Sắc Dâm Triệu Hoán Sư – Chương 4 Sỉ nhục – Botruyen
  •  Avatar
  • 134 lượt xem
  • 3 năm trước

Sắc Dâm Triệu Hoán Sư - Chương 4 Sỉ nhục

Sau 1 đêm có 1 giấc ngủ ngon lành hắn tỉnh dậy với 1 nguồn năng lượng dồi dào. Sau hơn 15 năm hắn mới có 1 giấc ngủ ngon như vậy, hắn đã không còn phải mở những bộ phim 18+ xem xong mới đi ngủ được, những ám ảnh tình dục, 3 tháng bị hành hạ hấp diêm đã không còn xuất hiện trong giấc mơ làm hắn phải bật tỉnh dậy mỗi đêm để rồi nằm suy nghĩ về cuộc đời, về sự nghiệp, về công việc nữa. Có lẽ linh hồn xuyên qua đã giúp gột rửa những thứ tối tăm dơ bẩn đó khỏi đầu hắn. Sáng tỉnh giấc dậy hắn liền thấy 1 chậu nước kèm theo 1 cái khăn ướt để trên bàn cho hắn làm hắn nhớ lại mỗi sáng mẹ hắn lên gọi hắn đậy dánh răng rửa mặt, giục hắn đi tập thể dục hắn không khỏi nhớ đến mẹ hắn. Một người phụ nữ tần tảo chăm sóc hắn 35 năm ròng rã, hắn tuổi lớn nhưng cái đầu lại không chịu lớn theo, mẹ hắn khuyên răn, dạy bảo như thế nào hắn cũng không lọt tai chữ nào, lúc đó hắn thậm chí rất ghét mẹ hắn nhưng hiện tại xuyên qua cái thế giới khác hắn mới thấy ân hận, hắn thấy thương mẹ hắn, hắn không biết mẹ hắn hiện tại ra sao.

-Nếu có thể câu thông các vị diện khác, biết đâu đến đó ta cũng có thể câu thông với địa cầu.

Hắn lúc này cho mình một niềm tin để phấn đấu, sau đó hắn vệ sinh thân thể xong khoác lên mình một bộ áo màu xanh lam, nhìn mình qua gương hắn không khỏi vui vẻ mỉm cười

-Ta thật là đẹp trai,

Sau đó hắn vui vẻ bước ra khỏi phòng đi 1 vòng xung quanh Hàn Gia nhìn ngắm cảnh vật. Lúc hắn bước qua diễn võ trường hắn thấy 1 đám đệ tử gia tộc đang luyện tập, người thì triệu hồi ra 1 con Hắc Lang, có người lại triệu hồi ra 1 con Hắc Ưng, người khác lại triệu hồi ra 1 cái lão cổ thụ cao mấy chục mét. Bọn họ đứng phía sau ra lệnh cho mấy cái thú sủng của mình chiến đấu với nhau, hắn thấy vậy liền đi tới gần xem, thấy hắn đi tới lúc này 1 đám đệ tử liền chỉ trỏ

-Đây không phải là thiếu gia chủ sao, ta nghe nói hắn mở được Địa Cấp triệu hoán thư nhưng bị người ám hại, hiện tại chỉ là 1 cái phế vật

1 cái nam thiếu niên mặc áo trắng nghị luận

-Thật như vậy sao? Ta vậy mà cứ thần tượng hắn, đúng là phế vật

Mấy cái thiếu nữ đứng chung quanh cũng phụ họa thêm

Nghe mấy người nói chuyện như vậy hắn không khỏi nhíu nhíu mày, đúng là 1 lũ gió chiều này theo chiều ấy, hắn không thèm để ý đến mấy tên đó, hắn định bước đi chỗ khác thì lúc này có 1 người đứng chắn trước mặt hắn, người này tuổi cũng xấp xỉ hắn, khuôn mặt có nét tương đồng hắn 1 chút, hắn nhớ lại thì ra đây là Hàn Hạo là con của Nhị thúc hắn, sau lưng Hàn Hạo đi theo 1 nam 1 nữ, nam là Hàn Hải con của Tam thúc hắn còn nữ là Hàn Mộng Tuyết, 1 cái đệ tử bình thường nhưng có chút nhan sắc trong gia tộc. Ba người lúc này đứng trước mặt Hàn Minh liền ra vẻ mặt cười cợt

-A, đường đệ không ở nhà dưỡng thương cho tốt lại tới đây làm gì, ngươi nhưng không có khả năng trở thành Triệu Hoán sư a, nên về nhà kiếm mấy cái đồ chơi gì chơi đi, haha

Hàn Hạo cười cợt nói, Hàn Hải cùng Hàn Mộng Tuyết đứng 2 bên cũng cười cợt theo. Hàn Minh lúc này vẻ mặt liền âm trầm xuống

-Đây không phải chuyện của ngươi, cút 1 bên ta còn đi

-Ngươi nói gì, ngươi bảo ai cút? Ta cho ngươi lặp lại 1 lần nữa

Hàn Hạo vẻ mặt liền lạnh xuống

-Ta nói to như vậy mà ngươi còn điếc hả. tốt, để ta nói lại cho ngươi nghe 1 lần nữa. Cút 1 bên để ta đi, ngươi nghe rõ?

