Chap đây mọi người ơi. Chap:
Lou: ck ơi, cứu em vơi, nhanh đi hông e chết bây giờ. Vâng đó là tiếng con kia hét ầm trong quán nét, làm ai cũng phải ngoái nhìn và nghĩ thầm ” Con này đẹp mà điên ” =))
E; anh đến đây, đã có anh ở đây, anh cân cả thế giới. Alpha, chặt chặt, chém chem, vài Triple kill. Con điên kia may mắn là éo chết còn quay lại đớp mất của em mọt mạng mới cay chứ
E: Ơ, sao lại ăn của anh, để đó có phải anh đc quarta kill không??
Lou: Hihi, cho em đi mừ, có 1 mạng chứ mấy, anh ăn tận 3 mạng cơ mà.
E: ăn rồi còn kêu à.
Lou: hihi.. Cười cc, chẳng lẽ t lại bẻ răng của m đi giờ chứ ngồi đó ma cười ( đó là trong một thế giới khác, nơi em không sợ Lou chứ ở đây vẫn sợ ạ =)))
Vẫn là những tiếng la hét của em nó mỗi khi mình éo cứu em nó là nó chết, và mỗi lần như thế thì xin thưa là tay với hông em ăn bao nhiêu phát nhéo, nhiều đến nỗi làm em tím hết hông đỏ hết tay. Phê như con tê tê luôn.
Nhìn đồng hồ cũng gần 5h rồi. E và Lou mới bước ra khỏi quán net.
E; Đi về nha em
Lou kéo tay em lại : Anh, anh về nhà em nhé?
Wtf, rủ mình về làm gì ta, định hấp diêm tập thể à, chắc thấy trai đẹp nên làm liều đây
E: Sao nay tự dưng lại rủ anh về nhà em v
Lou: Bố mẹ em mời anh đến nhà ăn tối, hình như bô mẹ biết chuyện của mình rồi hay sao ấy.
Chết em rồi, giờ đi diện kiến phụ huynh rồi, sao mà nhanh v ta, đã kịp chuẩn bị gì đâu trời.
E: Sao gấp v em, anh còn chưa chuẩn bị gì cả, làm sao bây giờ
Lou: Anh đừng có lo mà, có em ở đây rồi.
Không lo sao đc em, đây là đi gặp phụ huynh của m đó, t mà bị bô mẹ m chê là hết yêu đương gì nha c>
E: sao mà không lo đc em, hay bảo bố mẹ em hôm khác nha.
Lou: không đc đâu anh. Bố mẹ bảo hôm nay nhất định phải dắt anh về.??
Đệt, chơi cái chiêu này chiêu gì v trời, sao mà khó xử v nè
E: thôi nha em, em về bảo bố mẹ em hôm khác anh đến nha, đi mà em
Lou: ck muốn mất em thì hôm sau đến cũng đc. Đù, chơi cái chiêu lý cùn rroif. không nhận lời thì không đc, không là mất ny như chơi đấy =)). Nhưng mà vẫn lo các thím ạ
E; đc rồi, để anh đến vậy, haiz.
Liểu thiểu dắt tay Lou đi. đc tấm 3 bước chân thì Lou dừng lại. Thấy lạ nên em quay lại hỏi
E: sao dừng lại v em, định không đi về à.
Lou: Anh tính đi bộ về à. Anh định vứt xe ở đây à. Ơ đệt, quên còn chiếc xe nữa =)). xém tí là bố thí cho mấy anh ở đây rồi. Tiến lại chỗ xe, dắt nó ra rồi dong, à quên còn con kia nữa, đợi nó lên mới đi đc. Lên xe mà nó ôm cứng ngắc. Nhưng lạ là hôm nay lại không nói nhiều như mọi hôm. Kỳ lạ
E; Sao nay im vậy em, mọi hôm thấy em nói nhiều như vẹt ấy mà
Lou: anh bảo ai nói nhiều hả??, chỉ bên anh em mới bộc lộ như thế thôi, chứ không phải với ai em cũng như v đâu
E: ưm. Cả hai lại chìm trong im lặng, mỗi người mỗi suy nghĩ riêng. Và đâu đó trong suy nghĩ trong em có 1 nỗi sợ mông lung khó diễn tả. Cứ sao sao ấy
E; Đi dường nào v em, nãy anh quên hỏi =)))
Lou: anh đi thẳng, đén ngã tư quẹo trái đi thêm tầm 300m nữa là tới.
