Siêu Cấp Tội Phạm – Chương 34: Chương – Thật Ra Tôi Không Phải Bác Sĩ Phẩu Thuật – Botruyen

Siêu Cấp Tội Phạm - Chương 34: Chương - Thật Ra Tôi Không Phải Bác Sĩ Phẩu Thuật

Nhưng giờ phút này, Ám Phi Hoa nằm trên bàn phẫu thụât không biết thực ra ngay cả tư cách là bác sĩ thực tập Lâm Phi cũng không có. Hắn chỉ là một phụ tá của bác sĩ phẫu thuật thi thể thôi. Một đêm, hắn có thể lấy hơn mười bộ phận từ trong cơ thể con người ra. Nhưng những bộ phận này đều là thi thể.

Đương nhiên ở trong mơ, mặc dù là mộng cảnh tầng hai, chỉ cần bản thân Ám Phi Hoa tin tưởng Lâm Phi có thể cấy ghép thành công trái tim cho cô. Hơn nữa. trong quá trình cấy ghép, Lâm Phi không xảy ra chuyện quá lớn. Lấy tinh thần lực của Ám Phi Hoa, cô vẫn có khả năng sống sót.

Lâm Phi đặt trái tim của nữ nhân viên nghiên cứu vào bàn kim loại ướp lạnh. Hắn bắt đầu xé áo Ám Phi Hoa ra, lộ ra bộ ngực trắng mịn săn chắc, hoàn mỹ khiến người ta mê muội.

Vị trí trái tim bên ngực trái đã bị một mảnh kim loại nhỏ đâm vào. Lâm Phi cầm lấy dao phẫu thuật, nhanh chóng cắt lớp da phía trên trái tim Ám Phi Hoa.

Giờ phút này, Ám Phi Hoa bắt đầu rên rỉ “a a a”, thật giống như đang hưởng thụ khoái cảm do cơn đau đớn này mang đến.

Trong lòng Lâm Phi thầm nghĩ:

– Không hổ là nữ thủ lĩnh tà giáo. Đau đớn do phẫu thuật này tạo ra, nếu là một cô gái bình thường thì đã sớm bị dọa ngất rồi, cô ta lại còn rên rỉ hưởng thụ đau đớn này chứ.

Sau khi nhìn thấy Ám Phi Hoa rên rỉ vì đau đớn, sắc mặt biến thành đỏ hồng, Lâm Phi bắt đầu yên tâm hạ dao, không hề suy nghĩ về chuyện không tìm được thuốc tê nữa. “Xẹt xẹt” cắt làn da của Ám Phi Hoa. Một trái tim đang đập xuất hiện trong lồng ngực Ám Phi Hoa. Chính giữa phía trên bị một mảnh kim loại nhỏ đâm vào đoạn dài ít nhất nữa ngón tay.
– Nếu là thực tế. Ám Phi Hoa bị thương nặng như vậy thì chắc hắn đã chết từ lâu rồi. cũng may là cô ta ở trong mơ, không biết tim mình bị đâm sâu như vậy. Hơn nữa tinh thần lực của cô ta đủ quái dị nên mới có thể sống sót.

Lâm Phi nghĩ. Tay hắn cũng không ngừng bắt đầu nhanh chóng hạ dao xuống. Sau khi lấy trái tim bị tổn thương của Ám Phi Hoa ra, hắn lập tức đặt trái tim vừa mới lấy của nữ nhân viên nghiên cứu vào trong lồng ngực Ám Phi Hoa, cũng bắt đầu nhanh chóng khâu lại. Trong lúc đó, hắn cũng dùng tinh thần lực bản thân để sửa vết khâu, ngăn máu chảy ra.

Cuối cùng Lâm Phi cũng khâu xong vết thương trước ngực Ám Phi Hoa. Một đường khâu thật dài nhìn vô cùng xấu xí.

Thành công rực rỡ, sau khi xoay tròn dao phẫu thuật hai vòng quanh ngón tay, Lâm Phi thở dài một hơi.

