[Review] Game – Nơi tôi gặp em – Chương 33: Những ngày trong viện – Điều tra – Botruyen

[Review] Game – Nơi tôi gặp em - Chương 33: Những ngày trong viện - Điều tra

Topic nó trôi đi đâu rồi ấy, buồn quá . Chao bù của mọi người đây

CHAP; E hèm, nói chung mấy ngày này em như vua vây mấy thím ạ, sướng vler. Lou nó phục vụ tân nơi luôn, từ ăn uốn cho đến …. cái gì đó.

– Ck ơi, ăn cháo nè

– Ăn cái khác đi em, anh chả muốn ăn cháo chút nào cả

– Không nhé, thế lúc em bị tai nạn ck có cho em ăn thứ gì khác ngoài cháo không??? Đù, nhớ dai gớm, chắc đang tìm cơ hội trả thù mình đây, và đây là cơ hội của nó đã đến =)).

– Ừm, vậy cũng đc, mà cháo em mua hả??

– Đâu ra, em nấu ă, hihi, thấy e, giỏi không ck ??

E hèm, quả này xác định thật rồi, như đã nói ở chap trc là Lou nó không biết nấu ăn, Không biết ăn vô có bị làm sao không nữa, lo sợ quá

– Ừm, em nấu hả, giỏi quá ta. Cố nở một nụ cười gượng gạo :((, 

– Há mồm ra em đút cho ck ăn nè,, AAAA.

Em há mồm ra cho Lou đút, và cảm nhận của em lúc ăn thìa cháo đầu tiên là…………..Ngon các thím ạ, ăn qua là biết éo phải nó bấu rồi =)).

– Khoan đã nào

– Sao thế ck, cháo không ngon hả

– Không phải, cháo này không phải em nấu đúng không.???

Vẻ mặt lúng túng đã xuất hiện, kèm theo là điệu bộ dễ thương vler luôn.

– THì mẹ nấu bảo em mang cho anh đc chưa. Á đù, đc đích thân nhạc mẫu nấu cháo và nhờ con gái mang đến, hân hạnh thật

– Thế mà dám bảo là em nấu à, ghê ta

– Xì, thế có ăn không, hứ

– Ừm, anh ăn mà, cháo của mẹ em là phải ăn cho hết, hihi.

– Vậy ý ah chê em nấu chứ gì.

– Đâu có đâu, tại em không nấu đó chứ, anh ăn qua đã biết là không phải do em nấu rồi.

– Em vô dụng quá không ck, huhu. Mếu luôn rồi, 

– này, đừng nói như vậy mà. Em tiến tới và kéo Lou vào lòng luôn, tuy hơi đau một tí, Sao mà nó nhanh mếu vậy ta.

– Huhu, đến cả ny em bị bệnh mà em cũng không tự nấu cho ck đc bát cháo, em thấy mình………

– EM đừng nói vậy mà, em ở đây với anh là tốt lắm rồi, đừng có nghĩ nhiều nữa. đc không em??

– Nhưng..

– Thế em có yêu anh không. Cướp lời Lou luôn, không thể để cho con này nói nhiều đc =))

– Dại có mà.

– Vậy thì đc rồi, mọi thứ còn lại cứ để nó tự nhiên đi, anh cần em chính là em là đc rồi, Lou mà anh quen không có như thế này mà

– vâng ạ, mà ck dậy ăn nốt bát chao đi, nó nguội mất ofy kìa

Đấy, gấu em nó nhiều lúc như vậy đấy, nhiều lúc nhí nhảnh, nhiều lúc nghiêm túc, nhiều lúc yếu đuối… khá là khó đoán, chỉ có người tiếp xúc nhiều như em mới hiểu đc thôi =)). Đó lè sự thật đấy ạ. 

Những ngày này Lou ngủ cùng em trong bệnh viện luôn =)). mặc cho em 

– Em về nhà ngủ đi, ở đây khó chịu lắm. 

– Ứ

– Sao em bướng vậy nhỉ

– Kệ em, Ck chê em chứ gì.

– Đâu có đâu

– Vậy là đc rồi, tối nào em cũng ngủ ở đây, ck biết vậy là đc rồi

Sau đó chìa trái táo cắn dở ra cho em

– Ck gọi cho mẹ đi

– Làm gì vậy em

– Ck xin mẹ cho em ở đây đi mà, hihi. Lạy cô, hâm hết sức à =))

Rồi cũng phả nhấn số Mẹ Lou và gọi thôi. Tút..tút

– ALo, Tr à con, con về nhà chưa

– Dạ là con đây bác, 

– Nguyên à, thế cái Tr nhà bác đâu, kêu nó về hộ bác với

– Dạ cháu gọi điện là để xin bác cho Tr ngủ lại đây đêm nay ạ.

– Cái gì, sao lại như vậy

– Dạ, nếu không đc thì cháu bảo Tr về ngay ạ.

– Ta có nói là k đc đâu, hehe. Đù, đểu vãi, người gì đâu mà nguy hiểm thấy ớn :((

– DẠ..

– Bảo Tr cứ ở đó đi, con đang bệnh nên cần có người chăm sóc, ta đặc biệt cử con gái ta đến đó. mau mà hồi phục nha con trai

– Dạ vâng ạ. Thực long éo có muốn chút nào, nhưng con kia ở ngay cạnh nên không dám trái ý :((. không thì hậu quả khó lường.

Em cúp máy, quay sang con kia thấy nó đã nằm luôn rồi, Chẳng biết cười hay là mếu nữa, không biết em bệnh hay nó bệnh mà nằm hết chỗ bệnh nhân, cộng với cái tư thế khó đỡ =)).

