Sói Săn Mồi – Chương 101: – Botruyen

Sói Săn Mồi - Chương 101:

Chương 204……….233 : Đồ Nhân Diệt Thần Đấu Phật (P1………30) 2/6

'Vù!' Tuy vậy đối phương sao có thể để cho Long có cơ hội khôi phục, trong lúc thương thế của hắn còn chưa kịp lành lại thì bóng hình khổng lồ kia động rồi……..toàn thân hình quái vật như bùng nổ để tụ kình lực tại nắm đấm……..

'GRAOOOOOO! OÀNH!' Không biết vì sao từ miệng con vượn có thể phát ra một tiếng nộ hống kinh người làm tai kẻ nào ở bên trong khu mộ địa cũng tê rân thậm chí là thủng cả màn nhĩ bởi sóng âm quá khủng bố……ngay sau đó thân hình thô kệch dậm một chân mạnh xuống đất làm điểm tựa rồi tung một đấm vào hư không hướng thẳng đến chỗ Long ngã xuống.

'Oanh! Oanh' Tiếng quyền kình xé nét hư không đánh tới làm Long biến sắc, hắn giờ đây không thể tiếp nhận nỗi đòn này, cũng vô phương tránh thoát vì cơ thể hắn bị đánh bẹp không thể di chuyển…… Long giận dữ khôn cùng ngăn lại ma khí đang tập trung tái tạo cơ thể mà dồn toàn bộ vào cánh tay còn lại.

'Hấp!' Chưởng một chưởng mạnh xuống mặt đất tạo lực phản chấn, cả thân thể chật vật của Long lộn vèo trên không trung……..chỉ sát na sau đó, quyền kình kia lướt qua hắn.

'Vù! Rầm! Rầm!' Quyền kình khủng bố đập vào mặt đất tạo ra một cái hố to hình bàn tay sâu hoắm, đất đá xung quanh bạo nát thành phấn vụn vì sóng xung kích lan tràn……cho dù tránh được cú đấm kia nhưng Long vẫn bị không khí lúc quyền kính đi qua quét trúng đẩy ngược hắn bay ra xa…….

'Bộp' Lần thứ hai rơi xuống đất như một cục thịt, Long phẫn nộ……..toàn thân hắn khí thế kéo cao như bốc cháy ngọn lửa hắc ám, ma khí bạo liệt bao phủ hắn khiến không gian xung quanh vặn vẹo theo tái hiện hình ảnh ma thần xuất thế.

Nhưng một lần nữa Long không kịp thở dốc vài hơi vì đối phương chỉ có một mục tiêu…..giết hắn…….lần này hai cái chân khổng lồ di dộng, bắt đầu từng bước nặng nề ngày một nhanh dần………

'Ầm…………ầm………..ầm………' Tiếng bước chân càng lúc càng tăng tốc khiến áp lực đè nén lên Long ngày một cao, hắn thôi thúc tận cùng ma khí khôi phục cơ thể được phần nào hay phần ấy trước khi đối phương tung đòn.

'Ầm……ầm……….Oành! Phốc!' Như đã đủ đà, con vượn sau những bước chạy nặng nhọc bắt đần dậm nhảy khiến đất đá dưới chân nó lún xuống thành hai hố sâu để rồi thân hình khổng lồ bay lên cao trên hư không nhằm thẳng chỗ Long đánh xuống.

'Haha………Ếch ngồi đáy giếng thằng nhóc con, có chút điểm thực lực tưởng mình là vô địch thiên hạ?……Bản tôn sẽ cho ngươi nhận thức được cái gì mới gọi là sức mạnh tối cường!' Giọng cười khinh bỉ của Đoàn Kinh Thế cũng là tên tàn hồn lão giả bên trong đầu vượn vang lên, con quái vật kia đáp xuống không bình thường mà là dùng đấu gối……hai cái chân to lớn co lại để hai đầu gối chĩa thẳng xuống mặt đất dùng toàn bộ trọng lượng áp xuống như hai cái chùy triệu cân lực đập xuống mặt đất.

'Na Di!' Long không nao núng, không phải lần đầu hắn đối diện với tử vong…….thậm chí cái chết với hắn còn là sự giải thoát………hắn quát khẽ một tiếng, cả thân hình biến ảo tà dị như hòa nhập vào thiên địa.

'OÀNH! RẮC! RẮC!' Thân hình khổng lồ va chạm mặt đất, toàn bộ mộ địa run lên bần bật như động đất cấp cao nhất, đất đá rơi xuống ầm ầm như thể tận thế đến rồi………đã hai phần ba mộ địa bị nhấn chìm cùng những vết nức lan tràn ra khắp mọi ngõ ngách………

Nơi Long vừa đứng lúc trước là hai cái hố……không……phải là hai vực sâu mới đúng vì toàn thân con vượn ngập chìm bên trong đủ biết lực đạo trùng kích to lớn đến cỡ nào……….

'Hahaha……mạo phạm Đoàn gia tổ địa…….ngươi là phải chết………hahaha……..' Giọng cười của Đoàn Kinh Thế tràn ngập mộ địa làm đám võ giả Đoàn gia đang trốn tránh tại các ngóc ngách mặt mày trắng bệch, nếu chúng biết lão tổ tông còn có thể cường hãn đến mức này thì sao lại phải đầu nhập vị Ma Tôn kia làm chủ nhân chứ………

Đoàn Ngạn Hồng cùng Đoàn Dự sắc mặt tuy không được tốt nhưng vẫn không sợ hãi nhìn chằm chằm vào thân hình khổng lồ đang leo lên mặt đất từ vực sâu……..trong cơ thể hai người là ma khí của Long cho nên nhận thức được hắn vẫn còn sống bởi vì nếu hắn chết thì ma khí của hắn bên trong hai người cũng sẽ không ổn định đến thế.

'Hắc hắc…….lão cẩu, đang tự kỷ sao? Lão tử vẫn còn đang đứng ở đây!' Đột nhiên một tiếng nói vang lên làm toàn thân con vượn rung mạnh, nó quay đầu nhìn về nơi vừa phát ra thanh âm……..vẫn là một thân hắc y lúc này đã lành lặn trở lại, toàn thân hắn được hắc vụ bao trùm như cái thế ma quân, khuôn mặt sắc lạnh, ánh mắt tự tin cùng trào phúng…………tất cả làm cho Đoàn Kinh Thế phẫn nộ.

'Khốn kiếp! Thực lực không đến đâu nhưng ba cái trò mèo cào thì lại có vẻ rất giỏi……..' Giọng Đoàn Kinh Thế gầm lên, để vận dụng thân thể này lão tiêu hao cũng không nhỏ nếu không đã sớm rời khỏi đây tranh dành thiên hạ rồi……..hai trăm năm……..lão cần hai trăm năm nữa mới có thiệt để dung hợp với thứ kia…….

Long cười khẩy không đáp, thật ra nếu quan sát kỹ có thể thấy ma khí của hắn đã nhợt nhạt đi nhiều rồi, trước kia là hắc vụ đen kịt giờ chỉ còn một màu hơi đen mà thôi……….Na Di, chiêu thức chung cực trong Ma Bộ tiêu hao của hắn khá nhiều năng lượng bởi vì trong một khoảnh khắc toàn bộ năng lượng của hắn dùng để giúp hắn thoát khỏi trói buộc thiên địa để di chuyển thân ảnh……nói thì đơn giản những tập hợp trong đó là vô vàn chân ý võ học được Chúa Tể đúc kết ra chứ không hề đơn giản.

Thế là cả hai bên đều nhìn nhau hằm hằm nhưng không ra tay, cả hai đều phải ổn định thân hình cùng khôi phục thể lực chuẩn bị cho hiệp hai sắp tới……..

'Đoàn gia gia chủ? Các ngươi lần này dẫn ngoại nhân đến mộ địa để hại tổ tiên……….từ lúc nào…….từ lúc nào Đoàn gia lại trở nên đốn mạt từ trên xuống dưới như thế này?' Con vượn đang điều tức, Đoàn Kinh Thế không kìm được hướng đám người Đoàn Ngạn Hồng gào lên khiến ai nấy cũng mặt đỏ tía tai xấu hổ…….nói gì thì nói, dẫn kẻ thù đến mộ địa gia tộc làm hại tổ tiên cũng là điều cấm kị……..

