Cảnh giới :
Sơ Thể – Nhập Môn – Sơ Kì – Trung Kì – Thượng Kì – Tinh Anh – Cao Thủ -Nhân – Tướng – Vương – Đế – Tiên – Thánh – Thần
Mỗi cảnh giới chia làm 4 đẳng : Hạ , Trung , Thượng , Đại .
Vũ khí, trang bị, pháp bảo cấp bậc chia ra : Thường, Ưu Tú, Hiếm Có , Sử Thi , Truyền Thuyết ,Thần Thoại.
Đan dược, Đan sư , Phù chú, Phù Sư , Y sư , Khí sư, khí bảo : 10 cấp bậc. cấp 9 là Thánh ( Đan / Phù / Y / Khí) cấp 10 là Thần ( Đan / Phù / Y/ Khí )
Hồng Ảnh chính là 1 Đế Cảnh Thần Y – Đan Thánh trẻ tuổi vang danh thiên hạ, Thánh Dược Cốc cùng Y tông luôn tấp nập người đến cầu cứu mạng .
Có thể nói, nàng đắc tội người ta chẳng đáng lo, người đắc tội nàng thì nơm nớp lo sợ.
5 năm sau …
– Lãnh Phong, con làm sao vậy ?
Hồng Ảnh nhìn Lãnh Phong khó chịu , trong không khí còn vương vấn mùi thuốc, hẳn là phối thuốc xong vừa mới thử.
– Cường Dương Thảo !
Nàng vội kéo quần hắn xuống, long trụ bành trướng nở ra rất to.
Hồng Ảnh lấy ra kim châm , vận lên linh lực đẩy dược lực trong người thoát ra…
Lãnh Phong thở hổn hển như vừa thoát chết.
Hồng Ảnh thu châm, đỡ Lãnh Phong dậy, linh lực điều hòa khí huyết , phân tán nốt phần dược lực.
Thiên phú của Lãnh Phong vô cùng kinh khủng, luôn quấn lấy nàng, 3 tuổi đã bám riết lấy nàng tới phòng thuốc, luyện đan, đọc sách cũng không ít, một số loại thuốc của hắn phối cũng khiến nàng kinh ngạc về hiệu quả của nó.Đan dược luyện được cũng không phải dạng vừa, mà tỉ lệ thành công rất cao !
– Lãnh Phong, làm sao con lại cho Cường Dương Thảo vào ?
– Ưm…trong Cường Dương Thảo có thể tăng lên sức bền, con định phối nó với Bích Hàn Hoa, thêm một chút Thanh Linh Quả , muốn thuốc này tăng lên sức bền trong một thời gian nhất định mà không gây tác dụng phụ gì, cơ mà….
Hồng Ảnh khẽ cười, xoa xoa mái tóc hắn.
-Cường Dương Thảo dược tính mạnh hơn Bích Hàn Hoa cùng Thanh Linh Quả cộng lại, vậy nên tính Cường Dương không bị át đi mà còn mạnh hơn do xung đột. 2 loại dược vật con phối chưa thực hài hòa nên mới xảy ra như vậy.
– Ân…
Hồng Ảnh nhìn long trụ vậy mà không có trở lại dáng vẻ ban đầu thì có hơi lo lắng.
– Lãnh Phong, còn đau không ?
Bàn tay mát lạnh chạm vào long trụ vẫn còn nóng như lửa đốt khiến hắn thoải mái phần nào.
Nhìn biểu cảm của hắn thì nàng cũng rõ.Hắn cũng thiếp đi lúc nào không hay.
Hồng Ảnh bế Lãnh Phong về phòng , nằm xuống bên cạnh, để linh lực điều hòa lại cơ thể hắn một lúc rồi mới thôi.
Lãnh Phong bám riết lấy tay nàng, Hồng Ảnh khẽ mỉm cười, ôm lấy thân hình đứa nhỏ vào lòng, nhè nhẹ xoa tấm lưng hắn.
– Chị…em yêu nó mất thôi, nhất định phải mạnh mẽ lên đấy !!!
Nàng thở dài 1 tiếng .
Hồng Ảnh cũng không nghĩ rằng, chính từ khi ấy, trong nàng có 2 loại cảm xúc, vừa là tình mẫu tử, vừa là 1 loại cảm xúc cao hơn thế, để rồi…
…
12 tuổi…
– Mẹ….nóng…nóng quá….
Lãnh Phong đè lên Hồng Ảnh, đầu óc mê man như con thú động dục
Hồng Ảnh vừa thương vừa muốn đẩy Lãnh Phong ra, nhưng cuối cùng nàng không làm vậy…
Lãnh Phong trong cơn ngáo thuốc chiếm đoạt cơ thể nàng.
Rào chắn cuối cùng để linh hồn nàng cũng thuộc về hắn đổ vỡ…
Long trụ trong huyệt động bó chặt phóng luồng dương tinh ấm nóng vào tử cung nàng.