– Nằm gọn vào cho anh nằm cái coi.

Xịch xịch, Ok rồi, đi ngủ thôi, dù sao cũng mệt rồi, đúng là bị đánh có khác =)). Chắc sau vụ này phải tẩn cho nó phát mới đc. Trc đó thì cũng nói chuyện với anh rồi

– Lou ra ngoài cho anh với nguyên nói chuyện đc không??

– Dạ. Xách ass đi ra ngoài luôn

– Thằng nào đánh mày ra nông nỗi này,

– Em sao mà biết đc đại ca, bị úp bất ngờ mà.

– Ừm, để t xem thằng nào dám thông tập thể em tao nào. Đệt, giờ con troll nhau nữa

– Mọi chuyện cứ để đó, khi nào m khỏi rồi sẽ xử sau.

– Vâng

– Vậy thì nghỉ đi, tao đi à

– Đại ca đi thượng lộ bình an, con hạ lộ thì nằm yên nha

– Ranh con. Xong lão ra ngoài luôn, và Lou vào ngay sau đó =)).

– Anh nói gì với ck vậy.

– Không có gì đâu em.

– Vâng. Ngoan như cờ ún =)).

Quay trở lại với cái đêm kinh hoàng nào, e hèm, tại sao em lại nói như vậy, chắc các bác ở đây, đa số đã biết rồi.

– CK ôm em đi mừ, không ôm em khó ngủ lắm. Nũng nịu mới ghê chứ

Rồi cũng ôm nó, nhưng sự việc chưa dừng lại ở đó, tưởng ôm nó là nó ngủ ngoan, cơ mà… 1h sau  em đang lơ mơ thì cảm giác nặng ở bụng là em khó thở, mở mắt ra thì thấy cái gì đó thon thon dài dài, nhìn kĩ mới biết là cái chân con kia, chân tay để vô duyên thấy ớn. Bỏ chân nó ra sau đó ngủ tiếp, nhưng mà nó vẫn chứng nào tật ấy, cả đêm nó làm em mất ngủ luôn, nào là cựa quạy, rồi gác, rồi khua tay khua chân :((. êm đã bị đau mà nó còn làm như vậy thì, bố ai chịu cho nổi.

Sáng ra phờ phạc cả người, mới ngủ đc tí thì 

– Ck ơi, dậy đi, sang rồi nè

– Để anh ngủ đi mà

– Ck luwoif quá vậy, dậy sớm cho nó khỏe người chứ, ngủ như heo vậy

– Lạy cô, hôm qua cô hành tôi cả đêm, tôi có ngủ đc ít nào đâu. BỰc hết sức bực à

Mà hình như là em quên điều gì thì phải, và đúng à như vậy

– Hức, huhu, Ck mắng em..sao??

– À, không phải vậy đâu. Lại khóc, haizz. sao máu ra nước thế nhỉ =)).

– Ck hết thương em rồi đúng không.?

– Đã bảo là không có mà. Kéo nó xuống nằm cạnh luôn, sau đó lại ôm như mọi khi.

– Không phải như vậy đâu, tại hôm qua ý, e Bla bla ( như khúc trên ấy, viết lại mệt ).. là như vậy đó

– Vậy hả ck. Vể mặt ăn năn biết lỗi. nhìn đáng yêu cực luôn. Nhìn mà éo kìm đc lòng =)). Chuẩn bị tiến tới, 5cm..3cm và CẠCH 

– Đến giờ thay băng cho bệnh nhân.. ơ ơ. xin lỗi, tôi không cố ý.

Đệt, tut cmn cảm xúc luôn, Lou thì khỏi nói, mặt đỏ ửng lên rồi chuồn vô nhà vs luôn, y tá thì cũng éo pahir nói làm gì, mặt cũng như Lou,  Chắc vẫn đang còn ngại, chỉ có em, thanh niên mặt dày vẫn đang còn chút bình tĩnh chống chọi với sự im lặng này =)). Sau khi thay băng xong thì phắn ngay và luôn. Gọi con kia ra

– Ra ngoài đi em, chị ấy đi rồi

Lach bạch, ngó cái đầu ra trc, sau đó mới dám đi ra =)). Nói chung là méo có gì hot cho đến khi CẠCH quả nữa, Lão đại bước vào và Lou biết ý nên lượn ra ngoài.

– Chào đại ca

– ừm đệ tốt, hêhe

– Sao, đến đây chi vậy đại ca

– Đệt, tao đến thăm thằng đệ cũng méo đc sao

– ÂY, đc chứ, đc dại ca đến thăm là éo vinh dự rồi, 

 – Cái gì, mà thôi, nó méo có important, quan trọng là t đã tìm đc cái thằng chủ mưu úp lồng m rồi

– Ai vậy đại ca

– Là thằng T, thằng mà úp lông hụt m hôm bữa ấy.

Đệt, đúng như em dự đoán, chẳng thể là ai khác, thù này, nhất định phải trả. 

– OKie huynh, khi nào đệ ra viện rồi tẩn nó sau, éo đánh éo đc.

– Okie, vậy thì nghỉ đi, t về à

– Vâng

Lou trở vào với cặp lồng cháo trên tay, giờ ăn đến rồi, giờ ăn đến rồi, dậy ăn thôi.

Và nhất định em sẽ cho thằng T kia biết tay, muahahhahaha

Hết chap rồi, đây là chap bù hôm qua nhé, cảm ơn mọi người đã quan tâm tới truyện của em

Hãy like và comments để em lấy động lực nhé

Aligato mina

~ From F17voz with love ~

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.