Phong Sát – Chương 9 – Botruyen
  •  Avatar
  • 57 lượt xem
  • 3 năm trước

Phong Sát - Chương 9

– Bao nhiêu tuổi?Cảnh giới gì rồi ?

– 22tuổi Vương Cảnh , Hạ đẳng !

Lãnh Phong không nói thêm điều gì, nhìn nàng có hơn hắn bao nhiêu đâu.

– Công tử không cần buồn, người nếu được trọng tâm bồi dưỡng còn vượt xa thế nữa !

– Bạch Tuyết, trên người nàng có gì đó rất lạ ?

– Ý công tử là thứ này ?

Nàng khẽ kéo chân váy lên, tháo ra 1 miếng hộ giáp chân thả xuống.

Lãnh Phong thử nhấc nó lên và….

Bất thành !

” Nặng vãi !!!”

Hắn không khỏi than 1 câu.

So với mấy tấm sắt trước đây luyện tập của hắn như thái sơn so với hòn đá.

Hắn bật người dậy , liền lôi kéo y phục của nàng.

Bạch Tuyết quả nhiên trên người đều đeo thứ giáp nặng trịch ấy.

– Công tử, người đây là muốn thiếp thân sao ?

Bạch Tuyết mị dẫn.

– Cũng muốn nhìn xem 1 lần !

Bạch Tuyết khẽ cười, tháo hết bộ giáp trên người để lộ thân thể thon thả tuyệt mĩ.

– Ặc…

Không nghĩ Bạch Tuyết vậy mà làm thật, Lãnh Phong được 1 phen bổ mắt, vội che y phục cho nàng lại.

– Công tử, thấy thế nào ?

Bạch Tuyết khẽ thì thào bên tai.

– Tuyệt, có muốn thử làm nữ nhân của ta không ?

Lãnh Phong khẽ cười, bên ngoài thì bình tĩnh mà trong lòng thì rối cmn bời.

Nàng phá vỡ cái suy nghĩ nữ nhân phải nhu mì hiền thục, đâu được ‘ dễ dãi ‘ như vậy !

– Chỉ là ‘ thử ‘ thôi sao ?

Bạch Tuyết khẽ cười, có vẻ bây giờ vị điện hạ của nàng lại rất bối rối, khác xa với vừa rồi.

– Chỉ sợ nàng không đồng ý thôi…

– Làm sao lại mất tự tin rồi ?

Bạch Tuyết khẽ cười, nàng thu lại bộ giáp.

– Nàng lại định mặc nó lên nữa sao ?

– Sao, không thích thiếp mặc như vậy sao ?

– Không thích…không thích….

Lãnh Phong bối rối hẳn.

Bạch Tuyết cười mị.

– Ừm…vậy thiếp cũng đồng ý làm nữ nhân của chàng, có được không ~ Tiểu phu quân ?

Thanh âm mê hoặc thật ngọt tai ah !

Lãnh Phong gật đầu lia lịa.

– Vậy thì để thiếp xem dung nhan của chàng một chút nha ~~~

Bạch Tuyết gỡ miếng bớt giả xuống, chứng kiến khuôn mặt đẹp trai không có chỗ chê không làm nàng thất vọng.

– Chàng đó… gần gũi nữ sắc còn non lắm !

Bạch Tuyết che miệng cười duyên.

Lãnh Phong có chút bừng tỉnh.

Nhưng quả thật, về cái phương diện này thì hắn yếu thật, có thể hắn sẽ áp đảo với những nữ có tinh thần yếu một chút, nhưng chỉ cần có những người ‘ dị ‘ như Bạch Tuyết thì quả thật non nớt.

– Bất quá, ta vẫn muốn nàng làm nữ nhân của ta mãi mãi, không được hối hận, yêu cầu này có được tính chứ ?

– Có niềm tin sao ?

Bạch Tuyết nhìn hắn, ánh mắt hắn nhìn nàng rõ ràng chắc chắn, tự tin hơn rất nhiều.

– Vẫn tính !

Nàng đáp trả câu trả lời của hắn.

– Vậy tốt !!!

Lãnh Phong khẽ cười, tự tin hôn lên môi nàng 1 cái thật sâu.

