pặc…….pặc…….pặc…….' Những đừng nứt ngày một nhiều, khuôn mặt Long vặn vẹo đáng sợ trước thống khổ phải chịu đựng, những ma hồn không can tâm đang nổi loạn làm quá trình dung hợp bên trong cơ thể hắn rối loạn mà hậu quả thì chính cơ thể hắn phải chịu đựng.

'Khốn kiếp! Các ngươi muốn đấu với lão tử? Đừng quên là ai đã tạo ra các ngươi, ta có thể tạo ra các ngươi thì cũng có thể hủy diệt các ngươi lũ chó chết!!!!'

Long phẫn nộ gầm lớn, hắn điên cuồng huy động toàn bộ ma khí quấn chặt lấy toàn bộ ma hồn mà cưỡng ép chúng vào lại quá trình dung hợp, năng lượng cuồn cuộn từ thân xác 4 lão giả cùng Thủy Ngọc và Long Cốt trào vào người như thác đổ khiến từng múi cơ trong người hắn căng phồng năng lượng, nếu thất bại thì toàn bộ cơ thê hắn sẽ nổ tung.

'Pặc……..pặc………pặc………….pặc………..' Nứt…… da thịt Long nứt toát ra đến nỗi có thể nhìn thấy được xương bên trong…… hoàn toàn cắn nuốt 4 lão giả còn lại, năng lượng trong cơ thể hắn đã đạt đến một tình trạng khủng bố…….. đến lúc rồi.

'HỢP!!!!'

Tiếng gầm rống cuối cùng của Long báo hiệu cho thời điểm sinh tử, toàn bộ 45 đầu ma hồn cho dù có cam chịu hay không thì cũng bị đè nén thành một đoàn không thể dãy dụa, tất cả năng lượng trong cơ thể hội tụ để rồi xoắn nát toàn bộ ma hồn thành những 'mảnh ma hồn' vô định……….không cần đợi lâu…… ngay sau đó Long lẩm bẩm tâm pháp để năng lượng mang theo những 'mảnh ma hồn' bắt đầu cho quá trình tái tổ hợp mà trực tiếp điều khiển quá trình năng lượng này chính là linh hồn của hắn.

'Aaaaaaaaaa!!!'

Nếu lúc trước là thống khổ từ thể xác thì bây giờ hắn phải đối mặt với thống khổ đến từ linh hồn bị dày xé bởi Đại Ma Hồn quậy phá, ánh mắt hắn như dại ra, từng đường gân xanh nổi đầy trên khuôn mặt trông đáng sợ tột cùng….. chịu đựng thống khổ là thế nhưng hắn không hề dừng lại việc thôi động năng lượng, chặng đường đột phá Tứ Tử hắn đã đi được một nửa rồi.

'Oanh!!!' Lại thêm vài phút, Đại Ma Hồn rốt cuộc cũng hình thành, nó mang theo sự cuồng nộ tà ác của ma tính nên điên cuồng đánh phá ngay cả thực thể tạo ra mình, như một con ngựa bất kham nó chống đối lại ý chỉ của Long mà tham lam tranh dành năng lượng đang đổ vào người hắn từ hai kiện chí bảo để hình thành loại ma khí cho riêng mình và dĩ nhiên chúng tà ác hơn ma khí của Long gấp nhiều lần….. một núi không thể có hai hổ, hai luồng ma khí lao vào nhau cắn nuốt đối phương.

'Hừ!' Tức giận trước Đại Ma Hồn chống đối, Long hừ lạnh cắt đi nguồn năng lượng cung cấp cho nó mà chậm rãi thôi động ma khí bao vây bắt đầu cắn nuốt năng lượng mà nó nắm giữ.

…………. lại qua mười tiếng đồng hồ……..

'Xuy……….xuy………..xuy………..' Đại Ma Hồn rốt cuộc cũng cạn kiệt năng lượng, con ngựa bất kham rốt cuộc cũng mệt mỏi cam chịu để ma khí đem theo linh hồn Long xâm nhập vào bên trong……. rất cẩn trọng phòng ngừa nó còn hậu chiêu nào, Long từng bước truyền đạt ý nghĩ của bản thân vào nó.

'Aaaaaa!'

Truyền và bị truyền, mối liên hệ giữa linh hồn của Long và Đại Ma Hồn là hai chiều, hắn truyền tư tưởng lý trí của mình vào nó thì tương tự nó cũng truyền vào linh hồn hắn những tư tưởng tà ác nguyên thủy nhất, nó khiến cho sát ý của Long tăng cao đến mức đáng sợ, hắn thật lúc này cực độ muốn giết người…… thậm chí là giết cả bản thân minh.

'Hắc hắc! Ta còn không muốn triệt để thành một đại ma đầu đâu!' Tưởng chừng như bị vô vàn những tư tưởng tà ác nhấn chìm nhưng đột ngột khóe miệng Long lại nhếch lên một đường cong tà dị, đùa chứ linh hồn của hắn đã không ít lần từ cõi chết trở về nên kiện định cứng rắn quá đỗi rồi, chỉ vài ba tư tưởng tà dị mà có thể khuất phục linh hồn hắn sao? Mơ đi.

'Cửu Tử Tà Long Tâm Pháp – Tứ Tử! Ta chân chính là Ma Tôn!'

Đại Ma Hồn hoàn toàn bị thu phục, sợi dây liên kết giữa linh hồn hắn và nó đã hoàn thành khiến nó chẳng khác nào như là một linh hồn thứ hai của hắn, có điều linh hồn này tà ác, cực đoan hơn linh hồn bản nguyên của hắn nhiều lắm….. Long cũng không muốn độ hóa nó trở nên thiện lương hơn bởi vì kẻ thù của hắn cũng đâu có đối xử thiện lương với hắn, hắn không phải anh hùng cứu nhân độ thế mà lả một ma tu đấy.

'Uuuuuuuuuuu……….Uuuuuuuuuu'

Đột phá được Tứ Tử, những vết thương trên người Long lành lại ngay tức thì, cơ bắp cuồng cuộn căng tràn lực lương, từng bó cơ phân bố hoàn mĩ trong hoàn mĩ khiến thân hình hắn có tính sát gái vô cùng cao…… không biết có phải bị Đại Ma Hồn ảnh hưởng hay không mà hai mắt hắn lại là một màu đen hắc ám cùng sát khí như ẩn như hiện làm người đối diện không thể không sợ hãi nhưng cũng rất nhanh chúng trở lại bình thường vì hắn không thể đêm bộ dáng này xuất hiện bên ngoài.

'Ma Tôn nhất chuyển – Ma Giáp! Thành cho ta!'

Thành tựu Ma Tôn, cứ đột phá hai chuyển trong cửu chuyển là Long có được một ma kỹ mà ở nhất chuyển chính là Ma Giáp.

