Editor: Méo
Đồng hồ báo thức reo lúc mười giờ rưỡi, kênh trực tiếp của Cá Voi bắt đầu náo nhiệt hẳn lên.
Hôm nay anh mặc một chiếc áo phông màu trắng đơn giản, phản chiếu dưới ánh sáng êm dịu là đường cong rắn chắc.
Nhạc nền chậm rãi phát trong phòng trực tiếp, anh ngồi trước bàn, tay cầm một quyển sách tiếng Anh vừa dày vừa nặng.
\”Chào buổi tối mọi người.\” Tiếng cười khẽ truyền qua micro, tựa như anh đang ngồi ngay cạnh.
Chữ lướt trên màn hình như đạn lạc, kín đến không thể thấy rõ.
\”Hôm nay Cá Voi phải đi học sao?\”
\”Cá nhỏ đến rồi ~\”
Anh hơi nhếch môi, giọng nói ấm áp: \”Đúng vậy, hôm nay thầy Cá dạy mọi người học tiếng Anh.\”
Trần Ngữ Sương giả nôn trong lòng: \”Người này cũng giỏi diễn thật.\”
Anh mở quyển sách bằng da trâu lên, dòng chữ to in hoa văn hiện ra trước màn hình:
\”Wherever we go, we should remember past are false, memory is an one does fall the past, spring is no longer exists, even the most durable and maniacal love ultimately also is a fleeting reality!\”
Anh phát âm rất lưu loát, từ đơn tiếng Anh được đè ở đầu lưỡi, thốt ra một cách ngắn gọn, là cách đọc tiếng Anh tiêu chuẩn.
\”Mặc dù nghe không hiểu, nhưng tôi bắt đầu thấy mệt rồi.\”
\”Đừng đọc đừng đọc nữa, thầy tha em đi.\”
Phát âm của anh rất dễ nghe, tao nhã như tiếng đàn violon, giọng nói qua micro giữa tiếng nước chảy, làm cho lòng người cảm thấy yên bình.
Trần Ngữ Sương chống cằm nhìn anh.
Chàng trai cao ráo khỏe mạnh, khi nói hầu kết gợi cảm hơi rung lên, lúc này nhìn anh rất quyến rũ.
Kẻ cuồng thanh khống Trần Ngữ Sương hiển nhiên rất hài lòng.
Ánh mắt anh đặt trên trang sách, một chút cũng không nhìn lên màn hình. Trần Ngữ Sương không quan tâm, liên tục tặng quà.
Đọc được một phần ba quyển sách, chữ chạy trên màn hình cũng vơi bớt nhiều, hẳn là nhiều người trong lúc xem đã ngủ mất.
Thời gian điểm tới mười hai giờ.
Trong lòng Trần Ngữ Sương có chút mong đợi khó hiểu.
\”Hôm nay trực tiếp đến đây thôi.\” Anh kéo ống kính lại gần, xương quai xanh thẳng tắp hiện ra trước màn hình.
\”Bảo bối ngủ ngon.\” Màn hình đen lại.
Trần Ngữ Sương không vội, cô rót ly nước, quả nhiên anh lại tiếp tục trực tiếp.
Vẫn là cảnh tượng vừa rồi, nhưng anh đã đổi sang mặc sơ mi trắng, mắt kính bằng bạc đặt cạnh quyển sách, bàn tay trắng trẻo nhẹ nhàng lau màn hình, tại tình cảnh này Trần Ngữ Sương vậy mà cảm nhận ra chút dâʍ ɖu͙ƈ.
Trong lòng cô thầm mắng streamer 18 này, nhưng tay lại quẹt vào tặng quà.
\”Mọi người buổi tối vui vẻ nha.\” Hiển nhiên anh cũng thấy quà tặng lướt qua màn hình, khẽ cười một tiếng.