Chương 251………266 : Đồ Nhân Diệt Thần Đấu Phật (P47………62) 3/3
…………trong mật thất sâu trong lòng đất…………
Trước mặt ba người chủ tớ là hai lão già đang đánh cờ, bên cạnh là một bàn trà thơm ngào ngạt….căn phòng cũng là trang nhả sạch sẽ thơm tho không hề có một chút bừa bộn như một nhà tù.
Xuyên cùng Độc Sĩ đưa mắt nhìn nhau không hiểu chuyện gì.
'Chà chà! Đã đến lúc rồi sao!' Một lão già râu tóc trắng tinh cười nói, tay vẫn không quên đi một nước cờ trên bàn cờ, gương mặt già nua của lão hồng nhuận đầy sức sống nhưng lưng đã còng đến không thể còng hơn được nữa như thể đang cố gắng chèo chống cái cơ thể hủ hóa bên trong.
'Phan huynh tiếc nuối sao?' Lão già còn lại nở nụ cười trêu chọc, cũng như lão già kia thì cả người lão trừ bộ mặt còn có sức sống thì cơ thể gầy gòm như da bọc xương, thậm chí còn phát ra một ít tử khí coi bộ nhân sinh không còn được mấy ngày nữa rồi.
'Những ngày cuối đời còn được hưởng một chút mỹ vỵ nhân sinh thanh tao như thế này còn có gì để tiếc nuối đây! Chiếu tướng!' Lão gia họ Phan cười lớn đi một nước cờ hiểm cuối cùng.
'Haha! Ta lại thua, rốt cuộc thì vẫn không thằng được Phan huynh một ván nào…………hahaha' Lão già còn lại cũng nở nụ cười sảng khoái.
'Hai vị tiền bối! Vãn bối không biết nói gì ngoài hai từ tạ ơn!' Long cúi đầu cảm ơn hai lão già này, cả hai không phải ai khác mà là tù phạm được Bất Tử Lão Nhân đáp ứng cấp cho hắn mỗi tháng, hai tháng qua hắn đã 'để dành' hai lão cho hai tên thủ hạ của mình, may là hai người đến đúng với thời gian nếu không hắn là không có cách nào khác ngoài việc 'cắn nuốt' một người vì tử thần đã gõ cửa rồi…………ở đây Long cũng là nói thật với hai lão, hắn cung cấp cho hai người đầy đủ một cuộc sống hưởng thụ những ngày cuối đời đổi lại đến thời điểm thì hai người đồng ý làm theo hắn nói.
Long cũng không như Dục Kiếm Lão Nhân năm xưa tốn không biết bao nhiêu công sức để dạy cho một tên điên Kích Thế Truyền Công mà chỉ cần hai lão đên lúc đó buông bỏ não hải để hắn xâm nhập chiếm lấy toàn bộ trí óc và điều khiển, Kích Thế Truyền Công môn thần công quỷ dị này vẫn là phải có sự tự nguyện của người truyền công mới được.
'Chàng trai! Vài tháng qua được hưởng thụ nhân sinh thế này thì kẻ phải nói lời cảm ớn là chúng ta mới phải……….chỉ mong lúc mấu chốt ngươi ra tay nhanh chóng một chút để hai lão già này bớt một chút đau khổ………thế nào?' Phan lão gật gù.
'Hai vị tiền bối yên tâm……..điều này vãn bối là có phần nắm chắc……..' Long gật đầu đồng ý.
………….
……………..mười lăm phút sau……….trên hai cái bồ đoàn là hai cặp người ngồi đối diện nhau, là Xuyên cùng Độc Sĩ và hai lão già tù phạm.
'Hai người các ngươi buông bỏ tâm thần phòng bị để một khi lực lượng tiến vào thì không chống cự mà tận lực hấp thu, đừng để lực lượng của hai vị lão nhân gia lãng phí.' Long căn dặn, Xuyên cùng Độc Sĩ đương nhiên là không có ý kiến mà gật gù đồng ý.
'Hai vị tiền bối! Xin hãy buông bỏ não hải, toàn lực phối hợp để vãn bối nắm bắt!' Long quay sang nói với hai lão già………hai lão là nhắm mắt gật nhẹ đầu, trên mặt ý cười vẫn không tiêu tán, từ cái địa lao kia đi ra thì hai lão sớm đã nhín thấu sinh tử rồi.
'………..U…………….u……………….u…………..' Long ngưng trọng vận công, ma khí tà dị từ người hắn tràn ra bắt đầu quấn lấy hai lão già cùng Xuyên và Độc Sĩ, không có sự ngăn cản nên nó chỉ trong nháy mắt tràn vào não hải hai lão gia hỏa bắt đầu ma hóa…………Long truyền ý nghĩ manng theo khẩu quyết Kích Thế Truyền Công vào trí óc bốn người………….sau ít phút, cơ thể hai lão già thế mà bắt đầu cử động bày ra hàng loạt những tư thế đặc biệt nhưng rất dứt khoát.
'Bộp! Bộp!' Bốn bàn tay chạm nhau từng đôi một, lực lượng được ma khí bao bọc bắt đầu từ người hai lão già chảy vào người Xuyên cùng Độc Sĩ, đây cũng là do Long cẩn trọng vì hắn chưa từng thử dùng Kích Thế Truyền Công trước đây nên mới cẩn thận dùng ma khí thành một lớp phòng ngừa bên ngoài năng lượng của hai lão già tránh tình huống chúng đột nhiên bạo liệt gây nguy hiểm cho Xuyên và Độc Sĩ, đến khi lực lượng đã ở trong người hai người thì hắn mới từ từ tháo đi lớp ma khí bao bọc để cả hai bắt đầu hấp thu nặng lượng.
'U…………..u………………..u…………………u…………' Kích Thế Truyền Công rất thần diệu, chỉ trong vòng một giờ đồng hồ, hai lão già tử khí từ người bốc lên ngùn ngụt, mặt xám xịt không một chút sức sống………có điều cả hai lão già đã không còn có thể cảm giác được đau khổ nữa mà thật đã sớm chết ngay từ lúc Long nắm quyền khống chế hai người, hắn chỉ là cần sự chấp thuận không chống cự lúc đầu của hai lão mà thôi cho nên rất sảng khoái cho hai lão một cái thống khoái theo lời hứa.
'Oanh! Oanh!' Hai tiếng nổ nhỏ vang lên, hai cơ thể nhỏ bé nổ tung thành hai đám hắc vụ rồi lại bay vút trở lại người Long………..cát bụi trở về với cát bụi.
Đưa ánh mắt nhìn Xuyên cùng Độc Sĩ đang đả tọa hấp thu năng lượng, Long rời đi vì trời đã sáng……….hai lão già trước kìa là Cường Giả thấp cấp nên lực lượng để lại vẫn là rất lớn cho dù bị đày đọa mấy chục năm trong cái nhà lao kia, tiện thể Long cũng dùng ma khí tu bổ cơ thể hai người thoáng qua một chút để tránh không bị năng lượng bạo thể cho chứa không nổi………..ước tình phải mấy vài ngày thì chuyện này mới hoàn thành.
…………….Sáng sớm………….
Đoàn Dự mắt ngắn mắt dài miệng liên mồm ngoáp mấy cái rõ to lừng thững bước ra mở cổng, mới sáng sớm mà đã có kẻ dưới vào hô là có nhân vật không tầm thường đến nên hắn dù bất đắc dĩ cũng phải thân chinh ra xem một phen.
Vừa đến cổng, Đoàn Dự có chút hoảng hốt vì nhìn thấy một lão già thân phong đạo cốt đang đứng trước cổng, lăn lộn với Long nhiều nên hắn cảm nhận được lão già trước mặt này không tầm thường và không biết chừng còn vô cùng đáng sợ.
Chính trang lại tư thế, Đoàn Dự cố gắng bày ra bộ mặt tươi cười nhất bước ra.
'Vị tiền bối này! Không biết lão nhân ngày mới sáng sớm đã tìm đến đây có chuyện gì hay không?' Đoàn Dự cười nói.
'Ngươi là Đoàn Dự?' Lão già không vội trả lời mà hỏi ngược làm Đoàn Dự có chút bực nhưng không dám bộc lộ ra bên ngoài.
'Vãn bối chính là Đoàn Dự!'