Hồng Ảnh ôm chặt lấy Lãnh Phong.
Nàng không biết làm sao mình lại làm như vậy nữa.
-
Nóng…quá…
Lãnh Phong đã thiếp đi vẫn vô thức kêu lên khiến nàng xót xa.
Long trụ vẫn bừng bừng khí huyết bên trong nàng.
Hồng Ảnh nhìn Lãnh Phong, yêu thương hôn lên cặp môi mấp máy không ngừng.
Nàng nhẹ đặt Lãnh Phong nằm xuống, thay hắn làm nốt chuyện còn đang dang dở.
Hồng Ảnh nhịp nhàng nhấp nhổm, âm huyệt thắt chặt , sau một hồi lao lực đã phóng ra tinh dịch nóng bỏng khiến Hồng Ảnh đê mê.
Hắn tỉnh táo lại phần nào, nhìn Hồng Ảnh vẫn nhịp nhàng đưa đẩy khiến nàng ửng hồng khuôn mặt.
-
Mẹ…con yêu người…
Lãnh Phong ôm lấy eo nàng.
Long trụ được tiếp lực thúc sâu vào tận tử cung nàng khiến Hồng Ảnh đê mê.
Hồng Ảnh thấy hắn đã tỉnh thì cảm xúc lẫn lộn, bị hắn lấn lá đè ngược lại.
Cặp ngực vừa to vừa săn chắc thật cuốn hút để hắn bú mút.
Hồng Ảnh chỉ biết làm theo bản năng, ôm lấy Lãnh Phong, 2 quặp chặt eo hắn để long trụ thúc tới.
Nàng rên rỉ liên hồi khiến Lãnh Phong cũng không nhịn nổi nữa mà toàn lực phóng xuất, dương tinh lần nữa bơm đầy tử cung nàng.
Hồng Ảnh ôm lấy hắn, để Lãnh Phong ngả nằm lên người mình, nhẹ vuốt tấm lưng hắn.
-
Mẹ….
Nàng hôn lên môi hắn 1 cái, ra hiệu không cần nói gì.
Hắn ôm lấy nàng, vục mặt vào 2 bầu sữa của nàng.
Hồng Ảnh vuốt ve tấm lưng hắn.
-
Ngủ sớm đi , hôm nay con đã mệt rồi…
Nàng khẽ nói.
– Ân…mẹ ngủ ngon !
Lãnh Phong không nói gì, ôm lấy nàng thiếp đi.
Hồng Ảnh thở dài 1 tiếng, dù đúng dù sai, nàng vẫn sẽ chấp nhận Lãnh Phong.
…
Lãnh Phong tỉnh lại.
Đập vào mắt hắn là thân thể trần trụi của Hồng Ảnh.
– Đẹp không ?
– Tuyệt trần !
Lãnh Phong bất giác nói lên.Hắn ngẩng đầu lên nhìn nàng.
Hồng Ảnh không có gì là giận dữ cả để Lãnh Phong yên tâm đi phần nào.
Hắn áp mặt vào 2 bầu sữa mà khẽ rụi.
– Hừ, lớn tướng rồi mà còn như trẻ con vậy…
Nàng vẫn nhẹ nhàng vuốt ve hắn.
– Hì hì…
Lãnh Phong khúc khích cười.Bất quá, cái bụng đói réo lên từng hồi.
– Nằm yên đó, ta đi nấu cho con đồ ăn cùng 1 chút thuốc bổ.
– Ân, yêu mẹ nhất !
Nàng khẽ cười, khoác lên chiếc áo choàng.
Có lẽ bây giờ không chỉ có mối quan hệ mẹ con nữa mà còn có 1 mối quan hệ đặc biệt, 1 cảm giác hạnh phúc hơn cả thế nữa.
Giống như đây mới là thế giới của hắn vậy.
Hồng Ảnh quay lại cùng với món canh nóng hổi, nàng chăm chút nâng niu hắn từng chút một.
Hồng Ảnh ra ngoài giải quyết việc của tông môn , còn hắn tiếp tục trở lại phòng thuốc.
Đại khái hôm qua hắn như chơi phải loại thuốc kích dục cực mạnh, đồ này chưa chơi bao giờ, cảm giác bê quá, vậy nên hắn sẽ….chế thêm một ‘ít ‘. Cơ mà cũng chẳng có gan thử lại lần nữa đâu.
Lãnh Phong chạy ra sau núi, lấy ra mấy thanh sắt bó vào chân tay tiếp tục công cuộc rèn luyện thể lực.
Không rõ làm sao Hồng Ảnh không dạy hắn tu luyện nhưng trước hết hắn cứ rèn luyện thể lực đã, cũng tiện mà hái thuốc luôn 1 thể.
Đến chiều tối lại được Hồng Ảnh cho ngâm trong bể dược bồi bổ sức khỏe.
Cuộc sống chậm rãi cũng thật thư thái ah…