[Review] Game – Nơi tôi gặp em – Chương 58: Gió : Nắng lên anh sẽ về – Botruyen

[Review] Game – Nơi tôi gặp em - Chương 58: Gió : Nắng lên anh sẽ về

Em đã quay lại đây, :)), hôm nay Lou nó về nhà, tuần sau là kết thúc học quân sự rồi. Cũng nhanh, vừa vui + vừa buồn. Vui vì Lou nó về, còn buồn thì các bác cũng biết rồi. Hiện tại thì chắc do mệt quá hay sao mà lên giường ngủ mất tiêu rồi, nhìn tội quá :)), em cũng trong cai tình trạng không tốt hơn đc, vừa làm gối ôm cho Lou + vừa gõ chap, PHÊ lắm =)). Phai làm sao cho thật nhẹ nhàng để Lou không thức giấc, học quân sự cũng mệt lắm, huống chi Lou còn là gái nữa. Thấy thương quá <3 

Thôi, ta quay lại với phần gió nào, 

CHAPTER : 

Cũng từ cái dạo bà Bông thân hơn với em thì cũng là lúc Lou ít bên em hơn. Tại sao??? em cũng không biết nữa

– Nay đi đâu mà sớm vậy em

– Em đi ra đây với bạn tí mà ck, ck ăn xong rồi đi học nha, em đi trước đây

– Ừm, em đi cẩn thận

Xong Lou ra lấy xe rồi đi luôn, còn mỗi em trên bàn ăn, chán thật, may thay còn Bé Xu ở nhà nữa. Ăn xong lên tắm rửa thay đồ rồi nhờ bé Xu chở ra xe bus, chứ đi bộ mệt vđ. 

– Xu ơi

– Dạ, hai gọi gì vậy ạ

– Em chở anh ra chỗ bắt xe bus nhé, trời nắng quá, hai lười đi bộ quá

– Vâng, để em lấy mũ bảo hiểm, hai dắt xe ra đi

Lạch cạch dắt xe ra, cũng không lâu thì Xu ra, hai anh em chở nhau ra nhà sách, nơi bắt xe bus ấy mà. 

– Về cẩn thận nha Xu

– Vâng ạ. 

Và rồi, cô gái ấy chợt đi qua, đằng trước là 1 người con trai khác, vẫn chiếc xe ấy, vẫn con người ấy, nay lại cười nói tự nhiên với người ctrai khác, mà hình như còn ngồi rất sát nữa :((. không còn ai khác, là Lou đấy ạ, em như muốn nổi xung lên luôn, nhưng lí trí không cho phép, biết đâu chỉ là hiểu nhầm thì sao. Cần có time xem xét.

Cơ mà, không chỉ 1 lần mà 2 lầ, rồi 3 lần nhiều lần em bắt gặp cảnh như vậy, vẫn cùng 1 người con trai ấy, em cũng hết chịu nổi rồi, cũng mặc kệ vậy, chắc có lẽ em hết giá trị rồi :)), thời điểm đó chị Bông rũ em đi nhiều hơn, la cà với chị, đặc biệt là thích troll người

– Sáng nay ỉa chưa cu? Ăn sáng chưa cu?

– Em ỉa rồi, em ăn luôn rồi. Ơ đệt, có gì đó sai sai ở đây

– Hahahaahh… sao lại ăn cái ấy vậy hả cưng… 

– Hừ, lại bị bà gài rồi, chắc bà này ở team chế ảnh đây mà, ( Ai là xểm chắc biết )

– Sao Lou làm gì mà để cho em ăn nó không biết, haha

Lại nhắc đến Lou, nó bắt đầu làm em không vui rồi, em đang vui vẻ bỗng nhiên thu  người lặng im lại, đơn giản cũng chẳng muốn nhắc đến làm gì, cafe vẫn còn đó.