'Thế thì tốt! Giao thứ này cho Ngụy Siêu bảo hắn đêm nay 'nhất định' phải có mặt' Lão già móc từ trong tay áo ra một tấm thiếp màu đỏ vô cùng bắt mắt đưa cho Đoàn Dự rồi cười nói, khí thế chỉ vừa kéo lên một chút thôi mà toàn thân lông tóc Đoàn Dự vậy mà dựng đứng cả lên………mới sáng sớm trời hiu hiu lạnh mà sau lưng hắn mồ hôi ướt đẫm một mảng lớn……..lão già quái vật này chắc chắn còn mạnh hơn chủ nhân hắn nhiều lắm.
'Vãn…….ván bối hiểu!' Đoàn Dự một hồi lâu sau mới có can đảm mở miệng nhưng cũng là lắp bắp mãi mới nói thành câu.
Lão già không nói gì thêm mà phất tay rời đi, lão tin tưởng 'một ít' thực lực mình bày ra ban nãy chắc chắn vị chủ nhân bên trong căn biệt viện này sẽ cảm ứng được…………đó cũng là uy hiếp của lão dành cho gã.
Lão già đến chính là Quy lão, mục đích của lão đã thành công khi Long đang đả tọa trong phòng thì cảm nhận được khí thế kinh người từ phía cổng vào, hắn không ngu nên hiểu có người đang ra uy với mình……….coi bộ sóng gió đã nổi lên rồi.
Ít phút sau, Đoàn Dự vẫn còn chưa hết bàng hoàng tiến vào đưa tận tay Long tấm thiệp mời rồi chuồng nhanh về phòng đắp chăn ôm tình nhân cho đỡ sợ………hắn đang suy nghĩ có nên từ chức cái ghế Đại tổng quản này không chứ vài lần như thế này thì đối phương còn cần ra tay thì hắn đã chết vì vỡ tim rồi mất, đúng là chủ nhân bản lĩnh ngày một lớn kéo theo kẻ thù các lúc càng khủng bố mà.
Nhìn trong tay tấm thiệp, Long mở nó ra đọc những hàng chữ tinh mỹ bên trong, là thiệp mời dự tiệc của vị Thánh Tử kia……….coi bộ sau khi đập đổ miếng ăn của hắn thì vị Thánh Tử này vẫn là không dừng lại mà muốn trực diện đánh vào mặt hắn để trả thù cho tình nhân sao? Con mẹ nó chứ hắn nhẫn nhịn cũng có giới hạn, hắn cũng nhận thức được mình ở đâu nhưng nếu thật là được đà leo lên đầu trèo lên cổ hắn ngồi thì cũng cần xem lại ngươi có tư cách đó không đã……..Long thật là tức giận rồi, hắn đương nhiên sẽ đi và đi một cách hoành tráng nhất.
…………………
…………Trong một căn biệt thự xinh đẹp nằm ở phía Tây thành phố………..bên ngoài khuôn viên là những bức tượng được điêu khắc đẹp tinh tế và chân thật đến từng góc cạnh, miêu tả về vẻ đẹp cực hạn mà con người á âu có thể đạt được………Đinh Lệ Nhiệt là chủ nhân nơi đây, nàng có hai sở thích đó là chơi tượng và đóng phim ảnh.
'Mẹ……..sao mẹ lại đến đột ngột như vậy mà không thống báo cho Nhiệt nhi!' Trong phòng khách quý phái được trang trí theo phong cách Tây Âu, trên chiếc ghế sofa bọc da là hai nữ nhân nghiêng nước nghiêng thành, Đinh Lệ Nhiệt đang ôm tay một nữ nhân……môi xinh dẩu lên làm núng cực kỳ đáng yêu.
'Nha đầu ngươi! Mẹ chẳng phải là sợ ngươi có chuyện gì nên mới cùng Thừa Lâm tức tốc đến đây sao.' Mỹ phụ yêu chiều nói.
'Chuyện gì cơ?' Đinh Lệ Nhiệt bất ngờ hỏi, nàng thì có chuyện gì được.
'Cẩn tắc vô áy náy, con lần này cử động rất có thể khiến Ma Tôn tên điên kia trả thù, hắn đã là Cường Giả thất cấp nên ở bên cạnh con có ai có thể cản được hắn đây.' Mỹ phụ cau mày nói.
'Hắn dám?' Đinh Lệ Nhiệt cong môi.
'Hắn là một tên điên mà một tên điên thì không nói lí lẽ……..con phải cận trọng một chút, biết không?' Mỹ phụ dặn dò con gái, nàng chỉ có mỗi được con này nên rất sợ có chuyện gì.
'Được rồi mà mẹ……..Bất Phàm cũng đã xuất quan, tối nay anh ấy sẽ mở một bữa tiệc để mừng việc tiến cấp lên Cường Giả đồng thời đánh vào mặt cái gì Ma Tôn kia…….hừ, để xem trước quyền lực tuyệt đối thì hắn có dám điên không?' Đinh Lệ Nhiệt cười gằn.
'Các ngươi cũng thật là……….' Mỹ phụ có chút không bằng lòng với cử động này của con rể tương lai, dù sao cũng là một chuyện nho nhỏ mà lại náo lớn đến tình trạng này, đánh đổ miếng ăn của người ta còn chưa đủ bây giờ lại muốn hạ nhục ngay trước mặt toàn thể thế lực thì cho dù là kẻ tu dưỡng tốt đến cỡ nào cũng chắc chắn sẽ nuôi mối thù trong lòng……..với một người có tiềm năng phát triển như Ma Tôn thì nàng không hề muốn điều đó một chút nào nhưng mà nhìn qua dáng vẻ con gái rất là hưng phấn thì nàng cũng chỉ có thể thở dài có chút bất lực, cầu mong Khương Bất Phàm tên kia làm việc ổn thỏa một chút.
…………….Ở xa xa, nữ nhân tên Thừa Lâm không hề tham dự vào câu chuyện mà chỉ đứng đó trước cửa, để những con gió nhẹ thổi bay mái tóc ngắn của mình…….mắt nàng không rời Đinh Lệ Nhiệt một lúc nào như thể cả thế giới này chỉ có nàng ấy……..nàng ăn mặt cũng có phần tà dị khi ngực không biết vì sao không cộm lên áo ngực như đàn bà mà giống như nịt chặt bên trong, đồ cũng gọn gẽ không thiết tha yểu điệu, gương mặt nàng lạnh lùng không rõ cảm xúc nhưng lại tuyệt mỹ thập phần, kết hợp với đôi môi hồng, ánh mắt sâu thẳm cùng làn da mịn màng thì vẫn không thể không để hai chữ mỹ nhân đối với nàng rồi…………….
……………………
…………..Trở lại căn biệt viện, sau khi nhận được tấm thiệp thì Long không chần chừ nữa mà gọi Đoàn Dự dậy, cả hai theo đường mật đạo dưới lòng đất rời đi.
Chạy hết tốc lực, Đoàn Dự rốt cuộc cũng đưa Long tới một cái trang trại cách Bắc Kinh gần trăm cây số, đây cũng là tài sản của Đoàn gia……xung quanh dân cư tuy không đông đúc như trong thành phố nhưng mà vẫn thưa thớt có vài căn nhà là nông phu làm trong trang trại, Long không quản được nhiều thứ như thế………….hắn muốn đột phá một chút để chuẩn bị tốt nhất cho đêm nay.
Lệnh cho đám thuộc hạ lui đi, Long nhập tọa……….từ khi cắn nuốt thi thể Liệt Hỏa Lão Nhân và ngón tay quái dị kia thì ma khí của hắn đã tinh túy đến gần như đỉnh rồi…….tuy vậy để đột phá Tam Tử của Cửu Tử Vô Cực Ma Công thì không chỉ cần ma khí đủ cường mà còn cần thần hồn đủ mạnh nữa……may sao quà đưa tới cửa, Thánh Hiền Kinh Thư bên trong chưa đựng thần hồn tích lũy của những bậc Thánh Hiền đạo pháp chả khác nào là thứ tốt nhất.
'Vù!' Ma khí cuồn cuộn xoay tròn, bàn tay Long chụp lên Thánh Hiền Kinh Thư quyển sách cổ.
