Mặc dù có ông chồng của Cổ Cẩm Linh đang ở nhà, Lý Tiểu Thiên vẫn thành công thụ tinh cho cô mà không bị phát hiện. Tính ra ngày hôm nay, Lý Tiểu Thiên bắn cũng hơi nhiều rồi, không biết còn đạn để mà bơm cho Từ Mị Ánh được không nữa.
Lý Tiểu Thiên lên đường trở về phòng trọ, dọc đường đi thì nhớ tới chuyện thi cử mà ông chú kia nói, hắn sựt nhớ lại và nhanh chóng trở về lục tìm mấy bài kiễm tra gần đây, kết quả bài nào bài nấy đều dưới 40 điểm, thi học kì 1 vừa rồi Lý Tiểu Thiên của lúc trước không đạt được tới học sinh trung bình luôn.
Thật không ngờ, tên này đã nghèo mà còn học dốt nữa trời ơi, cũng may là trước kia lão tử có học phép thuật [Nhìn Phát Nhớ Luôn], chứ nếu không thì ở lại lớp chắc luôn.
Tối đến, Lý Tiểu Thiên sang nhờ Cổ Cẩm Linh dạy học cho hắn, cốt nói là đến ôn thi chứ thật ra là tới để thụ tinh cho cô thôi, hai người lại tiếp tục chơi trò làm tình khi có người khác ở gần, nhưng cô cũng không thể sao nhãn việc dạy học được. Khi nói về việc học tập thì con người của Cổ Cẩm Linh thay đổi 180 độ, từ một người phụ nữ dâm đãng bỗng chốc trở thành best cô giáo, cô dạy hắn hiểu rất nhanh khiến cho cô phải kinh ngạc, cô rất muốn bắt hắn về làm con trai của cô để thịt mỗi ngày cho đã.
5 ngày sau, cuối cùng ngày thi học kì 2 đã tới, Lý Tiểu Thiên rời khỏi phòng trọ với một bộ đồ học sinh gọn gàng đẹp đẽ, không có một vết nhăn nào nhờ Từ Mị Ánh thường xuyên ủi đồ cho hắn, khi vừa mới bước chân ra khỏi cửa, hắn đã lao tới ôm lấy cô rồi đánh cháo lưỡi một lúc xong hắn mới chịu rời cái đôi môi gợi cảm ấy mà lên đường đi thi.
Phòng thi của Lý Tiểu Thiên nằm ở dưới lầu, phòng thứ 3, bước chân vào phòng, hắn đi một vòng rồi tìm chỗ ngồi theo số báo danh của mình, cũng hên là chỗ ngồi của hắn gần cửa sổ có gió thổi vô mát lạnh vl, đảo mắt nhìn xung quanh thì hầu như chả có người nào cùng lớp với hắn ở đây cả, gió thổi hiu hiu thôi nhắm mắt ngủ một chút, bất chợt một cái thiếu nữ lại gần hắn lên tiếng “Ơ, không phải tên ung thư viêm màng túi đây sao? Không ngờ lại gặp nhau ở đây”.
Lý Tiểu Thiên nghe được liền mở mắt ra nhìn, thì thấy một cái thiếu nữ với một mái tóc ngắn màu đen nhuộm đỏ, khuôn mặt cũng hơi đẹp, đeo đôi bông tai bằng vàng, ăn mặc một bộ đồ học sinh cấp ba ở bên trong, bên ngoài thì mặc 1 chiếc áo khoác đắt tiền, có thể nhìn thấy cặp mông bên to, bên nhỏ, cô tên Lỗ Nhiên là bạn gái cũ của Lý Tiểu Thiên lúc trước.
“Thì ra là cô à, muốn tiền nữa sao, xin lỗi lão tử éo có đâu” Lý Tiểu Thiên nhớ lại những ký ức trước đây, Lỗ Nhiên lúc nào cũng lấy hết tiền trong ví của hắn.
