– Ta không sao.
Long Thắng Thiên tiến lại muốn chạm vào hồ nước cũng bị đánh văng ra.
– Tiểu tử ta biết đây là thứ gì rồi, đây là phong linh trận nếu ta đoán không lầm bên dưới cái hồ này có một mỏ linh thạch bị phong linh trận luyện hóa phong ấn lại tạo thành dạng nước.
– Ý người là cái hồ nước này là linh khí hóa lỏng?
– Không sai với lượng nước trong hồ ít nhất cũng được hơn vài vạn năm.
Nghe Hắc Dịch tiên vương nói làm hắn hưng phấn không thôi nhìn hồ nước trước mặt rộng gần một trượng lượng linh khí này không chừng có thể giúp hắn dột phá linh vương, hắn cố gắn giữ bản thân bình tỉnh.
– Làm sao có thể lấy chúng ra?
– Người chỉ cần phá cấm chế sao đó thu vào giới chỉ.
Long Thắng Thiên quay sang nhìn Lý Thanh Nguyệt nói.
– Sư tỷ ta biết đây là thứ gì.
Lý Thanh Nguyệt sao khi nghe hắn nói xong liền trợn mắt há mồn hưng phấn không thôi, sao khi bình tĩnh nàng dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn hắn.
– Tiểu Thiên không ngờ người còn hiểu về trận pháp.
– Chỉ biết chút ít, sư tỷ trên người có mang theo thứ gì đựng không?
Nghe hắn hỏi nàng chỉ tay vao túi trữ vật của mình.
– Thứ này được không?
– Cũng được đợi lát nữa khi ta phá trận người liền lập tức thu chúng vào.
Long Thắng Thiên tiến lại gần hồ sao đó bắt đầu vận thôn thiên quyết phá cấm chế.
– Tiểu Thiên cẩn thận.
– Yên tâm cấm chế này không làm khó được ta.
Lý Thanh Nguyệt nghe hắn nói liền đứng sang một bên quan sát tình hình.
Cấm chế trên mặt hồ lóe lên sao đó mờ dần, lúc này nước trong hồ đã bắt đầu bay hơi, Lý Thanh Nguyệt liền thu lấy nước vào trong túi trữ vật của mình, nàng hưng phấn cười nói.
– Hì hì lần này kiếm lớn rồi.
– Chưa hẳn, khi chúng ta trở về mấy lão giả trong tiên môn nhất định giành lấy mất.
– Đúng vậy, bây giờ phải làm sao?
Lý Thanh Nguyệt đang lo lắng lại nhìn sư đệ mình thong thả như không có việc gì cười nói.
– Tiểu Thiên người gian xảo như vậy nhất định sẽ có cách đúng không?
Hắn nghe nàng nói mặt đen lại, ta rõ ràng là một quân tử biết yêu mỹ nữ kính mỹ nhân có chỗ nào giống gian xảo? hắn nhìn nàng tươi cười trước mặt trong lòng bối rối không biết có nên cho nàng biết bí mật không gian giới chỉ của mình hay không?
– Sư tỷ ta có một thứ muốn cho người biết nhưng người phải hứa không được nói cho người khác biết được không?
Nàng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hắn cũng biết vấn đề này không phải chuyện đùa, không đùa giỡn nữa.
– Chẳng lẽ người không tin sư tỷ sao? Với lại ở chung với người lâu như vậy có thứ gì ta còn chưa biết.
Long Thắng Thiên khóe môi co giật hắn lấy ra không gian giới chỉ lần trước tìm được trong hắc ám sâm lâm.
– Người biết đây là thứ gì không.
Thấy hắn lấy ra một chiếc nhẫn củ rách nàng liền bỉu môi.
– Chỉ là một chiếc nhẫn củ thôi làm sao lại nghiêm túc như vậy? chẳng lẽ người muốn nói với ta đây là không gian giới chỉ sao?