'Roẹt!' Ngay khi ma khí vừa tiếp xúc, từ bên trong Thánh Hiền Kinh Thư một đám lực lượng bá đạo đánh bật chúng ra ngoài……tuy vậy chỉ là đánh bật, Long lại tăng cường một đám ma khí khác, hắn biết đây là ý chí của đám đạo giả đang chống lại việc bị cắn nuốt bởi một thứ xa lạ.
'Vù! Roẹt! Vù………………vù…………….' Dần dần, cho dù là bị đánh tan không ít nhưng vẫn là có từng đám ma khi nho nhỏ xâm nhập được vào bên trong quyển sách cổ, lực lượng bên trong nó mạnh đấy nhưng là không có thực thể điều khiển mà chỉ biết chống cự một cách máy móc mà thôi……một đám rồi hai đám, chỉ trong vòng vài chục phút ma khí đã bao trùm Thánh Hiền Kinh Thư.
'Dùng Thánh Hiền Kinh Thư trả giá cho cái mạng của ta, bây giờ thì lại biến thành thứ giúp ta đột phá cảnh giới…….Dương gia à Dương gia, ta rốt cuộc phải cảm tạ các ngươi sao đây?' Long nở nụ cười tà ác, ý chí của hắn dung nhập quyển sách, bắt đầu khống chế ma khí tìm tòi đến những thần hồn thánh hiền bên trong…… ……..
'Kẻ tà ác! Ngươi là ai? Mau biến khỏi nơi đây!' Một đoạn ý nghĩ truyền vào tai Long, không nghi ngờ là một đám tàn hồn nho nhỏ cảnh báo hắn……..có điều Long là để ý sao? Ma khí ngay tức thì tập trung đên nơi vừa truyền đi ý nghĩ kia……..Long nhanh chóng phát hiện tàn hồn của một vị đạo giả đang nấp ở trong một góc sâu………hắn cười lớn điều động ma khí bắt lấy nó.
'Ngươi……………ngươi có biết ta là ai không?………..không………đừng làm thế…….súc…….súc sinh…..đạo giả sẽ không thể cho ngươi…………' Trong đầu Long những tiếng gào thét vang lên liên hồi, dọa nát có…….cầu xin có………..có điều cho dù là gì đi nữa thì Long vẫn không chậm lại nữa nhịp thôi động ma khí cắn nuốt đám tàn hồn xa xưa ấy.
'U……………u……………..u………….' Trước sự bá đạo của ma khí…….thứ chả khác gì công địch của những tồn tại bằng tinh thần thì những thần hồn tồn tại bên trong Thánh Hiền Kinh Thư gần như là không thể chống cự lại được………cảnh tượng rượt đuổi xảy ra bên trong ngay tức khắc, những đám tàn hồn liên tục tháo chạy trước sự truy điểm của cơn bão ma khí quét đến………..mất ba tiếng, Long đã thu về được năm thần hồn của năm tên thánh hiền, dù gì bọn họ cũng là tồn tại cường hãn năm xưa nên hắn cũng tốn không ít công sức mới cắn nuốt hoàn toàn được bởi vì làm không tốt thì ý chí có phần biến thái của mấy lão già đó sẽ 'độ hóa' não hắn thành một người điên mất.
'Bộp!' Đã đủ rồi, Long thả Thánh Hiền Kinh Thư ra buông tha cho những tàn hồn còn lại bên trong đợi chờ cho lúc đột phá tiếp theo……….hắn thu lại toàn bộ ma khí, cẩn trọng áp chế toàn bộ tạp niệm để ước theo khẩu quyết của Cửu Tử Vô Cực Ma Công bắt đầu đột phá.
'…………OANH…………U……………….u……………u………….' Lại thêm một giờ, đột nhiên ma khí hắc ám từ người Long toàn bộ thoát ra bên ngoài chỉ còn lại một cơ thể trống rỗng………hai mắt hắn trừng lớn thôi động năm thần hồn vừa hấp thu bắt đầu quá trình ma hóa, hòa nhập chúng vào ma khí. Tử lập ma thần chính là biến chuyển ma khí có 'hồn', nếu trước kia toàn bộ ma khí đều phải do Long phân ra thần thức để điều động khiến hắn riêng việc điều khiển ma khí thôi cũng đã đủ mệt rồi thì bây giờ đã khác, một khi đột phá thành công thì ma khí của hắn sẽ có hồn của riêng nó hay nói cách khác là nó có thể độc lập hành động, đương nhiên là vẫn tuân theo ý chỉ của bản thể là hắn rồi.
Việc đột phá lên cảnh giới này của Cửu Tử Vô Cực Ma Công kỳ thật cũng không phức tạp mà chỉ là tìm kiếm được những thần hồn đủ mạnh để có thể chịu đựng được trong quá trình ma hóa của ma khí kia mà thần hồn cứng rắn của đám thánh hiền kia đương nhiên là lựa chọn không thể nào tốt hơn được rồi……Long là kiếm lớn, có điều hắn phải thật cẩn trọng từng bước một, đi cùng với việc cảnh giới tăng lên thì hắn luôn phải giữ được bình tĩnh vì những 'thần hồn' xa lạ kia mặc dù đã qua ma hóa nhưng vẫn có thể phản chủ bất cứ lúc nào bởi chung quy thì chúng vẫn là tồn tại linh hồn, một khi yếu đuối bị phản phệ thì Long sẽ biến thành một 'ác ma' đúng nghĩa chỉ biết đến giết chóc……..nói thế thôi nhưng ảnh hưởng bây giờ cũng đã có, đôi mắt Long đã không còn hai con ngươi nữa mà là một màu đen tà dị, sát ý từ hắn phát ra làm Đoàn Dự cùng đám thuộc hạ trốn ở xa xa cũng phải rùng mình ớn lạnh.
'Hợp!' Một tiếng quát lớn phá vỡ tĩnh lặng, quá trình dung hợp bắt đầu, ma khí cuồng loạn bắt đầu phân ra làm năm quả cầu khí bay xung quanh Long như thể năm hành tinh bay xung quanh mặt trời trong Thái dương hệ…….trong đầu Long lúc này là năm ý nghĩ cực kỳ tàn ác đang không ngừng truyền đến từ năm hắc cầu……khóe miệng hắn nhếch lên một đường cong…….
'Các ngươi là do lão tử tạo ra thì phải 'ngoan'!' Long cười lạnh, hắn cưỡng ép xóa tan những luồng ý nghĩ tà ác trong đầu mà chộp lấy một hắc cầu bắt đầu hút.
'…………Roẹt………….roẹt…………roẹt……….' Hắc cầu như không cam lòng cứ thế bị cắn nuốt nên dãy dụa không ngừng để không gian vị bạo liệt thành những âm thanh khủng bố…….cơ mà chúng quy chúng do Long tạo ra nên không thể chống lại mệnh lệnh………không tốn quá nhiều thời gian, hắc cầu đã bị Long hút sạch, cả người hắn lại có sinh cơ trở lại.
'Vù…………vù…………' Giống như không muốn rơi vào tình thế như đồng bạn, bốn hắc cầu khác nháo nhào bỏ chạy nhưng chỉ vừa bay xa được vài mét lại cuống cuồng bay ngược trở lại mà ngoan ngoãn xếp hàng trước mặt Long………..chúng cảm giác được uy hiếp trí mệnh nếu mình tiếp tục ngang bướng, quả thật là ngay khi chúng bỏ chạy Long đã có suy nghĩ muốn xóa tan đám ma khí này, chuyện đó cũng chỉ là một ý niệm của hắn mà thôi.
'Nếu các ngươi còn không biết điều ngoan ngoãn phục tùng thì lão tử cũng không ngại xóa bỏ các ngươi vĩnh viễn khỏi thế giới này!' Long gằng giọng, hắn không hút bốn hắc cầu vào mà ưởn người đợi quyết định từ chúng.
'…………..u……………u……………………..u………….' Nhận lấy trắng trợn uy hiếp, bốn hắc cầu ủy khuất cực kỳ nhưng không còn lựa chọn nào ngoài việc ngoan ngoãn như cún nhào đến xâm nhập trở lại người chủ nhân………đám thần hồn tuy vẫn còn ý nghĩ phản chủ nhưng cũng nhận thức được bây giờ chưa phải thời điểm thich hớp………….có điều chúng không biết để bước lên cảnh giới bây giờ thì tâm trí của Long đã vượt qua không biết bao nhiêu cửa tử và bây giờ lại còn có thể Phượng Chi Huyết thì thần hồn của hắn có thể nói tuy thua kém nhưng cũng không quá xa cảnh giới vĩnh hằng bât diệt rồi.
