Sáng thức dậy, Lý Tiểu Thiên lấy cớ hôm qua đi ăn sinh nhật có làm vài ván bài, thắng được tiền nên đưa 1000 tệ cho Từ Mị Ánh giữ lấy, hắn đang ăn sáng thì trên TV đang trực tiếp hiện trường thảm sát giữa hai băng nhóm xã hội đen.
Ơ, cái kho hàng hồi tối đây mà.
“Theo điều tra của bộ công an, đêm hôm qua tại cái kho hàng cũ này đã có ba băng nhóm xã hội đen gây gổ với nhau, theo lời kể của một nhân chứng còn sống sót của vụ thảm sát này cho biết, băng đảng xã hội đen tên là [Băng Tóc Ngựa] đã làm ngư ông đắc lợi, họ đợi cho hai băng kia chém nhau rồi mới vào cắn lén, kết quả là băng Tóc Ngựa dọn dẹp hết hai băng xã hội đen, cũng may là người nhân chứng nhanh trí trốn kịp thời” một cái phóng viên đưa tin nói.
Cùng lúc đó, tại địa bàn của Giang Lục.
Xoảng! Ầm! Keng!.
Giang Lục đang rất là tức giận, hắn đập phá mọi thứ mà hắn nhìn thấy.
“Con mịa nó! Cái tên Kiều Nhất Sinh…..ta thật không ngờ là ngu học đến như vậy, ta đã chỉ cái mái tóc bờm ngựa này rồi kia mà! Thế éo nào hắn lại nghĩ ra Băng Tóc Ngựa vậy? Bộ con ngựa nó có tóc hả?”.
Giang Lục muốn làm trùm xã hội đen ở thành phố T này, hắn rất cần danh tính cho băng Bờm Ngựa của hắn, nên mới cố ý để cho Kiều Nhất Sinh sống để kể lại mọi chuyện, ấy thế mà………thôi lần sau cố gắng vậy.
Lúc đi học về, Lý Tiểu Thiên đi ngang qua một cửa hàng bán máy chụp ảnh, máy quay phim,..vv…., cái cửa hàng cũng hơi nhỏ một tí hắn muốn xem thử ở đây có bán đồ hắn cần hay không, nhưng khi hắn lại gần cửa hàng thì phát hiện ra một tên nam nhân đeo mắt kính đen che mặt lại, đứng ở bên ngoài mà cứ lén la lén lút nhòm ngó vào bên trong, hình như là đang tìm ai đó.
Tên này làm cái gì ở đây vậy?.
Tên nam nhân bí ẩn nhìn thấy Lý Tiểu Thiên thì quay đầu bỏ đi, núp vào góc khác mà quan sát tiếp, Lý Tiểu Thiên thấy hắn cũng có hơi lạ.
Bộ tính ăn trộm gì ở đây hay sao vậy ba? Thôi kệ hắn vậy, vào tìm đồ cho cái máy quay của mình trước cái đã.
Cạch (tiếng mở cửa).
Lý Tiểu Thiên đẩy cửa kính rồi bước vào bên trong cửa hàng, nhưng lại không thấy một ai cả nên hỏi “Có ai không? Ông chủ đâu mất rồi?”.
Quái thật, giờ này đi ăn cơm trưa hết rồi hay sao vậy ta?.
“Khoan đã, đừng có đi” Lý Tiểu Thiên định rời đi thì có một giọng nói của 1 người phụ nữ vang lên ở trong 1 cái góc tường, hình như cô ta đang núp ở đây trốn ai đó.
“Bà chủ ơi, tôi muốn mua đồ à”.
“Ùm, cậu thử nhìn ra bên ngoài thử, tên biến thái đó đi chưa vậy?” cái bà chủ vẫn đang núp nói.
“Tên biến thái nào cơ?”.
“Thì là cái tên đứng ở bên ngoài tiệm đấy, hồi nãy cậu vào mà không thấy hắn à?”.
“Ồ thì ra là tên kì lạ đó, hắn thấy tôi thì tự dưng chạy đi đâu mất tiêu luôn, thật là khó hiểu mà”.
“Vậy là hắn đã đi rồi hả?”.
“Ùm, bà chủ ra đây bán đồ cho tôi đi, đừng có núp nữa mà”.