Bạch Tuyết dù sao cũng vẫn cao hơn hắn nhiều ( 12 vs 22)

Dù 2 người có 2 phòng riêng biệt ở gần nơi này nhưng Bạch Tuyết vẫn là bế hắn về phòng nàng.

Phía bên kia…

Tử Điệp cùng Ngọc Liên đối diện vị tông chủ

– Mục đích các ngươi tu luyện làm gì ?

Ngọc Liên nhìn qua Tử Điệp.

– Tất nhiên là mạnh hơn,để có thể sinh tồn trong thế giới này,cũng có thể làm điều mình muốn…

Tử Điệp im lặng.

Nàng chưa thực rõ lí do mình tu luyện, cuộc sống thảm hại trước kia đã chiếm phần lớn trong đầu nàng.

Nàng cùng hắn tu luyện là do muốn ở bên cạnh hắn,không muốn làm gánh nặng hay gây phiền toái thêm cho hắn.

Vì Lãnh Phong, cũng vì nàng…có lẽ nàng đã có câu trả lời rồi.

Tử Điệp ngước nhìn, khuôn mặt hơi hồng, tông chủ khẽ cười.

Không cần nói, 2 người cũng đoán được câu trả lời của nàng.

Tử Điệp cùng Ngọc Liên trở lại.

-‘ Hắn ‘ có thể sẽ có nhiều nữ nhân, muội đã nghĩ kĩ chưa ?

Tử Điệp nhìn Ngọc Liên, gật đầu làm nàng cũng hơi bất ngờ.

Từ lúc nàng được Lãnh Phong cứu giúp, nàng đã lựa chọn tin tưởng hắn bất luận thế nào. Dù có nhiều nữ nhân chút thì sao chứ ! Nếu đã nghi ngờ thì không yêu, mà yêu thì không nghi ngờ !

– Vị tỷ tỷ kia làm nữ nhân của chàng ấy cũng tốt, muội có thể an tâm chờ đến lúc làm nữ nhân của chàng…

Tử Điệp khẽ cười, khuôn mặt hồng thêm hồng.

Có lẽ bây giờ sẽ là thời gian tạm xa của 2 người , nhưng nàng tin tưởng, khoảng thời gian sau này nhất định sẽ bên chàng trọn đời.

Vừa đóng lại cửa phòng, Tử Điệp đã bị 1 bàn tay bịt miệng, bịt mắt, cả người như bị trói buộc, khó mà cử động, cơ mà nó là đi vào phòng tắm.

Nhưng khi được thả ra, trước mắt nàng là Lãnh Phong, cùng ‘ vị tỷ tỷ ‘ kia.

3 người trần trụi nhìn nhau, Tử Điệp hơi xấu hổ.

– Đây là đại phu nhân sao ?

Bạch Tuyết khẽ cười, vuốt gọn mái tóc Tử Điệp.

– Phu quân…đây…là …cũng là nữ nhân của chàng ?

Lãnh Phong nhìn nàng, khẽ gật đầu.

Không giống như hắn nghĩ, Tử Điệp bật cười.

– Chàng làm sao lừa tỷ ấy được vậy ?

– Hừ, do bản lĩnh của phu quân nàng đó !

Tử Điệp nhìn cơ thể thành thục của Bạch Tuyết mà hỏi nhỏ.

– Chẳng lẽ…chàng đợi thiếp lớn như tỷ ấy….

Tử Điệp càng nói càng nhỏ.

Hắn khẽ cười.

– Ừ…chỉ cần nàng đến 18 tuổi chắc chắn sẽ không có vấn đề…

Tử Điệp khẽ gật đầu.

– Quả nhiên vẫn để dược sư nói chuyện dễ hiểu.

Bạch Tuyết khẽ nói. Tử Điệp mới lại trợn mắt nhìn hắn.

– Phu quân chúng ta vừa là Đan sư, vừa là Y sư đó…

Lãnh Phong cũng gật đầu xác nhận.

Tử Điệp chẳng nghi ngờ gì thêm nữa, nàng chắc chắn sẽ đợi, đợi đến ngày làm nữ nhân của hắn !

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.