Phong Sát – Chương 12 – Botruyen
  •  Avatar
  • 48 lượt xem
  • 2 năm trước

Phong Sát - Chương 12

– Mẹ….tha lỗi cho con nha….

Lãnh Phong bắt đầu giở giọng nài nỉ.

Hồng Ảnh hừ 1 tiếng, tuy vẫn còn tức giận nhưng rồi cũng gật đầu đồng ý.

– Sẽ không có lần sau!

Hồng Ảnh nhắc lại.

Lãnh Phong còn cố làm vẻ ăn năn hối lỗi mà nhìn nàng.

– Được rồi…con nghỉ ngơi trước đi.

Hồng Ảnh rời đi được một lúc thì Bạch Tuyết tiến vào.

– Phu quân…chàng sao vậy ?

Vừa thấy Bạch Tuyết, hắn liền kéo nàng xuống giường, xé toạc y phục trên người nàng, như con bạch tuộc cuốn lấy thân thể nàng.

Cơ thể hắn nóng bừng.

– Bạch Tuyết… Bạch Tuyết…. giúp ta ?!

Đến tình cảnh này rồi hắn còn cố nhẫn nhịn.

Bạch Tuyết nhu thuận gật đầu.

– Tới đi…để thiếp giúp chàng ….đồ ngốc phu quân!

Có phải nàng không đồng ý thì hắn cũng vẫn sẽ nhịn ? Cơ mà điều đó sẽ không xảy ra.

Long trụ ấm nóng tiến nhập huyệt động thần bí.

2 người mây mưa nửa ngày trời , chìm trong hoan lạc xác thịt điên cuồng nhất, khắp phòng đều lưu lại dấu vết, hương nồng tình ái cũng lưu lại khắp phòng.

Lãnh Phong cũng đã ‘ hạ nhiệt ‘ ngủ đi, mà Bạch Tuyết cảm thấy cảnh giới của mình cũng có tăng tiến sắp muốn đột phá, lực lượng trong mình thì mạnh mẽ hơn nhiều.

Linh lực trong người hắn như hòa thành 1 thể thống nhất, rất trôi chảy, đảm bảo lực xuất ra mười phần vẹn mười.

Không những vậy, lực lượng thân thể cũng đột biến lớn giống như bây giờ hắn mới đặt chân ra khỏi cổng nhà , bước ra thế giới rộng lớn hơn vậy.

Lãnh Phong tỉnh táo phần nào, hắn nhìn Bạch Tuyết vẫn chăm chú nhìn mình thì vui vẻ.

Bàn tay mân mê đầu ti hồng hào của nàng, long trụ vẫn bên trong động huyệt lại được 1 phen huyên náo động địa.

Nhưng lần này rất nhanh hắn đã phóng xuất.

Bạch Tuyết trợn mắt thở dốc.

Cảm giác như tinh dịch xối vào tử cung nàng vừa mạnh mẽ vừa nhiều hơn những lần trước đó.

Còn Lãnh Phong, cảm giác của hắn như muốn nổ tung, thân thể cũng ‘ nhạy cảm ‘ hơn, hắn khó lòng kiềm chế nổi nữa.

Lãnh Phong háo hức, vừa nhìn Bạch Tuyết đê mê ,vừa suy nghĩ.

Không chỉ xúc giác , tất cả thị giác, khứu giác, những gì hắn có thể cảm nhận hay chỉ đơn thuần như ‘ cảm giác ‘ ,bản năng của hắn cũng tăng lên mạnh mẽ.

Tâm tình vui vẻ không thôi, Lãnh Phong nhìn Bạch Tuyết như muốn ăn tươi nuốt sống.

– Nương tử…chúng ta…tiếp tục nha….

Hắn hôn lên cổ cao trắng ngần, xương quai xanh của nàng, đầu lưỡi hơi mơn trớn, kéo xuống đầu ti gợi cảm ,chậm rãi nhấm nháp.

Bạch Tuyết khẽ run, dâm thủy ồ ạt trào ra dọn đường cho Long trụ lần nữa nhập động.

– Ưm…phu quân…tha cho thiếp….ân…nha…..chết thiếp mất….ưm….ah…..

Bạch Tuyết cảm nhận dòng tinh dịch tràn đầy nóng bỏng, bụng nàng cũng đã lớn lên 1 vòng.

Có lẽ đây là lần đầu tiên nàng chủ động xin hàng với nam nhân.

Nhưng như vậy lại khiến nàng thấy có chút ngọt. Dù sao đó cũng là nam nhân của nàng.

Lãnh Phong không hề thấy mệt mỏi, sinh long hoạt hổ như thường.Trong người cũng nhiều hơn 1 phần linh lực, chưa trải qua tôi luyện của cơ thể nhưng cũng thuần khiết chẳng kém từ từ bồi dưỡng cơ thể. Hẳn là tác dụng của Âm Dương Kinh cùng với hoạt động cày cuốc với Bạch Tuyết mà ra .

Mà Bạch Tuyết, nàng đã đột phá lúc nào không hay.Từ Hạ đẳng lên Trung đẳng không có một chút khó khăn!

