Chương 251………266 : Đồ Nhân Diệt Thần Đấu Phật (P47………62) 2/3
……….nhưng, đến khi dao dơ lên, Jacky trong sợ hãi cùng cực vẫn phải xòe tay ra theo lý trí, hắn tin rằng nếu hắn không xòe ngón tay thì con dao kia sẽ không ngần ngại cắt phăng qua cả bàn tay hắn…..hắn buộc phải lựa chọn……….
'Phập!' Con dao vô tình chặt xuống, một ngón tay út rời khỏi bàn tay trái của Jacky…….để tiết kiệm nên gã đại hán một lần lấy đi hai đốt tay của Jacky.
Máu tươi ứa ra thành vũng trên bàn, Jacky đau đến rùng mình…….đối diện với một cảnh rùng rợn tưởng chừng chỉ có trong phim khiến một đạo diễn như hắn có đầy đủ những cảm xúc chân thật nhất, đau đớn là thế nhưng với sự sợ hãi mà hắn đang phải chịu đựng thì có đáng là gì.
'Phâp!' Dao lại chặt xuống, lần này là hai đốt ngón áp út của Jacky, mặt hắn trắng bệch khi cơn đau là quá kinh khủng, hắn thế mà vẹo đầu sang bất tỉnh đương trường khi không còn chịu nỗi nữa…..máu tươi từ miệng vết thương phun ra thành vòi rồi.
'Hừ! Kiếm miếng vải băng lại cho nó rồi chở đến cổng bệnh viện nào đó mà vứt xuống!' Gã đại hán ra hiệu cho hai thằng đàn em, thực chất nhiệm vụ của hắn chỉ là xin hai ngón tay út và áp út tên đạo diễn này mà thôi cho nên cũng không cần làm tiếp nữa………..lại lôi ra một điếu thuốc bắt đầu châm lửa hút, trải qua năm tháng đâm thuê chém mướn nửa đời người, hắn có cảm giác được việc này còn chưa dừng tại đây.
………..
………………Tổng Cục An Ninh thành phố Bắc Kinh……….
'Rầm!' Tiếng động mạnh làm chiếc bàn gỗ phòng họp lắc lư, là một bàn tay màu trắng nữ nhân nhưng không hề mềm mại mà rất cứng cỏi……..trên chiếc ghế cao nhất vẫn là Dương Kinh Toái – quyền Tổng Tục Trưởng với gương mặt khó coi vô cùng, hắn vưa bị cấp dưới đập bàn ngay trước mặt mình.
'Tổng Cục Trưởng! Tôi muốn hỏi tại sao ngài lại ra lệnh đình chỉ việc tìm kiếm đạo diễn Jacky, ngài có biết hiện này Bắc Kinh loạn đến thế nào không?………Từ việc một gia tộc đột ngột biến mất, toàn bộ nhà cửa đều bị san bằng trong một đêm đến việc bọn xã hội đen làm loạn đâm chém nhau dành địa bàn, rồi còn hàng loạt vụ sơ tán bắt buộc mà không có lý do, bây giờ đến chuyện là một người bị bắt cóc ngay ở một con phố sầm uất bậc nhất thì ngài hỏi làm sao cảnh sát chúng tôi có thể ăn nói với nhân dân đây…….ngài có biết đơn báo án, khiếu nại trong mấy tháng gần đây còn hơn mười năm cộng lại không?' Đập bàn là một nữ nhân ăn mặt quân trang chỉnh tề của cảnh sát, quân hàm đại tá………nàng là Võ Hiển Nhu – quyền cảnh sát trưởng thành phố Bắc Kinh.
Dương Kinh Toái đau đầu cực kỳ khi bị chất vấn, hắn biết nữ nhân này nếu không nhận được một câu trả lời thỏa đáng thì chắc chắn sẽ dây dưa không dứt ở chỗ này, lần trước Thiên Địa Hội khơi mào cuộc chiến đẫm máu đã khiến hắn phải tốn biêt bao nhiêu công sức mới áp chế được nàng, người phụ nữ này một khi điên lên thì chuyện quái gì cũng dám làm.
'Hừ! Hiền Nhu cô ở cái ghế đó không phải ngày một ngày hai, cô cũng thừa hiểu có những chuyện mà chúng ta không thể nhúng tay vào……..' Dương Kinh Toái dù sao cũng là Tổng Cục Trưởng, hắn nhanh chóng lấy lại phong độ của mình mà hừ giọng với nữ đại tá.
'Thủ trưởng! Lúc nào ngài cũng lôi chuyện đó ra để làm cái cớ, bọn họ là ai tôi không biết nhưng một khi đã vi phạm pháp luật thì phải bị xử lí, nếu chúng ta lực lượng an ninh không được thì có thể nhờ bên quân đội, tôi không tin là với những khí tài vũ khí hiện đại thì không trừng trị được bọn họ!' Võ Hiền Nhu tức giận gầm lên, ở cái vị trí này đã lâu nên cô cũng biết một ít về những kẻ không bị pháp luật ràng buộc kia nhưng để cho bọn họ chơi đùa Bắc Kinh đến tình trạng này thì nàng không can tâm một chút nào.
'Àiiiii! Hiền Nhu à Hiền Nhu, cô thử ngẫm lại xem tại sao Bắc Kinh loạn như vậy rồi mà bên trên vẫn không có chỉ thị nào ngoài một câu 'trấn an dư luận', quân đội lại càng an binh bất động không dám thả ra một cử động dù là nhỏ nhất? Tất cả điều đó chứng tỏ bọn họ sợ…….sợ vị kia đại lão gia……..mà nếu họ còn sợ thì chúng ta đây còn làm được gì chứ, bắt bớ lung tung không khéo lại dẫn đến người ta không vui thì cho dù cô hay tôi có mấy cái mạng cũng không bồi đủ đâu…….' Dương Kinh Toái thở dài khuyên báo nữ đại tá, hắn thân là Tổng Cục Trưởng oai vệ hết mực thế mà giờ khác gì một tên phế vật đâu.
Võ Hiền Nhu thất thần ngồi lại ghế suy nghĩ về những gì Dương Kinh Toái nói, nàng đã có gia đình với đứa con lên ba tuổi cho nên phải suy tính trước sau, nàng cũng mệt mỏi lắm chứ khi áp lực từ nhân dân gần đây lên lực lượng cảnh sát là lớn đến nhường nào…….nhưng…….chưa bàn đến chuyện là có thể tìm ra được người đứng sau tất cả mọi chuyện rắc rối này hay không, trước tiên là nếu đối mặt với kẻ có thể xóa bỏ một gia tộc như Hứa gia theo cái cách thần không biết, quỷ không hay thì cảnh sát bọn nàng phải làm gì? Nữ đại tá khuôn mặt nhăn nhúm không biết mình phải làm gì, nàng cảm giác bất lực cực kỳ
'Rầm!' Đột nhiên cánh cửa phòng họp bị một người xô mạnh ngả nhào, một viên thiếu úy khuôn mặt gấp gáp chạy lại ngay chỗ Dương Kinh Toái cúi xuống thầm thì vào tai gã………..
'Khốn kiếp! Chết tiệt Tư Giám thằng chó chết, lão tử có chết cũng phải lôi cả họ nhà ngươi theo cùng đồ không biết sống chết! Hiền Nhu, lệnh cho người củaa cô không được hỗ trợ bất cứ thứ gì cho đội đặc nhiệm! Ra lệnh của ta, Tư Giám phó cục trưởng vi phạm điều lệnh cấp trên, tạm thời cách chức chờ xét xử!' Dương Kinh Toái gầm lên ra một loạt mệnh lệnh, khuôn mặt gã vặn vẹo đáng sợ như thể tức giận đến không kìm nổi.