'Lão tổ tông……..Đoàn gia gia chủ đời 65 – Đoàn Ngạn Hồng ra mắt tổ tông, Đoàn gia lần này tao ngộ cường địch không thể địch lại cho nên võ giả Đoàn gia chín thành đều đã bỏ mạng lại, vì để Đoàn gia không tuyệt hậu cho nên hậu bối đành lựa chọn con đường này, mong lão tổ tông hiểu cho tình cảnh của Đoàn gia lúc này…..'

Đoàn Ngạn Hồng cay đắng nói, làm gia chủ cho nên gã là người chịu mọi trách nhiệm……Đoàn gia đã sai một lần, không thể tiếp tục sai thêm nữa và cũng không tiếp nhận nổi hậu quả…….từ lúc đầu nhập Ma Tôn thì gã không có một ngày ăn ngon ngủ yên hay là không dám ngủ vì sợ những linh hồn đã chết đến tìm mình tính sổ…….Nhưng nếu cho Đoàn Ngạn Hồng chọn lại một lần nữa thì gã cũng sẽ không do dự một phút giây nào làm lại bởi vì chỉ một câu nói của gã có thể quyết định được số phận của hàng vạn sinh linh………… những đứa trẻ còn có thể cười nói nô đùa, no bụng ngủ say giấc hay những người già còn có thể hưởng thụ những ngày hạnh phúc cuối chặng đường nhân sinh…….tất cả điều đó làm cho Đoàn Ngạn Hồng không bao giờ hối hận quyết định của mình, hãy để ta một mình hứng chịu cái danh tội nhân thiên cổ đi.

'Chó má hai từ 'tuyệt hậu'………từ khi nào võ giả Đoàn gia lại tham sống sợ chết? Từ lúc nào câu di huấn 'thà sống vinh còn hơn chết nhục' của bản tôn đời truyền đời mà các ngươi lại không ghi nhớ? Các ngươi cũng xứng với chữ 'Đoàn' trong tên của mình sao?' Đoàn Kinh Thế giận dữ điên cuồng gào thét làm đám võ giả Đoàn gia cúi gầm mặt, không thể nào phủ nhận những lời lão nói là đúng.

'Lão tổ tông………Đoàn Dự tôi xin được nói vài lời, thế nhân cũng có câu 'chim khôn biết lựa cành mà đậu', Đoàn gia ta đầu nhập chủ nhân đây tuy nhục nhã đấy, bị thế nhân coi thường đấy…….nhưng…….đi kèm với đó là cơ hội, cơ hội để Đoàn gia bước lên một bước cao hơn, mạnh hơn chưa từng có nhờ tiềm lực của chủ nhân…….lão tổ tông ngài cũng nhận thấy chủ nhân tuy còn trẻ nhưng chiến lực lại như thế nào phải không?' Đoàn Dự tiến lên mở miệng.

'Hoa ngôn xảo biện………miệng lưỡi trơn tru…….sống trong nhục nhã lại còn không biết xấu hổ mà lại xem đó là đúng đắn……Đoàn gia đã tha hóa đến mức này thì tiện tay một lần bản tôn xóa bỏ toàn bộ, đã có thể tạo ra Đoàn gia một lần thì ta lại có thể tiếp tục tạo ra một Đoàn gia khác……..các ngươi nên xuống dưới địa ngục để tiếp nhận trừng phạt từ hàng vạn sinh mạng võ giả Đoàn gia lịch đại các đời đi……..Chết……..Toàn bộ các ngươi đều phải chết!' Đoàn Kinh Thế rống to, con quái vật cũng đã khôi phục lại mấy phần thực lực…..thân hình nó bắt đầu nhúc nhích cử động trở lại.

'Rắc…….rắc……..' Con vượn hai tay bắt đầu nhấc lên một khối đá to như một ngôi nhà, khí thế hừng hực nhằm vào đám võ giả Đoàn gia làm kẻ nào cũng run lẩy bẩy, thậm chí có tên sợ té đái trong quần trước tử vong uy hiếp.

Đoàn Ngạn Hồng cùng Đoàn Dự biến sắc không ngờ Đoàn Kinh Thế vừa nói là làm, lão định ra tay với họ ngay lập tức sao……..

'Hắc hắc! Bản chủ nhân sao có thể để kẻ dưới của mình tùy tiện bị một con súc sinh giết hại?' Một tiếng cười lạnh khiến con vượn khựng lại……..một bóng hình ngay lập tức xuất hiện sau gáy nó, là Long……..hai tay hắn chụp lên đầu con vượn, ma khí ào ạt xâm nhập vào bên trong cắn nuốt một cách điên loạn.

'Thứ khí này?……….ma khí? Cứ ngỡ ma tu chỉ xuất hiện trong truyền thuyết kể lại không ngờ lại có thật…………haha……..nhưng thế thì lại thế nào?' Giọng của Đoàn Kinh Thế vẫn đầy trào phúng truyền vào tai Long làm hắn dự cảm được bất an mãnh liệt.

'Xì……..xì……….xì………..' Đột nhiên, ma khí tưởng chừng như bá đạo không có đối thủ lại bị chặn lại, sau đó từng chút một tan biến khiến Long biến sắc…….có một thứ khí tức khác mạnh hơn ma khí của hắn…….Long cố gắng thôi động ma khí trở về………nhưng đã muộn……

'Haha………..chẳng phải ma tu các ngươi rất thích cắn nuốt người khác sao?……ta cho ngươi cắn, ta cho ngươi nuốt………haha……….' Đoàn Kinh Thế cuồng tiếu cười, bạch vụ từ đầu con vượn tràn ra bao bọc lấy ma khí của Long bắt đầu áp chế chúng trong sự kinh hãi của hắn.

'Thứ này? Thánh khí? Ngươi lĩnh ngộ được Thánh khí?' Đến giờ Long mới hiểu ra tại sao ma khí của mình không có tác dụng gì……..Đoàn Kinh Thế là võ giả đã tu ra Thánh khí, lần đầu tiền hắn chạm mặt một võ giả có thể ngưng tụ được loại khi tức tối cường của võ tu này, nó đánh đồng cùng loại với tiên khí, phật khí và ma khí của hắn huống hồ lão già Đoàn Kinh Thế này lúc còn sống ít nhất cũng là Cường Giả bát cấp lão quái vật trở nên cho nên ma khí của Long trước mặt Thánh khí của lão chả khác nào một thứ đồ chơi yếu ớt mà thôi……..

'Sao hả? Ngươi có ma khí tưởng mình là vô địch? Thánh khí của bản tôn có thể dễ dàng chèn ép ngươi thằng oắt con……diệt xong đám phản đồ này thì sẽ đến lượt ngươi thôi, không cần phải vội……haha….' Trong đầu con vượn vang lên tiếng cười lạnh của Đoàn Kinh Thế, bàn tay vượn di động ném mạnh khối đá trong tay nhắm về hướng đám người Đoàn Ngạn Hồng……….Long sẽ đứng nhìn chúng chết sao? Đương nhiên là không……….hắn bất chấp ma khí liên tục bị chèn ép để huy động hai tay áp vào đầu vượn, mặt mày vặn vẹo không ngừng……..hắn quyết liều một phen.

'Ra cho ta………..MA LONG LOẠN VŨ! NHỊ THẬP MA LONG! TIẾN NHẬP LUÂN HỒI!' Cả người Long bùng cháy hắc hỏa, sau tiếng nộ hống thì toàn thân hắn hai mươi hình xăm trên người biến thành hai mươi ma long hung tợn cuộn quanh thân hình.

'Lên!' Long quát khẽ, hai mươi ma long quanh quẩn vòng cuối cùng như tiễn biệt chủ nhân để rồi toàn bộ cùng xuất động nhào tới đầu quái vật oanh sát.

'OÀNH! OÀNH! OÀNH! OÀNH!………..OÀNH!'

Từng ma long gào thét đâm sầm vào đầu vượn to lớn vang lên những tiếng nổ cùng dư chấn làm cả thân hình khổng lồ lắc lư……một ma long đập vào đầu vượn vẫn không hề suy suyển……..hai đầu, ba đầu…….đến mười đầu ma long bạo tạc thì đầu vượn vẫn trông có vẻ không gì thay đổi, quả là cứng rắn vô cùng, mà cũng phải thôi…….ngàn năm qua đương nhiên lão già Đoàn Kinh Thế sẽ tô luyện nơi quan trọng nhất này đầu tiên và cẩn thận nhất vì nó là nơi chứa đựng tàn hồn lão kia mà………cơ mà…….nước chảy đá mòn, sắt mài mãi cũng thành kim huống chi là từng con ma long chứa đựng năng lượng tà dị khôn cùng liên tục đập vào thì cho dù có cứng rắng đến mức nào cũng không thể chịu nổi…….đến con ma long thứ mười một thì những đường rạn nhỏ trên hộp sọ con vượn đã hiện ra.