“Hứ, bà đây mà thèm những đồng tiền cắc của ngươi à, xem đây này” Lỗ Nhiên nói xong thì móc ra một sấp tiền mặt, toàn là tờ 100 tệ giơ lên cao khoe khoang, nếu có kẻ xấu ở đây thì cô ta có mà xác định.
“Xem ra, cô bạn trai mới rồi hả?” Lý Tiểu Thiên nhìn cũng đủ biết là có tên nhà giàu nào đó hốt Lỗ Nhiên rồi.
“Ừ, anh ấy vừa đẹp trai, vừa giàu có, lại còn………nói chung là ngươi cũng không bằng 1 góc của anh ấy, thứ nghèo rớt mồng tơi như ngươi chỉ có nước ngồi quay tay với màn hình thôi, mà ngươi lại còn học ngu nữa chứ, ta nghĩ ngươi khỏi thi luôn đi mà về dưới quê chăn bò có lẽ tốt hơn đấy, ha ha”.
Con mịa nó! Nãy giờ lão tử nhịn mày đủ lắm rồi đó nha! Nếu không phải ở đây đông người thì mày biết tay với lão tử! Cứ cười đi rồi lão tử sẽ cho mày sống không bằng chết.
Renggggggg!.
Âm thanh báo hiệu là đã tới giờ thi, Lỗ Nhiên nhanh chóng quay trở lại chỗ ngồi của cô, khi đi còn làm cái mặt khinh bỉ cho Lý Tiểu Thiên xem nữa.
Bình tĩnh, bình tĩnh, không để cho cơn giận làm mờ lý trí được, mình nhịn được mà.
Không lâu sau đó, 1 cái giáo viên bước vào phòng thi này, trong tay là một sấp bài thi, môn thi đầu tiên là môn Sinh Học. Lý Tiểu Thiên nhận bài thi rồi làm nhanh chóng, đề thi môn này rất là đơn giản với hắn, chưa tới 10 phút thì hắn đã làm bài xong, còn dư thời gian mà chẳng có gì làm thôi thì nằm ngủ tiếp, hắn để bài thi của mình nằm ở trên bàn mà không che lại. Ngay lập tức, ở sau lưng hắn là một cái thiếu nữ cao hơn 1m9, khuôn mặt bình thường như bao cô gái khác, ngực hơi nhỏ chắc cũng đạt B cup, tay chân thon thả, cô tên Triệu Thiên Ý là một cái tiểu thư, cô nhìn thấy bài làm của hắn có vẻ hơi đúng đúng thế là cô bật chế độ sao chép không sai một chữ nào luôn, nhưng đến môn thi thứ hai thì Lý Tiểu Thiên dỡ chứng không nằm ngủ nữa, bởi vì có rất nhiều gái đẹp đang thi ở phòng này.
Nãy giờ ngủ mà không để ý, mấy con hàng này nhìn mà muốn phang cho để thèm.
Triệu Thiên Ý bèn phải tự lực gánh sinh, có vài câu hỏi dễ cô tự làm trước, còn câu hỏi khó thì cô đưa mắt lên nhìn thì thấy cánh tay của Lý Tiểu Thiên đang được đặt lên bài thi, khiến cho cô méo nhìn thấy chữ gì cả.
Tên cò hó này, còn không chịu lấy cái tay ra! Bực bội à.
Học lực của Triệu Thiên Ý cũng vào dạng yếu kém, nhờ vào gia cảnh có tiền mà cô mới có thể lên lớp, gia sư chất đống ở nhà mà cô lại học không vô, cô không có phép thuật [Nhìn Phát Nhớ Luôn] như Lý Tiểu Thiên, mà là do đôi mắt của cô tốt thôi.
Triệu Thiên Ý loay hoay cố gắng moi từng chữ một, nhưng lại khó khăn vô cùng, cô bèn xé một mẫu giấy nhỏ rồi kéo nhẹ áo Lý Tiểu Thiên, hắn quay đầu lại thì cô đưa cho hắn mẫu giấy.
Cái gì đây? Thư tình à? Chắc không phải đâu nhỉ?.