Một giờ trước, cục phó Tư Giám thế mà tự động phớt lờ lệnh của gã điều động đội đặc nhiệm truy bắt đám người gây ra vụ bắc cóc trên khu phố sầm uất.
'Thủ trường! Chuyện lần này cũng có liên quan đến bọn họ?' Võ Hiền Nhu hỏi lại, nàng muốn khẳng định việc này.
'Nếu không thì tôi ngăn cảnh sát bọn cô lại làm gì, ngay khi có vụ việc thì tôi nhận được tin từ bộ trưởng là không được nhúng tay vào chuyện này cho nên mới áp chế các lực lượng lại……….giờ thì hỏng hết rồi…….' Dương Kinh Toái run run nói.
'Là vị bộ trường nào?' Võ Hiền Nhu chấn kinh.
'Thẩm bộ trưởng mới nhậm chức tuần trước!' Dương Kinh Toái cười khổ nói, tuần trước Bộ Chính Trị thế mà đưa một người Thẩm gia lên làm bộ trưởng Bộ An Ninh thay cho Dương gia, đây cũng là do thay đổi về cơ cấu quyền lực trong Bộ Chính Trị mới khiến Dương gia mất đi cái ghế này, thật là bi ai hết sức.
…………………..
…………..
………………Bắc Kinh………………Phim trường một bộ phim……………
'Chị Nhiệt hôm nay thật đẹp!' Trong phòng trang điểm, nữ make-up nói với cô gái trước mặt……nàng có gương mặt thanh tú, đôi mắt to sâu thẳm cuốn hút, sống mũi cao nổi bật và làn da trắng như tuyết…….Đinh Lệ Nhiệt nữ minh tinh mới nổi của làng giải trí Hoa ngữ chính là nàng.
'Phi nhi miệng càng ngày càng dẻo nha.' Lệ Nhiệt nở nụ cười tươi vui vẻ đáp lời nữ make-up của mình, làm con gái thì ai chả thích được khen đẹp đây cho dù là lời thật lòng hay nịnh bợ đi nữa.
'Hihi! À, chị biết tin gì chưa? Đạo diễn Jacky vậy mà bị người ta đánh đập lôi đi ngay trên phố giữa bao nhiêu con mắt xung quanh, lúc em xem còn tưởng là đóng phi cơ đấy……..dạo này bên ngoài thật là loạn hết sức…….' Nữ make-up biết Jacky và Lệ Nhiệt có quan hệ không tệ nên than thở.
'Sao? Jacky bị người ta bắt?' Đinh Lệ Nhiệt chiều giờ tập trung đóng phim nên còn chưa biết chuyện gì, lông mày nàng nhíu lại vì ai cũng biết nàng 'đỡ đầu' cho Jacky ở cái mảnh đất này, nàng cũng thừa biết chuyện xấu của hắn nhưng dù gì trong cái ngành giải trí này nếu không có cái ô đủ to thì việc nữ nhân đánh đổi cơ thể mình lấy các vai diễn hay hợp đồng béo bở là việc thường tình…….Jacky cho dù khốn nạn nhưng hắn cũng chỉ cần một đêm sau đó không hề dây dưa nữa, chuyện đó vẫn còn tốt chán so với những kẻ biến thái bắt phụ nữ làm tình nô cho gã, điều quan trọng hơn là Jacky thật có tài và là kẻ đã đưa nàng lên đỉnh cao như ngày hôm nay.
'Được rồi! Phi nhi, em ra ngoài một lát……chị cần gọi một cuộc điện thoại.' Nghĩ ngợi một lát, Lệ Nhiệt quay qua nói với nữ make-up.
'Em biết rồi, xong việc thì chị gọi em nhé.' Nữ make-up rất hiểu chuyện rời đi.
…………………
'Alo………..tôi là Lệ Nhiệt, chuyện của Jacky là thế nào?'
'Thánh nữ! Thuộc hạ đã đợi cuộc gọi của ngài đã lâu, Jacky bị người ta chặt đi hai ngón tay và vứt tại cổng bệnh viện…….bác sĩ nói hắn sức khỏe của hắn đã ổn định trở lại và không có nội thương nghiêm trọng nào.'
'Là kẻ nào làm?'
'Một đám đầu gấu chuyên đâm thuê chém mướn, tôi tin đứng sau chúng là Thiên Địa Hội.'
'Thiên Địa Hội? Ngươi chắc chắn? Jacky tại sao lại trêu vào chúng và chúng dám không nể mặt Đào Hoa đảo chúng ta sao?'
'Thánh nữ! Tôi đã điều tra thoáng qua một chút, rất có thể Jacky đã trêu chọc vào một người nào đó không tầm thường, Thiên Địa Hội bên kia bọn rác rưởi chắc hẳn không dám động vào Jacky nếu không có chỉ thị từ ai đó……….rất có thể là mệnh lệnh của vị kia……..'
'Vị kia? Nói rõ ra đi, đứng up up mở mở nữa.'
'Là Ma Tôn! Không kiêng dè gì đến Thánh nữ người hay Đòa Hoa đảo thì Đoàn gia còn chưa đủ, chỉ có hắn một tên điên chính hiệu mới là khả nghi nhất.'
'Điều tra tiếp cho ta, nếu việc này là do Ma Tôn chỉ thị thì bỏ qua không truy cứu nữa, nhưng phải bắt bằng được kẻ chặt hai ngón tay của Jacky sau đó thì làm gì ngươi tự hiểu đi……'
'……………'
…………………………
Đinh Lệ Nhiệt cúp điện thoại, nàng vừa nói chuyện với một tên quản sự của Đào Hoa đảo tại Bắc Kinh, nếu chuyện này có liên quan gì đến tên Ma Tôn kia thì chắc chắn cao tầng Đào Hoa đảo sẽ không đồng ý để nàng làm lớn chuyện, Ma Tôn cái danh tự đã đủ lớn để khiến các thế lực phải suy tính trước sau khi dám động vào, hắn là một tên điên………..một tên điên có thực lực, số Cường Giả táng thân trong tay hắn đủ làm bất cứ thế lực nào khiếp đảm……..Đào Hoa đảo không thiếu cao thủ, Cường Giả thất cấp hay thậm chí là bát cấp cũng có nhưng để điên cuồng như Ma Tôn thì chưa có một ai. Trong thâm tâm Đinh Lệ Nhiệt thật ra rất cảm phục và hâm hộ một người như Ma Tôn, trong một cái thế giới càng ngày càng coi trọng quy tắc và lễ nghĩa này mà hắn vẫn như thế cuồng ngạo, bá đạo và điên cuồng như một vị chiến thần trong chiến tranh………thật ra không riêng gì nàng, mà trong thâm tâm rất nhiều nữ nhân thì cái khí phách nam nhân cuồng dã như một con thú hoang ấy của Ma Tôn làm các nàng say mê không ngớt.
Dù sao cũng phải tỏ thái độ một chút, Đinh Lệ Nhiệt thông minh muốn bắt lại kẻ đã chặt tay Jakcy để xử lí, đây cũng là lấy lại một chút không chỉ cho riêng nàng mà còn là của Đào Hoa đảo và cho Ma Tôn xem……..cơ mà Đinh Lệ Nhiệt không thể nghĩ rằng chuyện này lại có thể đi xa đến thế bởi vì các thế lực khác sẽ không ngồi nhìn………………
……………
……….Ba giờ kể từ khi vụ bắt cóc diễn ra, đội đặc nhiệm do Tư Giám dẫn đầu đã thành công truy quét bắt được bốn tên đầu gấu gây ra, mọi cử động đều có cánh phóng viên nhà báo theo dõi gắt gao thậm chí còn được truyền hình trực tiếp trên ti vi, thật là rùm beng hết sức……..Tư Giám nghĩ rất đơn giản, hắn muốn lấy lại niềm tin của nhân dân đối với lực lượng an ninh.
