Phong Sát – Chương 3 – Botruyen
  •  Avatar
  • 86 lượt xem
  • 3 năm trước

Phong Sát - Chương 3

Sau 2 năm chăm chỉ luyện tập, Hồng Ảnh cũng dùng dược bồi bổ cho hắn , Lãnh Phong phát triển thành 1 thiếu niên vóc dáng cân đối, khỏe mạnh, chuẩn 6 múi vừa đẹp.

Ngâm mình trong bể dược mà Hồng Ảnh điều chế, Lãnh Phong thả lỏng toàn thân để dược lực lan tỏa khắp cơ thể mình.

Chỉ sau 1 giờ, hắn cảm thấy cơ thể đã không thể hấp thụ thêm dược liệu nữa rồi mới bước ra.

Hắn trở lại phòng, hôm nay ‘ Hồng Ảnh ‘ có chút khác lạ, có phần cao quý cùng quyến rũ hơn .

– Hì hì…mẹ, người thật đẹp ah…

Hắn nhào tới nàng.

Mùi hương cơ thể thanh dịu phả vào mũi khiến dục hỏa bừng bừng bốc lên.

– On….

Nàng chưa kịp phản ứng thì bị Lãnh Phong tham lam ngậm lấy môi hồng, lưỡi hắn mạnh dạn tiến tới tìm tới nàng.

‘ Mẹ hôm nay đóng vai rụt rè sao ?’

Lãnh Phong càng thêm hứng thú, bàn tay mò mẫm tới gò bông đào cùng huyệt động thần bí.

Nàng hơi giãy giụa một chút, nhìn Lãnh Phong say mê nhìn nàng thì không phản kháng lại nữa.

– Mẹ…người làm sao vậy ?

Hắn nhìn nàng nhỏ lệ, không đành lòng.

– Không…chỉ là con trai lớn thật rồi …

Nàng điều chỉnh tâm trạng, khẽ nở nụ cười thật tươi, vòng tay ôm lấy eo hắn, hôn lấy đôi môi ngọt ngào…

– Nha….

Long trụ tiến vào huyệt động có vẻ chật chội hơn, chầm chậm thúc vào.

Một đêm dài trôi qua, tới gần sáng thì Lãnh Phong ôm lấy nàng mà thiếp đi.

Nàng khẽ vuốt ve khuôn mặt con trai mình.Lấy mền đắp lên cho Lãnh Phong, nhẹ nhàng rời giường , mặc lại y phục rồi ra ngoài.

– Hồng Nguyệt, chị lại đi nữa sao, sao không ở cùng Phong nhi thêm mấy ngày nữa ???

Hồng Nguyệt khẽ lắc đầu.

– Nếu ở lại, sợ rằng lại không đi được nữa.Có thứ này thay chị đưa cho Phong nhi….

Nàng đưa cho Hồng Ảnh chiếc nhẫn nhỏ, xoay người rời đi.

– Phong nhi thực sự yêu em chứ không phải kẻ vô trách nhiệm như chị…nó ở bên cạnh em sẽ an toàn hơn…

Hồng Nguyệt lại biến mất khi ánh bình minh vừa lóe lên trên chân trời.

Hồng Ảnh quay trở lại phòng, ôm lấy Lãnh Phong vẫn còn chìm trong mộng đẹp.

Nếu như lên 10 tuổi đã có thể bắt đầu tu luyện thì đến bây giờ , Hồng Ảnh mới đề cập đến việc tu luyện của Lãnh Phong.

2 năm vừa qua cũng không phải lãng phí mà vốn là Hồng Ảnh muốn chuẩn bị căn cơ vững chắc nhất cho hắn. Có thể so với đồng niên thì hắn thua kém về tu vi cảnh giới, nhưng chắc chắn là hắn sẽ có 1 căn cơ vững vàng, càng ngày càng mạnh hơn trong đồng cảnh giới.

Hồng Ảnh đưa chiếc nhẫn cho hắn.

– Một số thứ dành cho con tu luyện, có gì không hiểu thì cứ hỏi ta ….

Lãnh Phong nhận lấy nó, ôm hôn nàng rồi chạy ra sau núi.

Tòa núi của Hồng Ảnh tách biệt hoàn toàn với bên ngoài nên hắn có thể yên tâm tu luyện.

Hắn lấy chiếc nhẫn trữ vật, hí hửng xem thử bên trong có những gì .

Âm Dương Công : Công pháp song tu trăm lợi vô hại, sức mạnh tăng tiến đều đều, ít điểm đột phá

Long Tượng Kinh : Công pháp yêu cầu thể chất mạnh mẽ, giai đoạn đầu tăng tiến mạnh, về sau cũng có điểm đột phá, là công pháp mạnh mẽ!

Bá Thể Quyết : Công pháp luyện thể. Tăng sức mạnh thân thể ,giai đoạn sau tăng tiến chậm hoặc không đáng kể.

Cửu Tiên Công : hắn đánh giá bộ công pháp này vừa khó luyện, tỉ lệ thất bại cũng lớn, lại tăng thêm áp lực cho mỗi lần đột phá cảnh giới.Giai đoạn đầu khá bình thường nhưng càng về sau càng đáng sợ, nhiều điểm đột phá.