Hàn Minh cười nói

-Ngươi dám bảo ta cút, hừ, để ta cho ngươi về nhà nằm thêm vài ngày cho đầu thông suốt lại

Nói rồi Hàn Hạo liền lấy ra Triệu Hoán Thư của mình, hắn triệu hoán thư là Hoàng Cấp có thể khế ước 5 cái thú sủng.

-Yêu Huyết Mãng lên cho ta

1 con mãng xà to lớn lập tức từ trong triệu hoán thư của Hàn Hạo bay ra, nó 1 thân huyết hồng, 2 mắt xanh lam như cửu u địa ngục, đây là 1 con Hoàng cấp yêu thú. Nhìn thấy Hàn Hạo xuất ra yêu thú của mình mấy đệ tử xung quanh liền hâm mộ không thôi

-Hạo ca nhưng là có Hoàng Cấp triệu Hoán thư, con Yêu Huyết Mãng này cũng là Hoàng Cấp Yêu thú sức chiến đấu khủng bố a. Ta ước mình có 1 con yêu thú Hoàng Cấp quá

-Hừ, ngươi tưởng có Hoàng cấp yêu thú dễ dàng? Đây nhưng là Nhị trưởng lão tiến vào Tử Vong sâm lâm trộm trứng của yêu thú Hoàng cấp, ngươi nhưng có gan đi vào Tử Vong sâm lâm?

-Aizz, đúng là khó khắn mới có a

Lúc này Hàn Hạo chỉ về phía Hàn Minh ra lệnh cho yêu thú

-Yêu Huyết Mãng, đánh tên phế vật kia cho ta, nhớ đừng đánh chết

Yêu Huyết Mãng nghe Hàn Hạo ra lệnh liền lao đến phía Hàn Minh. Hàn Minh lúc này không hoảng loạn, hắn rất bình tĩnh xuất ra Triệu Hoán Thư, nhìn thấy động tác này tất cả mọi người trợn mắt, há hốc mồm

-Hắn không phải bị phế đi Triệu Hoán thư sao, tại sao giờ hắn lại lấy ra triệu hoán thư

-Mắt ta có bị lóa không?

-….

Hàn Minh không thèm để ý xung quanh, hắn lúc này hô to

-Da Xua, ra cho ta

1 vệt màu vàng xẹt qua từ trong cuốn triệu Hoán Thư sau đó Da Xua liền xuất hiện trước mặt Hàn Minh, nhìn thấy yêu thú của Hàn Minh thì mọi người liền thêm 1 dịp nghị luận ầm ĩ

-A, yêu thú gì mà lại giống người vậy, lại còn cầm kiếm

-Mà cái này yêu thú nhìn mỏng mang vậy sao mà đánh lại Yêu Huyết Mãng

-Theo ta thấy cái này chắc cũng là 1 cái rác rưởi yêu thú hình người mà thôi, vậy àm còn tỏ vè ngưu bức dám đem ra đánh với Hoàng cấp Yêu Huyết Mãng. Xem lát nữa cả người lẫn thú bị đánh cho bầm dập cho xem

Thấy Hàn Mình xuất ra yêu thú thì Hàn Hạo đầu tiên là vô cùng khiếp sợ sau đó hắn lại cười ha hả chỉ về phía Da Xua

-Đây là ngươi yêu thú? Haha, chọc cười chết ta, 1 cái yêu thú hình người bé tí mà lại dám đánh với Yêu Huyết Mãng của ta, không đủ nó nhét kẽ răng haha

-Hạo ca nói chí phải, 1 cái yêu thú rác rưởi lại làm vẻ ngưu bức

Hàn Mộng Tuyết 1 bên vỗ mông ngựa nói

Hàn Minh không thèm để ý đến mấy tên ngu ngộc kia, hắn âm thầm khinh bỉ

-1 đám mắt mù, Thần thú trong miệng các ngươi là rác rưởi vậy chắc có lẽ tất cả yêu thú đều là rác rưởi không bằng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.