'Khốn kiếp!' Nhìn đoàn xe chở nghi phạm qua màn hình ti vi, Dương Kinh Toái chửi đổng liên hồi, khi biết Tư Giám còn lôi kéo thêm cánh nhà báo và phóng viên đi theo thì hắn không còn cách nào khác là triệt hồi lệnh cách chức Tư Giám cũng như xóa bỏ hành động của gã vì như thế loạn mất……..hắn không biết chuyện gì sắp tới nhưng chắc chắn sẽ không dễ chịu.
'Reng……………reng………………….reng……..' Tiếng điện thoại bàn reo lên làm Dương Kinh Toái cau mày khó coi, điều hắn sợ đã đến.
'Alo……tôi Cục Trưởng Dương Kinh Toái xin nghe……..' Dương Kinh Toái đau khổ nhấc điện thoại nói.
'Dương Kinh Toái! Tôi đã ra lệnh như thế nào? Phải chăng anh nghĩ mình mang họ Dương nên không đếm xỉa gì đến mệnh lệnh của một bộ trưởng như tôi hay đây là chị thỉ của Dương gia?' Đầu giây bên kia một giọng lạnh lùng vang lên làm Dương Kinh Toái ngay tức thì nhận ra người gọi đến là ai.
'Bộ……..bộ trưởng……..tôi thật là không biết chuyện này, việc này tất cả đều do Tư Giám tên kia bỏ qua mệnh lệnh của tôi mà hành động……..' Dương Kinh Toái đổ mồ hôi lạnh nói gấp, hắn không dám treo cái danh chống đối cấp trên trên cổ mình lại càng không dám lôi theo Dương gia vào chuyện này vì như thế cả nhà hắn bồi mạng cũng không đủ cho người ta chém.
'Hừ! Thân làm một Cục trưởng lại không quản được thuộc cấp của mình vậy anh còn làm được cái quái gì? Dương gia để một tên phế vật như anh ngồi ở cái ghế đó là muốn Bắc Kinh loạn thành một đống có phải không? Tôi nói cho anh biết, chuyện này vì cái cục chó má của anh mà hỏng cả rồi, anh nên liên lạc với gia tộc mình mà tự xử cho tốt đi………..' Gã đàn ông nói như hét vào điện thoại rồi cụp cái rụp không đợi Dương Kinh Toái nói một lời nào nữa.
Kỳ thật chuyện này nếu bên an ninh không rầm rộ đi bắt người thì mọi chuyện đã đơn giản hết mức, Long lệnh cho thuộc hạ là Thiên Địa hội và hai gia tộc Huấn gia và Lâm gia thu xếp việc cảnh cáo Jacky hay thâm nho hơn là Đào Hoa đảo……….việc đánh đập hay lôi Jacky đi ngay giữa con phố đông đúc chỉnh là cho Đòa Hoa đảo một tin nhắn 'các ngươi nên biết điều một chút', còn Đào Hoa đảo tỏ thái độ ra sao hay bắt bớ tên đầu gấu hành hạ Jacky thì đều được suy tính trước và coi như là một con tốt thí trong ván cờ này, Jacky biết điều…….Đòa Hoa đảo cũng tìm lại chút mặt mũi, chuyện cứ thế mà kết thúc.Giờ thì sao………..bọn đầu gấu bị an ninh chụp, việc náo to…….Đào Hoa đảo chắc chắn sẽ không buông tha mà đòi người để tìm về mặt mũi, nếu giờ bên phía Thiên Địa hội buông thì chẳng khác nào nói Ma Tôn yếu thế hơn……….mọi chuyện cứ thế rối hết lên.
………
'Dương Kinh Toái………ngươi là một tên ngu ngốc, ngươi chẳng lẽ không hiểu tình cảnh Dương gia lúc này sao? Nếu việc này mà để đổ lên đầu Dương gia thì cái mạng chó của ngươi có chết một trăm lần, một nghìn lần cũng không đủ để bồi vào……ngươi……hiểu……..chưa?' Tiếng quát tháo của Dương Tuyền trong điện thoại khiến Dương Kinh Toái run rẩy, hai chân của hắn lẩy bẩy không còn đứng vững nữa mà uể oải ngã xuống ghế……..xong…….xong………chuyện này có kết thúc thế nào đi nữa thì cái ghế này chắc chắn hắn không còn có thể ngồi được nữa…………mẹ nó thằng chó chết Tư Giám, lão tử có chết cũng phải kéo theo mày làm đệm lưng.
………Dương Tuyền sao có thể không tức giận đây, Dương gia tình cảnh khó khăn đến cỡ nào, Cường Giả bị giết đến chỉ còn lại một, tiếp theo lại mất một cơ số ghế trong Bộ Chính Trị, thêm nữa tổn thất thêm Thánh Hiền Kinh Thư mời chào người giết Ma Tôn không thành……….bây giờ nếu khiêng thêm cái tội danh trêu chọc Ma Tôn hay Đào Hoa đảo thì Dương gia tuy không bị diệt nhưng bọn chúng còn thiếu lý do để chèn ép sao? Nếu cục trưởng Cục An Ninh là kẻ khác thì Dương Tuyền còn gì vui sướng hơn là ngồi xem các thế lực đấu đá nhau……nhưng tiếc rằng hắn mang họ Dương……..là họ Dương đấy, chuyện này mà náo tới đầu Dương gia thì hỏng hết.
…………….
Trong lúc Bắc Kinh sắp loạn thì Long lúc này đang ngồi thưởng thức món gà nướng muối ớt trong một nhà hàng cùng Diệp Siêu, bên cạnh là hàng tá xương xẩu rơi vãi khắp nơi.
'Chủ nhân, bên An Ninh đã nhúng tay vào chuyện này…….coi bộ Dương gia lão gia hỏa Dương Tuyền định khơi mào mâu thuân giữa ngài và Đào hoa đảo đám người kia.' Diệp Siêu miệng đầy mở sau khi ăn gà lên tiếng.
'Hắc hắc! Hắn không có lá gan đó, bọn chúng biết ta đang thiếu một cái cớ để kiếm chúng gây sự nên sẽ không ngu ngốc làm điều đó…….việc này cứ để bên Huấn gia va Lâm gia lo đi, chuyện này náo lớn càng tốt……ta đang muốn xem mặt mũi vị Thánh nữ kia như thế nào đây……' Long cười khà tiếp túc dày xé con gà trên tay, hắn gây sự với các thế lực không ít cho nên thêm một cái Đào Hoa đảo thì lại như thế nào chứ…….huống hồ một đại mỹ nhân như Thánh Nữ Đinh Lệ Nhiệt hắn cũng rất tò mò, đặc biệt nhất là nàng còn là người yêu Thánh Tử, con trai nuôi của Độc Cô Cầu Bại……..kẻ đã khiến hắn phải lăn lộn mấy năm qua ở cái đất này cho nên nếu có cơ hội thì tìm lại trước một chút lãi không phải là thỏa mãn được chút ít mối thù hận trong lòng hay sao.
…………………..
…………Tổng Cục An Ninh…………
Trong phòng Tổng Cục trưởng, Dương Kinh Toái ôm đầu gục mặt trên bàn……bên cạnh gã là chiếc điện thoại đang reo chuông liên tục nhưng gã không dám nhấc máy, từ lúc tên Tổng Cục phó Tư Giám áp giải bốn tên gây ra việc bắc cóc Jacky trở về thì điện thoại trên bàn hắn không ngừng reo, nào thì bộ trưởng An Ninh đòi người đến bộ trưởng bộ Nội Vụ, chưa dừng lại đó còn mấy vị phó tổng lý Quốc Vụ Viện và đỉnh điểm là Tổng lý gọi điện đến cho hắn khiến tim hắn muốn nhảy con mẹ nó ra ngoài luôn……..cũng may là mấy vị đứng đầu Bộ Chính Trị không trực tiếp lên tiếng nếu không hắn chỉ có nước bỏ chạy mất.