Nó giống như 1 thử thách khiêu khích ham muốn khiêu chiến cái khó của hắn.

Dứt khoát lấy Cửu Tiên Công làm công pháp chính, Bá Thể Quyết cùng Âm Dương Kinh sẽ là công pháp phụ trợ !

Âm Dương Kinh được hắn học hỏi dễ dàng. Bá Thể Quyết cũng vì hắn luyện tập rèn giũa thân thể vừa vặn phù hợp. Mà Cửu Tiên Công có chút khó, nó ban đầu như con thú hoang chờ thuần phục vậy.

1 giờ….

2 giờ …..

3 giờ……. trôi qua.

Hắn ngồi thiền bất động, mồ hôi chảy dòng.

Như thuần phục một con ngựa hoang để nó trở thành chiến mã phò trợ hắn.

Hắn cũng phải chứng minh mình đủ tư cách để nắm lấy Cửu Tiên Công!

Trời nhá nhem tối, làn sương mờ bao phủ .

Từ lúc nào Hồng Ảnh đã đứng phía sau hắn, âm thầm quan sát.

3 ngày !

Hắn cuối cùng cùng cũng hoàn toàn được Cửu Tiên Công chấp nhận.

Lãnh Phong đổ nghiêng người khiến Hồng Ảnh có chút lo lắng, nàng vội đỡ lấy hắn.

– Mẹ….con…….đói !!!!

Cái bụng réo lên 1 tiếng rõ to khiến Hồng Ảnh an tâm phần nào. Nàng khẽ cười, bế lấy Lãnh Phong mặc trên người hắn mồ hôi cùng sương đêm hòa trộn…

– Đi, để ta nấu cho con chút đồ ăn !

Lãnh Phong ngâm mình trong bể dược, cặn bã trên người lần này bị đào thải mạnh mẽ cũng khiến hắn mở mang tầm mắt phần nào, tốc độ hấp thụ dược lực vừa nhanh vừa mạnh, khác hẳn với chỉ luyện thể đơn thuần.

Làn da hắn sáng mịn trở lại như lúc còn em bé vậy.

Hồng Ảnh mang tới cho hắn y phục, cũng tiện giúp hắn tẩy rửa luôn.

Nhìn nàng ôn nhu chăm sóc, Lãnh Phong cảm thấy thỏa mãn, rất muốn được làm nũng.Hắn ôm lấy nàng…

Hồng Ảnh không nói gì, chậm rãi thay hắn tẩy rửa.

Thoáng chốc, những kí ức vụt qua trong đầu .

Mùi hương nhẹ nhàng trên cơ thể nàng phả vào mũi.

Có pha lẫn chút mùi dược liệu.

Hồng Ảnh có chút nghiêm túc, để Lãnh Phong nằm trong lòng mình, chỉnh trang lại nét mặt.

– Phong…Phong nhi…con có ghét ta không ?

Hồng Ảnh khẽ hỏi.

Lãnh Phong ngây ra, khẽ cười.

– Mẹ, làm sao con ghét người được !

– Vậy sao….nếu…nếu như….ta không phải mẹ ruột con thì sao ?

Lãnh Phong chấn động, có lẽ những gì vừa nghĩ trong đầu hắn đã trở thành sự thật rồi.

Thấy hắn im lặng, nàng tính gượng hỏi nhưng thôi.

– Mẹ…có phải…còn 1 người rất giống người….là mẹ ruột của con phải không ?

Lần này đến Hồng Ảnh kinh ngạc.

– Con biết từ bao giờ?

– Vừa mới…Mẹ ruột…là 3 hôm trước….phải không ?

Hồng Ảnh khẽ gật đầu.

Nếu nàng muốn giấu thêm, sợ cũng vô dụng rồi.

– Mùi hương của 2 người khác nhau, mẹ có luôn có thêm mùi của hoa cỏ dược liệu ….

– Phong nhi, đừng trách mẹ con…

Lãnh Phong lắc đầu.

– Không, con không trách hai người…con muốn…2 người ở bên con là được rồi….

Mẹ ruột bị thương nhưng vẫn hết mực bảo vệ hắn, nàng rời đi cũng là không muốn liên lụy đến hắn. Mà Hồng Ảnh, tuy không phải mẹ ruột lại chăm sóc yêu thương hắn hết mực, cả 2 người rõ ràng rất yêu chiều hắn.

Hồng Ảnh xoa nhẹ tấm lưng Lãnh Phong.

– Mẹ con là Hồng Nguyệt, chị em của ta…nàng bị…người ta tập kích vừa lúc mới sinh con xong, đưa con nương tựa chỗ ta, cũng không muốn liên lụy chúng ta nên rời đi.

– Bao giờ con mới được đi tìm mẹ Nguyệt ?

Hồng Ảnh xoa đầu hắn.

– Con rất thông minh…azzz….Có lẽ chị muốn khi có năng lực bảo vệ chúng ta sẽ quay lại tìm con, cũng có thể là không thể quay lại tìm con….nhưng ta đã nói, khi nào con đủ 18 tuổi, nhất định sẽ để con đi tìm nàng…bắt buộc chị phải sống….

– Ân….con nhất định sẽ đưa mẹ Nguyệt trở về !!!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.