Bất quá điệu bộ của Mộ Dung Bạch cũng là có một bộ phận người trong Thập Linh Tông không ưa.
Lữ Huy, Trầm Tâm Kỳ và Lý Hồng Ngọc là một trong số đó, Trầm Tâm Kỳ thì nàng có hảo cảm với cách Lý Hàn đối nhân xử thế, không những vậy, vào lúc Thập Linh Tông gặp đại nạn thì Lý Hàn can đảm xông pha, chém giết Địa giai của đối phương khiến Thập Linh Tông giảm bớt thiệt hại nhưng Mộ Dung Bạch không thèm để ý đến điều đó mà luôn tìm mọi cách để trục xuất Lý Hàn, ngay cả việc đe dọa sẽ rời khỏi Thập Linh Tông nên nàng rất chán ghét với lão.
Lý Hồng Ngọc thì khỏi phải nói, nàng thân là sư nương, há có thể đứng yên khi nhìn thấy người khác ăn hiếp đệ tử của mình, nếu Mộ Dung Bạch không phải là trưởng lão thì có lẽ nàng đã treo hắn lên đánh cho trận rồi.
Lữ Huy là một trong những trưởng lão của Xích Diễm phong, là sư đệ của phong chủ Trần Phong Liệt của Xích Diễm phong, cũng là trưởng lão ở trong Diễm Hỏa cốc nên hắn biết được vì sao Mộ Dung Bạch luôn nhắm vào Lý Hàn. Tuy vậy thì nhờ có Lý Hàn nên nhiều chấp sự và đệ tử của Xích Diễm Phong được chữa trị nên tự nhiên hắn ở bên phe Lý Hàn rồi.
– Lâm sư huynh, Thập Linh phong các ngươi xuất ra được một cái đệ tử giỏi a, ta xem tiểu tử Lý Hàn này nhất định sẽ hung hăng quét sạch mặt mũi của Mộ Dung Bạch.
Lữ Huy hướng về phía Lâm Kiếm Trần ở một bên cười nói.
Lâm Kiếm Trần chính là sư huynh của tông chủ Lê Thái Bảo.
– Ha ha, lời này của ngươi nói không sai, tiểu tử kia tất nhiên sẽ không phóng túng lung tung, ngày sau Xích Diễm phong các ngươi cần luyện đan cũng không cần đi cầu Chu lão nhi rồi, trực tiếp tới Thập Linh phong là được, ta giảm giá cho các ngươi còn 8 phần.
Lâm Kiếm Trần vuốt vuốt chòm râu vui vẻ cười nói.
– Lâm sư huynh, lời này của ngươi liền không có phúc hậu rồi, ít nhất cũng phải chiết khấu 7 phần mới được.
Lữ Huy trêu ghẹo nói.
Đúng lúc này, phong chủ Dược phong Chu Đại Quân đứng ở giữa sân cất cao giọng nói:
– Đệ tử Thập Linh Phong, Lý Hàn ở đâu?
Chu Đại Quân gọi một tiếng, lại không thấy Lý Hàn đi ra, lại lặp lại hô một lần.
Mộ Dung Bạch đứng ở trên khán đài cười nói:
– Xem ra là không dám tới rồi, thật là ô quy rút đầu, thật là mất hết mặt mũi của Linh dược sư.
– Ô quy rút đầu ngươi mắng ai đó.
Một đạo thanh âm sang sảng truyền đến, rất nhiều chấp sự đều tách ra hai bên, hai đạo nhân ảnh mới chậm rãi đi lên.
– Ô quy rút đầu mắng ngươi đó!
Mộ Dung Bạch không kịp phản ứng, tiếp đó liền ứng một câu.
Ai ngờ lời này của hắn vừa mới vang lên liền đưa tới một mảnh cười vang.
Sắc mặt của Mộ Dung Bạch liền tối sầm, lúc này hướng tới người tới mà quát:
– Khốn kiếp, ngươi… Ngươi mắng ta?
Người tới không phải là Lý Hàn sao?
Chỉ thấy hôm nay hắn thay đổi cách ăn mặc bình thường, mặc vào một thân áo choàng có văn đạo cổ quái, cả người lộ ra vẻ thần thái sáng láng, khí thế ngẩng cao.
Ở kế bên hắn chính là Lý Hồng Vân, hôm nay nàng một bộ trang phục trắng toát khiến nàng càng thêm thánh khiết.
Nàng đã quyết định công khai tình cảm của bản thân mình nên nàng đương nhiên sẽ cùng Lý Hàn xuất hiện, đúng như nàng đoán thì nàng cùng Lý Hàn xuất hiện thì lập tức đưa tới một mảnh kinh hô:
– Đó không phải là tiểu thư sao? Sao nàng lại đi chung với Lý Hàn?
