Tối nằm ngủ, Lý Tiểu Thiên suy ngẫm những cách để kiếm tiền nhanh để giúp đỡ cho Từ Mị Ánh.
Đi làm thêm ư? Mình không có rảnh, sáng đi học, chiều về giúp Cổ Cẩm Linh có thai, tối về lại phải chỵch mẹ, chỉ có thể nghỉ ngơi được ngày chủ nhật…..làm sao đây ta?.
Ơ mà mình có nghe nói, đi buôn ma tuý cũng kiếm kha khá à nha, nhưng mình lại sợ vô tù bốc lịch đến lúc đó lại éo được chơi gái thì khổ.
Suy nghĩ một hồi, bỗng Lý Tiểu Thiên nhớ tới Giang Lục, hắn là dân xã hội đen chắc có vài việc làm cho mình kiếm tiền đây.
Sáng đi học về, ăn cơm trưa xong, Lý Tiểu Thiên không quên phải giúp Cổ Cẩm Linh mang thai, may là Từ Mị Ánh có chiếc xe Sirius, hắn mượn xe đi tới khu chung cư. Lên căn hộ của Cổ Cẩm Linh, không may ông chồng của cô hôm nay ông không đi làm, thế là hắn được nghỉ hôm nay.
Đi trên đường, chẳng biết làm gì Lý Tiểu Thiên nhớ tới Giang Lục (không phải gay đâu nhá) bèn lấy cái tấm bưu thiếp ra xong thì móc con smartphone gọi ngay cái số ở trên tấm bưu thiếp đó.
Reng Reng.
“A lô, ai gọi tui đó, có tui đây” đầu dây bên kia Giang Lục nhấc con IPhone8 Plus trả lời.
“Hô, ông chú dạo này khỏe không?” Lý Tiểu Thiên hỏi.
“Ai vậy cà?”.
“Là tôi đây, ông chú còn nhớ tên nhóc đã đánh bại bọn đàn em của chú chưa tới 1 phút không?”.
“Ô, thì ra là cậu cao thủ đây mà, dạo này cậu thế nào rồi?”.
“Cũng bình thường thôi, nhưng dạo này kẹt quá, ông chú xem thử có việc nào ngon cho xin 1 slot với ạ” Lý Tiểu Thiên nói với giọng nhỏ nhẹ.
“Ùm, tôi biết cậu là chỉ mới học cấp ba thôi, kiếm tiền sớm để làm gì? Định cưới vợ hả?” Giang Lục trêu chọc nói.
“Tôi cần tiền để mua một vài thứ thôi, thế có việc gì kiếm tiền nhanh không?”.
“Cậu gọi tôi cũng đúng lúc lắm, có việc này tôi muốn nhờ cậu giúp, khi xong việc tôi sẽ cho cậu 2000 tệ (hơn 6 triệu rưỡi VND) có thể sẽ mất mạng nữa đấy, sao nào có chịu làm không?” Giang Lục nghiêm túc nói.
Sau một hồi đắn đo, Lý Tiểu Thiên đồng ý làm việc cho Giang Lục. Tối hôm đó, họ hẹn nhau ở bến cảng tại thành phố T, Lý Tiểu Thiên lấy cái cớ là đi ăn sinh nhật thằng bạn có thể về hơi muộn, nói Từ Mị Ánh cứ đóng cửa mà ngủ đi đừng chờ hắn.
Gặp nhau tại bến cảng, Giang Lục dắt theo 27 tên đàn em theo cùng, tính luôn Lý Tiểu Thiên thì tổng cộng là 29 người, Giang Lục phát cho mỗi người một cái mặt nạ chất vô cùng, để khỏi ai nhận ra, kế tiếp 29 người này đi tới một cái kho hàng cũ rồi chia thành nhiều nhóm nhỏ mai phục ở đây. Không lâu sau, 6 chiếc xe ô tô màu đen nối đuôi nhau hướng thẳng tới cái kho hàng cũ này, họ không biết là đang có một đám người chuẩn bị mở combat họ.