– Nè cưng, đang nói chuyện với chị, sao tự nhiên im vậy

– Không có gì đâu chị, em muốn im lặng chút thôi

– Nhóc nay lạ quá nha

Mình muốn yên mà trời không cho yên, lại là con xe quen thuộc, em đã đi khá nhiều lần, vẫn người con gái ấy. Nhưng lần này là người con trai khác, em cũng bất lực luôn. Cũng chẳng muốn thấy thêm nữa. Đau. đau lắm chứ. Nhưng em không muốn Lou mất vui vẻ, em nên im lặng và ra về, em ra đó chắc chắn Lou sẽ khó xử hoặc là em sẽ bị chửi, đơn giản vậy thôi. Kéo tay chị Bông đi về, có lẽ bà cũng thấy cảnh đấy rồi

– Mình về thôi chị

– Ừm.

Ra quầy tính tiền, xong chuồn thẳng, mặc kệ chị cứ ôm đằng sau. 

– Nhóc ổn chư

– Vâng, em không sao đâu

– Nhóc đừng vội trách cô ấy nha, biết đâu có lí do gì thì sao. Chị lên tiếng bao che cho em

– Lí do, hừ, mà cũng kệ đi. êm cũng chẳng quan tâm nữa

– Nhóc nói vậy mà nghe đc à, 

– Thôi, đến nhà Lou rồi, xe chị này, chị về cẩn thận, mấy ngày sau đừng tìm em, em đi có việc rồi

– Nhóc đi đâu

Em đi vô luôn, khỏi giải thích mất công. Vô nhà thấy bé xu đang ở ghế ăn bim bim xem phim, hồn nhiên như con điên, bỗng dưng lại thấy nó dễ thương, muốn chọc nó ghê, =))

– Hù…..

– AAAAA, giật mình, hai làm em hết hồn à

– Làm gf mà chăm chú vậy cô nương, ă à, Hàn Xẻng à, chộ ôi, em tôi 

– Kệ em, xiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii, 

– Thì kệ cô chứ, thế nay sao ở nhà

– Nay em đc nghỉ, mà em hỏi hai này??

– Nay hai với chị em có là sao không??

– Ừm, anh không

– Sao em thấy chị đi với anh nào về suốt vậy, hay chị với hai có chuyện à

– Hai đã bảo không có rồi. Em to tiếng 

– Hức, không có thì thôi, sao hai lại nạt em vậy

– Thôi, cho anh xin lỗi, anh hơi nóng. Ôm Xu mà vỗ về nó, dù rằng đã lớn tồng ngồng rồi

Mà thôi, còn việc quan trọng nữa mà. Tạm biệt Xu lên phòng thu hết đồ rồi mang về phòng trọ nữa, ăn nhờ ở đâu lâu quá rồi :)), 

 – Ủa, hai mang đồ đi đâu vậy

– À, anh mang về phòng trọ ấy mà

– Vâng, mà cần em chở giúp khoonh hai

– Có chứ, hì, 

Cũng chẳng có gì nhiều, nhưng ngại đi bộ nên thôi, đi xe máy cho nhanh, em cũng nói với Xu là mấy ngày nữa em bận, có gì thì gọi vào số mới. Và trong lòng em thấy nao nao sao ấy. 

Ngày hôm sau đi học về đã thấy Lou ở phòng rồi, nhiều ngày không gặp, Lou vẫn vậy =)). không thay đổi gì nhiều, nhưng em giờ cũng chẳng còn những hành động thái quá như trước kia

– Em đến khi nào vậy. Mặt lạnh tanh

– Em mới đến, ck vô ăn cơm nè, 

– Ừm, em ăn đi, anh ăn trên trường rồi, em đến bất ngờ quá.

– Vâng. mặt buồn buồn rồi. Em đâu biết rằng,…………..à mà thôi

– Mà sao ck lại dọn hết đồ sang đây vậy

– Anh thích thì anh dọn thôi, mà thôi em về đi không khuya không về đc

– Tối nay em muốn ở đây

– Không, em nên về thì hơn, anh thấy ngta đợi ngoài kia rồi. Mặt có chút biến sắc rồi.

