Ngày hôm sau, trên ngọn núi Thập Linh Phong, lúc này còn chưa tới giờ mặt trời mọc, sắc trời vừa mới tờ mờ sáng, trên bầu trời còn lác đác vài ngôi sao. Khi mặt đất vừa mới thức dậy sau ánh bình bình, lá cây chung quanh ngọn núi lúc này dường như mới thức dậy nên mang theo vẻ mềm mại, trên mỗi phiến lá đều có những giọng sương sớm chảy xuống tưới tắm đất đai.
Vầng thái dương chậm rãi mọc lên, từ phía trước ngọn núi nhìn lại giống như một hỏa cầu bay lên trời, ánh dương ngày càng rực rỡ, trong nháy mắt tỏa ra ngàn vạn ánh sáng bao phủ toàn bộ ngọn núi.
Mà lúc này có một cỗ khí tức vô hình nhanh chóng xuất hiện trong đình viện, khí tức không ngừng kéo lên, trong thiên địa có một cỗ năng lượng vô hình bắt đầu hội tụ trong đình viện.
Trong phòng Lý Hàn lúc này, quanh thân Lý Hàn có một tầng quang mang hai màu trắng đên vô cùng chói mắt, khí tức không ngừng được kéo lên, sau khi dừng lại trong lúc ngắn ngủi rồi đột nhiên lại tiếp tục kéo lên, trực tiếp phá tan bình cảnh.
Phanh!
Bầu trời trong đan Lý Hàn đột nhiên vang lên một tiếng trầm muộn.
Phù…
Cũng vào lúc này cỗ năng lượng vô hình chung quanh Lý Hàn nhanh chóng bị hắn thôn phệ, quang mang trắn đen chói mắt một lát sau cũng được thu vào.
Một lúc sau Lý Hàn đình chỉ tu luyện trong miệng thở ra một ngụm trọng khí, hai mắt trong sáng, thần thái sáng láng, một lát sau mới thu liễm lại.
– Rốt cuộc Âm Dương lực cũng đột phá tới Linh Thiên Cảnh thất trọng thiên.
Cảm nhận tu vi của bản thân lúc này, Lý Hàn khẽ lẩm bẩm.
Sau khi tu luyện xong, Lý Hàn thấy trời đã sáng liền thay đổi một trang phục đen bó sát tôn lên dáng người của hắn rồi hắn nhanh chóng rời khỏi Thập Linh Phong để đỉ đến nơi cạnh tranh giữa các đệ tử thân truyền, Thiên Long Đỉnh!
Thiên Long Đỉnh, đây là một địa phương tương đối đặc biệt trong Thập Linh Tông, ba nắm mới mở ra để mọi người đi vào. Thiên Long Đỉnh được tạo trên một ngọn núi, đỉnh ngọn núi này dường như bị người ta dùng một kiếm chặt đứt, đỉnh núi không thấy đâu chỉ để lại một cái sân rộng vô cùng lớn, diện tích đến mấy vạn thước.
Mà bên ngoài có một bức tượng điêu khắc con rồng bằng ngọc khổng lồ, con rồng bằng ngọc xoay quanh phóng lên cao, bức tượng khắc vô cùng sống động, trong miệng rồng ngọc cắn một hoàng bảng vô cùng lớn, chính là Long bảng lừng lẫy trong Thập Linh Tông. Không hề nghi ngờ gì nữa, có thể chiếm được một danh ngạch trên Long Bảng đều là người nổi bật trong thế hệ trẻ của Thập Linh Tông.
Sau một hồi bay lượn trên bầu trời thì một cái sân vô cùng lớn xuất hiện trong mắt Lý Hàn, diện tích cái sân này cũng thực là dọa người, vô cùng rộng lớn không gì sánh được. Trong sân được dựng lên hai mươi cái lôi đài, gần đó là một khán đài cao, dùng để cho tông chủ, phong chủ và các trưởng lão trong tông ngồi xem, xung quanh Thiên Long Đỉnh là những ngọn núi bao quanh, tạo nên một cảnh tượng hùng vĩ. Mà lúc này Lý Hàn ở giữa không trung nhìn xuống cũng thấy phía dưới đã có hơn vài trăm người rồi.
Lý Hàn thấy vậy liền thả người xuống, chậm rãi đáp xuống mặt đất, toàn bộ động tác không làm kinh động tới một hạt bụi nào.
Mọi ánh mắt trong sân đều đổ dồn vào nam tử mặc bộ trang phục màu đen này. Tuy rằng mới vào Thập Linh Tông chưa được một năm thế nhưng trong khoảng thời gian này những chuyện Lý Hàn làm khiến cho mọi người phải nhớ kỹ một tân đệ tử có tên là Lý Hàn.