Dương Kinh Toái không đến nỗi ngu lắm, hắn biết đây là các phe cánh đang tỏ thái độ, dường như có hai phe đang lấy việc đòi người để so kè xem bên nào tay to hơn……hắn cũng vừa nhận được tin Jacky được phát hiện tại cổng một bệnh viện với hai ngón tay cụt, tính mạng của hắn đã không còn nguy hiểm……thông thường hắn có thể áp chế chuyện này thành một đám lưu manh đánh nhầm người rồi từ to hóa nhỏ, từ nhỏ thành hư vô để rồi lập một cái án tượng trưng sau đó thả bọn chúng ra nhưng giờ bản tin đã đầy trên mặt báo, các thế lực cứ liên tục đòi người làm hắn không biết phải làm gì cho phải…….bây giờ Cục An Ninh hay hắn chả khác nào miếng thịt trong cái bánh hambuger cả.
………Một ngày dài cứ thế trôi qua………….
…………….Sáng………..Đúng 8 giờ…………
'Rầm!' Tiếng động lớn khiến Dương Kinh Toái tỉnh lại trong giấc ngủ, cả đêm qua hắn ở lại văn phòng của mình tìm kế sách, cánh cửa căn phòng cục trưởng thế mà bị người ta đạp bay.
'Ai?' Dương Kinh Toái hai mắt trừng lớn gầm lên.
'Dương Kinh Toái! Anh bị tình nghi làm lộ bí mật Quốc gia, mời anh đi cùng với chúng tôi!' Hai gã đàn ông mặc vest đen bước vào không đợi Dương Kinh Toái kịp phản ứng ngay tức thì chia làm hai cánh nhào lên khống chế hắn.
'Cạch!' Tiếng chiếc còng số 8 khóa chốt mới khiến Dương Kinh Toái tỉnh táo lại, cái chó má gì mà làm lộ bí mật Quốc gia…….hắn không tin Dương gia bỏ mặc mình đến vậy.
'Các anh có biết tôi là ai không? Phó tổng lý Quốc Vụ Viện Dương Tùng Lâm có biết việc này?' Dương Kinh Toái gào lên, Dương gia người hiện tại nắm quyền lực cao nhất trong chính quyền là Dương Tùng Lâm một người em họ của Dương Tuyền.
'Hừ! Phó tổng lý không cần biết! Lệnh bắt anh là từ Tổng Bí Thư!' Một trong hai gã đàn ông lên tiếng khiến Dương Kinh Toái chết lặng…….xong……xong thật rồi.
Lại nói về bộ máy chính trị Trung Hoa, Tổng Bí Thư là người đứng đầu Bộ Chính Trị nên quyền lực chả khác gì vua chúa ngày xưa cả, đương nhiên một người như vậy thì không thể không là người của Thập Lục Tháp được rồi………….Dương Kinh Toái thật không hiểu nổi tại sao Thập Lục Tháp lại nhúng tay vào chuyện này, chẳng lẻ bọ họ cũng muốn chuyện náo to ra sao? Cơ mà hắn bây giờ có việc khác đáng lo hơn, đó là cái mạng của mình có còn giữ được không.
Ngay khi Tổng cục trưởng Dương Kinh Toái bị cách chức, Tư Giám được đề bạt ngay lên làm Quyền Tổng cục trưởng thay cho gã.
'Tư Giám………..lần này anh làm rất tốt, cấp trên muốn anh tiếp tục mở rộng điều tra vụ việc lần này và chuyện bạo động trước đó của bọn xã hội đen, lùng bắt bằng được những kẻ cầm đầu để buộc chúng phải chịu tội trước pháp luật………anh làm được không?' Tư Giám đang nghe điện thoại từ cấp trên, hai mắt hắn rực sáng vì những gì mình vừa nghe được……..đến cả trong mơ hắn cũng không tin được rằng mình lại có thể ngồi lên cái ghế Tổng cục trưởng này vì nói về tiền tài hắn không có, nói về gia thế hắn cũng không……….bây giờ gió phất lên rồi, hắn lại đang cầm cán cờ, phen này không làm một quả lớn thật ngại với mấy chục năm nhẫn nhịn phấn đấu sao.
Ngay khi được bật đèn xanh, Tư Giám ngay tức thì điều động lực lượng cảnh sát, đặc nhiệm bắt đầu chiến dịch Săn Cáo nhắm vào xã hội đen mà Thiên Địa hội chắc chắn là mục tiêu hàng đầu rồi.
…………..
………………………..
……..Biệt Viện của Long………..
'Chủ nhân! Các căn cứ của Thiên Địa hội đều bị cảnh sát tấn công, bọn chúng không ngần ngại sử dụng vũ lực đàn áp……..ta còn nghe được bên phía quân đội cũng đã được đặt trong tình trạng sẵn sàng hành động……..coi bộ các thế lực đều đang hướng mũi giáo về phía chúng ta……' Đoàn Dự sắc mặt âm trầm nói.
'Huấn gia cùng Lâm gia nói gì?' Long vẫn nhắm mắt đả tọa lên tiếng.
'Huấn gia và Lâm gia báo rằng mệnh lệnh đưa ra đều từ Tổng Bí Thư nên bọn họ cũng hết cách. Chủ nhân! Đây chẳng phải là Thập Lục Tháp cũng đang ép ngài sao?' Đoàn Dự cẩn trọng nói.
'Hừ!' Long hừ lạnh một tiếng, hắn hiểu đây là mấy lão già cảnh báo hắn gây chuyện đã đủ rồi, lão già Bất Tử Lão Nhân chắc hẳn vì lần trước hắn đe dọa nên cũng muôn nhân tiện nắn hắn một phen đây……..nhưng mà đến tình trạng đạp đổ cái nồi cơm của hắn như thế này thì xem ra là có đại nhân vật muốn chơi hắn hơn là giáo huấn………..nào ngờ đụng phải một tên Jacky lại kéo theo đống phiền toái này.
'Diệp Siêu! Không tiếc giá nào phải tra được xem người nào đang nhắm vào ta!' Long ra lệnh.
'Đã rõ!' Diệp Siêu gật đầu hiểu ý.
…………….
……..Bệnh viện Hoa Nam…………..phòng bệnh cao cấp………
'Jacky! Còn đau không?' Đinh Lệ Nhiệt dáng người thướt tha ngồi bên cạnh một chiếc giường rộng lớn, trên đó có một kẻ đang mặc áo bệnh nhân nằm với gương mặt nhăn nhó, một bên tay băng chặt…….không ai khác hắn chính là Jacky tám ngón.
'Lệ……Lệ Nhiệt……….ta bị người ta chặt hai ngón tay……….hai ngón tay………..ngay trước mặt mình……..' Jacky giọng run run nức nở như em bé……..đến giờ hắn còn chưa hết hoàn hồn sau khi tao ngộ cảnh tượng kinh khủng kia……thật là đáng sợ.
'Jacky! Ông cứ yên tâm dưỡng thương, bọn người ra tay với ông đều đã bị bắt hết.' Đinh Lệ Nhiệt an ủi.
'Vậy sao? Thật tốt quá……….Lệ Nhiệt………hứa với tôi! Phải cho chúng ăn đau khổ gấp hai……không……..gấp mười lần những gì tôi phải chịu!' Jacky nghe thấy thì giận dữ gào lên, nhục nhã và đau đớn hôm nay hắn phải chịu sao có thể bỏ qua được.
'Được rồi………..yên tâm đi………chuyện này tôi đã quản, sau này ông cũng nên biết kiềm chế bản thân, tránh cho làm phật lòng những người không thể chọc……..hiểu không?' Đinh Lệ Nhiệt nhẹ nhàng khuyên bảo nhưng lại đầy ý vị răn đe.