– ………….

– Anh nói đúng chứ. Bắt đầu cao trào rồi

– Ck, ck để em nói đã

– Mấy ngày qua anh đã thấy nhiều rồi em ạ, em không cần phải giải thích đâu, chắc anh đã hết giá trị rồi

– Không, không phải vậy đâu ck ơi, huhu. Bắt đầu khóc, lao vào ôm em

– Đừng như vậy đc không Lou, anh không muốn mình bị lừa dối chút nào, anh như cảm thấy mình bị thiếu thôn trọng ấy

– Không, không như ck nghĩ đâu, huhu, ck nghe em đi

– Thôi, em về đi. Em đẩy Lou ra

– Không………..

– VỀ ĐI!!!!!!!!!!!!!!!!! Em quát to, Lou tròn mắt nhìn em, xong chạy nhanh ra khỏi phòng, hình như hơi quá rồi, mà thôi, em cũng méo qtam luôn, dù sao vẫn có người đưa rước mà. 

Từ hôm đó trở đi, em dùng luôn sô mới, vẫn cái cục gạch thần thánh, mỗi khi buồn các thím thường là gì, Em thì em thích đi Phượt, nó giúp tâm trạng em hơ rất nhiều

– Ê, nguyên, tuần này đi lên Phan Thiết chơi không mày. Thằng N, trong nhóm tụi em. Sắn đang buồn nên đi luôn. 

Chuyến đi kéo dài 3 ngày hai đêm, thực sự nhờ chuyến đi này và nhờ lũ bạn này em đã tốt hơn rất nhiều. Về nơi có 1 cuộc tình đẹp, đó là giữa chàng Nam và nàng Tiểu Mai xinh đẹp, câu chuyenj huyền thoại, chúng em đi nhiều nơi, cũng selfile như ai :)), dù ăn ảnh không bằng ai, em cũng bỗng chốc quên đi Lou, người con gái quan trọng của đời em, cũng vì chuyến này mà em suýt nữa mất Lou mãi mãi. 

Cho đến hôm về, em có mở điện thoại lên, chẳn có gì ngoài vài tin của Xu, bỗng lúc đó có điện thoại đến, là của bé Xu

– Hai ơi, hai đang ở đâu vậy

– Anh đang ở phan thiết rồi em, đang chuẩn bị về

– Hai ơi, chị Lou khóc suốt mấy ngày qua ấy, ai hỏi cũng không nói, mà cả bố mẹ cũng hỏi anh nữa đấy

– Ừ

– Anh mau về đi, nhanh nha anh

– Ừ

Em cúp máy, nhưng chưa đc bao lâu thì lại có cuộc gọi khác đến, có chết em cũng nhận ra đc dãy sô này, đang chần chứ thì mấy thằng bạn đến,

– Nghe đi m, chần chừ gì nữa. Bọn nó vỗ vai em động viên

Lấy dũng khí để đối mặt với nói, cũng đc 1 tuần từ ngày đâyý rồi, và cũng đc 1thang khi Lou đi với thanh niên kia lần đầu, 

– Alo

– Bên kia im lặng, chỉ nghe thấy tiếng nấc..

– Anh cúp máy đây

– Ck ơi, em nhớ ck lắm. huhu, ck về với em đi. huhu. Lou nói trong nước mắt, có vẻ như sự ghen tuông tức giận bay đi hết rồi, và ngay lúc này đây hình bóng Lou hiện về rõ hơn bao giờ hết, và em phải quay về thôi, đến lúc rồi, có vể như Lou với em chưa bao giờ xa nhau lâu như vậy bao giờ

– Anh cũng nhớ em lắm Lou à, chờ anh em nhé, anh về ngay đây. 