Dù sao từ khi Thập Linh Tông khai sơn lập tông tới nay còn chưa có một đệ tử nào bị các phong chủ tranh nhanh thu đồ đệ, không những vậy hắn còn có thể đánh bại một trưởng lão trong tông, đây chính là một truyền kỳ ở Thập Linh Tông.
Đối với tất cả chuyện này trong mắt vô số tân đệ tử chính là một truyền kỳ, thế nhưng trong mắt đệ tử thân truyền lại thành hiếu kỳ. Có người khinh thường, có người không thèm để ý.
Thiên phú cao là một chuyện, thế nhưng cũng có rất nhiều người có thiên phú cao, bị người người chú mục thế nhưng mấy năm sau đó tốc độ tu luyện còn không bằng người bình thường, loại chuyện này xảy ra rất nhiều.
Trong Thập Linh Tông cũng có không ít đệ tử xuất hiện như vậy, tuy rằng không oanh động như Lý Hàn, thế nhưng trong mắt bọn họ chỉ là náo nhiệt lớn một chút mà thôi, cũng không có ai để trong lòng.
Lý Hàn không thèm để ý đến những ánh mắt đang chú mục về phía mình mà nhìn về phía Long bảng trong miệng con rồng bằng ngọc kia.
Trên Long bảng kia có hai mươi người, tại vị trí thứ mười tám thì Lý Hàn nhìn thấy tên Hoàng Phong trên đó, mà ở vị trí thứ mười thì Lý Hàn thấy được tên của tam sư huynh – Chư Như Thường và ở vị trí thứ ba thì tên của Mạnh Tử Hùng xuất hiện trong mắt hắn.
– Lý Hàn, chàng đến rồi.
Đúng lúc này thì Lý Hồng Vân đi tới trước mặt hắn, khẽ mỉm cười nói.
Lý Hàn mỉm cười gật đầu, nắm lấy tay nàng, điều này làm cho Lý Hồng Vân có chút xấu hổ nhưng trong lòng nàng lại vô cùng ngọt ngào. Sau đó nàng nói tiếp:
– Đi thôi, về trận doanh của chúng ta.
Nói rồi nàng kéo Lý Hàn đi về một hướng, Lý Hàn nghe nàng nói vậy thì mặc kệ nàng kéo mình, lúc này hắn mới để ý kỹ những đệ tử ở đây được chia ra làm những trận doanh khác nhau, xem ra đệ tử cùng phong thì đứng chung một chỗ để giương uy lẫn nhau. Dù sao thì đạo lý ” Chỉ cần chỗ nào có con người thì chỗ đó sẽ có đấu tranh ” cũng sẽ phát huy bất kẻ nơi nào, cho dù là Thập Linh Tông cũng không ngoại lệ.
Lý Hàn được Lý Hồng Vân về trận doanh của Thập Linh Phong, không hổ là phong có ít người nhất trong Thập Linh Tông. Phong khác thì ít cũng lên hơn chục người nhưng trận doanh của Thập Linh Phong thì tính luôn cả hắn và Lý Hồng Vân thì thành viên vẫn chưa tới mười người, điều này so sánh với các trận doanh khác thì lộ ra vẻ thua kém.
Lý Hàn đứng nói chuyện với Lý Hồng Vân vừa quan sát những người khác, đồng thời chờ đợi tông chủ và các trưởng lão của Thập Linh Tông xuất hiện.
……….
Ánh sáng mặt trời vừa lộ ra, rặng mây đỏ phủ đầy trời.
Trên Thiên Long Đỉnh lúc này đã tràn ngập một mảnh sôi động, náo nhiệt.
Tông chủ cùng các trưởng lão lần lượt ngồi vào ghế, các đệ tử chân truyền đều đã vào trận doanh của mình, mặt khác những đệ tử nội môn của các ngọn núi vẻ mặt hưng phấn chờ đợi cuộc tỷ thí bắt đầu.
Do tông chủ Lê Thái Bảo tự mình phát biểu vài câu sau đó hắn tuyên bố cuộc quy tắc cạnh tranh lần này.
Cuộc thi đấu của các đệ tử thân truyền sẽ không giống với cuộc thi đấu đệ tử tông môn, cuộc thi đấu lần này sẽ để các đệ tử thân truyền cạnh tranh với nhau vị trí trên Long Bảng vì nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì những người trên Long Bảng sẽ đại diện cho Thập Linh Tông đi tham gia Thệ Tông đại hội.
Nội dung thi đấu khiến bầu không khí càng thêm sôi nội, trong Thập Linh Tông có tổng cộng đến ba trăm đệ tử chân truyền nhưng chỉ có hai mươi người được đề danh lên Long Bảng nên cuộc so đấu lần này sẽ vô cùng ác liệt.
Vì vậy mỗi người đều tràn ngập vẻ phấn khích và mong đợi.