'OÀNH! OÀNH!' ma long thứ mười sáu, mười bảy nổ tung khiến những vết rạn nứt kia càng trở thêm chằng chịt, thân hình quái vật rung lên liên hồi như đang ở tư thế tiến thoái lưỡng nan, hai tay nó phải nâng khối đá to lớn nên không thể nào né hay đánh bay Long……nó cũng không thể ném khối đá đi vì khối đá quá nặng, muốn ném khối đá cần phải ngưng tụ khí lực không nhỏ mà thân hình nó liên tục phải chịu đả kích to lớn từ đầu truyền tới…….trong đầu lâu, lão già Đoàn Kinh Thế không ngừng gào thét:

'Khốn kiếp thứ chuột nhắt……..ngươi tưởng có thể xuyên thủng Thánh khí của bản tôn sao?'

Từng đám bạch vụ lan tràn ra bao bọc lấy cái đầu lâu sắp vỡ toang của quái vật khiến ba ma long còn lại của Long đập vào chỉ có thể xóa bỏ đi từng lớp từng lớp bạch vụ kia mà thôi…..phải nói lão già Đoàn Kinh Thế là cũng liều mạng khi đưa thánh khí của bản thân ra chịu đòn vì bây giờ tàn hồn của lão là nương theo nó mà sống, càng ít đi thánh khí đồng nghĩa với tính mệnh của lão càng trở nên mong manh.

'Ma đao! Hiện!' Long không hề bất ngờ vì tiêu hai hai mươi đầu ma long đã tốn công ngưng tụ trước đó mà vẫn không thể tiêu diệt con quái vật này……toàn bộ đều nằm trong suy tính của hắn……chỉ sau một câu niệm, ma khí bắt đầu ngưng tụ Ma Đao trong tay hắn…….

Long đứng đó, tay cầm Ma Đao, hắc y tung bay cuồng loạn trong ma khí bạo liệt, khí thế hắn kéo cao…….kéo cao để rồi đến cuối cùng, Ma Đao dơ cao lên……..

'HẠO KIẾP ĐOẠN TRÀNG!' Long gầm gừ, mái tóc hắn vốn đen tuyền trẻ trung thế mà chuyển sang bạc trắng……..hắn lại một lần nữa hy sinh một nửa sinh mệnh cho đòn thế này……..toàn lực, hắn lợi dụng thời cơ Đoàn Kinh Thế tiêu hao Thánh khí bảo hộ đầu lâu để có thể xuất một chiêu trí mạng này……….hắn không ngờ chuyến đi này lại gặp phải một tên quái vật khó chơi đến thế này, cầu phú quý trong hung hiểm cơ mà…….muốn có phú quý thì phải vượt qua hung hiểm, hắn chơi tất tay phen này.

'Vù!' Ma Đao biến ảo thành hàng vạn hư ảnh, từng hư ảnh lại chân thực đến cực điểm……..tất cả cùng lúc nhắm thẳng vào đầu quái vật chém xuống như hạo kiếp nhân gian, như bổ ngang thiên địa…….Hạo Kiếp Đoạn Tràng, một đao là hạo kiếp……..vạn đao là hạo kiếp…..đoạn thiên mệnh, đoạn nhân quả, đoạn luân hồi.

'Phốc!'

Không có cảnh tượn thiên băng địa liệt, không có cảnh tượng thiên địa bị bổ đôi…..chỉ đơn giản là tiếng đao cắt qua và……..chỉ có vậy.

Long tiếp đất, hắn đứng thẳng tắp…..sắc mặt âm trầm, trên tay vẫn là Ma Đao bốc cháy hừng hực ma diễm…….sau lưng hắn là quái vật khổng lồ đang khiên khối đá khổng lồ……..chỉ là, hai hốc mắt kia đã trở nên tối tăm………phải một lúc sau, từ mi tâm con vượn, một đường nứt mới hiện ra……đường nứt vỡ kéo thẳng từ đầu xuống đến hạ bộ chia con quái vật thành hai nửa…….phải……một đao cuối cùng của Long đã bổ đôi con vượn, tàn hồn lão già Đoàn Kinh Thế cũng không thể tránh thoát số phận.

Long quay đầu nhìn con quái vật dù bị chẻ đôi vẫn đứng thẳng tắp với khối đá trên tay, nó như chết đứng trước nhát chém của hắn, hắn mệt mỏi lắm rồi…….hắn giờ chỉ muốn ngủ một giấc thật dài nhưng không thể, cho dù đang khống chế Đoàn Ngạn Hồng cùng Đoàn Dự nhưng hắn không thể không đề phòng bọn chúng, hắn cố gắng điều tức một chút để tránh đổ gục xuống.

'Chủ……chủ nhân…….cẩn thận……..' Bỗng nhiên thanh âm Đoàn Dự truyền tới làm Long nhíu mày, linh tính mách bảo hắn phải thoát ra khỏi chỗ này nhưng mà hắn không còn sức lực nữa rồi……dưới chân hắn, một cái bóng khổng lồ đang ập tới…….

'Oành! Ầm!' Con quái vật bị bổ đôi thế mà hai tay dội luôn khối đá xuống chỗ Long đang đứng…..mộ địa lại rung lắc một lần nữa, chỉ còn vài ngôi mộ may mắn tránh khỏi còn lại toàn bộ đã chìm trong những lớp đất đá dày đặc.

Long không chết, thân thể hắn vô lực nằm dưới khối đá lớn……ma khí mỏng manh vẫn đang cố gắng tái tạo cơ thể hắn nhưng rất chậm…..rất chậm…..chậm……hắn giờ đến sức lực nhấc một ngón tay cũng không còn nữa rồi.

'Rắc……rắc……..' Một bàn tay khổng lồ nhấc khối đá lên để lộ thân hình chật vật như bẹp dí của Long bên dưới.

'Hắc hắc……Oắt con làm ta khá bất ngờ đấy, nhát đao của ngươi làm bản tôn không thể không đồng ý một điều đó là ở độ tuổi này thì thực lực của ngươi quá biến thái……..sao hả? Dù là tu ma nhưng tin chắc để vận dụng đòn thế khi nãy cũng như ăn cú đập này thì ngươi cũng sắp không chịu nổi nữa phải không?' Đầu Long nằm lọt thỏm trong bàn tay quái vật khổng lồ, con vượn nhấc hắn lên như một thứ đồ chơi….âm thanh của Đoàn Kinh Thế không ngừng vang lên.

'Ta có thế biết lý do tại sao không?' Long khó nhọc nói từng chữ, hắn chết cũng muốn minh bạch tại sao mình lại thất bại….rõ ràng nhát đao kia đã cắt qua toàn bộ thân hình to lớn kia cùng bổ đôi tàn hồn lão già Đoàn Kinh Thế, trong một sát na rõ ràng hắn cảm giác được khí tức của lão bị đánh tan rồi kia mà.

'Haha…….dù sao bản tôn cũng là nhận thức được một đời tuổi trẻ tài cao như ngươi cho nên cho ngươi minh bạch hôm nay tại sao thất bại để có chuyện xuống dưới địa ngục mà bàn luận……..thấy ngọn lửa kia sao? Nó không phải là lửa bình thường…….nó còn có một tên gọi……..Phượng Hoàng Chi Hỏa…….. à………..mà nó còn một cái tên khác có lẽ ngươi biết đến đấy, một trong Ngũ đại thần vật, Phượng Chi Huyết…….ngọn lửa kia chính là Phượng Chi Huyết huyễn hóa ra……..hahaha……..Phượng Hoàng…..niết bàn trùng sinh vô tận vĩnh sinh, chính vì thế bản tôn mới lựa chọn nơi đây để làm mộ địa, bí pháp của Đoàn gia cũng là từ Phượng Hoàng Chi Hỏa hình thành…….haha…….hai trăm năm nữa thôi, ta sẽ triệt để có thể dung hợp Phượng Hoàng Chi Hỏa vào thân thể này để bước ra ánh sáng…….cái gì Thập Lục Tháp……cái gì thế gia đại phái……tất cả sẽ phải quỳ dưới chân ta cầu xin được sống…….' Tiếng cười thỏa mãn của Đoàn Kinh Thế tràn ngập không gian.