'Uuuuuuuuuu…………….Uuuuuuuuuuuu………….'

Ma khí tuôn trào bao trùm lấy Long, Đại Ma Hồn cũng tiến ra……. nó mang dáng dấp của một quả hắc cầu đen kịt như ma hồn nhưng khí thế từ nó tỏa ra thì lại mạnh hơn ma hồn không biế bao nhiêu lần.

Như một đứa trẻ nghịch ngợm, Đại Ma Hòn bay vòng quanh Long rất nhiều vòng như thể trêu chọc hắn và rồi cuối cùng là vẫn thành thật cùng hắn dung nhập làm một thể, lực lượng của cả hai kết hợp khiến năng lượng trong người Long vọt bay đến một độ cao chưa từng có và đây cũng là lúc hắn niệm ma quyết………. rất tà………. rất dị…….. ma quyết vừa kết thúc cũng là lúc ma khí bên ngoài người hắn co rút vào trong biển chuyển hình thể huyễn hóa ra một kiện ma giáp bảo phủ lấy hắn từ đầu đến chân không xót một nơi nào……… Long có thể cảm giác rõ ràng 'ma giáp' có liên hệ trực tiếp với thân thể mình cũng như một bộ phận của hắn, nó không tách biệt mà hòa hợp với da thịt hắn làm một thể khiến sức phòng ngự của hắn đạt đến một mức độ có thể nói khủng bố là chưa đủ hình dung đến.

Tò mò về hình dáng của mình lúc này, Long kiếm một cái gương lớn mà soi lấy bản thân mình. Kiện ma giáp mới hình thành hình dáng cũng không đến nỗi tệ mà thậm chí là có phần hơi khoa trương, phía dưới chân hắn ngoài việc được bao phủ kín mít thì chỗ đầu gối còn được đính thêm hai quả đầu lâu hung tợn và đương nhiên cũng là màu đen bóng, nơi hốc mắt còn lóe lên những tia sáng kỳ dị….. đi xuống nữa là bàn chân được bao phủ bởi những lớp gai nhỏ đầy bên trên khiến những cú vung chân của hắn trở nên nguy hiểm hơn mấy lần. Từ chỗ eo đến hai bên cổ của ma giáp là hai đầu rồng hung tợn được huyến hóa ra vô cùng tinh xảo và chân thật.

'Nàng thấy sao Ga In?' Không có đầu óc thẩm mĩ lắm nên Long quay sang hỏi Ga In, nàng đã đến sau lưng hắn từ lúc nào không hay.

'Sau lưng và mặt nạ chàng vẫn chưa hoàn mĩ!' Ga In thường ngày lạnh lùng nhưng vào lúc này hai má lại lớt phớt hồng như thể e thẹn của cô gái đang yêu……. phải, nàng chính là đang yêu, nhìn thấy hắn là nàng đã không tự chủ được rồi đến giờ có thêm bộ ma giáp tà dị này tô điểm cho cái khí thế bá đạo và tà ác của hắn làm cho nàng càng thêm si mê.

'Vậy sao?' Long gật gù đồng tình, hắn thôi động ma giáp thay đổi huyễn hóa ra một đầu Sói hung bạo đang trong tư thế vồ mồi lên lưng mình, trên mặt thì tán đi không cần che phủ hoàn toàn mà chỉ bảo hộ hai bên má cùng sau đầu để lộ ra khuôn mặt sắc cạnh của hắn.

'Thế nào em yêu?' Có phần hài lòng với hình dáng hiện tại, Long quay sang hỏi Ga In……… cơ mà đập vào mắt hắn lại là một thân thể mềm mại đang thở dốc từng hơi tội nghiệp, nàng ngước đầu nhìn hắn với ánh mắt ngập nước đáng thương.

'Cho….. cho em…..' Ga In ôm chầm lấy Long mà thủ thỉ, người nàng nóng lắm.

'Hắc hắc! Ma Hậu của ta lại muốn rồi sao?' Cười lớn trêu chọc mỹ nhân, Long tán đi cỗ ma giáp bao phủ thân thể và cả lớp áo quần phiền phức trên người, hắn bế thốc Ga In lên nằm gọn trong lồng ngực mình để rồi đặt lên đôi môi mềm mại của nàng một nụ hôn nồng cháy.

'Ummmm…..' Tiếp nhận hơi thở nam tính của người yêu, cả người Ga In run lên trong hưng phấn….. không cần đợi cái lưỡi khô ráp của hắn xâm chiếm, chiếc lưỡi hồng ướt át của nàng đã nhịn không nổi nữa tiến qua khiêu chiến trước rồi.

Đắm chìm trong nụ hôn cuồng nhiệt nhưng Long không quên thò một bàn tay xuống bên dưới người đẹp và phát hiện ra bên dưới nàng đã sớm ướt đẫm một mảnh, chắc hẳn nàng đã nứng cực độ và dĩ nhiên hắn cũng thế, Long vút bỏ những suy tính sau đầu mà ôm chầm lấy Ga In về phía giường ngủ, thân xác và tinh thần của hắn cần được nghỉ ngơi trước đại chiến ngày mai.

Màn đêm cứ thế bị những tiếng thở dốc và rên rỉ động lòng người của đôi nam nữ, phải đến gần sáng thì trận chiến mới kết thúc mà phần thắng như cũ vẫn là nghiêng về phía nam nhân.

…………………………..

………..Sáng sớm…….

Sau một đêm mây mưa cùng người đẹp, Long đã trở lại với một thân hắc y quen thuộc…. có chăng thay đổi là ở cái khí tức của hắn đã cường đại hơn trước không ít,

Để ra đảo nhỏ, Long cần di chuyển bằng thuyền, chính vì thế Ga In đã chuẩn bị một con thuyền gỗ nhỏ cho hắn mà hai người chèo không ai khác là Xuyên cùng Độc Sĩ.

'Mọi thứ đã chuẩn bị xong chưa?' Đứng trên thuyền nhìn về hướng hòn đảo nhỏ phương xa, Long lên tiếng hỏi.

'Hắc hắc…… toàn bộ đều vẫn theo kế hoạch của Ma Chủ!' Độc Sĩ cười tà.

'Tốt lắm! Tuyệt đối không được manh động, phải theo hiệu lệnh của ta!' Long lạnh lùng ra lệnh.

'Rõ!'

……………………

Mất tầm một giờ chèo thuyền, rốt cuộc Long cũng đến được hòn đảo….. mặt trời đã lên cao nên dưới mặt đất đã tràn ngập những tia nắng chói chang và rất nhanh thôi Long nhìn thấy cảnh tượng trên đảo dù còn chưa bước chân lên khi mà ở chính giữa đảo là một vùng bằng phẳng và một võ đài được dựng khá là công phu với những lớp bê tông dày xếp thành từng lớp bên dưới, coi bộ Thập Lục Tháp đã tốn không ít công phu cho trận đấu này.