………..Đến chiều, đoàn người trở lại thành phố…….đột phá thành công Tam Tử khiến Long có thêm tự tin khi đối mặt với sự kiện tối nay………..Muốn đánh vào mặt hắn thì còn phải xem nắm tay ngươi có đử cứng hay không đã……………
…………………..
………..Bắc Kinh mới tuần trước bị vụ bắt bớ xã hội đen lớn nhất trong lịch sử làm cho rúng động, đường phố cũng đã trở lại đông đúc tập nập sau những lo sợ khủng bố từ đám lưu manh cực đoan chống chính phủ………………..
Màn đêm vừa buông xuống nhưng nhiều người đã trợn mắt vì nhiều tuyến đường bị chặn lại không cho lưu thông như thể đón tiếp nguyên thủ mấy quốc gia lớn trên Thế giới, có điều bây giờ lại còn khoa trương hơn khi đường xá thế mà bị chặn không có thời gian kết thúc……..điều mà trước nay chưa có tiền lệ…………có điều là dân đen nên chỉ biết kêu ca vài câu rồi tìm đường khác tiếp tục chứ không còn biện pháp nào khác.
Cử động lớn lần này chính là do buổi tiệc của Thánh Tử Thập Lục Tháp tổ chức, các thế lực có máu mặt đểu cử người đến tham dự cho nên chính phủ rất sảng khoái chặn đường cho các đoàn người thoải mái di chuyển………Bắc Kinh rất ít khi tổ chức những sự kiến kiểu này vì cái không khí ô nhiễm làm võ giả không thích cũng như cái sự đông đúc của dân cư nơi đây không tiện để tổ chức một buổi tiệc hoành tráng cơ mà Khương Bất Phàm là ai chứ, không cho hắn mặt mũi thì cũng phải xem sau lưng là kẻ nào mới được, bốn chứ Độc Cô Cầu Bại đã quá đủ để thỏa mãn yêu cầu của Độc Cô Cầu Bại được cho dù là thời gian gấp rút.
…….7giờ tối……….. Nhà hàng Kinh Bắc là nơi tổ chức buổi tiệc được trang hoàng lộng lẫy hết sức, từng ngọn đèn đều được thay mới để đảm bảo đêm hôm nay phải phát ra được ánh sáng mạnh nhất.
Khương Bất Phàm không chọn trang phục truyền thống của võ giả mà diện một bộ vest lịch lãm thời thượng, đây cũng không phải là một bộ vest thông thường mà là một bộ vest đắt tiền do nhà tạo mẫu hàng đầu Italia thiết kế mới được chuyển đến sáng nay và đương nhiên là nó có một cái giá không hề rẻ mà có khi là đủ tiền còn chưa mua được.
Cũng không thể phủ nhận Khương Bất Phàm khá điển trai, khuôn mặt góc cạnh nam tính cùng đôi mắt lạnh lùng khiến sát thương của hắn đối với những cô gái là khá lớn, không ít những ánh mắt câu dẫn từ khắp nơi đều liếc đến chỗ hắn.
Khương Bất Phàm đương nhiên là vui mừng, số lượng nữ nhân qua tay hắn cũng không ít nhưng hôm nay Đinh Lệ Nhiệt cũng có mặt nên hắn phải trưng ra bộ mặt thật đàng hoàng mới được……….sắc đẹp của Đinh Lệ Nhiệt là hiếm có nhưng Khương Bất Phàm đối với người con gái này còn có tư tâm khác, hắn còn quá trẻ………tuy đã tu đến Cường Giả nhất cấp nhưng không biết bao giờ hắn mới có đủ thực lực để chân chính nắm quyền lực Thập Lục Tháp…….chỉ có một nơi có thể giúp đỡ hắn nhanh chóng tăng lên cảnh giới……..đó chính là Đào Hoa đảo.
Đào Hoa đảo không phải một môn phái đông người như Thiếu Lâm, Võ Đang hai đại phái nhưng thực lực luôn nằm trong top đầu mà không một thế lực nào dám coi thường, trải qua năm tháng dài đằng đẵng có không ít đại phái suy tàn nhưng Đào Hoa đảo vẫn luôn dự vững vị thế của mình nhờ môn phái này còn giữ được một thứ………truyền thừa……..
Đào Hoa đảo mỗi đời đều có hai đại cao thủ chống lưng, đây cũng không phải là từ trên trời rơi xuống mà là do Đào Hoa đảo đời truyền đời lịch đại các cao thủ vào cuối con đường sinh mệnh đều nguyện hiến dâng toàn bộ bao gồm cả thể xác và linh hồn để tích lũy truyền thừa mỗi năm mươi năm một lần sẽ đề thăng hai người làm nhiệm vụ chống đỡ cho môn phái……những nguồn năng lượng này tích lũy bên trong một ao nhỏ được canh gác cẩn mật đêm ngày trên đảo nhỏ….hai người được chọn lựa tiếp thu truyền thừa được xưng là Thánh Mẫu và Thánh Vương của Đòa Hỏa đảo mà mẹ ruột của Đinh Lệ Nhiệt mỹ phụ kia không nghi ngờ chính là Thánh Mẫu đời này, thực lực cường hãn vô cùng………..
Việc truyền thường này của Đào Hoa đảo cũng không phải là hoàn mỹ vô khuyết mà vẫn tồn tại yếu điểm đó là năng lượng truyền thừa có hạn định, cứ năm mươi năm thì sẽ tự động tiêu tán khiến võ giả trở lại cảnh giới vốn có của bản thân……..Khương Bất Phàm nếu có thể lấy được Đinh Lệ Nhiệt thì nếu không có gì bất ngờ cũng sẽ được 'hưởng sái' suất truyền thừa thứ hai của Đòa Hoa đảo, năm mươi năm hắn cũng không ăn chay nên nếu tích lũy hùng hậu thì cùng lắm chỉ đánh rơi một hai cảnh giới mà thôi, điều quan trọng là với thực lực đề cao trước mắt hắn có thể đường đường chính chính làm được nhiều việc.
Các đời Thánh Nữ của Đòa Hoa đảo đều được các thế lực rào trước đón sau tìm mọi cách hợp duyên vì kẻ nào không muốn môn phái hay gia tộc mình có một đại Cường Giả đây, nói đâu xa chính cha của Đinh Lệ Nhiệt Thánh Nữ đời này trước kia là đại đệ tử của Hoa Sơn đại phái, để có thể đánh động Đào Hoa đảo năm đó chấp thuận cho cuộc hôn nhân này thì Hoa Sơn đã phải nhịn đau cắt đi bảy tám phần tài lực của môn phái đấy…….dù sao đổi được một Cường Giả cấp cao có thực lực chấn nhiếp và một thế lực thân gia cường hãn như Đào Hoa đảo thì tính ra Hoa Sơn cũng không thiệt thòi lắm, đây cũng là biện pháp duy trì sinh ý trên một hòn đảo ngăn cách với bên ngoài của cao tầng Đào Hoa đảo các đời…..tính ra thì cả hai bên đều có lợi.
Đời này thì khác, lòi ra một tên Khương Bất Phàm có một vị cha nuôi quái vật khiến các thế lực biết có tranh dành cũng không có cửa với Thánh Tử…….cứ thế mặc định cho Khương Bất Phàm cùng Đinh Lệ Nhiệt sớm muộn cũng sẽ trở thành vợ chồng, chỉ là đợi chờ thời gian thích hợp vì Thánh Vương cùng Thánh Mẫu mới chỉ tại vị gàn hai mươi năm thôi.
'Phàm ca!' Giọng nữ trong trẻo reo lên khiến Khương Bất Phàm mừng rỡ…….là người hắn mong chờ đêm ngày đã đến rồi.
Đinh Lệ Nhiệt hôm nay diện một thân váy trắng tinh khôi, tóc dài xõa ngang vai trần khêu gợi, khuôn mặt tinh mỹ xinh đẹp cùng nụ cười tươi trên môi làm ai cũng phải say đắm không thể chuyển dời ánh mắt.
