Phong Lưu Thánh Vương – Chương 276 Đại hội kết thúc! – Botruyen
  •  Avatar
  • 41 lượt xem
  • 3 năm trước

Phong Lưu Thánh Vương - Chương 276 Đại hội kết thúc!

Lý Hàn nhìn qua một cái rồi thu hồi ánh mắt, hắn không cần hâm mộ Mạnh Tử Hung vì hắn tin tưởng bản thân chỉ cần một thời gian ngắn là có thể bước vào hàng ngũ Địa giai. Đúng lúc này thì Lý Hàn phát hiện Lý Hồng Vân đã lên đài.

Đối thủ của nàng là một gã đệ tử chân truyền dưới Linh Thổ phong, thực lực Linh Thiên bát trọng thiên.

Ngay sau khi chào hỏi lẫn nhau, hai người không nhiều lời nữa mà bắt đầu ra tay.

Sưu.

Ngay tại khắc này, giữa sân đã bắt đầu biến hóa, trong tay gã đệ tử chân truyền kia xuất hiện một cây trường thương hoàng sắc, một chỗ chân khí màu nâu từ trong cơ thể lập tức tuôn ra, trên thường thương lúc này được bao phủ bởi một đám quang mang, khí tức không ngừng kéo lên.

Hắn mở đầu công kích, thực lực cách xa một trọng, hắn biết bản thân mình phải chiếm được tiên cơ thì mới có thể chiến thắng.

Trường thương mang theo một cỗ kình phong cường hãn phá vỡ khí lưu không gian, không ngừng tạo ra tiếng gió rít gào, một đạo kình khí màu nâu trực tiếp đánh về phía Lý Hồng Vân.

Lý Hồng Vân khẽ quát lên một tiếng, thân thể trong nháy mắt chớp động, trong tay nàng ngưng tụ một cỗ quang mang màu xanh, lập tức một thủy trụ được hình thành, mang theo một đạo kình phong bắn về phía trước.

Phanh.

Hai cỗ lực lượng va chạm, lúc này hai đạo thân ảnh lập tức lao về phía trước.

Theo sự giao thủ của hai người, không ít đệ tử chung quanh bắt đầu nghị luận, thực lực của hai người này không hề nghi ngờ đều là kẻ nổi bật trong đám đệ tử trẻ tuổi. Hai người này khi giao thủ linh lực không ngừng phát ra, tạo ra kình khí rít gào, liên tục có âm thanh bạo liệt.

Lý Hàn đứng ở dưới nhìn trận đấu này, dưới ánh mắt đã trải qua vô số cuộc chiến của hắn thì không tới mười chiêu nữa thì Lý Hồng Vân sẽ thắng. Thực lực gã đệ tử chân truyền kia không tồi, chỉ là Lý Hồng Vân mặc dù chỉ là thất trọng thiên nhưng khả năng vượt cấp chiến đấu của nàng vô cùng đáng sợ.

Lúc này giữa sâu đã chiến đấu tới giai đoạn cuối cùng, sau mấy chiêu, trường thương trong tay gã đệ tử kia mang theo tiếng xé gió đánh về phía Lý Hồng Vân mang theo kình khí cường bạo, trên mũi thương, kình khí giống như xé mở không gian vậy.

– Bá Vương thương.

Một tiếng quát vang lên, quang mang màu nâu đột nhiên bành trướng, trên mũi thương lúc này mơ hồ có một vòng xoáy vô cùng lớn, đất đá trên mặt trong lúc vô hình không ngờ lại bị nứt ra.

Đối mặt với công kích cường hãn của gã đệ tử kia, sắc mặt của Lý Hồng Vân cũng không hề biến đổi, thủ ấn trong tay biến hóa, lúc này một thanh trường kiếm màu xanh xuất hiện trong tay nàng, khóe miệng nàng mỉm cười, một đạo kiếm quyết trong nháy mắt được đánh ra.

– Thiên Ba kiếm quyết.