'Cạch! Vù!' Thuyền vừa cập bến cũng là lúc thân ảnh Long vụt bay đến chỗ sàn đấu, tư thế đầy tự tin.

'Ta, Lục trưởng lão Ngụy Siêu đã đến!'

Đứng trên sàn đấu, Long cuồng ngạo mở miệng kéo theo ma khí chấn động không gian như một cơn sóng lớn lấy hắn làm trung tâm mà quét đi bốn phương tám hướng.

'Hừ! Lục trưởng lão đúng là như lời đồn rất có ngạo khí!' Một lão giả xuất hiện, lão mặc một thân áo quần chỉnh tề của bậc trưởng giả, trên tay lại là một quyển sổ trang trọng…… lão chính là trọng tài của trận đấu này.

'Tiền bối là?' Long quét mắt qua lão giả lên tiếng hỏi.

'Lão phu Tôn Thực – nguyên lão Thập Lục Tháp và cũng là trọng tài cho trận đấu của ngươi!' Lão giả cười nói đầy ý vị khinh bỉ và chán ghét.

'À! Ra là Tôn Thực nguyên lão! Đối thủ của ta đến chưa?' Đối phương thái độ đã như thế thì Long cũng không phải khách khí, hắn khinh khỉnh hỏi trống không như hỏi bề tôi.

'Ngươi! Oắt con không biết lớn nhỏ, hèn gì nhiều ngươi lại muốn giết ngươi đến thế!' Tôn Thực tức giận trước thái độ của Long, lão cười lạnh nói.

'Hắc hắc! Kẻ muốn giết ta quả thật nhiều nhưng ta vẫn như cũ còn đứng ở chỗ này khi bọn chúng đã sớm thân hình câu diệt hội tụ nơi địa ngục tăm tối…..Ngụy mỗ chưa từng ngại va chạm, nếu ta quay đầu bỏ chạy thì nguyện làm chó từ nay gặp người chỉ sủa ba tiếng gâu gâu gâu, thế nhưng mong rằng kẻ đến có thực lực một chút chứ không phải loại người ngu ngốc thực lực không đủ mà chỉ dựa vào mồm mép dọa nạt, với loại người đó Ngụy mỗ sợ không khống chế tốt lực lượng một chưởng đem đập nát lại khiến về mẹ già không nhận ra thì ta lại mang cái danh ác nhân!' Long cười tà đối đáp,

'Ngươi! Được…… Ma Tôn không hổ là Ma Tôn! Phục Ma đại sư, ngươi còn đợi lúc nào?'

Tôn Thực bị sỉ nhục đến nỗi gương mặt đỏ chót vì giận, hắn quả thật rất muốn một chưởng đập tới Ma Tôn nhưng mà vẫn là áp chế được cảm xúc mà hướng đến sau lưng hô to.

'A di đà phật!' Tiếng niệm phật vừa vang lên cũng là lúc hai bóng người xuất hiện trên sàn đấu, một lão già tăng sư và một tên trọc đầu.

Long quét mắt qua nhìn hai người vừa xuất hiện, lão tăng sư già mặc áo cà sa đức cao vọng trọng thì hắn đã đoán được thân phận, lão chắc hẳn là Thiếu Lâm trụ trì đương thời – Ngã Giới đại sư và là một Cường Giả ngũ cấp. Ngã Giới đương nhiên là còn chưa lọt vào được mắt Long, người mà hắn để ý lại là tên trọc đầu bên cạnh Ngã Giới, sở dĩ nói là tên trọc đầu vì ngoài cái đầu trọc là dấu hiệu của tăng sư thì cái dáng vẻ của hắn từ đầu đến chân khác hẳn một người tu phật, không biết biết hắn ăn uống thế nào mà trông người ngợm lại y như một con heo nọc, cái bụng thề lề gấp mấy lần bụng bà bầu và từng đám mỡ dày trên tay chân cùng hai má khiến hắn mỗi lần chuyển động lại làm chúng rung rinh….. tà dị nhất vẫn là cái khuôn mặt ngây thơ chả khác gì một đứa trẻ mới vài tuổi và những giọt nước dãi đang trào ra từ hai bên khóe môi như thể kẻ chết đói tưởng tượng đến thức ăn ngon…… thằng này là thằng nào?

'Ngã Giới đại sư! Phục Ma đại sư không tới?' Không phải một mình Long thấy lạ, Tôn Thực cũng bất ngờ trước dáng vẻ ngây ngô của thằng trọc mập nhưng lão cũng không quên mở miệng chất vấn Ngã Giới.

Ngã Giới thấy biểu hiện của hai người Long cùng Tôn Thực thì không hiểu sao khuôn mặt đỏ lên thành một đoàn như xấu hổ, cố gắng trấn tĩnh lại lão mở miệng :

'A di đà phật! Hai vị, đây chính là Phục Ma đại sư a!' Ngã Giới chỉ vào tên trọc mập bên cạnh nói mà khiến Long cùng Tôn Thực chấn kinh……… Thất trưởng lão Thập Lục Tháp – Phục Ma đại sư là thằng trọc mập này?

'Lão đầu! Ta đói bụng!' Đúng lúc này tên trọc mập hướng Ngã Giới nói với thái độ vòi vĩnh như trẻ em làm nũng khiến Long hai mắt trợn lớn, cái chó gì thế này?

Ngã Giới cười khổ trước bàn tay béo úc đang nắm lấy tay mình lắc lư của Phục Ma, khẽ lẩm bẩm kinh Phật để lấy lại bình tĩnh, lão mở miệng:

'Các vị! Phục Ma do dấn thân vào một nơi đặc biệt để tu luyện và không may là thấn trí trở thành như vậy, tuy vậy hắn vẫn có năng lực cùng Ngụy trưởng lão đánh một trận, dù sao cũng là một cuộc giao đấu thủ tục thôi đúng không?'

Ngã Giới đây là nói có phần thật vì Phục Ma trước kia cũng không có dáng vẻ này, vì nhiệm vụ trừ ma mà hắn dấn thân vào Phật Đạo Cấm Vực và trở ra thành công nhưng cái giá mà hắn phải trả quá to lớn, ngoài tuổi thọ đã đến điểm cuối may được Cực Lạc Thánh Thiền Sư dùng Phật pháp cao thâm kéo dài được thêm một năm thì đi qua 8 tầng khổ ải của Đạt Ma cũng đã lấy đi toàn bộ thần trí của hắn, bây giờ tồn tại trong đầu hắn chỉ là một thần trí của một đứa bẻ 3 tuổi không hơn……. với chuyện này thì Cực Lạc Thánh Thiền Sư cho dù bản lĩnh có tăng lên gấp một trăm lần cũng phải bó tay.