'Lệ Nhiệt! Nàng đến rồi!' Khương Bất Phàm bước nhanh về phía cửa, nơi mà bóng hồng người yêu vừa xuất hiện…..cả hai không ngại ngần mà nắm tay nhau trao cho đối phương những ánh mắt trìu mến, có lẽ như thiên thời địa lợi nhân hòa nên Khương Bất Phàm đã chiếm trọn lấy trái tim Đinh Lệ Nhiệt từ lâu mất rồi.
'E hèm!' Tiếng hắng giọng khiến Khương Bất Phàm tỉnh lại trong mê say, hắn đưa mắt qua nhìn thấy mỹ phụ mà có phần bất ngờ.
'Bá mẫu! Không ngờ người cũng đến.' Khương Bất Phàm vui sướng reo lên, vẻ đẹp của Thánh Mẫu Đào Hoa đảo – Hứa Tình, thân mẫu của Đinh Lệ Nhiệt.
Hứa Tình tuổi tứ tuần nhưng vẻ đẹp nhờ bảo dưỡng và võ công thâm hậu vẫn là quyến rũ mê người, nếu con gái nàng là vẻ đẹp tinh khôi đầy sức sống của tuổi trẻ thì ở mỹ phụ này là vẻ đẹp mặn mà của những người phụ nữ tình trải, đôi môi dày cùng cặp mắt đen láy hút hồn khiến bản năng nguyên thủy trong người nam nhân không thể nào khống chế………Khương Bất Phàm đương nhiên là không phải ngoại lệ, hắn mê mẩn sắc đẹp mặn mà của Hứa Tình đến nỗi khi ngủ cũng mơ thấy được chơi đùa nàng dưới thân nhưng bên ngoài vẫn luôn bảo trì đúng mực vì còn chưa tiếp nhận cái truyền thừa khốn kiếp kia.
'Bất Phàm! Hôm nay đến đây rất nhiều thế lực lớn, ngươi cùng Nhiệt nhi nên đi chào hỏi mọi người trước mới phải đạo.' Hứa Tình nghiêm mặt nói.
'Bá mẫu dạy phải……..là Phàm nhi thất lễ rồi!' Khương Bất Phàm gật gù đồng ý rồi ngay tức thì nắm tay kéo Lệ Nhiệt tới ra mắt các thế lực.
Nhìn đôi trẻ hạnh phúc mà Hứa Tình cũng có chút vui vẻ, làm mẹ ai không muốn con hạnh phúc đây…..cuộc hôn nhân lợi ích của nàng và người chồng đều không có tình cảm nên những năm qua đều là sống trong cô đơn, cả hai trong những sự kiện lớn vẫn là nắm tay thể hiện ra bộ mặt hạnh phúc viên mãn nhưng có mấy ai biết phía sau là đường ai nấy đi, Thánh Vương tên khốn nạn kia thậm chí còn có một hậu cung nho nhỏ ở Hoa Sơn đại phái, ngay cả trong Đào Hoa đảo thì cũng không có ít nữ đệ tử rơi vào ma trảo của hắn. Hứa Tình cho dù giận dữ nhưng cũng vì bộ mặt của môn phái mà nhẫn nhịn ngày qua ngày, nàng cầu mong Khương Bất Phàm thật lòng yêu thương nữ nhi của mình để nàng không phải chịu đau khổ.
Ở sau lưng Hứa Tình, Thừa Lâm ánh mắt nhìn về hướng Khương Bất Phàm không hề che dấu sát ý……nàng yêu Đinh Lệ Nhiệt…….thật là yêu một cách đắm say, ngay từ còn nhỏ Thừa Lâm đã cảm giác được mình khác với những cô bạn đồng lứa khi nàng không thích ăn mặc thời trang hay trang điểm và chơi búp bê, nàng thích mặc đồ con trai, cắt tóc ngắn và…….đánh nhau. Tư chất của Thừa Lâm cũng thuộc loại hiếm có nên mới được Hứa Tình phát hiện và thu làm đệ tử chân truyền duy nhất, tuy không ở vị trí Thánh Nữ nhưng địa vị của nàng ở Đào Hoa đảo không hề thấp vì ai cũng biết nếu không có gì bất trắc thì tương lai nữ nhân này sẽ là một vị trưởng lão đầy quyền uy chỉ sau Thánh Mẫu và Thánh Vương hai người.
Thừa Lâm lúc lên mười cũng là lúc nàng nhận ra mình thích một nữ nhân, không ai khác là cô bé Đinh Lệ Nhiệt con gái ruột của sư phụ và thua nàng một tuổi, vì ở cùng nhau nên cả hai thường chơi đùa cùng nhau, càng lúc tình cảm mà Thừa Lâm dành cho Lệ Nhiệt lại trở nên sâu đậm, nàng bắt đầu ghét bất cứ đứa con trai nào tiếp cận hay thậm chí là đến gần Lệ Nhiệt……việc này còn trở nên cực đoan đến nỗi Hứa Tình phải ra tay can thiệp……..đó cũng khoảng thời gian đau khổ của Thừa Lâm khi nàng cùng Lệ Nhiệt bị tách ra, nàng không được mỗi ngày được nhìn thấy hình bóng trong tim nữa vì Lệ Nhiệt được gửi đến đất liền học tập……lớn lên Thừa Lâm hiểu rằng chuyện của mình sẽ không bao giờ xảy ra, nàng bắt đàu thu liễm lại mà dồn tâm trí vào tu luyện chỉ vì một múc đích, dành cả đời này để bảo hộ sư phụ cùng Lệ Nhiệt………nói là thế nhưng mỗi khi nhìn thấy Lệ Nhiệt tay trong tay hạnh phúc cùng Khương Bất Phàm thằng con hoang thì máu nóng trong người Thừa Lâm không thể ngừng sôi, nàng muốn xé cái gương mặt điển trai kia đi thành ngàn vạn mảnh nhỏ.
………….
Bữa tiệc xảy ra rất vui vẻ khi các thế lực lớn nhỏ liên tục hướng Khương Bất Phàm buông lời nịnh bợ lấy lòng cùng dâng lên những món quà tặng xa xỉ……….nhưng đột nhiên……….
'Hahahaha…………quả đúng là Thánh Tử có khác, khí thế bất phàm như long như hổ làm các thế lực gàn xa kéo đến ngùn ngụt……..Ngụy Siêu vì có chút việc bận nên tới trể rồi……..thật là đáng trách, đáng trách mà…….' Từ phía cửa lớn, một tiếng cười cuồng ngạo phá tan không khí bữa tiệc làm ai nấy cũng nhíu mày cho đến khi nghe thấy danh tự của kẻ đến thì không ít kẻ biến sắc mặt……..Ma Tôn đến.
Người có tên cây có bóng, Ma Tôn hai chữ khiến mỗi thế lực mỗi khi nhắc đến lại đau đầu không thôi, vô liêm sĩ hay điên dại là chưa thể hình dung hết sự quỷ dị về tính cách của tên này, không một ai có thể đoán được Ma Tôn hay làm gì, điều đó còn đáng sợ hơn thực lực khủng bố của gã.
Long bước vào, vẫn là bộ hắc ý rộng thùng thình nhưng vẫn tôn lên cơ thể hoàn mỹ tràn đầy cơ bắp của hắn, nhìn vào hắn khiến người ta cảm tưởng đang đối mặt với một đầu sói hung ác khổng lồ vô cùng khát máu, vô cùng hung tàn……….khác với những lần trước đơn độc hành tẩu, theo ngay sau Long là một nữ nhân dáng người thướt tha khiến đám nam nhân nuốt nước miếng liên hồi, không ai thấy mặt nàng vì đã bị một tấm lụa đen che đi nhưng những đường cong mê ngươi cũng đã đủ chết người rồi.
'Mẹ kiếp! Bên cạnh thằng này còn có loại hàng cực phẩm này?' Khương Bất Phàm hai mắt cũng không nhịn được liếc qua chỗ nữ nhân kia mấy lần, trong đầu hắn thầm nghĩ……..bên cạnh Đinh Lệ Nhiệt thấy mình mất đi vị trí trung tâm của bữa tiệc cũng là rất khó chịu.