'Tôi…….tôi biết…….cảm ơn cô……..' Jacky thất thần nói, hắn cũng hiểu được chút ít.
Rời đi căn phòng bệnh, Đinh Lệ Nhiệt nhíu mày suy tư………nàng cứ tưởng với tính cách của Ma Tôn thì khi Thiên Địa hội bị hỏi thăm thì hắn sẽ nổi điên mà làm loạn lên chứ………đến lúc đó thì nàng không thiếu cách để chơi chết hắn vì nàng có tự tin khi nghe tin người yêu của mình cũng đã trở lại…….nhưng đã qua nửa ngày tên điên kia vẫn án binh bất động khiến kế hoạch của nàng chưa thực hiện được…………'phía bên kia' cũng không có cớ để hỏi tội hắn……..Đinh Lệ Nhiệt biết tên điên kia cũng là có đầu óc đây……..thật thú vị.
………………
…………….Màn đêm buông xuống…….Thiên Địa hội sau một ngày gần như là bị 'dọn dẹp' đến đáng thương hai chữ, ngoài tổng bộ xơ xác vài tên cắc ké và đám đầu lĩnh ẩn thân không bị bắt thì còn lại toàn bộ đều xộ khám……..chiến dịch Săn Cáo ngay tức thì khiến hình ảnh lực lượng an ninh cảnh sát ghi điểm cao trong mắt nhân dân.
Ngồi trong biệt viện, Long đang chờ tin tức từ phía Diệp Siêu……….nồi cơm bị đạp đổ làm hắn mất đi một nguồn tiền lớn cho kế hoạch của mình nhưng hắn không quá tức giận, may sao qua chuyện này hắn lại học được một bài học ……… đó chính là quy củ ……….ngươi có thể cuồng, ngươi có thể điên nhưng phải trong quy củ………quy củ của kẻ mạnh nhất……….quy củ của Thập Lục Tháp. Hắn lần này diệt Hứa gia, đánh Dương gia thì được đấy nhưng chiếm lấy cái bánh ngon xã hội đen là đã sai rồi, ở Bắc Kinh mảnh đất màu mỡ này các thế lực đều thò một cái chân vào cho nên việc hắn độc chiếm chuyện làm ăn chả khác nào xem thường chúng………Chuyện Jacky là chuyện cỏn con nhưng lúc này lại chẳng khác gì một cái cớ tuyệt hảo để chúng đem ra trị hắn…….quả là thân cô thế cô thật là thiệt mà……..trong mắt bọn chúng thì Ma Tôn hai chữ có thể uy hiếp chúng nhưng chỉ dừng lại tại đó…….càng lúc Long lại càng mong chờ thành lập một đội quân cho riêng mình, đến lúc đó thì hắn sẽ gieo rắc nỗi sợ hãi đên từng nhà, từng tên một……..hừ!
………….. Nửa đêm……..Diệp Siêu rốt cuộc cũng trở lại với khuôn mặt hưng phấn, có vẻ như hắn đã hoàn thành nhiệm vụ……….
'Chủ nhân! Đã tìm hiểu được người đứng sau chuyện này rốt cuộc là ai.' Diệp Siêu không kìm được hào hứng vừa tiến vào đã hướng Long nói to.
'Hắc! Kẻ nào?' Long tò mò hỏi, rốt cuộc hắn đã đắc tội đại nhân vật nào.
'Bằng một cái giá không nhỏ, Diệp gia đã nắm được một ít tin tức về cử động lần này của chính phủ………người trực tiệp ra lệnh là Tổng Bí Thư – Độc Cô Bá còn tám chín phần mười vì sao hắn tham dự vào là vì Thánh Tử vừa mới xuất quan không lâu.' Diệp Siêu nói.
'Khương Bất Phàm? Hắn đã xuất quan?' Long có chút bất ngờ, nếu đúng là tên này ra tay thì hắn có thể lý giải một hai rồi…….Hắn động vào Jacky chính là đánh vào mặt Thánh Nữ Đòa Hoa đảo, coi bộ vị Thánh Tử kia là lấy lại thể diện cho tình nhân rồi.
'Đúng thế! Chuyện này vẫn chưa nhiều người biết vì vị Thánh Tử kia cũng mới xuất quan, theo tin tức nhận được có vẻ như hắn đã đột phá đến Cường Giả nên mới xuất quan trước thời hạn……..lần này đại nhân phải cẩn thận vì Khương Bất Phàm nổi danh là một con người hiểm độc, đừng nhìn vẻ bề ngoài công tử ca của hắn lừa gạt, đằng sau bộ mặt kia là một tên nhỏ mọn, có thù tất báo, bất cứ ai đắc tội với hắn thì nhẹ bị lột một lớp da, nặng thì vạn kiếp bất phục…..' Diệp Siêu đáp.
'Hắc hắc! Đột phá Cường Giả ở độ tuổi này thì thiên phú của hắn quả là rất đáng sợ, Độc Cô Cầu Bại không biết từ đâu moi ra được thằng con nuôi này………nhưng cho dù hắn là ai đi nữa mà dám hất đi nồi cơm của của Ma Tôn này cũng phải hứng được chịu cơn thịnh nộ của lão tử…….tên Thánh Tử này có tật xấu gì không?' Long hai mắt lóe lên tia sáng hỏi, thằng cha nó Độc Cô Cầu Bại có thù với hắn bây giờ đến thằng con của gã cũng kiếm hắn gây sự.
'Có! Khương Bất Phàm không ham tửu sắc nhưng lại cực kỳ mê đánh bạc và chú trọng thể diện, hắn đã thua không ít trên các sòng bạc của Kim gia và Đổng gia nhưng vì cái danh của cha nuôi mình nên đều được trả lại không thiếu một xu……hắn biết thế nên không kiêng nể gì mà lần nào đánh cũng là tất tay với số tiền cực lớn khiến các sòng bạc thấy hắn đến đều kiếm cớ gì đó để không tiếp….' Diệp Siêu cười nói, mặt mũi thì vẫn phải cho nhưng các sòng bạc cũng không thể ăn không khí mà sống nên Thập Lục Tháp cũng là mắt nhắm mắt mở không hỏi tội đến
'Chà chà…….vị Thánh Tử này đúng là 'biết điều' mà! Được, ngươi tìm cách câu kéo hắn đến đánh bạc tại GOD của Lâm gia…..hạn mức không giới hạn, muốn đánh bao nhiêu thì đánh……..' Long cười lớn.
'Vậy nên báo cho Lâm gia là nên thua hay thắng?' Diệp Siêu sửng sốt chưa biết Long muốn làm gì.
'Cái này thì để sau tính……….lúc nào kéo được hắn tới thì báo cho ta biết……..' Long cười tà.
……………….Diệp Siêu cười hiểu ý lui ra……….
'Chủ nhân! Chuyện lần này Thiên Địa hội chúng ta bỏ sao?' Đoàn Dự nãy giờ ở bên cạnh đợi Diệp Siêu lui ra mới mở miệng.
'Chúng là đang đợi ta hành động cho nên ngu gì chui đầu vào rọ để chúng có cái cớ hỏi tội ta………bán sạch số hàng trong kho rồi gom hết tiền lại, đằng nào chúng ta cũng không ở đây lâu nên xã hội đen cứ để chúng làm đi……..' Long hắng giọng, mất đi một khoản thu lớn khiến hắn cũng không dễ chịu cho lắm.
'Thế còn Thiên Địa hội cao tầng đám người kia thì xử trí thế nào?' Đoàn Dự gật gù hỏi tiếp.