'Chuyện này?' Tôn Thực khó hiểu đưa ánh mắt đầy nghi vấn đến chỗ Ngã Giới……. các ngươi đây không phải muốn diệt trừ Ma Tôn sao? Sao lại đưa một thằng nhóc to xác đến đây mua vui?

Nhận được tín hiệu của đối phương, Ngã Giới khóe miệng hơi nhếch lên đáp trả ý bảo cứ an tâm khiến Tôn Thực cau mày khó chịu nhưng mà vẫn là mở miệng:

'Được rồi! Trận đấu giữa Ma Tôn cùng Phục Ma chính thức bắt đầu! Điểm tới là dừng, kẻ nào hạ sát chiêu đừng trach bản nguyên lão ra tay trấn áp!'

Ngã Giới giọng nói đầy uy hiếp mà ánh mắt lại liếc tới chỗ Long với ý tứ quá rõ ràng, lão cảnh cáo hắn và chỉ một mình hắn. Nhận thấy thái độ của đối phương mà Long cười lạnh không thèm để tâm, một tên Cường Giả bát cấp sơ giai như lão thì hắn thật là vẫn có tự tin diệt sát.

'Phục Ma! Chỉ cần đánh thắng hắn thì cơm tối ngươi muốn ăn bao nhiêu cũng được!' Ngã Giới ghé vào tai Phục Ma nói nhỏ khiến Phục Ma hai mắt trợn lớn…….. ăn no………..ăn no………. trong đầu hắn chỉ có hai chữ này, ngoài ra cái gì khác đều bị hắn vứt ra sau đầu.

Thân ảnh hai lão già vừa rời khỏi võ đài cũng là lúc Phục Ma nhào thẳng tới chỗ Long, không có võ chiêu gì cao siêu mà chỉ là một cú chụp bình thường nhất.

'Phốc!' Đối phương thần trí như một đứa trẻ nhưng Long không hề khinh địch, hắn vẫn là lách người ra khỏi cú chụp của Phục Ma.

'Vù…….Vù!' Thân hỉnh béo mỡ của Phục Ma tưởng chừng sau cú vồ hụt sẽ theo đà nhào người tới trước thì cử động tiếp theo của hắn khiến Long thất kinh, cái chân ngấn mỡ của hắn vậy mà dậm mạnh xuống đất ghìm cả người lại và cũng là điểm tựa để toàn bộ thân ảnh của hắn quay một vòng quét thẳng đến chỗ Long với tốc độ kinh người.

'Rầm!' Long không né kịp nữa, hắn đưa hai tay lên chặn ngang cú xoay của Phục Ma….. tiếng va chạm vang lên, Long vậy mà bị đẩy lùi ra sau đến vài mét mới có thể ghìm lại được, bàn chân hắn lún sâu xuống sàn bê tông đến nửa mét, hai tay không đau nhưng vẫn còn run nhẹ….. lực lượng quá đáng sợ.

'Hừ!' Đến lúc trả đòn rồi, nhấc hai chân lên khỏi sàn bê tông, Long toàn thân biến mất tại chỗ…….. hắn là lao thẳng tới chỗ Phục Ma tung ra hai đấm cương mãnh vào cái khuôn mặt béo của gã.

'Gãi đầu nhìn đối phương vậy mà không có việc gì sau cú đập với vẻ mặt khó hiểu và ngây thơ một hồi lâu nhưng Phục Ma như cũ thân pháp không chậm đạp mạnh hai chân xuống sàn tạo lực phản chấn, hai tay tung hai đấm đón đỡ.

'Vút…….vút…….Rầm…….Rầm!' Quyền đối quyền tạo ra va chạm kinh thiên làm sàn đấu lắc lư,

cả Long và Phục Ma đều bị kình lực đẩy lùi ra sau năm bước chân…….. lực lượng hai bên nhìn qua là ngang bằng.

'Hắc hắc! Ngươi đúng là làm ta ngạc nhiên với thân thể mập mạp lại có thể di chuyển lanh lẹ đến vậy!' Phủi lớp bụi mờ trên quần áo, Long cười nói.

'Tại sao ngươi lại không có việc gì? Bọn họ trước kia không ai chịu nổi một đấm của ta nha!' Phục Ma gãi đầu lẩm bẩm như một đứa bé làm Ngã Giới đại sư ở xa xa khóe miệng co giật, lúc tên này từ chỗ kia trở về thì không biết khí lực từ đâu ra mà chỉ một đấm của hắn thôi đã đánh bay không ít Cường Giả lão làng trong đó có lão, cái cảm giác cánh tay oằn lại đến nứt xương vẫn là ám ảnh lão không ít.

'Ta đói! Lão đầu nói chỉ cần đánh bại ngươi thì ta sẽ được ăn no! Chịu thua đi!' Xoa xoa cái bụng mập của mình, Phục Ma gương mặt nhăn nhó ủy khuất nói…… hắn gấp gáp lại nhào tới chỗ Long.

'Ngươi muốn kết thúc nhanh chóng sao? Đó cũng là ý của ta!' Long cười lớn trước sự thật thà của Phục Ma, hắn toàn thân khu động kình lực lên tứ chi nghênh tiếp Phục Ma.

'Rầm! Rầm! Rầm!' Ba đấm liên tiếp tung ra, mỗi đấm hơn vạn cân lực đạo đập tới chỗ Long nhưng mà Phục Ma như cũ vẫn không thể đánh bật hai tay gã phòng ngự, tức giận vì cơn đói ngày một gia tăng khiến hắn như phát điên dậm chân nhảy vọt lên không sau đó tay quyền biến thành tay chưởng áp luôn một chưởng đi xuống đỉnh đầu Long, ngoài kình lực thì chưởng lần này của hắn còn mang theo toàn bộ trọng lượng cơ thể.

'Hừ!' Long đâu dễ ăn thế, hắn cũng bay vút lên giật đầu gối ứng đáp lại chưởng lực của đối phương.

'Oành!' Chưởng gặp đầu gối tạo ra va chấn khủng khiếp, Phục Ma bị dư chấn đánh bật trở lại không trung, hắn toàn thân đang còn chưa ổn định thì đòn trả của Long đã đến, chân tung gối của gã cứ thế biến chiêu quét một cước hung hiểm nhắm vào cổ Phục Ma.

'Rầm!' Phục Ma bị cơn đói hành hạ đến nỗi điên rồi, hắn mặc kệ cước hiểm vào cổ mà xúc thế để cẳng chân Long vừa chạm vào cổ hắn cũng là lúc hai tay hắn chụp lấy cẳng chân cứng như thép nguội kia.