Ánh mắt quen quanh bữa tiệc, Long ngay tức thì xác định được Khương Bất Phàm là ai cho dù trước đây là chưa từng gặp mặt, hắn có chút sửng sốt bởi vẻ đẹp tinh khôi của Đinh Lệ Nhiệt nhưng mà thu hút hơn cả vẫn là sự mặn mà đến từ Hứa Tình ở gần đó………nàng làm hắn nhớ đến cơ thể nóng bỏng của Xuân, nhứng sướng khoái khi được đâm sâu vào khe lồn ẩm ướt của mẹ ùa về tràn ngập trí não hắn, bên dưới con cặc là có chút phản ứng ngỏng đầu lên rồi.
Bị ánh mắt xâm lượt có phần biến thái của Long nhìn đến khiến Hứa Tình có chút nhíu mày, nàng nghe nói về tên điên này không ít nên biết hắn còn rất rất háo sắc, một đêm có thể chinh chiến hàng chục mỹ nhân không biết mệt………trong suy nghĩ của nàng thì những kẻ chìm đắm trong nhục dục khi còn tuổi trẻ như Ma Tôn thì làm gì có tương lai cho nên nàng chỉ hừ lạnh một tiếng đồng thời thả ra một chút khí thế răn đe.
'Ồ!' Long hai mắt sáng rực khi hắn thế mà khí thế bị chèn ép bại lui làm tỉnh lại trong dục mộng…..là từ mỹ phụ kia? Chỉ qua khí thế hắn đã cảm nhận được nàng còn mạnh hơn Thiết Hỏa lão nhân ngày đó…….là Cường Giả bát cấp sao? Nàng trông không giống mấy lão bất tử nha…….Long có chút tò mò.
'Ngươi là Ngụy Siêu?' Thấy không khí bữa tiệc có phần quái lạ khi có sự xuất hiện của Ma Tôn, Khương Bất Phàm cười lạnh tiếng đến mở lời.
'Ngài là Thánh Tử? Tiểu nhân Ngụy Siêu – Lục trưởng lão đương nhiệm ra mắt Thánh Tử, Thánh Tử đúng là nhân chung chi long, rồng trong loài người khí thế bất phàm, người nhìn liền yêu, hoa nhìn liền thẹn…….' Long mở miệng khiến toàn bộ bất động há hốc mồm……con mẹ nó chứ bọn họ đều đã từng nịnh hót nhưng mà đến tình trạng vô sĩ như thế này còn là chưa từng thấy.
Đinh Lệ Nhiệt trước giờ cũng chưa từng tao ngộ một kẻ có thể phát ra những từ ngữ như vậy nên trừng mắt chăm chú nhìn vào Long…….sao một kẻ điển trai và nam tính như thế này mà lại có một tính cách như vậy chứ……nàng không hiểu nỗi. Hứa Tình mặc dù biêt qua về Ma Tôn nhưng cũng bị cử động của hắn làm cho sửng sốt………riêng chỉ có mỗi Thừa Lâm là vẫn giữ sắc mặt lạnh lẽo không cảm xúc, đối với nàng thì bất cứ việc gì không đả động tới Đinh Lệ Nhiệt hay Hứa Tình thì đều không đáng quan tâm.
'Ngừng………ngừng,………..' Khương Bất Phàm không nghe nỗi nữa mà dơ tay khoát tay quát lên, mặt hắn đỏ như gấc vì thẹn trước những lời nịnh hót thái quá kia của Long……..có điều khuôn mặt hắn ngay sau đó vặn vẹo khó coi vô cùng vì hắn nhận ra mình đang bị trêu chọc, lời lẽ nịnh hót chẳng khác nào con dao hai lưỡi, nó có thể để khiến con người ta vui vẻ bởi nghe thấy điều tốt đẹp nhưng cũng có thể làm công cụ để sỉ vả đối phương một cách bóng gió………trong trường hợp này không nghi ngờ là Ma Tôn đang trêu chọc hắn.
'Ui……Thánh Tử sao khuôn mặt lại khó coi như vậy, có phải là đêm qua là 'vận sức' quá độ khiến hôm nay có chút đuối sức…….cái này thì Ngụy mỗ có không ít phương thuốc cùng tư thế có thể giúp Thánh Tử chinh chiến không biết mệt mõi…..' Long cười lớn làm Khương Bất Phàm xém chút thổ huyết.
'Ngươi……….ngươi………' Khương Bất Phàm lắp bắp nói không ra lời rồi, ở ngay trước mặt người yêu cùng đông đảo các thế lực hắn lúng túng không biết nên nói cái gì.
'Ngụy Siêu! Chú ý hình tượng của bản thân ngươi, là một trưởng lão của Thập Lục Tháp cao quý lại không biết xấu hổ đề cập đến những điêu dơ dáy trước mặt mọi người vậy sao?' Quy lão vỗ nhẹ vào vai Khương Bất Phàm truyền vào một ít nội lực giúp gã bình tâm lại trong khi mở miếng giáo huấn Long.
'Vị tiền bối này là?' Long thu lại vẻ cợt nhả mà thay vào đó là biểu lộ ra vẻ mặt hoảng sợ nói.
'Lão nhân là hộ vệ của Thánh Tử.' Quy lão cười đáp.
'Hộ vệ? Ta nói này lão tiền bối, ngài thân hộ vệ mà lại để Thánh Tử thân thể cao quý bị vài ba 'con yêu tinh' nào đó hút sạch đến nỗi hôm nay mệt mỏi thì thật là……….không được…..không được……..' Long tỏ đáng tiếc nói khiến Quy lão trợn mắt, quả thật là đêm qua Khương Bất Phàm có mây mưa với một nữ nhân nhưng làm gì có chuyện vì tình dục quá độ làm cho hôm nay thất thố……..có điều Khương Bất Phàm nãy giờ còn chưa hết sốc để phản bác nên mặc định là lão cùng với gã bị người ta trùm cho tội lỗi.
'Phàm…..Phàm ca……..' Ở ngay bên cạnh, Đinh Lệ Nhiệt bấu nhẹ cánh tay của gã ra hiệu cho gã nói gì để thanh minh đi……..nàng có chút gấp vì cho dù không tin vào lời gã đàn ông này nói nhưng mà bản tính nữ nhân mà, nghi ngờ vẫn là có.
Khương Bất Phàm luồng cuống đầu óc không đủ dùng, đêm qua hắn quả thật là có chơi gái……hắn sợ…….sợ nói lung tung thì hình ảnh bao năm qua mình gây dựng trong mắt Đinh Lệ Nhiệt cùng giang hồ sẽ đổ vỡ cho nên còn chư dám mở miệng.
'Hắc hắc! Thánh Nữ yên tâm, Thánh Tử cũng đã đột phá đến Cường Giả nên khí lực hồi phục rất nhanh, ước chừng đêm nay thôi thì Thánh Tử đã có thể đại chiến ba trăm hiệp với nữ nhân rồi, quả nhiên là một bậc anh hùng hào kiệt vì chí hướng chinh phục mỹ nhân mà dốc lòng tu luyện……..ta tuyên bố Thánh Tử chính là thần tượng của Ma Tôn này.' Long nói như hét khiến đám người một lần nữa trố mắt nhìn.
'Phụt!' Giận dữ công tâm, Khương Bất Phàm vậy mà không nhịn nỗi nữa phun ra một ngụm tiên huyết, ý từ trong lời nói của Ma Tôn đã qus rõ ràng, hắn dốc lòng tu luyện chỉ là để chơi gái sao?
'Ngươi……….câm miệng!' Quy lão hoảng hốt truyền nội lực giúp Khương Bất Phàm ổn định tâm tình, lão hướng Long quát lên, khí thể bùng nổ đầy uy hiếp……coi bộ nếu Long không djừng lại thì thật sẽ ra tay trấn áp.
'Im thì………im……….' Long ủy khuất nói, hắn làm động tác khóa phéc-mơ-tuy trên miệng………
Bữa tiệc đang đông vui chỉ vì vài câu nói đã trở thành ảm đạm hết sức, ai cũng biết Ma Tôn dở trò nhưng mà từ đầu đến cuối mong chờ Thánh Tử nói một lời bào chữa hay là dọa nạt Ma Tôn vẫn là không thấy……đã bắt đầu có người hoài nghi Khương Bất Phàm có phải phế vật không vì hắn chỉ vì mấy câu nói bóng gió đã giận dữ công tâm đến phun ra tiên huyết.