Ngay lúc này đây, nhiệt huyết sục sôi, tim đập mãnh liệt, hối thúc em trở về bên cạnh người con gái mình yêu, tất cả lên xe phóng về Sài gòn, sau tầm 7h đi xe, Về đến đây cũng gần 11h khuya rồi, việc em làm đầu tiên là chạy sang nhà Lou, đã lâu rồi không qua nơi đây

– King cong, king cong

Điện nhà vẫn còn sáng nên em cứ thế bấm chuông thôi =)), có tiếng dép sột xoạt đi ra, là Xu

– Ơ, hai, sao hai lại ở đây giờ này

– Không có gì đâu em, chị Lou đâu

– Chị ấy ở trên phòng ấy hai.

– Ừm, mang balo vô hộ hai nhé, hai đi đây

– Vâng, cố lên hai nhé, không đc thì đừng có nhìn em

Em chạy vô nhà, ngang qua phòng khách, méo để ý là có hai vị phụ huynh ngồi đó, người ngợm vẫn mang bộ đi phượt =)). Đến trước cửa phòng Lou, thở cái rồi lấy bình tĩnh gõ cửa. Cốc cốc………….

– Con đã bảo là không ăn rồi, mẹ mang xuống đi

Cốc cốc………….

Cạch, cửa phòng mở ra. Lou đứng đó

Chưa đến 5s đã bay vào lòng em rồi, ôm chặt lắm, cả em cũng vậy, sao lại ra hoàn cảnh này vậy em, sao lại tự hành hạ bản thân như vậy chứ

– Ck ơi, huhu. Lou nói trong nước mắt

– Anh đây, anh về với em đây, anh nhớ em lắm Lou à

– Huhu, em sai rồi ck ơi, lẽ ra em không nên thân với cậu ấy quá, để ck ghen rồi ck bỏ em như thế này, huhu

– Thôi, bỏ qua đi em, anh về đây là anh đã tha thứ rồi, lần sau hãy nói trước với anh nhé 

– Vâng.

Lại về quỹ đạo xưa, bố mẹ có hỏi han vài câu, và em bị vài nhéo của mẹ về cái tội tắt đt để mẹ gọi k đc

– Sao em lại thân với cậu ấy như vậy

– Em muốn học nấu ăn ấy ck, ck còn nhớ hôm em đến phogn ck không

-…………..

– Chính tay em đã nấu cho ck đấy, em muốn mình tự nấu cho ck em ăn mỗi ngày, hihi

-…………………

– Nhưng em lại không nói cho ck biết, sợ sẽ không còn thú vị nữa, nhưng em không ngờ mọi chuyện lại thế này, em thấy mình có lỗi lắm ck ạ

Khỏi phải nói, em cám thấy mình thật nhỏ nhen, trong khi đó nói yêu Lou rất nhiều :((. 

– Anh xin lỗi em, Lou ạ. Lẽ ra anh không nên làm như vậy

– Hì hì, không sao đâu ck ạ, ck về với em là em vui rồi, Lại rúc rúc vô ngực, chân tay kẹp cứng ngắc, 

– Cả tháng nay em ngủ không đc ngon giấc rồi, ck biết vì sao không?????????

– Sao vậy em

– Do thiếu cái này này nè. Chỉ chỉ vào em, quá đúng rồi còn gì =))

Và sau ba ngày xa cách, em cũng tự động tìm đến bờ môi của Lou, rất tự nhiên, sau đó là xuống mấy bộ phận còn lại, Đêm đó, em đã lấy đi đời con gái của Lou, em tự hứa với mình là phải yêu thương Lou nhiều hơn nữa, vì có thể sẽ không thể tìm đc người con gái nào như Lou cả. Yêu Lou nhiều lắm, em có biết không <3 

Gấp latop lại, nhìn người con gái đang ngủ ngon lành bên cạnh mình, em biết rằng, mình cần đi ngủ ngay, không Lou dậy thì khổ =))

Hãy traann trọng những gì mình có nhé, vì một khi mất đi sẽ không tìm lại được đâu

Có không giữ, mất đừng tìm

HTNT <3 

Hết chap rồi, <3

Bye bye mọi người nha

Thank for reading 

~ From F17voz with love ~

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.