E; ừm
Em đi theo chỉ dẫn của Lou, Đến nơi em như không tin vào mắt mình nữa, 1 căn nhà, à không 1 căn biệt thự mới đúng. Bảo sao tiền tiêu lắm thế. Tự dưng trong em lại xuất hiện 1 cái cảm giác xa vời với nơi đây, như là em không thuộc về nơi này ( có phải nhà mình éo đâu mà thuộc với chả không =))
Như đọc đc cái suy nghĩ của em, Lou siết mạnh đê ôm em chặt hơn, Lời nói bay trong gió đập vào tai em
– Ck đừng nghĩ gì nhiều nhé, em yêu ck, em không quan trọng gia cảnh của nhau thế nào, dù sướng hay khổ em vẫn chịu được chỉ cần……
– Chỉ cần Ck yêu cvk là đc chứ gì??
– Vâng, hihi.
Anh biết chứ, yêu em, đúng anh rất yêu em, nhưng nhìn cái nhà to tổ bố thì ai cũng cảm thấy mặc cảm cả. ĐÚng không mọi người. Ai bảo em yêu Lou là để đào mỏ là em táng cho à nha.
Lou: mình vào thôi ck, chắc mọi người đi làm về hết rồi.
Lou đén gần cửa và gọi
– Xu ơi, ra mở của ch chị và anh Nguyên nào.
– Vâng ạ, chờ em tí
Lạch bạch, xẹt…xẹt. Vâng, cái con vịt kia đang đi ra mở cửa cho em và Lou, nhìn cái tướng đi mà không nhịnh đc cười.
Xu: Uê, hai anh chị đi đánh lẻ về à, đi chơi k rủ em gì cả
E: Anh tính rủ mà chị em bảo thôi đấy.
Xu: hóa ra là chị không muốn cho em đi à??, huhu, chị tham quá
Lou: Anh này, đâu phải em không cho nó đi đâu, tại nó mắc đi học mà. Đỏ mặt chống chế
E: Thế hả Xu??
Xu: Sao mà đúng đc anh. Mà thôi, anh chị vào nhà đi, tính đứng đo mãi à.
Lou: đúng rồi, đi vào nhà thôi anh
Lou đi vào nhà với khuôn mặt đỏ ửng. để em với Xu đi sau, em hỏi nhỏ Xu
– Có bố mẹ em ở nhà không
– Có anh
– Anh lo quá em à, đây là lần đầu tiên anh đến nhà em đấy đã thế còn gặp bố mẹ em nữa.
– Hihi, anh đừng lo quá, sau này anh còn phải đến dài dài
– ???
– anh cứ chờ đi, mà vô nhanh lên, anh đi như rùa vậy
Lững thững đi vô nhà. Đến phòng khách thì khựng lại, nới giữ bộ bàn ghế sang trọng đó có 1 người đàn ông tầm tuổi, ra dáng 1 doang nhân thành đạt, rất sang trọng và lịch thiệp.
E; Cháu chào bác ạ
Bố Lou ( BL ) : à chào cháu, cháu ngồi đi. Bác chỉ tay xuống ghế đối diện
E: vâng ạ,
Bác đang định rót trà thì em nhận ngay công việc đó
E: dạ, bác cứ để cho con ạ =)). Phải ghi điểm trên từng chi tiết nhỏ
BL: ừm.
E: dạ, mời bác ạ.
BL: Bác cảm ơn, mà cháu biết vì sao 2 bác mời cháu đến đây chưa
E; Dạ chưa ạ, cháu chỉ nghe Lou, a nhầm, Chij Tr nói là mờì đến nhà chơi thôi ạ
Bác khẽ nhíu mày, đôi mắt bộc lộ nhiều suy nghĩ khó hiểu.
BL: cháu gọi Tr nhà bác là chj à
E: vâng, cháu kem tuổi chị ấy ạ
BL: thế cháu là gì vơi Tr nhà bác v
E: dạ… cháu..
Xu: anh ấy là ny của chị đấy bố ơi.
ĐỆT, m đốt nhà anh hả Xu, sao m ác quá v, huhu, chắc kiểu này lại bị cấm qua lại rồi. kết thúc 1 tình yêu Trong cmn Sáng =))
BL: có thật thế khong cháu
E: dạ…. phả….i ạ. đành thú nhận thôi, giấu cũng éo đc nữa, tại con mắm Xu cả đấy
Trên khuôn mặt bố Lou xuát hiện 1 nụ cười, 1 nụ cười mà theo em biết đó là 1 nục cười thể hiện sự mãn nguyện. đúng là hó hiểu mà :((.