…………….ba mươi phút sau………..
Khương Bất Phàm rốt cuộc cũng ổn định lai tâm tình, trong hắn bây giờ chỉ có giận dữ và giận dữ, còn đâu bữa tiệc linh đình ban nãy, còn đâu hình ảnh cao quý của một vị Thánh Tử đầy quyền uy………tất cả đều bị Ma Tôn phá tang hoang chì bằng vài câu nói……..chung quy thì Khương Bất Phàm vẫn là thiếu kinh lịch trong đối nhân xử thế, trước giờ toàn nghe những lời sợ hãi và kính cẩn từ kẻ dưới nên trước một Ma Tôn vô lại hắn là bỡ ngỡ không có biện pháp.
'Ngụy Siêu! Bữa tiệc này ta dùng để tiếp đãi các thế lực thân quen, ngươi không được mời và vẫn dày mặt đến, lại còn mở miệng bôi nhọ bản Thánh Tử………ngươi có biết tội?' Khương Bất Phàm gầm lên.
Long cười khẩy, thời buổi nào còn chơi trò con nít này……..mời lão tử tới rồi nói không mời sao…….thằng oắt con ngươi còn non lắm……..
'Thánh Tử nói chí phải………..tiểu nhân tuy thực lực yếu kém không lọt được vào mắt Thánh Tử nhưng cũng tự nhận biết thân biết phận, thân làm Thập Lục Tháp một trưởng lão sao có thể không đến chúc mừng Thánh Tử một vị cái thế thiên tài có thể đột phá Cường Giả ở độ tuổi này đây……..mong rằng Thánh Tử mạo nguội cho sự đường đột này của tiểu nhân…….' Long cười nói khiến Khương Bất Phàm vừa mới bình tĩnh lại giờ đây gương mặt tím tái vì giận, hắn một tên Cường Giả thất cấp lại tự nhận mình yếu kém sau đó còn khen gã là cái thế thiên tài chẳng phải là ẩn ý châm biếm gã sao.
'Ngụy Siêu! Câm miệng cho bản lão! Đừng tưởng có chút điểm thực lực ấy có thể làm càn coi trời bằng vung…..ở chỗ này không thiếu người có thể một tay xóa bỏ ngươi…….' Quy lão nheo mắt nói, mắt nhìn chằm chằm vào Long sẵn sàng ra tay trấn áp bất cứ lúc nào, ngỡ đâu kêu thằng này đến đây để Khương Bất Phàm được môn phen nhục nhã hắn nhưng mà cử động bất ngờ của Ma Tôn đều vượt qua sự tính toán của mọi người trong đó có lão.
'Phải…….phải…..lão tiền bối dạy rất phải, Ngụy mỗ chỉ mới có chừng ấy điểm thực lực nên luôn biết thân biết phận nào dám trêu chọc các vị tiền bối………haizzz……….tu luyện mấy năm mà mới chỉ được từng ấy thực lực khiến Ngụy mỗ quá đỗi hổ thẹn rồi, đến một cái tiệc mừng ra mắt các vị lão đại thế lực cũng không dám sợ các vị bẩn mắt…….thật là xấu hổ……xấu hổ…….' Long lắc đầu nguầy nguậy than thở.
'Phụt………….phụt………phụt……….' Không nhịn nỗi…….quả thật là không nhịn nỗi nữa………Khương Bất Phàm phun liền ba ngụm máu lớn đương trường, người ta Cường Giả thất cấp còn hổ thẹn không dám tổ chức tiệc còn hắn thì sao…….mới tu ra Cường Giả nhất cấp lại mở tiệc linh đình chẳng phải sống trên thân cẩu sao………..mặt mũi bị đánh trực diện nhưng Khương Bất Phàm không biết phản bác ra sao…..Quy lão cũng gương mặt tái xanh vặn vẹo không mở được miệng.
Đinh Lệ Nhiệt nãy giở ở bên cạnh chứng kiến người yêu giận dữ đến nội thương nên cũng tức tối vô cùng, cho dù nàng không vừa mắt Khương Bất Phàm là đầu óc chậm chạp để người ta xỉa xói nhưng lại càng ghét bỏ Long nhiều hơn vì làm đàn ông mà mồm miệng lại hiểm độc như vậy…….thân là diễn viên nên nàng cũng không thua kém.
'Ma Tôn! Ngươi cũng không nên tự ti, thực lực của ngươi thì mọi người ở đây ai cũng biết nhưng mà cái thân phận nô tài của ngươi thì không bao giờ thay đổi được, cho dù ngươi mạnh đến đâu cũng chỉ là một con chó của Thánh Tử mà thôi……Thánh Tử đột phá đến Cường Giả nhất cấp là việc đáng mừng trong giang hồ võ lâm, bản thân một con cẩu như ngươi đến chúc mừng quả là biết điều, tuy mồm miệng ngươi có chút lợi hại nhưng mà hôm nay ngày vui, Thánh Tử cũng độ lượng không tính toán chút ấy thiệt hơn với ngươi……..lui ra thưởng thức một chút thức ăn đi, toàn là sơn hào hải vị đấy, với cái thân phận thấp kém của ngươi thì có tiền cũng không được ăn đâu nên tranh thủ ăn nhiều một chút……' Đinh Lệ Nhiệt mở miệng
Toàn bộ khách khứa nếu ban này là sững sờ và vui vẻ xem đấu võ mồm của Ma Tôn cùng Thánh Tử thì giờ đây khuôn mặt khó coi vô cùng, lời lẽ của Đinh Lệ Nhiệt thế mà vô tình không chỉ nhục nhã Ma Tôn mà còn nhục nhã ngay cả bọn họ, ở đây ai cũng bối phận thua kém Thánh Tử tên kia nên chả phải cũng là cẩu nô tài trong miệng của Đinh Lệ Nhiệt hay sao……..có kẻ thức ăn đã vào mồm cũng không nuốt trôi nữa mà nhổ luôn ra ngoài.
Hứa Tình sau vài giây bị lời nói của con gái làm cho ngỡ ngàng thì nhanh chóng định thần lại gấp gáp bước ra…….
'Lệ Nhiệt câm mồm! Lệ Nhiệt còn nhỏ chưa hiểu chuyện mong rằng các vị đồng đạo không nên để bụng vài lời nói nhăng cuội của nó……Lệ Nhiệt con còn đợi gì không cúi đầu xin lỗi mọi người……' Hứa Tình mặt đỏ bừng quát con gái.
'Hứ!' Lệ Nhiệt cũng biết mình lời mình vừa xúc phạm mọi người nhưng mà để đứng ra xin lỗi thì nàng không làm được…..nàng đường đường là Thánh Nữ và tương lai là Thánh Mẫu vợ của Thánh Tử kia mà……..
'Lệ Nhiệt! Có nghe mẹ nói gì không?' Thấy con gái vẫn đứng trơ ra, Hứa Tình nộ hống.
'Mẹ………mẹ…………bọn chúng xứng sao?' Lệ Nhiệt dẩu môi nói.
'Bốp!' Bị con gái chọc giận khiến Hứa Tình trừng mắt giáng cho nàng một cái bạt tai không nhẹ.
'A…….mẹ…….mẹ đánh con………..hu……..huhu……' Ăn một cái tát giữa bao nhiêu ánh mắt làm Lệ Nhiệt ủy khuất rơi nước mắt chạy ào vào trong, Khương Bất Phàm cũng thẫn thờ lui vào………không khí bữa tiệc cứ thế bị phá hỏng…….
'Ma Tôn các hạ! Mong rằng ngươi không để tâm mấy lời khó nghe của nha đầu…..tin rằng ngươi cũng hiểu?' Đưa mắt nhìn hình bóng con gái một hồi, Hứa Tình quay sang mở lời với Long……..Ma Tôn còn quá trẻ mà đã có một thân thực lực đáng sợ như vậy cho nên Hứa Tình không muốn Đòa Hoa đảo cùng hắn là địch, Đoàn gia và sau này là Dương gia chính là minh chứng rõ nhất……Đòa Hoa đảo tuy không yếu đuối như hai gia tộc kia nhưng một khi Ma Tôn đột phá cảnh giới chung cực thì còn ai có thể chống lại hắn đây.