'Không tốt!' Một cước chạm vào cổ Phục Ma khiến Long kinh hãi vì cú đá của hắn cứ như đánh vào một bịch bông vậy, ngay sau đó chân bị đôi bàn tay mập mạp nhưng lại chẳng khác nào hai gọng kìm kim cương bắt lấy làm hắn biến sắc.

'Oành!………..Ta đói! Oành!……….. Thua đi! Oành!……….. Oành!……….. Ta đói!' Trước mắt là bữa ăn bao no làm Phục Ma hào hứng vô cùng, tay hắn nắm chặc lấy cổ chân Long mà quăng mạnh hắn xuống đất như đập một món đồ chơi không hơn khiến sàn đấu bên dưới chẳng khác nào một cái tổ ong với đầy những hố sâu hình người.

Lớp bê tông làm sàn đấu với Long chăng khác nào những khối đậu hủ nên đau đớn không là bao, thế nhưng bị quăng quật khiến Long gương mặt tối sầm vì nhục nhã, hắn đã từng quăng không ít kẻ như thế này và hôm nay chính hắn bị quăng.

'Thằng chó chết này! Lão tử giết mày!' Bị quăng quật đến gần trăm cái khiến Long điên tiết rồi, tựa thế bị nhấc lên một lần nữa, hắn trợn mắt gào to cong người lên đấm thẳng vào mặt Phục Ma.

'Rầm!' Ăn một đấm bất ngờ, Phục Ma đầu óc có chút choáng váng lùi về sau nửa bước thế nhưng tay vẫn như cũ chụp lấy cổ chân Long…… có điều, lần này không chỉ là kình lực, Long điên tiết thôi động ma khí, hắn một lần nửa nhào người lên đấm vào mặt Phục Ma.

'Bạo Ma Vô Cực Quyền!' Phục Ma lần này không thể ngạnh kháng được nữa rồi, hắn ngơ ngác thả cái chân trong tay xuống theo bản năng rồi hai tay cũng huyển hóa hai quyền đối chọi với nắm đấm vừa tới.

'ẦM!' Quyền chạm quyền khiến không gian chấn động, ma khí cuồng bạo rít gào quấn chặt lấy hai nắm tay của Phục Ma khiến hắn liên tục lùi về sau………. Long sững sốt vì đôi măt thớ ngây kia đã có chút ươn ướt rồi.

'Đau! Đau chết ta, vừa đói lại vừa đau……….ta thật sự rất tức giận!' Phục Ma nói như khóc như một đứa trẻ vừa bị đánh đòn

'Cơ thể hắn thật biến thái!' Long có chút bất ngờ vì Ma Quyền của mình vô dụng trước đối phương, tuy gã kêu đau nhưng nhìn ma khí chỉ có thể cắn phá một chút bên ngoài lớp da của gã mà không thể xâm nhập vào bên trong thì đủ hiểu cơ thể gã cứng rắn không thua kém hắn.

'Ngươi làm ta đau! Ta đánh ngươi! Phục Ma gương mặt tràn đầy giận dữ hướng tới Long gào lớn, cái thân xác béo ú của hắn lần thứ ba lao tới chỗ Long cơ mà khác hai lần trước……. lần này hắn đã thôi động mười phần sức mạnh rồi.

'Oành!' Ngạnh kháng cú húc của Phục Ma khiến Long bị húc bay đến thẳng rìa sân đấu mới có thể đứng vững lại được, cơ thể quá đối cứng rắn của hắn vẫn là không hề xuy xuyển dù ở đâu đó vẫn còn một chút nhộn nhạo bên trong do kình lực khủng khiếp từ tên mập mạp kia.

'Đây là toàn lực của ngươi? Còn giờ đến lượt ta!' Long cười lớn nhìn sàn đấu bê tông bị cày nát bởi những dấu chân, những múi cơ trên người hắn lúc này đây đều căng phồng lực lượng, hắn động.

'Vút…….Phốc………' Thân hình Long lao vút tới chỗ Phục Ma, hắn tung một đấm đánh thẳng vào cái khuôn mặt gã.


'Oành!' Tốc độ của Long rất nhanh nhưng Phục Ma vẫn là huy động tay lên chặn kịp một quyền trong lúc còn đang ngô nghê không hiêu vì sao đối phương chưa gục nhưng rất nhanh hắn kinh hãi vì cú đám tưởng chừng như đơn giản kia chỉ là ngụy chiêu mà đòn thật sự là một đòn chỏ quét ngang từ cánh tay còn lại của Long, nó mạnh và nhanh đến nỗi Phục Ma không kịp đón đỡ.

'Ầm! Rắc……..rắc…….' Đòn thế quá hiểm khiến Phục Ma ăn trọn toàn bộ cùi chỏ vào mặt, lần này thì cơ thể hắn đã không thể cứng rắn được nữa khi xương sọ của hắn đã rạn nứt kéo theo đó là đau đớn đến tột cùng, mặt hắn trắng bệch khụy xuống ôm đầu lăn lộn trên mặt đất.

'Vẫn không chết!' Đối phương chưa gục làm Long sững sờ, đòn chỏ ban nãy tuy hắn còn dấu bài chỉ tung ra bảy thành lực lượng nhưng mà hắn có thể tự tin nói không có cái đầu nào không nổ tung đòn thế này vậy mà thằng mập này vẫn sống sờ sờ ra đó.

'Aaaaa……. đau quá! Ta thật tức giận…….. thật tức giận!' Phục Ma gương mặt vặn vẹo trong những tiếng kêu la, Long là cảm giác được một cỗ năng lượng từ hắn sắp sửa bộc phát và linh tính nói cho hắn biết nó cực độ nguy hiểm và hắn lựa chọn rút lui.

'Phốc! Oành!' Thân ảnh Long vừa lùi gấp ra sau cũng là lúc nơi hắn vừa đứng bị oanh phá thành một cái hố sâu hoắm không thấy đáy, thứ tạo ra nó là một bàn chân ngấn mỡ.

'Ta sẽ giết…….. giết ngươi……..' Phục Ma không biết vì sao nhưng giờ đã thay đổi, nào còn gương mặt ngô nghê đần độn kia nữa mà thay vào đó là khuôn mặt hung thần ác sát của một kẻ điên cuồng khát máu, hai mắt hắn nhìn chằm chằm vào Long như muốn ăn tươi nuốt sống.

'Hắc hắc…….. kẻ muốn giết ta rất nhiều! Nhưng đến giờ kẻ nằm lại vẫn là bọn chúng!' Long cười lớn nói, đối phương trở nên biến mạnh khác thường làm hắn cẩn trọng giải khai đến chín thành lực lượng trong cơ thể.

'Để xem! Vút!' Phục Ma thở ra một ngụm trọc khí, thân hình hắn xuất động nhanh như vũ bão lao tới Long.

