Tiếp chap : Từ hôm đó trở đi, e với Lou hay nói chuyện với nhau hơn, hỏi han qtâm lẫn nhau.
Lou: A ơi, hnay e bị ốm :((
E : chết, thế có mua thuốc uống chưa e, ăn gì chưa
Lou: Hì, e ăn với uống thuốc rồi, mà a đag làm gì đó
E: A hả, a đag ngồi nhớ e chứ làm gì. Giờ này thì làm gì hả e =)). Lúc đó ms 9h sáng, và e đag ở trên trường, lấy cớ chém đại, chắc chị xinh xinh đó cũng thích.
Lou: Cái a này, e đang hỏi a mà
E : Thì a cũng đang nói thật mà @@.
Lou : A xạo quá, mà chiều có chơi game với e không, e đag chán đây. Shệt, con này khôg đi hk hay sao ta, hỏi ngay mới đc.
E : cũng đc, mà e còn đi học không
Lou: Dạ còn a
E: E học trường nào ă
Lou : dạ, e đag học đại học xxx ở Hà Nội ă a. Wtf, k biết có bị gắn mác lái máy bay bà già không nữa. Nhưng cứ phải khen e nó cái, dù sao vào đc trường đó cũng tốt. Mà e thấy lạ các bác ạ, tại sao một người như Lou lại chịu quen e cơ chứ, hajz. Phải hỏi thêm gia cảnh ms đc, có gì hốt luôn =)).
E : e giỏi quá ta, vô đc trường đó lun, hì
Lou: bt mà a, mất nửa năm e bỏ côg sức ra ôn mà. Vãi đạn, gặp boss cmnr.
E : Mà ba má e đâu, ở nhà ai chăm e v
Lou: hì, ba má e đi làm suốt a ạ, họ ít khi ở nhà lắm. Chết mợ, thấy mùi đau thươg ở đây r. E hèm, đổi chủ đề ngay và luôn
E: ấy chết, a xl, hì. A lại nhắc đến chuyện không vui của e r
Lou: k sao đâu a, e cũng quen r mà, với lại ở nhà cũng có đứa e hk lớp 10 chơi cùng nên đỡ buồn a ạ. Quả là 1cô gái mạnh mẽ, hềhề.
E : Nay có a r, e k phải buồn nữa nhé =))
Lou: Tại sao có a e k phải buồn. Đệt, sao phũ v e, e có cần phải đối xử với a như v không.
E : ừm, a quên, a có là gì với e đâu. Hì
Lou : Anh ngố lắm, hì. Từ ngày biết a, e phải cảm ơn a đấy. Wtf, cái gì v trời. Tui đag mơ phải không mí người.
E : Anh có làm gì đâu mà e phải cảm ơn a
Lou : E không biết, hì, chỉ biết có người hay nt hỏi thăm e nèk, hay chúc e ngủ ngon nèk, luôn chịu đựng khi chơi game cùng e. Hì, v đã đủ chưa a.
Bỗng : A kia, a làm cái gì cuối lớp đấy
E : có gì đâu cô, e đag suy nghĩ mấy bài toán ý mà
Cg: A chối à, lên giải bài này nhanh lên. Nhìn lên bảng, bài toán khôg quá khó, hơi khó nhai thôi. Hề. Nhưng mà nhai đc là ăn đc, bước lên đi hiên ngang như ai thì Rầm..m..m.
E : Thằng lờ nào gạt chân bố v. Mẹ đang đi, cả lớp đc tràng cười, đen vcl,
Cô : còn khôg mau lên bảng đi, đứng đó làm gì. Bả vừa nói vừa bụm miệng cười, hajz, teen vãi tiền. Lên bảng cầm phấn múa Thái Cực Quyền =)). Chậm nhưng mà chắc, và kquả là 10p sau e đi về khi đã chắc chắn là ăn đc.
Cô : gút, ve ry gút. Cờ lát cho 1tràng cờ láp. ( Anh – Việt lẫn lộn, e remix lại ). Về chỗ trog sự hajz lòng của bà cô. Từ đó về sau, đôi mình chẳng mog thấy nhau, từ đó về sau, tình chúng ta không thấy nhau để làm chi nữa, ấy chết nhầm =)), e lộn sang bài hát, từ đó về sau, a đm lại quên, từ lúc đó trở đi bà cũng đấm quan teo em nữa. Kệ lun. Chết, giờ ms để ý cái đt, 7tn và 2 cuộc gọi không đc bắt máy, là cái nháy nhịp đập trog tim, ơ sr các thím, e bị lậm mấy bài hát.
Giở ra đọc mess cũng chỉ là mấy cái tin như A đâu r, Anh đi đâu v. Sao khôg tl tn của e.. Nhưng có 1cái e để mess làm e nghi ngờ Lou : ơ, Anh gọi e làm cái gì v. Shệt, thấy mùi khét r, quay sang thằng lớp trưởng thì thấy nó đag cười, vô ktra cuộc gọi thì đờ mờ, thằng tó đó vừa gọi cho Lou. Đjt, phải tẩn cho trận. Nói là làm, kẹp cổ lôi xuống gầm bàn tẩn. Xog xuôi quay trở lại với e nó, khôg nó đợi ,nó chờ tội.
E : a xl nha, nãy a có việc đột xuất, chưa thôg báo cho e đc. Ngay lập tức có tn rep lại
Lou: ừm, khôg sao đâu a, mà a ơi, mình cách nhau xa lắm phải không anh
E : sao e lại hỏi v
Lou: A cứ tl e đi, từ chỗ a ra hà nội bao nhiêu km
E : à ừ, để a mang bản đồ ra đo đã
Lou : E k có đùa, a tl nhanh đi. Ơ hay, đm chị, cứ phải từ từ đã chứ.
E : Ừ thì gần 1000km Lou : xa v à a
E: có chuyện gì v e
Lou : à k, e hỏi v thôi
E : ừm
Lou : Mà a này, dù thế nào thì a vẫn qtâm e như a vẫn thường hay qtâm nhé
E : có chuyện gì xảy ra với em à
Lou: khôg a ạ, đơn giản là e cần 1ng qtâm e, chỉ v thôi. E shock r đấy, thử hỏi mấy bác ở đây, ai nỡ từ chối k, e là e k có ngu nhé. Nhân cơ hội này triển thôi.
E: ừm, a sẽ qtâm đến e mà
Lou: dạ vâng, v là e vui r, từ khi gặp và nt vs a, e đã thấy a rất đặc biệt với e
E: đặc biệt, e nói v là có ý gì
Lou : khôg có gì đâu a, chỉ là giữa a và e từ lúc nào đã khôg còn cái rào cản gọi là Khoảng Cách rồi. Đúng, e nó ns đúng, khoảng cách k phải là tất cả.
E : ừm. A biết r, thôi e nghỉ đi
Lou : vâng, pipi a…. Chap đến đây là hết. Thanks