Lúc làm phụ tá của bác sĩ, Lâm Phi luôn ảo tưởng được phẫu thuật cắt ghép bộ phận khí quan cho người khác. Đây chính là vì muốn kiếm nhiều tiền phẫu thuật. Nhưng chuyện đó chỉ là ảo tưởng. Dù sao hắn còn không có một tờ chứng nhận hành nghề bác sĩ phẫu thuật.

Cho dù có chữa bệnhhợ đen thì cũng không ai dám để Lâm Phi làm chủ bàn phẫu thuật. Không ngờ mộng cảnh hôm nay đã hoàn thành ảo tưởng một năm trước, khi Lâm Phi vẫn sống bình thường
Lâm Phi nhìn Ám Phi Hoa đang nằm trên bàn phẫu thuật. Giờ phút này cô ấy đã hôn mê, cũng không biết là hôn mê vì khoái cảm hưng phấn hay là hôn mê vì đau đớn nữa. Dù sao sắc mặt của cô trắng bệch, chắc hẳn là do mất máu quá nhiều.
– Tôi đã làm hết sức rồi, có thể sống hay không phải dựa vào vận may của chính cô thôi.

Lâm Phi vừa nói vừa cởi cái bao tay cao su nhuộm đầy máu tươi ra, lau chùi con dao phẫu thuật. Sau khi mặc áo cho Ám Phi Hoa, hắn bắt đầu mở cửa rồi đi ra con đường bên ngoài.

Bây giờ nhìn đồng đội Ám Phi Hoa không có lực chiến đấu trong thời gian ngắn này, vẫn phải do bản thân nhanh chóng ra tay thôi, tìm chút vũ khí có thể sử dụng để có cảm giác an toàn. Trong lòng Lâm Phi thầm nghĩ.

Lâm Phi bỏ dao phẫu thuật vào trong tay áo, bước nhanh trong con đường kim loại. Hắn hi vọng gặp may, có thể tìm được kho vũ khí hoặc kho cơ giáp.

Nhưng sự thật đã chứng minh vận may của Lâm Phi thật sự rất kém cõi, vừa mới đi mấy trăm mét, hắn đã đụng ngay phải bốn nhân viên cảnh vệ tuần tra cầm súng bắn điện.
– Người phía trước, đứng lại! Sao cậu không đeo thẻ trên người? Lập tức lấy thẻ nhân viên của cậu ra!

Cảnh vệ tuần tra nói với Lâm Phi. Bốn họng súng bắn điện cơ năng lương màu xanh lam đồng thời nhắm vào người Lâm Phi.

– Quét xong, Bốn người này là dân bản địa mộng cảnh.

Hệ Thống Chiến Thần trong đầu lên tiếng nhắc nhở Lâm Phi.

Trong lòng thầm kêu may mắn. Lâm Phi bắt đầu từ từ đi tới:

– Đợi một chút. Đừng nổ súng Thẻ nhân viên của tôi ở ngay trong túi quần tôi này. Tôi lấy ra cho các anh đây. Tôi là sinh viên thực tập mới tới.

Lâm Phi giả vờ vội vàng một tay cho vào trong túi quần.

Bốn nhân viên cảnh vệ tuần tra bắt đầu tiến lên vây quanh Lâm Phi, còn có một cảnh vệ lấy ra một đoạn kim loại dài chuẩn bị quét mắt Lâm Phi, cũng kiểm nghiệm thẻ nhân viên của Lâm Phi.

Nhưng bốn nhân viên cảnh vệ này đã đánh giá thấp năng lực chiến đấu cận chiến của Lâm Phi. Hắn chính là kẻ biến thái luyện chiến đấu bên trong ngục giam Tạp Nhĩ dành cho tù nhân trung thân mà.