Lý Hồng Vân khẽ quát lên một tiếng, trường kiếm trong tay run lên, một đạo kiếm quang lam sắc xuất hiện rồi được đánh về phía trước. Kiếm quang trong lúc bắn về phía trước thì đột nhiên phân thành mười đạo kiếm quang, kình khí khuếch tán, trong nháy mắt bắn về phía gã kia.

– Tên kia thua rồi.

Lý Hàn nhìn một màn này liền thầm nói.

Hai người này đều thi triển vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, uy lực cũng cực kỳ cường hãn. Chỉ là thực lực của gã đệ tử kia này yếu hơn một chút, quan trọng hơn đó chính là Lý Hàn nhìn ra được, lực phản ứng và kinh nghiệm giao thủ thì Lý Hồng Vân mạnh hơn không ít.

Mọi người đứng xem chung quanh lúc này cũng ngừng thở, đây chính là một chiêu phân thắng thua.

Trong sát na, kiếm ảnh cùng thương ảnh va chạm với nhau, kiếm ảnh do Lý Hồng Vân ngưng tụ ra trong nháy mắt tăng vọt, kiếm quang mạnh mẽ hơn không ít trong nháy mắt đánh bại thương ảnh của gã đệ tử kia.

Phanh!

Kình khí cuồng bạo bắn ra, trong không gian vang lên tiếng ầm ầm không ngừng.

– Ngươi thua.

Trong khi kình khí khuếch tán, thanh âm của Lý Hồng Vân truyền ra, thân ảnh nàng đột nhiên nhảy về phía trước đem một đạo chưởng ấn đánh vào vai gã đệ tử kia đem theo kình khí cường hãn vỗ xuống.

Cạch Cạch.

Linh lực hộ thân của gã nứt nẻ rồi lập tức vỡ tan.

– Phốc.

Sắc mặt gã trong nháy mắt trắng bệch, miệng phun ra một ngụm máu, thân thể ngã xuống mặt đất, từ trên đài trực tiếp lăn xuống đài.

– Lý Hồng Vân thắng, thành công ngồi lên vị trí thứ chín của Long Bảng

Một trưởng lão ở gần đó liền tuyên bố kết quả.

Sau khi thấy Lý Hồng Vân thành công ngồi lên Long Bảng thì Lý Hàn mới bắt đầu đi khiêu chiến.

– Tiểu tử, ta muốn nghiền nát xương cốt của ngươi!

Đối thủ của hắn là một đại hán dáng người khủng bố giống như Bạo Long, cơ bắp toàn thân giống như từng khối nham thạch bắt đầu chồng chất, quả thực là Thạch Đầu Nhân!

Hắn hai đấm siết chặt, đã hướng Lý Hàn nhào tới, chân to dẫm nát trên lôi đài, phát ra nổ mạnh ầm ầm.

Tuy võ giả Linh Thiên Cảnh có thể phi hành, nếu như không thêm vào hạn chế mà nói, cái này chính là nửa ngày thời gian ngay cả một hồi thắng bại cũng quyết không ra! Bởi vậy, ly khai lôi đài khoảng cách nhất định cũng nằm trong quy định.

Cái kia mọi người tự nhiên cũng buông tha cho phi hành, áp dụng đấu pháp càng thêm trực tiếp.

Đại hán hét lớn một tiếng, lúc chạy vội tới chỗ gần, nắm tay phải hướng về sau kéo một phát, mạnh mẽ vung đi ra, đằng sau nắm đấm hiện lên một đạo lưu ly chi quang thật dài, lại có một loại xinh đẹp nói không nên lời.

Nhưng nếu nhìn thấy quyền kình của hắn, sẽ không có người có thể cảm giác xinh đẹp, mà chuyển biến thành lực phá hoại vô cùng khủng bố!

– Tên tiểu tử Lý Hàn này thảm rồi, vậy mà gặp Tra Ba!

– Ha ha, mặc dù Tra Ba không có phá vỡ mà vào top năm Long Bảng, nhưng một thân man lực vô song, ngay cả những người top năm cũng chưa chắc là đối thủ của hắn!

– Nhìn hắn thua như thế nào!