'Haha………..Phu nhân đừng nói thế làm Ngụy mỗ không chịu nỗi, một tên trưởng lão quèn như tại hạ thì làm sao có gan dám mạo phạm Thánh Nữ đây……..' Long cười tà khiến Hứa Tình có chút khó chịu, sao tên này vẻ ngoài và tính tình lại khác biệt nhau đến như vậy chứ.
'Ta tin ngươi!' Hứa Tình cười đáp, nàng không quên thả ra chút ít lực lượng hướng tới Long để răn đe, nói gì thì nói Đinh Lệ Nhiệt vẫn là con gái nàng.
'Roạt…..' Cứ thế bị đẩy lui vài bước chân khiến Long sắc mặt có chút biến đổi, đúng như hắn dự đoán……mỹ phụ này đã là Cường Giả bát cấp, coi bộ truyền thường của Đào Hoa đảo không phải hữu danh vô thật mà……..có điều gương mặt hắn nhanh chóng biến chuyển lại bình thường.
'Phu nhân thực lực cao siêu làm Ngụy mỗ không thể không lau mắt khâm phục.' Long cười nói.
'Hừ! Đi vào việc chính, ngươi cũng đã nhận được lệnh thám thính lão quái vật ở phương nam?' Hứa Tình cười lạnh nói, càng tiếp xúc nàng càng chán ghét tên này…..nhất là cái ánh mắt không kiêng dè cua hắn tới lui trên người mình.
'Đã nhận được! Nhị trưởng lão có nói bổn giáo có phái người phối hợp…..không biết là vị nào?' Long cười hỏi, mong sao Đào Hoa đảo không phái đi một mỹ nhân vì như thế hắn là không nỡ xuống tay mất……hắc hắc……..
'Đi với ngươi lần này là đệ tử của ta……Thừa Lâm!' Hứa Tình nói, không quên gọi Thừa Lâm tới.
Thừa Lâm xuất hiện sau lưng Hứa Tình làm Long có chút bất ngờ, cô gái này rất đẹp nhưng có gì đó là lạ………trước ngực nàng cũng khá bằng phẳng chẳng lẽ là dị tật không phát triển……..đặc biệt là nàng nhìn hắn khá là căm thù lại không hè che dấu sát ý, hắn đâu có cưỡng dâm mẹ nàng đâu nhỉ…….Long khá khó hiểu.
Đương nhiên là Long không biết cử động chọc giận Đinh Lệ Nhiệt của hắn ban nãy là khiến Thừa Lâm căm thù hắn đến nhường nào, cái tát của Hứa Tình cũng mặc định đổ lên đầu hắn…….Thừa Lâm thề rằng bất cứ khi nào có cơ hội thì sẽ không ngần ngại cắt cái đầu chó của hắn xuống, bất cứ kẻ nào mạo phạm Đinh Lệ Nhiệt và Hứa Tình đều phải…….chết.
'Được rồi! Vài ngày nữa Thừa Lâm sẽ đến chỗ ngươi bàn bạc kế hoạch cụ thể, chuyến đi này khá quan trọng nên phải chuẩn bị thật cẩn thận……..bây giờ ta nghĩ ngươi cũng đã hết việc ở chỗ này rồi chứ…..' Hừa Tình trực tiếp đuổi khách.
'Cung kính không bằng tuân lệnh……..mong rằng sẽ sớm được hội ngộ phu nhân……..' Long cười tà, thu lại ánh mắt dâm tà của mình xoay người rời đi……..từ đầu đến cuối Ga In không nói một lời mà chỉ như một cái bóng đằng sau Long, nàng khẽ liếc qua Thừa Lâm một cái……chỉ có mỗi nữ nhân này là thả ra sát ý với Ma Tôn, trong mắt nàng thì cô gái này chắc chắn phải…..chết!
……………..
Vừa đi ra tới cửa, Long đột nhiên đừng lại……..khóe miệng hắn cong lên một đường……rốt cuộc cũng không nhịn được ra tay sao?
'Vù………vù………….vù………..' Một bàn tay già nua đột ngột phá không từ trên trời ép xuống đầu Long………nôi khí khủng khiếp đến độ không gian như bị cắt ra lúc bàn tay đi qua………mặt đất dưới chân Long lún xuống một hũng sâu cho dù chưởng còn chưa áp xuống.
'Thiên Ma Quyền!' Không hề sợ hãi, Long hai tay tích tụ ma khí hắc ám…….sau tiếng gầm lớn là chín chín tam mươi mốt cú đấm thẳng lên trời đối chọi với bàn tay kia…….quyền ảnh rập trời mang theo kình lực cùng ma khí như thể một cơn bão đen kịt phá nát thiên địa.
'ẦM! ẦM!' Âm thanh chấn động không gian, bên dưới mặt đất từng đường nứt nẻ lan rộng như mạng nhện bắt nguồn từ chỗ Long đứng, trên cao bàn tàn khổng lồ cũng đã tan biến nhưng dư âm tư cuộc va chạm để lại là khủng bố đến không thể tưởng nổi khi một lỗ tròn đen kịt trong không gian vẫn còn đó và phải đến một lúc sau mới khép lại.
Khách khứa tên bên trong nghe thấy động tĩnh lớn đều nháo nhào chạy ra…….thấy tàn dư dưới mặt đất và trên cao khiến kẻ nào cũng phải hít một hơi lạnh………nghe đồn Cường Giả cấp cao giao chiến thì không thiên băng địa liệt cũng là xé rách không gian quả nhiên được chứng kiến mới biết nó kinh khủng như thế nào.
Hừa Tình cũng ở đó, nàng cảm nhận được khí tức còn chưa tiêu tán hết của hai võ giả vừa giao thủ, trong đó có khí tức một người không hề thua kém nàng hẳn là Cường Giả bát cấp…..còn khí tức còn lại thì yếu nhược hơn thì chắc là Ma Tôn…..cơ mà Hứa Tình cũng không hề coi thấp gã vì nhìn qua vẻ ngoài không một chút tổn hại thậm chí là bụi bẩn nho nhỏ trên áo quần cũng không có thì Ma Tôn cũng không ở thế hạ phong……làm sao một tên Cường Giả thất cấp lại cường hãn đến nhường này nàng không nghĩ ra vì nàng thừa hiểu chênh lệch giữa thất cấp và bát cấp như thế nào.
Long vẫn đứng ở giữa hố sâu, hắn âm trầm nhìn lên trời cao lúc bàn tay xuất hiện…….không nghi ngờ là lão già Quy lão vừa xuất thủ, nhìn vè ngoài hắn như thế nhưng kỳ thật bên trong hắn đã loạn nát rồi, Cường Giả bát cấp mạnh mẽ không phải hắn lúc này có thể chống lại được, bên trong cơ thể hắn lục phủ ngũ tạng đã bị chấn nát không ít…..nếu là kẻ khác thì đã sớm quy thiên nhưng hắn may mắn là ma tu nên chút ít thương thế ấy vẫn là sống khỏe.
'Vút' Thân hình Long lóe lên biến mất để lại một đống đổ nát ngổn ngang ngay trước nhà hàng cao cấp.
Trên lầu cao……….Quy lão sắc mặt có chút khó coi nhìn thân ảnh kia rời đi……lão vừa xuất ra đến bảy thành công lực nhưng tên kia coi bộ không có chuyện gì, Quy lão thừa hiểu ma tu thân thể cường hãn nên định để lại cho hắn một cái giáo huấn đủ sâu bởi thế mới tung ra bảy thành công lực ai dè kết cục lại như thế……..Ma Tôn……kẻ này tương lai nguy hiểm……..trong đầu Quy lão đã có nhận định như thế……..
'Cạch! Phụt' Vừa tiến vào đóng cửa xe cũng là lúc Long há miệng phun ra một đám ma khí nghẹ trong cổ họng, sắc mặt trắng hồng của hắn đổi thành xám xanh bệnh tật.
'Ma Chủ…….ngài…….' Ga In hoảng hốt.
'Chỉ là chút nội thương sẽ mau chóng lành lại……ăn một chưởng của lão già kia quả thật là không dễ chịu…….' Long cười khổ nói……thù này không trả thì hắn nguyện đổi cái danh Ma Tôn thành Ma Cẩu.
……………..