'Chẳng phải Diệp Siêu vừa nói tên Thánh Tử kia là một tên nhỏ mọn thù dai sao, ta đánh vào mặt mũi nữ nhân của hắn thì hắn chưa lôi được ta ra sao có thể dừng tay chứ………chỉ có người chết mới giữ được bí mật tốt nhất………' Long lạnh lùng nói, hắn không phải anh hùng trong truyện để mà cứu nhân độ thế cái khỉ gì……..bất cứ tác nhân nào có thể gây hại đến hắn đều phải bị xóa bỏ.
'Đã rõ!' Đoàn Dự gật đầu lãnh mệnh, hắn cũng đồng tình với cách hành xử của chủ nhân, trong cái thế giới mạnh được yếu thua này thì nếu ngươi không đủ thực lực chỉ có thể làm con tốt thí cho kẻ khác và có thể bị 'thí' bất cứ lúc nào.
…………………….
………….Hai ngày sau…………..
Trên một chiếc Bentley bóng bẩy đang hướng vào trung tâm thành phố là một gã nam nhân trẻ tuổi ăn mặc thời thượng…..hắn có khuôn mặt điển trai pha chút vẻ lạnh lùng, đôi mày rậm cùng ánh mắt cuồng ngạo khá là nam nhân……..hắn chính là Khương Bất Phàm – Thánh Tử Thập Lục Tháp.
'Quy lão! Sao đến giờ vẫn chưa có tin tên Ma Tôn bị trừng trị?' Khương Bất Phàm mở miệng hỏi một lão nhân đang ngồi bên cạnh mình.
'Thảnh Tử! Vừa hôm qua xác của đám cao tầng Thiên Địa hội được phát hiện được chôn tập thể tại một nghĩa trang, chúng ta không có bằng chứng để động vào Ma Tôn, dù gì hắn cũng là Lục trưởng lão, Nhị trưởng lão đã ra lệnh cho mọi chuyện dừng tại đây!' Lão già được gọi là Quy lão cười đáp.
'Hừ! Lại là lão già khốn kiếp đó. Nếu không phải nghĩa phụ bận nhiều việc thì đến lượt lão lên tiếng? Lần này nghĩa phụ trở về nhất định ta phải cầu người ban cho ít quyền lực trong Thập Lục tháp mới được, mang cái danh Thánh Tử mà làm gì cũng bị gò bó thật bực mình mà.' Khương Bất Phàm càu nhàu, cái danh Thánh Tử của hắn đến bây giờ chả khác gì hữu danh vô thực không có chút quyền lực nào, đương nhiên là đám người kia vẫn là vì vị nghĩa phụ cường hãn của hắn mà nể mặt làm theo nhưng động đến điểm mấu chốt thì đều phớt lờ.
'Thánh Tử bình tĩnh. Nhị trưởng lão mấy năm nay xử lí công vụ đều rất được lòng các vị bề trên cho nên Hạ Hầu gia hay Trịnh gia hai lão gia hỏa kia đều là không có cơ hội trở mình……Thánh Tử nếu đề cập đến chuyện này với Đại trưởng lão thì rất có thể sẽ khiến ngài ấy không vui!' Quy lão khuyên bảo.
'Nhưng lão nghĩ xem lão già ấy đã mấy lần can dự vào chuyện của ta, thật là xem Thánh Tử này không để trong mắt?' Khương Bất Phàm dận dữ nói.
'Cái này thì………ta nhận được tin là Ma Tôn chính là tự tay Nhị trưởng lão cất nhắc lên, hắn cũng được lão đề cử làm võ giả đại diện Thập Lục Tháp thi đấu tại Xá Lợi đại hội, giữa hai người này chắc chắn có quan hệ không tầm thường cho nên lần này lão nhúng tay vào cũng không có gì là lạ……..' Quy lão cười nhẹ, Khương Bất Phàm không để ý thấy một tia sáng ranh mãnh lóe lên trong ánh mắt của lão.
'Thì ra thế………có chăng Ngụy Siêu chính là thằng con rơi của lão không?' Khương Bất Phàm khinh thường nói.
'Lão cũng mong thế nhưng mà tiếc rằng chuyện này không thể nào, Bất Tử Lão Nhân luyện đó chính là Đồng Tử Công cho nên không thể gần nữ giới……' Quy Lão cười nói.
'Quy Lão! Ta biết hồi trẻ lão và Bất Tử Lão Nhân lão gia hỏa kia đã từng không ít lần giao thủ nên rất tò mò là rốt cuộc Bất Tử Lão Nhân mạnh đến thế nào?' Khương Bất Phàm hào hứng hỏi.
'Haha………Thánh Tử nhắc lại cố sự xưa lại khiến lão già này thật xấu hổ, tiếc là tuổi trẻ không đủ bản lĩnh để đấu một trận cuối cùng làm cả cuộc đời này vẫn còn mang chút tiếc nuối trong lòng……' Quy lão cười khổ, lão cùng Bất Tử Lão Nhân được xem là đồng niên cùng trang lứa……cả hai hồi đó lại không hợp tính cho nên gặp nhau chưa nói được năm câu thì đã động thủ, đến khi tranh vào vị trí cao trong Thập Lục Tháp cũng là một phen sống mái người chết ta sống………..cuối cùng một ước hẹn sinh tử đấu thì Quy lão lúc ấy đã không còn đủ dũng khí để đến, nếu lúc ấy lão liều hơn, can đảm hơn thì có lẽ người đang ngồi ở vị trí kia rất có thể là lão.
'Khà khà……yên tâm đi Quy lão, mấy năm qua lão trung thành với ta ta đều biết cho nên cái ghế Nhị trưởng lão kia chưa chắc là Bất Tử Lão Nhân có thể ngồi mãi được…….' Khương Bất Phàm đầy ẩn ý nói làm Quy lão có chút giật mình, lão hiểu ý tứ của hắn.
'Vậy thì đa tạ Thánh Tử rồi…….Bất Tử Lão Nhân lão già kia mấy năm qua tuy không phạm phải sai lầm gì nhưng lão phu cũng phát hiện ra không ít sự tình không bình thường liên quan đến lão…….' Quy lão úp mở nói khiến Khương Bất Phàm sáng mắt, hắn là ngứa mắt nhất lão già này trong Thập Lục Tháp đấy.
'Nói……….nói một chút……..' Khương Bất Phàm hối thúc.
'Lão phu cũng chỉ là nghi ngờ…….đặc biệt sự việc lần trước chúng ta kế hoạch lớn phái hơn mười tên trưởng lão truy tìm Cửu Long Phi Thiên Ấn bị ZERO nắm được mà bày binh bố cục chặn cướp, vì chuyện này mà trong tổ chức đã lập một cuộc điều tra nội bộ nhằm lôi ra kẻ nằm vùng nhưng đều không có kết quả……..ta hoài nghi để có thể nắm rõ từng bước đi của chúng ta thì con chuột này phải có vị trí không nhỏ mà Bất Tử Lão Nhân là trong những kẻ đáng nghi nhất………lão chẳng phải là có một đoạn thời gian hồi còn thiếu niên ở bên phương Tây sao?' Quy lão cười gằn.
'Tốt………..ta chỉ cần có vậy là đủ, quản gì lão già đó có hai mặt hay không nhưng chỉ cần có hoài nghi là đã đủ để khiến chiếc ghê của lão lung lay rồi……….đợi nghĩa phụ trở về ta nhất định sẽ để cập đến chuyện này……..' Khương Bất Phàm cười lớn.
'Lão phu đợi tin tốt của Thánh Tử! Còn chuyện Ma Tôn thì Thánh Tử định xử lí thế nào, hắn dù gì cũng là võ giả tham dự Xá Lợi đại hội được bề trên đồng ý nên chúng ta cũng không thể quá mức, tránh làm cho các vị đại lão không vui…..'