– Có gì khó hiểu đâu, hai người họ là người yêu nên đương nhiên đi chung rồi.
– Trời, tên Lý Hàn quả thật cao tay, chỉ mới mấy tháng đã bắt được trái tìm của tiểu thư rồi.
– Ôi không, nữ thần của ta có người yêu rồi.
……….
Kèm theo đó là tiếng tan vỡ của những người ái mộ Lý Hồng Vân khi thấy nàng xuất hiện cùng Lý Hàn, Lý Hồng Vân mặc kệ những tiếng bàn tán mà làm động tác cổ vũ với Lý Hàn, nói:
– Lý Hàn, chàng nhất định sẽ đánh bại được Mộ Dung trưởng lão.
Lý Hàn nghe vậy liền cười gật đầu, Lý Hồng Vân cũng mỉm cười đáp lại rồi nàng bay lên, ngồi vào chỗ gần bên Lê Thái Bảo.
Lê Thái Bảo nhìn qua Lý Hồng Vân, thắc mắc nói:
– Vân nhi, còn với Lý Hàn là….?
– Chàng ấy là mối tình đầu của con.
Lý Hồng Vân đáp lại Lê Thái Bảo bằng một câu nói chắc nịnh.
Lê Thái Bảo nghe vậy thì không nói gì nữa, nhìn về phía Lý Hàn với vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Lý Hàn nhìn Lý Hồng Vân về chỗ rồi hắn mới nhìn Mộ Dung Bạch, nói:
– Thật xin lỗi Mộ Dung trưởng lão, ta là mắng ô quy rút đầu, cũng không phải là mắng ngươi, cần gì tức giận như vậy.
Lúc Lý Hàn nói ra câu này, trên mặt hắn mang theo vẻ cười nhạo khiến cho Mộ Dung Bạch lập tức bùng cháy lửa giận, hắn chỉ về Lý Hàn, nói:
– Ngươi, ngươi….
Ngay lúc Mộ Dung Bạch định đáp trả lại Lý Hàn thì Chu Đại Quân ở một bên nói:
– Đừng làm ầm ĩ, người đến đông đủ rồi, liền chuẩn bị khảo hạch đi, Lý Hàn chỉ cần ngươi luyện chế ra được Tứ phẩm đan dược là có thể trở thành chân truyền đệ tử, về phần Mộ Dung trưởng lão trước hết sẽ chỉ điểm một hai cho ngươi đi.
– Yên tâm đi Chu trưởng lão, ta nhất định sẽ để cho Mộ Dung trưởng lão hảo hảo chỉ điểm một hai.
Lý Hàn đạm mạc nói.
Chu Đại Quân sao không nghe ra tức giận trong lòng Lý Hàn, cũng không để ý tới kêu lên một tiếng:
– Khảo hạch bắt đầu!
– Mộ Dung trưởng lão, mời!
Lý Hàn vô cùng hiểu lễ số đối với Mộ Dung Bạch nói một tiếng.
Kỳ thực trong mắt của hắn lại nhiều thâm vài phần lạnh lùng.
– Hừ, hôm nay ta liền để cho ngươi xem một chút cái gì mới thật sự là Tứ phẩm Linh dược sư.
Mộ Dung Bạch hừ lạnh một tiếng, trong tay lập tức xuất hiện một kiện lục sắc đại đỉnh.
Cái đại đỉnh này quanh thân điêu khắc linh văn, thoạt nhìn hết sức huyền ảo khó hiểu, hơn nữa còn tản ra khí tức hành hỏa mãnh liệt, ảo ảnh bay quanh bốn phía giống như từng đạo xà mãng khiến cho người ta cảm giác hết sức trầm hậu quỷ ý, đây rõ ràng là một kiện dược đỉnh tứ giai.
– Tứ giai cao cấp Lục Mãng đỉnh, xem ra sư đệ lần này là làm thật rồi.
Trong mắt Chu Đại Quân hiện lên vẻ chấn động, lập tức nhận ra dược đỉnh ở trong tay Mộ Dung Bạch.
Kiện Lục Mãng đỉnh này rõ ràng là một trong những di vật của tiên sư Chu Đại Quân, dược đỉnh này chính là sư phó của Chu Đại Quân ban cho sư đệ Mộ Dung Bạch, coi như là Chu Đại Quân cũng chỉ có một kiện tứ giai trung cấp dược đỉnh mà thôi.
Dược đỉnh này đã vô hạn tiếp cận ngũ giai, có thể phòng ngừa linh thảo tinh hoa tràn lan cùng với đề cao tỉ lệ đan dược hữu hiệu. Thời điểm bình thường Mộ Dung Bạch cùng người khác luyện đan, rất ít khi dùng tới Lục Mãng đỉnh này.
Lần này vì tỷ thí với Lý Hàn lại lấy ra dùng, có thể hắn đối với tràng tỷ thí này là coi trọng đến bậc nào.