– Đúng vậy, đây chính là không gian giới chỉ a.
Lý Thanh Nguyệt giật mình nàng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hắn trong lòng rung động.
– Thật sự là không gian giới chỉ sao?
– Đương nhiên người có thể kiểm tra.
Kiểm tra, đương nhiên phải kiểm tra đây là thứ chỉ có trong truyền thuyết nàng đưa một tia thần thức vào liền phát hiện bên trong có một không gian khác liền ngây người.
– Thật sự… đây thật sự là không gian giới chỉ a.
Sao khi trãi qua khích động tâm tình bình ổn liền hướng hắn trả giới chỉ.
– Người yên tâm ta sẽ không nói chuyện này với bất cứ ai nếu người không tin ta có thể phát thệ.
– Không cần ngay cả nữ nhân của mình còn không tin tưởng thì có thể tin ai.
– Coi như người biết điều.
Nàng nói xong lại cảm thấy không ổn.
– Người nói ai là nữ nhân của người?
Long Thắng Thiên nhìn nàng xù lông cười nói.
– Ở đây còn người khác sao?
Lý Thanh Nguyệt thấy hắn thâm tình nhìn mình lập tức tim đập loạn nhịp trong lòng loạn hết lên hai má đỏ bừng, nàng liền lãng sang truyện khác.
– Người muốn sử lý hồ nước này như thế nào?
– Mỗi người một nữa.
– Không được ta không tốn công sức không thể lấy nhiều như vậy nhiều nhất chỉ lấy 2 phần.
– Quyết định vậy đi.
Sao khi ăn chia xong hai người tiếp tục tìm kiếm nhưng không phát hiện được gì đành phải đi trở ra, vừa ra khỏi hang động liền cảm giác được một lực lượng khủng bố đập vào.
– Không hai rồi con hỏa sư kia đã trở lại.
Lý Thanh Nguyệt nghe hắn nói liền lo lắng.
– Bây giờ phải làm sao?
– Trước tiên cứ ở trong đây chờ xem tình hình.
Nàng nghe hắn nói liền gật đầu sao đó ngồi một bên nhìn ra ngoài cửa động.
– Tiểu Thiên người nói xem tại sao con yêu thú đó lại thủ hộ nơi đây?
– Chắc là do tổ tiên của nó được chủ nhân ở đây nuôi dưỡng.
– Nhưng mà chủ nhân nơi đây chưa từng nuôi dưỡng nó.
– Việc này ta cũng không hiểu, sư tỷ người hỏi chuyện này để làm gì?
Lý Thanh Nguyệt trên mặt hiện lên vẽ do dự nói.
– Tiểu Thiên nếu sao ta làm chuyện gì đó có lỗi với người thì người có tha thứ cho ta không?
– Còn phải coi đó là việc gì? Sư tỷ người có tâm sự sao?
– Người nghĩ đi đâu vậy ta làm sao có tâm sự chỉ là ta muốn thử lòng người một chút thôi.
– Vậy người xem lòng ta như thế nào?
– Người quá bí ẩn ta xem không thấu, có đôi lúc ta cảm thấy người không phải là người ở thế giới này.
Long Thắng Thiên nhìn vẻ mặt nghiêm túc của nàng cảm thán người ta nói nữ nhân là loài động vật mẫn cảm đúng là không sai.
Hai người trò chuyện được một lúc bên ngoài lại truyền đến tiêng đánh nhau tiếng va chạm ngày càng kịch liệt âm thanh trấn động vang lên làm rung động đến chỗ hai người, trên hang động xuất vài vết nứt.
– Sư tỷ mau đi thôi hang động này sắp không chịu nổi rồi.
Lý Thanh Nguyệt bị hắn nắm tay kéo đi ra đến bên ngoài liền thấy một trận hổn chiến đệ tử hai tiên môn đang quần công con hỏa sư vài chục hồn thú bên trên bay lượn liên tục va chạm vào nhau.