'Hừ!'

Hừ lạnh một tiếng, Long cũng xông đến đối chiêu…….. là một cuộc chiến trần trụi xác thịt thuần túy.

'Vút!'

Phục ma thân thể mập béo nhưng lại không hề chậm chạp, hai bàn tay to lớn chia làm hai đường chụp đến đầu Long.

'Hấp! Vù!'

Ngửa đầu tránh khỏi cú chụp hung hãn, Long hai tay chặt đến nách của Phục Ma lúc nó đang hở ra.

'Pặc!' Ăn hai cú chặt vào yếu điểm khiến Phục Ma đau đến rùng mình thế nhưng hắn vẫn như cũ cắn răng nhịn đau mà giật mạnh cái đầu trọc xuống bổ một phát cực mạnh vào đầu Long.

'Hắc hắc!' Khóe miệng Long nở một nụ cười tà, hay bàn tay hung hãn sau cú chặt hung hiểm lại hướng lên trên vòng qua khóa chặt cái cổ dài của Phục Ma.

'Thằng trọc, lão tử tiễn ngươi một đoạn đường!' Toàn thân lực lượng bùng nổ, Long xoay người kéo theo cỗ thân thể mấy trăm cân của Phục Ma quật mạnh xuống đất.

'Rầm!' Toàn bộ sân đấu chấn động rung lắc, đầu Phục Ma là nơi tiếp đất đầu tiên nên cắm sâu xuống sàn đấu, đâu đó chỉ còn tiếng rên rỉ qua kẽ răng và đó cũng là dấu hiệu để đối thủ của hắn tiếp tục xuống tay, những cú đấm hung bạo hướng thẳng đến cái đầu trọc của hắn đánh tới.

'Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!………Ầmmmmm!' Long điên cuồng tung nắm đấm vào đầu Phục Ma khiến chỉ vài phút sau cái cổ gã cũng là lút cán bên trong lỗ sâu, máu tươi nhuộm đầy nắm đấm của hắn.

Nheo mắt nhìn về lỗ sâu! Long lại biến sắc khi cảm nhận được khí thế của Phục Ma vậy mà lại càng lúc càng kéo cao lên……….. thằng này rốt cuộc là thứ gì vậy?'

'Rắc……….rắc……….rắc…….' Tiếng đầu lâu rút khỏi đất đá ngay sau đó đã chứng thực cho linh cảm của Long thế nhưng hắn sẽ để gã hồi phục hay biến thành một thứ quỷ quái gì đó sao? Câu trả lời là không, trên tay hắn lúc này đã là hai mươi đầu ma long cuồng loạn gầm rú.

'Ma Long Loạn Vũ! GRAOOOOOOOOOO!' Tay quyền đổi thành tay chưởng, tiếng rống cùng tiếng gầm rú của hai mươi đầu ma long bạo động không gian khi chúng đập thẳng xuống chỗ Phục Ma.

'OÀNH! OÀNH! OÀNH!' Toàn bộ sàn đấu bạo tạc trước hai mươi đầu ma long bạo phát năng lượng, ma khí hắc ám như lũ cuốn qua thân thể Phục Ma không ngừng cắn nuốt sinh mệnh của hắn.

………..

'Ngã Giới! Hắn sẽ không sao chứ?' Tôn Thực quay sang hỏi Ngã Giới đại sư với vẻ lo lắng.

'A di đà phật! Phục Ma đại sư đã có thể thông qua 8 tầng khổ ải của Đạt Ma sư tổ thì đương nhiên bản lĩnh không chỉ có vậy!' Ngã Giới cười nhẹ, hắn đưa mắt nhìn cơn lốc ma khí bao trùm lấy Phục Ma mà tiếp tục niệm phật.

'Roẹt……….roẹt………..' Đột ngột từ cơn lốc ma khí xuất hiện một bàn tay, nó cứ vậy cường thế cưỡng ép xé rách cơn lốc đen kịt như một tờ giấy……. là Phục Ma, hắn đứng đó với bộ quần áo rách nát và bộ dáng có phần thê thảm, đặc biệt là gương mặt bầy nhầy máu tươi lằn in một nắm đấm thế nhưng hai mắt hắn lại không có chút nào run sợ mà ngược lại sự hung tợn còn gấp mấy lần lúc trước.

'Chết đi!' Tiêu hao hai mươi đầu ma long nhưng vẫn chưa triệt hạ được đối phương làm Long thấy kinh hãi trước sự biến thái của Phục Ma, hắn biết ẩn xung quanh nơi đây là một đội ngũ Cường Giả cường đại nên không thể bị dây dưa tiêu hao thực lực bởi tên đầu trọc này được……. huy động toàn bộ lực lượng, hắn bay vụt tới tung một cước vào đầu Phục Ma với tốc độ kinh hồn.

'Hừ! Pặc!' Trong sự kinh hãi của Long, Phục Ma vậy mà phản ứng nhanh đến không tưởng, thân thể mập mạp xoay một đường để rồi tay hắn chụp lấy cẳng chân Long một cách nhẹ nhàng.

'Không thể nào!' Long trợn tròn mắt trước sự cường hãn của đối phương, hơn ai hết hắn hiểu rõ cú đá của mình, nó có thể đánh nát cả bàn thạch cứng rắn nhất vậy mà bị đối phương tiếp một cách nhẹ nhàng thế nhưng Long lúc này không có thời gian để nghĩ đến nhiều đến thế, thân thể hắn lại một lần nữa trở thành đồ chơi để người ta quăng đập.

'Vút!' Phục Ma nổi điên rồi, khuôn mặt hắn dữ tợn khôn cùng như mãnh thú diên dại, hắn quay tròn Long trên không trung như một cái chong chóng.

'Vút………vút…….vút……..Rắc………….Rắc………..Rắc……..' Như một quả đạn pháo, Long bay vọt ra phía ngọn núi sau một cú quăng mạnh của Phục Ma, thân thể hắn đụng ngã vô số cây to để rồi đập vào tường núi tạo thành một động sâu hình người………cơ mà ngay sau đó là một quả đạn pháo khác bay tới, có điều nó lớn hơn quả trước.

'Ầm!' Ngay khi Long còn đang mụ mị đầu óc chưa tỉnh táo sau cú va đập thì hai cái đầu gối khổng lồ oanh sát thẳng vào đầu hắn khiến nó ngập lút trong đất đá, Long đã có thể nghe thấy tiếng xương sọ của mình nứt vỡ nhưng ông trời lại ban cho hắn Phượng Chi Huyết, thương thế chừng đó vẫn chưa đủ hạ gục hắn.

