Phụ Khoa Nam Y Sư – Chương 27 hai đội trưởng đội cảnh sát hình sự – Botruyen
  •  Avatar
  • 78 lượt xem
  • 3 năm trước

Phụ Khoa Nam Y Sư - Chương 27 hai đội trưởng đội cảnh sát hình sự

Chu Cửu Giới đã biết chuyện giữa Thường Nga và ông chủ Vu, cảm thấy uất ức
thay cho cái vỏ ngoài này, họ Vu kia, ngươi được đấy, dám cho ta đội nón xanh.
Hôm nay, Chu Cửu Giới tan việc xong liền đi bộ về.
Huyện A chỉ là một huyện nhỏ, đi từ đông sang tây cũng chỉ sáu bảy dặm.
Rất nhanh, Chu Cửu Giới đã tới trường múa mà Thường Nga làm việc.
Chu Cửu Giới đi thẳng vào.
Lúc này, ông chủ đang cùng mấy tên huynh đệ chơi chơi mạt chược, thấy Chu Cửu
Giới xông vào thì đều sững sờ.
Mấy người này đều từng bị Chu Cửu Giới ném xuống sông, biết rõ hắn có một loại
lực lượng thần kỳ.
“Ngươi… Ngươi tới làm gì?” ông chủ Vu thấy Chu Cửu Giới sắc mặt tái nhợt,
từng bước đi vào cũng có chút hoảng hốt.
Chu Cửu Giới lạnh nhạt nhìn bọn hắn, ánh mắt rơi vào người lão Vu: “Họ Vu kia,
ngươi nói thật cho ta biết, Thường Nga có phải là do ngươi giết hay không?”
“Ngươi nói cái gì? Thường Nga đã chết rồi sao? Thảo nào mấy ngày nay không tới
làm, cô ấy chết như thế nào?”
“Ngươi đừng có mà giả bộ, nói mau, có phải ngươi hay không?”
Chu Cửu Giới khẽ vươn tay liền túm lấy áo hắn. Đám thủ hạ thấy vậy bèn nhao
nhao tới, Chu Cửu Giới điểm ra vài cái đã khiến bọn hắn ngã lả tả trên đất.
Lão Vu định thừa dịp Chu Cửu Giới phân thần mà tập kích, nhưng vừa lấy ra dao
găm bên hông ra thì đã bị Chu Cửu Giới túm cổ tay, dao găm đã rơi leng keng
trên mặt đất.
Chu Cửu Giới bóp một cái, lão ta lập tức toàn thân run lên, vội hét: “Bác sĩ
Chu, có chuyện gì từ từ nói.”
Chu Cửu Giới lại bóp mạnh hơn, quát: “Nói mau, có phải ngươi giết Thường Nga
hay không?”
“Không… Không phải tôi.”
“Ngươi không nói có phải không?”
Chu Cửu Giới lại tăng lực hơn khiến tay lão như muốn gãy ra, đến nỗi phải há
miệng kêu to.
“Ngươi có nói hay không?”
“Ta… Ta nói, ta nói, là ta…”
Chu Cửu Giới lôi hắn ra ngoài: “Chúng ta đến quan phủ.”
Chu Cửu Giới kéo lão ra tới cửa thì thấy có một chiếc xe việt dã, bèn nói:
“Lên lái xe đi.”
Lão bị Chu Cửu Giới bức bách đành phải leo vào trong xe, Chu Cửu Giới ngồi
ngay sau hắn.
Ông chủ Vu hỏi: “Đi đâu?”
“Quan phủ.”
“Quan phủ?”
“Chính là nha môn, nơi để cáo trạng.”
“Chúng ta không có chỗ này… Không có nha môn.”
“Nói bậy, hôm qua có một đám người mặc đồng phục, một người họ Hoàng, là đội
phó chỗ nào nào.”
“Anh nói tới đội trưởng Hoàng đội cảnh sát hình sự.”
“Là đội cảnh sát hình sự.”
Ông chủ Vu nhẹ nhàng thở ra, lái xe tới đội cảnh sát hình sự.
Trên đường, lão còn hạ cửa sổ xe, để lộ cánh tay với đầy hình xăm trổ cực kỳ
chướng mắt, bên cạnh đó còn kèm theo tiếng huýt sáo.
Trong nháy mắt đã đến cục công an. Trước cửa có một cảnh vệ trông thấy ông chủ
Vu đến bèn vội cúi chào: “Chào ông chủ Vu.”
Lão cũng chỉ vẫy vẫy tay rồi lái xe vào.
Đến trước tòa nhà tám tầng hình dáng như chiếc mũ quan, ở giữa là huy hiệu
cảnh sát hình một gốc cây cực đại. Cửa ra vào treo một tấm biển: cục công an
huyện A.
Lão đi xuống, nói với Chu Cửu Giới: “Đi thôi, chúng ta đi gặp đội trưởng
Hoàng.”
Chu Cửu Giới hừ một tiếng, xuống xe đi theo lão.
Đội cảnh sát hình sự làm việc ở tòa nhà phía Tây, xem như là một khu làm việc
độc lập.