6 chiếc xe ô tô chia thành 2 phe phái, mỗi bên 3 chiếc mà chiếc nào cũng đủ 4 người, phe đầu tiên bước ra khỏi xe là mặc một set đồ vest đen, độc duy nhất 1 tên mặc vest trắng trên miệng đang ngậm điếu xì gà, ai nhìn cũng đủ biết hắn là đại ca rồi. Phe thứ hai ăn mặc như một dân chơi thứ thiệt, một bộ vest cũng không có, còn tên đại ca là ai thì tác cũng méo có biết =)).
2 phe phái cùng nhau đi vào bên trong cái kho hàng cũ này, bọn đàn em đi theo sau mà tên nào tên náy đều nhìn nhau với ánh mắt hình viên đạn. Ở trong kho hàng, liền có một cái bàn gỗ hình vuông và hai chiếc ghế gỗ, không biết chúng được đặt ở đây lâu chưa nữa.
Tên mặc vest trắng nhanh chóng ngồi xuống ghế, chờ tên đại ca bên phe kia. Rất nhanh, một tên có mái tóc bù xù, xỏ khuyên mũi, chân tay xăm mình các kiểu, trong tay đang xách một cái va-li màu đen đang đi tới chỗ cái bàn gỗ.
“Đây, hàng của ông anh đây, mời kiễm tra” tên tóc bù xù ngồi xuống ghế rồi mở chiếc va-li ra để ngay trước mặt cái mặc vest trắng xong nói.
Bên trong cái va-li, 100% là hàng trắng, chúng được cho vào túi ni lông dạng vừa, chia thành nhiều gói xếp hàng ngang.
“Hàng tốt đấy anh bạn” cái mặc vest trắng lấy một túi ra nếm thử rồi nói.
“Thế tiền đâu rồi?” cái tên tóc bù xù hỏi.
“Người đâu, mang tiền lên” rất nhanh liền có một tên đàn em mang một cái va-li màu đen lên, hắn đặt chiếc va-li lên bàn rồi mở nó ra để trước mặt tên tóc bù xù.
Nhận được tiền, cái tên tóc bù xù giơ tay ra, tỏ ý muốn bắt tay với cái mặc vest trắng, hắn nói “Lần sau nhớ mua ở chỗ tôi tiếp nhé”.
“Nhất định, nhất…….?….” cái mặc vest trắng đang nói thì một tiếng “Bùm” vang lên làm cho hắn phải giật cả mình.
“Có chuyện gì xảy ra vậy?” cái tên tóc bù xù hỏi.
“Thưa đại ca, có kẻ vừa nả Rocket vào cái kho hàng này ạ!” một tên đàn em từ ngoài chạy vô nói.
Xoảng Xoảng (tiếng cửa kính vỡ).
Không biết ở đâu, hơn chục quả bom khói được ném từ các cửa kính của nhà kho vào bên trong, chúng xả ra khói mù mịt.
A…..Á?……A….. Ớ?….
“Ai vậy? Ai vừa mới la lên vậy?” cái mặc vest trắng hỏi trong màn khói dày đặc, nhưng không có ai trả lời hắn mà chỉ nghe thấy những tiếng kêu như heo bị trọc tiết thôi.
Không lâu sau, màn khói tan biến đi, để lại cái nhà kho đầy mùi máu tanh hòa trong không khí, có rất nhiều người nằm xuống và cũng có 1 top người đang đứng, họ mang mặc nạ đặc biệt có thể chống khói, họ dùng vũ khí cận chiến thảm sát từng người mà không phải băng của họ. Chỉ còn có vài mống sống sót, trong đó thì phe tên tóc bù xù đã tạch hết cả rồi, cái tên mặc vest trắng vẫn còn sống cùng với 3 tên đàn em của hắn.
“Các ngươi là ai? Các ngươi có biết ta là ai không hả?” cái mặc vest trắng giận dữ nói.
“Biết chứ, ngươi là Kiều Nhất Sinh con trai của Kiều Đại Minh ông chủ tập đoàn Kiều thị có đúng không?” Giang Lục nói.
“Đã biết ta là ai rồi, còn dám đụng tới chuyện làm ăn của bọn ta, các ngươi đúng là chán sống hết rồi” Kiều Nhất Sinh lớn tiếng nói.
“Ùm, bọn ta quả thật là chán sống lắm rồi, ngươi cho bọn ta 1 vé xuống địa ngục chơi không được đó hả?” người lên tiếng là Đào U Cửu.
