Phong Sát – Chương 18 Ý của Vân Kiều – Botruyen
  •  Avatar
  • 65 lượt xem
  • 3 năm trước

Phong Sát - Chương 18 Ý của Vân Kiều

Lão hoàng đế ra tay cũng coi là hào phóng, 1 cái thân phận Thế Tử, có phủ ,đất, quân đội riêng, vẫn là có thế dùng được.Vốn là ‘ quỹ đen ‘ để lão dưỡng già ở ẩn về sau, cơ mà tình thế ép buộc khiến lão phải nhả ra…

Còn cho người đi rêu rao rằng hắn ‘ ở ẩn ‘ , bây giờ mới xuất đầu lộ diện, ít người biết đến nhưng cũng là có danh có phận !Không được phép khinh nhờn !

Hẳn là để Vân Kiều dù có hét loạn cũng không ai dám dị nghị về thân phận của hắn.

Lãnh Phong được Vân Kiều lôi kéo về phòng, không kiêng nể bất kì cái gì.

– Nàng ban ngày công khai lôi kéo nam nhân như vậy, không sợ dị nghị sao ?

Hắn ôm lấy Vân Kiều trong lòng. Rõ ràng cô nàng này cố tình làm vậy, để đám hạ nhân không được mấy người đáng tin tưởng này truyền tin về.

– Hừ, thích nói gì thì tùy… không phải đại ca chẳng may mất sớm…nếu không cũng chẳng tới lượt bọn họ tranh giành!

– Vậy ,…nàng không ngại nếu đuổi đi mấy tên khiến nàng chán ghét này chứ ?

Vân Kiều lập tức gật đầu.

Làm gì cũng phải có cớ…mà không có, thì tạo cho có đi !!!

Hạ nhân trong phủ công chúa tham ô, lén lút ăn cắp đồ , bòn rút tiền bạc, từ kẻ trưởng quản tới nô tì đều bị thay một loạt. Người mới đều là mượn từ chỗ lão hoàng đế tới.

Được biết, lão hoàng đế tên Long Vân Hạo,có 8 người con trai, 1 con gái, trưởng tử Long Đình có tài có đức nhưng đột ngột qua đời cách đây 3 năm.Vị trí ấn định cho hoàng đế tương lai lại lần nữa lung lay.

Lão hoàng đế cùng huynh đệ là Bạch Vương mặc kệ đám nhi tử đấu đá, toàn lực bảo hộ cho Vân Kiều, muốn nàng không bị cuốn vào cuộc tranh giành quyền lực.Cho tới vài ngày trước….

Lão hoàng đế ban hôn cho công chúa duy nhất Long Vân Kiều cùng thế tử Long Thần Vũ…

Sẽ chẳng vấn đề gì nếu ‘Long Thần Vũ’ hắn chỉ an nhà hưởng thụ, càng phá càng hay, chỉ là, hắn lại cùng Vân Kiều kết hôn, liền giống như 1 tảng đá có thể chặn đường của bất kì ai muốn ngồi lên vị trí hoàng đế tương lai.

Sợ rằng, những sóng gió sắp tới lại chuẩn bị đổ lên đầu hắn rồi đây.

————–

Nhị hoàng tử : Long Khải

Tướng Cảnh trung đẳng

Tam Hoàng từ : Long Định

Tướng Cảnh trung đẳng

Tứ hoàng tử : Long Thái Bình

Tướng Cảnh hạ đẳng

Ngũ hoàng tử : Long Gia Vĩ

Tướng Cảnh hạ đẳng

Lục hoàng tử : Long Thái Ất

Tướng cảnh hạ đẳng

Thất hoàng tử : Long Đình

Tướng Cảnh hạ đẳng

Bát Hoàng tử : Long Viên Thiệu

Tướng cảnh hạ đẳng

Cửu công chúa : Long Vân Kiều

Nhân cảnh thượng đẳng

————-

Thông tin mà lão hoàng đế cố ý đưa cho hắn cũng xem qua. Về tài lực, e rằng trên mặt giấy cũng chỉ là tính chất tham khảo, ai biết đâu được còn có che giấu hay không ?

“Đây là trá hình muốn ta ủng hộ Vân Kiều hay gì ?”

Lãnh Phong khẽ cười.Luận về thực lực thực tế, cá nhân Vân Kiều yếu nhất, nhưng lại được lão hoàng đế chuẩn bị cho chu đáo nhất, nhưng cứ mãi như vậy cũng chẳng khá lên được.

Vẫn là phải xem thái độ của nàng rồi…

Lãnh Phong từ lúc có thân thế chức vị, phủ riêng…cơ mà còn chưa ngủ ở phủ của mình bữa nào, đều là Vân Kiều giữ lại ở bên nàng…

Vân Kiều vừa tắm gội, tóc còn hơi sương, đọng lại những giọt nước , chỉ choàng 1 lớp khăn.

Hắn kéo nàng lại, lấy thêm 1 chiếc khăn khô, lau khô mái tóc nàng.

Hương thơm nhẹ nhàng tản mát, chiếc cổ cao trắng ngần, như thiên nga trổ mã, thật đẹp, cao quý.

