Phong Sát – Chương 19 Chọn quân – Botruyen
  •  Avatar
  • 54 lượt xem
  • 2 năm trước

Phong Sát - Chương 19 Chọn quân

Đợi Vân Kiều an giấc, hắn mới khoanh chân xếp bằng ngồi thiền , chuẩn bị đột phá.

Cửu Tiên Kinh vận chuyển, linh lực trong người hắn trở về đan điền , 1 phần nhỏ đi lên bồi dưỡng tim.

Hắn muốn trái tim mình giống như 1 nguồn dự phòng , đề phòng trường hợp xấu nhất có thể cần đến.

Cũng vì vậy, nếu trong thời gian 2 năm trước đó, hắn chỉ lao đầu vào tu luyện dồn vào đan điền, hẳn thực lực vượt xa tất cả, đúng nghĩa 1 quái vật tu luyện, không ai sánh bằng.

Nếu dùng đan điền, hắn sẽ có Tướng cảnh trung đẳng, nếu dùng từ tim, hắn chỉ có Cao Thủ cảnh trung đẳng.

Nhưng nếu cả 2 cùng được vận dụng một lúc, sức mạnh bộc phát ra khó lường ,tất nhiên cũng không phải quá tốt nếu hắn không kiểm soát được chính sức mạnh to lớn của mình, như vậy sẽ khiến bản thân chịu nội thương vô cùng lớn.

Hơn nữa, đột phá đan điền đã khó, đột phá nơi tim còn khó khăn, nguy hiểm hơn nhiều. Chẳng may linh lực tán loạn ,tổn thương ngược lại tim cũng chẳng biết có bao nhiêu mạng mới đủ dùng.

Để đạt được sức mạnh cũng phải có cái giá của nó !

Cũng vì vậy mà đứng trước Bạch Vương hay lão hoàng đế hắn vẫn có thể ‘ không có biểu hiện gì ‘.

Tất cả cũng chỉ là 1 chút mánh khóe, nếu thực sự làm khó, cũng không dễ dàng gì chịu được.

Lãnh Phong đầm đìa mồ hôi, hắn thành công đột phá mà như vừa dạo qua Địa Phủ . Nhưng không để hắn thất vọng, chỉ tăng lên 1 đẳng, nhưng là hắn có 2 nơi trữ tụ linh lực đây.

Lãnh Phong quay lại nhìn Vân Kiều ngủ ngon chỉ khẽ cười, đi tắm rửa một hồi rồi quay lại ,vòng tay ôm lấy Vân Kiều.

Nàng như có lại hơi ấm liền như mèo nhỏ rúc vào người hắn.

Lãnh Phong cười khổ, quản thúc lại tiểu đệ mình rồi ôm lấy nàng thiếp đi.

Lãnh Phong tỉnh, Vân Kiều cũng tỉnh.

– Thế tử, công chúa… bệ hạ cho triệu kiến !!!

Nô tì bên ngoài nhắc nhở.

Vân Kiều lười biếng ngồi dậy liền bị hắn bế dậy tắm gội 1 hồi thật tỉnh táo.

Đợi nô tì mang y phục vào, hắn chải chuốt lại tóc cho nàng .

Kim sắc quý phái, y phục lộng lẫy, gọn gàng.

Hắn thì đơn giản hơn chút, 1 bộ nam phục hắc sắc viền ánh kim, đơn giản nhưng lại toát lên vẻ thanh cao nhã nhặn, khí thế quyền uy…

Lão hoàng đế không chỉ triệu 2 người mà còn có các vị hoàng tử khác, đại thần lớn nhỏ, cả Bạch Vương cũng tới.

Tất cả người trong đại điện ít nhiều cũng phải liếc mắt nhìn qua hắn 1 lần.

Lão hoàng đế ho khan, triều thần ổn định, Bạch Vương mới bước ra dõng dạc nói :” Mới có tin báo về, Đông Hầu Quốc đã trở nên hỗn loạn, chiến loạn xảy ra liên tục , nghe nói còn muốn hợp mưu lật đổ đại quốc chúng ta, ai trong các ngươi dẫn quân tiên phong đi đánh trận này ?”

Vừa mở đầu đã là tin chiến sự, ai nấy đều không ưa gì.

7 hoàng tử cũng chỉ nhìn nhau, không ai nguyện ý

cả, trong đầu mỗi người một suy nghĩ.

– Để ta đi !!!

Lãnh Phong đứng ra.

– Hóa ra là Thần Vũ thế tử ….Ngươi đi…vậy công chúa phải làm sao ???

Bạch Vương ‘ vô ý ‘ thốt lên.

– Ta cũng đi !!!

Vân Kiều đứng ra bên cạnh hắn.

Lão hoàng đế cau mày, Vân Kiều tiếp lời: ” Đại quốc chúng ta anh hùng hào kiệt thời nào cũng có,1 chút phản loạn quân cứ giao cho chúng con là được rồi,tuy là thân nữ nhi, nhưng con làm sao để phụ hoàng thất vọng được ?!

– Vậy được, cấp cho con 10000 quân tinh nhuệ, 1000 hắc kị binh , thêm 2 vị tướng quân cùng ra trận, tùy ý con chọn ! Trong vòng 1 tháng, bắt đầu xuất phát!

