Chap đây. Chap : Ngày em đi, bố mẹ e dặn dò nhiều lắm. Nào là quay tay đều đặn nha con, nào là nhớ đi đập đá nhiều nhiều nha con. Hehe =)). E đùa đấy.
Tôi lên xe và sách balo xuống nơi đất khách quê người. Nơi thành phố đôg dân bậc nhất việt nam. Nơi mà có 1người con gái đang chờ e tới. Xuống bến xe Miền Đông, gọi đt cho anh.
E: Anh ra bến xe đón e với, e vừa đến nơi.
Anh : ừm, chờ anh tí.
E: vâng.
Trog khi chờ anh tới. Em quay ra buôn chuyện với Lou :)).
E: e ơi, anh xuống sài gòn rồi nèk.
Lou: hihi, anh đi xe có mệt không.
E: anh mệt lắm em à, hjx.
Lou: thôi ngoan nào, vk thương mừ. Đấy, nghe như vậy các bác có thấy sướng không.
E: vk thươg thật khôg, hay thươg ai khác hả.
Lou: hứ, không thươg ck thì thươg ai chứ, e chỉ có mỗi mình ck thôi mà.
BÍP…P, Anh : thằng kia, m có về khôg, hay đứng đó v.
E: vâng, e ra ngay đây.
Quay qua Lou, E: thôi, anh về phòng đã, em nghỉ đi, hkhác ta nc ha.
Lou: vâng, hihi. Lên xe anh và đi về phòng trọ, phòng trọ e ở bên Quận 9 nhé, cùng Quận với nhà Lou ă. Hehe :)). Xe ta bon bon trên dặm đường. Chu choa, sài gòn đúng là hoa lệ mà. Người đúng là đông như kiến. Khôg biết sống ở nơi xô bồ thế này e có đủ tự lập không nữa.
Về phòng, lăn ra ngủ luôn, đồ đạc mai sắp sau. Lười với mệt mà. Thôi, Tua tua nhé. Kể mãi chắc éo hết mất. 5 hôm sau đó, em đã có đc cuộc hẹn với Lou =)). E nhờ anh chở ra Ngã Tư thủ đức, tại đó e chờ Lou ra. Hajz, đứng đợi mãi, chỉ thấy có cô gái đứng ở trạm xe bus mà k bắt xe, lâu lâu quay sang nhìn em. Chắc e đz quá đây mà :)).
Bực mình, 30p rồi mà k thấy người, rút táo ra gọi cho Lou.
E: E đến chưa v, sao lâu thế.
Lou : hihi…
E: thôi ra nhanh đi nào, anh nắng sắp cháy da rồi.
Lou: ck điêu, đang đứng trong mát mà. Ơ, the fuck, sao nó biết ta.
E: sao e biết hay v.
Lou: hi, anh quay ra sau đi, toàn quay đi đâu v. Em quay ra sau mà chỉ thấy đứa con gái bịt mặt đang nghe đt, ánh mắt đang cười.
E: anh có thấy ai đâu.
Lou: anh mù à, k thấy e ngay trc mặt anh hả.
Cô gái đó bỏ khăn bịt mặt ra, khuôn mặt đó dần xuất hiện, khuôn mặt e hằng mog mỗi ngày. Nay đã ở ngay trc mắt e. E k biết miêu tả thế nào để lột tả hết vẻ đẹp của Lou nữa. Quần jean, áo phôg trắng, tóc búi đuôi ngựa, rất đơn giản nhưng sao nói đi kèm với khuôn mặt kia thì em phải há hốc mồm vì phải nói là quá Xinh các thím ạ.
E: chị…chị…đây sao. E nói lắp ba lắp bắp, đứng trc gái xinh là ngại, vler thật.
Lou: chị cái gì, e già đến thế à. Trời ơi, cái điệu bộ này…
Khôg chần chừ e tiến tới ôm Lou vào lòng mặc cho Lou ngạc nhiên và đẩy e ra, nhưng chỉ là lúc đầu thôi, hehe. Lúc sau thì siết mạnh lắm. Sau đó e nghe thấy tiếng thút thít.
Lou: ck ơi, e nhớ ck lắm, sao ck lâu gặp e v.
E chỉ biết im lặng để ôm Lou thôi, có lẽ cái ôm này đã giải toả nỗi nhớ bên trog cả 2 rồi. Đc 1lúc thì e buôg Lou ra, nhưng mà con mắm chưa muốn buôg.
E: thôi nào, buôg anh ra nào, cta còn đi chơi nữa. Lou buông em ra, e lấy tay lau đi những giọt nc mắt còn vươg lại trên khuôn mặt xinh đẹp này. Khuôn mặt này chỉ đc tồn tại niềm vui và hạnh phúc thôi.
Lou: vâng, hihi, giờ mình lên chợ Bến Thành nha ck.
E: tuân lệnh bà xã. Sẵn bẹo má cho bõ ghét, ai bảo Xinh đẹp quá làm gì.
Lou: á, đau đ, ck hư quá à.
Lại lấy tay xoa xoa cái má cho Lou, lợi dụng là đây =)). Cầm lấy tay Lou, 2ta cùng đi chơi nào. Ngày hđó dường như là ngày vui nhất đối với e và cả Lou. E để ý thấy Lou cười nhiều lắm, đi nhiều nơi, tham quan nhiều chỗ. Và đặc biệt là Lou đã mua 1cặp cốc đôi, khắc tên e và Lou. Lúc ả mệt k đi nổi thì,
Lou: ck ơi, cõng e, e mỏi chân quá, híc.
E: vâng, cô lên đây tôi cõng.
Lou: hây da, đi thôi ngựa, cha cha.
Ngựa cái đầu cô nhă. Đến bjờ thì nó vẫn làm thế vs em. Huhu. Đi chơi nguyên ngày, cũng đến lúc phải về rồi. E và Lou lại bắt xe về. Ngồi trên xe Lou mệt hay sao mà cầm chặt tay e và dựa đầu vào vai e =)). Về đến bến thì có 1con bé nào ấy, chạy lăng xăng lại chỗ Lou.
Cbé: chị Lou, chị đi chơi với ai về v, anh Nguyên biết anh buồn thì sao. Chị, chẳng lẽ đây là bé Xu hay sao. Lou cốc đầu Xu 1cái.
Xu: á du, đau e, e về e méc anh Nguyên là cj đánh e, để anh ấy khôg chơi với chị nữa.
Lou: đó, e qua mà mách anh Nguyên đi này, anh đang đứng cạnh chị đấy. Xu quay sang e với vẻ mặt dò xét, e chêm vô câu.
E: Người Tình Báo dò xét cái gì đó. Xu giật mình, rồi gật đầu.
Xu: đúng rồi, anh Nguyên đây mà, a…a anh dẫn bọn em đi ăn chè nha.
Lou: cái con bé này… E ngắt lời,
E: ừm, ta đi thôi. Kéo tay Lou đi để k cho phản đối. Kết thúc 1ngày vui vẻ và hạnh phúc…
Hết chap. M.n ủng hộ e nha.
Thank