Vậy là Long rõ ràng tại sao thua, hắn thua vì ngọn lửa kia, nó bất tử bất diệt bảo trợ cho sinh mạng của lão già Đoàn Kinh Thế…….nhưng từ lời của lão thì lão vẫn chưa dung hợp, chưa làm chủ được thần vật này……à, nhắc tới thần vật……hắn cũng có…..Long Chi Huyết…….hai mắt Long lóe sáng thôi động trái tim bẹp dúm trong lồng ngực, nơi một giọt tinh huyết vàng óng ánh đang trú ngụ.

……………….

Làm Long tức giận là cho dù hắn thôi thúc, đánh động thế nào giọt tinh huyết kia thế nào đi nữa thì nó vẫn không đáp lại, có nó thì hắn ngoại trừ một lớp vảy bên ngoài giúp cứng rắn hơn bình thường và có thể hấp thụ Long Thạch cùng Long Tủy nhanh chóng thì hắn chưa thấy nó còn có tác dụng gì khác…….người ta Phượng Chi Huyết có thể dục hỏa trùng sinh, niết bàn vô vàn vô tận kia kìa…..Long tức giận chửi thầm trong bụng.

'Được rồi! Ngươi yên tâm đi trước đi………rất nhanh bọn người hầu của ngươi cũng sẽ đi theo để ngươi không phải lạnh bóng dưới địa ngục tăm tối kia…….nhớ gửi lời thăm hỏi của lão phu đến Diêm Vương đại nhân……….haha……' Đoàn Kinh Thế cười nói, bàn tay vượn bắt đầu gia tăng sức bóp muốn bóp nát đầu hắn ra…….

Phía đằng xa, Đoàn Ngạn Hồng cùng Đoàn Dự và đám người sau lưng khuôn mặt thẩn thờ nhìn cảnh tượng chủ nhân cường thế của chúng bị lão tổ tông dày vò, thật nực cười khi chúng lại mong muốn kẻ thù chiến thằng lão tổ tông của mình…….mà cũng phải thôi, bởi vì nạn nhân tiếp theo sau Long chắc chắn là chúng rồi.

'Đại gia à đại gia……ngài mau mau ra tay nếu không ta sẽ chết……sẽ chết thật đấy……..' Long truyền đến trái tim những ý nghĩ cuối cùng như cầu xin……hắn không thể chết được……..thật là không thể chết được khi đợi chờ hắn phía trước là bao nhiều chuyện cần phải làm……….

'Rắc…….rắc…….rắc………' Từng âm thanh sương sọ vỡ vụn trước áp lực kinh khủng từ bàn tay mạnh mẽ của quái vật vang lên…….và lúc cuối cùng, khi hộp sọ Long sắp nổ tung cũng là lúc giọt tinh huyết ương bướng kia mới phản ứng lại……..đứng trước sống chết của kí chủ……..nó…….thức tỉnh.

'Chuyện gì……chuyện gì xảy ra?' Trong đầu quái vật, Đoàn Kinh Thế run sợ hét lên khi lão bỗng dưng không thể điều khiển được cơ thể con vượn này nữa…….lão điên cuồng thôi thúc toàn bộ khí tức bản thân cũng như liên hệ với Phượng Chi Huyết nhằm tìm sự trợ giúp…….nhưng…..càng lúc Đoàn Kinh Thế càng sợ khi không có thứ gì đáp lại hắn giống như toàn thể đều bất động…..có một điều gì đó đang đến……chưa bao giờ lão tao ngộ điều này…….

'BÙM!' Một tiếng nổ lớn làm đám người sững sờ, cánh tay xương xẩu rắn chắc tưởng như cứng cáp đến không thể phá vỡ của con quái vật kia vậy mà nổ tung ra thành hàng vạn mảnh xương nhỏ bay tứ tung trong không gian để lộ hộp sọ có phần méo mó của Long bên trong…..hắn giờ toàn thân biến dị không thành hình người nhưng hai mắt lại lóe lên quang mang quỷ dị vô cùng.

'Khốn nạn một cái thần vật…..để lão tử chật vật đến như thế này mới chịu bùng nổ thực lực chân chính………..nhưng không sao…….haha……….haha……lực lượng…….lực lượng của ta thật mạnh…….thật mạnh……..'

Long không hề quan tâm đến con quái vật kia, hắn vui sướng ngửa đầu lên trời thét to, toàn thân hắn là lực lượng tràn ngập từng ngóc ngách khiến hắn cảm giác được bản thân mình đã cường đến một cấp độ mới………thậm chí Long cảm giác được nếu quay lại một trận chiến với Đoàn Ngạn Ngôn lão gia hỏa lúc trước thì chỉ một quyền duy nhất hắn có thể oanh sát lão ngay tức thì…..Long Chi Huyết không mang lại lực lượng trong ma khí mà là lực lượng nguyên thủy nhất cả nhân loại……kình lực.

Nếu Phượng Chi Huyết là niết hỏa trùng sinh, bất tử bất diệt thì Long Chi Huyết mang lại lực lượng cho cơ thể, tạo ra một cơ thể có thể được gọi tên bởi một chữ……'bá'…….'bá thể' vô địch thiên hạ………đương nhiên là không thể ngay lập tức Long trở nên vô địch nhưng chỉ cần cho hắn thời gian, cho hắn tài nguyên đi bồi dưỡng cơ thể này thì 'vô địch' không phải xa vời……

'Ngươi…….trong người ngươi có vật gì…….vật gì có thể chống lại sức mạnh của cỗ cơ thể này, có thể kìm chế Phượng Chi Huyết?…….vật gì?…….vật gì?' Đoàn Kinh Thế giọng run run thất lạc gào lên, mưu đồ hơn cả nghìn năm mà giờ lại lật thuyền trong mương khiến lão không thể nào chịu nổi.

'Lão cẩu, ta lại không có thói quen nhân từ thích nói chuyện với một kẻ sắp chết……..Vụt!' Long cười tà không trả lời, cả thân hình vặn vẹo rồi biến mất tại chỗ mặc dù vẫn chưa lành lặn……chỉ trong sát na hắn đứng trước cái đầu lâu của quái vật, nơi mà tàn hồn lão già Đoàn Kinh Thế đang cư ngụ.

'Oành!' Nắm đấm hung tàn của Long không do dự tung một quyền vào cái đầu lâu khổng lồ đầy vết rạn nứt từ trước……nó dễ dàng xuyên qua lớp bạch vụ thánh khí của Đoàn Kinh Thế mà xuyên thẳng vào xương sọ……kình lực khủng bộ trực tiếp trùng kích lên nó.

'ẦM!' Đầu lâu quái vật vỡ vụn, kình lực còn chưa dừng lại quét thẳng tới chỗ tàn hồn Đoàn Kinh Thế lão gia hỏa đánh tan không ít thánh khí của lão như bão táp quét qua.

'Không….dừng tay……ta thần phục…..ta thần phục ngươi…..ta có bí pháp vô thượng có thể giúp ngươi tiếp xúc với Phượng Chi Huyết, có thể để ngươi bất tử bất diệt……' Những tiếng cầu xin liên tục truyền vào tai Long từ đám tàn hồn yếu ớt trước mặt hắn nhưng gương mặt hắn vẫn sắc lạnh không cảm xúc.

'Vỗn dĩ muốn trả lại ngươi vài thứ để đền đáp lại những gì ngươi đã làm với ta nhưng mà ta đã hứa với Đoàn Ngạn Hồng tên kia rồi cho nên cho ngươi một cái thống khoái vậy!' Long cười cợt tay chụp vào đám tàn hồn của Đoàn Kinh Thế bắt đầu cắn nuốt, ma khí của hắn nhanh chóng bao trùm bạch vụ kia rồi điên cuồng hấp thu thánh khí yếu ớt cực điểm của lão…..bí pháp gì đó để hấp thu Phượng Chi Huyết sao? Hắn không tin bởi vì lịch sử đã chứng minh lão còn chưa làm được điều đó, còn bất tử bất diệt như lão bây giờ thì có cho hắn cũng không cần, hắn thà chết chứ không sống như một đám tàn hồn lay lắt tại môn nơi sâu trong lòng đất như một nhà tù thế này.

'Pặc…….pặc…….' Hấp thu tàn hồn của Đoàn Kinh Thế, cơ thể Long lành lặn lại với tốc độ kinh người nhờ ma khí từng bước khôi phục lại……đi kèm theo 'lượng' còn là 'chất' nữa, ma khí của Long tuy vẫn yếu ớt nhưng ngày một tinh thuần hơn nhờ cắn nuốt thánh khí và võ ý của Đoàn Kinh Thế………Long lần này là kiếm lời lớn khi vừa tăng tiến về sức mạnh và cả ma khí.