Phục Ma thấy đối phương còn chưa gục nên nắm lấy cái cổ của Long mà xách lên, toàn bộ lực lượng của gã tập trung tại nắm đấm bắt đầu hướng mặt Long tung quyền.

'Rầm! Rầm! Rầm!' Ăn liền ba đấm khiến Long từ mụ mị chuyển sang lờ đờ không còn có thể khống chế thân thể, Phục Ma thì càng đánh càng hăng…. hai mắt hắn lập lòe sát khí khi thân hình di động ra sau lưng Long, cẳng tay béo núc quặp lấy cổ gã siết mạnh.

'Rắc……..rắc………' Tiếng xương cổ nứt gãy làm người ta ớn lạnh vang lên, đau đớn khiến Long lấy lại được chút thanh tỉnh, chân hắn vòng ra sau vòng qua quặp lấy cẳng chân Phục Ma, toàn thân xoay mạnh qua một bên đè xuống.

'Rắc……..rắc………rắc…….' Cả hai tên biến thái đọ sức, chân bị khóa lại không thể lùi làm Phục Ma nếu không buông cái cổ trong tay ra thì cổ chân sẽ bị xoắn nát cơ mà hắn mặc kệ, tay vẫn tiếp tục tăng lực siết chặt cái cổ Long như muốn vặn nát nó.

'Rắc………rắc………rắc………' Xương cuối cùng cũng vỡ nát rồi, đầu lâu Long nghẹo hẳn sang một bên khi cổ gãy nát còn Phục Ma thì khuỵa người xuống một chân cong queo.

'Hắc hắc! Chẳng lẽ bọn chúng không nói với người rằng đối với ta như thế là chưa đủ sao?' Long nở nụ cười trong khi cái đầu nghẹo sang một bên rất quái dị, đối diện hắn Phục Ma không hề đáp trả mà rút từ ống tay áo ra một cỗ kinh thư vàng óng……. Phổ Độ Chân Kinh.

Kinh thư vừa ra là Long sắt mặt tối sầm lại, hắn còn chưa biết nó là gì nhưng nhìn ma khí trong không gian tán loạn vì nó là đủ hiểu, Thiếu Lâm Tự chắc hẳn đã nghiên cứu rất kỹ biện pháp để diệt trừ hắn.

'Đưa nó vào trong cơ thể ngươi, ta sẽ được ăn no!' Phục Ma gương mặt lại trở về ngây ngô, khóe miệng hắn chảy dài hai hàng nước dãi thèm thuồng….. cả người vồ tới thân hình Long lúc này vẫn còn đình trệ tại chỗ.

Bên ngoài, Ngã Giới và Tôn Thực hai lão già vẻ mặt vui mừng vì thắng lợi sắp đến, cả hai đều rõ ràng thứ Phục Ma đang cầm là gì, món Phật Kinh đứng thứ hai trong Phật giáo – Phổ Độ Chân Kinh có tác dụng khắc chế hay độ hóa tà ma chính là thứ đang nằm trong tay Phục Ma, riêng Ngã Giới thì trong lòng hiểu rõ thứ này nhất, nói hoa mỹ thì là Kinh Thư nhưng bên trong nó lại là một đám tàn hồn của Phật giáo những vị cao tăng sau khi viên tịch thì tiến vào cư ngụ chẳng khác Thánh Hiền Kinh Thư là mấy, có khác chăng là Thánh Hiền Kinh Thư phải do đạo giả tự tham ngộ lấy còn Phổ Độ Kinh Thư tàn hồn bên trong có thể tự động thoát ra áp chế tà ma.

'Phổ Độ Kinh Thư vừa đập tới người đã khiến toàn thân Long lông tơ dựng đứng, ma khí trong cả người hắn rút hẳn vào sâu bên trong như chạy trốn, nhiều cỗ tàn hồn mang theo phật đạo hướng thẳng não hải hắn mà xông đến!'

Hai mắt Long ngay tức khắc mông lung không còn tri giác bởi vì linh hồn hắn đang bị vây khốn bởi những tiếng tụng kinh niệm phật từ bốn phương tám hướng, những âm vang phật tự bắt đầu xâm nhập vào đẩy lui đi lí trí của hắn khiến tâm trí hắn nơi chúng đi qua chẳng khác nào những mảnh giấy trắng không lo không nghĩ.

Thế nhưng Phục Ma hay cả hai lão già bên ngoài lại không nhận thấy một thứ khác đang ẩn ẩn chui vào bên trong Phổ Độ Kinh Thư……… Đại Ma Hồn hành động rồi, ngay khí Phổ Độ Kinh Thư ập tới cũng là lúc nó di động.

'Tách……..tách……..tách…….' Tiếng nứt vỡ vang lên, Phục Ma ngây ngô tò mò nhìn thứ đồ trên tay mình đang hiện lên những vết nứt mà không hiểu chuyện gì xảy ra còn Ngã Giới thì há hốc mồm kinh hãi, món đồ này không thể có chuyện gì chứ.

'Thu……. thu nó lại Phục Ma!' Những vết nứt ngày một lan rộng đến nỗi có vài một vài trang Phật thư vàng óng rơi lả tả trên mặt đất rồi khiến Ngã Giới như phát điên, hắn hướng Phục Ma gào to.

Trong não hải Long, đám tàn hồn tăng sư dường như cũng cảm giác được uy hiếp trí mạng, chúng không hẹn mà cùng nhau buông tha linh hồn trước mặt mà ào ạt lui vể thủ hộ ngôi nhà của mình………. thế nhưng…….. bên trong Phổ Độ Kinh Thư đã trở thành một đống hỗn độn rồi, Đại Ma Hồn vừa tiến được vào bên trong thì tham lam cắn nuốt toàn bộ, là tồn tại đặc thù được tạo ra từ vô vàn ma khí nên năng lực cắn nuốt của nó còn mạnh mẽ hơn Long gấp bội lần, ngay cả phật khí tinh thâm cũng phải ngoan ngoãn trở thành con mồi ngon cho nó……. năng suất làm việc của Đại Ma Hồn rất nhanh, một nửa Phổ Độ Kinh Thư đã bị nó nuốt gọn.

'Tách…….tách……tách…….' Lại thêm những mảnh phật thư vàng óng rách nát rơi xuống, tiếng rống của Ngã Giới chỉ khiến Phục Ma nhăn nhó một chút mà thôi, tâm lí của một đứa trẻ lên ba rất hiếu kỳ với sự vật kỳ lạ khiến hắn không hề buông bỏ đồ vật trong tay mà chăm chăm nhìn vào biến hóa của nó, đám tàn hồn thì ào ạt chạy về như chó nhà có tang nhưng mà chúng quên mất……. sau lưng chúng, linh hồn kia đã thức tỉnh trở lại, tiếng kinh phật vừa tán cũng là lúc Long lấy được linh tri…… độ hóa một linh hồn đã trải qua không biết bao nhiêu cửa tử của hắn sao có thể dễ dàng đây….. nhấc lên một nụ cười tà, hắn thôi động ma khí bủa vây lấy đám tàn hồn kia ngăn cản chúng trở về.