Hai mươi người đã có tên trên Long Bảng lúc trước lập tức xuất hiện trên lôi đài, tiếp nhận khiêu chiến của các đệ tử chân truyền khác. Nếu giữ có thể quá quan liên tiếp 10 trận hoặc mạnh tới nổi không có ai lên khiêu chiến thì có thể thành công đề tên lên Long Bảng.Theo quy tắc thì mặc kệ khiêu chiến thành công hay là thất bại, đương sự đều có được thời gian nghỉ ngơi 30 phút, tránh cho bất công xa luân đại chiến.
Ngoài ra thì không được phép hạ sát thủ, nếu vi phạm thì trực tiếp bị đánh chết. Dù sao thì những người có thể trở thành đệ tử thân truyền thì thiên phú và thực lực đều là người nổi bật trong Thập Linh Tông, đều là đệ tử của các trưởng lão. Nếu như bọn họ xảy ra chuyện, đối với Thập Linh Tông cũng không phải là chuyện tốt lành gì.
Đệ tử thân truyền và đệ tử bình thường không giống nhau. Đệ tử bình thường có thể tử vong, như vậy mới có thể tôi luyện ra cường giả. Thế nhưng đệ tử thân truyền chính là những đệ tử đã được Thập Linh Tông thừa nhận, trên các phương diện đều đạt được yêu cầu của Thập Linh Tông, cho nên không thể để tổn thất tùy tiện được.
– Nghe nói Mã Vân Long vừa mới bế quan đi ra, thực lực lại tăng lên một đoạn, lần này có thể sẽ trực tiếp khiêu chiến Hoàng Hổ!
– Dường như Quách Cương cũng luyện Đại Vô Ý Quyền Pháp đến tầng thứ năm, mục tiêu của hắn chính là Mạnh Tử Hùng.
– Ta nghe nói Chu Hoàn Thanh vừa mới bế quan xong, thực lực tăng cao nên quyết tâm lọt vào top mười Long Bảng.
– Đừng quên Khương Thương, thương pháp của tên này lại tiếp lên một tầng mới, nhất định sẽ đi tìm khiêu chiến Tạ Bình xếp hạng thứ mười lăm trên Long Bảng.
……….
Trong tiếng nghị luân của các đệ tử thì cuộc tỷ thí cạnh tranh vị trí trên Long Bảng đã bắt đầu.
Đệ tử thân truyền của Thập Linh Tông quả nhiên không phải tầm thường, đủ loại linh kỹ kinh diễm rực rỡ nổ vang trên bầu trời diễn võ trường.
Mỗi vị đệ tử chân truyền đều là linh Thiên Cảnh đại thừa cảnh trở lên, có không ít người đã thu phục linh thú, chỉ là ngày thường không biểu hiện, hiện tại vì vinh dự cá nhân cùng thể diện của ngọn núi của mình mà không ngừng chỉ huy linh thú đối chiến.
Lý Hàn đứng ở dưới xem như mở rộng tầm mắt, hắn còn tưởng rằng chỉ có bản thân mình mới có được linh thú hộ thân, không nghĩ tới họ cũng đã có, hơn nữa cấp bậc đều đạt tới tứ giai.
Oanh!
Đúng lúc này một tiếng động to lớn truyền tới tai Lý Hàn, tiếp theo đó là vô số sự kinh hô.
– Trời ạ, tên Mạnh Tử Hùng kia không ngờ đã đạt tới Địa giai!
– Thật không hổ là đệ tử thân truyền của tông chủ, thực lực quả nhiên phi phàm.
– Xem ra vị trí đầu Long Bảng không ai khác ngoài Mạnh Tử Hung rồi.
Lý Hàn nghe vậy liền quay đầu nhìn lại thì thấy Mạnh Tử Hùng quanh tay, bày ra bộ dạng duy ngã độc tôn. Ở đối diện là một nam tử nằm ở trên đất, hơi thở suy yếu vô cùng, trên mặt hiện lên biểu lộ vô cùng kinh ngạc. Có thể đoán được rằng người này chưa kịp ra chiêu thì đã Mạnh Tử Hùng đánh cho sml nên mới có biểu hiện kinh ngạc như vậy, sau khi kiểm tra người này không nguy hiểm tính mạng thì trưởng lão trong coi liền cho người kiêng tên kia xuống để tĩnh thương.
Mặc dù vậy thì việc thực lực Mạnh Tử Hùng đạt tới Địa giai tạo nên một cơn chấn động không nhỏ, nhiều đệ tử bắt đầu nghĩ cách để có thể móc nối với y vì sau này y chính là một trong các trưởng lão đời mới của Thập Linh Tông. Cùng lúc đó trên khán đài dành tông chủ và trưởng lão quan chiến là một bầu không khí vui vẻ, các trưởng lão liên tục liên tục chúc mừng Lê Thái Bảo vì có một đệ tử tốt khiến hắn đắc ý vô cùng.