'Haha……….Ma Thể tam cấp…….thành cho ta………' Long không thể nào kìm được sung sướng rống to, hắn vỗn dĩ đã có thể đột phá đến Ma Thể tam cấp nhưng lại thiếu tử ý để có thể tiến cấp…….ở đây, nơi tử ý hàng nghìn năm qua chưa hề tiêu tán nhờ có Phượng Chi Huyết chẳng khác nào phúc địa của hắn.

'U……..u……….u……' Rất nhanh, trong cơ thể hắn khung xương bắt đầu thành hình nhờ ma khí hấp thu tử ý cô đặc lại…..

'Tiếp tục đi……Ma thể tứ cấp…….Ma thể ngũ cấp………thành…….thành cho ta……..' Long tiếp tục gầm gừ thôi thúc ma khí cuộn lấy tử ý trong không gian hình thành nên các cơ quan nội tạng của thân thể……..cắn nuốt mười tên lão tổ cùng lão gia hỏa Đoàn Kinh Thế khi còn sống là Cường Giả cấp độ cao nên ma khí của hắn đã trở nên tinh túy trong tinh túy……..một lần đột phá, Long vửa thoát khỏi cửa tử nên ham muốn về thực lực đã trở nên điên cuồng………thực lực……có thực lực là có tất cả…..hắn bất chấp toàn bộ vận dụng toàn bộ ma khí để thăng lên cảnh giới Cửu Tử Vô Cực Ma Công.

………

Đám người Đoàn Ngạn Hồng cùng Đoàn Dự ở phương xa cảm nhận được uy áp ngày một lớn hơn đến từ Long mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, nói thật thì ai chả muốn sống……cho dù lão tổ tông bị bóp chết nhưng chúng đều vui sướng khi vẫn còn có thể sống sót……thật là cay đắng cho số phận một gia tộc.

'Các ngươi chia ra cảnh giới đề phòng có người lạ đột nhập làm phiền Ma Chủ tu luyện' Đoàn Dự giờ với tư cách là Tổng Quản dưới tay Long nên vị thế còn cao hơn cả Đoàn Ngạn Hồng, hắn lạnh giọng ra lệnh cho đám võ giả còn lại, còn mình tự thân án ngữ gần Long nhất làm chốt chặn cuối cùng y hệt một gã người hầu tận tâm nhất.

'Vâng thưa công tử!' Đám võ giả đồng thanh cẩn tuân rồi thành thành thật thật chia nhau ra canh gác.

Đoàn Ngạn Hồng thì tấm lưng lại còng thêm vài phần, dù gì chứng kiến tận mắt lão tổ tông bị hại ngay trước mắt mà lại do chính mình gây ra khiến lão đau khổ khôn cùng, có lẽ cả cuộc đời này……..lão chỉ mong có thể làm mọi thứ để Đoàn gia mạnh hơn, trường tồn mãi mãi mới có thể bù đắp vài phần tội lỗi để đến lúc xuống dưới gặp lịch đại tổ tông còn có cái mà ăn nói, còn có cái để chứng minh lão là một con người.

………..

………ba giờ trôi qua…….

Trong khu mộ địa đổ nát, ở trung tâm lúc này là một nam nhân cường tráng đứng ngạo nghễ như duy ngã độc tôn, khí tức hắn tỏa ra mạnh đến nỗi chân hắn thế mà không còn đứng trên mặt đất nữa mà lơ lửng trong hư không một cách tùy ý……hắn đứng đó, hắc y lay động gợn sóng, cả người bốc lên ngọn ma diễm quỷ dị………không gian xung quanh hắn thế mà lại vặn vẹo khi hắn còn chưa động đậy gì giống như hắn tồn tại đã là áp lực lớn lao lên thiên địa, quả là bá đạo hết sức.

'Ma Thể cửu cấp đại thành! Cường Giả thất cấp! Vốn liếng chắc cũng đã đủ xài rồi nhì?' Long lẩm bẩm, lần đột phá này nhờ cắn nuốt những tàn hồn võ giả mạnh mẽ khiến không chỉ cảnh giới tâm pháp Cửu Tử Vô Cực Ma Công của hắn đột phá thẳng đến Ma Thể cửu cấp chung cực trong Nhị Tử, còn là giúp cảnh giới Cường Giả của hắn tăng lên tới thất cấp, cấp độ vỗn dĩ chỉ tồn tại ở các lão quái vật trong thế gia đại phái…….lão tổ Võ Đang đại phái thế mà cũng chỉ mới đột phá đến Cường Giả thất cấp thôi đấy……..Long lần này đúng là kiếm được phú quý trong hung hiểm mà.

'Tuổi thọ còn một phần tư……ta là còn được mấy năm đây?' Nhìn mái tóc bạc dài bay tán loạn sau đầu, Long cười khổ không thôi……đấu với Đoàn Ngạn Ngôn hắn tiêu hao một nửa tuổi thọ, vừa nãy đấu với Đoàn Kinh Thế lại tiếp tục tiêu hao thêm một nửa đang có thì tính ra bây giờ hắn chỉ còn một phần tư tuổi thọ bản nguyên……….có khi còn chưa đến cái hẹn với Độc Cô Cầu Bại thì hắn đã chết vì tuổi thọ tiêu hao hết rồi ấy chứ, Cường Giả tuy có thể hạn chế trói buộc của thiên địa nhưng không thể bỏ qua nó mà trường tồn vĩnh sinh được, trừ khi là dùng bí pháp buộc mình sống lay lắt trong một không gian đặc thù như là Trụ Vương trong lăng mộ của lão hay kiểu tàn hồn như Đoàn Kinh Thế dựa vào Phượng Chi Huyết.

'Đúng rồi……….Phượng Chi Huyết……….ta là suýt nữa quên mất ngươi đấy!' Long hai mắt sáng rực nhìn về phía ngọn lửa bất tử bất diệt kia…..thân hình hắn na di chỉ trong tích tắc xuất hiện trước nó.

'Phực…….phực…..phực……' Phượng Hoành Chi Hỏa vẫn cháy hừng hực trước mặt Long, càng tới gần sức nóng của nó càng kinh khủng đến nỗi dù cơ thể hiện tại mạnh mẽ đến tối cường thì Long vẫn chỉ có thể ở cách nó hai mét hơn, linh tính mách bảo cho hắn rằng nếu tiến thêm nữa thì hắn sẽ gặp nguy hiểm…….Long tin vào linh tính của mình.

'Đi với ta……..cùng ta chính chiến phiến thiên địa này……cùng ta thành tựu một đời Vương Thượng duy ngã độc tôn…..' Long truyền ý nghĩ vào ma khí đưa một luồng truyền tới chỗ Phượng Hoàng Chi Hỏa để có thể câu thông với nó.

'Xì………xì……xì……' Ma khí dù đã tinh túy trong tinh túy nhưng trước ngọn lửa kia lại yếu ớt đến đáng thương, chỉ trong một cái chớp mắt đã bị cắn nuốt toàn bộ một cách bá đạo…….

'Phừng……..phừng……….phừng……..' Bỗng nhiên ngọn lửa bùng lên nhào thẳng tới chỗ Long tạo nên uy áp kinh người bao trùm lấy Long.

'Hắc hắc…….đến đây…….thiêu đốt ta đến tro bụi hoặc lại tiếp tục ở chỗ này hàng vạn năm, hàng triệu năm nữa khi hành tinh này biến mất………ngươi hãy lựa chọn đi!' Long không tránh đi hay phản kháng mà toàn thân tán đi phòng ngự để mặc cho Phượng Hoàng Chi Hỏa nhào tới bao trùm lấy người mình.

'Phừng…….phừng…..phừng……xì………xì……..xì……' Ngọn lửa nóng bỏng áp sát người làm Long nhíu mày vì quá nóng rồi……..làn da hắn thế mà đã bị đốt cháy từng mảng lớn khét lẹt.

'NÀO! NGƯƠI LÀ MUỐN CHÔN VÙI Ở ĐÂY SAO?' Long toàn thân khí thế bạo liệt, hắn oái hống một câu cuối cùng trước ngọn lửa, nếu nó vẫn không chấp nhận thì hắn sẽ rời đi chứ không phí hoài mạng mình một cách vô ích.