Lâm Phi tính toán khoảng cách, nhanh chóng xoay người, giơ tay lên. Thân thể hắn chuyển động ánh dao phẫu thuật loé lên xẹt qua cổ họng của hai nhân viên cảnh vệ. Tay còn lại của Lâm Phi cũng không nhàn rỗi, trực tiếp đánh một quyền mạnh mẽ vào vị trí huyệt Thái Dương của tên cảnh vệ bên cạnh, trực tiếp đánh xuyên qua huyệt Thái Dương.

Ba tên cảnh vệ cầm súng bắn điện chỉ vào Lâm Phi chưa tới hai giây đã chết. Tên cảnh vệ đang cầm máy quét nhìn thấy biến cố này, chuẩn bị ném máy quét trong tay xuống rồi đổi thành súng. Nhưng Lâm Phi không cho hắn ta cơ hội. Hắn nhấc một chân lên đá thẳng tới đầu hắn ta. Tên cảnh vệ này trực tiếp bị đá ngã xuống mặt đất, xương sọ vỡ nứt ra.

Lâm Phi lập tức lấy một bộ quần áo chưa dính máu của tên cảnh vệ đã chết lên, mặc vào người, cũng lấy súng bắn điện của hắn ta và lấy thẻ nhân viên đeo lên cổ mình.

Làm xong tất cả những động tác này, Lâm Phi liền nghe thấy bước chân ở con đường phía xa. Không có thời gian xử lý hậu quả, Lâm Phi liền nhanh chóng chạy vào một lối khác.

Lâm Phi cầm súng bắn điện, cẩn thận đi lại trong con đường kim loại, tìm kiếm kho vũ khí và cơ giáp.

– Báo động cấp một! Báo động cấp một! Phòng thí nghiệm dưới lòng đất xuất hiện người phản quốc. Lâm Phi. Hắn đã đánh chết bốn nhân viên cảnh vệ, đang mang theo vũ khí chạy trốn. Người này vô cùng nguy hiểm, người phát hiện lập tức phát tín hiệu cầu cứu.

Lâm Phi liền nhìn thấy màn hình trên toàn bộ lối đi kim loại đang hiện ra hình ảnh đa chiều của hắn. Lâm Phi bắt đầu bị toàn bộ trụ sở dưới lòng đất truy nã rồi.

Nhìn lối đi kim loại dưới lòng đất giống như mê cung, trong lúc nhất thời Lâm Phi cũng không biết nên làm thế nào cho phải. Chẳng lẽ một mình hắn sẽ phái chống lại toàn bộ lực lượng quân sự vũ trang quan trọng dưới lòng đất? Lấy năng lực hiện tại của hắn, căn bản không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ.
– Đi bắt cóc người lãnh đao quan trọng nhất. Sau đó bắt người lãnh đạo hạ lệnh giết chết toàn bộ chiến sĩ mộng cảnh của Bách Thú Đế Quốc mà mình nhìn ra vậy.

Lâm Phi nghĩ tới một cách không thể xem như là cách. Nhưng hiện tại đã không còn cách nào khác, Lâm Phi chỉ có thể bắt buộc mạo hiểm.

– Cầu nguyện mình có thể may mắn bắt được lãnh đạo tối cao làm tù binh đi!

Bản thân Lâm Phi cũng không quá tin tưởng hành động lần này có thể thành công.

Phía trước đột nhiên truyền tới tiếng bước chân dồn dập.

Cộp cộp cộp…

Âm thanh giày quân sự chạm vào mặt đá kim loại. Nghe âm thanh này, ít nhất cũng có hơn mười người. Lâm Phi muốn xoay người chạy trốn thì lại nghe thấy con đường phía sau cũng truyền tới tiếng bước chân ‘‘cộp cộp cộp”. Lâm Phi biết hiện tại, hắn đã bị ít nhất hơn trăm người chặn trong con đường kim loại rồi. Đoán chừng nếu không nghĩ ra cách, hắn sẽ nhanh chóng đi theo tiến sĩ đã chết, cùng ông ta uống trà trong quan tài thuỷ tinh.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.