Mộ Dung Bạch lấy ra dược đỉnh cũng không tiếp tục nói nhảm, trong tay xuất hiện từng gốc linh thảo, linh thảo vô tình bị ném vào trong dược đỉnh, tốc độ cực nhanh.
Đồng thời trong tay hắn đánh ra hỏa chưởng lúc lớn lúc nhỏ, khiến cho dược tính trong dược đỉnh rất nhanh nồng đậm tràn ngập.
– Phần Viêm Thập Bát Chưởng!
Theo linh thảo bỏ xuống càng ngày càng nhiều, Mộ Dung Bạch quát to một tiếng, trong tay đánh ra chưởng ảnh huyền ảo, tốc độ lần nữa tăng lên một bậc, làm cho người ta thấy mà hoa cả mắt.
Điền Kỷ Dũng ở trên khán thai không xa hiện lên mấy phần phức tạp, lẩm bẩm nói:
– Không nghĩ tới Mộ Dung sư đệ đã có thể một lần đánh ra 16 chưởng ròi, xem ra khống hỏa chi thuật của hắn đã vượt qua ta.
Dương An ở bên cạnh Điền Kỷ Dũng lại là không nháy mắt nhìn chằm chằm vào động tác trong tay Mộ Dung Bạch, trong đầu yên lặng ghi nhớ lại.
– Thật lâu không có tận mắt chứng kiến Mộ Dung trưởng lão luyện đan rồi, không nghĩ tới chưởng pháp của hắn lại thuần thục như vậy, chắc hẳn không lâu sau trong tông ta lại có thêm một gã Ngũ phẩmLinh dược sư rồi.
Lê Thái Bảo ở trên đài cao mỉm cười nói.
Mặc dù Mộ Dung Bạch kiếm chuyện với đệ tử của hắn, khiến hắn vô cùng buồn bực nhưng thân là tông chủ, nhìn thấy Thập Linh Tông sắp có thêm một Ngũ phẩm Linh Dược sư nên hắn vui mừng là điều dễ hiểu.
– Đúng vậy a, đây đều là có phúc của tông chủ.
Diệp Thanh cung kính nói.
– Cũng không biết Lý Hàn tiểu gia hỏa kia có thể hay không cho chúng ta vui mừng khác a, có nói tiểu gia hỏa kia vẫn chưa đến 20 tuổi, thiên phú so sánh với Dương An còn muốn mạnh hơn a!
Lê Thái Bảo đem chủ đề dẫn đến trên người Lý Hàn nói.
Hắn một mực chú ý tới Lý Hàn, phát hiện tiểu gia hỏa kia lại dị thường trấn định, hơn nữa trên mặt tựa hồ còn mang theo tiếu dung nhàn nhạt.
Lần này Diệp Thanh còn chưa nói xong, Lý Hồng Vân đứng ở bên cạnh Lê Thái Bảo chen lời nói:
– Phụ thân, ta tin tưởng hắn nhất định sẽ cho ngươi vui mừng không tưởng được.
Lê Thái Bảo mang theo tiếu ý nhìn qua Lý Hồng Vân, tiếp theo a a cười nói:
– Xem ra con gái lớn không giữ được rồi!
Nghe Lê Thái Bảo nói vậy thì Lý Hồng Vân lập tức xấu hổ, chà chà chân. Tuy thế nhưng ánh mắt của nàng vẫn nhìn chằm chằm vào Lý Hàn ở trong tràng, Lãnh Băng Băng ở Thủy Lưu Các cũng giống như nàng, cũng nhìn chằm chằm vào Lý Hàn nhưng mang theo vẻ hiếu kỳ.
Rất nhanh ba canh giờ qua đi, hiện trường không có người nào rời đi, vẫn đang nhìn chằm chằm vào Mộ Dung Bạch đang đề luyện linh thảo.
Lần này Mộ Dung Bạch đề luyện được vô cùng thành công, hơn 100 gốc linh thảo chỉ tốn thất năm, sáu gốc, đây đối với bình thường mà nói đã là một lần lãng phí ít nhất rồi.
Mộ Dung Bạch liếc mắt nhìn Lý Hàn còn chưa luyện đan một cái liền lạnh lùng cười một tiếng, tiếp theo nuốt vào hai khỏa đan dược, một viên tứ giai thú đan cũng ném vào trong dược đỉnh.
– Tiểu tử của Thập Linh phong kia rốt cuộc là đang làm gì a, Mộ Dung trưởng lão đã luyện hóa đến một bước thú đan rồi, tiểu tử kia còn chưa động thủ.
– Ta nghĩ hắn là muốn trước quan sát Mộ Dung trưởng lão luyện thành đan, sau lại luyện chế đi.