Các đệ tử chân truyền nghị luận nhao nhao, không ai coi trọng Lý Hàn, Tra Ba kia hung danh quá hung hãn, đều nói thực lực của hắn kỳ thật đã có thể lọt vào top năm Long Bảng, nhưng vì thằng này không biết lượng sức mình mà luôn chọn người đứng đầu Long Bảng để khiêu chiến nên hắn luôn dậm chân tại chỗ.

Tra Ba một quyền oanh đến, không khí dường như bị xé rách, ở phía sau của hắn tạo thành từng đạo vòi rồng!

Lý Hàn hừ nhẹ một tiếng, đồng dạng một quyền oanh ra, nghênh tiếp quả đấm của hắn.

– Rõ ràng dám cùng Tra Ba liều mạng lực lượng?

– Ta cũng không đành lòng nhìn, một quyền này xuống dưới tuyệt đối là mất cánh tay, thậm chí cả người cũng bị oanh thành thịt nát ah!

– Tuổi trẻ khí thịnh, thật sự là quá thiếu kiên nhẫn rồi!

Song quyền chạm nhau!

Bành!

Một đạo nhân ảnh lập tức bị đánh bay ra ngoài, nhưng bị bay đến gần mép lôi đài là ầm ầm té xuống.

Cái này. . . bị oanh bay lại là Tra Ba!

Nhiều người chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là không có khả năng!

Tra Ba a, kia là đại danh cậy mạnh vô song, hắn cũng không phải tồn tại cùng giai vô địch, nhưng tuyệt đối là lực lượng cùng giai vô địch! Nhưng Tra Ba dĩ nhiên ở lực lượng so đấu ngạnh sanh bị người oanh thất bại, điều này làm cho người làm sao có thể tin tưởng?

– Phi!

Tuy rằng Tra Ba bị một quyền đánh bay, nhưng thân thể của tên này quá rắn chắc, bị một kích kia đánh trúng cư nhiên chỉ ói ra ngụm máu, hầu như không có việc gì rồi!

Hắn hung quang mười phần nhìn chằm chằm vào Lý Hàn, như dã thú muốn nhắm người mà nuốt sống vậy, làm cho người ta lạnh mình.

– Tiểu tử, lực lượng của ngươi rất mạnh, nhưng tuyệt đối không thể nào là đối thủ của ta!

Tra Ba song chưởng rung lên, mạnh mẽ phát sinh một tiếng rống to, thân thể lập tức như bánh màn thầu bành trướng lên, trong nháy mắt tựu biến thành một cự nhân cao tới năm trượng!

Tuy rằng vóc người Lý Hàn thon dài, nhưng cũng chỉ đứng tới eo của đối phương, thân thể hai người quả thật không có thể so sánh!

Tra Ba biến thân như thế, quần áo trên người tự nhiên là nổ nát, đều vỡ vụn ra, nhưng cơ thể hắn kia tựu như một khối tảng đá, cũng hoàn toàn không có lộ ra “cảnh xuân” của hắn, về điểm này căn bản nhìn không thấy vật bất nhã kia, tượng đá có thể có cái gì bất nhã?

– Chết!

Tra Ba rít gào một tiếng, âm ba kia như hóa thành thực chất, dường như nước gợn hình thành đạo đạo rung động, chấn đắc không khí bạo liệt, hướng về Lý Hàn đánh qua.

Lý Hàn bất động không sợ hãi, lại tiếp tục tung ra một quyền.

Bang!

Cự nhân nham thạch kia lần thứ hai được Lý Hàn oanh bay đi ra, lần này thì cả người hắn oanh bay đi ra ra khỏi lôi đài, đánh thẳng đến tòa lôi đài phụ cận thì được trưởng lão gần đó tiếp được, lúc này mới ngừng lại được, lúc này Tra Ba mặc dù còn sống nhưng uể oải không phấn chấn, khí tức yếu ớt vô cùng.

Thật cường hãn!

Kia là Tra Ba a, lần đầu tiên bị oanh phi còn có thể nói hắn khinh địch, nhưng lần thứ hai Tra Ba hoàn toàn là toàn lực ứng phó, nhưng cư nhiên vẫn là đơn giản oanh phi, này cũng quá không thể tưởng tượng nổi rồi!