CỘP…CỘP, em quay lại thì thấy người 1 người phụ nữ, phải nói sao nhỉ, ĐẸP, RẤT ĐẸP, nhất là đôi mắt biêt nói, Lou giống mẹ ở điểm này nè. Mẹ Lou ngồi xuống với Bô Lou, và đối diện với em. Mẹ Lou cất tiếng, nhưng éo phải là với em, mà là;
– Tr ơi, xuống đây ta nói chuyện chút. 1 giọng nói trong trẻo nhưng có chứa sát thương cực cao, nếu như không có nội công thâm hậu sẽ bì trong thương nặng đấy,
– vâng ạ, con xuống ngay ạ. À đây rồi, tiếng của người con gái trong trái trym, à nhầm, tái tim em =))
Tiếng dép xột xoạt, và người con gái đo xuất hiện ngay trước mặt…. bô mẹ. chứ éo phải xuất hiên trc mặt em =))
– Con ngồi đi, ngồi bên chàng thanh niên kia
– Vâng ạ.
Chuyển chủ đền sang em, Mẹ Lou quay sang em
– Cháu tên gì để bác dễ nói chuyện
– Dạ, cháu tên Nguyên ạ
– ừm, ta nghe nói cháu mới là sinh viên năm nhất đúng không.
– Dạ…..ạ vâ….âng ạ
– Dứt khoát lên, con tri thì không nên ăn nói lắp ba lắp bắp như vậy.
Ờ đúng rồi, phải mạnh dạn lên mới đc, chứ không là mất gấu như chơi =)). em khuyên các bắc khi nói chuyện với phụ huynh thì nên mạnh dạn, quyết đoán, nhưng đừng độc đoán nhé.
– Dạ vâng ạ
– Ừm, mà cháu với Tr nhà bác là gid của nhau v.
Đệt, hết bố rồi lại mẹ, hết câu để hỏi rồi à.
– 2 đứa nó là ny của nhau đấy. Bô Lou nói chêm vào. Đệ, vãi đạn thất, đang ngại bome ra mà còn nói như v đc
– Dạ vâng ạ, cháu với Tr đang yêu nhau ạ.
Giờ mới để ý sang con mắm của em, đỏ hết cả mặt rồi, tay thì cấu cấu cái vạt váy, nhìn yêu thế không biết =))
– Đang yêu nhau à, thế 2 đứa quen nhau đc bao lâu rồi.
Để nhớ xem nào, Quen thì từ tháng 2 rồi, yêu nhau thì từ tháng 5, cũng đc mấy tháng rồi, hehe
– Dạ, cháu quen Chị Tr cách đây gần nửa năm ạ… a..a đau. COn mắm nó nhéo em mọi người ạ
– Hứ
– Tr, để cho mẹ hỏi nào
– Vâng.
– Cháu trả lời tiếp đi,
– Cháu với Tr yêu nhau thì cách đây 3 tháng thôi ạ.
– Quen nhau Gần nửa năm, lúc đó nhà bác đang còn ở Hà nội mà. Sao cháu quen đc con gái Bác v
– Dạ, thực ra là cháu Với chị tr quen nhau qua mạng xã hội ạ..a…a đau quá. EM vừa trả lời xong thì ăn nhéo ngay, quay sang nhìn nó thì con mắm giương khuôn mạt thách thức, em là em éo dám làm gì cả, có bô mẹ Lou ở đây, không hì em chết với LOu ròi =))
– Qua mạng xã hội sao. Thú vị quá nhỉ, à còn việc nữa, Cháu kém tuổi Tr nhà bác đúng không.
Sao em ghét cí từ ” nhà bác” thế nhỉ. Lou là ” của em ” mà, đâu còn là của ” nhà bác ” nữa đâu =))
– Dạ. đc từ câm luôn, thấy căng thẳng rồi đấy. Sắp mất em rồi Lou ơi, mình chia tay từ đây nha em
– Bác cảm ơn con nhiều lắm. Wtf, sao lại cảm ơn mình v trời, thấy màu rồi, chết em rồi.
– Dạ, cháu không hiểu lắm??
– anh ngốc lắm. Lou nói chen vô
– Rồi từ từ cháu sẽ hiểu thôi, Bác muốn cháu hứa với 2 bác 1 điều
– Dạ, 2 bác cứ nói đi ạ
– Cháu yêu Tr thật long chứ.
– Dạ, cháu rất yêu Tr ạ.
– Vậy là đc rồi
– Thực ra 2 bác không cấ doán 2 đưa đâu, bác cũng mong là có ai yêu nó đây, k ai hốt thì có mà ế mất, hì
– Mẹ kìa, sao lại nói v, ứ chơi với mẹ nữa đâu, còn với Xu vô chuẩn bị bữa tối đây.