– Có thể là như thế, bởi vì hắn còn trẻ tuổi như vậy, xem Mộ Dung trưởng lão làm sao luyện chế trước một chút, mình cũng tốt tăng lên mấy phần nắm chắc.
……
Chấp sự ở bốn phía thấy Lý Hàn còn chưa bắt đầu, không nhịn được nói chuyện với nhau mấy câu.
Trong nháy mắt lại qua một canh giờ, theo trong dược đỉnh vang lên một tiếng, Mộ Dung Bạch rốt cục hoàn thành một tràng luyện đan của hắn.
Mộ Dung Bạch thở nhẹ ra một hơi, lau mồ hôi một cái, sau đó móc ra hai khỏa đan dược khôi phục linh lực.
– Mộ Dung trưởng lão đã luyện xong đan dược rồi, không biết ngươi luyện là đan dược gì?
Lê Thái Bảo ở thượng tọa hỏi.
Mộ Dung Bạch khẽ liếc mắt nhìn Lý Hàn một cái, mới đối với Lê Thái Bảo nói:
– Hồi bẩm tông chủ, ta luyện chế chính là Tứ phẩm cao giai đan dược Thăng Thiên Đan.
– Thăng Thiên đan?
Lời này của Mộ Dung Bạch vừa ra thì trong mắt nhiều người ở đây hiện lên vẻ lửa nóng, tất cả người ở đây đều là Linh Thiên Cảnh trở lên nên tất cả bọn họ đều biết Thăng Thiên Đan có tác dụng gì .
Mộ Dung Bạch nhìn quanh một chút rồi nở nụ cười lạnh, tiếp theo hướng về phía mọi người cất cao giọng nói:
– Thăng Thiên Đan có thể giúp cho bất cứ Linh Thiên Cảnh nào ăn vào lập tức tăng lên nhất trọng thiên mà không hề dao động căn cơ, mời sư huynh đánh giá cho ta.
Chu Đại Quân nhẹ nhàng vẫy tay một cái, đan dược của Mộ Dung Bạch liền đến trong tay của lão.
Chu Đại Quân cẩn thân một chút nói:
– Đan dược này là Thăng Thiên Đan dành cho Hỏa linh giả, tỉ lệ thành đan tám thành, chất lượng thượng phẩm, vô cùng không tệ.
– Tốt, không hổ là Mộ Dung trưởng lão, nếu có thể luyện chế ra nhiều đan dược này, tông ta có thêm không ít đệ tử chân truyền rồi.
Lê Thái Bảo hắng giọng tán dương nói.
– Tạ ơn tông chủ khích lệ!
Mộ Dung Bạch đáp một tiếng, tiếp theo mới nhìn Lý Hàn châm chọc nói:
– Lý Hàn, ngươi đã chỉ rõ muốn ta tới chỉ điểm cho ngươi, vậy ngươi mới vừa rồi nhưng có thấy rõ ta làm sao luyện chế Thăng Thiên Đan đan đi, chỉ cần ngươi có thể luyện chế ra một viên Thăng Thiên đan, ngươi coi như là đệ tử chân truyền Linh dược sư rồi, đồng thời ta cũng sẽ vì chuyện lúc trước mà hướng ngươi nói xin lỗi, cho ngươi trở lại Dược phong chúng ta học nghệ thì như thế nào?
Lời này của Mộ Dung Bạch bề ngoài thì vô cùng nhẹ nhàn nhưng bên trong lại ẩn âm mưu hiểm độc.
Rõ ràng Thăng Thiên Đan đối với tân tấn Tứ phẩm Linh dược sư bình thường mà nói căn bản là không thể nào luyện chế ra được, coi như là Dương An hiện tại cũng chưa chắc có thể làm được đến, song hắn lại yêu cầu Lý Hàn luyện chế Thăng Thiên Đan, đây rõ ràng chính là muốn bêu xấu Lý Hàn trước mặt mọi người. Đồng thời hắn cũng ném ra một cái hấp dẫn, cư nhiên tiếp tục đồng ý cho Lý Hàn trở về Dược phong học nghệ, nếu như Lý Hàn đáp ứng, vậy Lý Hàn nhất định sẽ bị mọi người khinh bỉ châm chọc, hơn nữa Tông chủ cũng sẽ không lưu loại đệ tử không có khí tiết này.
Dụng tâm của Chư Như Thường có thể nói là vô cùng sắc bén a!
Hắn làm như vậy hoàn toàn là muốn phá hủy tâm cảnh luyện đan của Lý Hàn
Lý Hàn nghe xong lời này thiếu chút nữa cũng cười to, Thăng Thiên Đan đan đối với Mộ Dung Bạch mà nói Tứ phẩm đỉnh cấp đan dược, nhưng đối với Lý Hàn mà nói thì đây chỉ đan dược tứ phẩm bình thường không thể bình thường hơn mà thôi.