Làn da trắng mịn, mi thanh mục tú, môi đỏ hồng hào, mà hình phượng trên mi tâm lại càng toát ra vẻ xuất trần, thật muốn người khác cúi đầu thần phục .

Vốn hắn đang xem nốt chỗ tài liệu kia, cơ mà nhìn nàng như vậy, nào còn tâm trạng xem tiếp.

– Phu quân…đây là…phụ hoàng bảo chàng làm gì sao ?

Vân Kiều có chút không vui.

Hắn khẽ cười, dỗ dành yêu nghiệt trong lòng .

– Không…nếu nàng không thích thì dù lão hoàng đế cũng không ép ta được chuyện gì…

– Ân…phu quân….thiếp….

Thấy nàng hơi ngập ngừng, Lãnh Phong dựa vào vai nàng.

– Ta nghe đây…

– Nếu thiếp…cũng muốn…

– Nàng cũng muốn vị trí đó ?

Hắn khẽ hỏi, Vân Kiều gật đầu, ái ngại.

Lãnh Phong bật cười.

-Trong lịch sử chưa có vị nữ đế nào phải không?Vậy ta sẽ để nàng làm nữ đế đầu tiên !!!

Vân Kiều bất ngờ, còn nghĩ suy nghĩ này của mình bị gạt ra, ai ngờ hắn còn làm bất ngờ hơn !

Để tiếp niềm tin cho nàng, hắn nói tiếp : ” Khi nàng có quyền lực rồi, chính nàng là người nắm vận mệnh trong tay !”

– Ân…ưm….chỗ đó chàng….

Vân Kiều thấy bên dưới hơi cộm, mò mẫm liền bắt phải vật nóng hổi…

– Công chúa đại nhân, nàng như vậy làm sao phu quân chịu nổi !!!

Tư thế đã quá ám muội rồi, lại thêm chiếc khăn nàng quấn như càng thêm gợi tình.

Lãnh Phong liền gỡ khăn tắm trên người nàng xuống. Gò bông đào hồng hào mơn mở rung rinh trước mắt, đầu núm ửng hồng . Vân Kiều đỏ mặt thẹn thùng.

Đầu lưỡi chạm lấy đầu ti hồng ,Vân Kiều liền giật thót.

Hắn ôm lấy nàng, lật xuống.

– Công chúa, đêm còn dài…để phu quân hầu hạ nàng …

Gò mu hồng hào, nhô cao, hắn khẽ tách nó ra, để lưỡi mình tiến vào thử sức.

Vân Kiều rùng mình, hoảng sợ.

– Phu quân…chàng…đừng làm như vậy….

Lãnh Phong khẽ cười. Cô nàng căng thẳng quá rồi…

Đầu lưỡi liếm nhẹ 2 bên vách động khiến nàng run run…

– Vân Kiều, nàng thả lỏng….

Hắn tạm thời thả ra, để nàng đối diện mình.

Vân Kiều chủ động hôn lấy hắn. Lãnh Phong cũng đáp trả nồng nhiệt. Vân Kiều cũng quen dần.

– Phu quân….đừng….

– Nàng rất đẹp…

Thấy Lãnh Phong lại chăm sóc bên dưới, Vân Kiều không đành, định cản lại, cơ mà hắn khen nàng 1 câu, phân tán sự chú ý, để bất ngờ tập kích.

Cái lưỡi ấm nóng như chạm vào mọi ngoac ngách trong nàng khiến nàng sướng điên.

2 tay nàng giữ chặt đầu hắn, dâm thủy cuồn cuộn sóng trào ,như thác lũ đổ ra…

Hắn hơi ngẩng cao lên nhìn nàng, còn ướt đẫm dâm thủy càng khiến Vân Kiều xấu hổ.

Nàng vuốt ve khuôn mặt hắn, lau sạch đi dâm thủy bám trên đó, hôn lấy hắn thật nồng nhiệt.

Vân Kiều tự tay mở đường dẫn lối, để long trụ tìm đến đào nguyên tiến nhập.

– Thiếp…thiếp làm chủ….

Nói rồi, nàng liền trở mình, để hắn nằm dưới, khuôn mặt ửng đỏ mê người nhìn hắn.

Lãnh Phong bắt lấy đôi gò bông đào của nàng, đầu lưỡi quấn quanh đầu ti, mút lấy nó. Cảm tưởng như muốn ngoạm 1 cái thật to, thật thỏa mãn.

Hắn day nhẹ đầu ti nàng, thân dưới hơi động, để Vân Kiều nhấp nhô từng nhịp.

– Chàng….chàng…lại giành của thiếp….ưm…uh….nha……ưm….

– Phụ vụ nàng là ta phải làm mà…ai bảo nàng khiến người ta không lỡ để chịu khổ như vậy…

Hắn để nàng đối diện mình, cả 2 hôn nhau nồng nhiệt , nàng cũng ra sức phụ trợ.

Mây mưa của chủ tử nào có nô tì nào chịu nổi, cơ mà bọn họ chính là phải gác cửa cho chủ nhân ah. Chỉ có thể than thân trách phận, vừa nghe ngôn tình ngọt muốn chết, lại như bị giày vò suốt cả đêm dài đằng đẵng.

Vị phò mã này thật có năng lực giày vò công chúa ah…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.