Lý Tiểu Thiên mở mẫu giấy ra thì thấy một dòng chữ [Né cái tay của ngươi ra coi!], khiến cho hắn khó hiểu, hắn quay đầu lại thì thấy Triệu Thiên Ý đang chép bài làm một cách ngon lành, hắn lập tức nhận ra là cô ta muốn gì nên liền dùng tay che lại.
Muốn chép bài của lão tử ư? Không cho đấy, làm gì nhau, hê hê.
“Ui yaaaa”.
Triệu Thiên Ý liền nhéo Lý Tiểu Thiên một cái, thì cô thấy anh đưa cho cô một mẫu giấy, cô mở ra thì nó ghi là [Muốn sao chép thì cũng được thôi, nhưng ở đời đâu có ai cho không ai điều gì, 1 câu 20 tệ, Ôkê không?], rất nhanh cô đáp lại hắn bằng một cái gật đầu, thế là giao dịch hoàn tất, hắn cho cô chép thoải mái còn canh chừng giúp cô nữa. Khi thi xong môn thi thứ hai thì hai người mới bàn lại chuyện giao dịch, Lý Tiểu Thiên ép giá lên thành 25 tệ 1 câu.
“Ngươi có chắc chắn trả lời đúng hết không, mà tự tin như đúng rồi vậy?” Triệu Thiên Ý nghi ngờ hỏi.
“Cô cứ yên tâm đi, tôi bảo đảm 99,99%, nếu không đúng tôi sẽ trả tiền gấp ba lần lại cho cô à”.
Triệu Thiên Ý bán tính bán nghi, nhưng cô quan sát ở gần thì cũng chả có đứa học sinh giỏi nào cả, thôi thì cô thà tin Lý Tiểu Thiên một lần xem thử, rồi mới về nhà kiễm tra đáp án cho chắc chắn.
Môn thi thứ ba là Anh Văn, phải nói là nó dễ như uống nước đối với Lý Tiểu Thiên, hiện tại là hắn đã nói thành thạo hơn 10 thứ tiếng chỉ trong vòng 5 ngày thôi (éo tin được phải không các bác), hắn làm bài xong đúng 4 phút thì lăn đùng ra ngủ tiếp trước ánh mắt đầy kinh ngạc của Triệu Thiên Ý.
WTF? Tên này là siêu nhân sao?.
………………
Renggggggg!.
Tiếng chuông báo hiệu kết thúc ngày thi đầu tiên, Lý Tiểu Thiên đưa số tài khoản ngân hàng cho Triệu Thiên Ý, nhưng cô lại nói về nhà kiễm tra lại đáp án có đúng hay không thì mới chuyển tiền cho hắn.
“Ùm, được thôi, vậy tôi đi trước à”.
Lý Tiểu Thiên đang định đi về để chỵch Cổ Cẩm Linh thì Lỗ Nhiên từ đâu lao la chặn đường trêu chọc nói “Ha ha, ngươi đã làm bài không được mà còn ngủ tới hết giờ nữa, đúng là thứ rẻ rách mà”.
Á đù! Xém tí là mình quên con mắm này chứ.
Cùng lúc đó, ở đằng xa đi tới là một cái Hot Boy với mái tóc vuốt vuốt keo, ăn mặc sành điệu, đẹp trai hơn hẵng Lý Tiểu Thiên, hắn tên La Vân Hải là một tên thiếu gia, hắn vừa tới thì đã dùng tay bóp lấy cái mông bên to, bên nhỏ của Lỗ Nhiên.
“Ôi, anh này thật kì quá à” Lỗ Nhiên nói nhưng vẫn để La Vân Hải bóp mông của cô.
Hê, được lắm hai đứa bây tới số với lão tử rồi! Cho hai đứa bây vui vẻ một lúc, lão tử sẽ sắp xếp một trò chơi nhỏ cho tụi bây, Ha Ha Ha.
(Chương sau vui lắm nhé các bác, hắc hắc).