'Phựt!' Phượng Hoàng Chi Hỏa tưởng chừng như giận dữ muốn thiêu đốt tên lớn mật muốn sở hữu mình nhưng rồi ……. sau tiếng quát kia…….nó đột nhiên lại tán đi toàn bộ sức nóng, dần dần thu nhỏ lại từng chút, từng chút một đến khi chỉ còn lại là một ngọn lửa nhỏ nhoi như một ngọn nến……..nó lúc này chính là Phượng Chi Huyết bản thể ban đầu.

'Vù!' Phượng Chi Huyết bay quanh quẩn đầu Long một lúc như chần chừ do dự một điều gì đó, cuối cùng sau một lúc lâu nó rốt cuộc cũng dung nhập vào đầu hắn.

'Long Chi Huyết, Phượng Chi Huyết……..có hai trong ngũ đại thần vật mà cuộc đời này ta không thể làm nên cơm cháo gì chẳng phải là quá phế vật rồi sao………ta không phải phế vật…….Ma Tôn không phải phế vật……Đỉnh Thiên Lập Địa………ta muốn Ma Tôn vĩnh hằng bất diệt, truyền kỳ lưu danh sử sách……….' Long hưng phấn tột đổ ngửa đầu lên gào thét lời thề với thiên địa.

'Phừng!' Như đáp lại lời thề của Long, Phượng Chi Huyết trong đầu hắn bùng lên bao phủ toàn bộ não hải của hắn và rồi lan tràn ra khắp toàn thân……..mái tóc bạc trắng của hắn thế mà lại trở về màu đen tuổi trẻ……niết bàn trùng sinh, vĩnh hằng bất diệt…….bên ngoài thì bá thể mạnh mẽ nhờ Long Chi Huyết, bên trong thì vô tận sinh cơ đến từ Phượng Chi Huyết……..đúng như Long nói, cuộc đời này nếu hắn không làm nên cơm cháo gì chả phải là quá con mẹ nó phế vật trong phế vật rồi.

……………………………..

……………

Trở về Đoàn gia, Long triệu Diệp Siêu đến…….

'Tình hình các thế lực trước Xá Lợi Đại Hội thế nảo rồi?' Long nhàn nhã miệng nhai khổ quả, tay rót rượu thơm hỏi.

'Chủ nhân! Các thế lực lớn đều rất bí mật không để lộ danh tính người đại diện tham gia vì sợ lộ bài, đương nhiên vẫn có một vài thế lực coi thường thế nhân mà công khai danh tính võ giả tham gia như Thiếu Lâm, Võ Đang, Độc Cô gia……..' Diệp Siêu cung kính bẩm báo.

'Ồ! Thiếu Lâm cũng tham gia vào vũng nước sâu này sao? Một viên Xá Lợi còn chưa thấy đủ lại đi tranh dành với thiên hạ, cái quái gì mà không tranh với đời, từ bi hỉ xã đây…..' Long cười khẩy.

'Họ là lấy danh nghĩa thu lại món đồ của Phật Tổ cho nên đương nhiên là có thể đường đường chính chính tham dự vào đại hội thưa chủ nhân!' Diệp Siêu cười nói.

'Ba tên võ giả đại diện cho chúng là ai?' Long tiếp tục hỏi.

'Thiếu Lâm là một vị tăng sư có đạo hiệu Trư Tăng, Võ Đang là một kiếm tu cũng xấp xỉ năm mươi tuổi nghe đồn là thiên tài trong thế hệ đệ tử đời trước có danh hiệu là Kiếm Cuồng, cuối cùng tên đại diện cho Độc Cô gia là Độc Cô Xuy Tuyết, theo tình báo Diệp gia thu được thì gã là một thiên tài võ đạo được Độc Cô gia thu nhận từ nhỏ, được chính gia chủ Độc Cô gia Độc Cô Kim Thiên thu nhận làm con nuôi và rất coi trọng, hắn cũng chính là phụ tá đắc lực phò trợ Độc Cô Kim Viêm lên chiếc ghế thiếu chủ mặc dù vẫn còn rất trẻ, có thể nói tên này sau này rất có thể sẽ trở thành cánh tay phải nắm giữ thực quyền to lớn ở Độc Cô gia bên cạnh Độc Cô Kim Viêm' Diệp Siêu nói một cách rành rọt như thể đã nắm mọi thứ trong tay.

'Có miêu tả cụ thể thực lực cũng như điểm mạnh, điểm yếu của chúng không?' Long không hề khinh địch, biết người biết ta trăm trận trăm thắng cho nên hắn càng muốn tìm hiểu thật rõ ràng những kè rất có thể là đối thủ của mình sắp tới, thực lực của hắn bây giờ cường mạnh thật đấy nhưng những thế lực lớn cũng đâu thiếu những lá bài tẩy ký bí có thể xoay đổi cục diện, những kẻ chết trong tay hắn chẳng phải ban đầu cũng rất mạnh mẽ sao.

'Tư liệu cụ thể đã được nô tài ghi chép cẩn thận trong này, mong chủ nhân hài lòng' Diệp Siêu cười hề hề móc từ trong ngực ra một quyển số tay nhỏ đưa cho Long, bên trong là toàn bộ những gì Diệp gia vận dụng mạng lưới tình báo của mình thu được.

'Haha…….được rồi…….đến gặp Đoàn Dự bảo hắn là lệnh của ta để cho ngươi lựa ít đồ vật bên trong kho tàng của Đoàn gia đi…….' Long cười lớn nhận lấy quyền sổ, hắn không quên tát một cái vào cái khuôn mặt hám tài kia của Diệp Siêu một cái cho bõ ghét.

'Ui da……….nhất định nô tài phải xin thêm ít dược thảo để cứu chữa gương mặt của mình không biến dạng mất……..he he………ui da……nô tài đi……..nô tài biến đây…….' Diệp Siêu xoa xoa cái má ửng đỏ nhưng miệng không ngừng liếng thoắng hý lộng, nhận thấy bàn tay Long lại dơ lên hắn hoảng hốt như một con chuột chui thẳng ra phía cửa ra biến mất…..ngu gì ở lại ăn thêm tát nha, còn gì sướng khoái hơn là được lựa đồ trong một đại gia tộc như Đoàn gia đây.

'A…..đúng rồi…….suýt thì quên mất, chủ nhân!……..Độc Cô gia cái tên công tử lần trước mời ngài đến buôi chiếu phim…..à…….Độc Cô Phi Vân………….chính là hắn…….hắn đánh tiếng muốn gặp riêng chủ nhân ngài, còn nhắn nhủ là phải thật bí mật………hừ, thần thần bí bí………..' Diệp Siêu thân hình lại hiện ra nói gấp rồi lại biến mất nhanh chóng.

'Độc Cô Phi Vân.?……..hắc hắc…….Độc Cô gia không phải tất cả mọi người đều thích Độc Cô Kim Viêm thừa kế nha………..tên nô tài này của mình xem ra cũng không an phận chút nào……… haha……… quấy đảo Độc Cô gia xem như tìm lại chút lợi tức trước đi……Độc Cô Cầu Bại à, ngươi cũng không nên trách ta……..' Long lâm bẩm như tự kỷ, hắn đã đoán được phần nào lý do Độc Cô Phi Vân muốn gặp mình, chẳng lẽ còn thoát được chuyện tên võ giả Độc Cô Xuy Tuyết kia sao chứ.

'Mẹ nó………đã lâu không được đụng vào nữ nhân rồi, sướng con cu đã rồi tính……..haha…….giang hồ phân tranh………anh hùng xuất thế……….máu chảy đầu rơi, thiên địa ai oán……..ta không phải anh hùng, cũng chả phải kẻ tiểu nhân, ta là chính ta, ma trong ma………..Ma Tôn độc nhất thiên địa này………..haha'

Long cười ha hả đi tìm tới những nữ nhân của hắn, biết đâu ngày mai hắn lại bị một lão quái vật nào đó thấy ngứa mắt tới thăm hỏi rồi cho hắn một chưởng thân hồn câu diệt thì sao, sống trong giang hồ đồng nghĩa với nay sống mai chết, ngươi phải có thực lực, ngươi phải có tiếng nói, danh tự của ngươi phải làm kẻ khác run sợ mới có thể đảm bảo cho cái mạng của ngươi, người thân của ngươi được an toàn, còn cái chó gì mà dĩ hòa vi quý, nhân từ bác ái cứ để mấy lão đầu trọc đi tham ngộ đi, hắn không có thời gian vì con hắn còn đang đợi hắn tới cứu, người thân của hắn còn đang mong chờ ở nhà.

………………..