Trong khoảng thời gian ngắn, trong tràng an tĩnh thần kỳ, không ai phát ra một tiếng động. Đặc biệt những người có quen biết Lý Hàn như Dương Lâm, Tiêu Hoàng thì trong mắt họ lóe lên một tia kinh sợ, Lý Hàn từ một người mà bọn họ không thèm coi trọng giờ đã trở thành người mà chỉ cần phát tay một cái là có thể oanh sát bọn hắn, thật đúng là thế đạo khó lường!

Lâm Tử Phi thì không giống hai người kia, trong mắt lóe lên chiến ý, cho dù Lý Hàn có thực lực cách xa hắn vô cùng nhưng chiến ý trong mắt hắn không những không giảm xuống mà còn tăng lên, điều này khiến cho Lý Hàn đối với Lâm Tử Phi có chút kính trọng vì không phải ai cũng có phần đảm lược này.

Lý Hàn cũng không nói cái gì, hai tay chắp ở sau lưng, đợi trưởng lão tuyên bố kết quả. Sau khi trưởng lão trọng tài kiểm tra chỉ phát hiện Tra Ba bị thương chứ không chết liền tuyên bố:

– Lý Hàn của Thập Linh Phong, thành công ngồi vào vị trí thứ bảy trên Long Bảng.

Sau khi trưởng lão trên lôi đài tuyên bố xong thì các đệ tử trên Thiên Long Đỉnh khiếp sợ không thôi, bọn họ chưa từng nghĩ đến thực lực của Lý Hàn lại đáng sợ như thế, đường đường người người đứng thứ bảy trên Long Bảng lại bị đánh như một đống bùn lầy, đổi lại là bọn họ càng không phải đối thủ.

Bọn họ chưa từng nhìn thấy Lý Hàn ra tay, chỉ biết thuật luyện đan của hắn thật lợi hại, hiện tại bọn họ lại nhận thức Lý Hàn thêm lần nữa, nguyên lai người ta không chỉ là luyện đan đại sư, còn là thiên tài chiến đấu.

Bọn họ luôn tự cho mình là nhân vật thiên tài trong tông môn, tự xưng thiên phú tu luyện bất phàm, tương lai tất nhiên sẽ bước lên Địa giai, nhưng đem so sánh với Lý Hàn thật sự là vô cùng xấu hổ.

Các trưởng lão cũng có ý nghĩ này, mỗi người đều cảm thấy hâm mộ lẫn đố kỵ Lê Thái Bảo, trong lòng thầm than:

– Tông chủ thật sự thu được đồ đệ giỏi ah!

Còn Lý Hàn thì ngồi xuống, ngồi đợi người khác lên khiêu chiến với hắn. Nhưng mà ngay cả nhân vật hung hãn như Tra Ba cũng bị oanh đến như vậy, ai còn dám hướng Lý Hàn khiêu chiến, tự nhiên là chọn người tương đối yếu khác.

Trong thời gian kế tiếp, tuy những lôi đài khác từ trên xuống dưới, lôi đài chủ thay đổi nhiều lần, nhưng chỉ có lôi đài của Lý Hàn, Mạnh Tử Hùng và một vài lôi đài khác là không có người đi lên.

Sau khi mặt trời lặn, thi đấu giữa các đệ tử chân truyền tuyên cáo chấp dứt, hai mươi người ban đầu trên Long Bảng thì còn đến mười một người bảo trụ vị trí, đủ thấy thực lực của những người này vô cùng cường hãn.

Mà trong chín người mới gia nhập này, ngoài Lý Hàn và Lý Hồng Vân thì có hai người của Kim Quang Điện, một người Thủy Lưu Các, một người Xích Diễm Phong, một người Thiên Mộc Phong, một người Linh Thổ Phong và cuối cùng chính là người của Luyện Khí Phong.

Vì vậy ba năm thi đấu tông môn của Thập Linh Tông cũng chính dừng lại tại đây.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.