Tử Điệp tỉnh lại, thấy Lãnh Phong ôn nhu vuốt ve thì hưởng thụ.
– Phu quân….
– ???
– Cảm ơn chàng !
Tử Điệp hôn cái chụt vào má hắn, cười khúc khích rồi lại chúi vào ngực hắn.
Lãnh Phong khẽ cười, Tử Điệp giải bày tâm sự hẳn cũng nhẹ nhõm phần nào .
– Nương tử…giúp phu quân nàng tập thể dục buổi sáng đi…
Tử Điệp e ấp khẽ ‘ Ưm ‘ 1 tiếng , ngọc thủ tìm tới long trụ nóng hổi cọ cọ vào đùi nàng.
Lớp vải mỏng màu đỏ càng khiến nàng thêm phần quyến rũ.
Hắn bắt lấy 2 bầu vú tưng tưng của nàng, vân vân đầu ti cương cộm rõ trên lớp áo mỏng.
2 đùi nàng kẹp chặt lấy long trụ, cửa mình cũng 1 phần ôm lấy thân trụ, dâm thủy tràn đầy trên long trụ.
Tử Điệp thật muốn ngay lập tức trở thành nữ nhân của hắn , muốn long trụ lấp đầy bên trong nàng nhưng Lãnh Phong lại lo cho nàng nên đành tận lực mang cho hắn cảm giác tương tự.
Không nghĩ tới Tử Điệp vậy mà cũng nghĩ ra chiêu này, hắn chỉ khẽ cười, nàng liên tục nhấp hông, long trụ cọ vào mép cửa mình chọc lên bụng nàng cảm giác cũng rất mới lạ.
Tinh dịch bắn lên bụng nàng, Tử Điệp mới khẽ cười nhìn Lãnh Phong.
– Phu quân, thiếp làm vậy được không ?
Hắn không đáp lời, lập tức bế nàng tới phòng tắm .
Lãnh Phong chậm rãi gột rửa cho nàng , để Tử Điệp tựa vào người, thi thoảng nghịch ngợm.
…
Lãnh Phong cùng Tử Điệp được mấy người lão đầu dạo nọ dẫn tới đại điện, đi qua sơn trang bên ngoài cũng phải có ngàn tên đệ tử ngoại việt, vào sâu hơn thì đến trăm tên đệ tử nội viện.Đệ tử hạt giống thì chưa gặp tên nào.
Có vẻ cũng có không ít kẻ xuất sắc vượt qua vòng thi chiêu sinh vừa qua.
12 người, trong đó có 7 nam 5 nữ. Duy chỉ có 2 người khiến hắn ấn tượng . Nhưng 2 người hắn lại chưa gặp ở vòng chiêu sinh hôm đó,có lẽ là những người tới sau.
1 người lạnh lùng thanh cao, 1 người quyến rũ ma mị.
Hắn vừa xuất hiện 2 người này cũng là những người nhìn chằm chằm từ đầu tới cuối, Tử Điệp cũng không bỏ qua.
– Tiểu đệ đệ này…có ai bao nuôi chưa…để tỷ tỷ bao nuôi ngươi nha, đảm bảo không kẻ nào dám động đến! Tỷ tỷ là Bạch Tuyết…!!!
Da trắng như tuyết, môi đỏ như máu, khí chất toát ra vẻ quyến rũ ma mị, ánh mắt sắc bén . Thân thể…hơi thô, to một chút, nhưng có gì không đúng lắm…
Nàng ghé sát xuống nhìn hắn.
Mùi hương cơ thể phả vào mũi, thật quyến rũ.
Lãnh Phong nhếch mép.
– Tiểu đệ cũng không ngại có 1 người bao nuôi đâu…nhưng mà…phải là nữ nhân của ta rồi !
Môi hắn chạm môi nàng ngay trước chốn đông người.
Bạch Tuyết liếm nhẹ đầu môi, không để ai nhìn thấy, nàng khẽ mỉm cười…
– 1 lời đề nghị hấp dẫn, tỷ tỷ cũng muốn thử nha…
Bạch Tuyết quay trở lại với nụ cười thú vị.
” Quả là tiểu điện hạ… “
– Hừ, đồ ma nữ !
Nữ tử thanh cao khẽ mắng.
– Quá khen…Đó mới là phong cách của ta, không giống Ngọc Liên tiên tử nào đó…
Bạch Tuyết không quan tâm.
Lãnh Phong nhìn Bạch Tuyết mang theo nhiều nghi hoặc.
Chiến lực mạnh nhất không ngờ lại thuộc về chính 2 người Ngọc Liên cùng Bạch Tuyết, đều đã là Sơ Kì cảnh Đại đẳng có lực lượng lên tới Trung Kì cảnh.