“Này, tôi mới có 28 tuổi thôi đó nha, kêu tôi bằng chị chủ nghe chưa” từ trong góc tường từ từ đi ra ngoài là một cô gái trẻ rất đẹp, với mái tóc dài màu tro, chiều cao ngang với Lý Tiểu Thiên kích cỡ ngực khoảng D-cup, mặc một chiếc áo khoác màu hồng, cô hơi ốm vòng eo rất thon, mặc một chiếc váy ngắn màu trắng, cô tên Dương Khả Khả là chủ của cái cửa hàng này.
“Ơ, em xin lỗi tại giọng của chị rất giống với bà cô lớn tuổi, hơn nữa chị cứ núp ở đó em đâu có thấy nên mới gọi chị là bà chủ thôi chứ bộ”.
“Thế em muốn mua gì nào?”.
“Chị dẫn em tới nơi bán thiết bị quay đi, em muốn tìm vài thứ ạ”.
“Được rồi, đi theo chị” nói xong thì Dương Khả Khả dẫn Lý Tiểu Thiên đi tới một cái địa phương, ở nơi này có đủ những thứ mà hắn cần, còn cô ta thì đứng ngay bên cạnh hắn rồi ngó ra bên ngoài cửa hàng quan sát.
Lý Tiểu Thiên đang lựa mấy món thiết bị quay tốt thì Dương Khả Khả bỗng nhiên ngồi xuống núp nói “Tên biến thái đó, hắn lại quay trở lại rồi”.
“Ông nội này, cũng rảnh dữ hem, trưa tròn bóng như thế mà cứ đứng ở ngoài nắng làm gì không biết” Lý Tiểu Thiên nhìn ra bên ngoài thấy vậy nên nói.
“Nếu chị sợ, sao không đi báo cảnh sát?” Lý Tiểu Thiên thắc mắc hỏi.
“Chị có gọi điện báo cảnh sát mấy lần rồi đó chứ, nhưng hắn chạy nhanh lắm lần nào cũng thoát được hết”.
“Ơ, nhưng chị làm gì mà hắn lại không chịu buôn tha chị vậy? Bộ hắn là bạn trai cũ của chị hả?” Lý Tiểu Thiên hỏi tiếp.
“Bậy rồi, chị vẫn còn đang F.A đây thì lấy đâu ra bạn trai kia chứ, với lại chị cũng đâu có biết hắn ta là ai đâu, tự dưng hắn lên cơn đi theo dõi đấy”.
“Đẹp gái như chị mà vẫn chưa có bạn trai cơ á, em không có tin đâu à”.
“Không tin thì thôi……..ông trời ơi, tại sao ông sinh con ra lại đẹp gái đến như vậy”.
“Thôi bớt bớt lại đi chị ơi, em có cách này có thể bắt hắn 100% thành công, nhưng chị phải chịu thiệt một chút à nha”.
“Cách gì vậy? Nói nghe thử xem”.
Lý Tiểu Thiên ghé sát tai Dương Khả Khả thì thầm kế hoạch để bắt tên biến thái kia, ban cô có vẻ không đồng ý với kế hoạch này, nhưng hắn thuyết phục một hồi thì cô cũng bằng lòng chấp nhận.
Mua đủ thiết bị quay phim rồi, Lý Tiểu Thiên còn mượn Dương Khả Khả một cái quay xong rời khỏi cửa hàng của cô, còn cô thì đóng cửa hàng lại rồi đi về nhà, tên biến thái thấy thế liền bám theo ở đằng sau cô.
Bỗng Dương Khả Khả đi vào một con hẻm nhỏ khiến cho tên biến thái cảm thấy hơi kì lạ nói “Ủa, sao hôm nay nàng ta lại đi đường này ta? Ô hố hố, cuối con hẻm này là ngõ cụt mà, ông trời cảm ơn ông, tôi nhất định sẽ hiếp nàng ta không trượt phát nào luôn”.
Đi tới cuối con hẻm, quả nhiên là ngõ cụt, Dương Khả Khả bèn quay đầu lại, rất nhanh cô nhìn thấy tên biến thái đang đứng im chờ cô quay lại.
“Ngươi rốt cuộc là ai? Sao cứ bám theo ta hoài vậy? Bộ ngươi cuồng ta lắm hả?” Dương Khả Khả lùi lại mấy bước tỏ ra sợ hãi rồi hỏi.
“Đúng vậy, ta thích nàng nhiều lắm, cỡ từ khi ta nhặt được chiếc quần lót của nàng thì ta nhất định biến nàng trở thành người của ta!” tên biến thái nói xong thì thò tay vào trong túi quần móc ra một chiếc quần lót màu tím, hắn ngửi nó trông thật dâm dê, đúng chất biến thái luôn.