'Roẹt………roẹt……….roẹt……..' Từng đám ma khí bị độ hóa nhưng mà lớp sau đè lớp trước cứ ùn ụt kéo đến khiến đám tàn hồn phật tăng càng lúc càng sợ hãi mà rối loạn, mái nhà của chúng ngày một mỏng manh như sắp tan biến…….. thời gian càng lúc càng gấp gáp khiến chúng rối loạn vì sự tồn vong của mình mà thoát đi đội ngũ để từng tàn hồn lựa chọn những đường khác nhau tháo chạy về kinh thư……… và chỉ đợi có thế……. cũng chính vào thời điểm này, ma khí đang ngăn chặn chúng lại bạo liệt thành những đầu ma long hung bạo quấn chặt lấy từng tàn hồn một mà há to miệng chụp xuống, không còn là ngăn cản nữa mà đảo khách vi chủ thành kẻ đi săn.

Nói thì dài nhưng mọi chuyện đều diễn ra nhanh đến không tưởng, để đến khi tiếng gào thứ hai của Ngã Giới vang lên cũng là lúc Phổ Độ Kinh Thư chỉ còn vài trang Phật thư mà thôi.

'Phục…….Phục Ma………. nếu còn không thu nó về thì tối nay ngươi đừng hòng có cơm ăn!'

Phục Ma đang cầm kinh thư vừa nghe thấy lời Ngã Giới thì sợ hãi co rút tay lại…….. nhưng…….. đã quá muộn…….. lúc tay Phục Ma cử động cũng là lúc những trang phật thư cuối cùng bạo nát thành mảnh vụn, toàn bộ món Kinh Thư xếp thứ hai của Phật giáo theo đó mà biến mất trong thiên địa, Đại Ma Hồn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ cũng theo đó mà thoát ra trở lại cơ thể Long bắt đầu phối hợp với ma long truy đuổi những con mồi thơm tho còn lẩn trốn bên trong.

'Nó……. nó hỏng rồi……..' Nhìn những mảnh vụn trên tay, Phục Ma gãi đầu ngây ngô cười đầy thỏa mãn, chơi cũng thật vui.

'Xong…….xong………. phen này lão nạp xong đời rồi……..' Ngã Giới sợ đến gương mặt trắng bệch, lão vô lực khụy gối xuống mà khóc than, trách nhiệm chắc hẳn sẽ đổ lên đầu lão.

'Lão đầu! Xong việc rồi, trở về ăn cơm thôi.' Phục Ma thì là một thằng vô lo vô nghĩ, hắn chơi vui rồi nên giờ đói bụng, xoa xoa cái bụng tròn hắn hướng Ngã Giới hô to.

'Ăn? Ăn cái đầu ngươi! Thằng mập khốn nạn, ngươi hủy đi kiện phật thư quý báu của phật giáo mà còn đòi ăn? Thằng heo mập ngươi từ nay ngươi đừng hòng có một hạt cơm vào bụng, lão nạp cho ngươi đói đến chết……' Ngã Giới đang điên loạn vì Phổ Độ Kinh Thư bị hủy, lão nghiến răng nghiến lợi chửi rủa Phục Ma như một mụ già chua ngoa chứ nào còn dáng vẻ cao tăng đức độ.

'Aaaaaaa……..lão đầu, ngươi cũng không thể vậy nha, rõ ràng đã nói đánh bại hắn ta sẽ được ăn no một bụng nha……..' Phục Ma gương mặt ủy khuất vạn phần mà xị xuống nói.

'Hừ! Đánh bại hắn thì đã sao? Ngươi thằng mập này còn có thể sống chẳng phải để làm việc đó hay sao? Dù sao một năm nữa ngươi cũng chết đi thì ăn cho lắm làm gì, tại sao bây giờ ngươi không chết luôn đi để tranh thù cơ hội qua thế giới bên kia để ăn năn xám hối về tội lỗi mà mình gây ra…….' Ngã Giới gương mặt tràn đầy phẫn nộ gào lên.

Phục Ma tuy đầu óc như đứa trẻ nhưng một hai vẫn hiểu được, hắn gương mặt cũng vạn phần tức giận trước thái độ của Ngã Giới vì trong mắt hắn lão đã trở thành một kẻ lừa dối, giao kèo mà hắn thập phần coi trọng lại bị kẻ mà hắn tin tưởng nhất lật lọng khiến máu nóng trong người hắn sôi trào……. hai mắt hắn ngập tràn ngọn lửa phẫn nộ.

'Sao hả? Định đánh ta hay sao? Ngươi từ nhỏ đã ăn cơm Thiếu Lâm Tự, áo quần cũng từ Thiếu Lâm Tự mà ra, một thân ngươi từ đầu đến chân không có Thiếu Lâm Tự thì có được như bây giờ? Hiện tại ngươi hủy đi của chúng ta một kiện phật thư chẳng lẽ còn có thể trở về mà ăn cơm? Đồ heo mập ngu ngốc nhà ngươi cũng chả khác một đầu súc sinh không lí trí là mấy đâu.' Ngã Giới cảm giác được uy hiếp nhằm vào mình từ chỗ Phục Ma mà gương mặt đỏ chót giận dữ, lão gào lên.

'Hộc…..hộc……..hộc…….' Phục Ma phẫn nộ lên đến cực điểm rồi, từng tiếng thở nặng nhọc của hắn chính là minh chứng cho điều này……hắn không hiểu và giờ cũng không thèm hiểu lời của Ngã Giới nữa rồi, trong mắt hắn thì lão là một người lớn gian dối, lão chính là đang sỉ nhục hắn, cơ bắp toàn thân hắn căng tràn lực lượng sắp sửa bạo phát rồi.

'Nếu ta có thể cho ngươi ăn no, mỗi ngày đều ăn no, no đến cái bụng mập của ngươi muốn vỡ ra thì thế nào?' Đột nhiên tưởng chừng như Phục Ma sắp sửa bạo phát cơn giận trong người mình lên chỗ Ngã Giới thì một giọng nói truyền vào tai hắn từ sau lưng khiến cơ thể mập mạp của hắn đình trệ tại chỗ……. hắn dùng ánh mắt không thể tin được ngoái đầu lại nhìn chằm chằm Long lúc này cái cổ đã lành lặn trở lại cho dù vẫn còn chưa hoàn toàn khôi phục……. trong suy nghĩ cùa Phục Ma thì không lí nào một kẻ vừa bị hắn đánh lại có thể cho hắn ăn cả.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.