Mục đích tập hợp nơi này cũng là để chọn ra 1 người làm thầy chỉ dạy .
Tử Điệp chọn vào Tông chủ, còn Lãnh Phong chọn vào vị Lục trưởng lão là nam nhân trung trung ,nhìn có chút yếu ớt vô hại nhất trong 8 người.
Mà Bạch Tuyết cũng vậy !
Bên kia thì Ngọc Liên cũng chọn tông chủ.
Tông chủ : 2 người, nữ
Đại trưởng lão : 2 người nam
Nhị trưởng lão : 1 người nam
Tam trưởng lão : 1 người nam
Tứ trưởng lão : 1 người nam
Ngũ trưởng lão : 1 người nam
Lục trưởng lão : 2 người , 1 nam 1 nữ
Thất trưởng lão : 2 người, nữ
Chia chác xong rồi, nhà nào dẫn người nhà ấy rời đi.
Lục trưởng lão dẫn 2 người tới 1 khu luyện tập.
– Vì sao chọn ta ?
Lục trưởng lão hỏi.
– Bởi vì…
Lãnh Phong nắm quyền lao tới, lục trưởng lão cũng 1 quyền đối lại, không hề có chút linh khí.
Uỳnh !!!
Kình khí phóng ra, Lãnh Phong bị đánh bật lại được Bạch Tuyết đỡ lấy.
– Ra vậy…hóa ra cả 2 ngươi đều nhìn ra ?
– Không, chỉ là chọn bừa đi !
Cả 2 người đồng thanh nói.
– Hửm…khá lắm, có vẻ các ngươi cũng đã rèn luyện phần nào, vậy thời gian đầu này dễ rồi, cần gì cứ nói với ta, mỗi ngày tới thác nước kia luyện tập đi…ta còn đi coi…công tác !
Chọn đúng thầy rồi, cơ mà….thiếu trách nhiệm quá thì phải.
– Tiểu đệ đệ, làm sao nhìn người ta chằm chằm vậy ?
– Ngươi là ai ?
Lãnh Phong hỏi.
– Chẳng phải tỷ tỷ đã giới thiệu rồi sao ?
– Hừ !!! Tiếp cận ta với mục đích gì?
Lãnh Phong lao tới, mang theo quyền khí liên tiếp đánh tới.
Bạch Tuyết đón đỡ thối lui.
Lãnh Phong càng được đà lấn tới, lực đánh ra ngày càng mạnh nhưng vẫn không thể nào chạm được vào người nàng.
Càng đánh, Lãnh Phong dần dần có niềm tin vào suy nghĩ của mình.
Thế công ngày càng hung mãnh nhưng vẫn không thể chạm vào nàng.
Khụ !!!
Đột nhiên thế công ngưng lại, Lãnh Phong phun ra ngụm máu.
Khuôn mặt ửng đỏ lên bất thường.
Bạch Tuyết vội đỡ lấy hắn.
-
Nói ! Ngươi là ai ?
Lãnh Phong không để nàng lại gần.
Bạch Tuyết khó xử, cuối cùng vẫn phải nói ra.
- Là do mẹ người phái tới bảo hộ!
Lãnh Phong khẽ cười, cũng may khả năng diễn của hắn không tệ.
Bạch Tuyết đỡ lấy hắn, kiểm tra qua 1 lượt mới phát hiện nàng bị lừa.
- Công tử bắt đầu nghi ngờ từ bao giờ ?
Nàng khẽ hỏi.
- Từ lúc gặp 2 người !
Lãnh Phong đáp lời.
Vừa cách bao lâu, nàng chưa gì đã bại lộ rồi.
-
Phong cách 2 người khác nhau, ngươi hẳn là người của mẹ Nguyệt phái tới ?
-
Ân, làm sao người cũng biết???
Lãnh Phong khẽ cười.
- Mẹ Nguyệt ta không được ở bên cạnh người, nếu người phái người bảo vệ ta, nhất định sẽ đảm bảo an toàn cho ta từng li từng tí, không muốn ta chịu chút tổn thương nào đi, còn người kia, hẳn là do mẹ Ảnh phái tới đi, tuy không trực tiếp xốc nổi như ngươi, nhưng luôn âm thầm quan sát, người sẽ để ta cảm thấy tự nhiên nhất…
Bạch Tuyết thán phục.
- Tất nhiên chỉ là suy đoán cho đến khi vừa rồi được ngươi chứng minh nữa !
Lãnh Phong khẽ cười.
Nàng không hề đánh trả 1 đòn, còn rất quan tâm khi hắn ‘ có vấn đề ‘ nữa.
Bạch Tuyết khẽ cười, vị tiểu điện hạ này cũng quá mức biến thái rồi