Ơ, cái quần lót đó là của mẹ mình mà, ai ngờ tên này lại nghĩ nó là của mình thế mới đau.
“Xem ra, ngươi hình như hiểu nhầm gì rồi, cái đó không phải là của ta đâu” Dương Khả Khả giải thích.
“Hứ, ta đã nhìn thấy nàng phơi những quần lót này mà nàng còn dám chối nữa hay sao, ta sẽ trừng phạt nàng thật mạnh” Nói xong thì tên biến thái lao tới Dương Khả Khả, hắn muốn ăn tươi nuốt sống cô ngay lập tức.
Dương Khả Khả liên tục né tránh những chiêu thức mèo cào của tên biến thái, hắn vừa chảy nước miếng vừa giơ tay chụp ếch cố gắng bắt cho bằng được, cuối cùng hắn dồn cô vào chân tường liền hết đường chạy.
“Bớ người ta! Có kẻ hiếp dâm tui!” Dương Khả Khả la to lên.
“He he, nàng cứ la to lên nữa đi, ở chỗ vắng vẻ này chỉ có quỷ mới thèm lui tới nơi đây thôi, Ha Ha Ha” tên biến thái vừa cười ngạo nghễ vừa nói.
Đứng như vậy, quả thực là có một tên ác quỷ đang ở nơi đây, hắn núp không xa lắm, trên tay đang cầm máy quay ghi hình lại.
Xoạt! (tiếng xé rách quần áo).
Tên biến thái túm lấy chiếc váy ngắn màu trắng rồi xé rách nó ra để lộ ra chiếc quần lót màu đỏ của Dương Khả Khả, tiếp đến hắn ôm lấy cô hun như chưa bao giờ được hun vậy, cô chống cự dữ dội mới đẩy hắn ra được, nhưng hắn đâu có nhục trí nhất quyết là phải hiếp dâm cô cho bằng được, hắn tự cởi quần áo của hắn ra xong thì bỗng cô ta la lên “Đủ rồi đấy! Ra đây cứu chị đi!”.
“Nàng kêu ai vậy?” tên biến thái thắc mắc hỏi.
“Ra ngay đây, đang tới khúc gây cấn mà chị làm mất cả hứng à” Lý Tiểu Thiên rất muốn xem tiếp tên biến thái hiếp dâm Dương Khả Khả, hắn có chút không vui nói.
“Ngươi là tên lúc nãy” tên biến thái nhận ra Lý Tiểu Thiên nên nói.
“Ùm, lại gặp nhau rồi, ơ sao mà cu của ngươi bé thế kia mà cũng đi hiếp dâm con gái nhà lành à?” Lý Tiểu Thiên nhìn thấy vậy nên nói.
“Ngươi đi chết đi!” tên biến thái hiện đang khỏa thân với con cu lủng lẳng bé tẹo, hắn lao tới Lý Tiểu Thiên giơ tay cầm cú lại rồi tung ra một cú đấm.
“Bốp” một phát, người ăn đòn không ai khác đó chính là tên biến thái, hắn ăn nguyên một cú đấm thẳng vào mặt rồi ngã xuống bất tỉnh nhân sự.
“Xong rồi, chúng ta……Á á đau đau!” Lý Tiểu Thiên đang nói thì Dương Khả Khả không biết từ lúc nào đã đứng ngay bên cạnh hắn và dùng nhéo vào eo của hắn.
“Tại sao em đánh nhau giỏi như vậy, thế mà lại không chịu bắt tên biến thái sớm, để chị bị hắn làm nhục cho đã rồi mới ra tay là sao?” Dương Khả Khả giận hờn nói.
“Em xin lỗi, thôi chị đừng giận nữa mà, chị mau gọi điện cho cảnh sát đi, để em trói…….tên này lại cho” Lý Tiểu Thiên đang nói giữa chừng thì hắn có liếc mắt nhìn quần lót của Dương Khả Khả.
Cái tên này, cũng là một tên biến thái!
Cũng may là cái áo khoác của Dương Khả Khả to lớn, cô kéo áo xuống che cái quần lót của cô lại rồi gọi điện báo cho cảnh sát.
Tội cho tên biến thái, đã hàng nhỏ rồi còn bày đặt đi hiếp dâm con gái nhà lành, nay nhân chứng, vật chứng có đủ thì 100% hắn vô tù bốc lịch dài dài rồi.