– Tiểu Thiên chúng ta mau rời khỏi nơi này đi.
Long Thắng Thiên tiện tay ném ra vài chục trái boom khói cùng với sương mù hòa vào nhau khung cảnh phía trước lập tức trở nên trắng xóa tầm nhìn thu hẹp đến mức chưa đến một cánh tay, hắn dựa vào phương hướng Hắc Dịch chỉ liền tẩu toát.
– Tiểu tử ta tìm thấy khí tức của mấy tên muốn giết người lúc trước.
– Người noi đến Lý Thần, bọn chúng ở đâu?
– Bên phải người 50 bước chính là 3 tên đó.
Hắn tìm một nơi an toàn để Lý Thanh Nguyệt ở lại sao đó tiến về trận chiến.
– Tiểu Thiên người muốn làm gì?
– Sư tỷ yên tâm ta đi giải quyết một số chuyện sẽ quay lại người ở đây đợi ta.
– Người nhớ cẩn thận.
Xác định được phương hướng 3 người Long Thắng Thiên chân đạp ngự phong thuật gia trì thêm tốc độ của thiểm điện điêu tốc độ của hắn tăng đến linh úy đỉnh phong, Lý Thần đang đứng phía sao hai linh sư quan sát cuộc chiến hai tên linh sư điều khiển hồn thú tấn công hỏa sư, Long Thắng Thiên quyết định giết hai tên linh sư trước sao đó mới truy kích Lý Thần hắn tiếp cận hai tên linh sư một tay cầm kiếm đâm đến yết hầu tay còn lại cầm rocket nhắm vào đầu tên kia, hai tên linh sư đang tập trung vào trận chiến đột nhiên bị người khác tấn công với khoảng cách gần như vậy liền không kịp hoàn thủ bị đánh văng ra xa không rõ sống chết.
– Người là ai?
Lý Thần đang quan sát hai linh sư chiến đấu đột nhiên không biết từ đâu lồi ra một tên thích khách hắn liền xoay người bỏ chạy xung quanh toàn là sương mù không thích hợp cho việc chiến đấu.
Long Thắng Thiêm ở một bên thấy hắn bỏ chạy liền vận ngự phong thuật đuổi theo băng chỉ liên tục triển khai cản đường đối phương, Lý Thần đang tẩu thoát đột nhiên phát hiện chân mình bị đóng băng liền vận linh lực phá vỡ lúc này hắn đột nhiên cảm nhận được một trận nguy hiểm mãnh liệt ập đến không kịp phản ứng liền bị đánh văng ra xa miệng liên tục thổ huyết, ánh mắt hắn nhìn lại cố gắn muốn xem ai động thủ chỉ thấy một ánh sánh lóe lên rồi biến mất trên cổ cảm thấy mát lạnh sinh cơ dần trôi đi.
Nhìn Lý Thần chết đi Long Thắng Thiên trong tâm hồn rung động, đây là lần đầu hắn giết người huyền kiếm trên tay bổng nặng ngàn cân, linh lực như tiêu tán rất nhiều suy nghĩ hiện lên trong đầu hắn làm hắn trở nên ngơ ngác.
– Tiểu tử đừng suy nghĩ nhiều nữa ta không biết người tù đâu đến cũng không cần biết ở nơi của người như thế nào nhưng khi người đến Huyền Linh đại lục người phải chấp nhận quy tắc nơi đây nếu không người sẽ bị đào thải.
– Ta biết.
Long Thắng Thiên nhắm mắt lại sao đó lại mở ra nơi sâu xa trong ánh mắt hắn đang có một thứ gì đó thay đổi hắn đi đến chỗ hai linh sư phát hiện hai người đã chết sao đó tiến lại chỗ Lý Thanh Nguyệt.
– Tiểu Thiên người giải quyết xong rồi sao?
– Xong rồi chúng ta mau đi thôi.
– Không trợ giúp bọn họ diệt hỏa sư sao?