Trên đường đi, gặp bảy người cảnh sát, lại có năm người biết lão, nhao nhao
tới chào hỏi, hai người kia thoạt nhìn rất trẻ tuổi.
Lão quay sang nói với Chu Cửu Giới: “Nhìn kìa, hai tên cảnh sát kia chắc chắn
là vừa mới tới, còn không biết cả ta nữa chứ.”
Chu Cửu Giới nói: “Ngươi đừng có mà đắc ý, ta sẽ cho ngươi đẹp mắt.”
Đi vào phòng làm việc đội cảnh sát hình sự, cửa ra vào treo một tấm biển, bên
trên ghi: đại đội cảnh sát hình sự cục công an huyện A.
Ông chủ Vu nói: “Đến rồi, mời cậu vào trước.”
Chu Cửu Giới đi vào, thấy bên trong có hai người, một người hơn bốn mươi, mặt
chữ quốc, tướng mạo uy nghiêm, người kia chừng ba mươi tuổi, mặt trắng, chính
là đội trưởng Hoàng.
Mặt chữ quốc cùng đội trưởng Hoàng đứng lên nghênh tiếp, thế nhưng lại bỏ qua
Chu Cửu Giới mà đi bắt tay với lão Vu kia.
Chu Cửu Giới đã cực kỳ tức giận, ngồi phịch xuống ghế.
Mặt chữ quốc hỏi: “Cơn gió nào đưa ông chủ Vu tới nơi này vậy?”
Ông chủ Vu cười nói: “Chào Quách đội trưởng, tôi bị mời tới đây.”
Lão nói đến chữ “mời” với ngữ điệu nặng hơn.
Quách đội trưởng cười to: “Nghe ông chủ nói vậy là có người tìm ngài gây
chuyện à.”
Đội trưởng Hoàng mỉm cười: “Ai dám gây phiền toái cho ông chủ Vu đây….”
Lão liền quay về phía Chu Cửu Giới: “Chính là bác sĩ Chu đây.” tại y
Đội trưởng Hoàng đã từng gặp Chu Cửu Giới, nhưng do trời tối nên cũng không
nhớ mặt, liếc hắn từ trên xuống dưới một cái, hỏi: “Cậu là ai?”
Chu Cửu Giới thản nhiên nói: “Đội trưởng Hoàng dễ quên quá, tôi chính là
trượng phu của Thường Nga đây.”
“Thường Nga, Thường Nga nào?”
“Chính là án mạng trên cây cầu ở thành bắc.”
“A, anh họ Chu, là bác sĩ ư?”
“Đúng.”
“Bác sĩ Chu đây là?”
Đội trưởng Hoàng nhìn Chu Cửu Giới, lại nhìn xem ông chủ Vu.
Ông chủ Vu nói: “Vợ bác sĩ Chu từng làm việc ở lớp khiêu vũ của tôi.”
“À, hiểu rồi, bác sĩ Chu muốn mời ông chủ Vu đến cung cấp tình huống à.”
“Không phải cung cấp tình huống, là đưa hung thủ đến.”
“Ha ha.” Quách đội trưởng cười không khép miệng.
Chu Cửu Giới tối sầm mặt: “Ngươi cười cái gì?”
Đội trưởng Quách nói: “Tôi nghĩ nhất định là cậu đã hiểu lầm rồi, ông chủ Vu
sao có thể là hung thủ được chứ.”
Đội trưởng Hoàng cũng cười: “Đúng vậy đó, tâm trạng của bác sĩ Chu tôi cũng có
thể hiểu được, nhưng vu cáo người khác là phạm tội đấy.”
Chu Cửu Giới chỉ tay về phía tên họ Vu: “Chính hắn cũng đã thừa nhận, còn điều
tra cái gì?”
Đội trưởng Hoàng quay đầu nhìn lão Vu: “Ông chủ Vu, ngài thừa nhận ư?”
Lão cười khổ một tiếng: “Là anh ta cưỡng ép tôi, tôi không chịu được nên không
thể không giả vờ thừa nhận, nếu không chắc đã chết trong tay hắn.”
Đội trưởng Quách lạnh nhạt nói: “Bác sĩ Chu, anh tự ý dùng hình là xâm phạm
quyền lợi thân thể, đây là hành vi trái pháp luật.”
Chu Cửu Giới gầm lên: “Các ngươi nói như vậy là sao? Ta hoài nghi lão giết
Thường Nga nên giúp các ngươi phá án, các ngươi một … không … Cả hai đều
không hỏi gì mà đã giải vây thay lão, chẳng lẽ bình thường các ngươi đều phá
án như vậy sao?”
Chu Cửu Giới quát lên khiến hai vị đội trưởng đỏ mặt tới mang tai.
Đội trưởng Quách nói: “Bác sĩ Chu, cám ơn hảo ý của anh, chuyện này chúng ta
sẽ tự điều tra, anh cứ quay về đã, nơi này là văn phòng, mời anh đừng lớn
tiếng ồn ào ở chỗ này.”
Chu Cửu Giới tức giận quay đầu đi ra.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.