'Hừ! Ta đương nhiên là biết như thế nhưng tên Ma Tôn này dạo gần đây cũng đã đủ cuồng ngạo rồi, ta muốn cho hắn biết ai mới làm chủ cái mảnh đất này……….tổ chức một bữa tiệc mừng bổn Thánh Tử trở thành Cường Giả, ta muốn dẫm đạp Ma Tôn trước mặt toàn bộ các thế lực……' Khương Bất Phàm hai mắt sáng rực nói.
'Thánh Tử sáng suốt, tên này bây giờ chả khác gì cái gai trong mắt bọn chúng, bây giờ Thánh Tử ngài ra mặt hạ nhục hắn như một con chó chẳng khác nào khuếch trương hình ảnh Thánh Tử trong mắt đám người kia.' Quy lão gật gù đồng ý.
'Làm ngay đi! Ta có chút không nhịn được đến lúc đó mất.' Khương Bất Phàm cười nói, trong mắt hắn thì trời đất này sớm muộn cũng nắm trong tay mình, thất gia lục phái gì đó cũng là lũ sâu kiến phải xem thái độ của hắn mà tồn tại…..Ma Tôn gần đây phong quang rất lớn rất thích hợp trở thành một hòn đá kê chân để hắn bước lên ngôi vị cửu ngũ chí tôn.
………………..
…………
……………nửa đêm………….sân bay Bắc Kinh…………..
Hai chuyến bay từ nam mỹ và Nhật Bản hạ cánh chỉ cách nhau tầm chục phút, từng đoàn khách khứa lục đục di chuyển ra ngoài…….
Ở sau cùng đoàn khách từ chiếc máy bay Nhật Bản là một gã đàn ông mặc đồ đen, để râu rậm và đeo kính đen trông khá là hầm hố……không ai khác gã là Xuyên qua một chút cải trang hòa vào dòng người, nhìn qua từng chiếc camera ở các góc tường trong lối vào mà khóe miệng hắn nhếch lên một đường cong khó hiểu.
Trên chiếc máy bay từ nam mỹ thì lúc cửa khoang hàng hóa vừa mở ra, ngay tức thì một bóng đen từ bên trong vọt ra làm hai gã nhân viên vận chuyển hành lý thất kinh……….đến khi cả hai định thần lại hoảng hốt nhào ra tìm kiếm thì đã không còn hình bóng đáng sợ kia nữa, cái mùi nồng đậm khó chịu vẫn còn sộc vào sâu tận óc báo hiệu cho đó không phải là tưởng tượng…….hai gã đổ mồ hôi nhìn nhau hồi lâu không thốt nên lời.
Độc Sĩ như một bóng ma thoát ra khỏi khoang chứa rồi lao nhanh về phía nhà ga, cho dù cái mùi và vẻ ngoài kỳ quặc đến dọa người của hắn khiến ai cũng khó chịu nhưng mà ở cái nơi hỗn tạp này thì thể loại người nào cũng có cho nên Độc Sĩ là không khó khăn gì hòa vào làn người đông đúc.
…………..mười lăm phút sau, hai gã đàn ông cùng leo lên một chiếc taxi……chiếc xe ngay tức thì lao vun vút vào màn đêm…………
……….lại thêm mười phút, hai cô gái trẻ bước ra từ sân bay………cả hai đều rất trẻ, ăn mặt thời thượng và có xe riêng đưa đón……..
Vừa ổn định chỗ ngồi trên xe, một trong hai bóng hồng lấy ra một chiếc điện thoại nhỏ sau đó nhìn qua nữ nhân còn lại…….khi nhận được một cái gật đầu đồng ý thì bàn tay nhỏ nhắn kia không ngần ngại bấm vào nút gửi tin nhắn trên chiếc điện thoại………….
'BÙM!' Chỉ trong tích tắc, một tiếng nổ lớn làm chấn động toàn bộ sân bay khiến nơi này chẳng khác nào bầy ong vở tổ dẫm đạp lên nhau chạy trốn, loạn không thể tả……..mấy ngày sau, cảnh sát xác định đây là một vụ khủng bố, thuốc nổ được đặt ở trung tâm lưu trữ dữ liệu của sân bay trên lầu cao…….vụ nổ đã xóa bỏ hoàn toàn dữ liệu lưu trữ trong một năm của sân bay bao gồm hệ thống camera kéo theo năm mạng người và hàng chục người bị thương do các mảnh vụn rơi xuống.
………………….
………….trở lại biệt viện của Long……….hai giờ sáng.
Đứng trước mặt Long lúc này hai thân ảnh quen thuộc vô cùng, hai thuộc hạ chính thức đầu tiên của hắn được hắn lôi ra từ Đấu Trường……Xuyên cùng Độc Sĩ.
Xuyên và Độc Sĩ đứng đó, hai mắt mở chằm chằm nhìn thật kỹ gã thanh niên trước mặt mình, vẫn là nét mặt điển trai ấy không thể lẫn vào đâu được của Long, bây giờ gương mặt ấy mấy năm qua lại thêm vào một chút sương gió từng trải làm hai người không thể cảm thán về một cuộc đời sóng gió của gã thanh niên này……có đôi khi đó là sự ao ước của nhiều người nhưng cả hai đều biết Long không muốn thế, từ khi cứu được mẹ ra thì hắn chỉ mong có một cuộc sống yên ổn bên gia đình và đứa con sắp chào đời mà thôi.
Long đứng đó, khí thế cho dù nội liễm hết mực nhưng cũng làm cho Xuyên và Độc Sĩ cảm giác được uy hiếp khủng bố, cả hai mường tượng đối diện với mình là một đầu sói hung tàn máu tanh và vô cùng mạnh mẽ…….tưởng chừng sau khi bồi luyện điên cuồng đã có một chút vốn liếng nhưng đến khi đối mặt với Long thì cả hai mới nhận thức được thực lực của mình còn quá nhỏ yếu.
'Chủ nhân!' Không hẹn mà tiến, Xuyên cùng Độc Sĩ cùng quỳ một chân trước mặt Long.
'Đứng…….đứng lên……….các ngươi chả khác nào huynh đệ của ta, ở cái mảnh đất xa lạ này ta thật là buồn chán đến chết mất………bây giờ có hai người rồi thì có thể thoải mái tâm sự rồi…………hahaha…….' Long cười lớn, lúc nào cũng phải bày ra cái bộ mặt giả tạo của Ngụy Siêu khiến hắn chán muốn chết, giờ Xuyên cùng Độc Sĩ đến rồi……..hắn đã bớt cô đơn hơn một chút.
'Chủ nhân! Đã lâu không gặp, từ Thiên tôi nghe được không ít chiến tích kinh ngươi của cậu đấy!' Độc Sĩ cũng không câu nệ đứng lên mở miệng.
'Còn phải nói, Ma Tôn danh chấn thiên hạ khiến ta không thể tưởng tượng nổi là tại sao cậu có thể làm được nha…….' Xuyên cười nói.
'Hắc hắc! Vận khí không tệ……….vận khí không tệ……..' Long cười khan đáp.
'Đúng rồi! Chủ nhân có tin tức gì về thiếu chủ không?' Độc Sĩ nghiêm mặt hỏi.
'Vẫn không…….. ta tuy gần đây có chút tiếng tăm nhưng trong mắt tên kia vẫn là nhỏ bé không đáng nhắc tới, nghe nói hắn gần đây cũng không có mặt ở Trung Hoa không biết là vì chuyện gì…….từng cử động của ta đều bị người ta nhìn chằm chằm cho nên không dám rút dây động rừng làm lộ thân phận…….' Long cẩn trọng nói, bị gợi nhớ đến đứa con làm tinh thần hắn sa sút không ít.
'Sắp tới chủ nhân có dự định gì không?' Xuyên chuyển đề tài để kéo Long ra khỏi đau khổ.
'Cái này thì có……..các ngươi đến rất đúng lúc……….trước tiên cho ta thấy vài năm qua các ngươi đã tu luyện đến đâu nào………' Long cố gắng cưỡng ép đau buồn vào sâu trái tim mà cười lớn.