– Vậy con chọn Mộ tướng quân cùng Lê tướng quân…

Lão hoàng đế khoát tay, 2 vị tướng theo ý mà làm, đi theo 2 người rời đi.

– Công chúa, vì sao lại chọn chúng thần nữ ?

– Hửm….có lẽ vì Mộ tướng và Lê tướnglà nữ nhân đi…

Vân Kiều khẽ cười.

– Mộ tướng có lẽ là hình mẫu của nàng ấy mất rồi…

Lãnh Phong vỗ vai nàng.

Mộ Dung liếc mắt nhìn hắn.

– Không cần nhìn ta như kẻ ất ơ như vậy…chuyến này có lẽ nên nhờ 2 vị tướng quân đây rồi. Ta chỉ định nhận chơi chơi cho vui, ai ngờ lại bị điều đi thật !!!

Lãnh Phong đi qua, bước lên khoác vai Vân Kiều.

– Lê tướng…

Mộ Dung định hỏi Lê Minh điều gì thì Lê Minh chỉ đáp lại

– Con người này không thể coi thường ….

– Vì sao ?

Nàng hơi bất ngờ.

– Thông minh có hạn, thủ đoạn vô biên, những kẻ như vậy rất nguy hiểm!

: @@

Vừa trở về phòng, 2 người liền quấn lấy một chỗ.

– Bảo bối, nàng có ai có thể tin tưởng?

Vân Kiều suy ngẫm một hồi :” Người có thể tin tưởng sao ???

Nàng thốt lên :” Có rồi…Phù Dung, là Phù Dung !!!”

2 người từ nhỏ đã thân thiết như chị em ruột, mỗi ‘ phi vụ ‘ gà bay chó chạy đều có mặt cả hai.

– Phù Dung tuy có hơi xốc nổi, nhưng những lúc cần vô cùng đáng tin cậy! Ưm…cũng là một quận chúa khá được nhiều người yêu thích…nhưng mà Phù Dung ở Tây Bắc mất rồi, hình như là luyện binh ở đó nữa !!!

Lãnh Phong hôn lấy nàng.

– Rất tốt, vậy chúng ta phải đi gặp vị quận chúa này mới được !!!

– Phu quân, chẳng lẽ định lấy thêm quân ở đó nữa sao ?

– Không tính là lấy thêm…cũng coi như đề phòng chút trường hợp xấu nhất nữa…

– Trường hợp xấu nhất ?

– Ừm…chỉ là 1 đám ‘ hỗn loạn nhỏ ‘ làm sao lại không có ai trong các hoàng tử dám tiên phong, chắc chắn có vấn đề,có điều, đây cũng là cơ hội của chúng ta… Có điều…1 tháng thời gian…quả thật hơi khó…Vẫn là phải chuẩn bị gấp rút mới kịp…

Đi chuyến này hung hiểm rất nhiều , ai biết được sẽ ‘ vô tình ‘ xảy ra chuyện gì.

Nhưng chỉ có ra ngoài mới có cơ hội phát triển được…

Để Vân Kiều viết 1 phong thư gửi cho lão hoàng đế rồi lập tức tới Tây Bắc .

Tây Bắc Mộc Quốc khá khắc nghiệt. Ngày nóng như lò lửa , đêm lạnh như hầm băng, đèo cao núi dốc nguy hiểm, lại thêm đôi lúc là mưa tuyết, gió lốc, lúc lại động đất thất thường.

Để tới được quân doanh cũng khá tốn công phu ah…

Vị quận chúa kiêu ngạo mặc trên mình giáp trụ, tóc dài để xõa mỉm cười chờ đợi 2 người.

Vừa nhìn thấy nhau, cả 2 đã ôm chặt lấy, tình cảm còn tốt hơn so với hắn tưởng tượng.

Và tất nhiên là chỉ hàn huyên cũng mất cả buổi chiều !

Đến tối có 1 bữa tiệc chào đón giới thiệu…

Ăn cũng đã ăn, uống cũng đã uống, Lãnh Phong nói thẳng vào chủ đề chính!

– Chúng ta muốn mượn từ chỗ quận chúa ‘ mấy người ‘!!!

Phù Dung cũng biết Vân Kiều chuẩn bị đi Đông Hầu, nhưng chẳng phải hoàng đế đã cấp người ngựa tốt hơn mà ?

– Bao nhiêu ?

– Bao nhiêu cũng được…chỉ cần bọn họ vượt qua 1 thử thách nhỏ …

Quân doanh này của nàng không thực lớn, ước tính cũng chỉ có 10000 người .Hắn cũng không chắc là nhận được thành quả như ý.

– Thử thách gì ?

Lãnh Phong khẽ cười : ” Chỗ này có 10000 viên đan ….cũng tính là độc dược, chỉ cần có thể chịu được qua 7 ngày, liền có thể qua…Yên tâm, nếu không chịu được thì cũng chẳng có vấn đề gì đâu, hơn nữa còn có lợi, giải dược cũng có…”

Lãnh Phong đưa cho Phù Dung số đan dược.

Nàng lập tức ra lệnh : ” Phát xuống “

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.