Không giống với lúc trước, nàng đột phá cảnh giới nào cũng đều rất mệt mỏi mới có thể phá vỡ bình cảnh !

Để nàng nghỉ ngơi rồi hắn mới bế Bạch Tuyết đi tắm gội sạch sẽ một hồi.

Căn phòng cũng phải dọn dẹp lại.

Lúc đi tìm Hồng Ảnh thì nàng đã ra ngoài.

7 ngày sau, Hồng Ảnh cũng trở về, còn mang theo thứ mà hắn cũng rất mong đợi lâu nay.

2 thanh Katana đen tuyền.Thân kiếm còn được khảm linh thạch huyết sắc vô cùng ma mị.

Chuôi kiếm khảm lục bảo ngọc thạch.Còn có 2 phiến ngọc bội khắc 2 chữ Lãnh ,Phong

Từ kiếm đến vỏ đều có phù văn điêu khắc tinh xảo.

Lưỡi kiếm bén lạnh, sáng loáng , đem đến cho hắn tự tin như có thể cắt mọi thứ.

1 đôi vũ khí hoàn mĩ không vết khuyết.

Lãnh Phong cầm lấy 1 thanh kiếm, cảm giác rất vừa tay.

Hắn vuốt dọc thân kiếm. Một cảm giác quen thuộc chảy trong người.

Lãnh Phong thử kiếm, nhẹ thở ra 1 hơi rồi bất ngờ 1 loạt động tác từ rút kiếm nhanh, chém , tra kiếm vào vỏ vô cùng nhuần nhuyễn.

Hòn non bộ trang trí bị cắt làm 2 nửa, vết cắt sắc ngọt .

Hồng Ảnh bất ngờ. Trước giờ chưa thấy hắn chạm tới vũ khí, loại vũ khí do hắn yêu cầu cũng là lần đầu nàng thấy.

Hai thanh kiếm trong tay hắn lần nữa vung lên.

Lãnh Phong như thấy mọi thứ thật chậm rãi, từng chiếc lá rơi gần như ngưng đọng.

Lưỡi kiếm mảnh vụt qua. Tới khi hắn thu kiếm lại chỉ còn là những mảnh lá…bột lá thì giống hơn.

Hồng Ảnh kinh ngạc càng thêm kinh ngạc.

Vừa rồi Lãnh Phong xuất thần, nàng cũng nhìn rõ từng động tác của hắn, nhưng mà với cảnh giới của hắn thì không thể. Còn Lãnh Phong hắn thì có thể !!!

2 thanh kiếm sáng rực lên , hơi run nhẹ giống như vui sướng.

Kiếm linh !!!

Lãnh Phong mới bao nhiêu tuổi ?

Mà Hồng Ảnh chứng kiến, đây mới là lần đầu hắn chạm vào vũ khí ah !!!

Hắc Diện Thạch là loại vật liệu Truyền Thuyết không phải vì nó hiếm mà chính là việc muốn luyện chế nó vô cùng khó, chỉ có người Ám thành mới biết luyện chế .

E rằng nếu cứ trực tiếp để Lãnh Phong sử dụng bên ngoài thì không ổn.

Bản thân đôi kiếm cũng là vật đủ để gây ra gió tanh mưa máu ,chém giết tranh đoạt.

– Mẹ, có chuyện gì với đôi kiếm này sao ?

– Đã có kiếm linh nhận con làm chủ như vậy thì con sử dụng tùy ý, sẽ không có vấn đề…chỉ là…

– Chúng quá gây chú ý ?

Hồng Ảnh gật đầu, lại khẽ cười.

Nàng thấy mình lo xa rồi ah, quên mất đầu óc Lãnh Phong đâu phải bình thường .Lại thêm, còn có Bạch Tuyết cũng ở bên cạnh hắn đây, che giấu đi chút không phải khó khăn gì.

Chờ Bạch Tuyết ‘ ngụy trang ‘ cho đôi Katana xong thì Hồng Ảnh liền đuổi 2 người quay lại Thiên Vân Tông.

Tuy có cảm giác có gì không đúng lắm nhưng hắn cũng không cố hỏi nàng.

….

– Hừ, tỷ còn chưa đi ra nữa ?

Hồng Ảnh nhíu mày.

Hồng Nguyệt mới từ từ xuất hiện.

– Nguyệt tỷ, chẳng lẽ tỷ cứ mãi tránh Phong nhi vậy sao ?

Hồng Nguyệt lắc đầu.

– Không tránh được , chỉ là ta vẫn cần muội giúp ta kéo dài thời gian…

– Hazzz…tùy tỷ, tuy Phong nhi hiểu chuyện, nhưng tỷ cũng phải ở bên cạnh Phong nhi một chút…Hẳn là nó cũng cảm nhận được gì rồi…Phong nhi rất nhạy cảm đó, chỉ cần để nó ‘ cảm thấy ‘ thì nó đã nắm chắc năm phần rồi.

Hồng Ảnh, Hồng Nguyệt nhìn nhau thở dài. Lãnh Phong quá xuất sắc, kể cả che giấu cảm xúc thật cũng vậy, càng như vậy, các nàng càng lo lắng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.