(Re-Up) Tôi Hẹn Hò Với Nam Thần Stream Asmr (18+) – Chương 48: Quan hệ người yêu – Botruyen

(Re-Up) Tôi Hẹn Hò Với Nam Thần Stream Asmr (18+) - Chương 48: Quan hệ người yêu

Editor: Méo

Bên ngoài cửa sổ có tiếng gió thổi vù vù từ phía Bắc, Trần Ngữ Sương ngồi ở hàng cuối trong lớp học nên không thể nghe được bài giảng.

Cô liếc nhìn toàn bộ khu giảng đường, cũng may đây là môn giáo dục công dân(*) nên chẳng mấy người tập trung nghe giảng, người thì nói chuyện, người thì ngồi nghịch điện thoại.

(*) Từ gốc là 思修, bên mình không có cụm từ riêng để chỉ từ này nên mình để là GDCD.

Trần Ngữ Sương không cố lắng nghe nữa, thẫn thờ nhìn mặt bàn.

Chính là nơi này, cô gặp Lâm Cạnh, hơn nữa…còn không mặc quần lót.

Cho dù lúc đó cô không biết Lâm Cạnh chính là Cá Voi thì bây giờ nghĩ lại vẫn thấy xấu hổ vô cùng.

Bây giờ nhớ lại lần tình cờ gặp mặt và cả việc làm rơi bút dưới chân cô nữa, chỉ sợ không phải trùng hợp gì mà là anh cố tình tạo ra.

Trần Ngữ Sương nghiến răng, cuộn chặt nắm đấm, lặng lẽ mắng anh: “Hừ… Đồ lưu manh.”

Nhưng sự xấu hổ cùng buồn bực này cũng chỉ thoáng qua một chút, ngay lập tức trong lòng lại tràn đầy tình yêu ngọt ngào.

Trần Ngữ Sương ủ rũ cúi xuống, giống mèo con yếu ớt uể oải, cô cảm thấy mình đúng là bị Lâm Cạnh nuông chiều đến quá mức rồi.

Hôm qua sau khi bọn họ làm xong, Lâm Cạnh vừa đòi hôn lại đòi ôm, còn giúp cô tắm rửa. Trong nhà có bao nhiêu đồ ăn vặt thì đều được bưng hết lên trước mặt cô.

Lâm Cạnh thậm chí còn lo thể lực cô bị tiêu hao quá lớn không dậy nổi, cứ nhất quyết phải đút cho cô ăn.

Tâm tư nhỏ này của anh sao có thể che giấu được chứ, đang từ đút cho bằng thìa thì dần chuyển sang miệng, một hồi thành lau súng cướp cò.

Cũng may anh còn nhớ đây là lần đầu của cô, không thể quan hệ quá nhiều, vì thế cố nhịn xuống không đi vào.

Trần Ngữ Sương che mặt, không dám nghĩ đến cảnh tượng cô dùng biện pháp xấu hổ giúp anh giải quyết.

Di động hơi rung lên.

Trần Ngữ Sương bỏ ngón tay trước mắt ra, quả nhiên, không ngoài dự đoán chính là Lâm Cạnh.

Hôm nay anh có việc không đưa cô đi học được, nếu không thì với tính cách của anh sao có thể không dính lấy cô cho cả thế giới biết. Bây giờ chắc xong việc rồi mới nhắn tin cho cô.

[Sương Sương, em đang học à?]

[Dạ. Em đang học tiết giáo dục công dân. Anh xong việc rồi hả?] Trần Ngữ Sương nhìn giảng viên đứng trên bục văng nước bọt tứ tung, lại cúi đầu nhắn tin.

[Ừ.] Lâm Cạnh nới lỏng chiếc cà vạt trên áo somi, không nhịn được cười thành tiếng.

Lớp GDCD… Anh nhớ lại sự việc lúc trước.

[Đợi anh lái xe đến đón nhé.]

Trần Ngữ Sương hơi cong môi, cố tình làm ra vẻ không vui sướng quá mức nhưng ngón tay vẫn lướt như bay trên màn hình: [Vâng ạ.]

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.