Editor: Méo
\”Cởi quần lót ra.\”
Cá Voi trước ngực rung mạnh, kịch liệt hơn ban nãy, khoái cảm gần như hút mất lý trí cô. Lòng bàn tay Trần Ngữ Sương dính đầy mồ hôi, trơn trượt suýt thì không cầm được món đồ này.
Lớp vải ẩm ướt kéo theo một sợi chỉ bạc từ tiểu huyệt xuống đất, sợi bạc đứt quãng trên ghế da màu đen, ánh sáng dâm mĩ khiến đầu óc Lâm Cạnh choáng váng.
\”Đặt chân lên tay ghế đi!\” Anh hung bạo nhìn chằm chằm chất lỏng giữa hai chân cô, tay di chuyển càng nhanh hơn, côn thịt như to thêm một vòng.
Trần Ngữ Sương cảm giác toàn thân mình đều dính mồ hôi. Hai chân cô đặt lên tay ghế, xúc cảm lạnh lẽo khiến cô run rẩy, nhưng sự lạnh lẽo đó tan biến rất nhanh, chỉ còn lại sự khô nóng trong cơ thể bao lấy.
Như có ánh mắt sắc lạnh lướt qua giữa hai chân cô, vừa chân thật lại vừa hư ảo. Dù thế nào thì cô vẫn đắm chìm vào khoái cảm không thể thoát ra được, môi âm hộ khép mở hiện ra vách tường tiểu huyệt hồng hào bụ bẫm.
\”Đệch…\” Anh nhỏ giọng mắng một tiếng, động tác vuốt ve côn thịt càng thêm nhanh: \”Đừng nghịch vú nữa, đặt Cá Voi con lên âm hộ em đi.\”
Phía dưới cô đã sắp không chịu nổi, nơi đó ngứa ngáy như muốn được chú ý. Anh vừa nói xong thì cô đã lập tức đặt vật nhỏ đang rung kịch liệt trên tay xuống hạ thân, kề sát vào hạt đậu đỏ đang sưng lên.
\”Ưm…a…\” Âm thanh kiều mị phiêu đãng trong không khí, âm cuối còn hơi bay cao.
\”Quá… kích thích…\” Nước mắt cô trào ra, miệng huyệt phun ra một hỗn hợp trắng tinh, huyệt cô bị kích thích mãnh liệt đến mức không nói thành lời.
\”Tiểu huyệt thoải mái lắm hửm?\” Cơ thể anh ngày càng cách xa màn hình, cự vật to hồng cùng bàn tay đang di chuyển cực nhanh lồ lộ hiện ra, dâm dục đến mức khiến cho miệng lưỡi cô đều tê dại.
Hốc mắt cô đỏ ửng, nước mắt chảy ròng qua khóe mắt, vừa đáng thương lại vừa quyến rũ.
Lâm Cạnh thở hổn hển, không cất lời. Anh nhìn chằm chằm hình ảnh trên màn hình, cự vật dưới tay như muốn xông thẳng vào tiểu huyệt hồng hào kia.
\”Nói ông xã nghe, tiểu huyệt thoải mái lắm phải không? Hửm?\” Anh khàn giọng hỏi, âm thanh gợi cảm khiến người nghe run rẩy. Trần Ngữ Sương vừa nghe được một giây thôi đã tê rần nửa người.
Cô không kiềm được âm thanh rên rỉ trong họng mình, tựa như không thể từ chối được giọng nói của anh, ngập ngừng lại đứt quãng: \”Thích… ưm…\”
Anh vẫn chưa tha cho cô, giọng nói ngày càng từ tính: \”Thích ở chỗ nào?\”
Tiểu huyệt run lên từng đợt như muốn phun trào, cô nức nở đáp lại: \”Thích… Tiểu huyệt thích… Hức…\”
Anh hài lòng khẽ cười, chất lỏng chảy ra ngày càng nhiều từ côn thịt giữa hai chân, nơi bàn tay vuốt ve phát ra mấy tiếng vô cùng dâm mĩ.
\”Đặt đầu của Cá Voi con vào động huyệt đi.\”
Đầu cô mông lung nóng hổi như bị say xe, càng giống như bị sốt: \”Đặt Cá Voi con vào đi.\” Câu này giống như đặt anh vào tiểu huyệt vậy, đặc biệt làm người khác ngượng ngùng.