Làm cái review ngắn cho ace biết tình hình. Hehe. Ngày thứ 7, 1h chiều Lou bay về bắc, ấy thế mà 12h trưa e vẫn ngồi ở phòng chơi game đc =)). May là ra kịp chứ k là ăn đòn. – Sao ck ra muộn thế. Làm em đợi nãy giờ nè. – Anh bị kẹt xe mà. Hì. Thế bao giờ e bay vậy. – Híc, e muốn ở lại với ck lắm. – Thôi, ngoan nào em. A cũng muốn vậy mà. Nhưng điều kiện k cho phép mà em. Hì. – Huhu. Lại khóc rồi. Tiến lại ôm Lou vào lòng, thương quá là thương. E cũng tặng cho Lou cái khăng choàng cổ, ngoài bắc lạnh lắm các bác ạ. Tặng khăn là chuẩn r các thím ạ. – E về mạnh khoẻ nhé, về đến nơi nt cho a biết nhé. – Dạ vâng. Ck cũng vậy nhé. Bước lại chỗ gia đình Lou, những người không hề xa lạ với em. Phải công nhận là họ rất tâm lí. – Bố mẹ đi đường mạnh khoẻ nhé. Con chỉ tiễn được đến đây thôi ạ. – Ừm. Không sao đâu con trai. Cho bố mẹ gửi lời hỏi thăm bố mẹ con nhé. – Dạ vâng ạ. Con sẽ gửi lời ạ. – Ừm. Vậy bố mẹ đi trước đây. Con với 2 đứa vô sau nhé. Sắp đến giờ bay r đó. – Dạ vâng ạ. Rồi bố mẹ cũng đi, để e với chị em nhà này. – A nguyên, lì xì em đi. Chứ sau tết hông còn hên nữa. – Có vụ đó nữa hả em. Sao anh k biết thế. – Ứ. Anh phải lì xì em cơ. – Thôi nào Xu. Anh ấy là sinh viên mà, tiền đâu có nhiều đâu em. Tí a ấy lại đi làm đấy. – Thôi e, để a lì xì cho bé Xu nào. Xu lại đây nào. Xu lạch bạch chạy lại. Nhìn dáng buồn cười quá. Thôi, móc ví ra rút tờ xanh xanh nước biển ra. Hehe. 5k đấy. – Ứ chịu đâu. A nguyên, cho e tờ khác đi. – Rồi, nhất cô đấy. Rút tờ xanh lá 100k ra. Híc, mất toi ngày làm việc. – Hihi, cảm ơn anh nha. CHỤT.. 1 cái hun vô má =)). Thôi, e vô trước đây. Anh đưa chị vô sau nhé. – Ừm. Xu đi vô trước, còn lại e với Lou ở lại. E cũng k biết nói gì nữa. Cũng chỉ biết cầm tay Lou thêm chút nữa. Dù rằng ngày nào cũng cầm =)). Cả hai tiến dần vô phi trường. E cũng ôm Lou thêm lần nữa. Cảm nhận hơi ấm từ người con gái e yêu. – Đi mạnh khoẻ nha e. Đến nơi nt cho a nhé. – Dạ vâng ạ. Ck về cẩn thận nhé. Yêu ck e lắm. Rồi cả gia đình Lou cũng lên máy bay, e cũng hơi trống vắng. Nhưng thôi, xách balo lên và đi làm thôi. Chủ nhật e phải về nhà rồi. E đi làm, đt để trong balo, lúc làm xong, ăn uống nhận lương. Cũng đc 1 củ. Mua đồ cho gia đình được rồi. Lúc này mới kiểm tra điện thoại. Hơn 10tn và gần chục cuộc gọi nhỡ. Của ai thì m.n cũng biết rồi. E cũng chẳng muốn gọi lại nữa. Cũng muộn rồi mà, gần 12h cmnr, đúng lúc đó Lou gọi đến – Alo, anh nghe đây – Ck mới đi làm về đúng không. – Ừm, anh mới tan nèk em. Mà anh vô nhà e ngủ nhé. Về phòng a xa quá. – Dạ vâng, e thương ck quá. Ck nhớ giữ gìn sức khoẻ nhé. – Anh biết rồi mà. Thế e về đến đây mấy giờ vậy – Dạ, 4h đó ck. Mà ngoài đây lạnh lắm ck ơi. Khăn ck tặng e ấm lắm. – Không phải nịnh. Tôi biết nên mới mua khăn cho cô đây. Nhớ mặc áo cho ấm vào đấy. – Dạ ck, hihi. Thôi ck về đi nha. Lên phòng e mà ngủ nhé. – Ừm, anh biết r. E ngủ sớm đi. Anh về đây. Rồi ngày chủ nhật cũng đến, hôm nay e lên đường về nhà. Vậy là bỏ nhà đi được 5 tháng r đấy. Nay về trình diện với gia đình. Đúng 18h30, chuyến xe Nam Hoa đưa e về với gia đình. Tạm biệt Sài Gòn. Về đến nhà e đã 4h sáng. Rét sun trym luôn. Híc. Thôi, bye m.n nha. E đi gọi điện cho Lou đây. Mấy ngày sau chắc e trở lại chap gió cho m.n đọc chơi. Hehe. Bye mọi người ~ From F17voz with love ~