……….một tháng kẻ từ lúc trở về từ mộ địa……

Hôm nay Long đón một vị khách đặc biệt, Độc Cô Phi Vân cùng bạn gái hắn Taylor Swift…….nhìn thấy mỹ nhân đã lâu không gặp, Long có chút bất ngờ cùng hưng phấn.

'Chủ nhân!' Độc Cô Phi Vân cay đắng cung kính hành lễ, với vị chủ nhân bất đắc dĩ này hắn đến giờ vẫn còn có chút mông lung vì mọi chuyện ngày đó cứ như một cơn ác mộng đến một cách quá nhanh.

'Hắc hắc………ta không biết là ngươi lại có sở thích biến thái thích nhìn bạn gái bị kẻ khác hãm hiếp đấy……..Độc Cô Phi Vân ngươi cũng quá xấu xa rồi………' Long cười tà trêu chọc Độc Cô Phi Vân đồng thời kéo người đẹp lại đặt trên đùi mình……Taylor bị hành động bất ngờ của hắn khiến mặt mũi đỏ bừng xấu hổ nhưng trong thâm tâm nàng lại là sự mong chờ……..mong chờ cái cảm giác tuyệt diệu ngày đó khi ở cùng hắn.

'Ặc…..cái này……..' Độc Cô Phi Vân lúng túng không ngờ Long lại nói thế, hắn đây mang theo Taylor cũng là tìm cách lấy lòng thằng điên này bởi vì hắn đến với mục đích là cầu người…….mới câu đầu đã khiến hắn muốn kiếm cái lỗ nẻ để chui vô rồi huống chi là câu thứ hai, câu thứ ba…….Độc Cô Phi Vân cười khổ cầu mong có thể rời đi chỗ này càng sớm càng tốt.

'Hà hà……..không cần phải dấu, ta cũng không hề keo kiệt với kể hầu người dưới, ngươi đã muốn xem thì bản tọa sẽ cho ngươi xem………em yêu, có muốn được anh địt không hả?'

Long tà ác không buông tha Độc Cô Phi Vân đồng thời nâng cằm Taylor lên thưởng thức khuôn mặt mỹ lệ, lời nói của hắn khiến nàng sửng sốt……. hắn …….. hắn là vừa hỏi nàng muốn được địt hay không? Trời đất quỷ thần ơi…….một nam nhân trước mặt nàng lại hỏi nàng có muốn được địt không………Taylor hai mắt trợn trừng, má phồng to giận dữ trông đáng yêu vô cùng.

'Ặc…..chủ nhân……..nô tài thật là không có cái sở thích đó……..lần này đến đây cũng là muối mặt cầu xin chủ nhân một việc……..' Độc Cô Phi Vân hoảng hốt nói gấp vì sợ Long còn nói ra những từ kinh khủng hơn khiến hắn không chịu nổi.

'Thật vậy? Ngươi làm ta thất vọng đấy…….được rồi, nói đi…….muốn cầu ta chuyện gì?' Long đưa ra bộ mặt thất vọng tràn trề đối với Độc Cô Phi Vân, tuy nhiên tay hắn vẫn là ngựa quen đường cũ mò vào trong lớp áo của Taylor rồi…….cặp ngực đầy co giãn kia nhanh chóng trở thành nạn nhân bị dày vò.

'Ực!' Ở khoảng cách quá gần, Độc Cô Phi Vân sao có thể không nhận thấy được một bàn tay mạnh bạo đang du hành đằng sau lớp áo của bạn gái chứ, ngay trước mặt hắn lại ngang nhiên bóp vú bạn gái hắn, trên đời này chỉ duy nhất một kẻ làm được và dám làm đó chính là Ma Tôn.

Taylor mặt đỏ bừng khi nơi riêng tư bị xâm phạm, kỳ lạ là nếu ngày thường gặp kẻ khác khinh nhờn thì nàng dù chết cũng không can tâm nhưng ở sát hắn, bị cái khí tức nam nhân bá đạo của hắn xộc thẳng vào trong mũi mà cả người nàng nóng như lửa đốt, hơi thở dồn dập không thể bình tĩnh nỗi, những thước phim ướt át ngày đó lại ùa về trong tâm trí nàng……..vốn dĩ định tới đây theo Độc Cô Phi Vân để đích thân đến trước mặt tên ác ma này chửi thẳng vào cái bộ mặt dâm đãng của hắn một trận cho hả cơn tức giận kìm nén bấy lâu nhưng Taylor không ngờ là vừa gặp hắn thì mọi suy tính của nàng đều đã tan thành mây khói nhường chỗ cho những ham muốn nhục dục.

'E hèm! Chủ nhân! Lần này ắt hẳn ngài cũng đã biết Xá Lợi Đại Hội chắc chắn Độc Cô gia sẽ tham gia, nô tài là đến đây mong chủ nhân ngày đó có thể…….giết……giết Độc Cô Xuy Tuyết……' Độc Cô Phi Vân lạnh lùng nói.

'Hắc! Ngươi đường đường là Độc Cô một vị công tử lại cầu ta giết một tên Cường Giả của Độc Cô gia, cái này chẳng phải phản bội gia tộc sao?……..Độc Cô Phi Vân ngươi từ lúc nào trở thành con người như vậy?' Long trào phúng Độc Cô Phi Vân.

'Ha ha! Chỉ là một tên võ giả được cưu mang từ nhỏ mà thôi, không thể tính là nô tài phản bội Độc Cô gia được…..huống chi Độc Cô gia những lão già cô hủ kia có lẽ đã sống dưới bóng của vị kia quá lâu rồi cho nên an nhàn sung sướng không chịu đổi mới phát triển, đến một ngày khi vị kia nếu có chuyện gì không may thì Độc Cô gia chắc chắn cũng sẽ bồi táng theo mà thôi…….Độc Cô Kim Viêm tên phế vật kia ngoài cái chỗ sinh ra tốt hơn nô tài thì về thực lực, trí lực đều quá tầm thường, nô tài là không phục hắn ngồi lên chiếc ghế gia chủ gia tộc……không chỉ là hắn, lão cha hắn Độc Cô Kim Thiên trước kia cũng chỉ là một tên phế vật không hơn không kém mà thôi…..chó má cái gì mà 'dòng chính kế thừa', đời này nô tài nguyện ý làm con chó của chủ nhân, chỉ mong sao chủ nhân có thể trợ giúp nô tài thay đổi cục diện Độc Cô gia hiện này…….'

Độc Cô Phi Vân bỏ qua những từ ngữ trêu chọc của Long mà cắn răng nói, tuy hắn đang dùng những suy nghĩ của riêng mình để biện mình cho hành động chống lại gia tộc nhưng không thể không đồng ý hắn nói có phần đúng…….Độc Cô gia nếu không có Độc Cô Cầu Bại thì chắc chắn sẽ đổ vỡ ngay lập tức, dòng chính 'Độc Cô Kim' từ lâu đã không được lòng đông đảo các dòng Độc Cô chi thứ khác…… không có thực lực lại không có trí lực thì sao có thể phục nhân đây?

'Tốt! Tốt! Tốt! Ngươi đã có chí hướng như thế thì ta đây làm chủ nhân sao có thể ngó lơ đây……Độc Cô Xuy Tuyết tên kia nhất định sẽ không còn mạng trở về Độc Cô gia…….ngươi cũng nên tỏ ra giá trị của bản thân mình cho bản chủ nhân thường thức ngươi không phải là phế vật theo lời ngươi nói……thế nào nhỉ……..hắc hắc, biết đâu được vào một ngày đẹp trời ta lại nghe được đâu đó tin Độc Cô thiểu chủ Độc Cô Kim Viêm tự nhiên lại trúng độc bỏ mình……ấy chết, cái miệng thối này, dám nói ra những từ phạm thượng như vậy…….hắc hắc! Ngươi nghe xong cũng đừng để bụng làm gì!' Long cười lạnh nói khiến Độc Cô Phi Vân run lên, hắn không ngu nên sao có thể không biết Long muốn nói gì.

'Chủ nhân! Ngài cũng nên cẩn thận, Độc Cô Xuy Tuyết được Độc Cô Kinh Thiên rất coi trọng, tài nguyên của Độc Cô gia để hắn hưởng dụng không ít cho nên dù mới bốn mươi tuổi, hắn đã đặt chân lên cảnh giới Cường Giả ngũ cấp rất mạnh, chuyện này Độc Cô gia cũng không nhiều người biết…..'