'Cả hai cùng lúc chứ!' Độc Sĩ híp mắt nói.
'Cả hai cùng lên đi!' Long quát.
'Ta trái………ngươi phải……….' Không đợi Xuyên trả lời, Độc Sĩ hai mắt trợn lớn nhào lên trước.
'Phốc!' Xuyên cũng không chậm, khí thế kéo cao lao theo sau, cả hai rất ăn ý chia làm hai hướng đồng thời ra tay.
'Vút…………..vút………….vút…………' Âm thanh xé gió lạnh lẽo truyền vào tai làm Long mỉm cười, so với lúc trước giao đấu trong Đấu Trường thì độc châm của tên này đúng là nhanh hơn trước rất nhiều…….độc tính cũng tăng lên không ít khi hắn có thể nhận thấy rõ nơi độc châm đi qua thì không khí vậy mà bị vang lên mấy tiếng xèo xèo như bị ăn mòn……quả là kinh khủng mà.
'Vù!' Xuyên thế đến như mãnh hổ cuồng lang, hắn gập người xúc thế tung một cú đá tạt thẳng vào đầu Long với tốc độ khó tin.
'Oanh!' Long đứng yên không né đòn, ma khí cuồn cuộn xoay chuyển bao trùm hắn……..chỉ một cái khoát tay hắn đã đánh bật toàn bộ độc châm, ngay sau đó đầu hắn khẽ lắc một cái ngạnh kháng với bàn chân của Xuyên vang lên tiếng va chạm kinh người.
'Các ngươi là toàn lực đi!' Long cười lớn, khí thế tỏa càng lúc càng mạnh mẽ khiến Xuyên cùng Độc Sĩ khó coi vô cùng.
'Vạn Độc Tâm Kinh!' Độc Sĩ hai mắt trừng lớn điên cuồng, toàn thân hắn độc vụ xanh biếc bao trùm một cách quỷ dị, hai cánh tay đầy mụn nhọt chụp thẳng đến đầu Long.
'Hey!'Xuyên cùng toàn lực thôi động toàn bộ lực lượng, sau một tiếng thở mạnh thì cả người hắn nhào đến tung đến hàng trăm quyền cương mãnh vào toàn bộ yếu vị trên cơ thể Long không một chút lưu tình.
'Đủ độc! Đủ mạnh!' Long vẫn giữ vẻ tiếu dung trên mặt, hắn ấn thẳng một chưởng lên chặn đứng đôi tay của Độc Sĩ đồng thời co chân tung một cước đạp vào mặt Xuyên.
'Hà Hà!' Độc Sĩ hai tay bị chặn lại nhưng không hề sợ hãi mà nở nụ cười quỷ dị, hai tay hắn chuyển hướng chụp luôn bàn tay long, độc khí ngay tức thì bủa vây bao trùm lấy bàn tay kia như muốn chui vào bên trong.
'Hừ!' Xuyên bị một cước tưởng chừng rất chậm nhưng lại nhanh đến không thể tin nổi của Long làm cho dọa sợ không ít nhưng hắn cũng không hề nao núng mà xoay người lách nhẹ qua như một cơn gió nhẹ, chân trái bước tới…….cả người khẽ gập xuống, tay quyền co lại thành chỏ quét một chỏ sắc như dao cạo vào cằm Long.
'Hay lắm!' Long hào hứng cười lớn, hai tên này quả là hai năm qua đã tiến bộ không nhỏ, chiêu thức đều hung hiểm dị thường tuy là vẫn còn thiếu kinh lịch nội lực hùng hậu như mấy lão gia hỏa sống lâu…….điều này thì hắn đã có cách giải quyết rồi.
'GRAOOOOOOO!' Khẽ vận lực, hai đầu ma long từ người Long huyễn hóa ra đập mạnh vào người Độc Sĩ cùng Xuyên đẩy bay hai người ra xa, độc khí vừa xâm nhập qua lớp da ngay tức thì bị ma khí xóa tan thành cặn bã không hơn, võ giả luyện độc công thường là nỗi sợ hãi cho giang hồ vì thân thể bình thường của võ giả trước độc công nếu không có phòng bị từ trước thì chắc chắn sẽ thất thủ nhưng ma thể thì khác, với một kẻ tu ma luyện ra được ma thể như Long thì có thể nói là vạn độc bất xâm.
'Phốc!' Bị hai đầu ma long quỷ dị đẩy lùi khiến Xuyên cùng Độc Sĩ biến sắc lùi về sau đến bảy tám bước mới ổn định thân thể, đây là Long chọn biện pháp tốt nhất vì nếu hắn thật ra tay thì rất có thể không khống chế tốt lực đạo khiến hai người bình thường, dù sao thì ở cấp độ này cơ thể Long mỗi lần phát lực là rất khủng bố.
'Chủ nhân cường hãn hơn trước không chỉ vài lần a!' Xuyên thở dài nói.
'Ta thật những năm qua sống trên thân chó mà!' Độc Sĩ cũng uể oải nói, hắn là liều chết tu Vạn Độc Tâm Kinh nhưng kết quả vẫn là khoảng cách giữa hắn và Long đã xa đến không thể tưởng tượng nỗi, từ lúc giao đấu ở Đấu Trường thực lực hai bên không mấy chênh lệch thì bây giờ khác gì trời với đất đâu……..điều đó làm Độc Sĩ có một chút bất lực trong lòng.
'Hai người không cần phải thế! Chúng ta càng biến mạnh thì ngày trả thù càng lúc càng gần không phải sao……..các ngươi cũng không phải đánh ta mà là đánh những kẻ kia cho nên không cần phải buồn phiền……hai người về chiêu thức đều khá ổn nhưng thua thiệt so với những cao thủ thực thụ thì vẫn có chênh lệch ở nội lực tích tụ qua năm tháng, chỉ riêng về nội lực thì bọn họ đã dư giả đè ép các ngươi một đầu rồi………may sao chuyện này gần đây ta đã tìm ra cách giải quyết……..' Long cười lớn.
'Thật?' Xuyên cùng Độc Sĩ hai mắt sáng rực, cả hai đương nhiên biết chênh lệch của bản thân so với cao thủ võ lâm, Độc Sĩ còn khá hơn là tu độc công nhưng mà trước những kẻ nội lực hùng hậu thì việc áp chế chất độc xâm nhập cơ thể vẫn là dễ dàng.
Long đương nhiên là nói thật, hắn thu được Kích Thế Truyền Công từ chỗ Dục Kiếm Lão Nhân chẳng phải là đợi tới lúc này sao, hắn cũng có thể không sử dụng Kích Thế Truyền Công mà biến Xuyên cùng Độc Sĩ thành hai tên tu ma tuy nhiên như thể hai người sẽ mất đi toàn bộ ký ức mà chỉ còn giết chóc và phục tùng mệnh lệnh, hắn là làm không được chuyện đó…………còn cách như sử dụng để tạo ra Ma Hậu thì hai tên này là đàn ông không thể nào sử dụng được rồi……..Kích Thế Truyền Công không để lại di chứng và qua cải biến nhờ ma khí đã trở thành biện pháp không thể nào tốt hơn được để nâng cao nội lực cho Xuyên cùng Độc Sĩ rồi.
'Ta cảm giác được 'mưa bão' sắp đổ xuống cho nên không cần đợi chờ gì nữa, theo ta!' Long hắng giọng rồi dẫn đầu kéo Xuyên và Độc Sĩ vào bên trong men theo một đường hầm được đào bí mật xuống lòng đất………..hắn đang cần người trung tâm như Xuyên và Độc Sĩ nên không đợi chờ được nữa.
Tất nhiên là Xuyên cùng Độc Sĩ cũng là không phản đối rồi, với việc nâng cao thực lực thì cả hai cầu còn không được.