“Bọn bây xông lên cho ta!” Kiều Nhất Sinh lui lại mấy bước rồi nói, lập tức 3 tên đàn em của hắn đều tiến lên phía trước người gần nhất với họ.
Vâng, 3 cái mặc vest đen đang lao tới người ở phía trước, chỉ cách họ khoảng 4, 5 cái hô hấp, nhưng ai ngờ kẻ đó lại là Lý Tiểu Thiên.
Trong tay của Lý Tiểu Thiên đang cầm một thanh đoản đao do Giang Lục đưa cho hắn, khi nãy là nhờ cái thanh đoản đao này mà hắn đã cho vài tên lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân rồi, bây giờ tự dưng có thêm 3 em nữa đang lao tới hắn, khi xưa lúc còn ở Quỷ Giới tính số người bị hắn giết rất là nhiều như sao trên trời, thêm 3 cái mạng nữa thì xi nhê gì.
Lý Tiểu Thiên thi triển Quỷ Bộ, lập tức lướt ngang qua 3 cái mặc vest đen, có thể nhìn thấy được hắn chém đúng 3 nhát, nhát nào cũng là chí mạng, trực tiếp đem 3 cái mặc vest đen cho 1 hit về làng.
“Ngươi……..quái vật?” Kiều Nhất Sinh sợ hãi nói.
“Hô, cậu cũng máu lạnh ghê ha” Giang Lục nhìn sang Lý Tiểu Thiên rồi nói, nhưng ai ngờ khi Giang Lục vừa mới mất cảnh giác thì Kiều Nhất Sinh lập tức thò tay vào bên trong túi áo vest, hắn móc ra một khẩu súng lục chĩa thẳng vào đầu Giang Lục và sẵn sàng bóp cò.
“Đại ca!” bọn đàn em của Giang Lục kêu lên.
Pằng!.
Tiếng súng vang lên, Kiều Nhất Sinh đã bóp cò nhưng Giang Lục lại không có được ăn kẹo đồng. Nhờ có Quỷ Bộ, Lý Tiểu Thiên rất nhanh di chuyển tới gần Kiều Nhất Sinh, hắn dùng thanh đoản đao chém một nhát trực tiếp đem cái cánh tay hiện đang cầm khẩu súng lục chém đứt văng lên cao.
“A a a! Tay của ta!” Kiều Nhất Sinh la hét lên.
Chưa dừng lại ở đó, Giang Lục bồi thêm một cú đấm vào mặt Kiều Nhất Sinh, xong hắn nói “Này thì bắn lén bố mày à”.
“Các ngươi! Ngộ sẽ nhất định sẽ trả thù!” Kiều Nhất Sinh vừa khóc vừa nói.
“Ừ, ta sẽ chờ ngươi đến trả thù, nhưng ngươi có biết bọn ta là ai không? Để ta chỉ cho người biết đây là tên băng của ta à” Giang Lục lại gần Kiều Nhất Sinh, hắn vuốt cái mái tóc bờm ngựa của hắn để cho Kiều Nhất Sinh biết băng của hắn tên là Băng Bờm Ngựa.
“Để ta gọi xe cứu thương cho ngươi ha” Giang Lục lấy chiếc IPhone 8 Plus ra gọi xe cứu thương thiệt.
“Xong việc rồi, chúng ta đi thôi” Giang Lục quay người lại nói xong thì xách hai cái va-li màu đen cùng với 28 người rời khỏi cái kho hàng, để một mình Kiều Nhất Sinh ở lại.
Về tới địa bàn, Giang Lục trả cho Lý Tiểu Thiên 3000 tệ, trong đó 2000 tệ là tiền công còn 1000 tệ là thưởng cho hành vi hiệp nghĩa, Giang Lục lúc đó cũng có thể né tránh được nên chỉ thưởng một tí, xem nó như là tiền thưởng làm việc này lần đầu, nói nôm na là mới bước chân vào con đường tà đạo.
Cũng gần 22 giờ tối thì Lý Tiểu Thiên mới về tới phòng trọ, hắn tạm thời không đưa số tiền này cho Từ Mị Ánh, nếu làm vậy thì cô ta sẽ nghi ngờ hắn.
Thôi ngủ phát để mai tính tiếp vậy.