Độc Cô Phi Vân ngập ngừng nói, hắn không biết thực lực Ma Tôn tới đâu cho dù nghe nói gã có thể đánh bại lão già Đoàn Ngạn Ngôn cũng là Cường Giả ngũ cấp nhưng lại là thắng thảm, dùng mệnh đổi mệnh, Độc Cô gia rất coi trọng đại hội lần này cho nên đương nhiên sẽ cấp cho Độc Cô Xuy Tuyết không ít thủ đoạn bảo mệnh cũng như tăng cường thực lực rồi……còn nói về thời gian hai năm sau thì cho dù là suy nghĩ tích cực nhất thì Độc Cô Phi Vân cũng không thể ngĩ rằng một võ giả có thể đột phá từ Cường Giả tứ cấp lên lục cấp được, nếu cùng là ngũ cấp thì đương nhiên Độc Cô Xuy Tuyết có lợi hơn rồi.

'Chuẩn con mẹ nó xác rồi! Nói……nói cho ta nghe về thực lực tên Độc Cô Xuy Tuyết này và Độc Cô gia lần này đã đưa cho hắn cai gì……' Long thu lại vẻ cợt nhã bắt đầu nghiêm túc lại, hắn đã là Cường Giả thất cấp nhưng không bao giờ coi thường một Độc Cô Xuy Tuyết ngũ cấp của Độc Cô gia, Độc Cô con quái vật tích lũy tài lực hùng hậu khỏi phải nói cho nên Độc Cô Xuy Tuyết nói không có thứ đồ chơi gì đặc biệt hắn có chết cũng không tin, hắn có thể liều mạng thắng được Đoàn Ngạn Ngôn lão gia hỏa thì biết đâu cũng có kẻ có thể liêu mạng chơi lại hắn như thế, cảnh giới võ giả không phải là thứ quyết định tất cả.

'Chủ nhân! Độc Cô Xuy Tuyết cảnh giới chắc chắn là Cường Giã ngũ cấp nhưng đáng sợ nhất là thiên phú lĩnh ngộ của hắn thì nô tài không thể không công nhận là cái thế kỳ tài, nội khí của hắn tinh túy vững chắc vô cùng đến nỗi mấy lão gia hỏa trong tộc còn hổ thẹn không bằng……lần này tham gia đại hội, Độc Cô Kim Thiên nghe nói đã cầu mấy vị lão tổ cấp cho hắn Tam Long Ngũ Phá Thần Thương.'

Nói đến đây Độc Cô Phi Vân nghiến răng ken két vì Độc Cô gia mấy lão già kia thế mà chịu bỏ ra một trong những chí bảo của gia tộc cho một thằng ngoại lai không mang trong mình dòng máu Độc Cô.

'Tam Long Ngũ Phá Thần Thương?' Long tò mò hỏi.

'Đúng thế chủ nhân……là binh khí của Tây Sở Bá Vương chiến thần Hạng Vũ khí xưa, thương năm mũi nhọn dài sáu thước khảm tam đầu long uy mãnh, sát khí ngập trời chứa đựng vô vàn vô tận oán niệm của Hạng Vũ, nhưng ta nghe nói quan trọng nhất vẫn là võ đạo chân ý của Hạng Vũ thấm nhập trong thương để bất cứ kẻ nào cầm nó thì thực lực có thể đề thăng lên không ít….' Độc Cô Phi Vân suy đoán.

'Hắc hắc! Là thánh khí, chắc chắn tên Độc Cô Xuy Tuyết kia nếu cầm Tam Long Ngũ Phá Thần Thương thì nội khí sẽ thăng lên thánh khí, mấy lão già trong tộc ngươi cũng là biết đầu tư lắm đấy….' Long cười khẩy nói, hắn đương nhiên biết vì sao Độc Cô Xuy Tuyết lại được cấp cho thanh thương kia, Cường Giả Ngũ Cấp lại có thánh khí thì Độc Cô Xuy Tuyết trước Cường Giả lục cấp chưa ngưng tụ được thánh khí thì không có cái gì gọi là yếu thế hơn, nội khí không thể đánh đồng với thánh khí, ma khí các loại được……….đó là còn chưa kể thanh thần thương chắc hẳn cũng rất bén nhọn kia nữa.

'Tốt lắm, tiếp tục tìm hiểu xem Độc Cô Xuy Tuyết tên kia còn có con bài tẩy nào rồi thông báo lại cho ta…… nhớ, phải tuyệt đối bí mật, nếu ngươi bị phát hiện là có thông đồng với ta thì đừng trách bản tọa phải bỏ qua tình cảm của hai chúng ta để lấy đại nghĩa diệt thân…..' Long chính khí nói.

'Nô tài hiểu!' Độc Cô Phi Vân cúi đầu vâng dạ nhưng trong lòng là thầm mắng mười tám đời thằng điên này, tình cảm? Tình cảm cái cứt chó ấy, tình cảm mà ngươi chơi bạn gái ta, tình cảm mà ngươi khống chế sinh tử ta rồi bắt ta làm nô?…..

'Được rồi, ngươi có thể đi……..ta nhận thấy bệnh của Taylor lại phát tác trở lại rồi, lâm nghề thầy thuốc thấy bệnh không cứu chẳng phải không đáng làm người sao……..' Long cười dâm đuổi Độc Cô Phi Vân đi trong lúc Taylor xấu hổ vùi đầu vào ngực hắn không dám phản đối…….lại là 'chữa bệnh', người ta chữa bệnh dùng thuốc đắng còn hắn chữa bệnh lại khiến nàng sướng muốn chết……hắc hắc.

………..

…….đêm tối…….trong gian phòng của Long diễn ra cảnh tượng kiều diễm vô cùng…….

Trên thành giường lớn là một nam nhân lõa thể như khoe mẽ những đường nét nam nhân hoàn mĩ nhất, từng múi cơ săn chắc, khuôn mặt sắc nét từng góc cạnh cùng đôi mắt hung tàn đầy nam tính khiến nữ nhân nào cũng phải mê say…..chỉ có lúc này hắn mới trở về với hình dạng ban đầu của mình, một thanh niên hai mươi hai tuổi trẻ trung, và cũng chỉ có lúc này, một số nữ nhân đặc biệt mới có thể ở cùng hắn mà thôi.

Long ngồi trên thành giường, hai chân giang rộng để bên dưới, hai mỹ nhân động lòng người cũng đang lõa thể trần trụi vùi đầu hầu hạ con cặc đen dài của hắn, hai chiếc lưỡi hồng mềm mại còn dẻo hơn cả mãng xà cuốn quanh thân cặc không rời, hai hòn dái của hắn cũng không ngừng được nút trong những khoang miệng thơm tho.

Sau lưng Long cũng không hề trống vắng khi Angela Baby đang không ngừng dùng cặp vú căng tròn của mình mát xa cho tấm lưng dài một cách thành thạo, hai đầu ti cứ chà xát vào khiến nàng phê đến tê người.

Taylor lúc này nằm trên giường, thân hình khêu gợi đỏ ửng nhiều chỗ….ở nơi u động riêng tư nhất của nàng đang không ngừng ứa ra những giọt chất lỏng trắng đục, không những thế khóe miệng cùng lỗ hậu nàng cũng đầy vết tích giao hoan……tất cả chứng minh cho trước đó nàng đã có một buổi chữa bệnh đầy kịch tính.

Toàn thân không còn chút sức lực nào, Taylor chỉ có thể ngắm nhìn tên ác ma ban nãy một lần nữa cưỡng hiếp mình……..mà không phải……nào có nạn nhân bị cưỡng hiếp lại tự nguyện cùng phối hợp như nàng chứ……..lúc nãy trong cơn đê mê, nàng lại còn cầu xin người ta bơm tinh dịch vào bên trong nữa, nhớ lại làm Taylor xấu hổ không thôi.

Có điều, đến lúc bốn nữ nhân xinh đẹp tiến vào phục vụ Long thì nàng mới kinh hãi khi nhận ra được bốn cô gái kia là ai……..Phạm Băng Băng, Châu Tấn, Angela Baby còn chưa đủ lại còn cả Châu Diệt Phi bốn đại minh tinh màn ảnh Trung Hoa thế mà lại là nữ nhân của hắn, nhìn động tác thành thục của cả bốn người thì chắc hẳn đã cùng hắn làm những chuyện kia rất nhiều lần rồi.

'Hứ! Chủ nhân toàn hứa lèo thôi……..cái gì mà người ta được thoải mái đóng phim chứ, chỉ thấy suốt ngày bắt bọn tỉ muội phải hầu hạ thôi…….' Lưu Diệc Phi uốn éo thân hình trong vòng ngực Long dẩu môi lên làm nũng……….
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.