– Nó ngại kìa ông ơi. –
– ừ, haha. Em cũng muốn cười lăm, nhưng sợ cái dép vô mặt nên k dám, chỉ cười thầm thôi.
– Nguyên này. Giật mình, đang suy nghĩ mà Mẹ Kêu là thót tim. Phù
– Dạ, cháu xin nghe ạ
– Ta mong cháu đối Với TR như bấy giờ, ta muốn cháu yêu Tr như bây giờ đc không, nhìn cách Tr đối xử với cháu là ta đã biết nó rất yêu cháu rồi.
– Dạ, cháu xin nghe 2 bạc ạ
– Cháu hãy chăm sóc tốt cho Tr giùm 2 bác nhé, cháu biết đấy, 2 bác là daonh nhân, đi làm suốt ngày nên không thể quan tâm đến con cái nhiều, nhiều khi bác cũng muốn quan tâm đến chúng nhiều lắm mà do đặc thù công việc nên không thể. Nhất là cái Tr, cũng may là cháu đã làm việc đây hộ hai bác, bác cảm ơn cháu lần nữa.
– Dạ, bác đừng nói vậy, cháu làm như v alf vì cháu cũng yêu Tr ạ. cháu muốn đem lại hanh phúc cho cô ấy, không muốn cô ấy phải buồn phiên, cháu cũng đc biết là chưa bao giờ Tr cười nhiều trong mấy năm trở lại đây ạ, cháu muốn nụ cười luôn tồn tại trên khuôn mặt ấy, cháu nhất định sẽ làm Tr HẠNH PHÚC ạ
– Khá lắm chàng trai, ta đúng là không nhìn nhầm nguwoif mà, bà nó đã yên tâm chưa. Bố Lou nói
– được rồi, nói đc là phải lằm đc nhé chàng trai, mong cháu giữu đúng lới hứa của mình.
– vâng, cháu sẽ ghi nhớ ạ.
– ừm, tốt lắm, mong hai đứa hạnh phúc nhé.
– Cháu cảm ơn hai bác đã không cấm đoán cháu với Tr ạ
– Cháu đừng nói v, bác không có cổ hủ v đâu, mong muốn của bác là thấy con cái mình hạnh phúc, vui vẻ, như thế là bác mãn nguyện rồi, còn việc Tr nhà bác yêu ai, tuổi tác ra sao thì bác không quan trọng đâu, miễn sao nó không chọn nhầm người là đc
– Dạ vâng ạ
_ Vậy ta vào dung cơm thôi, chắc 2 đứa dọn xong rồi đó
– vâng ạ
Thực sự khi nói chuyện với bô mẹ Lou, Lúc đầu run lắm kìa, nhưng càng về sau thì em thấy bố mẹ Lou rất dễ chụ, họ biết suy nghĩ, có tư tưởng hiện đại, cái này em rất thích ở bố mẹ Lou.
Bữa ăn diễn ra với không khí vui vẻ. Chủ đề chính thì các bác biết rôi. Đó chính là Lou vứi em, 2 bác nói chuyên rất thoải mí, tạo cho em cảm giác tự nhiên. Đúng là không khí gia đình. Suốt bữa ăn, mọi người nói chuyện vui lăm, nhưng có 1 câu mẹ Lou nói làm em phải suy nghĩ
– Chắc tình địch của cháu xuất hiện rồi đúng không. Nhưng không sao đâu, có 2 bác hậu thuẫn cho, chỉ mong 2 đứa hạnh phúc như 2 bác thôi,
– dạ vâng.
Buổi tối kết thúc, cũng là lúc Lou đưa em về, trên đường đi Lou ôm em rất chặt, rồi thủ thỉ
– Ck ơi, bố mẹ cho mình yêu nhau rồi, em vui quá, lúc đầu em cũng lo ck ạ
– Ừm, anh cũng vậy ă, nhưng giờ không sao rồi.
– Vâng, hì hì.
Cả hai lại nói cười vui vẻ, với em hôm nay gặp mặt gia đình Lou thế là suôn sẻ lắm rồi, các thím có thể tin hoặc không, nhưng thực sự là nó đã xảy ra với em.
Thôi, chap đến đấy thôi nhé, cũng khá dài đấy chứ, hehe. bye bye mọi người nha. mọi người nhớ like để ủng hộ em nha, cảm ơn mọi người nha.
===============================================================================================
– Ck ơi, dẫn vk đi ăn nào, sao để vk kêu mãi vậy.
– Ck ra ngay đây.
Nó gọi nãy giờ rồi.
================================================================================================
Mai em úp tiếp nhé. cảm ơn mọi người
~ From F17voz with love ~